– “Vương Hân, cậu muốn hủy hoại Hoàn Á sao?”
Hủy hoại? Từ đầu tới cuối tôi là người rất giỏi kiềm chế, nhưng nghe âm thanh gầm rú như ở địa ngục của Trịnh Hạo Khoa, tôi cũng bất động mất 10 giây. Giải thích gì cũng vô ích, nếu các người muốn đá tôi khỏi Hoàn Á làm thế thân thì tôi ra đi thôi
Điện thoại reo
– “Alo”
– “Vương Hân, là tôi đây. Cậu đang ở đâu?”– Là Vu Dương, chiến hữu của tôi tại Hoàn Á gọi đến
– “Đang căng buồm ra khơi rồi”
– “Nói cho tôi biết cậu đang ở đâu, tôi tới đón”
– “Chi?”
– “Đi uống một chén”
Tôi cười đem địa điểm nói với hắn, một lát sau hắn đã đến nơi. Cả hai cùng nhau tới quán bar, tôi gọi một li rượu, hắn chọn một loại cocktail. Chuyện của tôi hắn biết, hắn cũng hiểu tôi nên tất nhiên sẽ không nói những câu an ủi vô thưởng vô phạt
– “Vương Hân, con trai của Trương Diệu Bằng từ Mĩ đã quay về tiếp quản Hoàn Á”– Vu Dương nói
Tôi nhìn chằm chằm li rượu không hé răng, hắn tiếp tục