您现在的位置是:Bóng đá >>正文
Thủ tướng yêu cầu Hà Nội xử lý dứt điểm vụ nhà 8B Lê Trực
Bóng đá3人已围观
简介Văn phòng Chính phủ vừa có thông báo kết luận của Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc tại buổi làm ...
Văn phòng Chính phủ vừa có thông báo kết luận của Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc tại buổi làm việc với lãnh đạo thành phố Hà Nội.
Công nhân di chuyển đồ đạc,ủtướngyêucầuHàNộixửlýdứtđiểmvụnhàBLêTrựgiai bong da tay ban nha chuẩn bị mặt bằng tháo dỡ tầng 18 tòa nhà 8B Lê Trực. |
Thủ tướng yêu cầu Hà Nội khẩn trương giải quyết những vấn đề tồn tại kéo dài nhiều năm, trong đó có 4 tồn tại cần tập trung xử lý.
Cụ thể, tại xã Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức, cần củng cố hệ thống chính trị tốt hơn nữa, củng cố lòng dân, phát triển và xây dựng nông thôn mới.
Với dự án đường sắt đô thị tuyến Cát Linh - Hà Đông, Thủ tướng yêu cầu tập trung giải quyết dứt điểm để đưa vào khai thác vận hành trong năm 2020.
Thủ tướng cũng yêu cầu khẩn trương xử lý dứt điểm các vi phạm liên quan đến việc cho thuê đất, cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, xây dựng, sử dụng đất mương thoát nước Phan Kế Bính (quận Ba Đình) và mương thoát nước Nghĩa Đô (quận Cầu Giấy), thành phố Hà Nội.
Với dự án xây dựng ở số 8B Lê Trực, Hà Nội cần khẩn trương giải quyết dứt điểm, bảo đảm đúng quy hoạch chi tiết, an toàn công trình, bảo đảm quyền lợi đúng mức, chính đáng cho nhà đầu tư.
Cẩu tháp đã được lắp đặt đề phục vụ công tác tháo dỡ. |
Liên quan đến việc xử lý sai phạm tại dự án này, giai đoạn 1 tháo dỡ tum thang và tầng 19, được thực hiện từ tháng 11/2015, đến nay đã hoàn thành. Giai đoạn 2 sẽ là công việc xử lý cắt ngọn phần cao vượt phép tại tầng 17 và 18 tòa nhà và khôi phục các khoảng lùi, giật cấp, diện tích sàn so với Giấy phép xây dựng.
Ngày 7/5 vừa qua, trước sự chứng kiến của đại diện Tòa án nhân dân quận, Viện kiểm sát Nhân dân quận, các tổ chức chính trị - xã hội và đại diện tổ dân phố thuộc địa bàn dân cư số 6, số 12 phường Điện Biên, các lực lượng cưỡng chế của quận Ba Đình tiến hành mở khóa cửa các căn hộ tại tầng 18 công trình số 8B Lê Trực.
![]() |
Thủ tướng yêu cầu Hà Nội cần khẩn trương giải quyết dứt điểm vụ nhà 8B Lê Trực. |
Sau khi mở khóa, lực lượng cưỡng chế đã tiến hành kiểm kê các vật dụng, đồ đạc, trang thiết bị bên trong các căn hộ tại tầng 18. Tất cả mọi vật dụng, đồ đạc, trang thiết bị này sẽ được tháo dỡ, niêm phong để đưa về nơi lưu giữ theo quy định tại Cung Thể thao Quần Ngựa.
Được biết, sau khi hoàn thành công tác tháo dỡ các vật dụng, đồ đạc, trang thiết bị trong các căn hộ tại tầng 18, dự kiến đến ngày 12/5/2020, đơn vị thi công là Công ty Cổ phần Đầu tư xây dựng dân dụng Bắc Nam sẽ tiếp quản mặt bằng và tiến hành công tác tháo dỡ theo phương án, giải pháp đã được phê duyệt một số hạng mục tầng 18 gồm: cửa kính, tường, sàn nhà...
