hoatrang2.jpg
Đồ hóa trang ghê rợn treo khắp vỉa hè phố cổ Hà Nội trước Halloween. Ảnh: Anh Nguyễn

Là người làm trong ngành giáo dục, chị Hoàng Thu Phương, giáo viên mầm non tại Hà Nội, cho biết trước đây vì thấy học sinh thích thú, chị cùng đồng nghiệp đã “bắt trend” tổ chức Halloween cho trẻ.

Tuy nhiên sau đó chị lại thấy băn khoăn; “Ý nghĩa thực sự hoá trang ra hình hài ma quái này để làm gì? Điều đó giáo dục được gì cho trẻ?”. Thực tế theo chị, hoạt động này không mang lại bài học giáo dục cho trẻ, thậm chí còn đem lại sự ám ảnh, sợ hãi, kích thích trí tưởng tượng về những điều ghê rợn, ma quỷ, kỳ quái…

“2 năm nay, trường chúng tôi đã thay thế các hoạt động trong ngày lễ này bằng việc hóa trang nhẹ nhàng với các nhân vật dễ thương, cùng các con tổ chức các trò chơi dân gian, giúp trẻ hiểu hơn văn hóa tốt đẹp của dân tộc mình”, chị Phương chia sẻ.

Chị Kiều Thanh Hoài, một phụ huynh, đồng thời là người làm trong ngành giáo dục ở Hà Nội, cho rằng lễ hội Halloween vốn có nguồn gốc từ phương Tây, là những tín ngưỡng tích cực. Khi họ hoá trang, trang trí nhà cửa nhằm xua đuổi tà ma chiếm giữ thân xác của mình, cũng là thông điệp bài trừ cái ác và tưởng nhớ tới người đã khuất.

Tuy nhiên những năm gần đây, Halloween về Việt Nam đã biến tướng thành đủ các hình thù kỳ quái và nhiều trường học tổ chức rùm beng. Điều quan trọng, chính bản thân các thầy cô giáo và phụ huynh cũng lờ mờ không hiểu hết ý nghĩa của Halloween.

“Rất nhiều trường triển khai tổ chức như trong chương trình giáo dục. Các lớp từ mầm non, tiểu học, THCS, THPT... giáo viên nhắn tin yêu cầu phụ huynh mua đồ trang trí (quần áo, mũ, mặt nạ...) cho con mang tới trường. Nhiều nhà trường tổ chức rềnh rang, trang trí rùng rợn, loè loẹt nhưng thông điệp mù mờ, không truyền tải đúng ý nghĩa và nội dung”, chị Hoài nói.

Ủng hộ việc hội nhập nhưng chị Hoài cho rằng cần phải chọn lọc, phát huy tính tích cực và giáo dục, không a dua theo phong trào, hiệu ứng, nếu không sẽ trở nên tốn kém, vô bổ.

Chị Ngô Lan Hương, một phụ huynh ở Hà Nội, chia sẻ câu chuyện của con gái khi học lớp 1, từng bị “sang chấn tâm lý” vì hoạt động Halloween tổ chức chưa phù hợp trong trường.

“Vài tháng sau đó, con luôn sợ hãi không dám ngủ một mình, hay mơ và giật mình tỉnh giấc. Sau sự việc, nhiều phụ huynh đã phản ánh điều đó tới hiệu trưởng. Đại diện trường đã đứng ra xin lỗi các con và phụ huynh, nhưng thực tế vẫn chưa thể xóa bỏ cảm xúc mắc kẹt trong con trẻ”.

