{keywords}

"Những cậu con trai của tôi rất nghịch ngợm, lúc thì khóc lóc không chịu đi giày, lúc lại vẽ nguệch ngoạc lên tường". (Ảnh minh họa)

Đã từ lâu tôi không còn phải đi ngủ trong sự tức giận lại vừa hối hận trong lòng vì cảm thấy mình là bà mẹ tồi tệ nhất. Tôi đã không còn phải than vãn với chồng vì mình đã trót lỡ mắng con. Đã từ lâu, tôi không còn phải nghe tiếng con hét lên: “Mẹ là người mẹ tệ nhất thế giới. Con không còn yêu mẹ nữa”.

Khi tôi không còn la mắng con, tôi thấy mình trở nên yêu thương và kiên nhẫn hơn với lũ trẻ. Ở nhà, 4 đứa trẻ luôn là khán giả trung thành và quan trọng nhất với tôi. Chúng quan sát tôi mọi lúc. Tôi luôn muốn các con nhận xét mình bằng những gì chúng thấy và đánh giá: “Mẹ của con là người mẹ tuyệt vời nhất trong những người mẹ tuyệt vời”.

Cũng giống như người lớn, lũ trẻ sẽ có những ngày rất tốt nhưng cũng có những ngày cảm xúc chẳng mấy dễ chịu. Chúng có thể gắt gỏng và không chịu lắng nghe.

Những cậu con trai của tôi cũng vậy, lúc thì khóc lóc không chịu đi giày, lúc lại vẽ nguệch ngoạc lên tường. Những lúc như thế tôi luôn dặn mình rằng các con vẫn là những đứa trẻ. Chúng đang phải học hỏi, phát triển và tìm cách xử lý. Khi chúng sai, tôi tự nhủ la mắng lúc đó cũng không giúp ích gì. Và lũ trẻ cũng giống như tôi, không muốn bị mắng.

Tôi luôn cố gắng hết sức có thể áp dụng theo những mẹo dạy con để các con sống có kỷ luật hơn. Là mẹ, tôi hoàn toàn có quyền hét lên: “Nhặt ngay Legos lên và xếp gọn gàng vào” khi lũ trẻ bướng bỉnh không chịu nghe hoặc tôi sẽ đi ra ngoài hít thở vài giây để lấy bình tĩnh rồi quay trở vào với một yêu cầu khác nhưng nhẹ nhàng hơn. Thú thực, tôi thấy việc rời đi trong giây lát để lấy bình tĩnh sẽ khiến đống đồ chơi được nhặt lên nhanh hơn.

Đã nhiều lần tôi muốn từ bỏ ý định này. Tôi nghĩ rằng la mắng sẽ dễ dàng đem lại hiệu quả hơn. Nhưng rồi tôi đã hiểu, la mắng chỉ làm mọi việc rối ren vượt tầm kiểm soát. Làm sao lũ trẻ có thể kịp nghe thấy tôi liên tục nói: “Nhanh lên. Lấy balo. Giày đâu? Áo khoác nữa. Con phải tự tìm. Nhanh lên nào”. Đó là một hỗn hợp âm thanh chói tai, nặng nề có thể khiến con sợ hãi đến bật khóc.

Tôi nhớ, một đêm nọ khi cả nhà đã đi ngủ, tôi chợt nghe thấy tiếng bước chân xuống cầu thang. Tôi hoàn toàn có thể nổi nóng, hét toáng lên yêu cầu con phải trở lại giường đi ngủ ngay lập tức. Nhưng tôi đã rất bình tĩnh và nhắc con quay trở lại giường.

Khi tôi ngồi bên con, con đã thỏ thẻ nói: “Mẹ ơi, mẹ vẫn sẽ yêu con nếu con lên thiên đường trước chứ? Nếu mẹ đi trước, con vẫn sẽ yêu mẹ. Con sẽ mãi mãi yêu mẹ”. Nước mắt tôi vẫn còn rơi khi tôi gõ những dòng này. Tôi tin chắc rằng nếu lúc đó tôi hét lên với con, chúng sẽ không bao giờ nói với tôi những lời ngọt ngào thế.

