您现在的位置是:NEWS > Giải trí
5 bàn phím tốt dành cho Android
NEWS2025-01-31 12:38:22【Giải trí】4人已围观
简介ànphímtốtdàbxhbdbxhbdbxhbd、、
很赞哦!(598)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Venezia vs Hellas Verona, 0h30 ngày 28/1: Đả bại tân binh
- Bé Xuân Mai: Ca sĩ Xuân Mai sinh con thứ 3 ở Mỹ
- Ngoại tình: Chồng chụp ảnh mâm cơm vợ nấu rồi 'thả thính' nhân tình, hội chị em tức điên
- Mùa hè của mẹ đã từng như thế đấy!
- Kèo vàng bóng đá Tottenham vs Leicester, 21h00 ngày 26/1: Khách có điểm
- Những bí quyết giúp bạn nói không với ngoại tình
- Cuộc đoàn viên bất ngờ của bé Pàng với bà và chị gái
- Những điều nên làm trong tháng cô hồn 2018
- Soi kèo phạt góc Alaves vs Celta Vigo, 3h00 ngày 28/1
- Yêu lâu năm bị người yêu phản bội
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Dewa United vs PSM Makassar, 15h30 ngày 27/1: Bão tố xa nhà
- Tôi rất tâm đắc với bài viết "Lương cao chưa chắc giúp hài lòng với công việc". Những điều đó rất đúng với hoàn cảnh của tôi. Tôi ra trường chỉ làm việc ở duy nhất một chỗ, vì mình sống thiên về tình cảm hơn nên lúc nào cảm thấy đủ về tinh thần là đã cảm thấy hạnh phúc rồi. Có thể so với mặt bằng chung, mức lương của tôi không cao, nếu không muốn nói là thấp. Nhưng tôi làm việc không chỉ vì tiền.
Vậy, lý do gì khiến tôi vẫn hài lòng với công việc của mình?
Thứ nhất, tôi được làm việc đúng ngành mình được đào tạo.
Thứ hai,môi trường làm việc ở công ty hiện rất vui vẻ, đồng nghiệp thân thiết. Tôi vốn hay cười, nên thường xuyên bị chọc cười khúc khích cả ngày, có khi cười muốn "nội thương". Và thích nhất là mỗi khi có khu ăn uống, vui chơi nào mới lạ là mấy chị em đồng nghiệp tụ tập đi liền. Đó là còn chưa kể những chuyến du lịch xa rất vui.
Thứ ba, làm công việc này, tôi không bị quá áp lực, lại được nghỉ hai ngày cuối tuần, nên có thời gian rảnh rỗi để làm những việc riêng theo sở thích cá nhân.
>> Sinh viên ra trường 'mặc cả' lương nghìn đôla
Nói thêm về hoàn cảnh của mình, ba mất từ khi tôi mới học lớp 4. Từ lớp 5, tôi đã phải phụ mẹ đi làm kiếm tiền, tự kiếm học bổng. Từ lớp 10, tôi đi học xa nhà cho đến bây giờ. Tôi từng tưởng như gục ngã khi gặp hai biến cố lớn nhất của cuộc đời, nhưng chỉ cần nhớ đến ba mẹ là tôi lại được tiếp thêm sự mạnh mẽ để bước tiếp.
Từ năm 22 tuổi, cuộc sống của tôi mới bắt đầu tạm ổn. Hiện tại, dù cuộc sống so với nhiều người có thể gọi là nghèo, nhưng với điểm xuất phát của mình, tôi vẫn cảm thấy rất hài lòng. Tôi quan niệm, dù nghèo về tiền bạc nhưng rất hạnh phúc, vui vẻ, vì luôn sống trong tình cảm ấm áp của mẹ, chị, thầy cô và rất nhiều ông bà, cô dì, chú bác, kể cả những người xa lạ, đồng nghiệp, bạn bè - những người đã giúp đỡ tôi rất nhiều trong học tập, công việc và cuộc sống.
Tôi nghĩ rằng, cuộc đời mỗi người có thể không có được may mắn trọn vẹn nhưng chỉ cần cảm thấy hạnh phúc, bình yên ở một giai đoạn nào đó trong cuộc đời thì cũng đã là mãn nguyện lắm rồi.
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.
