Nhận định

‘Kẻ đốt đền’ trường Ams: Các trường chuyên đang tồn tại không có mục đích

字号+ 作者:NEWS 来源:Công nghệ 2025-01-31 21:49:16 我要评论(0)

TS Nguyễn Đức Thành đã chia sẻ thêm với PV VietNamNet về cuộc tranh luận này.Trước hết,ẻđốtđềntrườnghyundai accenthyundai accent、、

TS Nguyễn Đức Thành đã chia sẻ thêm với PV VietNamNet về cuộc tranh luận này.

Trước hết,ẻđốtđềntrườngAmsCáctrườngchuyênđangtồntạikhôngcómụcđíhyundai accent tôi không phê phán chất lượng của trường Ams. Tôi vốn là cựu học sinh chuyên Lý. Quãng thời gian học ở trường Ams những năm 1992-1995 luôn là thời kỳ đẹp đẽ nhất của đời tôi.

Tôi được học ở ngôi trường trong điều kiện vật chất ưu việt thời ấy, có bạn bè tốt và giỏi, thầy cô tuyệt vời như thể thuộc về tầng lớp tinh hoa vậy. Và hẳn bây giờ, trường Ams vẫn là có chất lượng đào tạo tốt hơn một trường công trung bình và là niềm mơ ước của nhiều học sinh, gia đình.

Nhưng chúng ta cần đánh giá sự tồn tại của mô hình trường Ams trong tổng thể xã hội hiện nay có hợp lý hay không. Ở đây, tôi chỉ làm rõ thêm một phần trong những lập luận của tôi về sự bất cập của mô hình trường Ams và các trường chuyên khác.

{ keywords}

TS. Nguyễn Đức Thành, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu Kinh tế và Chính sách (Trường ĐH Kinh tế, ĐH Quốc gia Hà Nội) (Ảnh: Thúy Nga)

Chi tiền cho "nhân tài" làm gì?

Là một người làm chính sách kinh tế-xã hội, tôi quan tâm tới việc các trường chuyên sử dụng nguồn lực và tài chính của nhà nước để phục vụ cho mục đích gì?

Nếu như những ngôi trường này được tài trợ bởi tư nhân - nơi cha mẹ có điều kiện trang trải đầy đủ mọi chi phí để con họ trở thành người mà họ muốn, điều đó không có gì để bàn.

Hoặc nếu như những trường này là trường công thuần túy, nhận tiền từ ngân sách nhà nước như mọi trường công khác và giảng dạy với chất lượng vượt trội, thì điều đó càng không có gì để bàn, nếu không muốn nói là cần khuyến khích.

Nhưng có một vấn đề, trường Ams hiện nay (cũng như mọi “trường chuyên” khác) đang nhận ngân sách tính trên đầu học sinh cao hơn khoảng 2,5-2,7 lần các trường công khác.

Ở đây, tôi chỉ muốn làm rõ logic của vấn đề, chứ tôi không quan tâm lắm đến số tiền cao hơn 2-3 lần hay 5 lần. Vấn đề chỉ là, nếu đã được tài trợ cao hơn thì phải có một mục đích rõ ràng cho việc đó.

Có mấy mục đích được nêu ra nhằm biện minh cho sự tồn tại của các trường chuyên.

Thứ nhất, có người nói mục đích của trường chuyên là để đào tạo ra những người ưu tú đi thi quốc tế nhằm cải thiện hình ảnh đất nước, mang lại sự vẻ vang cho tổ quốc. Nếu thế thì có cần thiết phải xây dựng tốn kém một hệ thống dàn trải các trường chuyên trên khắp cả nước như vậy hay không? 

Thứ hai, có người lại nói mục đích của trường chuyên là để đào tạo ra “nhân tài”. Tôi thấy hoài nghi về mục đích này.

Nếu nhà nước thực sự đã bỏ tiền ra để phát hiện và bồi dưỡng “nhân tài” và tiền ấy là của những người dân bình thường đóng góp, thì những “nhân tài” ấy phải có nhiệm vụ phục vụ nhân dân - những người đã đóng tiền cho họ ăn học.

Còn nếu không, chúng ta chi tiền cho “nhân tài” làm gì? Bản thân những người có tài đã có thể tự lo liệu cho cuộc sống của họ dễ dàng hơn những người bình thường rồi, sao phải đầu tư thêm cho họ?