Theo chị Hương, việc tổ chức lễ hội Halloween nên diễn ra theo chiều hướng mang tính giáo dục hơn, chẳng hạn tập trung vào việc hóa trang các hình ảnh dễ thương; tổ chức các trò chơi giúp học sinh giải phóng nỗi sợ, chẳng hạn cho Quái vật lo âu ăn những nỗi sợ mà trẻ viết ra giấy…

Halloween trong trường không đáng ngại, tâm ma của con người mới đáng sợSau thảm kịch trong đêm Halloween ở Itaewon, Hàn Quốc khiến 156 người thiệt mạng, nhiều người đặt câu hỏi liệu các trường học Việt Nam có nên tổ chức lễ hội này hay không." />

Nhiều trường không tổ chức Halloween, yêu cầu không hóa trang trẻ thành ‘ma quỷ’

Giải trí 2025-01-21 05:47:05 77

Vào ngày 31/10,ềutrườngkhôngtổchứcHalloweenyêucầukhônghóatrangtrẻthànhmaquỷtỷ số bóng đá pháp nhiều trường học thường tổ chức lễ hội hóa trang Halloweencho học sinh. Các em được mặc trang phục theo chủ đề tự chọn, hóa trang thành các nhân vật yêu thích. Tuy nhiên, sau hàng loạt những hình ảnh hóa trang kinh dị, ghê rợn xuất hiện trên mạng xã hội, năm nay một số trường ra thông báo không tổ chức hoạt động này.

Hiệu trưởng một trường mầm non tư thục ở Long Biên (Hà Nội) cho biết hàng năm, trường vẫn tổ chức lễ hội Halloween cho trẻ. Tuy nhiên, năm nay trường quyết định không tổ chức dù học sinh rất hào hứng và đón chờ.

“Nhà trường quyết định dừng tổ chức lễ hội này vì không muốn gieo vào tâm hồn trẻ thơ những hình ảnh ma quái và sự sợ hãi vốn không mang tính giáo dục cho các con”, vị này nói.

Tại Trường Tiểu học Đoàn Thị Điểm (Hà Nội), nhà trường cũng phát đi thông báo tới cha mẹ phụ huynh về việc đảm bảo công tác an toàn, phòng chống tai nạn, thương tích và sự cố xảy ra tại trường học trong lễ hội Halloween.

Cụ thể, nhà trường cho biết lễ hội Halloween là ngày lễ truyền thống ở các nước phương Tây. Nhà trường không tổ chức trang trí lễ Haloween. Vì thế cha mẹ không cho con hóa trang thành ma quỷ và các nhân vật kinh dị. Bên cạnh đó, phụ huynh cũng không cho con mang đồ chơi nguy hiểm, các vật sắc nhọn đến trường.

“Một số nội dung liên quan đến lễ hội Halloween, học sinh sẽ được học trong các tiết tiếng Anh”, nhà trường thông tin.

Một trường tiểu học Hà Nội cũng ra thông báo: “Trường học là nơi chăm sóc và giáo dục các em học sinh, vun đắp những hành vi và nhận thức tích cực. Việc trang trí, hóa trang với những màu sắc, hình ảnh trong ngày Halloween có thể gây sợ hãi cho các học sinh nhỏ tuổi.

Vì vậy từ năm học này, nhà trường sẽ không tổ chức các hoạt động liên quan đến ngày Halloween. Thay vào đó, nhà trường sẽ lồng ghép hoạt động vào tuần lễ bookweek để các con được mặc trang phục hóa thân cùng các nhân vật đáng yêu trong sách, truyện”.

hoatrang2.jpg
Đồ hóa trang ghê rợn treo khắp vỉa hè phố cổ Hà Nội trước Halloween. Ảnh: Anh Nguyễn

Là người làm trong ngành giáo dục, chị Hoàng Thu Phương, giáo viên mầm non tại Hà Nội, cho biết trước đây vì thấy học sinh thích thú, chị cùng đồng nghiệp đã “bắt trend” tổ chức Halloween cho trẻ.

Tuy nhiên sau đó chị lại thấy băn khoăn; “Ý nghĩa thực sự hoá trang ra hình hài ma quái này để làm gì? Điều đó giáo dục được gì cho trẻ?”. Thực tế theo chị, hoạt động này không mang lại bài học giáo dục cho trẻ, thậm chí còn đem lại sự ám ảnh, sợ hãi, kích thích trí tưởng tượng về những điều ghê rợn, ma quỷ, kỳ quái…

“2 năm nay, trường chúng tôi đã thay thế các hoạt động trong ngày lễ này bằng việc hóa trang nhẹ nhàng với các nhân vật dễ thương, cùng các con tổ chức các trò chơi dân gian, giúp trẻ hiểu hơn văn hóa tốt đẹp của dân tộc mình”, chị Phương chia sẻ.

