您现在的位置是:Kinh doanh >>正文
Đại học: nên siết đầu ra
Kinh doanh98322人已围观
简介Tuy nhiên,Đạihọcnênsiếtđầlịch âm sự thay đổi liên tục về thủ tục tuyển sinh thời gian qua gây cảm tư...
Tuy nhiên,Đạihọcnênsiếtđầlịch âm sự thay đổi liên tục về thủ tục tuyển sinh thời gian qua gây cảm tưởng nhiều trường đại học bối rối như đang tuyển sinh năm đầu. Trong khi đó các trường, dù mong muốn, lại không có khả năng giữ một chính sách tuyển sinh ổn định.
Các đại học thuộc những nền giáo dục khác nhau có phong cách tuyển sinh riêng. Trong khi các trường ở châu Âu thường dùng điểm trung bình phổ thông và điểm thi tuyển sinh vào đại học để xét tuyển, thì các đại học Mỹ áp dụng đồng thời nhiều tiêu chí sàng lọc như điểm trung bình học bạ (GPA), điểm kỳ thi chuẩn hóa (ACT, SAT), điểm kỳ thi nâng cao (AP), bài luận cá nhân, thư giới thiệu, hồ sơ hoạt động ngoại khóa, phỏng vấn...
Đại học ở Việt Nam hiện áp dụng một số phương thức xét tuyển như điểm thi tốt nghiệp trung học phổ thông, thi đánh giá năng lực, điểm các kỳ thi quốc tế, học bạ, xét tuyển thẳng... Điều này làm dấy lên quan ngại về việc liệu một phương thức này có mức độ sàng lọc tương đương một phương thức khác không, và có công bằng giữa các thí sinh?
Khi tuyển sinh, các trường thường có những mục tiêu cụ thể. Thứ nhất là thu hút được càng nhiều thí sinh nộp đơn càng tốt vì nguồn vào rộng hơn sẽ làm tăng cơ hội có nhiều ứng viên chất lượng. Thứ hai là thu hút được những thí sinh giỏi nhất vì sinh viên giỏi làm tăng thành tích cho trường. Thứ ba là tuyển đủ chỉ tiêu để trường đạt hiệu quả vận hành tối đa.
Còn thí sinh sẽ có xu hướng cân bằng giữa các trường tốt nhất có thể vào được với mức học phí trong khả năng chi trả. Điểm "chạm" giữa những gì trường học và người học có khả năng cung cấp cũng như có nhu cầu chính là lựa chọn cuối cùng của người học. Cơ chế này vận hành như một lần "khớp lệnh" giữa hai bên mà cần rất ít sự can thiệp từ bên ngoài. Theo đúng quy luật cung cầu, sẽ có một "bàn tay vô hình" giúp "nồi nào úp vung nấy" trong các kỳ tuyển sinh: tức là các trường chất lượng tốt, học phí mềm sẽ thu hút các thí sinh ưu tú nhất, và ngược lại. Đây cũng là quy luật buộc các đại học phải liên tục nâng cao chất lượng mới mong thu hút sinh viên giỏi. Do vậy, trường sẽ phải tìm ra phương thức tuyển sinh phù hợp với mình nhất.
Sự thực thì lâu nay các đại học ở Việt Nam vẫn tập trung rất nhiều nỗ lực vào việc chắt lọc đầu vào, thay vì đầu ra. Tương tự, cơ quan quản lý cũng tập trung quản lý đầu vào, đặt ra nhiều giới hạn trong tuyển sinh nên đã tạo ra nhiều rào cản không cần thiết đối với quyền tự chủ của các trường. Những quy định như "hạn ngạch" tuyển sinh sớm, "hạn ngạch" với mỗi phương thức làm cho trường học mất đi tính linh hoạt và chủ động.