Không la mắng bọn trẻ là một điều không dễ dàng gì, nhưng làm những việc khác thay thế sẽ dễ dàng hơn, đơn giản như vào toilet rồi hét lên, đấm đá vào cái gì đó hay hát vu vơ… Có thể ban đầu bạn sẽ thấy những gì mình làm thật ngốc nghếch, nhưng thật sự rất hiệu quả.

Tôi còn có thêm một câu cửa miệng hay ho nữa là "Ít ra thì...". Câu thần chú này giúp tôi suy nghĩ nhẹ nhàng hơn trong mọi việc. Ví dụ khi con làm rơi ly sữa xuống sàn, tôi tự nghĩ rằng: “Ít ra thì đó không phải là ly thủy tinh và ít nhất thì con cũng đã giúp đỡ mình dọn dẹp rồi”.

{keywords}

"Bây giờ tôi đã ngừng la hét. Tôi thấy mình bình tĩnh và hạnh phúc hơn" (Ảnh minh họa)

Các bà mẹ luôn chăm sóc cho người khác, nhưng lại không có thời gian chăm sóc bản thân mình. Từ khi tôi thấy mình thừa cân, cảm thấy xa cách với bạn bè và cảm thấy kiệt sức khiến cho tôi nóng nảy muốn la hét lên, vậy là tôi bắt đầu học cách chăm sóc bản thân mình nhiều hơn.

Tôi bắt đầu đi ngủ sớm hơn, dành thời gian tập thể dục, mỗi ngày cố gắng gọi cho một người quan trọng nhất. Tôi biết tự an ủi mình rằng không hoàn hảo cũng không sao.

Bây giờ tôi đã ngừng la hét. Tôi thấy mình bình tĩnh và hạnh phúc hơn. Tôi đi ngủ không còn cảm giác tội lỗi và thức dậy tự tin rằng những đứa trẻ của tôi cũng cảm thấy hạnh phúc. Tôi thường xuyên được nghe những đứa con của tôi nói rằng: “Con yêu mẹ Orange Rhino rất nhiều”. Điều đó quả rất tuyệt vời.

Thúy Nga (Theo Huffpost)

9 câu nói hữu hiệu thay vì nói “không” với trẻ

9 câu nói hữu hiệu thay vì nói “không” với trẻ

Thay vì nói “không được” để cấm đoán trẻ, cha mẹ có thể diễn đạt theo những cách tích cực hơn, ví dụ nói: “Mẹ hiểu những gì con đang làm/ đang suy nghĩ” trước khi giải thích về giới hạn của một việc nào đó.

" />

“Ngừng mắng con trong 399 ngày, tôi không còn là bà mẹ tệ nhất thế giới”

Thế giới 2025-04-21 07:37:53 7948

Orange Rhino là bà mẹ của 4 đứa con. Vốn là người nóng nảy và không kiểm soát được cảm xúc,ừngmắngcontrongngàytôikhôngcònlàbàmẹtệnhấtthếgiớlich bong da u23 chau a bà mẹ này đã quyết định sẽ thực hiện 365 ngày không la mắng con khi dạy con.

Cô đã thực được quyết tâm ấy trong suốt 399 ngày. Điều đó cũng giúp cô nhận ra những bài học quý mà chính bản thân Orange Rhino không ngờ tới.

{ keywords}

"Những cậu con trai của tôi rất nghịch ngợm, lúc thì khóc lóc không chịu đi giày, lúc lại vẽ nguệch ngoạc lên tường". (Ảnh minh họa)

Đã từ lâu tôi không còn phải đi ngủ trong sự tức giận lại vừa hối hận trong lòng vì cảm thấy mình là bà mẹ tồi tệ nhất. Tôi đã không còn phải than vãn với chồng vì mình đã trót lỡ mắng con. Đã từ lâu, tôi không còn phải nghe tiếng con hét lên: “Mẹ là người mẹ tệ nhất thế giới. Con không còn yêu mẹ nữa”.

