Công nghệ

Kết quả West Ham 1

字号+ 作者:NEWS 来源:Bóng đá 2025-03-17 10:49:51 我要评论(0)

Nỗi thất vọng của RashfordĐội hình ra sânWest Ham:Fabianski; Aguerd,ếtquảgia vang sjc hgia vang sjc hom naygia vang sjc hom nay、、

Nỗi thất vọng của Rashford

Đội hình ra sân

West Ham:Fabianski; Aguerd,ếtquảgia vang sjc hom nay Kehrer, Ogbonna, Cresswell; Rice, Soucek,, Paqueta; Benrahma, Bowen; Antonio.

MU: De Gea; Wan-Bissaka, Lindelof, Shaw, Malacia; Casemiro; Eriksen, Rashford, Bruno, Antony, Weghorst.

Bàn thắng: Benrahma 27'

Trực tiếp bóng đá SEA Games 32 U22 Việt Nam vs U22 Malaysia: Văn Tùng đá chínhTrực tiếp bóng đá U22 Việt Nam vs U22 Malaysia, thuộc lượt trận thứ 3 bảng B môn bóng đá nam SEA Games 32, 19h hôm nay 8/5.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

LTS: Những ngày cuối cùng của năm 2023 sắp qua đi, một năm mới sắp đến. Với nhiều người, đây là lúc hưởng thụ những trái ngọt gặt hái được trong năm, nhưng không ít người khác vẫn đang phải từng ngày, từng giờ vật lộn với cuộc sống khó khăn, mong có được một cái Tết sum vầy, ấm áp bên người thân. 

Với diễn đànChuyện cuối nămVietNamNet mong muốn trở thành cầu nối chia sẻ những câu chuyện, tâm sự của tất cả mọi người về khó khăn, vất vả cũng như thành công đạt được trong năm qua và cả những ước vọng cho năm tới. Bài viết chia sẻ của độc giả, xin gửi về hòm thư: bandoisong@vietnamnet.vn.

Vợ chồng em đều là dân quê, lấy nhau mấy năm nhưng chưa có con cái. Cách đây vài năm, thấy mấy anh chị em trong xã vào miền Nam tìm được việc làm có vẻ thuận lợi nên chúng em cũng bỏ ruộng vườn lại cho ông bà, dắt díu nhau vào miền Nam, xin làm công nhân cho một nhà máy ở khu công nghiệp. Công việc vất vả, nhưng vợ chồng chung lưng đấu cật nên cũng đủ sống và để ra được chút tiền.

Hai vợ chồng bàn nhau đi làm công nhân vài năm, ăn uống tằn tiện, tiết kiệm chắt bóp để có tiền thăm khám xem chuyện con cái ra sao. Ông bà ở quê mong ẵm bồng cháu từng ngày mà chúng em mãi chưa có tin vui. Nhà chồng em vốn thưa người, kinh tế lại eo hẹp, nên không biết trông chờ vào ai. Có người đánh tiếng cho vay, nhưng chúng em dùng dằng mãi vì sợ không biết sau này trả nợ ra sao.

Mới đi làm xa được hơn một năm thì đại dịch Covid-19 bất ngờ ập đến. Ban đầu, nhà máy còn cố gắng gượng nhưng sau vài đợt phong tỏa, khó khăn quá họ đành cho công nhân nghỉ việc, hẹn hết dịch thì gọi quay lại. Vợ chồng em quay về quê sống. Dịch bệnh qua đi, chúng em chờ mãi không thấy nhà máy gọi quay về, nên đầu năm nay, hai vợ chồng lại khăn gói vào Nam.

benhnhanthuoc.jpg
Chồng em bảo sẽ làm thêm mấy ngày trong Tết, kiếm tiền cho em mua thuốc điều trị. Ảnh minh họa: Võ Thu

Tới nơi, chúng em mới biết là nhà máy không có đơn hàng nên nghỉ vô thời hạn. Tình cảnh của nhiều công ty khác trong khu công nghiệp cũng không khá hơn, nhiều công nhân phải chờ việc dài hạn đã bỏ đi tìm việc khác. Cứ tưởng hết dịch, mọi thứ lại trở về như trước. Ai dè, đi đâu cũng thấy mọi người than vãn kinh tế khó khăn. Người có trình độ còn thất nghiệp đầy ra, huống hồ công nhân ngoại tỉnh như chúng em.

