HLV CAHN bênh Quang Hải, tiếc vì chưa có VAR
"Bóng đá thực sự khắc nghiệt. Chúng tôi thi đấu tốt,ênhQuangHảitiếcvìchưacótrực tiếp bóng đá tây ban nha tạo ra nhiều cơ hội ăn bàn, nếu tận dụng tốt ngay tình huống đầu kết quả có thể đã khác.
Phút 85, nếu có VAR các trọng tài có thể đã lựa chọn khác. Tình huống này cách xa trọng tài. Nếu có VAR tôi nghĩ CAHN sẽ có một điểm và công tác trọng tài bớt sai sót", HLV Flavio Da Silva Cruz của CAHN nói về trận thua 0-2 trước Hải Phòng.
Quang Hải tiếp tục được trao cơ hội đá chính nhưng số 19 đá nhạt và phải rời sân ở phút 76. Đánh giá về học trò HLV người Brazil nói: "Thua thì lỗi phơi bày nhiều, có nhiều đánh giá sau trận đấu. Nhưng Quang Hải là cầu thủ đẳng cấp rất cao, tầm quốc tế, là nhân tố rất quan trọng của đội.
Áp lực cho Quang Hải ngày càng lớn. Cậu ấy đã chơi những trận tương đối tốt, thực hiện tốt yêu cầu mà tôi đề ra. Nhưng khi thua mọi thứ đều rất tệ.
Chúng tôi cần chiến thắng trên sân nhà, khi Quang Hải gặp áp lực lớn tôi thay Văn Đô vào chơi ở vị trí tiền vệ. Đó là quyết định của tôi để đội có kết quả tốt hơn".
Trong khi đó, HLV Hải PhòngChu Đình Nghiêm nói rằng, ông bất ngờ vì chiến thắng của đội nhà: "Tôi bất ngờ vì trận thắng này. Hải Phòng có phong độ không tốt còn Hà Nội là đối thủ mạnh. CAHN nôn nóng, muốn giải quyết trận đấu sớm, khi thua không kết nối được với nhau. Hàng tiền vệ chưa kiểm soát được nên mất trung tuyến. Hiệp 2 họ chơi bóng dài nhiều.
Quang Hải chưa phát huy được sở trường, nếu đúng sở trường sẽ tốt. Quang Hải khi đá ở Hà Nội là sơ đồ chiến thuật 4-1-4-1, còn ở CAHN là 4-2-3-1, đá dạt biên rất khó.
Tất cả các cầu thủ vào sân đều đá tốt, đặc biệt là Triệu Việt Hưng. Dù thắng để vươn lên vị trí thứ 6 trên BXH nhưng tôi cho rằng Hải Phòng tranh huy chương rất khó. Chúng tôi cố gắng lọt vào top 5".
(责任编辑:Nhận định)
"Có chuyện gì xảy ra vậy? Sao Bối Nhã lại xảy ra tai nạn xe cộ? Các người đã làm gì nó?" Ông nghiêm khắc chất vấn, tức giận đến mức ngực kịch liệt phập phồng.
Tề Thiên Kiêu không đáp lời, anh dựa vào tường, âu phục trên người dính đầy vết máu.
Anh ôm lấy An Bối Nhã nằm trên mặt đất, điên cuồng gào thét, bắt người ta gọi xe cứu thương, mà máu chảy trên người cô ngày càng nhiều, mặc kệ anh làm thế nào cũng không ngừng được, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy mồ hôi và máu dần dần tái nhợt, ngay cả hô hấp cũng dần yếu ớt, khiến đôi tay to đang ôm lấy cô không khỏi run rẩy.
Anh nắm chặt tay, kinh ngạc nhìn phòng cấp cứu, không hề quan tâm đến lời nói của Tề Duy Đức, toàn bộ tâm trí của anh đều đặt lên người An Bối Nhã.
Thấy con trai như vậy, Tề Duy Đức biết sẽ không cạy được câu nào từ miệng anh, lập tức quay đầy nhìn vợ, "Carleen, bà nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Tôi..." Carleen ngập ngừng, bà run rẩy, đối mặt với câu hỏi của chồng, ánh mắt bà lóe lên tia chột dạ.
Nhìn ra sự khác thường của vợ, mặt mày Tề Duy Đức càng nhăn chặt hơn, "Carleen, chẳng lẽ tai nạn xe cộ của Bối Nhã liên quan đến bà."
"Không phải! Đừng quản chuyện của tôi!" Carleen vội vàng nói: "Ai bảo nó muốn mắng con trai tôi, tôi tức giận quá mức mới có thể đẩy nó. Là nó không tốt, nó không nên đứng ở rìa đường cái, ai biết xe sẽ đột nhiên vọt tới, đây vốn không phải lỗi của tôi, là...".
Một cái tát cắt ngang lời bà.
Carleen giật mình sững sờ mà bụm má, không thể tin được nhìn chồng.
Đây là lần đầu tiên hắn đánh bà, trước kia cho dù khắc khẩu thế nào, hắn cũng chưa bao giờ đánh bà.