">Bằng lòng với công việc lương thấp
- Tôi sinh ra và lớn lên ở Châu Mai, một làng thuộc Thanh Oai, tỉnh Hà Tây cũ, cách Hồ Gươm 30 km. Đã có thời, quá nửa trứng vịt lộn ở Hà Nội được phân phối bởi người Châu Mai. Ông nội tôi là người đầu tiên ấp trứng ở làng.
Trứng do đàn vịt đẻ ra, một phần đem bán trứng tươi để ăn. Phần còn lại được đem đi ấp để trở thành trứng vịt lộn vì giá bán cao hơn. Tuỳ mùa, những quả trứng vịt lộn sẽ được chọn lựa tiếp, đem ấp nở thành vịt con để bán làm giống thì được giá hơn nữa.
Hồi tôi tám tuổi, chưa có lồng ấp trứng tự động như bây giờ. Trứng được ấp thủ công trong "pho" (ổ), được đắp bằng chăn bông hoặc chăn giấy tuỳ mùa để duy trì nhiệt độ khoảng 37,5 độ C. Khi người lớn đem trứng "lên Hà Nội" để bán, trẻ con ở nhà sẽ đảo trứng.
Việc cũng không có gì nhiều, hai tiếng một lần chạy vào, nhặt quả trứng áp lên da ở mắt, nếu thấy âm ấm là ổn, thấy lạnh thì đắp thêm chăn mà nóng quá thì gỡ bớt chăn ra. Rồi đảo trứng ở rìa ngoài đưa vào phía bên trong, chuyển trứng ở phía trong ra ngoài để cho nhiệt độ được đồng đều khắp "pho" trứng.
Ngày thứ 24 sau khi trứng được ấp, vỏ trứng xuất hiện những vết rạn. Ngày 25, những cái mỏ mổ xuyên qua lớp vỏ ló ra ngoài, lắng tai nghe kỹ sẽ thấy tiếng lách tách. Ngày 26, lác đác có những chú vịt khoẻ, đạp bung được lớp vỏ ra ngoài thành vịt.
Tôi rất thích quan sát quá trình vịt nở, rồi đi nhặt vỏ để một nơi, nhặt vịt xếp vào rổ. Đến ngày thứ 27, 28 là trứng nở rộ nhất. "Pho" trứng vơi dần, rổ vịt đầy rất mau. Sau ngày này, "pho" chỉ còn sót một ít trứng không thể nở ra thành vịt, gọi là trứng răm, được bán rất rẻ.
Trứng răm có hai loại. Một loại bị chết hẳn trong quá trình ấp do quá nóng hay lạnh hoặc nguyên nhân khác. Loại còn lại, con vịt mổ được vỏ, thò cái mỏ ra ngoài, vẫn nghe tiếng chiêm chiếp, nhưng không đủ sức tách hẳn vỏ để ra ngoài thành vịt.
Nhiều lần, vừa thương vừa tò mò, tôi cố hỗ trợ chúng bằng cách tách hộ lớp vỏ ra. Những con vịt được tách vỏ như vậy thường chết rất mau. Lớp vỏ trứng giống như bài kiểm tra đầu đời của lũ vịt mà người ngoài không can thiệp được.
Trứng vịt lộn nếu bị đập vỡ từ bên ngoài bằng ngoại lực chỉ làm thức ăn. Chỉ có nội lực mổ vỡ lớp vỏ từ phía trong thì mới có một vịt con ra đời.
Những quả trứng làm tôi nghĩ về giáo dục trẻ. Khi thấy con gặp khó một chút, nhiều bố mẹ đã sốt sắng nhảy vào can thiệp giúp con. Khi còn bé, trẻ con chơi bị vấp, người lớn đã vội chạy lại đỡ con rồi "đánh chừa" cục đá, con rửa mặt không sạch cũng rửa hộ con luôn. Con không làm được bài, bố mẹ thuê gia sư về "phụ đạo" - thực ra là làm bài tập giúp. Người bạn học cấp hai cùng tôi thi trượt vào chuyên cấp ba cũng được bố mẹ nhờ các mối quan hệ để đưa con vào.
Lớn hơn, con ra trường chưa có việc làm, bố mẹ nhanh chóng chạy việc giúp. Con được vào công ty nhỏ, bố mẹ lại chạy chọt xin vào công ty lớn hơn. Rồi cả đến khi lập gia đình, có những bố mẹ vẫn tiếp tục chạy theo lo hộ con như mua nhà, sắm xe, quyết định hộ luôn việc quan trọng.
