当前位置:首页 > Nhận định > Nhận định, soi kèo Union Berlin vs Bayern Munich, 21h30 ngày 15/3: Thủ đô sụp đổ 正文
标签:
责任编辑:Thời sự
Nhận định, soi kèo MU vs Sociedad, 03h00 ngày 14/3: Quỷ đỏ đi tiếp
Tuy nhiên, tỷ lệ bắt giữ tội phạm hẹn hò đã giảm, ở mức 79,2% vào năm 2017 xuống 47,4% vào năm 2020, và xuống mức thấp nhất là 18,4% vào năm ngoái.
Chỉ 2,7% thủ phạm bạo lực hẹn hò bị bắt vì tội hình sự và bị giam giữ vào năm 2020. Con số liên tục giảm xuống còn 2,2% vào năm 2021 và 1,8% trong năm nay.
Cảnh sát cho biết số lượng báo cáo bạo lực hẹn hò tăng vọt trong năm ngoái phần lớn là do sự ra đời của một hệ thống đếm mới. Bên cạnh đó, việc sử dụng từ "tỷ lệ bắt giữ" là không thích hợp vì số liệu thống kê bao gồm nhiều báo cáo sai lệch và chồng chéo.
"Tỷ lệ bắt giữ phải là 100% nếu chúng tôi xem xét các trường hợp bạo lực hẹn hò đã được xác minh", một quan chức cảnh sát cho biết. "Bạo lực hẹn hò thường xảy ra giữa những người quen biết nhau, và chúng tôi không khó để truy tìm được thủ phạm".
Trước đây, nhiều vụ bạo lực hẹn hò, mà nạn nhân thường là phụ nữ, đã khiến dư luận Hàn Quốc bức xúc.
Tháng 7/2021, Hwang Ye-jin (26 tuổi) bị bạn trai lớn hơn 5 tuổi đánh đập dã man ở khu nhà của mình tại Seoul. Hwang bị hành hung chỉ vì cô kể với những người khác rằng đang hẹn hò với anh ta, Korea Timesđưa tin.
Sau vụ tấn công, Hwang bị sưng mặt, chảy máu trong, gãy xương sườn và tổn thương phổi. Cô qua đời 3 tuần sau đó do biến chứng.
Mẹ của nạn nhân đã công khai đoạn video an ninh ghi lại cảnh con gái mình bị đánh, bị đập đầu vào tường nhiều lần. Trong video, sau khi Hwang nằm bất tỉnh trên sàn, gã bạn trai đã kéo lê cô vào thang máy.
Người mẹ đã đăng clip, hình ảnh và tên tuổi của con gái cùng bản kiến nghị lên trang web Cheong Wa Dae, kêu gọi trừng phạt nặng tay kẻ gây án, với hy vọng nâng cao nhận thức của cộng đồng về nạn bạo hành và lạm dụng phụ nữ.
Theo Korea Times, những trường hợp như của Hwang không phải là hiếm và nhiều người, chủ yếu là phụ nữ, phải trải qua bạo lực và lạm dụng khi hẹn hò dưới bàn tay của những người bạn tình lãng mạn.
Theo báo cáo năm 2020 của Statistics Korea có tiêu đề "Thực trạng của bạo lực hẹn hò", trong số các vụ việc được ghi nhận vào năm 2019, 7.003 trường hợp, tương đương 71%, liên quan đến hành hung, tiếp theo là giam giữ và đe dọa ở mức 10,8%, bạo lực tình dục là 0,9% và giết người là 0,4%.
Kim Do-yeon là Tổng giám đốc của Viện Bạo lực Hẹn hò Hàn Quốc, một cơ quan nghiên cứu chuyên thu thập dữ liệu và thúc đẩy các chính sách cho an toàn của phụ nữ.
Choi cho biết các nạn nhân bạo lực hẹn hò gọi đến đường dây nóng thường nói điều họ sợ nhất là khả năng bị trả thù - những người biết thông tin cá nhân của họ, chẳng hạn như địa chỉ nhà - và hầu như không có biện pháp pháp lý nào để bảo vệ nạn nhân.
