Nhận định, soi kèo Cockburn City vs Floreat Athena, 18h00 ngày 21/6
(责任编辑:Thế giới)
Nhận định, soi kèo Mainz vs Freiburg, 21h30 ngày 15/3: Đối thủ khó chịu
Ngoài ra thì những cầu thủ huyền thoại được chú ý khác như Ronaldo, Drogba, Ibrahimovic, Gerrard, Henrykhông có nhiều biến động về giá.
Giá cầu thủ mùa World Cup tăng nhẹ
Hầu như toàn bộ các cầu thủ mùa World Cup đều tăng giá so với tuần trước, ngược lại hẳn với đà giảm giá đã tồn tại trong một khoảng thời gian dài trước đó. Tuy tăng giá trên diện rộng và đồng đều, nhưng mức độ tăng cũng không thực sự lớn và so với trước đây thì giá cầu thủ World Cup vẫn thấp hơn nhiều.
Dù sao thì đây vẫn là tín hiệu tốt cho những người chơi ưa thích thẻ cầu thủ World Cup và đã xây dựng những đội hình World Cup cho riêng mình. Một số trường hợp cá biệt tăng giá mạnh là Diego Costatăng giá 50% từ 1 triệu 200 ngàn EP (ngày 29/8) lên thành 1 triệu 800 ngàn EP (ngày 3/9); hay Thomas Mullerđã tăng giá vượt qua 1 triệu EP.
Giá cầu thủ các mùa khác không biến động
Không giống như xu hướng lên giá nhẹ của mùa World Cup, giá cầu thủ các mùa khác có rất ít thay đổi. Vài trường hợp còn đứng giá từ tuần trước như Torresmùa 09 hay Chiellinimùa 09. Một số cầu thủ có mức giá cao và tầm trung giảm nhẹ không đáng kể, trong khi một số trường hợp khác thì lên giá nhẹ.
Những cầu thủ mà giá chuyển nhượng thay đổi nhiều chỉ đếm trên đầu ngón tay, có thể kể ra là: Ronaldinho07 (giảm từ 17,5 triệu EP xuống còn 14 triệu EP), Puyol07 (giảm từ 6 triệu 600 ngàn EP xuống còn 5 triệu 600 ngàn EP),Ibrahimovic10 (giảm từ 1 triệu 800 ngàn EP xuống còn 1 triệu 200 ngàn EP).
Sự xuất hiện của Adriano ‘07
Tuần này cũng đánh dấu sự xuất hiện lần đầu tiên của Adrianomùa 07 sau khi được fix giá. Giá của anh ngay lập tức xấp xỉ 7,5 triệu EP.
Dự đoán xu hướng thị trường tuần tới
Xu hướng lên giá của các thẻ cầu thủ mùa World Cup nhiều khả năng vẫn tiếp tục được duy trì, song biên độ vẫn là nhỏ. Trong khi các thẻ cầu thủ mùa khác sẽ vẫn giữ những dao động nhỏ về giá. Nhìn chung, TTCN tuần tới sẽ không có những biến động đủ lớn để gây “sốc” cho cộng đồng.
Dựng bài + Ảnh + Clip: July.N
" alt="[FFOL3] Thị trường chuyển nhượng đầu tháng 9" />[FFOL3] Thị trường chuyển nhượng đầu tháng 9
Chị khóa trên tốt bụng ở quầy tiếp tân sinh viên có vẻ hơi áy náy. Có lẽ chị ấy nghĩ rằng nhắc đến cảnh đẹp trước mặt một người mù cũng quá tàn nhẫn rồi. Tôi mỉm cười cảm ơn, nói rằng không sao, tôi đã quen rồi. Chị khóa trên càng thương cảm hơn. Chẳng mấy chốc đã dẫn tôi đến điểm tiếp đón, giới thiệu tôi với các anh chị khóa trên, bảo họ hãy quan tâm đến tôi và đừng bắt nạt "em gái" của chị ấy.
“Chị, chị có đôi tai và ấn đường sáng. Sau này nhất định sẽ thành công trong lĩnh vực mình yêu thích. Tuy nhiên, trên cánh mũi chị có nốt ruồi thị phi, có đào hoa xấu, mà còn khiến chị dao động rồi. À, mặc dù sẽ gây ra một số sóng gió, nhưng cuối cùng cũng sẽ giải quyết ổn thỏa. Thậm chí là họa phúc tương sinh, gặp được người tốt.”
“Chị có thời gian nhớ ghé cây cầu độc mộc đằng sau căng tin đi dạo, có thể sẽ có bất ngờ.”
Người bên cạnh nghe được một cách qua loa, chế giễu:
"Lâm Gia, cô em khóa dưới vừa nói với cậu cái gì vậy? Cái gì mà mệnh cung nhĩ môn, không lẽ đang xem bói à? Năm nay tiêu chuẩn tuyển sinh của trường chúng ta lại hạ xuống rồi sao?"
"Vương Hạo, đừng có miệng chó không mọc được ngà voi *."
*Miệng chó không mọc được ngà voi (别狗嘴吐不出象牙): Kẻ xấu không thể nói ra những lời tử tế。
Lâm Gia có chút không hài lòng, liếc nhìn tôi một cái, lo lắng tôi sẽ bị tổn thương.
