Apple đang nghiên cứu công nghệ chuyển đổi từ văn bản sang tiếng nói (text-to-speech) và từ tiếng nói sang văn bản (speech-to-text) giúp bạn có thể trả lời điện thoại giữa chốn ồn ào hoặc những nơi yêu cầu sự yên tĩnh.
Hãy tưởng tượng bạn đang ở trong một quán bar ồn ào ở O'Malley's thì nhận được cuộc gọi của bà ngoại. Bạn bắt buộc phải nhắc máy mặc dù ban nhạc Bon Jovi đang cuồng nhiệt trên sàn nhảy. Đây chính là lúc công nghệ của Apple góp ích. Đầu tiên,ẽcóthểchuyển tiếngnóithànhvănbảlịch thi đấu cup c1 iPhone sẽ đủ thông minh để nhận ra rằng mức độ ồn ào quá lớn để bạn và bà ngoại có thể nghe thấy tiếng người bên kia. Điện thoại sẽ tự động kích hoạt hoặc yêu cầu bạn kích hoạt cơ chế chuyển đổi văn bản sang tiếng nói. (Điện thoại cũng phát đi một thông báo ghi âm trước tới bà giải thích tình huống bạn đang gặp phải.)
Chồng tự đắc bảo chứ sao, vì gene nhà anh đẹp sẵn, anh lại còn chăm tập thểthao, vừa đẹp người vừa sung sức tha hồ hầu vợ. “Nói thật với em, nhắc đến vòngmột, người ta chỉ nói đến phụ nữ, nhưng đàn ông ngực lép cũng còn lâu mới đẹpđược. Dĩ nhiên phụ nữ cần chăm sóc cơ thể hơn, cần đẹp hơn, thế nhưng phụ nữ bâygiờ ít vận động quá, nên ngực thì lép mà bụng thì to. Nhìn em thì biết, nếukhông mặc áo độn ngực thì coi sao được”.
Lời nói chưa trôi hết ra khỏi miệng, Sơn đã biết mình lại lỡ lời, nhưng khôngkịp nuốt trở lại vào trong, đành chịu sấm sét của vợ. Cuộc vui chưa bắt đầu đãkết thúc.
Bị đạp xuống giường vì sẩy miệng
Đó là tai nạn của anh Hùng, người rất tự hào là sành sỏi về chuyện chăn gối vàđề cao những phụ nữ “biết làm tình”. Người yêu gần đây nhất của Hùng là một côgái trẻ hơn anh 10 tuổi, ngoại hình bắt mắt và có nhiều tính tốt, được Hùng đánhgiá cao. Về “chuyện ấy”, anh vẫn thầm nhận xét là “vụng về, thiếu kinh nghiệmnhưng có tinh thần học hỏi”, và dưới sự dẫn dắt của anh thì ngày càng thu đượcnhiều tiến bộ.
Cũng vì tự cho mình là “sư phụ” nên nhiều khi đang giữa “cuộc chiến”, Hùng kêulên: “Ấy ấy, em đang làm gì thế? Không phải thế!!”. Cô bạn gái luống cuống, nhìnanh vẻ xấu hổ, rồi “lui quân”, để mặc anh tự tung tự tác cho nó “chuẩn”.
Sau bữa đó, cô góp ý rằng khi anh nói vậy, cô cảm thấy như mình bị dội gáo nướclạnh, vừa cụt hứng vừa mất hết tự tin. “Anh hỏi thế, em sẽ nghĩ anh đang muốnnói rằng, em đang làm cái trò ngớ ngẩn, ngu ngốc gì vậy, em có trò gì mà buồncười vậy. Nó làm em thấy mình lố bịch và không dám chủ động làm gì nữa. Lần sauanh hãy góp ý tế nhị hơn”, cô đề nghị.
Hùng xin lỗi vừa hứa sẽ lưu ý chuyện đó. Nhưng thỉnh thoảng khi thấy bạn gái cónhững động tác vụng về, Hùng lại kêu: “Ấy ấy ấy, em làm gì thế?”. Tủi thân, côdừng ngay lại, tuyên bố từ giờ trở đi kệ xác anh muốn làm gì thì làm, em chỉtiếp nhận thôi. Lại xin lỗi, hứa hẹn, thuyết phục, rất lâu sau cô mới đồng ý“hợp đồng tác chiến”.
