您现在的位置是:NEWS > Giải trí
Kèo vàng bóng đá Juventus vs Verona, 02h45 ngày 4/3: Tin vào Bianconeri
NEWS2025-03-07 16:34:37【Giải trí】9人已围观
简介 Hư Vân - 03/03/2025 11:25 Kèo vàng bóng đá bảng xếp hạng giải ýbảng xếp hạng giải ý、、
很赞哦!(4)
相关文章
- Soi kèo góc Barcelona vs Real Sociedad, 23h15 ngày 2/3
- Triển lãm 'Bồng bềnh chốn hư không' tự do, phóng khoáng của Tia
- 9X cãi lời mẹ, mượn tiền xây dựng thư viện sách miễn phí
- Những ái nữ tài năng, thừa kế khối tài sản khủng của các tỷ phú thế giới
- Siêu máy tính dự đoán Betis vs Real Madrid, 0h30 ngày 2/3
- Người kiến tạo huyền ảo vĩ đại
- Nữ sinh Bách khoa ba lần đạt giải Olympic Cơ học
- Chàng trai mua được nhà TP.HCM nhờ nghề trang điểm búp bê
- Nhận định, soi kèo Banfield vs CA Independiente, 07h30 ngày 3/3: Top 8 vẫn gọi
- Ca sĩ Tuấn Hưng trao nhà khang trang cho vợ chồng khuyết tật
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo PSG vs Lillle, 03h05 ngày 2/3: Chủ nhà tiếp đà thăng hoa
Ảnh minh họa Đầu tiên, tôi cắt giảm gần như toàn bộ việc mua sắm quần áo, giày dép… theo sở thích. Thật may mắn là ở thời điểm đó, thời tiết cũng dần nắng lên, công ty tôi làm việc yêu cầu mặc đồng phục toàn thời gian, chỉ thứ 7 được diện đồ thoải mái hơn. Tôi xếp cho mình 3 chiếc quần short, 2 jeans dài, 2 chiếc quần vải, 5 áo pull, và đôi ba chiếc áo sơ-mi thoải mái. Còn lại tất cả quần áo trái mùa và đồ dư thì cất gọn trong vali và nhét gầm giường. Cứ luân phiên mặc hết đám đồ nêu trên, tôi thấy cũng thoải mái lắm rồi. Mà lạ hơn, ít đồ, tôi chẳng còn phải tốn thời gian suy nghĩ, lựa chọn trước khi ra đường nữa.
Việc bớt quần áo, phụ kiện khiến nhà bỗng dưng gọn gàng, thoáng đãng vô cùng. Đi làm thì thôi, chứ về nhà, tôi thấy tinh thần thoải mái hơn khi sống trong không gian chật như nêm bởi đồ với đạc, nhiều lúc còn “tự kỷ ám thị” hết không khí để thở rồi.
Tôi cũng xếp gọn xe máy vào góc sân ở nhà trọ và phủ bạt kín mít. Chỉ cuối tuần hay khi có hẹn với bạn bè, tôi mới đi xe máy đi làm. Đợt này tôi đi tàu điện và xe buýt là chủ yếu. Một chuyến tàu điện từ bến cuối tới Cát Linh, tôi leo lên xe bus là tới thẳng công ty. Bạn bè hay trêu “mưa không tới mặt, nắng chẳng tới đầu”, tôi thấy đúng thật. Từ dạo đi tàu điện và xe bus, tôi thấy da dẻ như mịn màng, hồng hào hơn hẳn. Không kể việc tiết kiệm được khoản tiền xăng và gửi xe kha khá hàng tháng, tôi còn học được cách sinh hoạt có kỷ luật. Tối nghỉ sớm, sáng dậy sớm… để kịp chuyến xe đầu, sức khoẻ ổn định hơn nhiều.
Đi làm sớm và về muộn cũng giúp tôi tiết kiệm tiền điện điều hoà hay quạt. Quả thật, tôi sợ nóng nên khó có thể để tới 35 độ mới mở điều hoà như chị Loan đã chia sẻ. Tới công ty sớm và “ngồi cố” vừa giúp tôi hoàn thành KPI sếp giao sớm hơn thời hạn lại đỡ tốn tiền điện ở nhà. Mà đi đường, tôi cũng tránh được cảnh chen chúc đông người. Đúng là tiện cả đôi đường, các chị ạ.
