您现在的位置是:NEWS > Nhận định
Donald Trump đi xe ô tô gì trong lễ nhậm chức?
NEWS2025-01-22 16:15:23【Nhận định】2人已围观
简介Vị Tổng thống thứ 45 của nước Mỹ - Donald Trump sẽ sử dụng một siêu xe mới còn tối tân,đixeôtôgìtronpremier league 2024premier league 2024、、
Vị Tổng thống thứ 45 của nước Mỹ - Donald Trump sẽ sử dụng một siêu xe mới còn tối tân,đixeôtôgìtronglễnhậmchứpremier league 2024 an toàn hơn chiếc Cadillac "The Beast" mà ông Obama đã sử dụng.
Choáng ngợp với SUV bọc thép mạ vàng cho ông Donald Trump很赞哦!(222)
相关文章
- Nhận định, soi kèo AL
- Đề xuất lịch nghỉ Tết âm lịch Ất Tỵ 9 ngày
- Đánh ghen trên Facebook
- GS Ngô Bảo Châu: Có nhiều khoảnh khắc tôi bị mất cân bằng
- Nhận định, soi kèo Công an Hà Nội vs SLNA, 19h15 ngày 18/1: Đối thủ yêu thích
- Phát sợ với những kiểu bạo hành trẻ của phụ huynh
- Đêm tân hôn “nhớ đời”
- Nộp phạt nguội ở nơi cư trú hay nơi xảy ra vi phạm?
- Nhận định, soi kèo Inter Milan vs Empoli, 2h45 ngày 20/1: Chiến thắng nhọc nhằn
- Chấn động nữ y tá mang bầu ôm con nhảy sông tự tử
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo MU vs Brighton, 21h00 ngày 19/1: Trở lại mặt đất
- ">
'Biến đường hai chiều thành một chiều để giảm ùn tắc'
NTK Phạm Trần Thu Hằng vừa chính thức ra mắt bộ sưu tập "Dệt mộng", lấy cảm hứng từ chất liệu văn hoá dân gian Việt Nam trong phim điện ảnh "Cám" của đạo diễn Trần Hữu Tấn, tại Tuần lễ Thời trang Quốc tế Việt Nam. Quán quân The Face Huỳnh Tú Anh trong vai trò vedette với trang phục ấn tượng cùng hình ảnh nhân vật Cám đa nhân cách trong chiếc mặt nạ cầu kỳ. Ảnh: BTC
Hồng Diễm đầm đỏ xẻ táo bạo đọ sắc bên Lan PhươngDàn mỹ nhân phim truyền hình đình đám như Hồng Diễm, Lan Phương, Quỳnh Kool và Mù Tạt cùng diện đầm đỏ rực trình diễn bộ sưu tập NTK Thảo Nguyễn.">Quán quân The Face Huỳnh Tú Anh hoá Cám trên sàn diễn
- Sau 6 ngày nghỉ nghị án, TAND Hà Nội sẽ ra phán quyết sơ thẩm với 54 bị cáo trong vụ án "chuyến bay giải cứu". Trong 12 ngày xét xử, hai người một mực kêu oan là Hoàng Văn Hưng, cựu Trưởng phòng 5, Cơ quan An ninh Điều tra, Bộ Công an và Trần Minh Tuấn, Giám đốc Công ty Cổ phần xây dựng Thái Hòa. Những bị cáo còn lại thừa nhận toàn bộ hoặc một phần hành vi, mong được hưởng khoan hồng.
VKS đánh giá, đây là vụ án đặc biệt nghiêm trọng, phức tạp, xảy ra trong bối cảnh Covid-19 bùng phát, các bị cáo là quan chức và chủ doanh nghiệp đã lợi dụng tình hình dịch bệnh để trục lợi.
Cựu thư ký thứ trưởng Y tế có được giảm nhẹ hình phạt?