Nhìn vợ, ánh mắt Tề Duy Đức tràn ngập thất vọng, "Carleen, tôi nghĩ bà chỉ là tùy hứng, chỉ là sĩ diện, tôi biết tình cảm vợ chồng chúng ta không tốt, đây là lỗi của tôi, là tôi đã không đối xử tốt với bà, tôi hiểu rõ sự phẫn nộ của bà, hiểu rõ sự oán hận của bà, cho nên chỗ nào tôi cũng nhường nhịn, bởi vì trong lòng tôi, tôi vẫn nhớ rõ năm ấy ngồi bên cửa sổ, một cô gái nhỏ đã mỉm cười hồn nhiên với tôi"
"Ông xã..." Carleen cắn môi, đây là lần đầu tiên bà nghe thấy chồng nói vậy với bà, nhưng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy chồng biểu lộ ánh mắt thất vọng với bà, điều này không khỏi khiến bà bối rối, bà cảm thấy mình đã làm sai, chồng bà không bao giờ có thể như lúc đầu với bà nữa.
"Carleen, bà thật sự làm tôi rất thất vọng." Ông chưa từng nói ra những lời như vậy với vợ, đây là lần đầu tiên.
"Ông xã, tôi..." Carleen che miệng, lại không nhịn được mà vành mắt ngấn lệ, bà thầm thấy ân hận, chỉ là Tề Duy Đức cũng không muốn nghe bà nói nữa.
Ông như già đi mười mấy tuổi, mệt mỏi mà nhắm mắt lại, thân thể hơi loạng choạng.
"Tước gia!" Cole vội vàng đỡ lấy ông.
"Ông xã!" Carleen cũng khẩn trương tiến lên, "Ông xã, ông sao vậy?"
"Tước gia, tiểu thư không sao đâu." Cole trấn an ông.
Tề Duy Đức khoát khoát tay, từ từ nhắm hai mắt lại, trầm mặc chờ đợi.
Carleen đứng một bên, biết trượng phu thực sự tức giận với mình, bà không dám lên tiếng, hiểu bản thân đã quá đáng.
Bà ghét An Bối Nhã, nhưng chưa bao giờ muốn hại chết cô.
Tề Thiên Kiêu không nhìn cha mẹ cãi vã, anh vẫn nhìn cánh cửa phòng cấp cứu, trái tim chậm rãi thắt chặt theo nhịp thời gian trôi.
Cô không thể có chuyện gì, không thể!
"Bối Nhã... An Bối Nhã!" Anh nâng bước chân đang cứng ngắc, đi tới trước cửa phòng cấp cứu, đưa tay ra sức đập.
"An Bối Nhã! Cô không được phép có chuyện gì cả! An Bối Nhã! Tôi không cho phép cô có chuyện! Tôi không cho phép!" Anh gào thét đến khàn cả giọng.
"Thiếu gia, cậu đừng như vậy." Cole vội vàng kéo anh, "Thiếu gia, cậu làm vậy sẽ gây trở ngại cho bác sĩ cấp cứu."
Tề Thiên Kiêu đẩy ông ra.
"An Bối Nhã..." Anh vốn định tiếp tục gào thét, lại nhìn thấy đèn phòng cấp cứu tối đi, ngực anh đập nhanh.
"Bác sĩ, cô ấy sao vậy? Cô ấy không có việc gì đúng không?" Túm lấy bác sĩ, Tề Thiên Kiêu sốt ruột hỏi.
"Người bệnh đã qua cơn nguy hiểm, trước mắt đã không còn gì đáng ngại, nhưng hai chân cô ấy chịu va đập mạnh, thương tổn tới xương đùi, tạm thời không thể đi lại được, phải tiến hành phục hồi chức năng, ngoài ra, bệnh nhân đã mang thai hai tháng, thật xin lỗi, không thể giữ lại đứa trẻ."
"Có thai?" Tề Thiên Kiêu giật mình sững sờ nhìn bác sĩ, không thể tin được mà lẩm bẩm, "Cô ấy mang thai..."
"Đúng vậy, đợi chúng tôi chuyển cô ấy đến phòng bệnh, mọi người có thể vào phòng thăm cô ấy." Bác sĩ nói xong, lập tức gật đầu rời khỏi.
Tề Duy Đức lập tức giáng cho con trai một cái tát.
Tề Thiên Kiêu không lên tiếng, lẳng lặng đứng yên.
Tề Duy Đức vẫn vô cùng tức giận, lại cho nó thêm một cái tát.
"Ông xã, được rồi! Đừng đánh nữa." Carleen vội vàng giữ lấy tay ông.
"Chắc mày cao hứng lắm nhỉ! Khiến Bối Nhã bị thương như vậy, còn sinh non nữa, không phải hận nó sao? Bây giờ biến nó thành như vậy, mày vui vẻ chứ!"
"Ông xã, đừng vậy mà."
Tề Duy Đức gạt tay vợ ra, ông khó thở trừng mắt nhìn họ, "Các người đều hận Bối Nhã, đều do Bối Nhã, các người đem tất cả lỗi lầm đổ lên người nó, không ai nghĩ tới nó vô tội, các người thầm chỉ trích nó, thầm muốn đem phẫn nộ của bản thân trút lên người nó."