Tôi nghĩ, cũng có thể do những bố mẹ ấy từng phải bươn chải để vượt qua những ngày khó khăn trong quá khứ nên luôn có nỗi sợ mơ hồ là con mình thua thiệt. Vì thế, theo bản năng, họ luôn chạy theo "tách vỏ" hộ con. Có một thế hệ "cha mẹ trực thăng" ở Trung Quốc, lúc nào cũng bay vè vè trên đầu hộ tống con. Đến khi bố mẹ già, con vẫn chỉ là đứa trẻ nhiều năm.
Tôi cũng đã chứng kiến nhiều người vì chiều lòng cha mẹ mà thi vào chỗ này, chỗ kia, hy sinh sở thích để "vào nhà nước cho ổn định". Và rồi suốt đời, những con vịt bị bóc vỏ hộ ấy vẫn luôn cảm thấy có gì đó thiếu thốn, luôn tìm kiếm một chiếc vỏ để chui trở vào vì không chịu được áp lực cuộc đời.
Làm sao để trẻ được phát triển theo đúng sức của mình? Sức con học trường thường thì đừng bắt con học trường chuyên. Sức con chỉ làm nhân viên bình thường đừng cố nhấc lên trưởng phòng, giám đốc. Chúng ta có thể theo dõi con trong thận trọng, nhưng không cần hoảng loạn. Bố mẹ chỉ quan sát từ xa, khi thật cần thiết mới chỉ dẫn thêm để chúng tự làm. Như quá trình ấp trứng vịt, người bên ngoài có thể hỗ trợ đảm bảo nhiệt độ bằng cách thêm, bớt chăn, đảo trứng cho đều, nhẫn nại chờ bọn vịt chui ra để đưa chúng về đàn. Còn chiếc vỏ cứng cuộc đời, ta vẫn phải để tự vịt con dùng mỏ mổ và chân của mình đạp vỡ chui ra.
Khi gia nhập Google, tôi thấy công ty có chế độ phúc lợi dành cho nhân viên có cái tên khá lạ tai là ReThink. Chương trình nhằm hỗ trợ các bố mẹ chăm sóc con khác biệt trong cách học, họ sử dụng cụm từ "sự khác biệt trong cách học" (learning differences) thay cho các từ mang nghĩa kém tích cực như "trẻ chậm phát triển" "trẻ tự kỷ", "chậm phát triển".
Mọi đứa trẻ đều bình thường, chỉ có cách chúng học và tương tác với thế giới này khác nhau.
Có lần, tôi lấy những quả trứng chưa nở nhưng còn hơi ấm đem đi ấp thêm "một cách đặc biệt". Với chút may mắn, thêm vài chú vịt con bước ra, chiêm chiếp. Nếu ta đừng vội tách vỏ hộ để vịt có thể chết mà chỉ kiên nhẫn đợi và hỗ trợ khi rất cần, những vịt con dù nở muộn và hơi còi vẫn trở thành cá thể đặc biệt cho đời.
Lê Văn Thành
'Con nhà người ta'
Trở lại Góc nhìnTrở lại Góc nhìn">‘Tách vỏ’ hộ con
- Theo The Paperngày 26/11, Tổng cục Phát thanh Truyền hình Trung Quốc lưu ý hiện tượng số lượng phim ngắn lấy bối cảnh doanh nghiệp, tập đoàn không ngừng gia tăng, nhiều sản phẩm thu hút lượng xem lớn. Nội dung những phim này chủ yếu là "tổng tài bá đạo" - tức các chủ doanh nghiệp thành công, giàu có - yêu những người nhỏ bé, bình thường tại nơi làm việc. Tình tiết phim thường gay cấn, lãng mạn, tính giải trí cao.
Theo Tổng cục Phát thanh Truyền hình, các đơn vị sản xuất nội dung số cạnh tranh kịch liệt, tung ra những phim "na ná nhau" về lãnh đạo doanh nghiệp. Nhiều kịch bản "xa rời nghiêm trọng thực tế và phi logic". Phần lớn khán giả chê phim "vô lý" nhưng không dứt ra khỏi series.