Riêng về chuyện ăn uống, tôi giảm bớt cá thịt để tránh “cháy túi”. Thay vào đó, tôi tăng cường các loại rau và hoa quả. Thỉnh thoảng, tôi cũng “xin viện trợ” từ bố mẹ, con cá, con gà hay chục trứng, mớ rau… Bí xanh, bí đỏ… mẹ tôi cất đầy gầm giường, mang lên thành phố ăn dần cũng tiện. Tôi ăn sáng ở nhà và mang cơm trưa đi làm. Bữa tối thì chủ yếu là ăn rau và các loại quả theo mùa cho giá cả phải chăng. Hạn chế ăn hàng hay đi cafe…, tôi thấy mình cũng tiết kiệm được một khoản kha khá! Chưa kể là sức khoẻ được cải thiện, vóc dáng cũng thon thả, xinh đẹp hơn chứ!
Tôi không cổ vũ lối sống ki bo, “vắt cổ chày ra nước” nhưng tối giản là rất văn minh và phù hợp với tình hình kinh tế hiện nay. Mọi người có thể góp ý thêm giúp tôi về cách chi tiêu chứ xin đừng… “ném đá”!
Nguyễn Thị Hằng Nga(Hà Đông - Hà Nội)
">
Chi tiêu ‘thời bão giá’: Tranh thủ ăn lành mạnh, quyết sống tối giản
Giữađêm, khi toàn thành phố đã chìm sâu dưới ánh đèn, hàng trăm người vô gia cư vẫnphải đánh vật với giấc ngủ rét mướt bởi những tấm chăn vốn chẳng đủ giữ ấm chocơ thể. Trong số họ có những người già đã đi quá nửa đời cùng sự thiếu vắng hơiấm gia đình trọn vẹn.
“Thế giới” của người già vô gia cư là trong bóng tối hoặcdưới ánh sáng yếu ớt hắt vào của những cột đèn đường. Nói là “thế giới”, bởi lẽ,khi bóng tối bao trùm, các cửa hàng đóng cửa, họ mới có một nơi ăn chốn ngủ.
Chỉ người vô gia cư mới khao khát bóng tối đến thế! Sau mộtngày lang thang nuôi sống bản thân, họ được ngả lưng, lấy màn đêm làm nơi nươngtựa.
Người vô gia cư ở đây hầu hết là những người già neo đơn. Họcũng có quê hương, nhà cửa nhưng bỏ đi biệt xứ. Do bần hàn nên con cái không thể“giữ chân người đi”. Lên Hà Nội mưu sinh, nhiều cụ ông, cụ bà không có một đêmngon giấc với chỗ ngủ ấm áp.
Bà Mùi (Hà Nam)
Ngay từ mờ sáng, bà Mùi (Hà Nam) đã chống nạng đi nhặt nhạnhbao bì, ni lông, hay bất cứ thứ gì có thể bán được. Giữa trời đông lạnh, bànchân bà không có nổi một đôi tất. Cái áo khoác hỏng khóa được đính lại sơ sàibằng chiếc ghim băng méo mó.
Nhắc đến cuộc đời bất hạnh, bà tủi thân khóc. Lau vội nướcmắt bằng đôi bàn tay nhăn nheo, nứt toác bởi nẻ cùng sự nhiễm khuẩn của rác, bàtâm sự: “Con cái làm gì còn mà cấm không cho đi? Nó mất rồi. Bị tai nạn. Ông nhàtôi cũng ốm, chạy chữa nhưng không khỏi. Giờ chỉ còn mình tôi sống vạ vật choqua ngày nhờ vào lòng thương của người đi đường”.