Dự kiến, kinh phí cho giai đoạn 2 là khoảng 17 tỷ đồng được tạm ứng từ ngân sách quận Ba Đình.
Thuận Phong

Hà Nội phong tỏa đường Trần Phú, tiếp tục ‘cắt ngọn’ nhà 8B Lê Trực
- UBND quận Ba Đình kiến nghị UBND TP Hà Nội cho phép chỉ định thầu đơn vị tháo dỡ giai đoạn 2 (tầng 17, 18) công trình sai phép 8B Lê Trực và tổ chức tháo dỡ từ ngày 15/5 tới đây.
Tags:
相关文章
Soi kèo góc Vallecano vs Sevilla, 22h15 ngày 1/3:
Bóng đáHoàng Ngọc - 01/03/2025 11:03 Kèo phạt góc ...
【Bóng đá】
阅读更多6 ứng dụng báo thức “độc” cho iPhone
Bóng đá1. Alarm Clock
Ứng dụng hoàn toàn miễn phí nhưng cung cấp vô số các thiết lập và tùy chọn các hoạt động như báo thức và đồng hồ cạnh giường ngủ của bạn. Bạn có thể tuỳ chọn để báo thức được nạp sẵn các âm thanh khác nhau. Với chức năng Sleep Timer, bạn có thể rơi vào giấc ngủ với âm nhạc, để giúp bạn dễ dàng vào trạng thái tỉnh thức, báo động sẽ mờ dần trong quá trình của 6 giây đến 30 phút tùy thuộc vào khoảng thời gian bạn đặt. Người dùng có thể tùy chỉnh giao diện của đồng hồ chính từ menu cài đặt, với độ sáng của nền hoặc văn bản từ màn hình chính.
2. iHome – Alarm Clock
Ứng dụng này kết hợp giữa đồng hồ và dự báo thời tiết. Ngoài ra nó cũng được tích hợp với Facebook, Twitter… iHome có thiết kế tinh tế khi để đứng thẳng và một chiếc đồng hồ báo thức đơn thuần, nhưng khi đặt nằm ngang thì ngay tức thành một máy chiếu phim hoành tráng với âm thanh sống động.
3. Alarm Tunes Lite
Một chiếc đồng hồ báo thức đơn giản và miễn phí dành cho iPhone và các thiết bị chạy iOS. Người dùng có thể dễ dàng cài đặt một trong những bài hát trên Thư viện của iPhone làm nhạc chuông báo thức hoặc chọn từ hai tùy chọn báo thức khác nhau. Chức năng lựa chọn báo lại cũng tích hợp sẵn, với một chủ đề tương thích với Retina Display (màn hình võng mạc) trên iPhone 4.
">...
【Bóng đá】
阅读更多10 lý do iPad đích thực là PC
Bóng đáiPad của Apple thường là chủ đề tranh luận khi các công ty nghiên cứu thị trường công bố số liệu về thị trường máy tính cá nhân (PC). Một số công ty nghiên cứu cho rằng iPad không nên được tính vào thị phần của PC bởi vì iPad là máy tính bảng chứ không phải là một chiếc PC theo nghĩa thuần khiết nhất. Tuy nhiên, những người khác lại cho rằng máy tính bảng đích thực là PC, chỉ khác là nó có hình dáng nhỏ gọn và di động hơn mà thôi. Do đó, iPad của Apple nên được tính đến trong các nghiên cứu về thị phần của PC.
Lập luận này được rất nhiều người đồng tình. Mặc dù máy tính bảng trông không giống PC và nó hoạt động cũng không giống PC theo một cách hiểu đơn giản nhất, nhưng nó vẫn là PC từ chức năng cho đến thiết kế. IPad đang mở rộng thị trường PC, mà mặc dù các hãng sản xuất PC như HP và Dell đều không muốn, nhưng iPad đang đánh dấu một bước phát triển mới trên thị trường máy tính cá nhân.