Siêu máy tính dự đoán Aston Villa vs West Ham, 23h30 ngày 26/1
Thứ trưởng Bộ TT&TT Nguyễn Thanh Lâm chủ trì họp báo thường kỳ tháng 9 của Bộ. Ảnh: Đ.H Thông tin tại họp báo, đại diện Cục An toàn thông tin (Bộ TT&TT), ông Phạm Thái Sơn, Phó Giám đốc Trung tâm giám sát an toàn không gian mạng quốc gia - NCSC phân tích: Thực trạng lừa đảo trực tuyến trên không gian mạng Việt Nam thời gian qua cho thấy, đối tượng lừa đảo thường tiếp cận các nạn nhân qua gọi điện, nhắn tin, mạng xã hội, nền tảng OTT; sau đó chúng sử dụng các phương thức dẫn dụ truy cập vào đường dẫn các trang web, fanpage giả mạo nhằm đánh cắp thông tin của người dân, dụ dỗ cài đặt các ứng dụng độc hại để thao túng, kiểm soát điện thoại của nạn nhân.
Một phương thức khác cũng được kẻ lừa đảo sử dụng nhiều là dẫn dụ nạn nhân tham gia vào các nhóm trên nền tảng OTT để từ đó thao túng tâm lý, mời tham gia đầu tư và sau đó lừa chiếm đoạt tài sản.
Đề cập đến biện pháp phòng chống lừa đảo trực tuyến sẽ được Bộ TT&TT, trực tiếp là Cục An toàn thông tin phối hợp cùng các cơ quan, đơn vị triển khai trong thời gian tới, ông Phạm Thái Sơn cho biết, sẽ có nhiều giải pháp, tập trung vào 3 nhóm chính gồm các giải pháp liên quan đến chính sách và pháp lý, giải pháp kỹ thuật, giải pháp về tuyên truyền.
“Bốn mục tiêu cần đạt được khi triển khai hàng loạt giải pháp phòng chống lừa đảo trực tuyến là nâng cao nhận thức cho người dân, xây dựng môi trường lành mạnh an toàn trên không gian mạng, ngăn chặn lừa đảo sớm nhất, đồng thời giảm thiểu tác động của lừa đảo đến người dân”, ông Phạm Thái Sơn chia sẻ.
Thông tin cụ thể hơn, Phó Giám đốc NCSC Phạm Thái Sơn cho hay, về chính sách và pháp lý, mới đây Cục An toàn thông tin đã xử phạt và thu hồi 6 tên định danh - brandname của một số đơn vị vì đã vi phạm các quy định về chống tin nhắn rác, thư điện tử rác, cuộc gọi rác.
Song song đó, từ tháng 7 đến nay, việc các ngân hàng triển khai biện pháp yêu cầu người dân phải xác thực sinh trắc học khi thực hiện giao dịch trực tuyến từ 10 triệu đồng/lần và 20 triệu đồng/ngày theo quy định của Ngân hàng Nhà nước, đã phát huy tác dụng.
Theo ông Phạm Thái Sơn, biện pháp này đã giúp giảm số lượng các tài khoản ngân hàng giả mạo, tài khoản ngân hàng không định danh, và đặc biệt là làm chậm dòng tiền của các đối tượng lừa đảo, từ đó góp phần bảo vệ tài sản của người dùng.
Một trong những giải pháp kỹ thuật sẽ tiếp tục được Cục An toàn thông tin tập trung thời gian tới là triển khai hệ thống cơ sở dữ liệu chống lừa đảo trực tuyến, được kết nối với nhiều nền tảng khác nhằm giúp phát hiện và ngăn chặn sớm các đường link lừa đảo.
Theo thống kê, tính đến nay, hệ thống kỹ thuật này đã phát hiện và ngăn chặn hơn 13.000 tên miền độc hại, qua đó hỗ trợ bảo vệ cho khoảng 11 triệu người dùng Việt Nam trên không gian mạng.
Đặc biệt nhấn mạnh tầm quan trọng của công tác tuyên truyền, nâng cao nhận thức cho người dân về phòng chống lừa đảo trực tuyến, đại diện Cục An toàn thông tin cho rằng: Trong phòng chống lừa đảo trực tuyến, cần có sự vào cuộc đồng thời của toàn bộ hệ thống chính trị từ trung ương đến địa phương cùng sự phối hợp nhanh và mạnh từ nhiều bộ, ngành. Đặc biệt, phải coi việc tuyên truyền là giải pháp quan trọng hàng đầu và lâu dài, thường xuyên.