Theo Zing
Trong gần một năm qua lại, cả 2 người bị nghi đã đi chơi bằng máy bay riêng, dùng những bữa tối lãng mạn, thân mật, thậm chí ngủ lại tại khách sạn và nhà riêng của nhau.
Tạp chí trên đã theo dõi cặp đôi này trong bốn tháng sau khi bắt gặp Sanchez và em gái của bà rời khỏi máy bay riêng của Jeff Bezos vào tháng 10.
Cũng theo nguồn tin này, vợ của Bezos, bà MacKenzie đã phát hiện ra mối quan hệ trên khi nhìn vào bảng kê khai chuyến bay của chồng và tìm thấy tên của Sanchez trong danh sách hành khách.
Ngoài đến nhà riêng của nhau, tỷ phủ Amazon bị nghi từng đặt phòng riêng tại khu khách sạn cao cấp Beverly Hills để qua đêm với bà Sanchez.
Cũng theo nguồn tin của National Inquirer, tỷ phú Jeff Bezos từng nói với người tình: “Chúng ta không phải lo lắng về chiếc dù được mở ra vì chúng ta sẽ nhảy xuống cùng nhau, cùng hạ cánh an toàn. Chúng ta đã chọn lựa nhau”.
![]() |
Tỷ phú Amazon Jeff Bezos và Sanchez, người được cho là nhân tình của ông. Ảnh: New York Times |
Ngoài ra, ông Bezos được cho là từng nhắn những nội dung rất “ướt át” tới nhân tình, thừa nhận rằng ông rất yêu Sanchez và muốn có những cử chỉ thân mật với bà.
“Anh yêu em. Em khiến anh trở nên tốt đẹp hơn. Em rất có ý nghĩa với đời anh”, National Inquirer trích một đoạn trong tin nhắn nghi là do ông Bezos gửi.
Một tin nhắn khác viết: “Anh đã quá yêu em. Trái tim anh đang lớn dần lên để nó có chỗ dành cho em. Nó đã lớn hơn bất cứ lúc nào”.
“Anh muốn ôm em thật chặt. Anh muốn say với em, chỉ hơi say thôi. Anh muốn ở cạnh em, nghe em nói và cười. Sau đó, chúng ta say giấc và thức dậy đọc báo, uống cà phê cùng nhau”, một tin nhắn khác.
Tờ National Enquirer tuyên bố, có được kết quả trên là do họ đã theo dõi cặp đôi này qua 5 bang và 64.000 km, bám theo máy bay riêng, những chiếc limousine sang trọng, các chuyến trực thăng, những cuộc đi bộ lãng mạn của họ, những lần nghỉ ở khách sạn 5 sao, những bữa tối thân mật…
Trước đó, vào ngày 9/1, cả thế giới chấn động với thông tin ông chủ Amazon Jeff Bezos và vợ là MacKenzie cùng thông báo ly hôn trên Twitter. Cả hai khẳng định họ vẫn sẽ là bạn bè.
Jeff Bezos là người giàu nhất thế giới với khối tài sản ước tính 137 tỷ USD. Cặp vợ chồng sống ở bang Washington, nơi quy định tất cả tài sản tích lũy trong cuộc hôn nhân, từ bất động sản cho đến thu nhập, được coi là tài sản chung.
Theo đó, tài sản của họ có thể được chia 50/50 sau khi ly hôn. Nếu vậy, MacKenzie sẽ được hưởng khối tài sản 68,5 tỷ USD.
Bezos và vợ cũ MacKenzie gặp nhau năm 1992, kết hôn chỉ sau vài tháng hẹn hò và có 4 con. Họ thành lập Amazon vào năm 1994.
Sanchez, 49 tuổi, người được cho là nhân tình của tỷ phú Bezos, từng là người dẫn dắt nhiều chương trình nổi tiếng, xuất hiện trong nhiều phim điện ảnh và seri truyền hình. Bà cũng đứng đầu một công ty quay phim.
Vợ chồng Bezos là bạn với Sanchez và chồng bà, Patrick Whitesell, quản lý của nhiều ngôi sao Hollywood, khoảng 10 năm nay.