Ông thở sâu, đau đớn kịch liệt mà nhắm mắt lại, "Không, chân chính sai là tôi, tôi không nên đem Bối Nhã về Tề gia, không nên để nó thay tôi chịu đựng hết sự oán giận của các người, dù là các người, hay là tôi, đều ích kỉ như nhau, mà Bối Nhã, lại vô tội mà gánh vác tất cả."
"Ông xã..." Carleen sợ tới mức bật khóc.
Tề Thiên Kiêu vẫn trầm mặc, nhưng hai nắm đấm lại siết chặt.
Cô vô tội, sao anh không biết, sao anh không hiểu, chỉ là anh để mình không nhìn, để bản thân tìm một đối tượng để hiểu lầm.
Anh làm cô tổn thương, để trút hết đau đớn trong lòng mình, anh ỷ vào tình yêu của cô, cho nên không hề do dự mà làm cô tổn thương.
Cô gánh vác toàn bộ lửa giận của anh, gánh vác toàn bộ cảm xúc của anh, mà anh, lại ích kỉ, ngay cả một chút yêu thương, một chút quan tâm, anh cũng không dành cho cô.
Tề Thiên Kiêu chậm rãi nhắm mắt lại, nghĩ đến lời cô nói —- Anh cũng chỉ biết trốn tránh thôi sao? Anh có muốn gì cũng luôn không nói, anh chỉ rụt vào trong cái vỏ của mình, tốt nhất! Anh nên vĩnh viễn co rụt vào, làm một kẻ đáng thương đi!
Cô hoàn toàn nhìn thấu anh.
Anh khát khao cái nhìn chăm chú của cha, mong mỏi có được sự quan tâm của mẹ, chỉ là anh kiêu ngạo nên không nói gì hết, anh lựa chọn phớt lờ, lựa chọn bảo vệ mình.
Nhưng cuối cùng, người tổn thương, vẫn là cô. Là cô, người vô tội nhất.
***
An Bối Nhã tỉnh lại, liền biết con mình không còn.
Thời gian hành kinh của cô từ trước đến nay luôn đúng hạn, liên tục hai tháng không tới, cô cũng lờ mờ đoán được, không nghĩ tới còn chưa kịp chứng thực, lại xảy ra tai nạn xe cộ, bé con không còn nữa.
Khi nghe tin, thái độ cô thực bình tĩnh.
Cô hỏi bác sĩ về thương thế của bản thân, biết chân mình bị gãy, cần phục hồi chức năng, ít nhất cần một năm, cô mới có thể đi lại vững vàng.
" alt="Truyện Bí Mật Độc Quyền" />>>Những lý do để tin lời đồn iPad Mini là thật
>> Samsung: 'Apple ra iPad Mini vào quý III năm nay'
Mặc dù iPad mới của Apple chỉ được bán có vài tuần, nhưng nhiều nguồn tin đã cho rằng công ty này sẽ cho ra mắt mẫu iPad Mini vào cuối năm nay. Giống như tên gọi, thiết bị này sẽ có màn hình nhỏ hơn và có giá “dễ chịu” hơn nhiều để cạnh tranh với Kindle Fire của Amazon và Nook Tablet.
Có thể sản phẩm này của Apple sẽ rất được chào đón với doanh số bán khổng lồ trên thị trường. Nói như vậy nhưng trong thế giới công nghệ thì không gì có thể đảm bảo được, ngay cả là một sản phẩm của Apple. Vì vậy, chúng ta có quyền mong đợi vào một số tính năng mà Apple sẽ trang bị cho iPad Mini để nó đảm bảo thu hút được sự chú ý của khách hàng khi xuất hiện:
1. Màn hình Retina
iPad mới của Apple là mẫu đầu tiên của công ty này có màn hình Retina. Màn hình Retina cho độ phân giải rất nổi bật và đây có thể được cho là một tiêu chuẩn màn hình cho các loại thiết bị khác. Hy vọng rằng, đây sẽ là loại màn hình được áp dụng cho iPad Mini.
2. Ít nhất là phải hỗ trợ kết nối 3G
Mặc dù iPad mới đã hỗ trợ công nghệ kết nối 4G, nhưng nếu Apple muốn dùng iPad Mini để cạnh tranh với Kindle Fire với cùng mức giá thì thiết bị này chỉ cần hỗ trợ 3G để tạo nên sự khác biệt so với Kindle Fire chỉ có Wi-Fi vì nếu hỗ trợ 4G thì nó sẽ khó có kích cỡ nhỏ được.
3. Giá thấp hơn nhiều
Nếu iPad Mini muốn “đấu” lại với Kindle Fire giá 199 USD thì nó cần phải rẻ hơn nhiều so với phiên bản iPad mới có giá thấp nhất là 499 USD. Có lẽ mức giá 250 USD là khá lý tưởng.
4. Chạy hệ điều hành iOS 6
Apple được cho là sẽ xuất xưởng iPad Mini vào cuối năm 2012. Nếu vậy, có lẽ hệ điều hành thấp nhất cho sản phẩm này sẽ là iOS 5. Tuy nhiên, Apple có thể sẽ cho ra mắt iOS 6 vào cuối mùa hè này, tạo cơ hội rất lớn để iPad Mini có được phần mềm mới nhất.