“Chúng ta phải xác định nhận thức và kỹ năng của người dân chính là lá chắn mạnh mẽ nhất. Mỗi người dân cần là một chiến sĩ trên không gian mạng, tích cực tham gia tuyên truyền nâng cao nhận thức, kỹ năng và bảo vệ những người xung quanh mình trước vấn nạn lừa đảo trực tuyến”, đại diện Cục An toàn thông tin nêu quan điểm.
Cũng tại buổi họp báo, đại diện Cục An toàn thông tin cũng cập nhật các hoạt động tuyên truyền, nâng cao nhận thức và kỹ năng phòng chống lừa đảo đã và đang được cơ quan này phối hợp triển khai như: Tổ chức tập huấn, nâng cao nhận thức cho người dân, thanh niên, với số lượng thanh niên trên toàn quốc đã được đào tạo về phòng chống lừa đảo trực tuyến đến nay đã là hơn 9.000; triển khai chiến dịch ‘Vắc-xin số’ để tuyên truyền về phòng chống lừa đảo cho toàn bộ người dân trên địa bàn thành phố Hạ Long (Quảng Ninh) vào đầu tháng 9; đồng hành với Hiệp hội An ninh mạng quốc gia trong việc xây dựng nTrust - một ứng dụng di động hỗ trợ người dân phát hiện sớm các dấu hiệu lừa đảo, các tài khoản chuyển tiền lừa đảo...
Ngoài ra, Cục An toàn thông tin cũng tham gia phối hợp, cung cấp thông tin để Bộ Công an triệt phá một số đường dây lừa đảo trực tuyến ở một số địa phương như TPHCM, Hà Nội, Ninh Bình...
Đáng chú ý, thời gian qua, Cục An toàn thông tin cũng đã xây dựng và triển khai phổ biến các nội dung tuyên truyền giúp người dân trên cả nước nhận diện, phòng chống lừa đảo, có sự tham gia của người nổi tiếng, người có ảnh hưởng trên mạng xã hội - KOL. Qua đó, lan tỏa mạnh mẽ các thông điệp về phòng chống lừa đảo đến đông đảo người dân.
"Theo thống kê sơ bộ, đến nay, các nội dung tuyên truyền về nhận diện, phòng chống lừa đảo có các KOL tham gia đã tiếp cận khoảng 30 triệu người dùng Facebook, tương ứng khoảng 39% tổng số người dùng mạng xã hội này", đại diện Cục An toàn thông tin chia sẻ thêm.
Trang bị kỹ năng để luôn ứng phó được các thủ đoạn lừa đảo thay đổi liên tụcTrước những thủ đoạn lừa đảo trực tuyến, nhất là lừa đảo mạo danh liên tục được kẻ xấu thay đổi, Cục An toàn thông tin (Bộ TT&TT) cho rằng người dùng cần được trang bị các kỹ năng ứng phó khi gặp phải tình huống lừa đảo.">‘Lá chắn’ mạnh mẽ chống lừa đảo trực tuyến là nhận thức và kỹ năng của người dân
- Em bé trong video "Mẹ đi lấy chồng, con trai 6 tuổi ngủ ngoài đường trong đêm tối" có hoàn cảnh hết sức thương tâm.
Video: Cậu bé 6 tuổi trong đêm khiến người xem xót xa
Play">Hoàn cảnh xót xa của bé trong video 'Mẹ đi lấy chồng, con ngủ ngoài đường'
- Được xây dựng vào thập niên 60 của thế kỷ trước, trại phong Đá Bạc (xã Minh Phú, Sóc Sơn, Hà Nội) thuộc quản lý của bệnh viện Da liễu Hà Nội từng là nơi chăm sóc, điều trị cho hàng trăm bệnh nhân mắc bệnh phong.
Xem Video:
Năm 2013, UBND TP Hà Nội quyết định di dời trại về nơi khác. Từ lúc đó, nơi này chìm dần vào quên lãng.
Trại phong Đá Bạc nằm dưới chân núi, nay bị bỏ hoang, cỏ mọc um tùm Trước khi di dời, cả trại còn khoảng 20 bệnh nhân. Tuy nhiên, 10 người trong số đó vẫn bám trụ nơi này vì những nỗi niềm riêng. Gần nửa thế kỷ gắn bó với mảnh đất khô cằn này, nơi đây đã trở thành một phần máu thịt trong họ. Sau khi 3 cụ qua đời, hiện trại phong chỉ còn 7 người.