Nhiều người viện dẫn, các nước vẫn đang có những ngôi trường đặc biệt để rèn luyện người có năng lực. Tôi cho rằng, đó là trường đào tạo những người ở độ tuổi lớn hơn tuổi học phổ thông.

Nếu có đào tạo ở độ tuổi phổ thông thì cũng rất hãn hữu và trong những hoàn cảnh đặc biệt. Điểm cốt yếu là những người ấy sau khi được đào tạo xong thì phải phục vụ bộ máy nhà nước.

Điều này giống như trong các trường công an, quân đội hiện nay. Khi nhận sự tài trợ đặc biệt từ nhà nước để phát triển, họ đã chấp nhận một thỏa ước rằng phải phục vụ cho nhà nước, phục vụ cho những người đã đóng thuế để tài trợ cho việc học của họ.

Vậy những học sinh ở Ams hoặc các trường chuyên, học xong họ có chấp nhận như vậy không? 

Tôi nghĩ rằng những học sinh muốn vào Ams chỉ vì ở đó có chất lượng giáo dục cao hơn trung bình mà tiền học thì lại thấp. Như vậy, mục đích “đào tạo nhân tài” theo đúng nghĩa không hề tồn tại và nếu tồn tại, cũng chưa bao giờ được thực hiện.

Thứ ba, có người nói mô hình trường Ams hoặc các trường chuyên ở các tỉnh thành là để thử nghiệm một loại trường tiên tiến, chất lượng cao trong giảng dạy. Mục đích của thí điểm là để nhân rộng ra nhằm giúp toàn bộ hệ thống giáo dục cũng có chất lượng cao như thế.

Nếu vậy, trường ấy phải nhận các học sinh đa dạng về thành phần (trí tuệ, thu nhập,…), tức phải có em giỏi, em dốt, em ngoan, em chưa ngoan, em có điều kiện, em không có điều kiện,... Có như thế mới bảo đảm đó là một thí nghiệm trên một môi trường giống như môi trường thực tế và khi thành công mới có thể nhân rộng.

Nếu chúng ta xây dựng một ngôi trường kiểu mẫu mà chỉ dạy các em học sinh ngoan, giỏi trên mức trung bình thì làm sao có thể bảo đảm mô hình ấy sau này áp dụng cho toàn xã hội được. 

Như vậy, với những mục đích nêu trên, tôi thấy không cần thiết phải dùng tiền của số đông để tài trợ cho một nhóm nhỏ học sinh ở trường Ams hay trường chuyên, trường điểm.

Cá nhân tôi đã từng được học ở trường Ams. Trường Ams đã không đạt được mục đích nào trong số các mục đích nêu trên khi đào tạo tôi. Thế nhưng, tôi vẫn được hưởng một sự giáo dục rất tốt với chi phí cao do người khác – những người có con không học trường Ams - chi trả.

Tôi thấy đó là điều không công bằng và muốn điều ấy chấm dứt. Tôi nghĩ đây là cách tôi trả ơn những người đã tài trợ cho tôi trong những năm tháng đẹp đẽ học ở trường này.

Thúy Nga (ghi)

Làm gì để trường chuyên, trường chất lượng cao thực sự trở thành nơi tuyển chọn và bồi dưỡng nhân tài? Ý kiến của độc giả vui lòng gửi về email: [email protected]

Trường chuyên được ưu ái đến cỡ nào?

Trường chuyên được ưu ái đến cỡ nào?

Hầu hết các địa phương đều có chính sách đặc thù cho ngôi trường "con cưng". Tuy nhiên, đầu tư cho trường chuyên có nhiều như một số ý kiến nêu ra gần đây?

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
384289634 10227765317152323 9014546509756756630 n.jpg
Vân Hugo có trải nghiệm tuyệt vời khi tham gia 'Chị đẹp đạp gió rẽ sóng'.

- Thời gian gần đây, Vân Hugo xuất hiện ở nhiều chương trình, đây có phải dấu hiệu cho thấy chị sẽ quay trở lại hoạt động showbiz, giải trí mạnh mẽ sau thời gian sinh con?