Sau đây là những lý do tại sao một số nhà phân tích và nghiên cứu thị trường, người tiêu dùng cho rằng iPad là máy tính cá nhân hay PC.
1. PC là gì?
Bất cứ khi nào có cuộc tranh luận là liệu iPad có phải là PC không thì không ai có thể đưa ra một khái niệm chắc chắn xem PC là gì? PC bắt buộc phải là một máy tính xách tay hay một máy tính để bàn? Nó có cần phải chạy Mac OS X, Linux hay Windows không? Nó phải đi kèm với một số phụ kiện nhất định không? Không có cách nào thực sự để xác định chính xác khái niệm PC. Vì vậy, tại sao một số người lại loại trừ iPad ra khỏi một khái niệm chưa rõ rang như vậy?
2. Màn hình cảm ứng không phải là tiêu chí loại iPad ra khỏi PC
Thường thấy, một số nhà phê bình cho rằng màn hình cảm ứng của iPad chứng minh rằng nó không phải là một máy tính cá nhân. Họ nói rằng một máy tính cá nhân thực sự phải có một con chuột và bàn phím để có thể sử dụng được đúng chức năng của nó. Nhưng lại không giải thích được tại sao máy tính xách tay lại có phần cảm ứng (touchpad) và việc một số máy tính bảng có thể sử dụng bút dùng cho màn hình cảm ứng để sử dụng Windows? Màn hình cảm ứng không phải là một yếu tố để loại bỏ iPad ra khỏi thế giới của PC. Và lập luận này không chính xác.
3. Khái niệm các tập tin và thư mục là vô nghĩa
Những người phản đối iPad là máy tính bảng cho rằng, PC phải có khả năng quản lý các tệp tin và thư mục và người dùng phải truy cập được vào các tiện ích cho phép họ quản lý hệ điều hành và iPad không làm được như vậy nên nó không phải là PC. Tuy nhiên, khi hệ điều hành iOS bổ sung thêm việc hỗ trợ các thư mục, thì lập luận trên không còn thuyết phục nữa. Hơn nữa, phần mềm nên là yếu tố sau cùng để xác định một thiết bị có phải là PC hay không.
4. Cấu trúc phức tạp trở thành một điều kiện tiên quyết?
iPad của Apple được xem như là một thiết bị đơn giản, vì nó thiếu sức mạnh xử lý và các thành phần để cho phép nó thực hiện mọi thao tác. Nhưng đừng quên rằng bạn có thể chỉnh sửa video trên iPad, cũng như lướt Web, kiểm tra email và gõ văn bản Word. iPad có thể không phức tạp được như máy tính để bàn hàng đầu của dòng Dell, nhưng nó cũng hơn rất nhiều so với một chiếc netbook tiêu chuẩn, mà mọi người vẫn gọi là PC.
">...
【Bóng đá】
阅读更多
热门文章
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Wellington Phoenix vs Melbourne City, 13h30 ngày 28/2: Lịch sử gọi tên
-
" alt="Cách kích hoạt giao diện mới của Youtube">Cách kích hoạt giao diện mới của Youtube
-
Năm sáu tuổi, vừa khai giảng được hơn một tháng, hai anh em đã thay phiên nhau bị viêm ruột thừa, phải phẫu thuật và điều trị liên tục bốn tuần liền. Xuất viện đi học lại chưa được bao lâu, hai đứa lại tiếp tục nhiễm trùng đường ruột, trị dứt điểm chắc cũng phải hơn nửa tháng. Số ngày nghỉ vượt quá quy định của trường, vậy là mẹ quyết định cho hai anh em học trễ một năm.
Năm lớp năm, Tuyên gặp phải sự cố khiến cho tâm lí sang chấn nghiêm trọng, không thể tiếp tục cùng anh mình hoàn thành việc học song song với nhau. Vậy nên cũng từ đó, Dương chính thức đi trước cậu em một lớp đúng với danh nghĩa "làm anh" của mình.
