Khơi dậy tinh thần yêu nước, lòng tự hào dân tộc qua MV 'Em bé Việt Nam'

Thể thao 2025-03-03 10:32:51 81382

Ca khúc ''Em bé Việt Nam'' là sự kết hợp giữa chất nhạc rap hiện đại và âm hưởng truyền thống,ơidậytinhthầnyêunướclòngtựhàodântộcquaMVEmbéViệ1 usd = vnd hôm nay chợ đen tạo nên một giai điệu vừa tươi mới vừa đậm đà bản sắc Việt.

anh111.jpeg
Dù thời gian có thay đổi, nhưng lòng yêu nước và niềm tự hào dân tộc vẫn luôn được giữ vững và truyền lại qua từng thế hệ.

Hình ảnh người chiến sĩ cách mạng lão thành bên cạnh đàn cháu nhỏ, không chỉ là biểu tượng của sự kiên cường và lòng yêu nước từ thế hệ trước, mà còn là ngọn đuốc truyền lửa, giá trị văn hóa đến thế hệ tương lai.

Lời ca của Em bé Việt Namnhư lời thủ thỉ của trẻ em về tình yêu quê hương, danh lam thắng cảnh và những trang sử hào hùng của dân tộc. Mỗi câu hát thấm đẫm niềm tự hào, khơi gợi trong lòng người nghe cảm xúc thiêng liêng, cao đẹp.

Giai điệu rap hiện đại kết hợp âm hưởng dân gian tạo nên một bản hòa ca vừa trẻ trung, vừa đậm đà bản sắc Việt. Với phong cách biểu diễn tự tin, lôi cuốn, rapper nhí Xệ Xệ và các “Em bé chất” đã thể hiện ca khúc xuất sắc.

anh222.jpeg
Rapper nhí Xệ Xệ và các “Em bé chất” đã thể hiện ca khúc một cách xuất sắc. 

Nhà sản xuất Nguyễn Thành Trung (Chủ nhiệm CLB Từ Thiện Thật) chia sẻ: “Chúng tôi lồng ghép 3 tác phẩm là Ai yêu Bác Hồ Chí Minh hơn thiếu niên nhi đồng, Dòng máu lạc hồng 5 điều Bác Hồ dạythành Em bé Việt Nam, giúp học sinh tiểu học nhớ lời dễ hơn. Thông điệp chủ đạo trong sản phẩm là lòng yêu nước, góp phần nuôi dưỡng tâm hồn, vun đắp những giá trị nhân văn cao đẹp cho thế hệ tương lai". 

MV "Em bé Việt Nam":

Ảnh, video: NVCC

Rapper 5 tuổi ‘làm mưa làm gió’ với đoạn rap ‘Gucci Hồng’ là ai?Rapper nhí Xệ Xệ - em bé 'chất' hiện đang là cái tên gây sốt mạng xã hội. Dù chỉ mới 5 tuổi nhưng Xệ Xệ sở hữu thành tích đáng nể.
本文地址:http://vip.tour-time.com/html/227c399652.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Ghazl El Mahalla vs Enppi, 21h00 ngày 28/2: Rơi điểm đáng tiếc

Trả lời về vấn đề này, ông Hutchinsoncho rằng những tiêu chuẩn mà mọi người dùng để chỉ trích là không đúng. "Ông ta không phải người da trắng và cả hai người này đều không phải nhân vật chơi được". Lời giải thích này có khá nhiều hàm ý.

Trước đây, chúng ta đều chỉ biết về nạn phân biệt chủng tộc của người da trắng với người da đen, điều này hiếm khi xảy ra với người da vàng. Người đàn ông trong bộ vest hồng có nhiều nét của người châu Âu, nhưng lại có màu da vàng, đúng như Hutchinson đã nói "He's not white".