Tôi mỉm cười, nghĩ thầm: "Chỉ mới bắt đầu thôi mà. Chẳng qua là một tên chó ghẻ mà thôi."
Tôi bước tới vài bước, đúng lúc va vào người Vương Hạo:
"Xin lỗi, tôi không nhìn thấy 'người'. Tuy nhiên, học trưởng tối nay tốt nhất đừng ra ngoài đi bar, cẩn thận không về được."
Mặt Vương Hạo lập tức tái mét. Tưởng tôi đang nguyền rủa anh ta, nên bất chấp xung quanh có bao nhiêu người, liền muốn nắm lấy tôi không cho tôi đi.
Nhưng khi anh ta quay người, lại bị một viên đá không biết từ đâu bay tới, lập tức ngã sấp xuống.
Tôi mỉm cười nhẹ. Rượu vào người, đường lại tối, không chảy máu đã là may mắn cho anh ta rồi.
Lâm Gia nắm lấy tay tôi, nhìn Vương Hạo đang mắng chửi bên kia:
"Tiểu Ly, sao tôi cảm thấy em hình như nhìn thấy được?"
"Gia tỷ, em thật sự không nhìn thấy gì."
Ít nhất là mắt thường không nhìn thấy được. Chúng tôi dùng là thiên nhãn cao cấp.
"Vậy những lời em nói vừa rồi là?"
Tôi nghiêm túc nói:
"Gia tỷ, mê tín dị đoan không nên có. Một số thứ chỉ nên nghe cho vui thôi."
Đúng vậy, chúng tôi không biết lừa gạt người khác bằng mê tín dị đoan, mà chỉ biết những kỹ năng thực thụ được truyền lại từ tổ tiên.Tính ra những gì tôi nói đều là lời thật.
Lâm Gia đưa tôi đến dưới tòa nhà ký túc xá, trên đường đi có rất đông người. Không ít phụ huynh đi cùng con cái tham quan trường. Bỗng một chiếc Lamborghini đột nhiên chạy đến. Một soái ca cao 1m85 bước xuống xe, đeo kính râm, trên người toát lên vẻ "Anh ấy rất giàu".
Một bên khác của chiếc Lamborghini lại bước xuống một mỹ nữ mặc váy cao cấp. Xung quanh không biết từ lúc nào đã xuất hiện một đám phóng viên. Tiếng máy ảnh "tách tách" vang lên như chỉ sợ không chụp được một bộ ảnh 360 độ.
"Không ngờ là thật. Em gái thất lạc nhiều năm của tổng giám đốc tập đoàn Long Dược đang học ở trường chúng ta.
"Đó là người mà hàng năm đều bỏ ra hàng triệu đô cho trường chúng ta. Nếu không vì quy định của trường là sinh viên năm nhất không được phép ở ngoài ký túc xá, thì chắc chắn người này sẽ không bao giờ để em gái của mình ở cùng ký túc xá với chúng ta đâu." Lâm Gia cảm thán.
"Long Dược?" Quen quá.
"Khương tổng, xin chào. Đây chính là cô em gái thất lạc nhiều năm của ông sao? Quả nhiên giống Khương tổng như đúc. Đều là tuấn nam, mỹ nữ hạng nhất."
"Khương tổng, tôi là phóng viên của tờ Nhật báo Tứ Hải. Ông và em gái sau bao năm mới gặp lại, giờ lại để Khương tiểu thư một mình ở trường như vậy sao? Nghe nói việc huấn luyện quân sự của Đại học Kinh Hải rất nghiêm khắc. Ông không lo lắng cho Khương tiểu thư sao?"
Khương Nguyên nhàn nhạt đáp: "Tiểu Dung còn nhỏ. Ở trường tiếp xúc nhiều với bạn bè cùng trang lứa cũng có lợi."
"Khương tổng, nghe nói ông và tam tiểu thư nhà họ Trình đang hẹn hò, là thật sao?"
Các phóng viên hỏi han ríu rít. Tất cả ánh sáng đều đổ dồn vào Khương Nguyên và Khương Dung khiến hai người họ càng thêm quý khí bức người. Chỉ đơn giản là đưa tin mà cũng ồn ào thế này. Nhưng các sinh viên và phụ huynh ở bên cạnh lại không thấy có gì sai.
Đây là tổng giám đốc của tập đoàn Long Dược, một trong mười tập đoàn hàng đầu của Trung Quốc, và em gái của anh ta. Vậy nên có thu hút sự chú ý của người khác cũng không có gì quá đáng.
Vào lúc tất cả mọi người nghĩ rằng những gì đang diễn ra đã đủ rồi, thì bỗng nhiên trên trời có tiếng "ù ù" vang lên. Một chiếc trực thăng dừng lại trên không trung.
"Nhìn kìa, có người nhảy xuống."
"Hình như là Khương Thượng, con trai thứ tư của Khương gia, vừa giành giải nam ca sĩ xuất sắc nhất giải Hồ Lô Vàng năm ngoái. Ah ah ah, anh ấy đang đi về phía chúng ta."
"Tốt quá, Thượng Thượng. Nhanh, lao vào tim em đi!"
"Dược!!!"