Bản án “tử” giáng lên cuộc đời cô gái mồ côi
Trại nằm im lìm dưới chân núi, muốn vào phải băng qua nghĩa địa lạnh lẽo và con đường sỏi đất. Nơi đây là những khu nhà tiêu điều, xuống cấp, xung quanh cỏ dại mọc um tùm, phủ lên trại một màu ảm đạm.
Dãy nhà ở hoang lạnh, xuống cấp. Bà Lê Thị Liên (82 tuổi - quê Hà Nội) ngồi co ro trước hiên nhà. Thấy có người hỏi thăm, đôi mắt mờ đục của bà ánh lên niềm vui rồi nhìn vào xa xăm với khoảng trời ký ức xa xưa...
Giọng nặng trĩu, bà tâm sự: “Tôi mồ côi cha mẹ từ năm lên 9 tuổi. Sau vài năm, cậu em trai duy nhất cũng bỏ tôi mà đi.
Tôi đơn độc, sống nượng tựa vào gia đình người chú. Cuộc sống đói nghèo cứ thế trôi đi, đến năm 16 tuổi tôi thấy chân tay đau nhức, rồi dần dần mất cảm giác, vết lở loét ăn mòn vào bàn chân. Người ta nói tôi bị bệnh phong (hủi)”.
Ngày ấy định kiến về căn bệnh này rất khủng khiếp. Sự kỳ thị của người đời là nỗi ám ảnh kinh hoàng. Đi đến đâu bà cũng bị người ta ném gạch đá, xua đuổi vì sợ lây bệnh.
Bà Lê Thị Liên (áo tím) và bà Nguyễn Thị Sợi - những người bám trụ lại trại phong. Bà thừa nhận, nếu không có sự giúp đỡ của nhà nước, những bệnh nhân phong như bà đã bỏ xác ở nơi nào đó ngoài kia.
“Một người cùng làng tôi, phải bỏ đi biệt xứ vì căn bệnh quái ác này. Người này ở với vợ chồng anh trai. Tôi chứng kiến bệnh nhân đó khát, ra giếng cầm gáo múc nước uống. Người chị dâu thấy vậy liền vứt gáo đi. Cảnh tượng xót xa đó chưa bao giờ phai mờ trong tâm trí tôi”, bà kể.
Tình yêu nảy nở từ vùng đất cằn cỗi
Năm 1955, khi bước sang tuổi 19, bà Liên xin chú cho lên trại phong Quả Cảm (Bắc Ninh) sống. Thương đứa cháu gái, ông chú khăn gói, đưa đi. Từ năm đó, bà trở thành người tha phương.
Một bước ngoặt lớn lao đã đến với bà. Cứ ngỡ, nơi đây mang màu sắc u buồn, là những thân phận bị cuộc đời chối bỏ, là ưu tư khắc khoải không thốt thành lời.
Thế nhưng, luồng gió mới đã thổi vào cuộc đời cô gái Nguyễn Thị Liên khi ấy và tình yêu đã nảy nở trên vùng đất cằn cỗi...
Bà Lê Thị Liên. “Tôi được mọi người động viên tìm hiểu ai đó để bầu bạn sớm tối. Lúc bấy giờ, trong trại Quả Cảm cũng có mấy chục cặp vợ chồng.
Năm 22 tuổi, tôi gặp nam bệnh nhân, vừa vào điều trị. Ông ấy hiền lành, ít nói. Có lẽ số phận mồ côi giống nhau nên chúng tôi tìm được tiếng nói chung. Sau vài tháng, chúng tôi báo cáo với lãnh đạo trại, xin phép “góp gạo, thổi cơm chung”, bà trầm ngâm nói.
Công tác chuẩn bị cho đám cưới được khẩn trương thực hiện. Vợ chồng bà được Ban lãnh đạo trại tổ chức đám cưới chung cùng 2 cặp đôi khác.
Hôn lễ nghèo không sính lễ, không người thân thích diễn ra đạm bạc chỉ có chè, thuốc lào và những lời chúc phúc tại khoảng sân chung.
Bà Liên vui vẻ nói tiếp: “Khách tham dự hôm ấy là những bệnh nhân, đội ngũ y tá, bác sĩ của trại. Cả ngày, tiếng ca hát vang lên, men say nồng nàn của tình yêu khiến chúng tôi quên đi tháng ngày cơ cực đã qua”.