Chị Kiều Thanh Hoài, một phụ huynh, đồng thời là người làm trong ngành giáo dục ở Hà Nội, cho rằng lễ hội Halloween vốn có nguồn gốc từ phương Tây, là những tín ngưỡng tích cực. Khi họ hoá trang, trang trí nhà cửa nhằm xua đuổi tà ma chiếm giữ thân xác của mình, cũng là thông điệp bài trừ cái ác và tưởng nhớ tới người đã khuất.

Tuy nhiên những năm gần đây, Halloween về Việt Nam đã biến tướng thành đủ các hình thù kỳ quái và nhiều trường học tổ chức rùm beng. Điều quan trọng, chính bản thân các thầy cô giáo và phụ huynh cũng lờ mờ không hiểu hết ý nghĩa của Halloween.

“Rất nhiều trường triển khai tổ chức như trong chương trình giáo dục. Các lớp từ mầm non, tiểu học, THCS, THPT... giáo viên nhắn tin yêu cầu phụ huynh mua đồ trang trí (quần áo, mũ, mặt nạ...) cho con mang tới trường. Nhiều nhà trường tổ chức rềnh rang, trang trí rùng rợn, loè loẹt nhưng thông điệp mù mờ, không truyền tải đúng ý nghĩa và nội dung”, chị Hoài nói.

Ủng hộ việc hội nhập nhưng chị Hoài cho rằng cần phải chọn lọc, phát huy tính tích cực và giáo dục, không a dua theo phong trào, hiệu ứng, nếu không sẽ trở nên tốn kém, vô bổ.

Chị Ngô Lan Hương, một phụ huynh ở Hà Nội, chia sẻ câu chuyện của con gái khi học lớp 1, từng bị “sang chấn tâm lý” vì hoạt động Halloween tổ chức chưa phù hợp trong trường.

“Vài tháng sau đó, con luôn sợ hãi không dám ngủ một mình, hay mơ và giật mình tỉnh giấc. Sau sự việc, nhiều phụ huynh đã phản ánh điều đó tới hiệu trưởng. Đại diện trường đã đứng ra xin lỗi các con và phụ huynh, nhưng thực tế vẫn chưa thể xóa bỏ cảm xúc mắc kẹt trong con trẻ”.

Theo chị Hương, việc tổ chức lễ hội Halloween nên diễn ra theo chiều hướng mang tính giáo dục hơn, chẳng hạn tập trung vào việc hóa trang các hình ảnh dễ thương; tổ chức các trò chơi giúp học sinh giải phóng nỗi sợ, chẳng hạn cho Quái vật lo âu ăn những nỗi sợ mà trẻ viết ra giấy…

Halloween trong trường không đáng ngại, tâm ma của con người mới đáng sợSau thảm kịch trong đêm Halloween ở Itaewon, Hàn Quốc khiến 156 người thiệt mạng, nhiều người đặt câu hỏi liệu các trường học Việt Nam có nên tổ chức lễ hội này hay không.
本文地址:http://vip.tour-time.com/html/06f899397.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Getafe vs Barcelona, 03h00 ngày 19/1: Barca bật chế độ “hủy diệt”

Truyện Thâm Sơn Có Quỷ

Truyện Đổi Vợ

Siêu máy tính dự đoán Espanyol vs Valladolid, 3h00 ngày 18/1


 ">

Stick Figure Liên Minh Huyền Thoại phần 4 cực kì hấp dẫn

Truyện Nghịch Cảnh Hôn Nhân


"Á á, yêu quái?!" Nguyên Diệu hốt hoảng, vội chui vào trong đống cỏ xanh, nức nở lên tiếng: "Yêu quái đại nhân, xin đừng ăn tiểu nhân! Tiểu nhân gầy lắm, ăn không ngon..."