Khi tôi không còn la mắng con, tôi thấy mình trở nên yêu thương và kiên nhẫn hơn với lũ trẻ. Ở nhà, 4 đứa trẻ luôn là khán giả trung thành và quan trọng nhất với tôi. Chúng quan sát tôi mọi lúc. Tôi luôn muốn các con nhận xét mình bằng những gì chúng thấy và đánh giá: “Mẹ của con là người mẹ tuyệt vời nhất trong những người mẹ tuyệt vời”.

Cũng giống như người lớn, lũ trẻ sẽ có những ngày rất tốt nhưng cũng có những ngày cảm xúc chẳng mấy dễ chịu. Chúng có thể gắt gỏng và không chịu lắng nghe.

Những cậu con trai của tôi cũng vậy, lúc thì khóc lóc không chịu đi giày, lúc lại vẽ nguệch ngoạc lên tường. Những lúc như thế tôi luôn dặn mình rằng các con vẫn là những đứa trẻ. Chúng đang phải học hỏi, phát triển và tìm cách xử lý. Khi chúng sai, tôi tự nhủ la mắng lúc đó cũng không giúp ích gì. Và lũ trẻ cũng giống như tôi, không muốn bị mắng.

Tôi luôn cố gắng hết sức có thể áp dụng theo những mẹo dạy con để các con sống có kỷ luật hơn. Là mẹ, tôi hoàn toàn có quyền hét lên: “Nhặt ngay Legos lên và xếp gọn gàng vào” khi lũ trẻ bướng bỉnh không chịu nghe hoặc tôi sẽ đi ra ngoài hít thở vài giây để lấy bình tĩnh rồi quay trở vào với một yêu cầu khác nhưng nhẹ nhàng hơn. Thú thực, tôi thấy việc rời đi trong giây lát để lấy bình tĩnh sẽ khiến đống đồ chơi được nhặt lên nhanh hơn.

Đã nhiều lần tôi muốn từ bỏ ý định này. Tôi nghĩ rằng la mắng sẽ dễ dàng đem lại hiệu quả hơn. Nhưng rồi tôi đã hiểu, la mắng chỉ làm mọi việc rối ren vượt tầm kiểm soát. Làm sao lũ trẻ có thể kịp nghe thấy tôi liên tục nói: “Nhanh lên. Lấy balo. Giày đâu? Áo khoác nữa. Con phải tự tìm. Nhanh lên nào”. Đó là một hỗn hợp âm thanh chói tai, nặng nề có thể khiến con sợ hãi đến bật khóc.

Tôi nhớ, một đêm nọ khi cả nhà đã đi ngủ, tôi chợt nghe thấy tiếng bước chân xuống cầu thang. Tôi hoàn toàn có thể nổi nóng, hét toáng lên yêu cầu con phải trở lại giường đi ngủ ngay lập tức. Nhưng tôi đã rất bình tĩnh và nhắc con quay trở lại giường.

Khi tôi ngồi bên con, con đã thỏ thẻ nói: “Mẹ ơi, mẹ vẫn sẽ yêu con nếu con lên thiên đường trước chứ? Nếu mẹ đi trước, con vẫn sẽ yêu mẹ. Con sẽ mãi mãi yêu mẹ”. Nước mắt tôi vẫn còn rơi khi tôi gõ những dòng này. Tôi tin chắc rằng nếu lúc đó tôi hét lên với con, chúng sẽ không bao giờ nói với tôi những lời ngọt ngào thế.

Không la mắng bọn trẻ là một điều không dễ dàng gì, nhưng làm những việc khác thay thế sẽ dễ dàng hơn, đơn giản như vào toilet rồi hét lên, đấm đá vào cái gì đó hay hát vu vơ… Có thể ban đầu bạn sẽ thấy những gì mình làm thật ngốc nghếch, nhưng thật sự rất hiệu quả.