Khương Nguyên nhìn Khương Thượng với vẻ mười phần chán ghét. Yêu cầu Khương Dung ít tiếp xúc với người anh thứ tư không đáng tin cậy này, kẻo IQ cũng bị lây nhiễm.
[Này, anh đang làm gì vậy? Sao lại nói xấu em trước mặt em gái?]
Khương Thượng thay quần áo xong, cười đùa xuất hiện trước ống kính, rồi đi đến trước Khương Dung.
[Dung Dung, hôm nay em khai giảng, anh không có gì tặng em. Chỉ có cái này thôi, em cứ đeo tạm đi nhé?]
Khương Dung mỉm cười ngọt ngào rồi nói: "Cảm ơn anh trai, em rất thích." Sau đó, cô ta vội vàng đeo chiếc trâm lên, ngẩng cao đầu nhìn những người khác.
Chiếc trâm cài kim cương mà cô nàng nhận được sáng đến mức gần như làm mù mắt người khác. Một số phụ huynh học sinh am hiểu đã nhận ra nó.
["Đây là chiếc trâm kim cương "Thôi Xán Danh Lưu" được bán với giá hàng trăm triệu đồng tại cuộc đấu giá từ thiện ở thành phố Hoa Đô năm ngoái. Không ngờ lại là do Khương tứ thiếu gia mua."
Một số bạn học khác cũng giật mình rút điện thoại ra, thất thần:
[Nhà văn đoạt giải Lỗ Tưởng đã đăng bài trên Weibo. Chúc mừng em gái của mình có cuộc sống tốt đẹp hơn ở Đại học Kinh Hải. Anh ta, anh ta là anh trai của Khương Dung!]
Tiếng hít thở liên tục không ngừng, các phóng viên đều có chút bối rối. Cả hai đều là tin tốt, nên phỏng vấn ai trước đây?
Lâm Gia thở dài:
"Tiểu Ly, chị thấy trong nhóm có người nói Khương Dung hình như học cùng khoa với em. Không biết tính cách thế nào? Đừng để cô ta bắt nạt em."
Lâm Gia không ghen tị, ngược lại luôn quan tâm đến tôi. Trong lòng tôi hơi ấm áp: "Chị Gia yên tâm, em sẽ không bị bắt nạt đâu."
Tuy nhiên, tôi rất tò mò rốt cuộc là ai dám động thổ trên đầu Thái Tuế. Lại dám đem vận mệnh của tôi chuyển sang người khác. Để Khương Dung thay thế thân phận tôi, trở thành em gái của mấy người anh ngốc nghếch của tôi chứ.
Thật thú vị.
Đáng tiếc là người này chỉ dùng vận mệnh tầm thường bề ngoài của tôi. Nếu không, dù chỉ lây nhiễm một chút vận mệnh bẩm sinh của tôi, thì cũng không nên coi trọng thứ kim cương "Thôi Xán Danh Lưu" tồi tàn kia. Chiếc trâm cài hơn trăm triệu đáng để vui mừng đến vậy sao? Làm đồ chơi cho Coca (con mèo ngốc nào đó) còn đang chê rẻ.
Cô em gái giả của tôi, có vẻ như vẫn cần chị gái là tôi tốt bụng dạy dỗ một chút.
Nếu không thì với tầm nhìn nông cạn như vậy, sớm muộn gì cũng bị người ta lừa.
2
"Không cần, thật sự không cần đến đón em. Em ở đây ổn cả. Nếu anh thật sự có lòng, thì cứ theo những gì đã làm lúc trước, quyên thêm một trăm triệu cho miền núi là được."
Sau khi cúp điện thoại, một người bước vào phòng ký túc xá.
" alt="Truyện Tân Nương Của Thành Hoàng" />Truyện Tân Nương Của Thành Hoàng
" alt="Những hình ảnh “nóng bỏng” về IFA 2014" />Những hình ảnh “nóng bỏng” về IFA 2014Nhận định, soi kèo BG Pathum United vs Lamphun Warrior, 19h00 ngày 14/3: Đối thủ yêu thích
- Soi kèo phạt góc Bournemouth vs Brentford, 0h30 ngày 16/3
- Truyện Tổng Tài Quá Tàn Nhẫn
- Truyện Hẹn Ngày Yêu Em
- Hot Teen Việt mải mê selfile
- Nhận định, soi kèo Gornik Zabrze vs Motor Lublin, 23h30 ngày 15/3: Lợi thế sân nhà
- Laptop giá 7 – 10 triệu đồng tiêu thụ mạnh dịp khai trường
- [CLIP] Trải nghiệm trực tiếp Cửu Âm Chân Kinh 2 tại trụ sở NPH GOSU
- Truyện Hẹn Ngày Yêu Em
-
Soi kèo phạt góc St. Pauli vs Hoffenheim, 02h30 ngày 15/3
Nguyễn Quang Hải - 14/03/2025 05:53 Kèo phạt ...[详细]
-
Hướng dẫn cách xóa lịch sử tìm kiếm YouTube và đảm bảo sự riêng tư
Bước 2: Trong trang ACCOUNT SETTINGS, hãy vào mục Privacy. Ở đây bạn có thể tích 2 tùy chọn, Keep all my liked videos and saved playlists privateđể không cập nhật việc thích và lưu playlist của mình cho những người ghé thăm, và Keep all my subcriptions privateđể không cập nhật danh sách kênh YouTube bạn theo dõi. Cuối cùng hãy bấm Save để lưu.