Nhưng Hùng cũng chỉ giữ mồm giữ miệng được ít lâu, để rồi một lần, giữa cơn hưngphấn sắp lên đến cao trào của bạn gái, anh lại buột ra cái câu nói tội nợ đó.Giận điên lên, cô đạp phắt anh xuống giường rồi “cấm vận” cả tháng trời.
Không chỉ đàn ông mới bị “vạ miệng” kiểu này ở trên giường. Rất nhiều quý bàcũng là kẻ phá bĩnh khi bình phẩm kỹ thuật giường chiếu của “đối tác”. Chị Oanhlà một trong số đó. Chị đọc khá nhiều tài liệu về phòng the nên cũng biết mộtngười đàn ông tuyệt vời trên giường thì phải như thế nào, và cố gắng “cải tạo”chồng để được như vậy.
Có điều chồng Oanh khá vụng về, lại ngại nên không tiến bộ được mấy, nhiều khicũng có cố gắng để “cuộc yêu” có màu sắc hơn nhưng vẫn không làm vợ hài lòng.“Không, không phải thế”, “Thôi thôi, cứ như cũ đi cho lành”… Những câu nói mangsắc thái chê bai và ngán ngẩm ấy có lần làm anh nổi khùng, khựng lại như cái xephanh gấp, rồi quay lưng với vợ ngủ.
Buột mồm gọi về bóng ma quá khứ
Chị Xuân tâm sự rằng, chồng chị sẽ là một người tình tuyệt vời, vì anh có sứckhỏe, lại có kỹ thuật, biết làm vợ thỏa mãn trong phòng the, trừ cái bệnh thỉnhthoảng nhắc đến người tình cũ, mà lại nhắc đến cô ấy trong cái khía cạnh nhạycảm là tình dục.
Có một lần, ngây ngất vì một màn “chiều chuộng” mới của vợ, anh hỏi bằng mộtgiọng ngạc nhiên thú vị: “Em cũng biết chiêu này sao? Tuyệt thật. Lâu lắm rồianh mới được hưởng. Ngày xưa cô X. cũng hay chiều anh kiểu này”. Thấy vẻ mặt vợ,anh bảo: “Em sao thế? Chuyện lâu lắm rồi, em cũng biết là cô ấy lấy chồng xuấtngoại từ lâu rồi còn gì”. Chồng Xuân bảo, anh chẳng qua là trao đổi thoải mái vềchuyện ấy để vợ chồng hiểu nhau hơn, “chiều” nhau hiệu quả hơn thôi.
Lần khác, anh khen vợ: “Em đúng là cao thủ, làm anh phát điên lên rồi. Chiêu nàyngày trước cô B. thỉnh thoảng cũng làm, nhưng còn lâu mới được bằng em”. Vợ anhnhận được lời khen mà tê tái cả ruột.
Ngoài chuyện thốt ra những câu nói vô duyên, một số người đơn giản là vì caohứng, hoặc cũng không hiểu vì lý do gì, trong cơn đê mê với “đương kim đối tác”lại buột miệng gọi tên người cũ (hoặc người họ từng khao khát mà chưa bao giờvới tới”. Dù là đàn ông hay đàn bà thì cũng đều không chấp nhận nổi chuyện bịlấy làm “người đóng thế”, nên sấm sét và thậm chí cả chia ly đều có thể xảy ra.
Thế mới biết, tai nạn giường chiếu đâu chỉ có những ca cấp cứu kiểu “thủng cùngđồ” hay “thượng mã phong”…
Ngày cưới, Lan vẫn chưa đủ tuổi kết hôn, đâu như thiếu một vài tháng gì đó. Theo lời cô thì cuộc hôn nhân ngọt ngào được đúng 3-4 tháng đầu. Sau đó thì anh Bản sa vào rượu chè, ngày nào cũng uống rượu, và mỗi khi uống rượu thì "bản lĩnh đàn ông" như được nhân đôi, khiến một cô gái chưa từng dạn dĩ với chuyện chăn gối nhiều phen phát hoảng.