Gia đình Tuyên và Dương còn có một người con nuôi tên Kỳ, vì mồ côi ba mẹ từ nhỏ nên Kỳ được bà nội rước sang Mỹ nuôi dưỡng cho đến hiện tại. Gia đình Tuyên cũng gửi trợ cấp đều đặn để cậu con nuôi có một môi trường học tập tốt nhất. Nếu không phải lần này bà nội của hắn bệnh nặng không qua khỏi được, hắn chắc chắn sẽ không quay về Việt Nam, nói về quyết định này có lẽ hắn đã đắn đo suy nghĩ rất lâu, chỉ là hắn cũng không tài nào nghĩ ra, sự xuất hiện của mình lại náo loạn cuộc sống của một người cả đời như vậy.
...
"Tuyên, dậy đi con! Sao nằm đây ngủ vậy?"
"Mẹ..."
Giọng của mẹ nhè nhẹ cất lên đâu đó từ bên kệ dép, Lam Tuyên dụi mi mắt vài cái rồi mới chống tay ngồi dậy.
Hôm nay là thứ bảy, sau khi chạy bộ về, Tuyên tranh thủ chuẩn bị phần đồ ăn sáng cho mình để kịp đến trường. Học nửa buổi ở trường thì lại quay trở về nhà với một cơn đau đầu nhẹ, chỉ ngồi xem chương trình tivi một chút mà lại thiếp đi lúc nào chẳng hay.
"Thằng Dương đâu? Vẫn chưa về sao?"
"Anh hai có hẹn với bên hội học sinh chiều nay!"
Vốn là một bác sĩ tâm lí có tiếng rất giỏi. Nhiều năm nay mẹ còn lấn sân hoạt động cộng đồng kèm theo công tác xã hội để giúp đỡ những trường hợp không được may mắn.
Nhưng bởi vì lo cho công việc nhiều quá, mẹ cũng không có nhiều thời gian để quan tâm chính con ruột của mình. Hai đứa nó nương tựa vào nhau tự mình trưởng thành là chính, nhưng phải kể từ lúc Tử Kỳ đồng ý trở về, mẹ đã dành không ít thời gian của mình để lo lắng cho toàn bộ thủ tục của nó, duy chỉ có việc ra đón tận sân bay là mẹ không thể, bởi vì hôm nay còn phải tranh thủ sang nhà nội hoàn thành công việc gì đó. Ngậm ngùi đem trọng trách giao lại cho cậu con lớn, cứ tưởng đâu là chắc ăn rồi kia chứ?
"Ủa? Mẹ dặn nó chiều ra sân bay Liên Khương rước thằng Kỳ mà! Em con ít khi về Việt Nam, không để nó tự đi tự về được đâu! Bây giờ mấy giờ rồi?"
Tuyên điềm tĩnh liếc nhìn đồng hồ, còn nhàm chán ngáp dài một cái. Chuyện nhà có thêm thành viên mới không hề để lại được chút hứng thú nào trong thái độ.
"Anh hai có dặn con đi rước nó rồi, với lại hơn tám giờ tối mới hạ cánh mà, bây giờ mới bốn năm giờ!"
"Vậy thì được, mà con rước thì mẹ càng yên tâm hơn! À Tuyên, con có bằng lái ôtô rồi thì lấy xe của ba mà đi rước em cho ấm..."
"..."
Thật ra từ sớm mẹ cũng muốn Tuyên sẽ là người đi đón Tử Kỳ, chẳng qua sợ tính cách khó chịu của nó nói ra lại phiền thêm mấy câu từ chối nữa. Dù sao Dương vẫn nhiệt tình hơn, vậy mà nó lại có thể nhận lời giúp anh trai một cách nhanh nhẹn như vậy, khác hẳn với cách nó đã từ chối lời đề nghị tế nhị ban đầu của mẹ.