Người đàn ông này không phải người da trắng

Hơn nữa, cả hai người đàn ông trong tấm Box Art đều không phải nhân vật có thể chơi được trong game, nên kể cả có phân biệt chủng tộc thì nó cũng không ảnh hưởng gì đến thông điệp của trò chơi. 

Đặc biệc là người đàn ông tóc bạch kim có thể chính là gã độc tài Pagan Minnêu nếu có sự phân biệt chủng tộc thật thì việc người chơi tiêu diệt gã này sẽ như một thông điệp đấu tranh chống lại nạn phân biệt chủng tộc của Far Cry 4.

Ubisoft lợi dụng vấn đề gây tranh cãi để mô tả thông điệp đấu tranh chống nạn phân biệt chủng tộc

Đây không phải lần đầu tiên Far Cry liên quan đến vấn đề phân biệt chủng tộc. Trước đó ở Far Cry 3, chi tiết nhân vật chính người da trắng đã cứu những người dân da màu trên đảo khỏi những tên cướp biển đã bị chỉ trích là một sự phân biệt chủng tộc cũng như những cảnh tra tấn khác trong game. 

Người viết kịch bản cho Far Cry, Jeffrey Yohalemđã trả lời trong một cuộc phỏng vấn rằng những sự chỉ trích này là một sự vô lý và thiếu hiểu biết.

Nhưng dù có hay không sự phân biệt chủng tộc trong Far Cry 4, điều đó cũng không ảnh hưởng đến game. Cái người chơi mong chờ chỉ là sự hấp dẫn về gameplay như nhiều phần chơi multiplayer hơn so với người tiền nhiệm Far Cry 3 như Ubisoftđã hứa hẹn.

Cảnh tra tấn của cướp biển với người dân trên đảo ở Far Cry 3 bị đánh giá là phân biệt chủng tộc

Far Cry 4sẽ chính thức lên kệ vào ngày 18 tháng 11 trên cả hai hệ máy PC và console.

July.N - Theo GS

">

Far Cry 4 lên tiếng sau những chỉ trích có chứa nội dung phân biệt chủng tộc

Truyện Trâm Cài Tóc Mỹ Nhân

Nhận định, soi kèo Al


Vừa nhấc máy gọi điện hỏi thăm tình hình, lập tức nghe thấy tiếng khóc nức nở của mẹ mình ở đầu dây bên kia vang lên. Cha dượng của cậu lại đi cờ bạc, Hạ An Vũ nghe vậy cũng chỉ thở dài một hơi, khuyên răng mẹ chớ đau lòng, mấy ngày nữa cậu được lãnh lương, nhất định sẽ gửi tiền về cho mẹ ngay.

"Không được, lần này ông ấy thực sự gây họa rồi, bọn cho vay nặng lãi này nói nếu trong vòng một tuần không trả hết số ba trăm triệu thì sẽ bán nội tạng của ba mẹ bù vào. Con mau trở về đi hu hu."

"Ba trăm triệu?"

Hạ An Vũ như muốn nhảy nhỏm lên, bình thường nếu lỡ quá đà thì cũng chỉ tầm năm sáu triệu, với mức lương hiện tại cậu vẫn có thể miễn cưỡng lo được, bây giờ tận ba trăm triệu, còn dính đến cả bọn cho vay nặng lãi, dù không biết thực hư ra sau nhưng cậu vẫn phải về nhà một chuyến.

"Bây giờ con không xin nghỉ ngay được, nhưng sẽ tranh thủ trở về nhà sớm nhất."

"Ừ, con ráng sắp xếp về ngay đi, hôm qua ông ấy còn nghĩ quẩn định tự sát đấy hu hu."

"Con biết rồi, mẹ ngủ sớm đi."

Điện thoại vừa ngắt, Hạ An Vũ chán nản ngã ngồi ra sau, sàn nhà lạnh băng khiến trái tim cậu càng mệt mỏi hơn bao giờ hết, thiết nghĩ bây giờ có gấp rút trở về thì cậu cũng đào đâu ra ba trăm triệu chứ?