Đúng là thời gian gần đây nhiều chương trình mới mời tôi dẫn. Có vẻ như tôi có duyên với nghề nên được mọi người yêu quý. Điều đó khiến tôi xúc động và tự hào lắm bởi sau sinh, tôi nhanh chóng lấy lại được vóc dáng và sớm quay trở lại được với guồng quay của công việc. Phụ nữ có thể độc lập đi làm và làm công việc mình yêu thích thì thật sự tuyệt vời.

409583487 10228005308351953 1117754045946363909 n.jpg
Nữ MC luôn lạc quan vui vẻ, nhận được nhiều lời mời dẫn chương trình.

- Chị sẽ tiếp tục hoạt động trong lĩnh vực giáo dục, MC và có ý định lấn sân sang ca hát sau khi tham gia ‘Chị đẹp đạp gió rẽ sóng’?

Công việc chính của tôi vẫn ở lĩnh vực giáo dục. Việc dẫn chương trình đang là nghề tay trái của tôi. Ngoài ra, ca hát không phải ưu tiên của tôi. Tôi chỉ hát cho những người bạn thân thiết cho vui thôi chứ không có ý định kiếm tiền từ ca hát.

Không đến với ai vì vật chất

- Khán giả đang tò mò về lễ cưới sắp tới của chị.... 

Đám cưới của tôi sẽ diễn ra vào đầu tháng 1, chỉ còn vài tuần nữa thôi nên tôi đang rất gấp rút chuẩn bị. Tôi cẩn thận viết từng chiếc thiệp cưới, chuẩn bị từng món quà nhỏ nhất để gửi tới mọi người. Trước kia, tôi có một đám cưới mà không biết những vị khách mời tham dự sẽ là ai nhưng bây giờ thì khác, tôi biết tất cả những người mình muốn mời là ai. Dù mời ít thôi nhưng đều là những người bạn chất lượng, thân thiết, thực sự muốn chúc phúc cho tôi. Đó là điều khiến tôi cảm thấy hạnh phúc nhất.

369777284 10227845061665886 3625330902019886715 n.jpg
Vân Hugo và ông xã sẽ tổ chức lễ cưới vào tháng 1/2024.

- Từng vấp ngã trong chuyện tình cảm, khó mở lòng, người ấy là một người đàn ông như thế nào để đủ khiến chị dũng cảm bước vào hôn nhân một lần nữa?

Khi vấp ngã 1 lần đúng như người ta nói ‘chim sợ cành cong’. Bây giờ có lẽ tôi sẽ chọn những cây vững chắc chứ không ngờ nghệch như khi còn trẻ nữa. Trước mắt, tôi chỉ có thể nói anh ấy là một người rất trách nhiệm, vững chãi, quan trọng nhất là ấm áp, nhân hậu, lương thiện. Đó là những điều tôi yêu nhất ở anh.

- Anh ấy có phải đại gia như mọi người đồn? 

Khi đến với anh tôi cũng đầy đủ mọi thứ rồi. Tôi không đến với ai vì tiền hay vật chất cả vì có thể tự lo cho bản thân mọi thứ. Quan trọng nhất là hai người ở bên nhau cảm thấy phù hợp, có cùng giá trị sống với nhau. Đương nhiên nhà ai cũng sẽ có lúc cãi vã. Nhà tôi nếu ai sai người đó sẽ chủ động làm lành trước chứ không có chuyện một người nào đó luôn chủ động nhường nhịn. Tôi cũng tự biết cân chỉnh, ‘cơm sôi bớt lửa’ sẽ giữ được hòa khí trong gia đình.

399248073 10227871456325736 5849037450473300064 n.jpg
Cặp đôi mới chụp ảnh cưới tại Australia.

- Hai người từng qua 1 lần đổ vỡ, chị có gặp khó khăn trong mối quan hệ con chung, con riêng? 

Gia đình tôi có mô hình phức tạp nhất trong xã hội, đầy đủ con anh, con tôi, con chúng ta. Nhưng tôi lại không hề thấy phức tạp. Bởi các bạn nhỏ của chúng tôi luôn yêu thương bố mẹ. Tôi luôn nói, các bạn rất may mắn vì có 2 bố 2 mẹ cùng dõi theo, yêu thương và chăm sóc. Tôi luôn nhìn vào mặt tốt của vấn đề để các bạn ấy cảm nhận không bao giờ thiếu thốn tình yêu thương của mình và nửa kia.