Bộ Y tế là một trong 5 Bộ tham gia tổ công tác thực hiện đưa công dân về nước. Tại đây, Cục Y tế dự phòng được giao nhiệm vụ phê duyệt hoặc từ chối đề xuất của Bộ Ngoại giao về tần suất, số lượng chuyến bay giải cứu, phù hợp với tình hình dịch bệnh.
Theo quy trình, thứ trưởng y tế khi nhận được đề xuất tổ chức chuyến bay giải cứu, combo (người dân phải tự nguyện trả phí toàn bộ) hoặc khách lẻ xin về nước sẽ chuyển cho Cục Y tế dự phòng tham mưu. Mọi trao đổi giữa cục và thứ trưởng đều thông qua Phạm Trung Kiên (thư ký của thứ trưởng).
Suốt quá trình xét xử, bị cáo Kiên cùng Vũ Anh Tuấn (cựu phó phòng tham mưu, Cục Quản lý xuất nhập cảnh, Bộ Công an) là hai người bị "nhắc" tên nhiều nhất khi nhiều chủ doanh nghiệp khai bị hai bị cáo này "làm khó" trong cấp phép chuyến bay nếu không đưa tiền.
Trong 19 doanh nghiệp đưa hối lộ có 12 công ty khai bị cáo Kiên trực tiếp ra giá 150-200 triệu đồng cho mỗi chuyến bay hoặc 1-2 triệu đồng mỗi hành khách, theo cáo buộc.
Nhận định, soi kèo Abahani Chittagong vs Police FC, 15h45 ngày 17/1: Khó cho chủ nhà
- Những gì mẹ chồng và em anh đối xử với tôi, tôi ghi tất cả ra1 cuốn nhật ký. Tôi định bụng khi nào con tôi biết nhận thức thì tôi sẽ cho nóđọc để nó biết bà nội và cô nó ăn ở như thế nào với ba mẹ nó.
Chào các bạn độc giả của mục Tâm sự!
Đây là lần đầu tiên tôi gửi bài tâm sự của mình lên chuyên mục vì nói thật 10năm qua tôi đã sống chịu đựng và im lặng quá nhiều. Đến bây giờ tôi đã thực sựđược sống là chính mình, được vui vẻ, được tự do nói chuyện cà phê với bạn bè.Tôi muốn kể câu chuyện đời tôi cho bạn đọc góp ý vì tôi không biết mình làm nhưvậy là đúng hay sai.
Tôi sinh ra ở một vùng nông thôn nghèo. Nhà đông anh em nhưng tôi là con gái útnên mọi ưu tiên gia đình dành cho tôi để tôi ăn học đàng hoàng. Nhưng tuổi nhỏham chơi, tôi thi rớt đại học và phải học trung cấp ở 1 trường TPHCM.
Ra trường tôi xin làm hết nơi này đến nơi khác lương ba cọc ba đồng không đủ chitiêu. Tôi gặp anh, chồng tôi bây giờ. Chúng tôi yêu nhau được 2 năm thì đi quágiới hạn nên tôi lỡ có bầu buộc phải cưới. Tôi lấy anh lúc đó mới 22 tuổi, cònanh 27 tuổi - cái tuổi còn ngu dại bồng bột chưa lo cho thân mình xong mà giờphải nuôi thêm 1 đứa con thì không phải là chuyện đơn giản chút nào.
Gia đình anh không biết có giàu thật không, nhưng mẹ anh, em anh thì rất nổ. Họnói toàn tiền đô, quần áo giày dép hàng hiệu, nhà cửa xe cộ này nọ... Ngày chuẩnbị đám cưới, ba má anh lên thăm nhà tôi hứa cưới xong sẽ cho vốn để vợ chồng tôilàm ăn, cho đất làm nhà riêng, cho xe cộ... Ba mẹ tôi nghe vậy mừng cho tôi vìcó nơi nương nhờ.
Đám cưới của chúng tôi, má anh không cho rước dâu vì tôi có bầu trước sợ rướcdâu về nhà anh làm ăn xuôi xẻo. Tôi buồn khóc mấy ngày trời nhưng đây là lỗi dotôi chứ đâu phải do gia đình anh nên tôi cũng chịu.