Ông lão đánh xe không vui: "Giữa ban ngày ban mặt, làm gì có yêu quái?! Lão hủ đến Trường An để bán cỏ, hậu sinh ngươi nửa đường đi nhờ xe của lão, còn chưa nói cảm ơn một tiếng, vừa lên xe thì ngủ vùi, lúc dậy lại ồn ào nói có yêu quái này nọ! Đến cổng thành rồi, xuống đi!"

Nghe thế, Nguyên Diệu từ trong cỏ đứng dậy, xe ngựa vừa dừng ở trên đường phố nhộn nhịp, cách đó không xa hơn hai trăm mét, Cổng Khải Hạ hùng vĩ hiện lên trước mắt. Đây là cửa nam phía bên phải thành Trường An, ngày xưa là trấn của vua Vũ Hậu Quang ở thời Thịnh Đường. Phía Đông là Lạc Dương, phía Tây là Trường An, cả hai đều là những tòa thành hùng cường, thịnh thế, hào nhoáng nhất nước. Nhất là Trường An, nó từng được ví như đô thị lớn nhất phương Đông thời ấy, tương đương với La Mã của Đại Tần ở phương Tây, như hai viên ngọc châu lấp lánh của hai thế giới.

Các quý tộc của Đại Tần, Ba Tư, Lâu Lan, Thiên Trúc, Oa Quốc, Cao Lệ, những thương nhân, tăng lữ từ mọi miền đất nước đã gian khổ vạn dặm, hội tụ về Trường An, có người chiêm ngưỡng vẻ đẹp kiệt xuất của Đại Đường, có người giao dịch những đồ báu quý hiếm, có người truyền bá tín ngưỡng và tôn giáo.

Nơi con người hội tụ, không thiếu những câu chuyện buồn vui, những mối tình đầy lãng mạn, những khao khát, dục vọng dâng trào, lòng sân si và tình yêu ma quái, những khao khát và lòng thèm khát quỷ mị. Trường An, là nơi nhiều ma quỷ, bách yêu tụ hội.

Nguyên Diệu nhảy xuống từ xe ngựa, vẫn không dám nhìn ông lão, thầm thở dài: "Đa tạ lão bá."

Ông lão nhếch môi, mỉm cười: "Thấy trên người ngươi toàn mùi chua, hẳn là sĩ tử đến kinh thành dự thi nhỉ?"

Nguyên Diệu cúi đầu: "Tiểu sinh đúng là tới Trường An để dự thi."

Ông lão hoài nghi: "Ngươi không mang đồ đạc, không có người hầu, lại vì nghèo khó nên phải đi nhờ xe lão hủ, có lẽ cũng chẳng có chi phí gì, khoa cử bắt đầu vào tháng giêng, chỉ còn ba tháng nữa, cả năm nay chẳng lẽ ngươi phải ngủ ngoài đường ư?"

Nguyên Diệu thì thầm: "Nhà nghèo, không có người hầu, khi ở Lạc Dương đã bị lừa hết. Nhưng tiểu sinh có họ hàng xa tại Trường An, lần này đến đây vừa để dự thi, vừa ở nhờ nhà người thân."

Ông lão nói: "Thế à, vậy hậu sinh nhớ bảo trọng. Thứ cho lão hủ nói thẳng, trán trên của ngươi hơi hẹp, vận mệnh mờ mịt, dễ dàng bị yêu quái lợi dụng! Nếu muốn hóa giải, trong vài ngày tới, cần phải cách xa nước!"

Nguyên Diệu nhìn ông lão, ngay lập tức cúi đầu nói: "Đa tạ lão bá chỉ bảo."

Ông lão khẽ vẫy tay: "Đi đi, hậu sinh."

Nguyên Diệu bày tỏ lòng biết ơn rồi quay người về phía cổng Khải Hạ. Dọc đường, quán trà đơn sơ, khách thương quán rôm rả cười đùa.

Ông lão lúc nãy nói vào bán cỏ, nhưng lại chẳng vào Trường An, quay đầu ngay tại chỗ, chở một xe cỏ xanh dọc theo con đường cũ trở về.