Bà Mùi bỏ quê lên đây cũng đã ngót chục năm. “Lúc trước khỏecòn đi nhặt rác đủ tiền thuê nhà giá rẻ. Giờ cũng 76 tuổi, hay đau chân, khôngđi xa được. Tiền chẳng kiếm ra nên ngủ luôn ở vỉa hè, trải bạt làm nền, xốp làmgối”. Nói rồi, bà nhoẻn miệng cười, chậm chạp trải “giường” ra làm minh chứng.
Cứ tưởng ở tuổi “gần đất xa trời”, bà sẽ được sum vầy bên con cháu. Nhưng vớingười phụ nữ nửa đời cô quạnh, ước mơ này lại quá xa vời.
Những mảnh bạt được trải ra làm đệm, mảnh xốp làm gối
Lạc lõng một góc là người đàn ông đang cầm hộp xôi của nhómtình nguyện nào đó vừa biếu. Ông nói: “Ăn ít một mai còn có cái mà ăn”. Nhữngngười vô gia cư ở đây không ai không biết ông – một người đàn ông không nhớ nổitên mình.
Khi được biếu đồ ăn, ông vội vui mừng chìa tay: “Cô cho tôiđồ ăn hả? Đồ ăn hết rồi. Hôm qua mới cất đây, chưa ăn đã bị chuột tha đi mất”.Hỏi ra mới biết, mấy hôm trước, ông khóc rưng rức vì biết mất sữa và tiền saukhi tỉnh dậy. “Các ông, các bà hay được biếu tiền, bánh kẹo, nhưng nào có dámtiêu. Dành dụm cất đi phòng khi đau ốm. Để ở đây thì “chúng nó” cuỗm sạch. Tiềnmất, hộp sữa, hộp bánh chắc chỉ còn toàn vỏ. Bà phải gửi chỗ chú bảo vệ kia kìa,khi cần thì xin lại.” – Bà Mùi phân bua.
Không nhớ nổi tên mình, không nhớ nổi quê hương bản xứ, ông lạc lõng cô đơn ở nơi “phố là nhà” Không nhớ nổi tên mình, không nhớ nổi quê hương bản xứ, ônglạc lõng cô đơn ở nơi “phố là nhà”. Ai cho đồ ăn, ông giơ tay ra nhận mà chẳngcần hỏi han, thắc mắc. Ông xem đó là cảnh bình thường mà bất cứ người vô gia cưnào cũng có thể đón nhận lòng thương từ người xa lạ.
Với những người “gần đất xa trời” phải sống cảnh “màn trờichiếu đất”, sợ nhất là đau ốm, sau là mưa bão: “Một thân một mình, ốm biết aichăm sóc. Còn trời mưa rét như mấy hôm nay thì không nằm nổi, cứ phải ngồi co rotrùm áo mưa kín, úp nón lên mặt mà ngủ”.
Thúy Nga
">Người vô gia cư khóc rưng rức giữa phố HN vì bị 'cướp' sữa
Nhiều cô gái vô danh trở nên nổi tiếng và kiếm bội tiền nhờ kinh doanh thời trang, mỹ phẩm trên mạng.
Ở Trung Quốc có khái niệm về "wang hong" ý chỉ những người nổi tiếng trên internet. Từ việc thu hút sự quan tâm của cư dân mạng họ có thể bắt đầu thu lợi nhuận thông qua thương mại điện tử hoặc quảng cáo trực tuyến. Theo thống kế của CBN Data - công ty dữ liệu liên kết với Alibaba cho biết những người có sức ảnh hưởng trên mạng mang về 58 tỷ nhân dân tệ còn nhiều hơn cả doanh thu phòng vé điện ảnh của Trung Quốc trong năm 2015.
Bên cạnh ẩm thực, công nghệ thì thời trang, mỹ phẩm cũng là khía cạnh được các "wang hong" khai thác. Hai mô hình kinh doanh chính là bán lẻ trực tuyến và quảng cáo trên mạng. Họ sẽ bắt đầu từ việc tự làm người mẫu cho cửa hàng của mình. Không chỉ vậy họ còn livestream và đưa ra các mẹo mặc đồ hay trang điểm cho người theo dõi.
Internet tạo nên nhiều hiện tượng fashionista.