Xóa lịch sử tìm kiếm YouTube
Lịch sử tìm kiếm trên YouTube của bạn thực ra chỉ để cho riêng bạn xem lại mình đã tìm cái gì, nhưng những thông tin này có thể dễ dàng bị lọt ra ngoài với những người hay dùng chung máy tính hoặc điện thoại. Để cẩn thận, hãy xóa hết và dừng cập nhật.
" alt="Hướng dẫn cách xóa lịch sử tìm kiếm YouTube và đảm bảo sự riêng tư" /> ...[详细] -
...[详细]
-
Nhận định, soi kèo Gornik Zabrze vs Motor Lublin, 23h30 ngày 15/3: Lợi thế sân nhà
Phạm Xuân Hải - 15/03/2025 07:40 Nhận định bó ...[详细]
-
Truyện Lê Hoa Hựu Khôi Phóng (Hoa Lê Lại Nở)
"Không muốn uống."
" Thế thì đi dẩy vậy?"
"Không biết nhảy."
"Mày đúng là chán chết, làm chị đây mất hết cả hứng."
"Ngay từ đầu mày kéo tao đến đây là đã thấy sai, quá sai rồi."
Trước khi có đoạn đối thoại này, Hoa Miêu đã triệt để quên mất sự tồn tại của tôi, cô ấy giống như một con bướm nhẹ nhàng lưu chuyển trong dòng người, quẩy hết mình vào công cuộc ăn chơi kia, cùng một đám bạn học cũ bàn luận sôi nổi những chuyện vớ vẩn, mà tôi thì cũng không ở không, khi thì dùng di động lên QQ, khi thì chơi game, cố gắng giải thoát mình khỏi cái cảm giác lúng túng không biết phải làm thế nào.
"Hây! Tiêu Nhất Nặc."
Thời điểm đối thủ dùng "Xe" ăn hết mọi quân của tôi chỉ còn chừa lại một con "Tốt", một bàn tay nhẹ nhàng khoác lên vai tôi khiến tôi bất đắc dĩ dời mắt khỏi màn hình điện thoại, ngẩng đầu hướng lên trên, người nọ, dưới ánh đèn nhập nhòe, gương mặt trang điểm đậm, rồi lại lộ ra một khuôn mặt quen thuộc, tươi cười với tôi. Đương nhiên tôi biết đó là một người bạn học, thế nhưng trong phút chốc lại chẳng thể nhớ ra nổi cái tên.
"Là Hứa Nguyệt Dung, đừng nói cậu không nhận ra mình đấy."
Giọng điệu cô ta tỏ rõ vẻ bất mãn, khiến tôi giật mình dùng dáng vẻ áy náy đáp lại: "Hứa Nguyệt Dung! Nhớ chứ, đương nhiên là tớ nhớ! Chẳng qua là nhiều năm rồi không gặp, cậu thay đổi quá nhiều, khiến tớ nhất thời không nhận ra thôi."
"Đúng là nhiều năm rồi không gặp, sau khi tốt nghiệp chúng ta chưa từng gặp lại nhau, cậu ấy, chẳng thay đổi gì cả, nhìn cái là nhận ra liền." Cô ấy có vẻ đã tha tội cho tôi, đặt mông ngồi xuống bên cạnh, hào hứng hỏi: "Tớ thay đổi nhiều đến thế à?"
Tôi nhìn đôi lông mi được chải chuốt kỹ càng, đôi môi được bôi đỏ chót như máu, khẽ gật đầu, cô ấy lại càng không buông tha: "Thế cậu thấy tớ thay đổi thế nào?"
Ánh mắt ngập tràn vẻ chờ mong của Hứa Nguyệt Dung khiến tôi không đành lòng, nhẫn nhịn cả buổi, tôi mới trái lương tâm nhận xét một câu: "Ngày càng xinh đẹp."
"Ha ha, bạn học cũ thật dẻo miệng." Cô ấy lớn tiếng cười to, sau đó giơ chén rượu trong tay lên: "Coi như là vì những lời này, chúng ta phải cùng uống một ly."
"Tớ không uống được rượu."
"Ai! Mấy năm này sao cậu hòa nhập xã hội được nhỉ, nói giống như trẻ nhỏ thế này, cậu sẽ không uống đúng không? Được thôi!" Cô ấy thò tay lôi ra một chai bia, sau đó dúi vào tay tôi: "Uống cái này đi."
Tôi không còn cách nào khác, nhận lấy chai bia cụng ly với cô ấy, thứ chất lỏng lạnh buốt đăng đắng men theo cổ họng tôi trượt xuống, khiến tôi nhịn không được cái nhíu mày, lập tức buông chai bia.
"Cậu giờ làm ở đâu?"
"D thành."
"Thành phố bên cạnh à? Chỗ đó sao tốt bằng ở đây? Nơi này có bố mẹ cậu, còn có phần lớn bạn học đều ở đây nữa, chẳng phải tốt hơn à."
Thấy tôi không trả lời, cô ấy uống một ngụm rượu, rồi tiếp tục tra hỏi những vấn đề tôi đã cùng người khác nói qua không dưới mười lần: "Bây giờ cậu đang làm gì?"