Điểm giống nhau của các nền giáo dục tiên tiến là việc tin tưởng rằng tuyển sinh là công việc của nhà trường, còn cơ quan quản lý giáo dục đại học sẽ chỉ cần đặt ra các tiêu chuẩn về kiểm định chất lượng, đặc biệt là kiểm soát đầu ra.
Hệ thống đại học công lập bang Florida (Mỹ) có 12 trường. Để quản lý các trường, chính quyền bang Florida thiết lập một hệ thống tiêu chuẩn như: tỷ lệ sinh viên học tiếp sau năm nhất, tỷ lệ sinh viên có việc làm sau một năm tốt nghiệp, mức lương trung bình sau một năm tốt nghiệp, chi phí trung bình cho một sinh viên, tỉ lệ tốt nghiệp của sinh viên lần đầu học đại học trong gia đình (first time in college), tỷ lệ sinh viên tốt nghiệp đúng hạn... Các chỉ số đo lường này tập trung nhiều vào kết quả đầu ra so với chi phí mà người học phải trang trải. Cách tiếp cận này cũng cho thấy bước chuyển biến mới trong đánh giá trường đại học: một đại học tốt không phản ánh qua "đầu vào" kén chọn, mà ở việc giúp sinh viên đạt kết quả cao nhất từ khởi đầu có thể khiêm tốn. Xu hướng đánh giá này cũng bắt đầu được phản ánh trong bước chuyển của các bảng xếp hạng.
Trở lại với tuyển sinh đầu vào. Mục đích quan trọng của tuyển sinh là khả năng so sánh các thí sinh để tiến hành lựa chọn.
Một số nền giáo dục dùng kỳ thi chuẩn hóa để so sánh thí sinh trên cùng một bài thi hoặc loại bài thi.
Môt số nền giáo dục dùng điểm trung bình học bạ. Nhưng điểm học bạ có độ lệch rất lớn giữa các trường. Để khắc phục, một cách giải quyết là quy ra điểm percentile xem thí sinh đứng trên bao nhiêu người và dưới bao nhiêu người trong cộng đồng của mình. Cộng đồng ở đây có thể là một trường (như ở Mỹ), một quận (ở Canada), hay một bang (ở Australia). Ví dụ, học sinh top 1% (percentile: 99) của bang Victoria ở Australia có thể so sánh với học sinh top 1% của bang New South Wales chẳng hạn.
Nếu dùng điểm học bạ mà không xét đến các yếu tố bối cảnh, việc đánh giá có thể sai lệch. Ví dụ, năm 2019, một trường (giáo dục thường xuyên) ở Quảng Ngãi từng không có học sinh nào đậu tốt nghiệp. Nếu chỉ nhìn vào học bạ, trường vẫn có học sinh giỏi, khá, trung bình. Vậy điểm học bạ có đáng tin cậy?
Một số nền giáo dục lại dùng các yếu có sự cảm tính như bài luận, thư giới thiệu, phỏng vấn, hồ sơ ngoại khóa... Nghe qua thì những cách này có phần may rủi, nhưng thực tế lại là cách thức tốt để xác nhận một thí sinh có phù hợp với trường hay không, bên cạnh những yếu tố "cứng" như điểm số. Khi các trường có quyền tự chủ và thực hiện ổn định, họ sẽ có kinh nghiệm chọn ra thí sinh phù hợp.
Có nhiều ví dụ cho thấy khi quản lý kết quả đầu ra, trường học sẽ bị ràng buộc vào trách nhiệm đào tạo và tuyển sinh, chứ không chỉ tuyển sinh. Để có đầu ra tốt, các trường đều phải tự mình chăm lo ngay từ khâu "lựa hạt giống". Nếu họ không làm được điều này, chất lượng đầu ra sẽ có vấn đề, và rất nhanh chóng họ sẽ nhận lại phản hồi tiêu cực của thị trường lao động. Hậu quả tiếp theo là sẽ ít sinh viên ghi danh vào trường.