Cậu thất thần nhìn lên trên, tự hỏi không biết khi nào mới có thể kết thúc cuộc sống mệt mỏi này. Nhớ năm đó khi mẹ lấy ông ta, nhìn cái người cao lớn chân chất kia nào có ngờ lại sa sút đến ngày hôm nay. Cha dượng cậu vốn không phải người xấu, trước đây chuyên kinh doanh mặt hàng thủ công mỹ nghệ, nhờ vậy mới quen biết được mẹ cậu. Lúc công việc ăn nên làm ra, Hạ An Vũ cũng là một thiếu gia nhỏ được cả mẹ lẫn cha dượng cưng chiều, nhưng rồi một lần ông ấy bị người bạn chí cốt lừa hết toàn bộ tài sản lẫn nhà xưởng, cuối cùng bệ rạc, mỗi ngày không rượu chè thì cờ bạc, mặc dù chưa đến mức đánh vợ con, nhưng cũng làm gia đình lao đao không ít.

Bởi vì cha dượng cứ mãi đắm chìm trong nỗi đau thất bại không vực dậy được, một mình mẹ phải gánh vác lấy gia đình, còn Hạ An Vũ bắt đầu biết nhặt nhạnh từ vỏ chai lon nước để tích cóp phụ mẹ. Cũng may Hạ An Vũ học rất giỏi, năm nào cũng giành được học bổng vinh dự nên đỡ đần phần nào, nhờ thế dễ dàng vào được đại học, sau đó kiếm được một công việc tương đối tốt.

Mọi thứ trông có vẻ rất thuận lợi nhưng Hạ An Vũ lại dường như chẳng an ổn ngày nào bởi bao nhiêu tiền làm ra không phải đổ vào tiền sinh hoạt trên đất thành phố đắt đỏ thì toàn bộ số dư đều phải gửi về quê, vậy mà có đôi lúc mẹ cậu vẫn than vãn rằng không đủ.

Cậu chán nản chẳng muốn trải nệm ra nằm, tự bản thân mình co ro với những huyễn hoặc về cuộc sống tốt đẹp hơn, sau đó vô thức thiếp đi.

"Hắt xì!"

Sáng sớm vừa bước vào không gian tràn ngập hơi lạnh từ điều hòa tỏa ra khiến Hạ An Vũ không nhịn được mà hắt xì một cái rõ to, lỗ mũi cậu ngứa ngáy không chịu nổi, sớm biết như vậy tối qua đã không làm màu mà trải đồ ra ngủ đàng hoàng rồi.

"Em cảm à?" - Chị Thanh tiếp tân cười cười nhìn cậu thư ký trẻ đang gãi mũi quan tâm hỏi một câu.

"Chắc vậy quá chị. Tối qua em không có trải nệm ngủ."

"Ẩu vậy." - Đan Thanh nhíu mày mở hộc ra lục lọi, sau đó đưa cho cậu cái khẩu trang trắng kèm vỉ thuốc - "Mang vào đi không ảnh hưởng sếp đó, thuốc này chị uống còn dư, cũng hiệu quả lắm, không gây buồn ngủ."

"Em cảm ơn ạ."

Hạ An Vũ vội nhận lấy khẩu trang và thuốc từ tay chị, sau đó nhanh chóng bấm thang máy lên tầng cao nhất của tòa nhà.

Phòng làm việc của cậu nằm cạnh phòng tổng giám đốc, mặc dù là không gian tương đối khép kín riêng tư nhưng vẫn có camera giám sát mọi động thái để tránh trường hợp nhân viên không chăm chỉ làm việc. Thật ra dù cho không có camera thì Hạ An Vũ cũng không dám lơ là, bởi chỉ cần chậm trễ một phút thôi cũng dễ dàng ảnh hưởng đến toàn bộ lịch trình, mà cậu thì rất trân trọng cơ hội trời cho này.
">

Truyện Đối Tượng Kết Hôn Là Tổng Giám Đốc


- -------------------------

Diêu Đỉnh Tùng làm nghề kinh doanh Y- Dược, mở tiệm thuốc, mạng lưới toàn quốc.