Nghe tiếng bánh xe từ phía sau xa dần, Nguyên Diệu mới quay đầu lại, nhìn thấy bóng lưng ông lão đánh xe. Ông lão mặc bộ áo ngắn màu xám, tóc bạc búi cao, thay vì hai tai thông thường, thì mọc đôi tai thỏ dài.

Ông lão bỗng nhiên quay đầu lại, nhìn Nguyên Diệu từ xa, nở nụ cười, môi hé ra để lộ hàng răng, là một gương mặt thỏ.

Nguyên Diệu sợ đến nỗi vội vàng xoay người, tiếp tục đi về phía cửa thành.

Xe ngựa chậm rãi đi trên dịch đạo*, khách nghỉ chân trong quán trà, người bước trên đường mặc kệ, chẳng nhận ra người cầm đống xe là một lão nhân với đầu thỏ.

* Dịch đạo, còn gọi là cổ dịch đạo, là những con đường lớn nơi đặt các trạm dịch trong thời cổ đại Trung Quốc. Đây là các tuyến đường giao thông chính trên đất liền thời cổ đại, đồng thời cũng là một trong những cơ sở quân sự quan trọng. Chúng chủ yếu được sử dụng để vận chuyển lương thảo, vật tư quân dụng và truyền đạt mệnh lệnh, tin tức quân sự.

Ông lão nói không sai, Nguyên Diệu thực sự vận mệnh bát tự gặp sát, số mệnh gắn liền với yêu duyên quỷ phận. Từ bé, hắn đã có thể nhìn thấy những thứ mà người khác không nhìn thấy: nữ tử khóc lóc che mặt dưới cây, khách trong quán trà mặt thú đuôi lông, yêu quái ở đầu ngõ...

Nguyên Diệu nhút nhát, nhưng lại luôn gặp phải yêu ma. Sáng nay hắn đi trên đường núi, chẳng may gặp thỏ yêu mang cỏ vào Trường An buôn bán. Lúc đó mặt trời vừa lặn, hắn quyết tâm đi nhờ xe thỏ. Dọc đường đi, hắn cảnh giác đề phòng, không dám nhìn thỏ, không dám nói nhiều, cuối cùng đã đến được Trường An.

Gần hoàng hôn, ngày đêm mơ hồ phân chia biên giới, một thế giới khác từ từ trở nên rõ ràng.

Nguyên Diệu bước vào cổng Khải Hạ, trong lòng suy nghĩ vì sao thỏ yêu vất vả chở cỏ đến rồi mà lại không vào thành. Bỗng nghe thấy tiếng ai mới đó ngủ dậy, thì thầm: "Úc Lũy, hai trăm năm qua, con thỏ xám hàng ngày mang cỏ đến, khi hoàng hôn lại vòng qua cửa thành, quay trở về trên con đường cũ. Hắn không chán chứ ta nhìn thôi cũng thấy mệt."

Một giọng nói khác vang lên: "Thần Đồ, ta cũng thấy thế? Nhưng mà, ai lại không biết trời cao đất rộng, muốn trộm bảo vật Phiêu Miểu Các thế? Nữ nhân kia thật đáng sợ, mãi mãi không được bước vào Trường An là phạt nhẹ rồi đó. Con thỏ này không dám vào thành, nhưng lại không từ bỏ, đành phải ngày ngày ra vào trước cửa thành... Hai, yêu và con người thực ra đều có sự si chấp như nhau cả!"

Thần Đồ (*) lên tiếng: "Nữ nhân kia? Phiêu Miểu Các, Bạch..."

Úc Lũy (*) nhắc nhở: "Im lặng, tên nàng ta là cấm kỵ."

* Chú thích: (1) Thần Đồ Úc Lũy: Trong Sơn Hải Kinh, hai vị thần có thể trừ ác, đời sau gọi là môn thần, vóc dáng xấu xí và hung ác.

Nguyên Diệu nhìn lên, phát hiện hai bức tượng quỷ hung ác nằm úp sấp trên hai cánh cửa thành, một bên trái một bên phải. Quỷ Thần Đồ kia có đôi mắt đỏ như chuông đồng, lưỡi dài như rắn độc.

Má ơi! Nguyên Diệu kinh hãi đến mức tái mặt, ngã xuống đất.