" alt="10 tính năng có thể mong chờ ở iPad Mini" />LG Optimus 7 chạy hệ điều hành Windows Phone. Ảnh: Engadget >> Đồng sáng lập Apple khen Windows Phone
Trong cuộc họp báo cáo kết quả kinh doanh gần đây, LG tuyên bố chưa có kế hoạch ra mắt thêm Windows Phone vì không giúp thu về tiền bạc : “Tổng số điện thoại Windows Phone bán được trên thị trường toàn cầu không phải con số giàu ý nghĩa.”
Dù LG vẫn tiếp tục nghiên cứu và phát triển nền tảng của Microsoft, công ty cho biết sẽ lên kế hoạch tập trung vào các thiết bị Android kể từ bây giờ.
" alt="LG: Chưa có kế hoạch nào cho Windows Phone" />Thẻ tín dụng sẽ bị điện thoại "hất cẳng" vào năm 2020? Theo cuộc khảo sát của tổ chức Internet và Đời sống Pew (Mỹ), có gần 65% người dân nghĩ rằng hầu hết mọi người sẽ hoàn toàn ứng dụng “ví di động” để thực hiện các giao dịch mua bán hàng ngày vào năm 2020. Dù chỉ là trả tiền cho một tách cà phê bằng một ứng dụng di động, thì điện thoại cũng sẽ dần trở thành tiền mặt di động. Ứng dụng thanh toán di động đang trên đà trở thành sự thật ở khắp mọi nơi.
Trong khi đó, báo cáo của hãng nghiên cứu comScore hồi tháng 12 năm ngoái cho thấy 38% người dùng smartphone đã sử dụng điện thoại để mua một cái gì đó. Phát hiện này cũng đúng với nghiên cứu trước đây của Pew rằng 1/3 người dùng smartphone đã dùng điện thoại để thực hiện giao dịch ngân hàng, như là kiểm tra tài khoản hoặc thanh toán hoá đơn; và gần 46% đã trả tiền mua ứng dụng bằng điện thoại.
Trong khảo sát mới đây, 65% những người được hỏi đồng ý với tuyên bố: “Đến năm 2020, hầu hết mọi người sẽ hoàn toàn sử dụng thiết bị thông minh để mua bán, và gần như sẽ từ bỏ tiền mặt hay thẻ tín dụng. Mọi người sẽ tin tưởng vào phần mềm và phần cứng cá nhân để xử lý các giao dịch tiền tệ thông qua Internet và tại các cửa hàng. Tiền mặt và thẻ tín dụng sẽ hầu như không còn được dùng trong nhiều giao dịch tại các nước phát triển”.
Susan Crawford, giáo sư trường Đại học Harvard, cho rằng không có gì “ảo” bằng một hệ thống tiền tệ. “Việc chúng ta trao đổi cho nhau những tờ giấy được in đặc biệt để đổi lấy thức ăn và nước uống chỉ cho thấy sự tin tưởng và thói quen của loài người với tiền mà thôi”.
Crawford, một cựu cố vấn đặc biệt chính sách công nghệ cho Tổng thống Barack Obama, đã đặt câu hỏi: “Vậy tại sao chúng ta không tiến đến bước tiếp theo?” Đó là sử dụng những phương tiện giá trị còn “ảo” hơn.
" alt="Điện thoại sẽ thay thế tiền mặt vào năm 2020?" />LG Optimus 7 chạy hệ điều hành Windows Phone. Ảnh: Engadget >> Đồng sáng lập Apple khen Windows Phone
Trong cuộc họp báo cáo kết quả kinh doanh gần đây, LG tuyên bố chưa có kế hoạch ra mắt thêm Windows Phone vì không giúp thu về tiền bạc : “Tổng số điện thoại Windows Phone bán được trên thị trường toàn cầu không phải con số giàu ý nghĩa.”
Dù LG vẫn tiếp tục nghiên cứu và phát triển nền tảng của Microsoft, công ty cho biết sẽ lên kế hoạch tập trung vào các thiết bị Android kể từ bây giờ.
" alt="LG: Chưa có kế hoạch nào cho Windows Phone" />
Tại Đại Bỉ chiêu sinh của Phong Thanh Tông, thủ tịch đại đệ tử Lục Tiến đứng trước mặt tất cả các đệ tử và trưởng lão tham gia chiêu sinh của Phong Thanh Tông mà lạnh giọng chất vấn người ở trên đài.
Uổng công tiểu sư muội đối xử với nàng tốt như vậy, bảo nàng đi dỗ dành tiểu sư muội thôi cũng không chịu.
Hốc mắt Tô Thiên Tuyết đỏ ửng, uất ức nói: "Tỷ ấy không muốn thì thôi vậy, chỉ là muội vẫn luôn cho rằng chúng ta là tỷ muội tốt."
Nhị đệ tử Vũ Văn Vân không thể tin được: "Không thể nào, tiểu sư muội đối xử tốt với Khương Trúc như vậy.. Hơn nữa, tu vi nàng ta thấp như thế, nếu không phải tiểu sư muội có lòng tốt nhường nàng ta thì sao nàng ta lại đụng tới tiểu sư muội được?"
"Mặc dù thiên phú của Khương Trúc kém, nhưng cũng không đến mức không biết tự lượng sức mình chứ."