"Nhân viên văn phòng bình thường thôi."
"Nhân viên văn phòng? Thế cũng tốt, tiền về đều tăm tắp."
" alt="Truyện Lê Hoa Hựu Khôi Phóng (Hoa Lê Lại Nở)" /> ...[详细] -
Truyện Chỉ Cần Xuyên Sách Vận May Sẽ Tới
Ngu Vĩnh An chỉ kịp hét lên một câu đầy hốt hoảng, ngay sau đó cơ thể hắn truyền đến một trận đau nhức.
Cố gắng lấy lại chút ý thức, bên tai hắn chỉ còn vang lại những tiếng "ù ù" mơ hồ, mi mắt dần nặng trĩu. Khung cảnh hỗn loạn trước mắt dần bị bóng đen che mất.
Ngu Vĩnh An có thể cảm nhận được ngay sau đó cơ thể hắn như trở nên nhẹ đi tới mức một cơn gió có thể thổi bay tất thảy. Nhưng hắn lại không sợ, cảm thấy như vậy rất tốt. Dù sao một tên xui xẻo như hắn sớm đã mang hoạ sát thân, cái chết luôn cần kề. Chỉ là trước đó Diêm Vương thấy hắn kiên cường nên mới cho hắn sống thêm vài năm thôi chứ hiện tại Ngu Vĩnh An sớm đã bỏ cuộc.
Ngu Vĩnh An vốn là con trai của một nhà nông gia ở miền quê hẻo lánh. Hắn từ nhỏ đã đam mê diễn xuất, cũng rất có tài diễn. Mang theo ước mơ cùng đam mê cháy bỏng, Ngu Vĩnh An năm đó 18 tuổi - khi đó vừa học xong cấp 3, cha mẹ cũng đã mất tự mình đi lên thành phố theo đuổi ước mơ.
Nhưng vừa bước chân lên thành phố vận xui của hắn đã bắt đầu. Hắn cư nhiên bị người cướp giữa thanh thiên bạch nhật, một bước trở thành kẻ nghèo kiết xác, lại còn bị nhiều người xua đuổi, ghét bỏ. Ước mơ tạm thời gác lại, suốt 4 năm tiếp đó hắn vẫn luôn đi làm rất nhiều công việc làm thêm khác nhau để kiếm tiền nuôi sống bản thân.
Có lẽ nhờ hắn sống hiền sống tốt tích được ít đức nên hắn đã nhận được một cơ hội diễn một vai nhỏ trong một bộ phim truyền hình. Nhờ đó thu hút được đạo diễn của bộ phim đó. Hắn được khen rất nhiều, nhưng đó là phần diễn xuất còn nhan sắc hắn vốn đã bình phàm và gia thế lại không có nên cuộc sống trong giới giải trí chẳng mấy tốt đẹp.
Dù vậy Ngu Vĩnh An vẫn hết mình vì đam mê dù bị người chà đạp khinh bỉ. Sau hắn còn có người yêu, người đó cũng là quản lý của hắn, cả hai bên nhau được 3 năm. Vì tình yêu hắn nghe lời gã đưa cho gã toàn bộ tiền tiết kiệm của bản thân cuối cùng gã lại bị người ta lừa, cõng trên lưng số nợ khủng. Gã thấy vậy liền bỏ chạy, để hắn lại một mình cõng số nợ đó.
Suốt 3 năm hắn làm việc như trâu như ngựa để trả số nợ đó. Hôm nay là ngày mà hắn thanh toán hết số nợ. Khi bước ra cửa đang tính than trời than đất, vừa ngẩng đầu lên lại thấy con lợn biết bay. Phải! Thật sự là con lợn biết bay. Hắn khi đó ngạc nhiên tới mức quên mất bản thân đang đứng giữa đường. Ngay sau đó, làm gì có ngay sau đó, chết là cái chắc. Vì khi đó hắn vẫn có thể cảm nhận được bản thân là bị đánh văng ra rất xa, sống được là cả một kỳ tích.
Ngu Vĩnh An đưa tay lên chấm nước mắt. Ông trời thật biết trêu ngươi hắn, cho hắn sống thảm một đời xong phán một câu chết cái là xong.
"Hức... " - Thật đau lòng mà!!!!
"Nhị thiếu gia mơ thấy gì mà khóc lóc dữ vậy? "
Một giọng nữ thanh thúy vang lên, Ngu Vĩnh An cơ hồ cảm nhận được có ai đó đang vuốt ngực cho hắn, lực rất nhẹ mà ấm áp.
Ngu Vĩnh An có chút mơ hồ, không phait hắn đã chết rồi sao? Lẽ nào khi xuống Âm Phủ còn nhận được loại đãi ngộ này.
Chưa để hắn khôi phục tinh thần, một giọng nữ khác cũng mơ hồ cất lên nghe có vẻ chua chát:
"Ai mà biết chứ? Có khi lại mơ thấy mẫu thân cũng nên, dù sao nó cũng là một cái mẫu thân khống! "
Giọng điệu nữ nhân nghe ra ngữ khí khinh thường rõ rệt, Ngu Vĩnh An nằm không cũng dính chưởng cảm thấy có chút cay nhưng chính bản thân hắn lại chẳng cử động được nên cũng chỉ đành nhẫn nhịn.
