Truyện Đêm Trắng
[Kinh doanh] 时间:2025-03-18 07:29:57 来源:NEWS 作者:Công nghệ 点击:196次
Những ngày qua,ệnĐêmTrắthời tiết hà nội tôi như bị nhốt trong một cái lồng vô hình. Ai nhìn vào cũng bảo tôi ổn, rằng tôi mạnh mẽ, kiên cường. Ừ thì ngoài mặt tôi vẫn cười, vẫn làm việc, vẫn trả lời những câu đùa cợt vô nghĩa. Nhưng bên trong, mọi thứ đang vỡ vụn.
Hữu Vinh luôn ở bên cạnh, cố gắng nói những câu an ủi tôi. Anh ấy lịch thiệp, điềm đạm, và có chút gì đó giống như một người anh trai đáng tin cậy. Nhưng tôi biết rõ, trong tim mình, anh chỉ là một người bạn. Không hơn, không kém. Tôi chưa từng để Hữu Vinh bước qua giới hạn đó.
Có lẽ chính vì thế, sự cố gắng của anh ấy lại càng làm tôi cảm thấy tội lỗi. Dù bản thân không muốn, nhưng tôi chẳng thể đón nhận điều gì khác. Tim tôi đã có người... một người mà mỗi khi nghĩ đến, tôi lại cảm thấy như bị nhấn chìm trong một cơn sóng lớn, không biết nên vui hay nên giận.
Tôi nhớ đến cái đêm đó, cái đêm mà tôi phá vỡ mọi nguyên tắc của mình. Đêm mà mọi cảm xúc bị kìm nén bấy lâu trào ra, trong men rượu.
Lúc ấy, tôi không nhớ mình đã uống bao nhiêu. Chỉ biết là nhiều. Thanh Hương đã gọi điện tìm tôi khi trời tối muộn mà tôi vẫn chưa về nhà.
"Alo! Cậu đang ở đâu?"
Nhưng quán bar ồn ào quá, tôi chẳng buồn trả lời. Tôi chỉ muốn tiếp tục uống, mặc kệ mọi thứ xung quanh. Khi tôi đưa ly bia lên môi, một bàn tay mạnh mẽ bất ngờ giật lấy nó khỏi tay tôi.
Tôi ngước lên, hình dáng cao lớn đó làm tôi ngẩn người. Là Hữu Vinh. Anh mặc một chiếc áo sơ mi đen, dáng vẻ bảnh bao toát lên khí chất của một người lãnh đạo. Trong cơn say, tôi không thế nhớ rõ biếu cảm của anh khi đó, nhưng tôi chắc rằng anh không hài lòng.
"Anh làm gì ở đây?" Tôi lầm bầm, giọng lè nhè.
"Đưa Châu Anh về." Giọng anh nhẹ nhàng nhưng đầy kiên quyết.
Anh kéo tay tôi ra khỏi quán bar, bước đi nhanh chóng. Tôi kháng cự, giật tay lại. "Tôi không muốn về! Tôi muốn uống tiếp. Mấy người thì hiểu gì chứ!"
Anh quay lại nhìn tôi, ánh mắt kiên nhẫn. "Ở đây không an toàn. Nghe tôi."
"An toàn, an toàn! Lúc nào cũng là mấy từ đó. Tôi không phải con nít, tôi không cần ai giữ an toàn cả!" Tôi hét lên, hất tay anh ra.
Hữu Vinh thoáng sững lại. Tôi không nhìn rõ, nhưng dường như anh hơi khựng lại trước cơn giận dữ của tôi.
Nhưng anh không bỏ cuộc. Anh bước tới, giữ chặt cánh tay tôi. "Châu Anh, đừng bướng. Đi thôi."
Tôi bước loạng choạng, đầu óc quay cuồng, mất thăng bằng và phải tựa vào vai anh để không ngã. Tôi không biết đã lên xe bằng cách nào, chỉ nhớ răng tôi rất mệt mỏi, quá kiệt sức để tiếp tục cãi vã.
Khi lên xe, tôi vô thức nhìn về phía bệnh viện đối diện. Và rồi tôi thấy anh.
Gia Nguyên đứng đó, ở cổng bệnh viện, ánh mắt hướng thẳng về phía này. Trái tim tôi như bị bóp nghẹt. Nồi uất nghẹn trào dâng, nhưng tôi không thể khóc. Tôi không muốn yếu đuối trước mặt Hữu Vinh.
Xe bất ngờ xóc mạnh, khiến tôi mất thăng bằng và ngã vào người Hữu Vinh. Đầu tôi tựa lên vai anh, cảm giác khó chịu đến mức tôi muốn hét lên.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, phá tan bầu không khí nặng nề. Tôi nghe giọng Gia Nguyên từ đầu dây bên kia.
"Cô ấy... ổn chứ?"