Về làm dâu không giống như tôi hằng mơ ước. Em chồng thì ngày đêm kiêu căng, khóưa, khinh thường tôi mọi thứ. Mọi công viêc nhà em đều để mình tôi làm dù tôiđang bụng mang dạ chửa. Thậm chí ăn cơm tôi cũng phải bưng hầu em đến phòng.
Má anh thì thường nghe em anh xúi giục nên cũng ghét tôi và hành tôi ra mặt.Thấy vậy chồng tôi la rầy em và nói chuyện với má anh. Thấy thế, thì má anh nóilà: “Bỏ tiền, vàng ra cưới dâu để làm gì? Cưới về để chưng làm kiểng hả? Thứ nhàquê, lại có bầu trước mà làm như tiểu thư cao sang quyền quý lắm”. Cũng từ đó màmá anh và em gái anh còn cay nghiệt với tôi hơn. Vì nhà anh nghĩ tôi xúi giụcanh.
Thật với lòng mình, tôi không hề xúi chồng tôi làm vậy. Có lẽ anh xót tôi vàthương đứa con trong bụng nên mới nói vậy mà thôi. Những gì má chồng tôi hứatrước khi cưới không hề có thật, chỉ là muốn nổ với gia đình tôi mà thôi.
Công việc của 2 vợ chồng chưa ổn định, tiền bạc thì không có mà tôi sắp đến ngàysinh nở. Có bao nhiêu vàng cưới vợ, chồng tôi bán ra lo cho tôi viện phí, sinhhoạt hằng ngày. Những ngày nuôi con là chuỗi ngày đau buồn nhất của cuộc đờitôi. Tôi không thể quên được dù thời gian có trôi qua bao nhiêu đi nữa.
Cái nghèo cứ bám lấy hai vợ chồng tôi. Lúc con tôi đau ốm phải mượn tiền của bamẹ tôi ở quê lo cho con, chứ mượn gia đình anh, tôi nhớ như in câu nói mà má anhnói: "Cho mượn rồi tụi nó lấy tiền đâu trả cho mình”.
Ngày đó bà cho 2 vợ chồng tôi ăn ngày 2 bữa. Bà mua đồ ăn thì như cho chó ăn, cávụn kho mặn cùng 1 tô canh rau, nhưng bà chia ra người chỉ được ăn 1-2 con cá.Tôi thì đang thời gian cho con bú nên lúc đó tôi ốm như một bộ xương khô biếtđi. Vừa ốm vừa đen đến nỗi, tôi còn không nhận ra chính mình nữa.
Tôi sợ nhà anh đến nỗi nhìn mặt má và em anh để sống, không dám nói không dámcười không dám nghỉ ngơi, không dám đi mạnh.... Tôi nói có lẽ các bạn nói tôinói quá, nhưng về làm dâu mấy năm tôi mới hiểu ra vì sao hàng xóm láng giềngkhông ai dám giao du với nhà anh.
Bởi vì má anh thuộc dạng hỗn hào chợ búa nên không ai dám nói chuyện. Còn em anhthì học thức cao nhưng mất dạy thì khỏi phải nói: xưng hô ba mẹ là tao với mày.Chịu đựng không nổi nên tôi và anh phải về quê tôi gửi con để hai vợ chồng đilàm.
Về quê được 3 ngày thì em gái anh đeo dây chuyền không biết rớt ở đâu mà má anhđiện thoại lên nhà tôi hỏi 2 vợ chồng tôi có lấy không? Vừa nghe mà tôi như chếtđứng vì má anh nghĩ vợ chồng tôi hèn hạ như vậy sao? Anh về nhà để nói cho rangọn ngành. Lúc đó em gái anh vừa tìm ra được sợi dây chuyền. Chồng tôi quá nóngtính nên có đánh em gái anh mấy tai (theo như lời chồng tôi kể). Vì anh đánh nómà tôi và anh bị cấm cửa không cho 2 vợ chồng bước về nhà anh nữa.