"Mà nè... đưa Tử Kỳ về nhà thì sắp xếp cho nó ở chung phòng với con luôn đi!"
"Mẹ nói gì?"
Lần này thì Lam Tuyên không ngáp ngủ nữa, hai mắt bỗng nhiên sáng bừng cùng một lúc chỉ vì câu nói của mẹ.
"Mẹ nói con dọn dẹp phòng cho Tử Kỳ ngủ chung chứ sao?"
"Không được! Con quen ở một mình từ lâu rồi mà!"
Mẹ cũng biết đề nghị của mình chắc chắn sẽ không nhận được đồng tình từ thằng con trai khó chịu trước mặt. Nhưng mà những lời mẹ đang nói vốn dĩ không phải là đang thương lượng với nó, mẹ hiện tại đang yêu cầu nó. Một yêu cầu vô cùng tối cao, khiến thằng bé buộc phải chấp nhận bằng tất cả sự nhiệt tình.
"Con thử làm chưa mà biết mình không làm được?"
"Nhưng mà... tại sao lại là phòng của con? Anh hai thì sao? Con tưởng thằng kia về sẽ ở phòng của anh hai, anh hai chủ yếu ở kí túc xá của trường, cả tuần về nhà có hai ba lần, sao không để thằng kia ở trong đó đi?"
Ở nhà thì Lam Tuyên rất hiếm khi lớn tiếng và phân bua, vậy mà giờ cũng biết bức xúc bắt đầu lên giọng tị nạnh, nhưng mà trước giờ vẫn như vậy, bởi vì nhà không có con gái nên đối với mẹ thì anh trai yếu đuối mỏng manh cứ như công chúa. Tị nạnh với công chúa của mẹ cũng không hề có kết quả tốt đẹp là mấy. Thái độ cáu gắt đó của thằng con trai, chỉ một từ không đủ chuẩn mực cũng đã bị mẹ trách rồi, mẹ nói ra câu nào sau đó, ánh mắt nhận tội của Lam Tuyên cũng dần hạ xuống theo từng câu chữ.
"Thằng kia là thằng nào?"
"Con xin lỗi, ý con là sao mẹ không để Tử Kỳ ở phòng của anh Dương đi..."
"Thằng bé từ nhỏ đã không có anh em ba mẹ ở cùng, mang nó về Việt Nam rồi cho nó một phòng riêng như vậy có ý nghĩa gì?"
"..."
Nhìn cái vẻ im lặng thế kia, có lẽ là đã tám chín phần muốn chấp nhận rồi. Vậy mà mẹ vẫn cố tình châm thêm vài ba câu chèn ép, ép đến khi thằng con khó chịu buộc lòng lên tiếng mới thôi.
"Mẹ cũng tính để cho hai đứa ở chung ngay từ đầu rồi, để con giúp đỡ nó quen với cuộc sống ở đây. Cái phòng tập nhảy của con đó, sau này mẹ sẽ cắt bớt đi để nới rộng phòng cho thằng Kỳ ở, chứ cái phòng chỗ cuối hành lang nhỏ quá, cũng không được thoải mái cho lắm!"
"Đừng cắt phòng tập nhảy của con mà mẹ, như vậy là chưa có đủ rộng đâu... còn cắt đi nữa con tập sao được?"
"Con đó, con có biết thằng Kỳ đột ngột quyết định về đây nên mẹ không kịp sắp xếp phòng cho nó không? Nếu đã biết thì đừng khiến mẹ khó xử, cái gì con cũng không chịu được thì mẹ sẽ cho con ra ngoài ở!"
"Con biết rồi... để con sắp xếp phòng... con không ra ngoài ở đâu, mẹ cũng đừng cắt phòng tập nhảy của con!"