Công việc thì không có mà tiền thuê nhà, tiền ăn hàng ngày vẫn phải chi ra, nên em theo các chị trong xóm trọ hàng ngày đi bán hàng rong, nhặt ve chai. Còn chồng em thì thuê lại xe của một người bạn để chạy xe ôm nhưng sức khỏe anh ấy không tốt nên chỉ chạy được bữa đực bữa cái.  

Vợ chồng em đã vài lần định trở về quê làm nông nghiệp như trước, nhưng nghe các anh chị trong xóm nói đây là nơi dễ kiếm sống nhất với dân lao động nhập cư, nên chúng em quyết tâm ở lại. Chúng em còn trẻ, lại có sức khỏe thì tại sao không cố gắng lao động kiếm tiền, tích cóp được một chút cũng tốt. Về quê không hẳn là không tốt, nhưng tiền chạy chữa con cái thì lấy đâu ra.

Ai ngờ, một ngày giữa tháng 7, em đang đi bán hàng thì đau bụng quá, phải nhờ người ta đưa giúp vào viện. Mấy hôm trước đó, em đã thấy đau âm ỉ rồi nhưng nghĩ là do ăn phải cái gì đó thôi. Tới khi bác sĩ thăm khám mới biết là em đau ruột thừa. Do em không kiểm tra sớm nên giờ phải mổ gấp. Cũng may là sau ca mổ, sức khỏe của em hồi phục khá nhanh.  

Ở bệnh viện có mấy ngày thôi, vợ chồng em đã chi gần sạch số tiền tiết kiệm được suốt nửa năm. Em xin bệnh viện cho về tự điều trị. Nói là tự điều trị, chứ thực ra mấy loại thuốc đắt tiền bác sĩ kê, em có dám mua đâu. Cũng vì mới mổ ruột thừa nên em chưa thể đi bán hàng ngay, việc nặng nhọc cũng không thể làm.

Để có tiền, chồng em phải gắng sức làm nhiều hơn, đêm hôm cũng phải chạy xe. Cũng may, người bạn bớt cho một nửa tiền thuê xe nên đỡ được phần nào. Các chị em trong xóm trọ biết em bị bệnh cũng thay nhau giúp đỡ. Đúng là chẳng may hoạn nạn nhưng gặp được chân tình. Vợ chồng em thấy mình thật may mắn và hy vọng sau trận bệnh, mọi thứ sẽ lại tốt đẹp.

Nhưng cuộc đời không như mong ước, có lẽ em là người không mang lại may mắn cho những người xung quanh. Hôm rồi, em đi vệ sinh thấy khó chịu. Em sợ như lần trước không đi khám sớm nên từ bệnh nọ xọ sang bệnh kia. Kết quả sau khi chụp chiếu, em bị sỏi thận. Mặc dù phát hiện được sớm, nhưng bệnh này cần điều trị ngay, không thể để lâu. Nghe bác sĩ nói về bệnh tình của vợ, chồng em mặt méo xệch.

Hôm qua, em bảo với chồng là về quê mua thuốc nam uống tiêu sỏi cho đỡ tốn kém, đằng nào cũng sắp Tết rồi, nhưng chồng em không đồng ý vì sợ xảy ra biến chứng lại tốn kém hơn. Với lại, anh ấy cũng đã chi gần hết tiền cho việc thăm khám, điều trị ban đầu rồi, hiện chả còn được bao nhiêu. Chồng em bảo năm nay ở lại đây, anh ấy sẽ làm thêm mấy ngày trong Tết, kiếm tiền cho em mua thuốc điều trị, chứ về thì tiền đâu ra.

Buổi tối, các chị trong xóm sang chơi, cũng khuyên nhủ em nên ở lại. Các chị nói Tết là dịp kiếm được nhiều tiền hơn những ngày bình thường. Nếu buồn thì tối sang phòng các chị chơi, trò chuyện tâm sự lại vui như pháo rang ấy. Tết có mấy ngày thôi, về cũng không để làm gì mà lại tốn kém tiền tàu xe nữa. Em nghe chồng và các chị em xóm trọ khuyên cũng thấy đỡ buồn hơn, chỉ thương ông bà ở quê lủi thủi.

Tết là dịp nhà nhà đoàn tụ, vui vẻ ăn bữa cơm cùng nhau, nhưng không phải ai cũng được như vậy. Nhiều người cũng khó khăn như hoàn cảnh vợ chồng em. Nhưng em hy vọng ngày mai sẽ khác. Biết đâu, sau Tết, nhà máy sẽ gọi vợ chồng em trở lại làm việc hoặc biết đâu chúng em tìm được một công việc mới với thu nhập ổn định, các anh chị nhỉ!