Cứ chờ đấy đợi tới khi hắn cử động được có là quỷ hắn cũng nhai đầu cho bằng được! Đồ cái thứ đáng ghét!
Một tiếng thở dài mỏng manh đến bên tai, là nữ nhân giọng thanh thúy kia, nàng dường như bất mãn thay Ngu Vĩnh An liền nhỏ giọng nhắc nhở:
"A Thúy tỷ tỷ, dù sao y cũng là chủ tử của chúng ta, tỷ chú ý cách ăn nói chút đi! Nếu để đại thiếu gia nghe thấy thì không hay đâu! "
Nữ nhân mang chất giọng chua chát tên gọi A Thúy kia có vẻ không quan tâm lắm. Nàng ta còn rất cao hứng cất cao giọng:
"Thì sao chứ? Dù sao cũng chỉ là một cái dã nhi tử được Tầm thị kia đem về, nếu không phải y được chủ tử ban ơn đưa tên vào gia phả Ngu gia thì so với nô tỳ như ta thân phận càng thấp kém... "
"A Thuý tỷ tỷ! "
Nữ nhân giọng thanh thúy cơ hồ tức giận, cao giọng nhắc nhở một lần nữa. A Thuý vẫn bộ mặt nhởn nhơ, hừ lạnh tỏ vẻ khinh thường:
"Tiểu Mẫn, muội vẫn nên biết nhìn xa trông rộng thì hơn! Nghe theo tỷ, đi tới chỗ của tam tiểu thư ăn sung mặc sướng còn hơn ở lại với tiểu bát quái này! "
"A Thúy, tỷ... Haiz! Nhị thiếu gia, mệnh người thật khổ"
Nghe thấy những lời nói ngông cuồng của A Thúy, Tuệ Mẫn tính tình hiền lành cãi không lại miệng lưỡi trơn chu của nàng ta đành quay ra than thở, ánh mắt đồng tình cùng thương tiếc nhìn Ngu Vĩnh An.
Ngu Vĩnh An thấy có chút nhột nhưng vẫn cố cam chịu tiếp nhận ánh mắt thương hại của người khác vì không thể cử động được.
Thấy Tuệ Mẫn như vậy A Thúy liền tặng cho nàng ánh mắt khinh thường rồi quay người rời đi. Tuệ Mẫn ở bên cạnh mặc kệ A Thúy tiếp tục dịu dàng vỗ về Ngu Vĩnh An.
Tuy chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng khi cảm nhận được bàn tay ấm áp của Tuệ Mẫn trong lòng Ngu Vĩnh An bất giác dâng lên một cỗ nhiệt ấm nóng. Đã bao lâu rồi hắn chưa cảm nhận được hơi thở nhẹ nhàng, ấm áp như vậy? Hình như là sau khi mẹ hắn mất vì mỗi tối mẹ đều ôm hắn vào lòng, xoa xoa lưng ru hắn ngủ. Nhưng sau khi mẹ mất hắn vẫn luôn mất ngủ, suốt 10 năm qua vẫn luôn như vậy.
Cảm giác ấm áp trong quá khứ đột nhiên một lần nữa xuất hiện trở lại khiến một người luôn phải sống trong đáy vực như Ngu Vĩnh An cảm thấy chua xót. Nước mắt không tự chủ được mà rơi, miệng vô thức gọi:
"Mẹ ơi... " - Hắn nhớ mẹ.
Tuệ Mẫn ngồi bên cạnh thấy Ngu Vĩnh An có động tĩnh, nàng đang cảm thấy cao hứng nhưng khi nghe thấy y vừa khóc vừa gọi "mẹ" lòng nàng bất giác đau nhói, nhỏ giọng thủ thỉ, an ủi:
"Nhị thiếu gia, người đừng khóc, phu nhân ở trên trời thấy người như vậy nhất định sẽ đau lòng"
Ngu Vĩnh An nghe thấy vậy cũng cố gắng lấy lại bình tĩnh, hắn còn chưa nắm bắt rõ tình hình hiện tại nhưng dường như hắn không phải xuống Địa Phủ gặp Diêm Vương thì phải. Vậy nơi này là đâu?
Bỗng một cơn đau truyền tới, đầu Ngu Vĩnh An đau như búa bổ. Mi tâm hắn nhíu chặt, khuôn mặt tỏ rõ vẻ khó chịu. Tuệ Mẫn thấy vậy liền hốt hoảng, vội gọi A Thúy:
"A Thúy tỷ tỷ, nhị thiếu gia không hay rồi, tỷ mau đi mời Lý đại phu tới đây nhanh lên! "
A Thúy mở cửa bước vào, vẻ mặt bình thản cắn hạt dưa.
"Cái gì chứ? Không phải chỉ đau một chút thôi sao? Ngày nào mà y chẳng vậy? Nhịn một chút là được, không có chết đâu mà phải lo! "
"Tỷ... "
Tuệ Mẫn bất lực nhìn A Thúy, khi nàng còn hoang mang đang không biết phải làm như thế nào thì một chất giọng nam đầy mạnh mẽ vang lên:
"Hỗn xược! Chủ tử của ngươi bị bệnh lý nào ngươi lại bình thản tới vậy? Người đâu! Mang ả ra đánh 30 trượng! Phạt nhốt vào phòng củi 10 ngày không cho ăn uống! "
Hướng ra phía cửa ra vào là một thiếu niên anh tuấn, vẻ mặt nghiêm nghị đoan chính. Mi tâm y nhíu lại, tức giận trừng A Thúy.