Minh bạch thông tin về kết quả đầu ra là cách thức kiểm soát chất lượng giáo dục đại học hiệu quả, bên cạnh việc kiểm định chất lượng. Tuyển sinh đầu vào không cần quá nhiều sự chi phối, và quyền tự chủ đó nên được trả lại cho chính các trường.
Bùi Khánh Nguyên
Tags:
相关文章
Kèo vàng bóng đá Monchengladbach vs Mainz, 02h30 ngày 8/3: Chia điểm?
Kinh doanhHư Vân - 07/03/2025 12:10 Kèo vàng bóng đá ...
阅读更多Truyện Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ
Kinh doanh
Ở phía sau cô còn có mấy nữ sinh, một người trong đó mở miệng nói, “Chúng ta chạy chạy đi, trong chốc lát chắc là sẽ có người tới cứu hoả.”
">...
阅读更多Vì sao TV Plasma “chết”?
Kinh doanh Panasonic TV PlasmaThất bại ở một hàng sản xuất lớn
">...
阅读更多
热门文章
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Melbourne Victory vs Central Coast Mariners, 15h35 ngày 8/3: Khó tin cửa dưới
-
Theo đó, Hanel sẽ phân phối 2 màn hình LED mới dòng V của Philips gồm Model 166V3LSB là màn hình LED gương kích thước 15,6inch (duy nhất tại thị trường Việt Nam hiện nay), đây là điểm nổi bật mà Philips trang bị cho sản phẩm của mình nhằm tạo sự khác biệt so với các hãng khác, trong khi đó model 18,5 inch(196V3LSB25) lại có thời gian đáp ứng tốt hơn (5ms). Cả 2 model này đều có độ phân giải 1366 x 768 pixels và độ tương phản cực cao 10.000.000:1, đi kèm là chân đế nhỏ nhắn linh hoạt với mọi không gian làm việc cũng như giải trí.
" alt="Hanel được ủy quyền phân phối màn hình Philips">Hanel được ủy quyền phân phối màn hình Philips
-
" alt="Thất Bá Tranh Hùng có mặt tại Việt Nam"> Thất Bá Tranh Hùng có mặt tại Việt Nam
-
>> Microsoft phá vỡ truyền thống với tablet Surface
>> 5 câu hỏi về tablet Microsoft Surface
1. Vỏ thông minh
Việc soạn thảo cùng máy tính bảng sẽ vô cùng khó khăn đối với những người không quen dùng bàn phím ảo trên màn hình cảm ứng. Microsoft Surface đáp ứng điều này bằng một giải pháp thông minh: phụ kiện bàn phím siêu mỏng, siêu nhẹ đồng thời làm vỏ bảo vệ thiết bị. Theo giới thiệu của Microsoft, Touch Cover là một bộ bàn phím cảm ứng đi kèm touchpad (bàn di chuột). Touch Cover có độ mỏng 3 mm, gắn vào Surface bằng kết nối nam châm và có thể tháo rời. Touch Cover sử dụng công nghệ cảm biến áp lực, giúp người dùng có cảm giác như đang gõ trên bàn phím thực.
Đối với những người vẫn muốn trung thành với bàn phím vật lý, Type Cover là bàn phím thường có bàn di chuột. Vì không có bề mặt cảm ứng như Touch Cover, Type Cover dày 5mm và nặng hơn một chút.
2. Thêm lựa chọn cho khách hàng
Microsoft Surface có hai phiên bản: Surface chạy Windows RT với thiết kế mỏng, nhẹ để thực hiện các tác vụ cơ bản, có mức giá tương đương iPad; Surface chạy Windows 8 Pro cho người dùng cao cấp.
Máy tính bảng Surface dùng Windows RT được trang bị vi xử lý ARM. Hiện nay, vi xử lý ARM được sử dụng trong 95% trong thiết bị di động khác, bao gồm cả iPad. Phiên bản Surface chạy Windows 8 Pro sử dụng chip Intel và sẽ hỗ trợ nhiều ứng dụng trên laptop truyền thống như Photoshop, Microsoft Word, Excel..