Sau khi lấy nhau, anh Bản làm xây dựng trên Lào Cai, còn Lan ở nhà chăm sóc hai đứa con, 3-4 tháng anh Bản mới về một lần. "Vài năm sau thì Lan cũng theo chồng lên Lào Cai nấu cơm cho cánh thợ xây, có lúc cũng phải tời gạch, tời xi măng, lao động vất vả như đàn ông, để lại hai đứa con cho bà nội, bà ngoại thay nhau chăm sóc. Thế nhưng, hầu như tối nào cô cũng "bị" chồng đòi yêu. "Chuyện đó đã kéo dài cả chục năm nay rồi. Em bị xẹp một đốt sống lưng, anh H là con bác bên chồng em vẫn thường dặn anh ấy, vợ bị như thế này, quan hệ phải nhẹ nhàng... nhưng kể cả lúc em đến tháng, anh ấy cũng vẫn đòi hỏi..." - Lan vừa kể, vừa lau nước mắt.
Ngày định mệnh xảy đến vào trước hôm hai vợ chồng lên Lào Cai để tiếp tục công việc. Trước đó, vợ chồng Lan về nhà ở Phú Thọ để làm thủ tục hủy hợp đồng bảo hiểm P mà cô đã mua từ năm 2004. Vì nợ nần nhiều nên anh Bản bàn với vợ hủy hợp đồng để lấy về hơn 12 triệu, nhưng vì giấy chứng minh nhân dân của Lan đã hết thời hạn nên không rút được, hai vợ chồng đành về nhà và chuẩn bị hôm sau quay lên Lào Cai. Trưa hôm đó, theo lời Lan nói thì anh Bản đã đòi "yêu" vợ rồi. Đến tối, biết là "kịch bản" sẽ lại xảy ra nên Lan rào trước: "Mai đi Lào Cai rồi, anh để em ngủ giữ sức khỏe, ngày mai phải ngồi ôtô cả ngày, em say lắm".
Vừa chợp mắt được một lúc, Lan giật mình khi thấy chồng ngồi dậy đi hút thuốc. Khi hút xong quay vào giường, anh Bản lại "đòi hỏi". Mắt nhắm mắt mở, Lan tặc lưỡi, nhủ thầm, thôi thì chiều nốt lần này cho xong và giục chồng: "Anh nhanh nhanh để em ngủ, mai còn phải đi xe đường dài". Nhưng cũng chỉ sau đó không lâu, khi Lan mệt mỏi chìm vào giấc ngủ thì chồng cô lại tiếp tục thể hiện "bản lĩnh đàn ông". Lần này thì cô đã cáu thực sự...
Ám ảnh vì được chồng "yêu"
Đêm đó, ở nhà chỉ có vợ chồng Lan và một đứa con nhỏ, đứa lớn sang ngủ với ông bà nội. Và câu chuyện đau lòng đã xảy ra. "Anh ấy bắt em phải làm theo kiểu của anh ấy, em đẩy ra nói, anh đừng quá đáng, em phải ngồi ôtô cả ngày mai. Hai vợ chồng giằng co một lúc rồi anh ấy cũng chịu nằm im. Khi em vừa thiu thiu thì chồng em lại tiếp tục. Em hét lên, anh bỏ ra, tôi là con người chứ không phải con vật. Nghe thế, anh ấy lôi em xuống nền nhà...". Sợ hãi trước người chồng đang muốn thể hiện bản lĩnh, Lan dọa: "Bỏ ra không em gọi con dậy, em gọi mẹ sang cho anh xấu hổ". Nghe thế, anh Bản chồm lên bóp cổ vợ. "Em gồng người chống đỡ không được, đành nghĩ thầm, thôi bóp chết thì thôi" - Lan kể lại trong tiếng nấc nghẹn, nước mắt ào ra chứa chan tủi hổ.