Từ khi tốt nghiệp đại học Y khoa S liền tự chủ gây dựng sự nghiệp, anh cả học chuyên nghiên cứu, chị hai anh ba hùn vốn thừa kế việc buôn bán dụng cụ y tế từ cha, còn ông tự lập nhà thuốc riêng. Ngay từ đầu việc buôn bán không hề dễ dàng nhưng cũng may nhà thuốc và dụng cụ chữa bệnh đều có quan hệ với bác sĩ và bệnh nhân, công thương, Cục quản lý thuốc bên kia đều được người nhà lót đường giúp đỡ, 20 năm qua sự nghiệp của Diêu Đỉnh Tùng xem như thành công, không có chết đuối hay ngã xấp mặt như rất nhiều người bắt đầu lập nghiệp.

Nhận được điện thoại của cháu gái, Diêu Đỉnh Tùng liền mời thư ký của viện trưởng bệnh viện tỉnh ăn bữa cơm. Thư ký họ Lưu cùng Diêu Đỉnh Tùng xem như là người quen cũ, trong tay ông ta còn cầm 1% cổ phần xí nghiệp của Diêu Đỉnh Tùng.

Thư lý Lưu vừa nghe cháu gái của Diêu tổng muốn tìm một giường ở bệnh viện của mình, không nói 2 lời liền đồng ý.

"Lão Diêu à, anh nói anh khách khí với tôi làm gì, chuyện muốn một cái giường bệnh, ngày mai tôi sẽ cho anh một phòng bệnh VIP, thủ tục chuyển viện của bệnh nhân kia chỉ cần trực tiếp mang vào là được." Thư ký Lưu cười nói, oán trách Diêu Đỉnh Tùng khách khí với hắn.

Diêu Đỉnh Tùng nói lời cảm ơn, chạm ly với thư lý Lưu:

"Thư ký Lưu, anh không biết cửa bệnh viện Tỉnh của các anh cao thế nào đâu, dù mang cà kheo vẫn không thể nhảy vào được, nếu không sao tôi có dịp đi cầu anh chứ?"

Thư ký Lưu khoát khoát tay:

"Lão Diêu, lời này của anh quá khách khí! Cửa dù cao tới đâu cũng có thể vào, anh xem anh nói với tôi lời này là không đúng rồi!"

"Phải phải, vậy còn không dựa hoàn toàn vào anh Lưu sao." Diêu Đỉnh Tùng rót thêm cho hắn ly rượu.

"Khách khí quá!" bí thư Lưu cau mũi, nhìn trái nhìn phải một cái, tiến sát lên trước nhỏ giọng nói, "Anh Diêu, vài ngày trước toa thuốc đưa cho bên anh ở nhà thuốc đã phê duyệt xong chưa?"

Đôi con ngươi của Diêu Đỉnh Tùng không ngừng chuyển động, đơn thuốc kia là do thư ký Lưu cùng 2 lãnh đạo khác trong bệnh viện kê. Con số trong đó cùng thực tế không khớp, bảng giá hoàn toàn là giả, thực sự đưa vào nhà thuốc căn bản không có mắc như những cái giá kia, nhà thuốc làm báo cáo xx, số tiền chênh lệch ở giữa Diêu Đỉnh Tùng cùng 3 người kia chia 3:7.

Hắn cúi đầu sát tới, đưa tay che miệng nói nhỏ vài câu bên tai thư ký Lưu, thư ký Lưu ban đầu có vẻ giằng co, biểu hiện nghi ngờ nhưng nghe đến cuối cùng thì mặt mày rạng rỡ, ha ha vỗ vỗ lên vai Diêu Đỉnh Tùng:

"Diêu Tổng quả là bạn tốt."