Bezos và Sanchez được cho là bí mật hẹn hò từ 8 tháng trước, sau khi nữ MC nổi tiếng ly hôn chồng.
Người cha tỷ phú mất để lại tài sản lớn cho con trai, nhưng kết quả xét nghiệm ADN lại kết luận họ không cùng huyết thống.
" alt="Lộ tin nhắn tình cảm nghi tỷ phú Amazon gửi cho nhân tình"/>Nhận định, soi kèo Bournemouth vs Brentford, 0h30 ngày 16/3: Nối mạch bất bại
"T7 là một bước tiến hướng tới việc khử carbon cho ngành nông nghiệp toàn cầu", Chris Mann, đồng sáng lập của công ty Cornish Bennamann, nhấn mạnh. "Khí methane có khả năng làm nóng bầu khí quyển gấp hơn 80 lần so với CO2 trong hơn 20 năm, vì vậy bằng cách loại bỏ nó và đưa vào sử dụng, chúng tôi đang giúp giải quyết nhanh chóng vấn đề nóng lên toàn cầu".
![]() Trào lưu 7 công việc đầu tiên 'càn quét' Facebook Gần đây, trên Facebook đột nhiên “dậy sóng” trào lưu chia sẻ câu chuyện về 7 công việc đầu tiên trong đời của các độc giả mạng. Nhiều người, trong đó có cả những nhân vật nổi tiếng thích thú kể lại việc mình từng đi rửa bát, trông xe.. " alt="Trào lưu 7 công việc đầu tiên hé lộ nhiều bất ngờ khó tin về 9X"/>Trào lưu 7 công việc đầu tiên hé lộ nhiều bất ngờ khó tin về 9X ![]() Chàng trai Việt đó là Nguyễn Siêu, hiện đang theo học tại trường đại học Vassar, New York, Mỹ.
Trên trang facebook cá nhân, Nguyễn Siêu viết: "Vài năm trước, người ta bắt đầu mở ra cuộc bàn luận “Du học sinh: ở hay về?”. Nhiều luận điểm muốn chúng tôi về nước thường xoay quanh một từ “trách nhiệm” vì ở lại đất khách là chỉ biết nghĩ cho bản thân, là quên nguồn cội. Với một nền văn hoá đậm chất cộng đồng như ở Việt Nam, việc phải làm tròn trách nhiệm với gia đình, với họ hàng, với xã hội lúc nào cũng được đề cao. Hai từ “trách nhiệm” đè nặng lên vai: cá nhân không được sống vì mình, cá nhân phải là bánh răng của cỗ máy chung, phải là một người của mọi người khác. Tôi chưa bao giờ có câu trả lời cho mình rằng muốn “ở hay về”. Tôi chưa bao giờ chắc chắn về hướng đi mình muốn cho cuộc sống và sự nghiệp. Nhưng mười ngày qua về Việt Nam, tôi bắt đầu suy nghĩ về những lựa chọn ấy. Một phần, vì cuối tuần sau bay lại New York, tôi sẽ là sinh viên năm cuối. Một phần vì bốn câu chuyện dưới đây, mà cái lõi cũng lại quay về hai tiếng “trách nhiệm” linh thiêng ấy. Ngày tôi về sân bay Nội Bài, sau một chuyến bay 24 giờ còn đợi một tiếng mới tới lượt đưa hộ chiếu cho hải quan để nhập cảnh. Khi tôi vừa được gọi lên, bỗng có một chị quần là áo lượt nhanh chân từ đâu đâu chạy ngay lên trước. Chị quay lại nhìn tôi cười một cái cho có, theo kiểu “xin-phép-em-nhưng-mà-chị- chen-xong-rồi” rồi thôi, chỉ đủ để tôi há hốc