Những người ấn nút theo dõi thường ưa chuộng hoặc hâm mộ cách ăn mặc và trang điểm của "wang hong" này. Và nhiều người nghĩ họ có thể trông giống như người mình hâm mộ nếu mặc sản phẩm họ bán hay trang điểm tương tự. Người theo dõi đồng thời là người tiêu dùng trung thành.
Tiếp đó là việc quảng cáo truyền thông. Dựa vào lượng người hâm mộ đông đảo trên internet, các "wang hong" này sẽ được một số công ty liên hệ để mời quảng cáo. Thậm chí một số hãng thời trang, mỹ phẩm sẽ hợp các với "wang hong" này để ra mắt bộ sưu tập riêng.
Sức ảnh hưởng cá nhân của họ giúp các mặt hàng thời trang, mỹ phẩm đắt hàng.
Từ vô danh trở thành triệu phú
Zhang Dayi được xem là ví dụ tiêu biểu cho việc thành công khi là người nổi tiếng trên mạng.
Ví dụ tiêu biểu cho trường hợp này chính là về Zhang Dayi - hot girl 8x đang vướng tin đồn tình ái với ông chủ Taobao. Công việc livestream bán quần áo mỗi ngày đã giúp cô kiếm được 46 triệu USD (số liệu năm 2016). Thậm chí còn nhiều hơn cả Phạm Băng Băng khi cô chỉ kiếm được 21 triệu USD.
Với hơn 11 triệu người theo dõi trên mạng xã hội, không lấy làm ngạc nhiên khi cô kiếm bộn tiền từ việc kinh doanh thời trang. Các mặt hàng chỉ bán hết trong khoảng 30 phút đến 1 tiếng. Zhang Dayi trở thành triệu phú và nổi tiếng khắp mạng xã hội. Giới phân tích kinh tế Trung Quốc còn chọn cô là điển hình cho hình thức kinh doanh trực tuyến này.
Sophia cũng là "wang hong" có tiếng ở Trung Quốc.
Một "wang hong" khác cũng nổi tiếng từ theo con đường trên đó là Sophia. Cô từng được kênh Ariang của Hàn Quốc thực hiện phóng sự về công việc của cô. Hiện tại cô đã có hơn 4 triệu người theo dõi trên Weibo cá nhân. Sophia trở thành gương mặt được nhiều nhãn hàng săn đón với tư cách người quảng bá và làm người mẫu. Bản thân Sophia cũng khẳng định vai trò của người định hướng thời trang của mình khi xuất hiện ở nhiều sự kiện.
Ling Ling nhận thấy sức ảnh hưởng trên mạng giúp cô kinh doanh tốt hơn.
Ngoài ra, không thể không nhắc đến Ling Ling, cô gái có hơn 1 triệu người theo dõi trên Weibo cũng nổi tiếng nhờ sức ảnh hưởng của mạng xã hội. Năm 18 tuổi cô mở cửa hàng thời trang ở Thượng Hải và thừa nhận danh tiếng của mình giúp việc kinh doanh tốt hơn. Mỗi tháng cửa hàng của cô có thể khu được 45 nghìn USD và tăng gấp đôi vào dịp lễ.
Chị em hào hứng tham gia nhóm online khiến các ông chồng 'điêu đứng'
Hơn 2 tháng nay được làm việc ở nhà để chống dịch, anh Thành (Hà Đông, Hà Nội) thỉnh thoảng lại thấy vợ mình tay cầm điện thoại, miệng phá lên cười.
">Bồ nhí của 'người kế thừa Jack Ma' kiếm hơn 1000 tỷ nhờ livestream quần áo
Nhận định, soi kèo Houston Dynamo vs Inter Miami, 07h00 ngày 3/3: Khi Miami có Messi…
Nhạc sĩ Quốc Trung nói những lời cuối cùng chia tay người bố kính yêu:
Lời tiễn biệt bố kính yêu được nhạc sĩ Quốc Trung viết thông qua giọng đọc của NSƯT Lê Chức - một người bạn thân của NSND Trung Kiên khiến nhiều người có mặt trong đám tang xúc động.