Đối mặt với tình cảnh này, Khương Trúc rất muốn mắng to một câu ngu ngốc.
Nàng vốn dĩ là một nhân viên bình thường ở thời hiện đại, một giây trước vừa nộp bản thảo sửa đổi lần thứ hai mươi tám, một giây sau liền xuyên vào quyển tiểu thuyết tu tiên có tên là "Hôm nay tiểu sư muội kiều mềm cũng được cưng chiều".
Nguyên chủ cùng tên với nàng, lớn lên cùng nữ chính trong ổ ăn mày, nhưng vận mệnh lại hoàn toàn khác biệt.
Nữ chính thiên phú dị bẩm, xinh đẹp yêu kiều, người gặp người thích. Chưa đến thời gian chiêu sinh đã được Phong Thanh Tông đón trước vào tông môn, được nuôi dưỡng như tiểu sư muội, sau đó lại tạo tiếng vang lớn trong Đại Bỉ chiêu sinh, hoàn toàn trở thành thiên tài được mọi người hâm mộ.
Còn nữ phụ kiệm lời ít nói, thiên phú kém cỏi, dù được nữ chính đưa vào tông môn sớm cũng chỉ có thể trở thành nhân vật làm nền, cuối cùng đành phải ở lại môn phái với tư cách là đệ tử tạp dịch nội môn.
Theo lý thuyết, với thiên phú của nguyên chủ, đừng nói tới tạp dịch nội môn, dù là tạp dịch ngoại môn cũng khó. Nhưng nữ chính tốt bụng, khó khăn thuyết phục tông chủ Lương Tu thu nhận nàng.
Những chuyện xảy ra sau đó đã không thể vãn hồi, cho dù nữ chính đi đến bất cứ đâu, làm bất cứ chuyện gì cũng đều đưa nguyên chủ đi cùng.
Cho nên hai người thường được lấy ra so sánh, lần nào nguyên chủ cũng bị coi thành kẻ vô dụng, lại thêm việc đi cửa sau nên bị cả tông môn cô lập.
Mặc dù nguyên chủ vì nữ chính mà gặp phải nhiều bất công và uất ức nhưng vẫn luôn cảm kích nữ chính, làm trâu làm ngựa, cuối cùng bị đẩy ra cản đao, c.h.ế.t thảm đầu đường.
Công cụ hình người điển hình cộng nhóm so sánh, ngay cả chút giá trị cuối cùng cũng bị vắt kiệt.
Tin tức xấu: Bây giờ nàng chính là đứa xui xẻo này.
Tin tức tốt: Vẫn chưa bị vắt kiệt.
Khương Trúc chậm rãi ngẩng đầu, đối mặt với một đám chó l.i.ế.m cực phẩm trước mắt: "Nếu ta nói ta không xin lỗi thì sao?"
Lục Tiến và Vũ Văn Vân nhìn nàng đầy kinh ngạc, giống như nàng đã nói ra lời đại nghịch bất đạo nào đó.
" alt="Truyện Tiểu Nữ Tử A Trúc" />
- ·Nhận định, soi kèo Havadar SC vs Zob Ahan Esfahan, 19h30 ngày 27/1: Chủ nhà chìm sâu
- ·Đồ hoạ smartphone sắp vượt mặt Xbox 360
- ·Galaxy S III phải có gì để “đấu” với iPhone?
- ·Emobi Games công bố dự án game online 2112
- ·Nhận định, soi kèo Abha vs Al
- ·Ra mắt trung tâm smartphone lớn nhất Việt Nam
- ·Smartphone BlackBerry 10 'mẫu' được khen
- ·Smartphone BlackBerry 10 'mẫu' được khen
- ·Nhận định, soi kèo Al Taawoun vs Al
- ·Siêu di động liên tục rớt giá tại Việt Nam
>> Samsung lại “chọc tức Apple” bằng quảng cáo mới
Một lần nữa, Samsung lại công kích những người mua smartphone mới nhất chỉ vì mọi người đều có nó. Tại thời điểm này, Samsung đang tiết lộ từng chút một về thiết bị sắp ra mắt, mà mọi người đều tin rằng đó là Galaxy S3.
Hãng điện thoại Hàn Quốc đủ tự tin nhờ vào thành công lớn của những mẫu điện thoại như Galaxy S2 hay Galaxy Note. Galaxy S3 – sản phẩm được quan tâm nhất trong năm nay – được kì vọng còn làm được nhiều điều hơn nữa để khiến công chúng bỏ qua iPhone kế tiếp.
Samsung đã khéo léo sử dụng đòn bẩy của mình trong các đoạn quảng cáo truyền hình. Những đoạn phim quảng cáo đều cho thấy hàng người đang xếp hàng chờ mua iPhone, trong khi người dùng Galaxy S2 phô trương toàn bộ những tính năng sáng giá của thiết bị. Trong quảng cáo Galaxy Note, cuối cùng hàng người đã di chuyển để chọn cho mình chiếc “phablet” của Samsung với dòng kết: “Nếu mọi thứ vẫn như cũ, làm sao mọi người biết tôi đã nâng cấp?”