miệng một cái chứ chưa nói câu gì. Với thói quen luôn giữ thái độ tích cực ở những nơi công cộng, tôi nhìn ra chỗ khác và cố thở thật đều nhưng việc đất mẹ chào tôi bằng thói chen hàng trơ trẽn là một điểm đen trong ngày đầu tiên trở về vậy. Giữ bản thân bình tĩnh trong tình huống này là một điều tốt, nhưng đấy không phải trách nhiệm của tôi, vì những người trong hàng phải có trách nhiệm tuân thủ nội quy và các cán bộ hải quan phải có trách nhiệm nhắc nhở. Đầu tuần trước ở Hà Nội, tôi dẫn những người bạn Sài Gòn đi ăn đêm ở quán xôi đầu đường Đê La Thành giao cắt với Giảng Võ. Quán lụp xụp, nóng, lại vắng người. Ăn xong, ba đứa mới nhớ ra đã quên không hỏi giá ngay từ đầu. Và cũng dễ đoán, những chị phục vụ đầy thái độ ra giá 40 nghin/bát xôi xéo không thịt, một cái giá trên trời mà ở quán ngon hơn, sạch hơn, nổi tiếng hơn cũng không có. Đành rằng chúng tôi sơ suất không hỏi giá ngay từ đầu nhưng đáng ra trong một xã hội trong sạch thì hỏi giá để đề phòng không phải là trách nhiệm của chúng tôi. Người bán hàng phải có trách nhiệm minh bạch, chứ đừng đòi hỏi khách hàng phải có trách nhiệm cảnh giác. Bạn tôi từ Sài Gòn ra, chở tôi đi chơi khắp các phố phường Hà Nội. Mỗi lần cần đổ xăng, tôi lại phải nhắc là đừng để người ta ăn gian lừa bịp và tránh mấy địa chỉ tai tiếng ra. Mỗi khi nhân viên cây xăng bắt đầu đổ là phải nhìn thật kỹ đồng hồ, theo sát thật kỹ từng con số, để chắc chắn là người ta đang không lừa mình. Nhưng đấy có phải trách nhiệm của chúng tôi không? Trách nhiệm của cây xăng là phải làm việc trung thực, phải giữ đạo đức nghề. Nếu họ làm tròn được trách nhiệm này, thì chúng tôi cần gì phải gánh trách nhiệm cảnh giác? Nhưng hết sự việc này qua sự việc khác trong suốt mấy năm vừa qua đã khiến khách hàng không thể yên tâm được, phải tự bảo vệ sự công bằng dành cho mình. Về nhà gấp nên cũng phải xin lại visa rất gấp, tôi phải qua bưu điện khá nhiều để nộp tiền và gửi hồ sơ. Mấy năm qua, mỗi lần ra bưu điện lại là một kỷ niệm chẳng muốn nhớ. Trong trải nghiệm của tôi, các chị làm việc ở bưu điện lúc nào cũng tỏ thái độ “mình là thượng đế, khách hàng là tép riu". Trò chuyện với nhau thì rất rôm rả, tôi nghe còn ngấm hết cả một cuộc hội thoại, nhưng mà khách hàng đang đợi giải quyết thì cứ lơ đi. Mỗi khi quay ra quầy thì mặt nặng mày nhẹ, nói lên nói xuống như quát nạt. Thế là tôi phải đợi, mặc dù thời gian rất đáng quý. Tự nhiên tôi gánh thêm trách nhiệm phải kiên nhẫn, vì nhân viên bưu điện quên trách nhiệm làm việc với khách hàng. Tôi không được trả tiền để đợi, mà họ lại được trả tiền để tám cả ngày. Cuộc đời công bằng quá.