Nếu sự việc chỉ dừng lại ở đó thì có lẽ cũng không xảy ra hậu quả gì nghiêm trọng, nhưng anh Bản đã có những hành động mà Lan cho rằng rất quá đáng, tỏ ra không tôn trọng vợ khiến cô cảm thấy nhục nhã vì bị đối xử như với một ả điếm. Trong lúc hai vợ chồng xô xát, vô tình thò tay lên phía đầu, Lan vớ được đoạn cây và dùng luôn đoạn cây đó vụt vào mặt chồng. "Bị em đánh, anh ấy chửi em rồi nói, tao sẽ giết chết mày. Em không nghĩ gì nữa, cứ thế cầm cây vụt. Em đánh nhiều hay ít, đánh như thế nào em cũng không biết nữa, chỉ biết là khi dừng tay thì anh ấy đã gục xuống" - Lan nói.
Hiện trường vụ án.
Ám ảnh về việc được chồng "yêu" khiến Lan rất sợ, mỗi lần nằm gần chồng là một lần cô run rẩy và luôn phải mặc cả "một lần thôi nhé". Ban ngày đã rất mệt mỏi vì phải làm việc nặng nhọc, nhưng đêm đến mới là thời gian đáng sợ đối với người phụ nữ này. Trong cuộc sống hằng ngày, anh Bản được mọi người yêu quý vì bản tính hiền lành, tử tế, chính Lan cũng thừa nhận anh rất chăm chỉ, thương con, nhưng anh lại uống quá nhiều rượu. Ngay cả lúc đang xây, cứ giải lao là anh này lại xuống ngửa cổ nốc rượu. Và có lẽ, rượu chính là nguyên nhân khiến anh không làm chủ được "tốc độ" và có những hành xử thái quá.
Chuyện tế nhị này, đã nhiều lần Lan kể với người thân và mong họ có lời khuyên anh Bản hãy bỏ rượu vì sức khỏe của vợ, thậm chí theo lời Lan thì cô còn đề nghị mẹ chồng phải tổ chức họp họ để mọi người khuyên anh Bản cai rượu. Nhưng ở xó quê mà cái ăn vẫn là thứ đáng lo nhất thì chuyện chồng phải "đối xử" nhẹ nhàng, nâng niu vợ vẫn là điều gì đó vô cùng xa xỉ. Mọi người chỉ tặc lưỡi khuyên Lan, phải biết chiều chồng thì mới giữ gìn được hạnh phúc gia đình.
Theo tìm hiểu của chúng tôi từ phía cơ quan điều tra thì còn một nguyên nhân nữa khiến anh Bản thường "yêu" vợ quá đà, là vì anh nghe dư luận đồn thổi vợ mình có tình ý với một anh thợ cũng trong nhóm đi xây cùng mình nên có chút ghen tuông.
Thấy chồng gục xuống, Lan sợ hãi cuống quýt chạy sang nhà bố mẹ chồng rồi cùng mọi người đưa anh Bản lên Bệnh viện huyện Cẩm Khê cấp cứu. Khi đó, anh Bản vẫn tỉnh nhưng bác sĩ bảo phải đưa lên Bệnh viện TP Việt Trì. Đến 12h trưa hôm sau thì anh Bản qua đời. Ngay chiều hôm đó, cơ quan Công an gọi Lan lên trụ sở UBND xã, gọi cả bố mẹ chồng cô lên. Lan ra sức chối tội, cô nói mình không liên quan đến cái chết của chồng, sau đó cô được đưa về Công an tỉnh và tại đây, biết là không giấu được nữa, Lan đã khai nhận tội lỗi.
Tại Trại tạm giam Công an tỉnh Phú Thọ, chúng tôi đã có cuộc tiếp xúc với nữ bị cạn Nguyễn Thị Hương Lan, SN 1982, ở khu 9, xã Tiên Lương, huyện Cẩm Khê, tỉnh Phú Thọ. Lan khóc rất nhiều, mỗi câu nói là mội lần nước mắt chứa chan:
- Sự việc xảy ra đối với gia đình chị thật đáng buồn, nhưng lẽ ra đã có thể ngăn chặn nếu chị nhờ người khác khuyên can chồng mình?