Là giọng anh. Chỉ bấy nhiêu thôi, nhưng lại như một mũi dao xuyên qua lòng tôi.
Không hiểu tại sao lúc đó tôi lại muốn tựa vào vai Vinh lâu hơn một chút, là để trả đũa người ta, hay tự hành hạ tâm lý chính mình. Cũng không rõ.
Tôi nghiến răng, giữ nguyên tư thế, thầm nghĩ: *Đã không cần nữa. Mắc gì quan tâm đến tôi! Gia Nguyên khốn khiếp. Đồ hèn, đồ xấu xa. Tôi không muốn gặp lại anh nữa!*
Nghĩ đến đây, tôi bật dậy, tựa đầu vào cửa kính, để mặc cho cơ thể mệt mỏi chìm vào giấc ngủ. Nhưng trong mơ, hình bóng anh vẫn hiện lên, rõ ràng, đau đớn.
Tôi không rõ mình đang làm gì nữa. Những ngày sau cái đêm say rượu đó, mọi thứ càng trở nên khó chịu.
Hữu Vinh gần như luôn ở bên cạnh tôi, từ phòng trị liệu, sân thể dục, đến cả phòng trực. Anh ấy lúc nào cũng xuất hiện đúng lúc, lịch thiệp, chu đáo, nhưng càng như vậy, tôi lại càng cảm thấy bản thân mắc kẹt trong một vng lặp không lối thoát.
Mỗi khi anh cùng tôi trò chuyện, tôi đều cảm nhận một ánh nhìn từ xa. Ban đầu, tôi nghĩ mình tưởng tượng
Hữu Vinh luôn ở bên cạnh, cố gắng nói những câu an ủi tôi. Anh ấy lịch thiệp, điềm đạm, và có chút gì đó giống như một người anh trai đáng tin cậy. Nhưng tôi biết rõ, trong tim mình, anh chỉ là một người bạn. Không hơn, không kém. Tôi chưa từng để Hữu Vinh bước qua giới hạn đó.
Có lẽ chính vì thế, sự cố gắng của anh ấy lại càng làm tôi cảm thấy tội lỗi. Dù bản thân không muốn, nhưng tôi chẳng thể đón nhận điều gì khác. Tim tôi đã có người... một người mà mỗi khi nghĩ đến, tôi lại cảm thấy như bị nhấn chìm trong một cơn sóng lớn, không biết nên vui hay nên giận.
Tôi nhớ đến cái đêm đó, cái đêm mà tôi phá vỡ mọi nguyên tắc của mình. Đêm mà mọi cảm xúc bị kìm nén bấy lâu trào ra, trong men rượu.
Lúc ấy, tôi không nhớ mình đã uống bao nhiêu. Chỉ biết là nhiều. Thanh Hương đã gọi điện tìm tôi khi trời tối muộn mà tôi vẫn chưa về nhà.
"Alo! Cậu đang ở đâu?"
Nhưng quán bar ồn ào quá, tôi chẳng buồn trả lời. Tôi chỉ muốn tiếp tục uống, mặc kệ mọi thứ xung quanh. Khi tôi đưa ly bia lên môi, một bàn tay mạnh mẽ bất ngờ giật lấy nó khỏi tay tôi.
Tôi ngước lên, hình dáng cao lớn đó làm tôi ngẩn người. Là Hữu Vinh. Anh mặc một chiếc áo sơ mi đen, dáng vẻ bảnh bao toát lên khí chất của một người lãnh đạo. Trong cơn say, tôi không thế nhớ rõ biếu cảm của anh khi đó, nhưng tôi chắc rằng anh không hài lòng.
"Anh làm gì ở đây?" Tôi lầm bầm, giọng lè nhè.
"Đưa Châu Anh về." Giọng anh nhẹ nhàng nhưng đầy kiên quyết.
Anh kéo tay tôi ra khỏi quán bar, bước đi nhanh chóng. Tôi kháng cự, giật tay lại. "Tôi không muốn về! Tôi muốn uống tiếp. Mấy người thì hiểu gì chứ!"
Anh quay lại nhìn tôi, ánh mắt kiên nhẫn. "Ở đây không an toàn. Nghe tôi."
"An toàn, an toàn! Lúc nào cũng là mấy từ đó. Tôi không phải con nít, tôi không cần ai giữ an toàn cả!" Tôi hét lên, hất tay anh ra.
Hữu Vinh thoáng sững lại. Tôi không nhìn rõ, nhưng dường như anh hơi khựng lại trước cơn giận dữ của tôi.
Nhưng anh không bỏ cuộc. Anh bước tới, giữ chặt cánh tay tôi. "Châu Anh, đừng bướng. Đi thôi."
Tôi bước loạng choạng, đầu óc quay cuồng, mất thăng bằng và phải tựa vào vai anh để không ngã. Tôi không biết đã lên xe bằng cách nào, chỉ nhớ răng tôi rất mệt mỏi, quá kiệt sức để tiếp tục cãi vã.