Teaser 1:
" alt="Samsung gọi người dùng iPhone là “cừu”" />
Chúc Ôn Thư thở dài, đưa tay vuốt ve sau đầu của cô bé. Khi quay đầu nhìn ra, cô liền thấy một cậu bé mũm mĩm đang nấp ở cửa văn phòng nhìn vào trong.
Thấy Chúc Ôn Thư đã phát hiện, cậu bé xoay người muốn chạy đi.
"Trương Chí Hào, em vào đây."
Cô trầm giọng nói.
Trương Chí Hào không còn cách nào, đành phải chắp đôi tay nhỏ bé ra sau lưng rồi đi vào.
Chúc Ôn Thư chưa lên tiếng, cô chỉ dùng một ánh mắt đã làm cho cậu bé sợ tới mức tự động khai: "Cô ơi, em không dùng sức!"
"Cậu dùng sức!" Cô bé vừa lau nước mắt vừa nói: "Mái tóc mẹ tết cho mình bị cậu kéo hỏng rồi!"
"Mình, mình chỉ đùa một chút."
"Hu hu hu......"
"Chí Hào."
Chúc Ôn Thư vẫy tay, ý bảo cậu bé tới gần hơn: "Em làm đau bạn cùng lớp rồi, hơn nữa người khác không thích đùa thì không thể đùa, có biết không?"
Trương Chí Hào chắp tay sau lưng, đầu cúi xuống, nói: "Em biết rồi ạ."
"Bây giờ nên làm thế nào?"
Trương Chí Hào dẩu môi, xoay người nói: "Mình xin lỗi."
"Hu hu không, không sao đâu."
Chúc Ôn Thư: "Vậy bắt tay giảng hoà nào, về sau phải đoàn kết yêu thương nhau, biết chưa."
Thấy hai cánh tay ngắn cũn núng nính thịt cầm vào nhau, Chúc Ôn Thư cố gắng nở một nụ cười: "Mau về lớp đi, bên ngoài trời đang mưa, đừng đi ra ngoài kẻo bị ướt đấy."
Sau khi hai đứa trẻ đi, Chúc Ôn Thư buộc lại tóc rồi tiếp tục cặm cụi vẽ báo tường.
Hai phút sau.
"Cô ơi! Cô ơi! Lệnh Tư Uyên đánh nhau với Vương Tiểu Bằng rồi!"
"Rắc" một tiếng.
Chiếc bút chì màu đang bình thường trong tay bị cô bóp gãy.
Ai có thể nghĩ rằng chỉ vẻn vẹn 25 phút thôi mà đã có tới năm học sinh tới đây tố cáo.
Nếu không phải là cướp đồ này nọ thì lại là cãi nhau.
Cãi xong còn ẩu đả thêm hai trận.
Làm chủ nhiệm lớp này mười ngày, Chúc Ôn Thư cảm thấy tuổi thọ của mình đã giảm mất mười năm.
Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, cô còn phải làm chủ nhiệm thêm ba tháng nữa.
Dựa theo tỉ lệ chuyển đổi, có lẽ cô không thể sống qua ngày mai.
"Sao hai người lại đánh nhau?"
Chúc Ôn Thư quay đầu hỏi.
Cậu bé tới mật báo tin tức lắc đầu: "Em không biết, chơi một lúc hai bạn ấy đã đánh nhau! Lệnh Tư Uyên rất hung hăng!"
Giờ phút này cuối cùng Chúc Ôn Thư cũng đã hiểu ra tại sao vào hôm giáo viên chủ nhiệm cũ thu dọn đồ đạc nghỉ thai sản, cô ấy lại đưa cho cô cả hộp nước uống "phu nhân tĩnh tâm" rồi.
Cô kiềm chế cơn tức, đứng dậy đi về phía phòng học.
Xuyên qua hành lang tràn đầy náo nhiệt người đuổi theo người đùa giỡn, cô đi tới cầu thang nơi bầu không khí đang căng thẳng.
Còn chưa tới của phòng học, Chúc Ôn Thư đã nghe thấy tiếng ồn ào vang rung trời.
"Bọn trẻ làm gì thế không biết!"
Cô nói thầm một câu, bước chân trở nên nhanh hơn.
Khoảnh khắc đẩy cửa phòng học sau, cô chỉ thấy toàn đầu người đen xì đang lộn xộn đứng cùng một chỗ, tiếng kêu gào tiếng khóc suýt chút nữa làm lật cả mái nhà.
"Yên lặng!"
Chúc Ôn Thư hét to: "Tất cả yên lặng!"
Mấy đứa trẻ xung quanh nghe thấy thanh âm liền đồng loạt quay đầu lại, cả đám sợ tới mức chạy loạn ra.
Đợi khi người tản hết, Chúc Ôn Thư mới có thể nhìn thấy kẻ gây hoạ ở mãi bên trong.
Lệnh Tư Uyên vô cùng hung hăng trong truyền thuyết....Đang bị một đứa trẻ khác đè lên trên mặt đất, toàn thân không thể động đậy.
"Dừng tay!"
Chúc Ôn Thư đi tới nơi, cô nhìn kỹ hơn chút, vậy mà cả mặt Lệnh Tư Uyên toàn là máu.
"Vương Tiểu Bằng! Em dừng tay lại cho cô!"