Từ ngày vợ chồng tôi dọn đi, người buồn nhất là ba anh vì ông thương 2 vợ chồngtôi. Nhưng ông không có tiếng nói trong gia đình. Mọi chuyện lớn nhỏ đều do máanh quyết định. Thương hay không cũng do má quyết định.
Ba nói nhà có 1 thằng con trai mà không lo được để phải đi nương nhờ bên vợ nênông buồn rầu, không ngủ được. Ông ốm và già đi trông thấy. Hằng tuần ông giấugia đình ra thăm vợ chồng tôi và cháu. Mỗi lần thấy ông mà vợ chồng tôi thươngkhông nói nên lời vì ông ốm và già đi quá nhiều.
Thâm tâm vợ chồng tôi rất thương ba nhưng không biết làm sao vì về lại thì sốngkhông nổi. Thế nên 2 vợ chồng tôi từng hứa với lòng mình nếu sau này vợ chồngtôi có cuộc sống ổn định, người đầu tiên vợ chồng tôi đền đáp công ơn là ba anh.
Không biết do thời gian hay do hàng xóm dè bỉu mà cũng hơn 2 năm sau má anh mớithăm chúng tôi. Bà một lần nữa nói vợ chồng tôi về vì ba anh nhớ anh và cháu quánên đổ bệnh. Bà cũng dùng lời ngon ngọt như ngày xưa.
Chồng tôi không tin nhưng vì thương ba nên vợ chồng tôi lại quay về. Lần này vềtuy ở chung với ba má và em gái nhưng anh xin cho hai vợ chồng tôi được ănriêng. Bởi vì vợ chồng tôi cũng đã lớn rồi, đã lo được cho gia đình nhỏ củamình, với lại chồng tôi sợ lại va chạm.
Ba anh từ đó cũng đỡ ốm hơn, ông rất thương cháu. Nhưng hình như má anh không cótình thương với cháu thì phải. Lúc vợ chồng tôi đi làm chưa về nên con tôi đóibụng. Bà và em gái anh ăn cơm, con tôi xin nhưng cả 2 lại không cho. Dù đồ ăn códư có thừa thì đem đổ nhưng không cho con tôi ăn (theo như lời ba chồng tôi kểlại hai vợ chồng tôi).
Tôi vẫn đi làm, đi thưa về trình nhưng không nói chuyện với bà một câu. Vì tôilà con gái nhà quê làm gì có tư cách như má anh, hay em anh nói toàn vàng bạc,nữ trang hàng hiệu. Tôi nhà quê nên bị chê là quê mùa, ăn mặc nhìn quê một cục,không biết trang điểm phấn son lụa là như nhà anh (theo như lời em anh nói).
Thời gian cũng qua đi không biết bao nhiêu cực khổ. Với tấm bằng đại học cùngvới bản tính ham làm lanh lợi nên chồng tôi cuối cùng cũng có được một công việctốt. Vợ chồng tôi cũng có được cái ăn cái để nên chồng tôi quyết định ra làm ănriêng.
Mới đầu lập nghiệp tương đối khó khăn nên buộc hai vợ chồng phải vay mượn thêm.Anh vay mượn nhà anh thì má anh sợ tôi và anh làm ăn thua lỗ không có tiền trảbà nên bà không cho. Tôi cũng không hiểu nguyên nhân vì sao mà bà lại khinhthường vợ chồng tôi đến vậy. Trong con mắt bà lúc nào cũng nghĩ 2 vợ chồng tôikhông làm gì nên sự nghiệp cả.
Bà chỉ coi con gái là tất cả. Bà nói với chồng tôi: “Giờ tao còn làm ra tiền nênở đây. Tao lo cho con gái tao để sau này về già tao ra ở với nó. Tao không cầncũng như không bao giờ ở với vợ chồng mày đâu, vì có tiền mà nên tao thích làmgì thì kệ tao”. Cũng kể từ đó chồng tôi coi như không có bà trong cuộc đời mình.