Chuyện này nói ra em xấu hổ lắm, kể với ai họ cũng bảo, thôi chồng mày thế rồi thì chịu khó chiều nó thôi. Họ cũng khuyên chồng em uống bớt rượu đi nhưng anh ấy vẫn thế.
- Ngoài lý do tế nhị này thì còn mâu thuẫn nào khác giữa hai vợ chồng không?
Vợ chồng em nợ nần nhiều lắm, giờ vẫn còn nợ hơn 130 triệu đồng, nhà em vay lãi ngân hàng để làm nhà. Căn nhà xây 10 năm nay rồi nhưng vẫn không hoàn thiện được, người ta đi qua đi lại đều chửi, vợ chồng nhà này ăn hết tiền hay sao mà không hoàn thiện nốt đi, nhục nhã lắm chị ạ.
- Trước khi nhắm mắt, anh Bản có trách cứ gì chị không?
Không, anh ấy chỉ nhìn em không nói gì, em có nói với anh ấy là, anh để em đưa anh ra đồng rồi sẽ chết theo anh.
- Chị được gia đình nhà chồng đối xử như thế nào?
(khóc)...
Em nhờ chị nói với bố mẹ chồng em: "Từ trước đến giờ bố mẹ vẫn luôn bênh con, để chồng con phải nói là: Con Lan mới là con đẻ của bố mẹ. Cho dù thế nào thì con vẫn là kẻ có tội. Con mong bố mẹ tha thứ cho con".
(Theo CSTC)" alt="Bi kịch đoạt mạng chồng vì bị “ép yêu” vô độ"/>
Trao đổi về câu chuyện hy hữu có một không hai này, ông Nguyễn Anh Huân, cán bộ tư pháp - hộ tịch xã Sơn Phú cho biết: "Thực tế về mặt pháp luật, hai cặp vợ chồng đã được tòa án giải quyết ly hôn và sau đó tái hôn nên không có gì sai. Tuy nhiên, trong thời gian trước đó thì đúng là có chuyện "đổi vợ" nên mới nảy sinh mâu thuẫn. Sau khi sự việc đó diễn ra thì hai cặp vợ chồng đó mới chính thức ra tòa ly dị".
Trong một lần về công tác xã Sơn Phú, huyện Hương Sơn (Hà Tĩnh) tôi tình cờnghe được câu chuyện đầy bi hài này. Khi mới nghe, tôi cứ nghĩ đó chỉ là sảnphẩm thêu dệt của những người dân quê thường "ngôi lê đôi mách". Tuy nhiên, saukhi được sự xác nhận của một cán bộ chính quyền địa phương, tôi đã quyết đi sâutìm hiểu câu chuyện này. Theo một số người dân ở xã Sơn Phú thì sự việc "đổi vợđổi chồng" diễn ra đã khá lâu nhưng một trong số những nhân vật chính hiện vẫnsống tại địa phương. Tuy nhiên, để tường tận và đúng bản chất câu chuyện, nhiềungười chỉ cho tôi đến gặp ông Nguyễn Như Tùng, nguyên xóm trưởng thôn Công Đẳng,xã Sơn Phú - người đã biết rõ nhất vì đã từng phải đứng ra giải quyết tình huốngtrần gian có một này.
"Đó là sự việc khiến tôi phải nhớ mãi trong thời gian làm trưởng xóm ở ngôilàng này. Nó bắt đầu xảy ra từ năm 1995 nhưng giờ đến xã này, hỏi bà Trinh, mộtmình nuôi đàn con ai mà chả biết việc đổi chồng năm xưa của bà", dù tuổi đã khácao nhưng chúng tôi hỏi chuyện ông Tùng rành rọt nói. Nhấp ngụm chè xanh, thứnước uống đặc sản của người xứ Nghệ, đằng hắng mấy cái rồi ông Tùng mới bắt đầukể. Theo đó, ông Nguyễn Đình Tình (SN 1959) và bà Nguyễn Thị Trinh (SN 1966) làvợ chồng cùng trú tại xã Sơn Phú. Đến thời điểm xảy ra sự việc (1995), ông bà đãcó với nhau bốn đứa con, đứa lớn 11 tuổi và đứa nhỏ nhất mới 5 tuổi. Tại ngôilàng nhỏ bé này, vợ chồng ông Tình chơi rất thân với gia đình ông Nguyễn HồngGia (SN 1962) và bà Nguyễn Thị Lắm (SN 1960). Nếu như vợ chồng Tình-Trinh có bốnđứa con ngoan ngoãn, thì vợ chồng Gia-Lắm cũng đã có với nhau hai cô con gái nếtna, xinh đẹp.