Cậu bé vừa nghe thấy giọng nói quát lên thì sợ tới mức lăn xuống khỏi người Lệnh Tư Uyên.
-
"Không có gì nghiêm trọng, chỉ là mũi bị đập vào thôi, cầm máu rồi sẽ không sao."
Bác sĩ trong trường đã quen với kiểu cãi nhau ầm ĩ này từ lâu. Nên giờ mặt không biểu cảm ném cho Chúc Ôn Thư một chiếc khăn giấy khử trùng, ý bảo cô lau vết máu trên tay.
Nghe được những lời này, trái tim đập điên cuồng không ngừng của Chúc Ôn Thư mới dần dần ổn định trở lại một chút.
Còn may không có chuyện lớn xảy ra, Lệnh Tư Uyên chỉ chảy máu mũi, cậu bé đưa tay sờ nên mới làm cho mặt dính toàn máu.
Nhưng Chúc Ôn Thư cũng không có tâm trạng để lau bàn tay mình, cô cau mày nhìn chằm chằm cậu bé ở trước mặt, hỏi: "Sao em lại đánh bạn?"
Mũi của Lệnh Tư Uyên vẫn còn đang nhét băng gạc, trông bộ dạng rất buồn cười.
Thêm vào đó là vẻ mặt quật cường của cậu bé, thoạt nhìn càng giống nhân vật trong phim hoạt hình.
"Không nói à?"
Chúc Ôn Thư trầm giọng: "Làm sai cũng không việc gì, cái quan trọng chính là thái độ của bản thân."
"..."
"Em nói cho cô nghe lý do em đánh nhau đi?"
"..."
Thấy cậu bé sống chết không mở miệng, Chúc Ôn Thư đành phải nhẹ nhàng hơn.
Cô ngồi xổm xuống trước mặt Lệnh Tư Uyên, vuốt ve mái tóc bị mồ hôi làm ướt nhẹp của cậu bé, dịu dàng nói: "Nói cho cô nghe chút, được không? Chúng ta từng nói sẽ làm bạn tốt mà."
Giọng nói của Chúc Ôn Thư giống như bột đậu nhuyễn chảy ra từ trong bánh trôi, mềm mại ngọt ngào. Bác sĩ trong trường đứng ở một bên nghe được cũng cảm thấy tim mình như tan chảy hết ra.
Nhưng cậu bé bảy tuổi này vẫn thờ ơ không chút lay động, quay đầu sang bên không nói một lời.
"Em còn như này..."
Chúc Ôn Thư nói: "Cô chỉ có thể gọi phụ huynh em tới nói chuyện."
Mời phụ huynh tới không hổ là đòn sát thủ.
Đứa nhỏ quật cường vừa nghe xong lập tức luống cuống.
Đôi đồng tử đen nhánh của cậu đảo qua đảo lại giống như một quả nho đen xoay vòng.
"Em, em....Là Vương Tiểu Bằng chửi em trước!"
Chúc Ôn Thư nói: "Em ấy chửi gì?"
Lệnh Tư Uyên mở miệng định nói, nhưng không biết cậu bé nghĩ tới gì, đôi môi mím lại quay đầu đi, biến thành hồ lô bị cửa miệng, không nói gì nữa.
"Mặc kệ thế nào thì chúng ta cũng không được dùng nắm đấm để giải quyết vấn đề."
" alt="Truyện Cô Ấy Đến Buổi Concert Của Tôi" />
Người tới đúng là Cao Oa, nhìn thấy Cao Oa êm đẹp đứng ở một chỗ này, Tiểu Ngọc Nhi cũng nhẹ nhàng thở ra, vội an ủi: "Được rồi, không có việc gì, ngươi trước đừng khóc."
Cao Oa hốc mắt hồng hồng, chắc là đã khóc cả đêm, "Cách Cách, ngài không biết, nô tỳ thật lo lắng ngài xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, may mắn Bồ Tát phù hộ, bây giờ ngài đã trở về. Cách Cách, tối hôm qua ngài đi đâu a?"
Nhắc tới chuyện tối hôm qua Tiểu Ngọc Nhi liền tức giận, nhưng nhìn Cao Oa khóc đến thương tâm như vậy, cũng chỉ nhẹ giọng oán giận nói: "Ngươi còn nói a, ngày hôm qua ngươi trễ như vậy cũng chưa trở về, ta còn tưởng rằng ngươi xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, đi ra ngoài tìm ngươi, kết quả ngã xuống dốc, chân còn bị gãy."
"A?" Nghe vậy, Cao Oa vội khẩn trương nhìn chân Tiểu Ngọc Nhi: "Cách Cách, ngài bây giờ còn đi được không? Hiện tại muốn đi tìm lang trung hay không, để xem lại vết thương cho ngài?"
"Không có việc gì, ngươi đừng khẩn trương như thế." Tiểu Ngọc Nhi trấn an nói.
Cao Oa đỏ mắt vành mắt, cảm động nhìn Tiểu Ngọc Nhi: "Cách Cách, ngài đối với nô tỳ thật tốt, còn đi tìm nô tỳ, nô tỳ đời này kiếp này nhất định làm trâu làm ngựa cũng phải hảo hảo phụng dưỡng Cách Cách!"