"Con đã thừa hưởng sự giáo dục nghiêm khắc của bố, mẹ và luôn cho rằng nó quá khắt khe. Bố đã quá nghiêm khắc để con có thể tự đi trên đôi chân của mình và thoát ra khỏi cái bóng của bố - cái mà con cảm thấy khó chịu khi đi đâu cũng được nhận ra là con của ông Trung Kiên.
Nhạc sĩ Quốc Trung gửi lời cảm tạ tới người thân, đồng nghiệp và các thế hệ học trò đã tới chia sẻ, tiễn đưa bố mình về nơi an nghỉ cuối cùng. Nhưng chính điều đó giúp con tìm được đường đi riêng cho mình nhưng điều đó cũng làm cho hai bố con mình trở nên khác nhau về tính cách và con đường hoạt động nghệ thuật. Sự khác biệt này đã được bố vun đắp bởi tình yêu vô bờ không chỉ dành riêng cho con mà còn cho hai cháu Siu và Su. Một lần nữa, con cảm ơn bố.
Sứ mệnh của bố là mang lại tiếng hát cho mọi người và bố đã hoàn thành nó một cách vô cùng xuất sắc. Mọi người luôn nhớ tới tiếng hát của bố, nó sẽ còn vang mãi không chỉ bởi tiếng hát của bố mà còn ở hàng trăm học sinh bố đã truyền dạy. Và hôm nay, giờ phút chia tay này, con sẽ cùng những học sinh thân yêu của bố hát để tiễn bố.
Chúng con sẽ nhớ bố nhiều lắm, nhớ bố vô cùng, tạm biệt bố!".
Nhạc sĩ Quốc Trung. Ban Giải trí
Ảnh: Hà Hải DươngThanh Lam, Trọng Tấn và các nghệ sĩ đến viếng NSND Trung Kiên
Sáng 30/1, đám tang NSND Trung Kiên được diễn ra. Ca sĩ Thanh Lam đã có mặt từ sớm để cùng gia đình lo liệu các thủ tục.
">Nhạc sĩ Quốc Trung nghẹn ngào nói lời từ biệt NSND Trung Kiên
Tòa án Tối cao Ấn Độ mới ra phán quyết bác đơn ly hôn của cụ ông Nirmal Singh Panesar, 89 tuổi.
Cụ Nirmal kết hôn từ năm 1963. Trong hồ sơ gửi tòa ông khai rằng từ năm 1984, cuộc hôn nhân của ông đã "tồi tệ đến mức không thế hàn gắn". Trong năm này, ông được quân đội điều chuyển đến thành phố Chennai, nhưng vợ ông là bà Paramjit đã từ chối chuyển đi cùng chồng.
Hơn một thập kỷ sau, vào năm 1996, ông Nirmal lần đầu đệ đơn ly hôn với lý do bị đối xử tệ bạc, bị ruồng rẫy. Bốn năm sau, ông nhận được phán quyết có lợi, nhưng phán quyết đó nhanh chóng bị lật ngược sau khi bà Paramjit kháng cáo, cho rằng bà đã cố gắng hết sức để duy trì"mối quan hệ thiêng liêng"của họ.
Từ đó, ông Nirmal, người đã nghỉ hưu khỏi Lực lượng Không quân Ấn Độ với tư cách là Trung tá năm 1990, đã cố gắng đưa vụ việc lên Tòa án Tối cao Ấn Độ để có thể được đồng ý cho ly hôn.
Cố gắng ly hôn vợ trong 27 năm ròng nhưng cụ ông vẫn không được như ý muốn. Ảnh minh hoạ
Đến đầu tháng này, ông Nirmal đã đạt được mong muốn nhưng kết quả lại không như mong đợi. Thẩm phán Aniruddha Bose và thẩm phán Bela M Trivedi đã ra phán quyết rằng mặc dù cuộc hôn nhân của cặp đôi này"không thể cứu vãn", nhưng điều đó không đủ để dẫn đến một cuộc ly hôn.