Diêu Đỉnh Tùng cười nhạt, ngồi trở lại, bả vai không tự chủ được run run.

Hắn nghiêm mặt nói:

"Chuyện thư ký Lưu giao phó, chúng tôi nhất định dốc hết sức ứng phó."

Thư ký Lưu cười tủm tỉm, giơ ly rượu chứa chất lỏng đỏ đỏ:

"Diêu tổng, hợp tác vui vẻ!"

"Hợp tác vui vẻ!" Diêu Đỉnh Tùng cầm ly rượu chạm vào ly kia.

Bởi vì bên Diêu Đỉnh Tùng an bài ổn thỏa hết nên mẹ của Thư Nhan rất nhanh liền được chuyển vào bệnh viện Tỉnh.

Mời được bác sĩ chuyên khoa nổi tiếng ở bệnh viện Tỉnh, thư ký Lưu cũng đặc biệt căn dặn bên khoa dùng những thiết bị và thuốc tốt nhất cho mẹ Thư, chi phí ghi cho hắn. Đó là tiền Diêu Đỉnh Tùng gởi vào tài khỏan của hắn lúc Diêu Đỉnh tùng mời khách, còn nói hết thảy chi phí của bệnh nhân kia đều do hắn thanh toán.

Cái kiểu buôn bán vừa có thể kiếm tiền vừa có thể ban ơn lấy lòng người khác thư ký Lưu thích nhất cũng chưa từng bỏ.

Ngày mẹ Thư chuyển vào phòng VIP thư ký Lưu có đánh tiếng 'Bệnh viện luôn quan tâm bệnh nhân" còn mang theo giỏ trái cây, ôm hoa tươi đi thăm bà. Lúc thư ký Lưu xuất hiện ở phòng bệnh của mẹ Thư, không riêng gì người nhà họ Thư cùng Diêu Thư Hàm bất ngờ mà cô y tá nho nhỏ truyền dịch cũng sửng sốt.

Diêu Thư Hàm là người đầu tiên kịp phản ứng, cười cười nghênh đón:

"Là chú Lưu! Con nghe tiểu thúc thường nói tới chú, nói chú y thuật cao minh, có bàn tay vàng."

"Ha ha, là chuyện mấy năm trước rồi!" thư ký Lưu vuốt vuố mái tóc bóng loáng của mình, nói "Chú Lưu của con không còn phẩu thuật nhiều năm rồi, lão Diêu cũng thực là, chuyện năm xưa cứ nhắc mãi, chậc chậc--", ánh mắt của hắn rơi lên người Diêu Thư Hàm, con mắt híp thành một đường, "Con chính là Hàm Hàm, thực sự là nữ nhân mười tám liền thay đổi thành đại cô nương rồi!"

Cô y tá nho nhỏ đổi hết túi dịch liền vội vàng thu dọn ống tiêm băng gạt chạy ra khỏi phòng bệnh, trong bệnh viện có một nội quy bất thành văn, chuyện riêng của lãnh đạo biết càng nhiều chết càng thảm....

"Ai ai, thật xinh đẹp, chậc chậc." thư ký Lưu đưa tay vỗ vỗ lên cánh tay Diêu Thư Hàm, "Thật xinh đẹp."

Ngồi trên giường bệnh đổ nước ấm cho mẹ mình Thư Nhan chợt quay đầu lại, vừa vặn đem cái màn kia đặt trong mắt.

Mẹ kiếp.

Thư Nhan quẹt mũi, con mẹ nó cái mùi keo xịt tóc. Cô liếc nhìn cái đĩnh bụng tướng quân kia, cười rộ lên chiếc cằm đôi của lão nam nhân kia run run, chỉ cảm thấy chán ghét muốn nôn ra, trong lòng chỉ có một ý niệm trong đầu, đó chính là chặt cái móng heo vừa chạm vào tay của cục cưng nhà cô đem cho chó hoang gặm!