3. Chân đế tích hợp
" alt="6 tiện ích Microsoft Surface có mà iPad không có">6 tiện ích Microsoft Surface có mà iPad không có
-
Soi kèo phạt góc Real Madrid vs Vallecano, 22h15 ngày 9/3
-
An Tĩnh nhướng mày, không kìm được bật cười thành tiếng.
Trần Thuật nghiêng đầu, có chút mơ hồ: "Cười gì vậy?"
An Tĩnh không cười nữa, nói: "Chân em hết đau từ lâu rồi, anh không cần cõng em nữa."
Trần Thuật im lặng giây lát, đứng thẳng người lên, đi đến bên cạnh cô, cụp mắt nhìn xuống cô, khóe miệng nhoẻn cười: "Giỏi nhỉ, nói như vậy em đã hết đau từ lâu rồi, vậy mà vẫn cứ ở lì trên lưng anh phải không?"
Khóe mi An Tĩnh cong cong, "Không phải, em thấy anh cõng có vẻ rất vui nên không muốn xuống."
Trần Thuật cười đểu, "Giày vò anh như vậy à." Cậu nói rồi đưa tay cù cô.
An Tĩnh á một tiếng, vội vàng né tránh.
Có điều cô làm sao mà chạy nhanh hơn Trần Thuật được, mới chạy được mấy bước đã bị cậu đuổi theo.
Cậu ôm cô từ sau lưng, khẽ cười bên tai cô: "Có đùa nữa không?"
An Tĩnh rất sợ nhột, cho dù không cù cô, cô cũng không nhịn được, nhăn mặt nói: "Không dám nữa."
Khoảnh khắc được cậu cõng trên lưng, An Tĩnh cảm thấy vừa bình yên vừa ấm áp, cô muốn được đi như thế suốt cuộc đời, vĩnh viễn không bao giờ dừng lại.
Thế nên cô mới không xuống.
Trần Thuật cúi đầu hôn lên cái tai trắng nõn của cô, sau đó buông cô ra, dắt tay cô và nói: "Đi thôi, đưa em đi ăn gì đó."
An Tĩnh gật đầu: "Ăn cái gì?"
Trần Thuật cầm lấy cặp sách của mình rồi nói: "Em muốn ăn gì, lẩu nhé?"
An Tĩnh nghĩ một lúc, không thấy thích lắm, lắc đầu.
Trần Thuật nhướng mày, đưa ngón trỏ ra cọ cọ lên chóp mũi nhỏ nhắn của cô: "Cô mèo nhỏ tham ăn, thế em muốn ăn gì?"
"Em muốn ăn ..." An Tĩnh nghĩ một lúc, ánh mắt rạng ngời, "Em muốn ăn ở quán Nhật kia."
"Quán nào?" Trần Thuật vẫn chưa nhớ ra.
"Chính là cái quán mà chúng ta đã ăn hôm dỗi nhau ấy." An Tĩnh nhớ ra liền phụng phịu: "Hôm ấy em không có tâm trạng nào để ăn, cũng không để ý đến mùi vị cho lắm, cảm thấy hơi tiếc."
Trần Thuật nheo mắt nhớ lại, cũng nhớ ra chuyện đó.
Hôm ấy, cậu đứng ngoài trường đợi cô, nhưng lại thấy cô đi ra ngoài cùng với hai cậu con trai, hỏi cô cậu trai kia là ai, cô nói là Hạ Quý. Lúc ấy chỉ thấy đầu óc nổ tung, rất tức giận, cũng không biết tức cái gì, vì thế lúc ăn cơm cũng không nói chuyện, chỉ mải giận dỗi với chính mình, cứ canh cánh trong lòng.
"Được." Cậu chiều ý cô, gật đầu.