Sau đó, hai vợ chồng bà được sắp xếp cho một khu nhà lợp mái tranh, vừa sinh sống và chăn nuôi lợn gà.
Hướng ánh mắt ra đường, nhìn vào khoảng không và nhắc đến kỷ niệm xưa là cách để những người phụ nữ này vơi bớt nỗi cô quạnh. Cuộc hôn nhân ngắn chẳng tày gang, hai năm sau, theo chủ trương tách trại, bà Liên phải chuyển về trại phong Quỳnh Lập (Nghệ An), trong khi ông được ở lại.
Trước ngày lên đường, hai vợ chồng ngồi trước hiên nhà, lặng lẽ đếm tiếng thời gian. Chẳng ai dám hẹn ngày gặp lại. “Tôi đã nghĩ đó là đêm cuối cùng của hai vợ chồng nên muốn níu giữ thật lâu hình ảnh của nhau”, giọng nghèn nghẹn, bà nói.
Thế rồi, ở trại mới, bà vỡ òa khi nhận được thư ông. Ông viết vội vài dòng nhắn nhủ vợ giữ sức khỏe, chăm sóc bản thân. Chỉ bấy nhiêu đó thôi cũng đủ để bà Liên cảm thấy ấm lòng.
Sau vài lá thư qua lại, chiến tranh nổ ra, ông bà gần như bặt tin nhau. Mãi đến 6 năm sau, có lệnh di tản khỏi trại phong Quỳnh Lập, bà lại chuyển về trại Quả Cảm và viết tiếp câu chuyện tình yêu của mình.
Ngày trùng phùng, bà hồi hộp, móng ngóng, ông ở trại bồn chồn, ra tận đầu đường đón. Chuyến xe chở bệnh nhân về đến nơi, ông bà nhìn nhau, nước mắt ướt đẫm khuôn mặt. Bữa tối đầu tiên sau tháng ngày xa cách chỉ có rau nhưng là bữa cơm ngon nhất mà bà lưu giữ trong tim.
Hai mảnh đời đó tiếp tục luân chuyển về trại Xuân Mai (Quốc Oai - Hà Nội) và cuối cùng là an cư ở trại phong Đá Bạc này.
Dãy nhà nơi bà Liên bà chồng chung sống trước khi ông mất đã bị rêu mốc, vôi vữa rơi rụng. Hạnh phúc càng trọn vẹn khi ông bà sinh được một người con trai vào năm 1972. Sợ con bị kỳ thị, xa lánh vì có bố mẹ mắc bệnh phong, năm con lên 7 tuổi, bà đau xé lòng, mang con cho một gia đình tử tế gần làng nuôi dưỡng.
Suốt mấy chục năm làm vợ chồng, tình cảm ông bà vẫn luôn đong đầy. Đến năm 1989 thì ông mất.
30 năm trôi qua, từ ngày chồng qua đời, bà sống ngày ngày tụng kinh, lo hương khói cho ông. Con trai vẫn hay qua lại, chăm sóc bà.
“Lý do khiến tôi không muốn rời xa vì ông nhà được mai táng ở nghĩa địa trên núi cùng với những bệnh nhân đã khuất. Tôi đi rồi lấy ai chăm sóc mộ phần”, đôi mắt đỏ hoe, bà trải lòng.
Ông Nguyễn Văn Hân - Chủ tịch UBND xã Minh Phú, cho biết:
"Trại phong Đá bạc giải thể năm 2013, di chuyển về Quốc Oai. Các bệnh nhân này xin ở lại, tự túc thuốc men, sinh hoạt. Tất cả đều đã cao tuổi. Mỗi tháng họ nhận được khoản trợ cấp người khuyết tật và trợ cấp người cao tuổi là 700 nghìn đồng.
Ở đây họ tự trồng rau, nuôi gà, lo chi phí sinh hoạt và cuộc sống hàng ngày. Chính quyền đã xuống thuyết phục, động viên họ chuyển sang trại mới, tránh xảy ra nguy hiểm do trại cũ đã hỏng hóc, tuy nhiên các bệnh nhân này không đồng ý".
Khoảnh khắc thót tim trong đám cưới nữ đại gia Thái Nguyên
Màn trao nhẫn của cô dâu, chú rể, một người đàn ông say rượu bất ngờ lao lên sân khấu ôm chặt cô dâu...
">Chuyện tình nhói lòng ở trại phong bỏ hoang Hà Nội