Chồng tôi tuyên bố với bà: “Kể từ hôm nay đến khi già má ở với con gái má đi,đừng bao giờ có chuyện gì mà má kêu vợ chồng tôi. Sau này về già đừng nói vợchồng tôi lo. Tôi cố gắng 1 năm 2 năm hay 10 năm cũng đủ tiền mua đất làm nhà locho vợ cho con được. Tôi không nhờ má thì sau này má cũng đừng nhờ vợ chồngtôi”.
Tôi nghĩ chắc uống say nên anh nói vậy, ai ngờ chồng tôi làm thật. Ở chung nhàmà anh đi đi về về như cái bóng. Tới tháng tiền điện tiền nước gì anh cũng đưagiống như một kẻ ở trọ không hơn không kém. Anh không hỏi hay nói với má anh 1câu. Muốn biết gì ở anh, bà lén hỏi tôi, nhưng tôi đều trả lời là không biết.
Tôi nhớ như in lúc đó má anh bệnh không ai đi mua giùm cháo. Vì em gái anh đihọc ở xa, tôi thấy mình không thể làm ngơ được nên tôi đi mua cháo về cho má anhthì hôm đó tôi bị anh chửi cho 1 trận.
Trời đất phù hộ nên bây giờ vợ chồng tôi làm ăn cũng khấm khá. Con trai tôi giờcũng đã hoc lớp 3. So từ trước đến giờ bà không dành tình cảm cho nó nên bây giờnó luôn tránh né không nói chuyện hay có tình thương gì với bà, bà nói gì nócũng không nghe.
Bây giờ, em gái anh cũng có chồng. Vì tính khí hỗn láo lười nhát nên mới cưới vềđược 2 tháng nhà chồng cũng đuổi đi, không thừa nhận con dâu. Nó phải thuê nhàtrọ ở, vậy là bà phải chợ búa lo cho vợ chồng nó ăn uống cơm nước vì vốn dĩ nókhông biết nấu ăn, quần áo không biết giặt.
Đến hôm nay tôi mới thật sự biết 1 sự thật mà ai cũng giấu tôi. Thật ra má anhcũng chẳng giàu có gì. Ngôi nhà mà đang ở má anh cũng bán từ lâu. Bây giờ bàthuê lại ở. Bởi vì với bản tánh làm ít ham ăn chơi mua sắm nên không giữ được gìcho mình. Bà làm ra đồng nào ăn chơi du lịch hết đồng đó. Điều tôi giận nhất làchồng tôi biết chuyện nhưng anh giấu tôi tất cả. Anh sợ tôi buồn và suy nghĩ.
Những gì bà và em anh đối xử với tôi, tôi ghi tất cả ra 1 cuốn nhật ký. Tôi địnhbụng khi nào con tôi biết nhận thức thì tôi sẽ cho nó đọc để nó biết bà nội vàcô nó ăn ở như thế nào với ba mẹ nó. Tôi muốn nó phải thù bà, không nhận bà làbà nội của nó. Liệu tôi làm như vậy có quá đáng quá không các bạn?
Tôi và chồng muốn làm nhà ra ở thật xa mặc kệ bà sống chết với tuổi già như thếnào. Liệu có quá đáng quá không các bạn? Vì tôi biết cũng 5-10 năm nữa rồi bàcũng già không người chăm sóc, nhà cửa thì cũng không, rồi lúc đó bà có ân hậnnhững gì bà đã gây ra với vợ chồng tôi thì cũng muộn quá rồi. Tôi làm như vậy cóđúng không các bạn? Mong nhận được lời khuyên của các bạn. Tôi xin cảm ơnTheo Tri thức trẻ
">Thú nhận khủng khiếp của con dâu dạy con thù bà nội
"Tại sao những gì đẹp đẽ lại khiến ta buồn rầu?"- câu hỏi đã ám ảnh Duy suốt bao ngày sau khi chia tay Lan. Ký ức về mối tình từ thời sinh viên, sau bao năm vẫn còn đọng lại từng khiến Duy chẳng thể nào mở lòng với một cô gái nào khác.