Diêu Thư Hàm không lên tiếng, đè xuống cảm giác chán ghét trong lòng, trên mặt vẫn cười:

"Mẹ của bạn thân thể không tốt, nghĩ đến bệnh viện tỉnh điều kiện tốt chuyển qua cũng nhanh, làm phiền tới chú rồi."

"Không phiền không phiền, chú và lão Diêu là bạn cũ, con xem con, còn nhỏ liền giống tiểu thúc của con khách khí như vậy!" thịt mỡ núc ních trên mặt hắn, cười cười còn xoa chóp mũi nhỏ nhắn của Diêu Thư Hàm.

Diêu Thư Hàm nhỏ bé không thể kháng lại chỉ có thể cau mày, lui ra sau hai bước.

Lui được bước thứ 2 liền đụng vào lòng ngực mềm mềm, nhìn lại, là Thư Nhan.

"Vị tiên sinh đây, cảm ơn ngài." Thư Nhan híp mắt cười, một tay ôm lấy Diêu Thư Hàm, làm ra tư thế như chị em tốt, "Ít nhiều nhờ nhà Thư Hàm mới nhận được sự giúp đỡ của ngài."

Ba Thư đang giúp vợ mình uống nước, không tiện đưa tay ra, ông cảm kích nói:

"Lãnh đạo, thực sự làm phiền ngài, cảm ơn, cảm ơn."

Mẹ Thư trong họng ê a ra tiếng, cũng muốn nói gì đó, nhưng nửa ngày cũng không thể nói được một câu hoàn chỉnh, ba Thư không nhìn nổi liền nói:

"Được rồi, tôi biết rồi, bà cũng muốn cảm ơn lãnh đạo, nhiều người như vậy đều giúp bà nói, bà đừng lo lắng."

Được nhiều người trong phòng nói cảm ơn thư ký Lưu rất hưởng thụ, hắn rộng lượng vung tay:

"Aizz, đây là bệnh viện, tuy là tôi thăng lên làm thư ký cho viện trưởng nhiều năm rồi nhưng tôi vẫn là một bác sĩ, trong lòng lúc nào cũng nghĩ cho bệnh nhân."

Ba Thư thở dài, nói: "Lãnh đạo thực sự là bác sĩ nhân ái, mấy năm nay bác sĩ tốt như ngài không còn nhiều." ông nhìn người bạn già của mình xúc động nói "Bà à, xem ra vận khí của bà rất tốt."

Thư ký Lưu cười nói:

"Mong cho bà ấy sớm hồi phục. Công việc của tôi còn khá bận, hôm nay tôi đi trước, rảnh rỗi sẽ trở lại thăm mọi người."

Diêu Thư Hàm đi tiễn ông ta:

"Chú Lưu đi thong thả, có cơ hội con mời chú ăn cơm."

Thư ký Lưu quay đầu cười, nhéo mũi Thư Hàm:

"Được, gọi cả Diêu tổng cùng đi."

"Dạ..." khóe miệng Diêu Thư Hàm kéo kéo thành nụ cười cười, vừa xoay người đã bị ai đó dùng sức nắm lấy cổ tay, dưới chân lảo đảo. Cô vội ổn định lại, nén giọng hét lên với Thư Nhan: "Chị làm gì hả!"

Ánh mắt Thư Nhan có điểm trầm, siết chặt tay, kéo Thư Hàm hướng về phía nhà vệ sinh ở hành lang, đem người ta đẩy mạnh vào một gian phòng, đóng cửa, đè người ta xuống liền hôn.

"Ưm... ưm..." Diêu Thư Hàm 'ưm ưm', trên mặt hơi đỏ đỏ, giơ tay vòng qua lưng Thư Nhan.
">

Truyện Số Học Lão Sư, Mời Ra Ngoài!