Cách mình truyền đạt cho con sẽ quyết định cảm xúc và suy nghĩ của con. Nếu mình tiêu cực các bé sẽ tiêu cực. Nếu mình tích cực con mình cũng sẽ nhận được những năng lượng như vậy. Con của chồng tôi cũng vậy, các bé luôn thích năng lượng tích cực, vui vẻ của tôi. Tôi tin một người vui vẻ luôn được yêu quý.

 Với tôi, ngày nào cũng là ngày cuối cùng

404572370 10227923403464382 2635875525311583790 n.jpg
Nữ MC sống vui vẻ, lạc quan mỗi ngày.

- Vân Hugo của hiện tại hình như rất khác so với trước kia, chị nhận thấy bản thân thay đổi nhiều nhất là gì?

Ai biết tôi cũng thấy tôi rất khác so với trước ở chỗ tôi tích cực hơn rất nhiều. Trước kia tôi còn trẻ, chưa biết cách vực dậy bản thân nên hay bị rơi vào trạng thái trầm cảm kéo dài. Đó là cái giá của tuổi trẻ, nghĩ lại tôi cũng không hối hận. Tôi biết ơn những khoảng thời gian đó. Phải có những lúc nhìn thấy bóng đêm bản thân mới trân trọng ánh sáng. Tôi có quan điểm là cuộc sống phải có thăng, có trầm mới thú vị, mới làm tính cách của mình thêm thú vị. Nếu cuộc sống chỉ toàn thăng hoặc toàn trầm sẽ rất buồn chán. 

- Hiện tại nhìn Vân Hugo nhiều người rất ngưỡng mộ, thậm chí coi chị như một động lực để có niềm tin tìm hạnh phúc. Chị có muốn nói gì với những người phụ nữ có hoàn cảnh tương tự?

Tôi rất hạnh phúc khi được là một người truyền cảm hứng, đặc biệt là với những mẹ đơn thân. Ngày ra MV tênSingle mom, tôi đã nghĩ sẽ có ngày tôi hát một bài hát tên Happy momnào đó. Bây giờ điều đó đã thành sự thật. Tôi luôn tin vào luật hấp dẫn, khi bản thân sống hướng tới những điều tốt đẹp sẽ không bao giờ nhận lại kết quả xấu được. Tôi sống cũng phải tu sửa rất nhiều để có thể có được ngày hôm nay.

406875776 10227983046715426 637035429073194436 n.jpg
Vân Hugo hài lòng với cuộc sống hiện tại.

- Chị có hài lòng về cuộc sống hiện tại?

Tôi đang rất hài lòng, cảm thấy biết ơn vì mỗi ngày trôi qua với tôi đều là một phước lành. Tôi sẽ luôn sống trong trạng thái biết ơn để cảm thấy hạnh phúc. Với tôi, ngày nào cũng là ngày cuối cùng, ngày nào tôi cũng muốn nó tưng bừng như một lễ hội. Ngày nào tôi cũng muốn tìm kiếm niềm vui nhỏ nhất trong từng phút giây của cuộc sống.

Đó cũng là bí quyết sống lạc quan của tôi. Kể cả trong những lúc buồn nhất, tôi vẫn luôn nghĩ ngày mai cảm giác này sẽ đỡ hơn, chắc chắn mình vượt qua được nỗi buồn này.

Clip Vân Hugo hát trong 'Chị đẹp đạp gió rẽ sóng':

Vân Hugo hé lộ ngày cưới và hậu trường 'nằm la liệt' ở 'Chị đẹp đạp gió'MC Vân Hugo và doanh nhân Đặng Hùng Cường chụp ảnh cưới ngọt ngào tại Australia. Cặp đôi đang chuẩn bị cho ngày trọng đại diễn ra vào tháng 1/2024." alt="MC Vân Hugo: Tôi không đến với ai vì tiền hay vật chất" width="90" height="59"/>

MC Vân Hugo: Tôi không đến với ai vì tiền hay vật chất

Tôi sống ở Bình Dương, làm nhân viên cho công ty chuyên nghiên cứu về thị trường. Công việc này mang lại cho tôi khoản thu nhập khá nhưng phải vắng nhà thường xuyên.