Khi lên xe, tôi vô thức nhìn về phía bệnh viện đối diện. Và rồi tôi thấy anh.
Gia Nguyên đứng đó, ở cổng bệnh viện, ánh mắt hướng thẳng về phía này. Trái tim tôi như bị bóp nghẹt. Nồi uất nghẹn trào dâng, nhưng tôi không thể khóc. Tôi không muốn yếu đuối trước mặt Hữu Vinh.
Xe bất ngờ xóc mạnh, khiến tôi mất thăng bằng và ngã vào người Hữu Vinh. Đầu tôi tựa lên vai anh, cảm giác khó chịu đến mức tôi muốn hét lên.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, phá tan bầu không khí nặng nề. Tôi nghe giọng Gia Nguyên từ đầu dây bên kia.
"Cô ấy... ổn chứ?"
Là giọng anh. Chỉ bấy nhiêu thôi, nhưng lại như một mũi dao xuyên qua lòng tôi.
Không hiểu tại sao lúc đó tôi lại muốn tựa vào vai Vinh lâu hơn một chút, là để trả đũa người ta, hay tự hành hạ tâm lý chính mình. Cũng không rõ.
Tôi nghiến răng, giữ nguyên tư thế, thầm nghĩ: *Đã không cần nữa. Mắc gì quan tâm đến tôi! Gia Nguyên khốn khiếp. Đồ hèn, đồ xấu xa. Tôi không muốn gặp lại anh nữa!*
Nghĩ đến đây, tôi bật dậy, tựa đầu vào cửa kính, để mặc cho cơ thể mệt mỏi chìm vào giấc ngủ. Nhưng trong mơ, hình bóng anh vẫn hiện lên, rõ ràng, đau đớn.
Tôi không rõ mình đang làm gì nữa. Những ngày sau cái đêm say rượu đó, mọi thứ càng trở nên khó chịu.
Hữu Vinh gần như luôn ở bên cạnh tôi, từ phòng trị liệu, sân thể dục, đến cả phòng trực. Anh ấy lúc nào cũng xuất hiện đúng lúc, lịch thiệp, chu đáo, nhưng càng như vậy, tôi lại càng cảm thấy bản thân mắc kẹt trong một vng lặp không lối thoát.
Mỗi khi anh cùng tôi trò chuyện, tôi đều cảm nhận một ánh nhìn từ xa. Ban đầu, tôi nghĩ mình tưởng tượng
(责任编辑:Giải trí)
Nhận định, soi kèo MU vs Sociedad, 03h00 ngày 14/3: Quỷ đỏ đi tiếpNhận định, soi kèo Monza vs Parma, 21h00 ngày 15/3: Khó cho cửa trên
相关内容
- Soi kèo phạt góc Adelaide United vs Macarthur FC, 15h35 ngày 14/3
- Nhận định, soi kèo Fulham vs Watford, 2h45 ngày 10/1: Thời thế thay đổi
- Phương Anh vui buồn hết mình với nhạc Phú Quang
- Á hậu Huyền My khóc nức nở trong lần đầu đóng phim
- Soi kèo góc Olympiacos vs Bodo/Glimt, 00h45 ngày 14/3
- Diễn viên Thanh Sơn mong 'Sống chung với mẹ chồng' mau hết
- Chuyện chưa biết về chồng ca sĩ Thu Phương
- Điện ảnh Trung Quốc nỗi nhục mang tên khoe thân, xuyên tạc và ăn cắp
- Nhận định, soi kèo Nassaji Mazandaran vs Sepahan, 22h30 ngày 13/3: Đối thủ kỵ giơ
- Sống chung với mẹ chồng: NSND Lan Hương bị hàng xóm mắng té tát vì vai mẹ chồng ghê gớm
- 'Tôn Ngộ Không' Lục Tiểu Linh Đồng nhập viện khẩn
- Thành Long khóc như mưa trước hàng trăm khán giả
- Nhận định, soi kèo AC Milan vs Como, 0h00 ngày 16/3: Thất vọng nối tiếp thất vọng
- Nhận định, soi kèo Rakhine United vs Myawady FC, 16h00 ngày 10/1: Bất phân thắng bại
精彩推荐
- Nhận định, soi kèo Cavalier vs Inter Miami, 7h00 ngày 14/3: Khó có bất ngờ
- Nhận định, soi kèo Mohammedan Dhaka vs Rahmatgonj MFS, 15h45 ngày 10/1: Không hề ngon ăn
- Linh Chi ngượng ngùng vì cảnh nóng với Phan Anh
- Nhận định, soi kèo Everton vs Peterborough, 2h45 ngày 10/1: Không dễ cho chủ nhà
- Soi kèo góc Ipswich vs Nottingham, 22h00 ngày 15/3
- Việt Anh cùng vợ kém 9 tuổi tham gia Người phán xử
热门点击