Tòa án ra phán quyết rằng mọi người không nên quên rằng thể chế hôn nhân chiếm một vị trí đặc biệt và đóng vai trò quan trọng trong xã hội Ấn Độ. Bất chấp xu hướng nộp đơn ly hôn ngày càng tăng, tại các tòa án, hôn nhân vẫn được coi là sợi dây gắn kết tình cảm vô giá giữa vợ và chồng trong xã hội Ấn Độ.
Hai thẩm phán kết luận: "Vì vậy, không nên chấp nhận rằng hôn nhân tan vỡ 'không thể hàn gắn' như một công thức bó buộc để giải quyết vụ ly hôn này".
Tòa Tối cao Ấn Độ cho rằng việc cho phép ly hôn sẽ là "bất công"với bà Paramjit. Bà nói rằng đã nỗ lực hết sức để tôn trọng cuộc hôn nhân, khẳng định sẵn sàng chăm sóc chồng những năm tháng cuối đời và"không muốn chết và bị kỳ thị là một phụ nữ đã ly hôn".
Ly hôn vốn là chủ đề cấm kỵ ở Ấn Độ, Tòa án chỉ chấp thuận cho bất kỳ cặp vợ chồng nào khi có bằng chứng về bạo lực gia đình hoặc áp lực tài chính quá mức. Áp lực gia đình và xã hội ở nước này buộc nhiều cặp vợ chồng phải tiếp tục cuộc hôn nhân không hạnh phúc, ngay cả khi đã đệ đơn ly hôn.
Xu hướng ly hôn tuổi xế chiều gia tăng ở Ấn Độ
Theo báo Bưu điện Hoa Nam buổi sáng, bà Arti Krishnan, 50 tuổi, chuyên gia trong ngành du lịch Bangalore, đã ly dị chồng sau 30 năm chung sống. Dù 2 con gái lớn của bà chọn sống với bố, Krishnan vẫn quyết tâm chấm dứt mối quan hệ với người bạn đời không có chính kiến và mẹ chồng thích kiểm soát.
"Tôi không có quyền tự do lựa chọn cho riêng mình. Tôi muốn một ngày nào đó con gái tôi hiểu rằng nếu chúng đang ở trong một mối quan hệ không hạnh phúc, chúng luôn có lựa chọn giúp nó tốt hơn, chúng nên lựa chọn hạnh phúc của mình", bà nói.
Cặp vợ chồng Ấn Độ cùng nhau xem tivi. Ảnh: AP
"Ly hôn xế chiều"mô tả việc chấm dứt quan hệ hôn nhân của những cặp vợ chồng trên 50 tuổi. Xu hướng này đang gia tăng ở một số quốc gia - bao gồm Australia, Anh, Mỹ và gần đây là ở Ấn Độ.
Bà Amita Patel, 65 tuổi, chuyên gia phần mềm ở thành phố Pune, miền tây Ấn Độ, chia sẻ thật trớ trêu khi những người con đã có tổ ấm riêng, năng lực tài chính tốt hơn và các cặp vợ chồng có nhiều thời gian để tìm hiểu lại nhau, một số lại quyết định "đường ai nấy đi". Bà Amita đã ly hôn với người chồng không chung thủy sau suốt 3 thập kỷ bên nhau vào năm ngoái.
Có rất nhiều lý do khiến các cuộc ly hôn ở độ tuổi "xế chiều" gia tăng, bao gồm tuổi thọ con người gia tăng, phụ nữ trở nên độc lập hơn về tài chính và ít bị kỳ thị hơn khi ly hôn. Nhiều cặp vợ chồng nhận thấy họ giống bạn cùng phòng hơn là bạn tâm giao. Con cái trưởng thành cũng nhận thức được rằng bố mẹ mình sẽ hạnh phúc hơn nếu chia tay nhau, thay vì thường xuyên cãi vã.
Tỷ lệ ly hôn ở Ấn Độ khá thấp (chỉ khoảng 1%), nhưng trong báo cáo "Tiến bộ của phụ nữ thế giới 2019-2020" của Liên Hiệp Quốc, tỷ lệ này đã tăng gấp đôi trong 20 năm qua.