Vì lý do đó mà chuyện tình của tôi và Quang gặp nhiều trúc trắc, đôi lần cãi vã nảy lửa phải nói lời chia tay. Quang không thích tôi đi nhiều. Anh muốn tôi chuyển sang công ty khác, thu nhập thấp, làm giờ hành chính, sau này kết hôn còn chăm sóc con cái.

Anh thuyết phục không được, mâu thuẫn tưởng chừng khó hòa giải, cả hai định chia tay thì tôi phát hiện có thai. Đám cưới tổ chức đơn giản hết mức có thể.

{keywords}
 

Sau đám cưới, chúng tôi mua căn hộ chung cư trả góp. Lúc này công việc của Quang gặp khó khăn, kinh tế eo hẹp, anh buộc phải để tôi tiếp tục công việc của mình, không một lời kêu ca.

Chồng tôi vốn có tính gia trưởng, nóng nảy. Chỉ cần không hài lòng bất cứ việc gì, anh sẽ chì chiết, than vãn cả ngày. Tôi vẫn cố nhẫn nhịn hết mức có thể, giữ yên ấm gia đình.

Kinh tế gia đình, phần lớn tôi gánh vác, lo trả nợ. Chuyện con cái, học hành ra sao, đều đến tay tôi. Quang đi làm về, lên phòng ngủ, đến bữa xuống ăn cơm.

Anh gần như thay đổi, trầm tính, ít nói hẳn. Vợ chồng tâm sự, hàn huyên đếm trên đầu ngón tay. Tôi lặng lẽ xoay vòng với công việc, con cái.

Trong công ty, tôi thuộc top nhân viên chăm chỉ, làm tốt. Sếp tôi là nam giới, ngoài 30 tuổi. Từ lâu, tôi nghe đồng nghiệp rỉ tai chuyện vợ chồng sếp ly thân vì không sinh được mụn con nào.

Sếp đặc biệt ưu ái, quan tâm tôi. Ban đầu, tôi cho rằng, do mình làm tốt, cư xử khéo léo nên sếp quý mến. Chẳng ngờ, anh lại dành cho tôi tâm tư, tình cảm nam nữ.

Một lần, công ty có chiến dịch lớn, tôi phải ở lại muộn hơn, cố gắng giải quyết giấy tờ cho xong. Anh mua đồ ăn đến, mời tôi ăn cùng. Tối khuya, anh ga lăng đưa tôi về.

Tôi bối rối khi sếp cầm tay, thổ lộ tình cảm với mình. Anh tâm sự, vợ chồng anh ở với nhau chỉ còn trên danh nghĩa. Khi nào mẹ anh mất, hai người mới ly hôn.

Sếp đề nghị tôi ở bên anh, làm người tình của anh. Mặc dù cuộc hôn nhân của tôi đang ngột ngạt, tình cảm vợ chồng không đằm thắm nhưng tôi vẫn khéo léo chối từ. 

Tôi vốn trọng giá trị hôn nhân, chung thủy với chồng. Có nằm mơ, tôi cũng không nghĩ tới việc ngoại tình. Mỗi tối, tôi vẫn về nhà, chăm sóc chồng con bằng bữa cơm gia đình, gìn giữ mái ấm.

Tuy nhiên, giây phút chứng kiến chồng mình ôm ấp, có hành động nhạy cảm với cô gái trẻ ở quán cà phê, lòng tôi bỗng nổi loạn, muốn bứt mình ra khỏi quỹ đạo nhàm chán.

Bao năm qua, tôi chưa hề đòi hỏi anh bất cứ thứ gì. Tình cảm có thể không sâu sắc nhưng là thứ chúng tôi đã cùng xây đắp.

Nếu như người khác, có thể họ sẽ xông thẳng vào, cho chồng một trận nhớ đời. Tôi lại quay lưng đi, lấy điện thoại gọi cho sếp, thút thít khóc.

Đêm đó, tôi đến bên anh, trút hết nỗi lòng, và chuyện quá giới hạn đã xảy ra. Sau đêm bên nhau, sếp giục tôi ly hôn và vẽ ra viễn cảnh, chúng tôi kết hôn, cùng xây dựng gia đình mới.