Bên ngoài cửa thành, binh lính phòng vệ không biết đã xảy ra chuyện gì, bèn chạy đến hỏi: "Vị thư sinh này ngồi dưới đất làm chi thế?!"

Nguyên Diệu chỉ vào cửa thành, run rẩy nói: "Trên cửa thành có, có lệ quỷ!"

Hai tên lính ngẩng đầu, tường đá thành vàng ố, cửa thành sơn son dày, đinh đồng màu sắc âm u, có thấy lệ quỷ gì đâu?! Họ lập tức quát mắng Nguyên Diệu: "Nơi Kinh đô trọng địa, thư sinh đừng có ăn nói bừa bãi! Cẩn trọng lời nói, đừng có nhiễu loạn lòng dân!"

Nguyên Diệu ngẩng đầu lại, Thần Đồ Úc Lũy vẫn ghé vào cửa thành, thè lưỡi rắn ra, cười tà mị.

Nguyên Diệu hoảng sợ, đứng dậy chạy lẹ vào thành, không dám quay đầu lại.

"Tên điên!" Hai binh lính mắng một tiếng, quay về nơi phòng thủ.

Thần Đồ ghé vào cửa thành bất mãn nói: "Thư sinh này thật thiếu lễ nghĩa, dám coi chúng ta là lệ quỷ. Chúng ta là thần trấn thủ quỷ môn, mặc dù vị trí hơi thấp, tướng mạo hơi xấu."

Úc Lũy mấp máy cánh mũi, cười nói: "Thư sinh này rất thú vị, trong linh hồn hắn, có mùi nước."

Nguyên Diệu từ cổng Khải Hạ tiến vào Trường An, đi qua Phường An Đức, Phường An Nghĩa, đến đường cái cổng Chu Tước rộng lớn. Đường được lát đá xanh phẳng, cực kỳ rộng, có thể đi song song tám người. Hai bên đường nhà cửa san sát nối tiếp nhau, người dân sống trong phồn hoa cường thịnh.

Lúc Nguyên Diệu đi tới cổng Chu Tước thì trời đã tối, xe người qua lại cũng dần dần ít đi. Sắp đến giờ giới nghiêm. Luật lệ Đại Đường sau giới nghiêm, dân chúng không thể đi trên đường. Người vi phạm giới nghiêm sẽ bị trừng phạt theo pháp luật, nhẹ có thể bị đánh ba mươi roi, nặng thì bay đầu.

Nguyên Diệu suy nghĩ, hôm nay chỉ có thể tìm một nơi để nghỉ chân, ngày mai sẽ đi tìm người thân. Hắn ngẩng đầu nhìn xung quanh, thấy ở phường Bảo Ninh có một quán trọ tên là "Cát Tường", trước cửa treo đèn lồng đỏ tỏa ra ánh sáng màu cam, rất ấm áp.

Nguyên Diệu sờ vào ngọc bội song ngư đeo bên hông, rồi bước vào nhà trọ Cát Tường. Sau khi bị lừa hết hành lý và tiền bạc, hắn chỉ còn lại miếng ngọc bội song ngư này để cầm cố lấy vài quan tiền.

Nguyên Diệu bước vào nhà trọ và thuê một phòng. Có người đưa cơm tối vào phòng, Nguyên Diệu bèn kéo lại hỏi: "Xin hỏi, ngươi có biết phủ đệ của Vi đại nhân - Lễ bộ Thượng thư đương triều ở đâu không?"

Tiểu nhị quán trọ liếc nhìn Nguyên Diệu một cái, thấy hắn có dáng người cao ráo, mặc một chiếc áo dài Nho sinh đã hơi cũ, khí chất ôn hòa, nhã nhặn. Khuôn mặt rất bình thường, nhưng lại có đôi mắt đen sáng ngời, trong trẻo không vương chút bụi trần, tựa như bầu trời xanh.

Tiểu nhị đặt đồ ăn lên bàn, hỏi: "Khách quan là hỏi húy Đức Huyền Vi đại nhân chăng?"
">

Truyện Phiêu Miểu 1

友情链接