Thật ra ba mẹ vốn cũng đang kinh doanh tận ba bốn khu homestay gần đây. Chuyện Tử Kỳ có chỗ ngủ hay là không đâu phải chuyện khó khăn gì, chẳng qua thừa biết mẹ muốn cho Tử Kỳ cảm giác gần gũi. Thế nên Lam Tuyên cũng chẳng còn cách khác, vừa không muốn phải ở cùng với Tử Kỳ, vừa không muốn hy sinh cái phòng tập nhảy đầu tư to bự, đành chủ động đứng dậy xách đồ lên lầu, đi tới cuối hành lang, nơi có cái phòng trống mà mẹ nhắc đến. Tranh thủ dọn dẹp cho người ta có một chỗ ngủ thoải mái trước khi bị mẹ sờ gáy thêm một lần nữa.
Dọn một mạch từ lúc bắt đầu cho đến hơn tám giờ tối mà quên không ăn uống gì, quên luôn cả nhiệm vụ đi rước Tử Kỳ mà anh hai đã nhờ vả trước đó. Thế là dù không hề cố ý, Tuyên vẫn bỏ Tử Kỳ đáng thương hết sức đứng ôm cái bảng có ghi tên mình ở ngoài sân bay, chờ đến khi người xung quanh đó giãn dần.
"Thuê bao quý khách vừa gọi..."
Tử Kỳ đợi hơn ba mươi phút nên cũng bắt đầu nóng lòng thử gọi vào số mà mẹ đã đưa trước đó. Hắn không biết đây là số di động của anh hai, người còn đang tất bật công việc ở hội học sinh, lúc bắt đầu cuộc họp, Hàn Dương vốn đã tắt chuông rồi.
"Mấy người này, sao không có ai online để gọi vậy ta..."
Loay hoay tìm lại địa chỉ trong điện thoại, mà điện thoại của hắn thì cũng đã nghịch suốt chuyến bay dài. Không mang theo cục pin dự phòng đúng là một sai lầm lớn, vừa đọc được tên đường thì điện thoại cũng "ngáp ngáp" tắt nguồn mất tiêu.
Hắn đã mua được một cái sim tạm thời, những cũng chẳng có cách gì để liên lạc người nhà ra đón. Trong khi đó, dù anh hai đã cẩn thận gửi cho hắn số điện thoại của Lam Tuyên, nhưng Tử Kỳ lại để chế độ máy bay trước khi nhận được tin nhắn.
Làm xong thủ tục nhập cảnh rồi, hắn còn phải di chuyển từ Sài Gòn về Đà Lạt, cũng không nghĩ là mình xui xẻo đến mức như vậy, Tử Kỳ ỷ y vào số phần trăm pin còn lại trong máy, ỷ y vào trong sự bất cẩn của mình.
Lẽ ra, hắn vẫn còn một cách là ngồi đợi ở chỗ sạc miễn phí, nhưng trớ trêu làm sao khi trạm sạc này lại sử dụng dây cáp để kết nối, điện thì có nhưng không có dây để cắm. Hắn bực dọc lảm nhảm mấy câu tiếng Việt đầu tiên trên mảnh đất mẹ.
"Thời buổi nào rồi còn sài dây cáp nữa chứ? Đã cho sạch miễn phí sao không cho xài đế sạc không dây luôn đi!"
"Người ta cho sạc free là may lắm rồi còn đòi với hỏi!"
Một người ngồi bên cạnh lên tiếng đáp lại đôi chút thắc mắc của hắn.
"..."
Ừ thì người ta phản bác câu than phiền của hắn cũng không hề sai. Nên hắn cũng tự biết an phận chọn cách im lặng mà quay lưng đi.