Hồi đó, tai nạn giao thông đã biến Duy từ một chàng trai hoạt bát thành người tự ti khi một bên chân không còn lành lặn. Giờ giải lao, Duy lại tập tễnh cầm cuốn sách ra ghế đá sân trường ngồi và sẽ tìm cách lảng đi chỗ khác mỗi khi có ai đó định bắt chuyện.
Duy sống khép mình như thế tận hai năm. Đến lúc đa số bạn bè đều nghĩ "Thôi kệ! Cậu ta thích sống trong 'vỏ kén' như vậy thì không làm phiền nữa!" thì Duy lại bắt đầu muốn thay đổi. Đó là những buổi ngồi đọc sách ở sân trường mà không chữ nào chui nổi vào đầu. Duy ngó nghiêng hết góc nọ đến góc kia mong Lan xuất hiện.
Trước đó, khi Lan ngồi cùng và lân la hỏi chuyện, Duy cũng đã "lờ" đi như với bao người khác. Nhưng Lan giống như những tia nắng mặt trời ấm áp khiến cho tâm trạng buồn bã của Duy như trốn đi đâu mất mỗi khi cô xuất hiện. Mặc kệ Duy có trả lời hay không, Lan vẫn ngồi nói thao thao bất tuyệt về những chuyện không đầu không cuối. Cũng không biết từ lúc nào, trong đầu Duy chỉ toàn giọng nói, hình ảnh của Lan…
Ngày họ bên nhau, bao lời đàm tiếu, bao ánh mắt không mấy thiện cảm, Duy đã muốn bỏ cuộc nhưng Lan lại cho anh và mọi người biết thế nào là tình yêu vô tư, không toan tính. Cuộc tình của họ kết thúc không có hậu khi đến cuối cùng, Lan chọn ở bên gia đình thay vì ở bên Duy.
Bao năm qua, kể từ lúc họ chia tay, ai cũng lo Duy sẽ mãi tổn thương vì mối tình này. Nhưng bỗng một ngày, Duy nói, anh sẽ tiếp tục sống bằng những kỷ niệm đã qua. Họ đã bên nhau nhiều năm như vậy, sao phải bỏ hết những ký ức đã có cùng nhau, dù vui, dù buồn đó cũng là quãng thời gian họ đã yêu thương nhau không cần biết đến ngày mai. Duy muốn nhớ về nó để có thể mỉm cười thay vì rơi nước mắt - đây chắc chắn cũng là điều Lan muốn nếu họ còn bên nhau.
Tổn thương cũng là một phần của cuộc sống nên đừng để nỗi đau đó khiến bạn mãi khép chặt cánh cửa bước vào trái tim mình. Duy nói, anh sẽ mỉm cười khi nghĩ đến những gì đẹp đẽ nhất trong quá khứ, thay vì buồn rầu và điều tốt đẹp hoàn toàn có thể lại bất ngờ đến "gõ cửa" tìm anh trong tương lai…
Theo Phụ nữ Việt Nam
Vượt đường xa đến tìm, vợ chết lặng thấy chồng chung sống với nhân tình
Cho đến ngày hôm nay tôi mới hiểu ra, thứ gọi là tình yêu chân tình bao năm qua thật ra đều là giả dối.
">Sau chia tay, chàng trai mong một ngày điều bất ngờ lại 'gõ cửa'
- Ngày 17/11 vừa qua, truyền thông Trung Quốc đưa tin thần đồng nổi tiếng một thời Nguỵ Vĩnh Khang qua đời ở tuổi 38 vì bạo bệnh.
Vợ anh đã viết trong cáo phó: “Nguỵ Vĩnh Khang sinh ngày 17/6/1983 tại huyện Hoa Dung, tỉnh Hồ Nam. Anh bị bệnh và đột ngột qua đời vào ngày 9/11/2021 vừa qua. Gia đình chúng tôi đã nhận được rất nhiều sự quan tâm, chia sẻ của bạn bè, người thân, cộng đồng mạng. Tôi xin bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc”.