Ông Rakesh Batra, 64 tuổi, sống tại Mumbai, đã ly hôn vào năm 2019 sau 35 năm sống trong mối quan hệ hôn nhân không hạnh phúc. Rakesh cho biết ông không sợ hãi khi phải một mình bước vào những năm tháng "hoàng hôn" của cuộc đời. Ly hôn khiến ông không còn phải nghe theo những yêu cầu của vợ, có thể giao lưu hay theo đuổi sở thích của mình.
Ông Rakesh nói: "Bạn chỉ có một cuộc đời. Đây không chỉ là câu châm ngôn dành cho thế hệ trẻ".
Dĩ nhiên, sống chung với cãi vã thường xuyên cũng gây tổn hại đến sức khỏe thể chất và tinh thần. Ông Robert J. Waldinger, giáo sư tâm thần học tại Trường Y Harvard (Mỹ) đã tham gia nghiên cứu dài hạn trên 724 người đàn ông được phỏng vấn hàng năm về công việc, cuộc sống gia đình và sức khỏe của họ. Nghiên cứu bắt đầu vào năm 1938 và kéo dài 79 năm.
Trong chương trình TED Talk năm 2015, ông Waldinger nói rằng các mối quan hệ tốt giúp chúng ta hạnh phúc và khỏe mạnh hơn. Trong khi đó, các cuộc hôn nhân chứa nhiều xung đột rất có hại cho sức khỏe, thậm chí còn tệ hơn cả ly hôn. Mặt khác, ông cho biết các mối quan hệ ấm áp và gần gũi có thể giúp cho mọi người trẻ lâu hơn.
Theo Sức khỏe và Đời sống
Chồng trúng số khi vừa ly hôn, vợ lập tức quay lại 'đòi phần'
TRUNG QUỐC- Ngay khi biết tin chồng trúng xổ số, cô vợ đã đâm đơn kiện đòi chia một nửa giải thưởng khiến nhiều người bất ngờ.">Cụ ông gần 30 năm tìm cách ly hôn vợ nhưng bất thành
Hoàn Vũ tự nhận mình có tính cách ‘kỳ và dị’ từ nhỏ.
Sinh năm 1998, Nguyễn Đinh Hoàn Vũ (Bình Dương) tự nhận mình có tính cách ‘kỳ và dị’. Từ bé, cô đã thích nhìn và xây dựng mọi thứ xung quanh theo cách riêng. Hội họa là niềm đam mê giúp cô gái 9X thực hiện những điều mình thích.
Cô gái trẻ khát khao học về hội họa và theo đuổi con đường nghệ thuật nhưng vấp phải sự phản đối từ phía gia đình. Bố mẹ đã vạch sẵn cho Vũ con đường tương lai là theo ngành sư phạm.
Chiều lòng bố mẹ, Vũ bước vào cánh cửa đại học ngành sư phạm, đi học gần nhà. Mỗi ngày, cô đều tự hỏi tương lai của mình sẽ ra sao, mình sẽ phải làm những việc mà mình không hề hứng thú này đến khi nào. Cô nhen nhóm ý định bỏ học. Và rồi cô bỏ học thật, chỉ sau 1 học kỳ. ‘Em không ngờ rằng đó là một quyết định sai lầm. Em sa lầy trong đống tài liệu không một chút hứng thú' - Vũ nhớ lại.
Sau vài tháng bỏ học, Vũ bị bố mẹ phát hiện. Gia đình cho cô hai lựa chọn: một là đi học trở lại, hai là ra khỏi nhà. Vũ đã chọn cách thứ hai. Cô chia sẻ: "Thật lòng lúc xách vali đi trong lòng mình mong bố mẹ níu kéo nhưng bố mẹ chẳng bận tâm".
Tiền mang theo không đủ thuê trọ, cô tìm một căn nhà hoang để trú tạm. Ở đây, đã có những người khác dựng lều sinh sống. Cô xin phép họ được dọn một chỗ cho mình. Ổn định chỗ ở xong, Vũ đi tìm việc làm.