Biết người tới là ai Tuệ Mẫn cùng A Thúy liền vội quỳ xuống làm đại lễ:
"Đại thiếu gia! "
A Thúy còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra đã bị hai tên nô bộc to cao tiến đến lôi đi. Nàng sợ hãi tới mức miệng không ngừng cầu xin:
"Đại thiếu gia, xin người tha mạng! Nô tỳ lần sau không dám thế nữa! "
"Còn có lần sau? Mau đưa ả xuống cho ta! "
A Thúy vừa nói xong liền muốn vả miệng, ả lỡ lời nhưng thiếu niên kia nào tha. Y ra hiệu cho người phía sau tới lôi ả đi.
Tuệ Mẫn thấy vậy cũng khiếp sợ không kém nhưng nhớ tới chủ tử còn đang khó chịu liền dập đầu cầu khẩn:
"Đại thiếu gia, xin người hãy cứu nhị thiếu gia. Nhị thiếu gia đã sốt cao suốt 2 ngày chỉ sợ người sắp không xong rồi! "
Ngu Vĩnh Chương nghe thấy vậy cũng vội hoàn hồn, ra lệnh cho Trương đại phu tiến lên thăm khám.
Tuệ Mẫn có chút giật mình, đại thiếu gia vậy mà thật sự ra tay giúp đỡ? Dẫu sao nàng cũng đã theo hầu chủ tử được 7 năm. Trong suốt 7 năm này nàng nhìn thấy rất rõ cách chủ tử trưởng thành, người luôn nhận được sự lạnh nhạt từ gia chủ, lại luôn bị tam tiểu thư khinh nhờn. Sau dung mạo bị hủy, trực tiếp trở thành bóng ma trong Ngu phủ rộng lớn. Duy nhất chỉ có phu nhân là yêu thương, bảo bọc người khiến người có thêm hy vọng sống sót. Nhưng không bao lâu sau phu nhân liền mất, người cũng trở nên lãnh đạm hơn đối với người Ngu gia luôn tránh né. Mà người Ngu gia cũng vậy, không màng sống chết của tiểu thiếu gia, mặc người sống trong viện tử cũ nát, lạnh lẽo.
Vậy mà nay vị đại công tử cao cao tại thượng của Ngu gia lại tới đây? Còn mang tới thần y nổi tiếng trứ danh tới chữa bệnh cho chủ tử nàng khiến nàng không khỏi nghi ngờ. Nhưng nàng cũng không có tâm tư quản chuyện đó nên lặng lẽ lùi lại một bên xem xét.
Đợi một lúc lâu vẫn không thấy động tĩnh gì, nhìn khuôn mặt Trương đại phu khi bắt mạch còn căng thẳng hơn cả tưởng tượng Ngu Vĩnh Chương không nhịn được tiến tới hỏi:
"Trương đại phu, y sao rồi? "
Phải biết khi y mới tiến vào viện tử của Ngu Vĩnh An nghe thấy tiếng gọi hốt hoảng của nô tỳ kia có bao nhiêu kinh hách. Vốn dĩ nhớ tới tiểu đệ đệ này của y thân thể yếu nhược nên mới tính mời đại phu tới thăm khám cho không ngờ y lại tới đúng lúc hắn phát bệnh. Vừa bước vào còn thấy một cảnh nô tỳ làm càng, y liền nhận ra bản thân suốt những năm qua hời hợt thế nào. Lại nhìn thân thể gầy yếu, khuôn mặt trắng bệch cùng môi thâm tím kia Ngu Vĩnh Chương nhíu mày nghi hoặc, tự hỏi tình trạng này của Ngu Vĩnh An trông giống như bị trúng độc vậy.
Trương đại phu lúc này cũng bị doạ không kém, hướng phía Tuệ Mẫn nhanh chóng nói:
"Mau tới lật người thiếu gia ngươi lại! "
Tuệ Mẫn thấy vậy cũng nhanh tay làm theo, lật người Ngu Vĩnh An lại. Mảnh y phục mỏng manh vừa được mở ra đã thấy một lớp vải trắng băng vết thương khá cũ. Trương đại phu nhanh chóng ra hiệu:
"Mau tháo ra cho ta"
"Vâng"
Tuệ Mẫn vừa tháo lớp vải trắng ra không khỏi kinh ngạc. Trên thân thể gầy yếu có thể nhìn thấy xương cánh bướm lộ ra, bên phải là một vết thương sâu trông cực kỳ dữ tợn. Lớp máu đông màu đen bao phủ miệng vết thương đã kết vảy. Xung quanh là những sợi tơ máu màu nguyệt hình mạng nhện dày đặc đan xen lại với nhau.