Nguỵ Vĩnh Khang vốn là cái tên vô cùng nổi tiếng nhiều năm về trước. Anh sinh ra trong một gia đình bình thường. Bố anh là cựu chiến binh còn mẹ anh là nhân viên tại cửa hàng tạp hoá. Thế nhưng ngay từ nhỏ, Vĩnh Khang đã thể hiện tố chất thông minh hiếm có của mình.
13 tuổi Nguỵ Vĩnh Khang đã học đại học Mẹ của Nguỵ Vĩnh Khang cho hay, năm 2 tuổi anh đã học thuộc 1000 chữ Hán và biết đọc thơ Đường. Năm 4 tuổi, anh cơ bản hoàn thành chương trình học tiểu học. 8 tuổi, anh thi đỗ vào trường trung học trọng điểm của tỉnh.
Nhờ tài năng và trí tuệ của mình, Nguỵ Vĩnh Khang được báo chí ca ngợi rất nhiều. Đương nhiên, anh cũng được tạo những điều kiện tốt nhất để phát huy khả năng thiên bẩm của bản thân.
Truyền thông Trung Quốc đặt cho anh biệt danh “thần đồng Phương Đông” 10 năm hiếm có.
Vì quá thông minh, năm 13 tuổi, Nguỵ Vĩnh Khang đã được nhận vào khoa Vật lý của Đại học Tương Đàm. Anh trở thành sinh viên trẻ nhất Hồ Nam bấy giờ. Năm 17 tuổi, anh đã học nghiên cứu sinh tại Viện Vật lý Năng lượng cao thuộc Học viện Khoa học Trung Quốc.
Vì được mẹ chăm sóc từ bé, Vĩnh Khang không có khả năng tự chăm sóc bản thân.
Thành tích xuất sắc là thế nhưng cuộc đời Nguỵ Vĩnh Khang lại là một nốt trầm buồn. Năm 2003, truyền thông xôn xao thông tin anh bị nhà trường cho thôi học. Nguyên nhân không phải vì thành tích học tập kém mà bởi anh không có khả năng tự chăm sóc bản thân mình. Việc ăn uống sinh hoạt cá nhân cũng phải nhờ đến người khác hỗ trợ.
Cho đến lúc này, sự thật về cuộc sống của anh mới được tiết lộ.
Nguỵ Vĩnh Khang đã được mẹ đẻ đào tạo để trở thành một thần đồng. Bà không cho anh làm bất cứ việc gì ngoài học. Mọi việc trong nhà bà làm hết, anh chưa từng biết đến thứ gì ngoài sách vở. Ngay cả việc ăn cơm, Nguỵ Vĩnh Khang cũng phải nhờ mẹ xúc.
Sau cú sốc, Nguỵ Vĩnh Khang trở về nhà. Mẹ anh nhận ra mình đã quá sai trong cách giáo dục con. Bà bắt đầu dạy Nguỵ Vĩnh Khang làm việc nhà, tự chăm lo cho bản thân. Anh cũng lui về ở ẩn và tên tuổi của anh không còn được nhiều người nhắc tới.
Anh bắt đầu sống như người bình thường, tìm công việc với mức lương ổn định.
Năm 2008, anh kết hôn và có 2 người con 1 trai, 1 gái. Vợ anh cũng thừa nhận, anh từ một thần đồng đã trở thành một người đàn ông bình thường, hết lòng vì gia đình.
Cuộc sống gia đình của anh rất hạnh phúc.
Thông tin anh ra đi vào ngày 9/11 vừa qua khi mới 38 tuổi khiến nhiều người tiếc nuối cho thần đồng một thời.
Tú Linh(Theo Sohu)
Giảng viên 'xấu trai nhất trường' trở thành hiện tượng mạng sau một đêm
Tay lúc nào cũng lăm lăm túi bánh bao và chai nước 1,5 lít, nam giảng viên tại đại học hàng đầu Trung Quốc thực ra là một thiên tài Toán học.
">Thần đồng 13 tuổi vào đại học qua đời ở tuổi 38 vì bạo bệnh