Vừa nói, Cao Oa còn quỳ rạp xuống đất, làm chứng cho quyết tâm.
Tiểu Ngọc Nhi không dự đoán được Cao Oa sẽ bởi vì chuyện này, lại đột nhiên thể hiện trung tâm, trong lúc nhất thời có chút không phản ứng kịp. Cho đến khi Đa Đạc ở phía sau nhắc nhở, nàng mới hồi phục tinh thần lại, "Ngươi muốn nha hoàn của ngươi quỳ trên mặt đất bao lâu a?"
Tiểu Ngọc Nhi quay đầu lại trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái, sau đó quay đầu nhìn Cao Oa, vốn định tự mình kéo nàng đứng lên, nhưng mà đi đứng không tiện, vì thế liền trực tiếp ra lệnh nói: "Vậy ngươi nhanh lên đứng lên, nha hoàn ta cũng không thể không duyên cớ quỳ trước người khác đi."
Cao Oa nghe vậy, nâng lên đôi mắt đỏ có thể so với thỏ nhìn về phía sau Tiểu Ngọc Nhi, lúc này mới nhìn thấy Đa Đạc. Nàng vội đứng lên, sau đó không hiểu nhìn Tiểu Ngọc Nhi: "Cách Cách, vị này là?"
"Chính là hắn hại chân ta bị đau, đến hiện tại mới có thể trở về." Tiểu Ngọc Nhi tức giận giải thích.
Nghe vậy, con thỏ trong nháy mắt lập tức biến thành sài lang, hung tợn trừng mắt nhìn Đa Đạc một cái: "Nguyên lai là ngươi làm hại Cách Cách nhà ta thảm như vậy, ngươi còn ngồi ở phía sau Cách Cách nhà ta, ngươi nhanh cút xuống dưới cho ta! Muốn chiếm tiện nghi sao, đăng đồ tử!"
Đa Đạc còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, đã bị Cao Oa kéo xuống ngựa, đừng nhìn Cao Oa tuổi còn nhỏ, khí lực nhưng cũng rất lớn, Đa Đạc cũng không có kịp phòng bị, thật sự bị nàng kéo xuống. May mắn phản ứng nhanh nhẹn, nếu không sẽ chật vật ngã trên mặt đất.
Đa Đạc không nói gì lau mặt một phen, sau đó kêu oan: "Tiểu nha đầu, tuy nói Cách Cách nhà ngươi biến thành như vậy cũng có trách nhiệm của ta, nhưng mà không thể đều đem tất cả sai lầm quăng cho ta a? Hơn nữa ta cũng đưa Cách Cách nhà ngươi trở về không phải sao?"
"Ngươi câm miệng! Cách Cách Nhà ta hiện tại đang bị thương, ngươi chuyện gì cũng đều không sao, không phải ngươi sai thì còn có thể là ai? Đưa Cách Cách nhà ta về, đó cũng là việc mà ngươi phải làm." Cao Oa nguýt hắn một cái, sau đó thật cẩn thận đem Tiểu Ngọc Nhi đỡ xuống ngựa.
Nhìn thấy Tiểu Ngọc Nhi đi đường khập khiễng, ánh mắt Cao Oa càng hận không thể biến thành dao nhọn thẳng tắp mà đâm về phía Đa Đạc, trong ánh mắt tràn đầy tố cáo, nhìn, ngươi làm hại Cách Cách nhà ta bị thương nghiêm trọng như vậy.
Đa Đạc tự nhận mình đuối lý càng cúi đầu thấp xuống.
Tiểu Ngọc Nhi nhìn thấy trong lòng một trận thống khoái, nhìn! Vẫn là nha hoàn nàng đau lòng nàng a!
Bất quá trong khoảng thời gian này, Tiểu Ngọc Nhi cũng không muốn tiếp tục dây dưa với Đa Đạc hơn nữa, vội ngăn lại Cao Oa vẫn còn tiếp tục muốn nói gì đó, "Cao Oa, đừng nói thêm nữa, chúng ta vẫn là nhanh trở về đi."
" alt="Truyện Tiểu Ngọc Nhi Trọng Sinh" />- " alt="Camera lớn nhất thế giới có độ phân giải 3,2 tỷ pixel" />
- ·Nhận định, soi kèo Nantes vs Lyon, 23h15 ngày 26/1: Phong độ sa sút
- ·Những phụ kiện cho dân chơi iPad sành điệu
- ·Loạt máy tính bảng cấu hình cao, giá rẻ sắp đổ bộ?
- ·Truyện Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị (Trọng Sinh Chi Đô Thị Tu Tiên)
- ·Nhận định, soi kèo Alaves vs Celta Vigo, 3h00 ngày 28/1: Ưu thế sân nhà
- ·Truyện Tiểu Nữ Tử A Trúc
- ·New iPad mạ vàng đẹp mê hồn
- ·Điện thoại gối biết rung theo nhịp tim
- ·Nhận định, soi kèo Nassaji Mazandaran vs Aluminium Arak, 20h15 ngày 27/1: Khách ‘ghi điểm’
- ·Khởi tranh giải đấu DotA 2 Challenge tại Việt Nam