Giờ phút này, đúng là tôi giận chồng, không còn cảm giác yêu thương, nhung nhớ chồng. Thế nhưng, tôi không đủ can đảm để phá vỡ gia đình của mình.

Anh đã sai khi qua lại với người khác. Còn tôi, tôi cũng có hơn gì? Bao giá trị tốt đẹp tôi xây dựng, giờ phút chốc tan thành mấy khói

Liệu chúng tôi có còn cơ hội để hàn gắn hay không? Tôi nên cố gắng níu giữ gia đình mình, hay chấp nhận buông tay? Xin mọi người cho tôi lời khuyên.

Điếng người khi gặp chồng đi tập văn nghệ ở nơi không ngờ trong ngõ nhỏ

Điếng người khi gặp chồng đi tập văn nghệ ở nơi không ngờ trong ngõ nhỏ

Ngày chồng đón tôi và con gái từ viện phụ sản về nhà, ngoài bó hoa tươi thơm ngát chồng trao tận tay tôi, anh còn một lần nữa vừa đàn, vừa hát bản tình ca mà nhờ nó tôi và anh đã quen biết, đã nên duyên.

" alt="Tâm sự của người phụ nữ ngoại tình với sếp" width="90" height="59"/>

Tâm sự của người phụ nữ ngoại tình với sếp

Chị Hạnh đã dạy con một cách nhẹ nhàng, không roi đòn, lớn tiếng hay nặng nhẹ nhưng đã đem lại một kết quả vô cùng to lớn.

Sáng thứ bảy hôm nọ, tôi và Vũ – người bạn từ thời phổ thông – rủ nhau tới quán cafe, hàn huyên về chuyện gia đình, việc dạy dỗ con.

Lúc ấy, chị Hạnh phụ huynh mà tôi đã dạy con chị từ ba năm trước, bước vào cùng một người bạn gái.

Nghe Vũ than vãn về chuyện con cái, chị Hạnh niềm nở kể cho chúng tôi nghe về chuyện của chị.

Con trai của chị Hạnh, bé Đức Duy – trước là học trò của tôi, nay đã học lớp 8. Đức Duy là một học sinh giỏi, là một cán sự lớp thường được tuyên dương dưới cờ. Em còn là một thành viên trong đội học sinh giỏi Toán của Trường THCS Kim Hồng, thành phố Cao Lãnh.

Chị hỏi tôi: “Thầy còn nhớ lúc cháu học lớp 5 của thầy không?”.

“Nhớ chứ chị”. Tôi trả lời nhanh và gọn như vậy là vì Duy được xem là một trong những học sinh cá biệt lúc bấy giờ.

Em có thông minh, nhạy bén nhưng vô cùng hiếu động và chưa bao giờ cẩn thận được điều gì. Chính vì vậy, sách vở như tập nháp, chữ viết thì nguệch ngoạc, áo quần xộc xệch, dơ bẩn...

{keywords}
 

Tôi đã từng phải mời chị Hạnh đến trao đổi và báo lại tình hình. Cuộc trò chuyện của tôi và chị rất tốt đẹp. Tôi thấy vui vì đã trút được nỗi lo lắng của mình và nhận được sự cảm thông, chia sẻ của phụ huynh. Nhưng tôi đã vô tình để lại nỗi buồn cho chị qua lời chào và ánh nhìn khi tạm biệt.

Thấy tôi nhớ ra ngay như vậy, chị Hạnh phấn khích kể lại quá trình dạy con cho chúng tôi nghe.

“Khi trò chuyện với thầy xong. về nhà tôi quan tâm con nhiều hơn. Tôi không lớn tiếng với con mà ngược lại, đã chăm chút con từng tí một, kiểm tra sách vở kỹ càng.

Tôi không phê bình hay chê con mà lấy những sách vở đẹp ra để so sánh, khuyến khích, chẳng hạn: Quyển vở của con học hằng ngày nên cũ, giấy quăng góc là lẽ đương nhiên rồi... mình có cách nào giữ cho sách vở mình sạch, đẹp không quăng góc không con? Nếu mình giữ được thẳng thóm như mấy quyển vở này thì nó sẽ bền, đẹp hơn... đúng không con?

Tôi khuyến khích Duy nói ra vài cách rồi cùng thảo luận rồi tôi nêu ra cách làm của mình. Đơn giản vậy mà có tác dụng đó thầy” – chị nhẹ nhàng khoe.