Vì là hàng xóm thân tình, “tối lửa tắt đèn” có nhau, nên hai cặp vợ chồng nàynhư người một nhà. Hễ gia đình nào gặp chuyện khó khăn thì gia đình kia khôngngần ngại đến giúp đỡ. Họ thân thiết đến mức từng bát cơm, con cá, bó rau cũngsẻ nửa, san đôi. Không những thế, do cùng hùn hạp vốn làm ăn chung, họ càng trởnên thân thiết hơn. Cứ mỗi dịp đi làm chung về, hai cặp vợ chồng thường tụ tập ởnhà của ai đó để nghỉ ngơi, ăn uống. Gia đình này thậm chí có thể ăn ở cùng giađình kia cả tháng trời mà ai cũng cảm thấy vui vẻ. Nhưng chính trong cái khôngkhí đầm ấm bề ngoài ấy, người ta chẳng thể ngờ "cơn sóng ngầm" đã âm ỉ bộc pháttừ lâu, khi Trinh và Gia đã nảy sinh tình cảm "khác thường" trên quan hệ hàngxóm, bạn bè.
Cái tình cảm "khác thường" ấy là khởi nguồn cho một bi kịch. Buổi chiều cuốinăm 1995, sau một ngày làm việc mệt nhọc, bốn người bạn đã làm một bữa tiệc, vừađể nghỉ ngơi, vừa để vun đắp tình cảm của hai gia đình. Khi rượu đã ngà ngà, haigã say rượu bỗng dưng nghĩ ra trò quái đản. Khi Tình đề nghị: "Mi đổi gái (vợ -PV) cho tao, tao sẽ đổi gái cho mi" thì không hiểu sao Gia cũng gật đầu đồng ý.Và điều đáng nói là khi nghe hai ông chồng "đề xuất" ý tưởng điên rồ đó, khônghiểu vì lẽ gì lại được cả hai người đàn bà chấp thuận. Ngay trong đêm đó, haicặp vợ chồng từng là bạn nối khổ của nhau quyết định thực hiện chuyện tráo đổivợ chồng một cách điên rồ. Rồi chẳng hiểu vì uống phải bùa mê thuốc lú hay vì"cái lạ bằng tạ cái quen" mà những ngày sau, cả bốn con người đó vẫn tiếp tụctrò chơi nguy hiểm.
Nhưng được một thời gian, rồi cũng có người tỉnh trí nhận biết mình đang chơitrò chơi nguy hiểm, trái luân thường đạo lý. Đầu tiên, Lắm nhất quyết không chịuăn ở nhà ông bạn của chồng nữa mà đòi về nhà mình. Tiếp theo, Tình cũng tỉnhngộ, sang nhà ông bạn để đòi vợ về. Tuy nhiên, vì đã có tình cảm với nhau từtrước nên Gia và Trinh… không đồng ý và muốn "đổi vợ đổi chồng" luôn. Đòi vợkhông được, Tình nổi cơn tam bành châm lửa đốt nhà của ông bạn "vàng" đã "lừa"mất vợ. Rất may, dân làng phát hiện kịp thời nên ngọn lửa nhanh chóng được dậptắt. Tuy nhiên, "đám cháy" bi kịch từ hành động quái dị của hai cặp vợ chồng nàythì không thể dập được nữa.
Bà Nguyễn Thị Trinh hiện nay.