Tôi còn có thêm một câu cửa miệng hay ho nữa là "Ít ra thì...". Câu thần chú này giúp tôi suy nghĩ nhẹ nhàng hơn trong mọi việc. Ví dụ khi con làm rơi ly sữa xuống sàn, tôi tự nghĩ rằng: “Ít ra thì đó không phải là ly thủy tinh và ít nhất thì con cũng đã giúp đỡ mình dọn dẹp rồi”.

{ keywords}

"Bây giờ tôi đã ngừng la hét. Tôi thấy mình bình tĩnh và hạnh phúc hơn" (Ảnh minh họa)

Các bà mẹ luôn chăm sóc cho người khác, nhưng lại không có thời gian chăm sóc bản thân mình. Từ khi tôi thấy mình thừa cân, cảm thấy xa cách với bạn bè và cảm thấy kiệt sức khiến cho tôi nóng nảy muốn la hét lên, vậy là tôi bắt đầu học cách chăm sóc bản thân mình nhiều hơn.

Tôi bắt đầu đi ngủ sớm hơn, dành thời gian tập thể dục, mỗi ngày cố gắng gọi cho một người quan trọng nhất. Tôi biết tự an ủi mình rằng không hoàn hảo cũng không sao.

Bây giờ tôi đã ngừng la hét. Tôi thấy mình bình tĩnh và hạnh phúc hơn. Tôi đi ngủ không còn cảm giác tội lỗi và thức dậy tự tin rằng những đứa trẻ của tôi cũng cảm thấy hạnh phúc. Tôi thường xuyên được nghe những đứa con của tôi nói rằng: “Con yêu mẹ Orange Rhino rất nhiều”. Điều đó quả rất tuyệt vời.

Thúy Nga (Theo Huffpost)

9 câu nói hữu hiệu thay vì nói “không” với trẻ

9 câu nói hữu hiệu thay vì nói “không” với trẻ

Thay vì nói “không được” để cấm đoán trẻ, cha mẹ có thể diễn đạt theo những cách tích cực hơn, ví dụ nói: “Mẹ hiểu những gì con đang làm/ đang suy nghĩ” trước khi giải thích về giới hạn của một việc nào đó.

本文地址:http://vip.tour-time.com/html/32b499352.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Puebla vs Necaxa, 08h00 ngày 19/4: Thắng và hy vọng

1a.png
Pin dự phòng dung lượng 1900mAh của Yoobao có giá trên 240.000 đồng.

Chủng loại đa dạng

Nếu như cách đây khoảng nửa năm, thị trường pin dự phòng dành riêng cho các loại smartphone (điện thoại thông minh) vốn được tiếng… “xài hoang” điện năng như HTC, iPhone, BlackBerry, Nokia hay Sony, Samsung… vẫn còn ít sự lựa chọn thì nay, số lượng đã đông đảo gấp nhiều lần với hàng loạt sản phẩm được phân phối chính hãng hoặc hàng xách tay.

Có thể kể tới những thương hiệu đang xuất hiện trên thị trường như Scud, Mili Power, Yoobao, Universal, Sony… với dung lượng từ 1200mAh cho tới 18000 mAh. Cụ thể, loại từ 1200mAh tới 6000mAh có MiLi Power Spring 4 dung lượng 1600mAh, Power Pack 4 3000mAh, Scud L910 4100mAh, Yoobao YB-602 4800 mAh… Còn nếu muốn tìm mua loại dung lượng lớn hơn để đáp ứng nhu cầu sử dụng trong những chuyến đi công tác dài ngày, đi du lịch hoặc “chữa cháy” tại những cuộc hội thảo khó tìm ổ cắm điện để sạc thì người tiêu dùng có thể tìm mua loại dung lượng lớn như Yoobao Power Bank YB642 11.200 mAh (trên lý thuyết, có thể sạc đầy 6 lần cho các loại smartphone có pin dung lượng khoảng 2000mAh), hay sản phẩm Mili Power King của hãng Mili Power với dung lượng “khủng” 18.000mAh.