"Chuyện này... sao lại như thế được"
Ngu Vĩnh Chương cũng bị doạ không kém, tức giận quát:
"Ngươi mau nói cho ta biết y vì sao lại bị thương nghiêm trọng như vậy! Tốt nhất là nên nói ra sự thật nếu không ngươi cũng biết hậu quả rồi đấy! "
Tuệ Mẫn vẫn chưa thoát ra khỏi kinh hách, vội quỳ xuống kể lại sự tình:
"Đại thiếu gia, chuyện là... 4 ngày trước nhị thiếu gia nói muốn tới hồ Bán Nguyệt ngắm cảnh... nhưng không ngờ khi vừa tới lại bị người chặn lại hành thích. Nô tỳ cùng thiếu gia may mắn thoát khỏi nhưng không ngờ vẫn còn có người tập kích phía sau. Thiếu gia bị trúng một tên... khi trở về miệng vết thương còn nhỏ nhưng... nhưng không ngờ... không ngờ... "
Tuệ Mẫn sợ tới mức run lên cầm cập, nàng không phải sợ khí thế của đại thiếu gia mà là sợ mất đi nhị thiếu gia của nàng. Dù sao cũng đã sớm chiều bầu bạn, nàng sớm đã coi người như đệ đệ ruột của mình.
"Vậy tại sao khi đó không mời đại phu tới? Y mà bị gì ngươi gánh nổi không? "
Nộ khí Ngu Vĩnh Chương chưa rút, có khi còn lớn mạnh hơn, y buộc phải hỏi tội nô tỳ này nhưng không ngờ những lời nói tiếp theo của Tuệ Mẫn lại khiến y chết lặng.
"Nô tỳ có tới mời Lý đại phu nhưng tam tiểu thư khi đó cũng ở. Nàng... nàng nói rằng mẫu thân của nàng bị nhiễm phong hàn cho nên điều hết đại phu trong phủ tới viện tử của tam phu nhân... Còn Trương đại phu... Nhị thiếu gia không dám nghĩ tới... Nhị thiếu gia còn nói với nô tỳ đó chỉ là vết thương nhỏ không nên làm kinh động tới Ngu phủ... "
Như đã muốn nói ra hết những uất ức trong lòng, Tuệ Mẫn thân phận tỳ nữ vẫn luôn kính nể với Ngu Vĩnh Chương nhưng nay nàng đã chịu hết nổi. Nàng không sợ bản thân bị trách phạt chỉ sợ nếu như còn không nói nhị thiếu gia sau này vẫn sẽ tiếp tục chịu thiệt thòi.
Ngu Vĩnh Chương nghe vậy liền cười khổ. Không dám nghĩ tới mời Trương đại phu, không dám kinh động Ngu phủ. Tiểu đệ đệ này của y cũng thật hiểu chuyện điều này khiến lòng y chua xót song lại tức giận, tức giận vì vị muội muội cùng cha khác mẫu thân kia của y cũng thật quá ngang tàn. Sau chuyện này y phải hảo hảo dạy dỗ lại nàng mới được để tránh nàng ta ra ngoài gây thêm phiền toái cho Ngu gia.
Trương đại phu một bên vừa nghe sự tình, một bên vừa chuẩn bệnh đã sớm mệt mỏi, lão nhanh chóng cắt ngang câu chuyện của hai người.
" alt="Truyện Chỉ Cần Xuyên Sách Vận May Sẽ Tới" /> ...[详细] -
...[详细]
-
Nhận định, soi kèo Angers vs Monaco, 01h00 ngày 16/3: Chủ nhà trắng tay
Nguyễn Quang Hải - 15/03/2025 09:04 Pháp ...[详细]
Nhận định, soi kèo Adelaide United vs Macarthur FC, 15h35 ngày 14/3: Trái đắng xa nhà
10 clip 'nóng': Bị bồn xăng 'thổi bay' vì dùng điện thoại
- Bị bồn xăng "thổi bay" vì dùng điện thoại; Trộm giả chết bị lật mặt; "Nhện săn người ăn thịt" gây khiếp sợ... là những clip "nóng" nhất tuần qua.
Bị bồn xăng "thổi bay" vì dùng điện thoại
Trộm giả chết bị lật mặt
"Nhện săn người ăn thịt" gây khiếp sợ
Người đàn ông chết khiếp vì bị sư tử... hôn mông
Hai tên trộm dàn cảnh cuỗm đồ bị bại lộ
Người đàn ông nhảy từ đỉnh núi với dù móc vào da lưng
Ô tô suýt bị nghiền nát khi cố vượt xe tải
Giấc mơ trượt ván qua các thiếu nữ nóng bỏng
Thiếu nữ thành 'đuốc sống' vì sự bất cẩn của nhà hàng
Cười vỡ bụng xem cô gái say đi mua sắm
Hải Phong(tổng hợp)
" alt="10 clip 'nóng': Bị bồn xăng 'thổi bay' vì dùng điện thoại" />
- Nhận định, soi kèo Girona vs Valencia, 03h00 ngày 16/3: Bầy dơi bay chưa hạ cánh
- Truyện Sếp Tưởng Tôi Là Con Trai
- Galaxy Note Edge và những smartphone dị nhất hiện nay
- NPH Ogames chính thức xác nhận bản quyền game Ám Hắc Tu Tiên
- Nhận định, soi kèo Fagiano Okayama vs Kawasaki Frontale, 12h00 ngày 16/3: Bắt nạt chủ nhà
- Truyện Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng
- Truyện Ngã Dục Phong Thiên