Hai người nắm tay nhau, mười ngón tay đan vào nhau, chầm chậm bước đi.
Thực ra rất gần chỉ đi mất mười phút, trên đường đi hai người cười nói vui vẻ.
Vào trong quán chỉ còn lại một bàn trống, may mà bọn họ đến kịp, nếu không lại phải đợi.
Quán ăn này bày trí rất tinh tế, phục vụ chu đáo, rất đông khách.
Giờ này chính là giờ ăn tối cao điểm.
Quán ăn không lớn nhưng cũng không nhỏ chật kín khách, tiếng người nói chuyện ồn ào, nhận viên phục vụ đi qua đi lại liên tục.
Bọn họ nhận được thực đơn.
Trần Thuật hỏi: "Em ăn gì?"
An Tĩnh nhìn thực đơn, lông mày khẽ nhíu lại, vẻ mặt chăm chú, giống như đang chú tâm suy nghĩ vậy, một lúc sau cô hỏi: "Anh ăn gì?"
Trần Thuật chống tay xuống bàn nghịch điện thoại, ánh mắt hướng về phía cô, chăm chú quá mức, sau đó hờ hững nói: "Anh thế nào cũng được."
An Tĩnh gật đầu, dịu dàng nói: "Vậy em gọi cho anh nhé?"
Trần Thuật ừ một tiếng, khẽ nói: "Tùy em."
An Tĩnh gọi nhân viên phục vụ.
Cô chọn cho mình món cơm trứng thịt bò, gọi cho cậu món cơm thịt bò kiểu Osaka, sau đó lại gọi thêm một xuất trứng hấp và thịt gà.
Sau khi nhân viên phục vụ đi, An Tĩnh chống hai tay xuống bàn, chống cằm có vẻ buồn chán.
Trần Thuật ngồi đối diện cô, hỏi: "Đói rồi à?"
An Tĩnh sờ bụng, gật đầu thành thật: "Đói rồi."
Trần Thuật cau mày: "Thế sao em không đi mua cái gì đó mà ăn?"
"Em mua rồi mà, một hộp sữa chua." An Tĩnh nói rồi ánh mắt cô tình ám chỉ cậu: "Nhưng ai mà biết được người nào đó chơi bóng rổ lâu như vậy mới ra ngoài."
Trần Thuật sờ mũi tỏ vẻ vô tội.
An Tĩnh cứ nhìn cậu như vậy.
Không có gì phải nghi ngờ Trần Thuật là một người rất đẹp trai, cậu có vẻ mảnh khảnh, trong sáng, điềm tĩnh của thiếu niên. Trên mặt lâu lâu lại nở nụ cười gian tà, khi đôi mắt đen láy sâu thẳm cứ nhìn bạn chăm chú, bạn sẽ bất giác lún sâu vào đó.
An Tĩnh nghiêng đầu, đột nhiên giơ tay ra sờ lên má Trần Thuật.
Trần Thuật nhướng mày, khẽ hỏi: "Sao vậy?"
"Em phát hiện." An Tĩnh có chút ngạc nhiên. "Có phải anh gầy đi không?"
"Thật sao?"
An Tĩnh sờ rất kỹ, da thịt trở nên săn chắc hơn, cô nói rất chắc chắn: "Ừ, đúng là gầy đi, anh giảm béo à?"
Trần Thuật không có gì để nói, tức quá gườm gườm nhìn cô, túm lấy cái tay đang làm loạn của cô rồi nói: "Giảm béo cái gì, chơi bóng rổ đấy."
An Tĩnh mỉm cười ồ một tiếng, "Chơi bóng rổ có thể giảm béo à."
Trần Thuật hứ một tiếng, nắn nắn lòng bàn tay cô.
" alt="Truyện Em Là Tiểu Tiên Nữ Của Anh">Truyện Em Là Tiểu Tiên Nữ Của Anh