Độc giả N.L.A.

Tết về nhà, ngại nhất bố mẹ giục yêu đương

Tết về nhà, ngại nhất bố mẹ giục yêu đương

Vừa về quê đón Tết, nhiều bạn trẻ đã được gia đình hỏi han chuyện hẹn hò, giới thiệu các mối quan hệ để làm quen.

" alt="Đi làm xa, cuối năm vào viện, chồng bảo ‘mất Tết’ khỏi về quê" width="90" height="59"/>

Đi làm xa, cuối năm vào viện, chồng bảo ‘mất Tết’ khỏi về quê

Thiên Tứ và mẹ

Một ngày cuối năm 2014, mẹ của Thiên Tứ - bà Lưu Văn Yến đang làm bánh bao thì cảm thấy một ngón tay trên bàn tay phải đột nhiên yếu ớt. Dù đã cố hết sức, bà cũng không thể ấn chặt vỏ bánh bao.

Lưu Văn Yến đã đi massage, uống thuốc bắc nhưng ngón tay ấy không có sự cải thiện. Thêm vào đó, trong vòng một tháng sau, bốn ngón còn lại của bàn tay phải cũng rơi vào tình trạng tương tự, không thể hoạt động. 

Gia đình thấy vấn đề nghiêm trọng nên đưa Lưu Văn Yến đến bệnh viện kiểm tra.

Kết quả, Lưu Văn Yến bị bệnh về thần kinh vận động (thường gọi là ALS). Bác sĩ nói với Thiên Tứ rằng, kỹ thuật y học hiện chưa thể khắc phục được căn bệnh này. Khi bệnh tiến triển nặng hơn, các cơ ở tứ chi, thân, ngực và bụng của bệnh nhân sẽ yếu và teo dần, cuối cùng là suy hô hấp. Với diễn biến của bệnh như vậy, Văn Yến chỉ có thể sống được 2, 3 năm.

Lời nói của bác sĩ khiến cả nhà Thiên Tứ suy sụp. Mọi người không dám nói với Văn Yến nhưng bà đã tự tìm hiểu trên mạng và khóc suốt ngày đêm khi biết về tương lai của mình. 

Người phụ nữ mạnh mẽ bỗng chốc thành khuyết tật

Trong mắt của Thiên Tứ, mẹ anh là một người rất thích cười, tính tình tốt và được nhiều người quý mến. “Mẹ có nhiều bạn. Mỗi khi rảnh rỗi, mẹ thường đi uống trà, tập yoga, đi mua sắm và chăm sóc sắc đẹp với các bạn. Mỗi mùa hè, mẹ và bạn bè lại lên núi sống nửa tháng để hít thở không khí trong lành và cảm nhận sự quyến rũ của thiên nhiên”.

Nhưng căn bệnh bất ngờ ập đến khiến bà thay đổi tâm tính. Ngoài thời gian đến bệnh viện, bà gần như giam mình ở nhà cả ngày, không muốn gặp gỡ ai. 

Năm 2017, đôi chân của Văn Yến có dấu hiệu yếu đi, không thể đứng vững, thậm chí không thể đi lại được. Bà phải di chuyển trên xe lăn và cần một người ở bên chăm sóc.

Thiên Tứ quyết định bỏ công việc ở Tây An, trở về Thương Khâu làm việc để có nhiều thời gian bên mẹ hơn.

Anh cũng muốn làm điều gì đó cho mẹ, để mẹ có thể cười thật nhiều. Tuy nhiên, với một cơ thể bất động, anh có thể làm gì? Cho đến một ngày, sau khi đưa mẹ đến khám bệnh ở một thành phố khác Thiên Tứ cùng mẹ đi thăm một danh lam thắng cảnh. Anh thấy mẹ rất vui vẻ. Trên mặt lộ ra nụ cười đã lâu không thấy của bà.

Phát hiện này khiến Thiên Tứ vô cùng thích thú. Cuối cùng anh cũng biết phải làm gì để mẹ mình vui.

Đó là du lịch.

Người ta nói rằng du lịch là cứu cánh cho mọi vết thương. Phong cảnh không quen thuộc sẽ làm cho con người cảm thấy tươi mới, được thư giãn và không thể không cười.

Thiên Tứ hy vọng rằng, mẹ anh cũng sẽ cảm nhận được điều đó.