Vũ vẽ tranh trong căn nhà hoang. Vũ xin vào làm phụ bếp cho một quán ăn. Những ngày đầu chưa quen, tay chân Vũ lóng ngóng, anh chủ lắc đầu ái ngại, nhiều lần dọa đuổi. Sau một thời gian chịu khó học hỏi, cô quen việc hơn và được nhận vào làm chính thức. Hôm ấy, cô bật khóc.
Quán đông khách, lại toàn khách sang trọng, thấy thức ăn thừa nhiều, cô xin chủ quán cho mang về. Ban đầu còn ngại ngùng, nhưng sau này mọi người đã quen và còn dành đồ ngon để phần cho cô. Không chỉ lấy đồ ăn cho mình, cô còn gom thức ăn chưa dùng đến mang về cho những người đang sống cùng ở căn nhà hoang.
‘Em cho đi và được nhận lại. Mọi người giúp em rất nhiều, khi thì trông nom đám chó mèo, khi thì cho em miếng bánh, mời cốc nước chè... Nhiều tình thương từ các cô chú lần đầu em cảm nhận được’, Vũ nhớ lại.
Sống ở nhà hoang, nhiều sinh hoạt bất tiện nhưng Vũ dần thích nghi. Căn nhà không có nhà tắm, nên cô phải tắm ở chỗ làm, nhà tắm công cộng, hoặc công khai xin tắm nhờ nhà bạn. Thời gian đầu, cuộc sống khá khó khăn với Vũ. Vài tuần trôi qua, cô khá hơn, quen với nếp sống lang bạt và tận hưởng tự do.
Công việc suôn sẻ, Vũ dần được tín nhiệm nên có cơ hội học hỏi ở nhà bếp của quán. Chẳng mấy chốc, cô được giao nấu các món đơn giản, thoát cảnh nhặt rau, rửa bát. Các món cô nấu bắt đầu được mọi người khen. Vũ lấy đó làm động lực và dành tình yêu cho nấu nướng bao giờ không hay.
Ngoài những buổi đi làm bếp, Vũ vẫn không quên dành thời gian cho đam mê hội họa. Cô vẽ mọi lúc có thể, rồi treo tranh khắp bức tường. ‘Được các cô bác khen, em vui sướng vô cùng. Thế là em có khu triển lãm của riêng mình trong căn nhà hoang’.
Sau khoảng 3 tháng ‘nằm gai nếm mật’, bố mẹ gọi Vũ về nhà, ngầm chấp nhận quyết định của cô.
Món ăn xinh xắn Vũ làm. Đến nay đã được 3 năm từ khi Vũ nghỉ học. Hiện tại cô gái trẻ vừa làm bếp vừa nhận trang trí giày, áo, vẽ tranh. Cả hai đều là những công việc cô yêu thích. Vũ bảo, dù biết là theo nhiều việc cùng một lúc sẽ thật khó để làm tốt cả hai, nhưng cô sẽ cố gắng hết sức.
Khi được hỏi có lo ngại về tương lai không ổn định, Vũ chia sẻ: ‘Rất nhiều lần em mơ thấy mình đói khát và sống cô độc trong cảnh túng thiếu. Ba mẹ em luôn bảo chỉ cần em lo được cho bản thân mình, nhưng phận làm con, nếu không chăm sóc được cho bố mẹ, em sẽ rất day dứt'.
22 tuổi, Vũ đặt ra mục tiêu cho bản thân: kiếm được nhiều tiền từ chính những công việc mình thích. Cô nói rằng, cô may mắn vì tìm được công việc mà bản thân đam mê.
Đôi khi nhìn lại, cô thấy mình như thể là Robinson Crusoe, nhưng làm được điều mình thích, dám ước mơ và theo đuổi chính là hạnh phúc của tuổi trẻ.
Chàng trai Sài Gòn đưa bánh tráng Việt ra 42 quốc gia
Được gia đình đầu tư cho đi du học Mỹ, Lê Duy Toàn không bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó mình sẽ quay trở lại theo nghiệp bánh tráng của ba mẹ.
">Cô gái bỏ học, sống nhà hoang, theo đuổi ước mơ nghệ thuật