Hoàng Trung được Tam Quốc diễn nghĩa miêu tả là một lão tướng nhưng sức địch muôn người, đã lập nhiều công lao cho Lưu Bị và là một trong Ngũ hổ tướng của quân Thụcgồm: Quan Vũ,Trương Phi, Triệu Vân, Hoàng Trung và Mã Siêu. Xuất hiện trong game TĐAH với vai trò là một vị tướng sát thương vật lý(AD). Hơn thế, Hoàng Trung sở hữu bộ kỹ năng vô cùng cơ động, có thể né tránh tốt và giết người rất nhanh.

Vị tướng thứ hai được nhắc tới là Gia Cát Lượng (诸葛亮):

Gia Cát Lượngtự là Khổng Minh  hiệu là Ngọa Long tiên sinh, là vị quân sư và đại thần của nước Thục thời Tam Quốc. Ông là một chính trị gia, nhà quân sự, học giả và cũng là một nhà phát minh kỹ thuật. Trong quân sự, ông đã tạo ra các chiến thuật như: Bát Quái trận đồ (Hình vẽ tám trận), Liên nỏ(Nỏ Liên Châu, tên bắn ra liên tục), Mộc ngưu lưu mã(trâu gỗ ngựa máy). 

Xuất hiện trong TĐAH với chỉ số phép thuật max, chắc hẳn đây sẽ là một trong những vị tướng pháp sư khỏe nhất tựa game MOBA này.

Vị tướng thứ ba được nhắc tới là Lã Bố (呂布):

Lã Bố được mệnh danh là Chiến Thần, phần lớn độc giả xem Lã Bố là vị tướng dũng mãnh nhất thời Tam quốc, hơn cả Triệu Vân, Quan Vũ, Trương Phi, Mã Siêu, Nhan Lương và Văn Xú. Hình ảnh Lã Bố có thể liên hệ tới vị anh hùng Hy Lạp Achilles về sức mạnh. Lã Bố đã từng một mình đánh đồng cân với cả 3 anh em nhà Lưu Bị (gồm Quan Vũ, Trương Phi và Lưu Bị).

Truyền thuyết kể rằng Lã Bố là một người hữu dũng vô mưu, vậy nên khi xuất hiện trong game TĐAH, vị tướng này sở hữu trí lực min. Lữ Bố được sử dụng phần lớn ở đường trên và cũng có khả năng đi tốt trong rừng.

Vị tướng thứ tư chúng ta nhắc đến là Trương Phi (張飛):

Trương Phitự là Ích Đức, hay thường được gọi là Dực Đức. Khi còn trẻ, Trương Phi đã gặp gỡ và kết giao với Lưu Bị và Quan Vũ. Ba người rất thân thiết với nhau, coi nhau như anh em một nhà. Con người Trương Phi to khỏe, hiền lành nhưng khi uống rượu thì rất hay nóng nẩy nên hay làm hỏng việc lớn.

Xuất hiện trong game TĐAH với chỉ số sát thương vật lý cao, cùng với đó là sức mạnh vô địch thiên hạ, Trương Phi hứa hẹn sẽ là một vị tướng có khả năng càn lướt trên khắp chiến trường TĐAH.

Vị tướng cuối cùng trong phần tổng hợp thứ nhất lần này là Triệu Vân (趙雲):

Triệu Vân tự là Tử Long, Ông có ngoại hình hùng dũng, uy phong lẫm liệt, giỏi võ nghệ và có tài thao lược. Tam Quốc diễn nghĩa có ghi rằng ông “cao tám thước, mắt rồng, mày rậm, má bầu, mặt rộng, sống mũi diều hâu, lưng sói, tay vượn, bụng beo, cưỡi Bạch Long mã, uy phong lẫm liệt”. Xuất hiện trong TĐAH với vai trò là một vị tướng đường trên bởi chỉ số sát thương vật lý và phòng thủ rất cao của Triệu Vân.

(còn tiếp)

Theo G4V

">

Dàn tướng “máu mặt” trong MOBA Thời Đại Anh Hùng (Phần 1)

友情链接