Kết thúc oan nghiệt
Sau hành động ngang nhiên đốt nhà của người khác, Tình bị bắt và bị xử án tùgần một năm. Ngày mãn hạn tù về nhà, Tình đành cắn răng chấp nhận sự thật vợmình đã thuộc về kẻ khác. Còn về phần chị Lắm, khi thấy chồng đưa người phụ nữkhác về nhà ở, phần vì quá đau lòng, phần vì không chịu nổi miệng lưỡi cay độccủa người đời, đã nuốt nước mắt ôm hai con gái vào miền Nam sinh sống. Từ đó,những người dân ở đây cũng không biết ba mẹ con trôi dạt đến phương nào, bây giờra sao. Còn đối với Tình, sau khi ra mãn hạn tù một thời gian, được người quenmai mối đã đã đi bước nữa. Tình và người vợ mới có thêm một cậu con trai hiệnđang học lớp 10. Còn Gia và Trinh sau khi về ở với nhau đã có thêm ba người connữa.
Gần hai mươi năm đã trôi qua, nhưng câu chuyện "tráo đổi vợ chồng" đầy oannghiệt ấy vẫn chưa thể "nguội" trong ký ức những người dân Sơn Phú, vẫn đượcmang ra làm bài học để các cặp vợ chồng khác tự răn mình. Nói vậy, bởi dù cố ýhay vô tình, dù tình cảm của họ là thật đi chăng nữa, thì hành động "đổi chồng,đổi vợ" khiến con trẻ phải gánh kết cục quá oan nghiệt. Ông Nguyễn Như Tùng ngậmngùi kể: "Chỉ thương cho hai cô con gái của Tình và Trinh tên là N và L. Sau khimẹ chúng sang ở với ông hàng xóm, bố thì bị đi tù về tội phá hoại tài sản, haiđứa quá buồn rầu nên rơi vào cuộc sống tiêu cực. Đến trường thì bị bạn bè trêutrọc, về nhà lại bị người ta xét nét, chúng càng tỏ ra bất mãn với cuộc sống.Xấu hổ nên học đến lớp 9, N đã bỏ học, bỏ nhà đi lang thang, sau đó lôi kéo emgái mình cùng đi theo". Sau một thời gian bỏ nhà, sống buông thả ở Sài Gòn, haiem đã bị dính căn bệnh thế kỷ HIV. Năm 2003, dù vào Sài Gòn sau chị gái, nhưng Llại nhiễm bệnh và mất trước chị gái khi đang ở tuổi 17 trăng tròn, phải chônthân nơi đất khách quê người. Không lâu sau khi em gái mất, Ngân cũng trở về quêrồi nhắm mắt xuôi tay trong lặng lẽ vì căn bệnh thế kỷ.
Còn đối với những nhân vật chính trong câu chuyện này cũng có cuộc sống khôngnhư mong đợi. Ông Tình chung sống với người vợ hai được 6 năm thì mất. Ông ra điđể lại vợ con thơ dại và bố mẹ già yếu. Còn bà Trinh, qua hai đời chồng đã sinhđược 7 đứa con (nhưng nuôi 5 đứa) nên cuộc sống không thể khá giả lên được. Cònông Gia, sau khi quyết chí sống với vợ của bạn sau màn "tráo đổi vợ chồng" vôtiền khoáng hậu chỉ được một thời gian cũng không may gặp tai nạn qua đời, đểlại cho bà Trinh 5 đứa con nheo nhóc. Chính vì vậy, những người dân nơi đây chobiết, gia đình của cả hai người phụ nữ này hiện được liệt vào danh sách hộ nghèocủa xã Sơn Phú. "Chúng tôi đều biết và bức xúc câu chuyện năm xưa liên quan đếnbà Trinh. Nhưng giờ chứng kiến cuộc sống mẹ con bà ấy quá khó khăn, nhiều ngườicũng chạnh lòng. Với cương vị là trưởng xóm, tôi cũng chỉ biết động viên, thămhỏi tặng quà mỗi khi có dịp thôi", vị trưởng xóm Hồ Văn Đông chia sẻ.
* Tên nhân vật đã được thay đổi
(Theo Gia đình)" alt="Kết thúc oan nghiệt sau màn... đổi vợ kỳ dị"/>