“Thấy con mê chơi, lăn lộn dưới đất quần áo dơ bẩn, xộc xệch, tôi nghĩ ra một cách: Mỗi ngày, tôi tìm một chuyện gì đó để khen Duy rồi thưởng cho con món quà.

Món quà đơn giản là: Ủi cho con bộ đồ để đi học.

Ủi xong, tôi giả bộ trách mình: Trời ơi bộ đồ con đẹp thế này mà lâu rồi mình không nhận ra vậy con? Mình thiếu sót quá phải không con? Thôi từ đây về sau mẹ sẽ ủi mấy bộ đồng phục này cho con mỗi ngày.

Con mặc vào rồi tôi ngắm và trầm trồ khen ngợi. Những ngày đầu đi học về, quần áo con vẫn dơ bẩn, tôi thấy cũng tức và buồn nhưng cố gắng kiềm chế giấu trong lòng, không trách hờn con.

Con về, tôi ngắm lại bộ đồ và mỗi ngày tôi khen một chỗ: Ít dơ hơn rồi nè, không bị nhăn nếp nhiều nè...

Những lời khen của tôi đã có tác dụng. Chỉ hơn hai tuần thôi, khi đi học về tôi không cần phải hỏi nữa mà Duy tự chạy vào khoe với mẹ: Mẹ thấy đồ con đẹp chưa?...”.

Kể đến đấy chị ngừng lại nhìn mọi người. Rồi không kiềm chế được cảm xúc của mình, với giọng nghèn nghẹn nhưng trong trẻo, hân hoan, chị nói: “Tôi sung sướng lắm thầy ơi!”.

Cảm giác vui sướng của chị đã khiến chúng tôi bật cười. Tiếng cười như tiếp sức thêm niềm vui của chị, chị tiếp tục chia sẻ: “Thầy biết không? Từ khi áo quần của Duy thẳng thớm, tính tình nó cũng thay đổi. Vào trường không chạy nhảy, đùa giỡn quá mức như trước, sách vở sạch sẽ hơn. Rồi trong mọi việc tôi đều thấy Duy luôn cẩn thận và tiến bộ hẳn lên.

Từ lúc thay đổi như vậy, Duy học giỏi hẳn lên rồi đạt được nhiều thành tích như hôm nay”.

“Tôi vui quá thầy ơi!” – chị thốt lên.

Câu chuyện của chị quá thật, quá đời thường nhưng đã để lại cho tôi một bài học vô cùng quý và đầy ý nghĩa.

Giáo dục không thể một sớm một chiều, không thể một ngày một bữa mà làm nên. Dục tốc bất đạt. Mọi việc đều có căn cơ của nó. Hãy bình tĩnh tìm ra nguyên do của những hạn chế rồi tìm cách khắc chế những hạn chế ấy.

Chị Hạnh đã dạy con một cách nhẹ nhàng, không roi đòn, lớn tiếng hay nặng nhẹ nhưng đã đem lại một kết quả vô cùng to lớn. Đấy chính là một bài học lớn cho quý thầy cô, cho ngành giáo dục của chúng ta.

Hãy lấy những cái đẹp để khắc chế những cái xấu, hãy xem những kết quả đạt được là khắc tinh của những hạn chế yếu kém.

Không nên xỉa xói quá sâu vào những tồn tại khuyết điểm mà hãy chỉ ra cách khắc phục, biện pháp để làm sao đạt được kết quả cao hơn. Sự khuyến khích động viên, những cái nhìn tích cực, sự đánh giá, ghi nhận của mọi người là một trong những thành tố quan trọng góp phần to lớn vào kết quả đạt được của mỗi cá nhân.

NGƯT, ThS Tô Ngọc Sơn

7 câu nói gây hại cho con bố mẹ không lường trước

7 câu nói gây hại cho con bố mẹ không lường trước

Nếu không cẩn trọng, vô tình những câu nói cha mẹ thốt ra có thể làm thay đổi thế giới quan và ảnh hưởng tiêu cực đến trẻ.

" alt="Cách dạy con: Người mẹ thay đổi tính cách con từ nếp áo" width="90" height="59"/>

Cách dạy con: Người mẹ thay đổi tính cách con từ nếp áo