Bên cạnh những dòng đặc thù chỉ trang bị chân sạc dành riêng cho từng loại smartphone như Nokia, HTC hay BlackBerry…, thì hiện cũng có nhiều loại được trang bị kèm theo tới 7 loại đầu adapter khác nhau, giúp người sử dụng kết nối được nhiều loại thiết bị. Trong quá trình sử dụng, trên hầu hết các thiết bị đều có đèn LED hiển thị chỉ số dung lượng pin nên dễ dàng theo dõi.

Tại thị trường trong nước, các sản phẩm được phân phối chính hãng đều được bảo hành 6 - 12 tháng (trong khi loại hàng xách tay thường được bảo hành từ 1 - 3 tháng), giá bán cũng cao hơn hàng xách tay. Điều này khiến cho nhiều người tiêu dùng e ngại trước khi rút ví, tuy nhiên tiền nào của đấy, dùng sản phẩm chính hãng sẽ giúp cho các thiết bị smartphone đắt tiền có độ bền cao hơn nếu sử dụng thường xuyên và lâu dài.

">

Pin dự phòng cho smartphone: Chọn chính hãng hay xách tay?

">

Smartphone lõi tứ không thực sự tạo 'cơn khát'

Nhận định, soi kèo Western Sydney vs Melbourne City, 16h35 ngày 19/4: Hướng tới play

">

Chơi Gunny cảm giác như chơi Angry birds


Lúc Tống Trân gọi điện thoại cho Hà An Nhiên, cô đang vẽ tranh. Hà An Nhiên tập trung vẽ tranh trên tờ giấy Tuyên Thành [1] trắng toát, lơ đễnh trả lời.

[1] Một loại giấy có nguồn gốc ở Trung Quốc cổ đại, được sử dụng để viết và vẽ.

"Không có việc gì, sao thế?"

"Chị Phinh tạm thời bận việc, cậu đi thử vai với mình được không?"

"Được." Bút vẽ của Hà An Nhiên không hề dừng lại.

"Đúng rồi, An Nhiên, mình nghe nói nam chính của《Cẩm Tú Sơn Hà》là điều động nội bộ đấy."

"Ồ."

"Nghe nói khả năng rất lớn là Chu Duyên Xuyên." Ở đầu bên kia điện thoại, Tống Trân nhắc đến cái tên Chu Duyên Xuyên, kích động đến nỗi giọng cũng bắt đầu run lên.

Chu Duyên Xuyên?

Bàn tay đang vẽ tranh của Hạ An Nhiên khựng lại.

"Cạch".

Là tiếng bút gãy.

Đầu bên kia điện thoại, Tống Trân tràn trề hứng thú huyên thuyên, thế nhưng một chữ Hà An Nhiên cũng không nghe lọt.

Chu Duyên Xuyên, Chu đại ảnh đế cực kì nổi tiếng trong giới giải trí, đối tượng muốn hợp tác của không biết bao nhiêu đạo diễn và nhà làm phim. Đối với mọi người, cái tên Chu Duyên Xuyên này tượng trưng cho việc đem lại một lượng rating tăng mạnh.

Tống Trân lại lải nhải cùng Hà An Nhiên thêm ít chuyện nữa.

Sau khi cúp điện thoại, Hà An Nhiên nhìn đống bút chì màu được xếp ngay ngắn thẳng hàng, đột nhiên không muốn vẽ nữa.

Cẩn thận nghĩ lại, chợt nhận ra cô và anh đã xa nhau bảy năm rồi.

Bảy năm như một chiếc bóng lọt qua khe cửa. Bảy năm nay, chỉ có bốn năm học đại học ở Chiết Giang là ổn định, mấy năm gần đây, cô cùng mẹ đi qua biết bao thành phố, trường học thay đổi, nhà cũng thay đổi, địa chỉ không hề dừng lại.

Nhưng tin tức về Chu Duyên Xuyên, bảy năm nay cô vẫn luôn nghe được.