Vì vậy, cứ mỗi lần đến một thành phố khác để khám bệnh, anh lại đưa mẹ đi thăm những danh lam thắng cảnh khác nhau. Kiên trì làm theo cách này, chẳng mấy chốc, anh phát hiện mẹ đã có sự thay đổi. Bà lại bắt đầu quán xuyến việc nhà.

Bà có thể nhớ rõ những thứ ở nhà để ở đâu, tiền điện ga đã đóng khi nào. Nhiều khi chạy xe trên đường, bà cũng biết nhắc anh thay nhớt, bảo dưỡng xe…

Có thể nói, những chuyến du lịch đã giúp tâm trạng của Văn Yến cải thiện đáng kể. Điều này khiến Thiên Tứ nảy ra một ý tưởng táo bạo, anh sẽ đưa mẹ mình đến Tân Cương - nơi mẹ anh vẫn từng mơ ước được đặt chân đến.

Tuy nhiên, sau khi suy nghĩ kỹ, anh nhận ra có rất nhiều yếu tố thực tế cần xem xét.

Nói cho cùng, đến Tân Cương là một hành trình dài (15.000km). Mẹ anh lúc đó đã rất yếu, không thể ngồi lâu một chỗ. Hơn nữa, Thiên Tứ không phải là một freelancer. Không có công ty nào cho phép nhân viên nghỉ cả tháng để đi du lịch. 

Thấy Thiên Tứ băn khoăn, vợ anh liền động viên:"Anh có thể tìm một công việc khác. Nếu anh không đưa mẹ đi bây giờ, có thể sẽ là quá muộn".

Với sự ủng hộ của vợ, Thiên Tứ không còn do dự nữa, anh quyết định theo ý mình: Đưa mẹ đi du lịch Tân Cương trên chiếc xe tự lái. 

Chàng trai quyết định nghỉ việc, đưa mẹ đi du lịch.

Nghỉ việc, đưa mẹ đi du lịch

Tháng 6/2022, Thiên Tứ xin nghỉ việc, bắt đầu đưa mẹ đi du lịch 31 ngày. Anh sửa sang lại chiếc xe, thiết kế chỗ ngồi và nằm phù hợp cho mẹ.

Vốn dĩ anh định đưa mẹ đi một mình, nhưng muốn mẹ vui hơn, Thiên Tứ rủ một người bạn và một người cô đi cùng. Sáng ngày 10/6, bốn người lên xe, bắt đầu một chuyến đi xa đầy hấp dẫn.

Trên đường đi, chỗ ngồi của Văn Yến được điều chỉnh 20 phút một lần để bà cảm thấy thoải mái. Khi thấy cảnh đẹp, chiếc xe lại dừng để Văn Yến có thể chiêm ngưỡng những cảnh sắc tuyệt vời của thiên nhiên. 

Những ngọn núi phủ đầy tuyết, những cây nho, những ngôi nhà phơi nho khô ven đường và những người Tây Tạng ăn mặc theo phong tục dân tộc… mà Văn Yến được nhìn thấy trong chuyến đi khiến bà hào hứng và cười rất nhiều.

Hành trình của họ cũng được Thiên Tứ đăng tải lên mạng xã hội khiến cư dân mạng hết lời khen ngợi chàng trai sinh năm 1990 có lòng hiếu thảo và giàu tình cảm gia đình.

Ngày 12/7, chuyến du lịch kết thúc. Thiên Tứ đưa mẹ về nhà.

Hiện, tình trạng của Văn Yến đã chuyển sang giai đoạn nặng, rất khó thở và khó nuốt. Thiên Tứ đoán rằng mẹ anh sắp phải dùng tới máy trợ thở.

Tuy vậy, Thiên Tứ vẫn nghĩ tới việc sẽ đưa mẹ đến du lịch Vân Nam. Anh hy vọng, với thái độ sống tích cực, một ngày nào đó, điều kỳ diệu sẽ đến với mẹ của mình. 

Theo 163

Gia đình cùng đi ngắm thế giới trước khi các con bị mùKhi biết 3 trong số 4 người con của mình bị bệnh viêm võng mạc sắc tố và sẽ mất dần thị lực, cặp vợ chồng ở Canada quyết định đưa các con đi du lịch vòng quanh thế giới." alt="Chàng trai nghỉ việc đưa mẹ bệnh nặng du lịch 31 ngày, nhiều người khen ngợi" width="90" height="59"/>

Chàng trai nghỉ việc đưa mẹ bệnh nặng du lịch 31 ngày, nhiều người khen ngợi