Cuối cùng cũng không đủ kiên nhẫn chờ đợi thêm nữa, Tử Kỳ quyết định kéo chiếc vali của mình ra bên ngoài tìm bắt taxi. Vị trí ít nhất mà hắn biết được chính là "Chợ Đà Lạt". Nhưng từ chợ về nhà tiếp theo phải đi thế nào thì hắn bó tay toàn tập, niềm hi vọng cuối cùng là phải làm sao có thể tìm được một chỗ để sạc điện thoại trước đã. Rơi vào tình thế này hắn chỉ ước mình vẫn còn ở Mỹ, ghé vào bất kì cửa hàng tiện lợi nào cũng có thể sạc miễn phí, chỉ cần đặt điện thoại lên đế và ăn xong phần gà rán mà thôi.
...
Dòng người ngoài kia dù vội vã nhưng ai cũng có một người nhất định đang chờ, nhìn qua nhìn lại chỉ một mình hắn loay hoay tự tìm taxi, mà taxi tầm này đều đã có người gọi sẵn từ trước, muốn tìm một chiếc chưa có khách để chui vào thôi cũng khó vô cùng.
"Meo!"
Hắn thở dài ngán ngẩm nhìn ra một vùng trời đêm bắt đầu tí tách mưa rơi. Cảm thấy mình rất giống một chú mèo con lạc chủ. Nhưng mà cái tiếng "Meo" vừa rồi thì không phải do hắn kêu đâu nhé.
"Meo!"
Dưới lề đường chẳng biết từ đâu chui ra một con mèo nhỏ, là mèo Anh lông ngắn trông rất đáng yêu, cổ nó có đeo vòng nhưng lại lang thang sợ đến phát run, nép vào dưới bánh của một chiếc taxi ngay trước mặt hắn.
"A a a... Anh gì ơi, chờ chút đã..."
Tử Kỳ từ lúc nhỏ đã rất thích mèo, cho nên trước mắt hắn chuyện một con mèo đáng thương bị cán sẽ thật kinh khủng. Hắn liều mạng chạy ra, mặc trời mưa chặn ở trước đầu taxi ra hiệu để tài xế đừng lăn bánh. Người tài xế nghe thấy tiếng của đối phương hốt hoảng thế kia đương nhiên không đạp ga nữa, phút chốc khi hắn cúi xuống ôm bé mèo vào lòng, cũng là lúc Lam Tuyên đội mưa từ trong thành phố chạy tới tìm hắn, vốn đã gần đến mức đó rồi nhưng lại không ai nhận ra ai.
"Meo, chủ của mày đâu? Mày đi lạc hả... tội nghiệp, giống tao quá à..."
"Meo..."
Nhìn khung cảnh lạ lẫm trước mắt, Tử Kỳ thở dài cúi xuống nói thì thầm với con mèo đáng thương ở trên tay.
"Mày nói coi, giờ tao phải làm sao..."
Một mình lo cho bản thân đã không xong, lại còn rước thêm cả con mèo này nữa.
"Để xem..."
Chiếc vòng cổ của nó có khắc tên "Miu", mặt sau kèm với số điện thoại của chủ. Nhưng dù sao thì cũng rất lấy làm tiếc vì điện thoại trong túi hắn đã hết pin rồi.
"Thôi mày chịu khổ với tao một chút đi nha, chút nữa tao có chỗ dung thân tao sẽ tìm chủ cho mày! Được không?"
"Meo!"
" alt="Truyện [BL] U Mê">Truyện [BL] U Mê
-
Truyện [BJYX] Nếu Tiêu Chiến Xuyên Không Đến 5 Năm Sau
-
Nhận định, soi kèo Kazma vs Al Kuwait, 20h55 ngày 27/2: Cơ hội bứt phá
-
iPod với nhiều tính năng mớiThêm vào đó bạn còn có thể mang chiếc iPod nano trên cổ tay. Trong 2 năm gần đây, các dòng sản phẩm iPod dường như không phát triển. Ở quý trước, Apple bán được 6.6 triệu chiếc iPod, giảm 27% so với cùng kỳ năm ngoái.
" alt="Sắp có loa ngoài riêng cho iPod">Sắp có loa ngoài riêng cho iPod