Anh đã làm được, giờ anh đã là một trong những diễn viên hàng đầu trong giới, sinh hoạt thường ngày của diễn viên hàng đầu, ai mà không chú ý đến?

Bốn năm học ở Học viện Nghệ thuật Chiết Giang, sau khi tốt nghiệp, không biết vì sao, cô lại trở về Bắc Kinh. Thành phố phồn hoa náo nhiệt nhưng vì thiếu đi tình người mà lạnh lẽo. Mỗi ngày ở Bắc Kinh lưu động 8,226 triệu dân cư, tỷ lệ gặp được một người là bao nhiêu, Hà An Nhiên không phải không biết.

...

Ngày thử vai hôm đó, vừa đến nơi, Tống Trân đã nhìn thấy không ít diễn viên đến thử vai, đều là diễn viên tuyến hai tuyến ba [2].

[2] Tương tự như sao hạng B của showbiz Việt Nam.

Tống Trân không phải đại minh tinh, cô ra mắt đã được hai năm, cũng nhận không ít vai diễn nhưng vẫn luôn ở trạng thái lưng chừng, mãi đến giờ cũng chỉ có thể gọi là minh tinh tuyến hai, xem như có chút danh tiếng.

Tất cả mọi người ở đây đều là người trong giới giải trí - một nơi hỗn loạn, ít nhiều cô ấy cũng quen được vài người, cùng nhau hàn huyên vài câu.

Sau khi trò chuyện xong, Tống Trân và Hà An Nhiên trực tiếp đi đến khu vực chờ, đúng lúc đó gặp được hai cô gái nhỏ. Các cô ấy đang thảo luận chuyện gì đó, lúc đi ngang qua, Hà An Nhiên nghe được vài ba câu.

"Không biết có thể may mắn nhìn thấy Chu Duyên Xuyên không. Nếu có thể được anh ấy liếc mắt một cái, cho dù không thông qua vòng tuyển chọn mình cũng cam lòng."

"Vẫn chưa biết có phải là Chu Duyên Xuyên không mà."

"Chắc chắn, tối hôm qua mình nói chuyện với một vị tiền bối, đã định ra rồi, chắc chắn là Chu Duyên Xuyên."

Lúc các cô ấy đi qua, Tống Trân dùng khuỷu tay huých Hà An Nhiên, Hà An Nhiên nghiêng đầu, khó hiểu nhìn Tống Trân.

"Muốn gặp Chu Duyên Xuyên đúng là còn khó hơn cả lên trời, huống gì mọi người đều nói Chu Duyên Xuyên là nam chính được điều động nội bộ. Nếu đã định ra sẵn, cần gì phải đến thử vai nữa."

Hà An Nhiên hờ hững gật đầu, trên mặt không có biểu tình gì, nhưng trong lòng đã long trời lở đất. Muốn gặp Chu Duyên Xuyên so với lên trời còn khó hơn, trước đây cô không hề biết, nhưng mấy năm nay cô đã hiểu sâu sắc. Bây giờ Chu Duyên Xuyên không còn là người mà cô muốn gặp là có thể gặp được.

"Ừm."

Tống Trân đã nhiều lần thấy bạn thân đáp lại dửng dưng như vậy nên cũng không trách, đã nhiều năm làm bạn tốt, sao cô lại không biết tính tình của cô ấy. Nói dễ nghe một chút là hờ hững, không một gợn sóng, nói khó nghe chính là máu lạnh, bản tính bạc bẽo.

Hai người ngồi ở khu ghế chờ, lẳng lặng đợi.

Cùng lúc đó, một nam một nữ từ bên ngoài vào, người đàn ông có dáng người cao lớn, người phụ nữ mảnh khảnh cao gầy, cả hai đều mang mũ và khẩu trang.

"Duyên Xuyên thật sự không tới?" Người phụ nữ hỏi người đàn ông bên cạnh.

Người đàn ông gật đầu.
">

Truyện Người Trong Lòng

友情链接