Qua mấy trải nghiệm nho nhỏ trên, chắc cũng trở thành câu chuyện thường ngày mà mọi người tặc lưỡi bỏ qua, tôi tự đặt mấy câu hỏi. Tại sao nhiều người xung quanh mình, họ ích kỷ thế? Tại sao họ có thể nghĩ được cho cái lợi trước mắt của bản thân mà lại không nghĩ được rằng để mang lợi ích về cho mình, họ đã tước đi lợi ích của một người khác? Thêm được một tí thời gian không phải xếp hàng, lãi thêm được 30.000 Việt Nam đồng, hay tám được hai nửa câu chuyện thì họ đã bao giờ biết xót cho người khác chưa? Họ đã bao giờ hối hận chưa, đã bao giờ thấy áy náy chưa, hay là cứ biết mình được lợi là quên hết? Đấy là những câu chuyện lặt vặt, nhưng chính vì thế nên nó là biểu hiện cho cả một lối tư duy. Những lý do để kéo du học sinh về nước là vì Việt Nam có “văn hoá cộng đồng” nên chúng tôi, là những đứa con của cộng đồng này phải đóng góp và cống hiến. Thế nhưng nhìn lại cộng đồng xung quanh mình, tôi thấy ai cũng “cá nhân hoá” rồi chứ cộng đồng cái gì? Chen hàng là nghĩ cho mình hay nghĩ cho mọi người? Chém giá là nghĩ cho mình hay nghĩ cho mọi người? Ăn gian trong kinh doanh là nghĩ cho mình hay nghĩ cho mọi người? Câu giờ của khách hàng là nghĩ cho mình hay nghĩ cho mọi người? Thế mà, cộng đồng vẫn muốn chúng tôi làm tròn “trách nhiệm.” Đấy, lại hai từ “trách nhiệm”. Trước hết, hãy hỏi trách nhiệm của những người bán hàng ở đâu, những người kinh doanh nơi công cộng ở đâu, những người làm công ở đâu, đối với người khác? Họ cũng chỉ nhớ trách nhiệm với cuộc đời họ, chứ quan tâm gì tới đồng bào? Cộng đồng này, suy cho cùng cũng làm gì có trách nhiệm với người khác? Thế nên cuối cùng, tôi lại tự hỏi mình một câu mà vẫn chưa biết trả lời thế nào: Nếu sau khi đi du học tôi trở về nhà là vì “trách nhiệm” nhưng nhìn những người xung quanh tôi sống “cá nhân” như thế thì thật sự, tại sao tôi lại phải có trách nhiệm với cộng đồng này?". Chia sẻ của Nguyễn Siêu sau khi đăng tải đã nhận được sự quan tâm của rất nhiều người dùng mạng với hàng trăm lượt chia sẻ và hàng nghìn lượt like. Trong đó, rất nhiều ý kiến đồng tình với Nguyễn Siêu. Tuy nhiên cũng có nhiều ý kiến cho rằng, muốn xã hội thay đổi, hãy cứ là những người tiên phong, đồng thời, không nên quá chú trọng đến những mặt trái bởi xã hội Việt Nam vẫn có rất nhiều những mặt tốt để chúng ta đáng tự hào và nhìn vào. Facebooker Phuc Le viết: "Trách nhiệm xuất phát từ trong nội lực của mỗi người, khi tình cảm và trí tuệ của người đó thấu hiểu được rằng để cho xã hội tiến lên đòi hỏi phải có những cá nhân đi đầu. Trong những trường hợp đặc biệt, trách nhiệm đối với xã hội đôi khi đòi hỏi cá nhân phải đi ngược lại với trào lưu của xã hội. Tình yêu và trách nhiệm đối với bố mẹ không biến mất chỉ vì bố mẹ luôn luôn thể hiện tình yêu trách nhiệm đối với mình. Vậy thì mình nghĩ một cá nhân có thể vẫn cảm giác được trách nhiệm đối với 1 xã hội đã từng nuôi dưỡng bao bọc mình. Mình nói 1 câu chuyện cá nhân: khi mình đi học nước ngoài vào năm 2008, hầu hết mọi người ở TP HCM, Q1 đều không tuân thủ dừng đèn đỏ lúc đêm khuya. Nhưng khi mình quay lại vào năm 2014, khá nhiều người đã chờ đèn đỏ kể cả khi không có xe khác trên đường. Vậy thì xã hội có thể thay đối chứ. Việc thay đổi đó bắt nguồn từ những cá nhân có tinh thần trách nhiệm". Minh Anh " alt="Chia sẻ gây sốc của chàng trai Việt từng giành học bổng 4,6 tỷ"/>Chia sẻ gây sốc của chàng trai Việt từng giành học bổng 4,6 tỷ 国际新闻全网热点 |