Thí sinh từ Tây Ninh ra Hà Nội tranh suất vào lớp 10
Sức nóng của kỳ thi vào lớp 10 Trường THCS và THPT Nguyễn Tất Thành không kém cạnh so với các trường chuyên khác của Hà Nội.
Có mặt tại điểm thi từ khá sớm,ísinhtừTâyNinhraHàNộitranhsuấtvàolớlịch thi đấu vô địch quốc gia tây ban nha thí sinh Lê Thị Thảo Phương (học sinh Trường THCS Đống Đa) cho hay: “Buổi thi sáng nay em khá hồi hộp. Em tham dự cả kỳ thi lớp 10 chuyên và không chuyên của Sở tổ chức nhưng em mơ ước được học tại trường này”.
Thảo dự tuyển vào THPT Chuyên Nguyễn Huệ và bài thi của em cũng khá ổn nhưng nếu đỗ cả hai trường thì Thảo sẽ chọn Nguyễn Tất Thành.

Người bố tranh thủ đưa Thảo tới trường thi để động viên tinh thần con gái, sau đó lại tới cơ quan bắt đầu công việc còn mẹ ở lại chờ Thảo tới hết giờ thi.
Chị Hà Thu Trang (quận Nam Từ Liêm, Hà Nội) cho biết, con gái chị trước đó cũng dự thi vào Trường THPT Chuyên Ngoại ngữ nhưng không đỗ. Kỳ thi vào lớp 10 chuyên của Sở con cũng có tham gia nhưng bài thi cũng không thực sự xuất sắc. Do đó, chị và con đặt nhiều hy vọng vào việc con sẽ đỗ lớp 10 Trường THCS - THPT Nguyễn Tất Thành.
"THCS và THPT Nguyễn Tất Thành là trường cuối cùng tổ chức thi lớp 10 nên tôi mong con gái có thể làm thật tốt bài thi để có một suất học tại trường này", chị Trang chia sẻ.

Có mặt tại trường thi từ khá sớm, anh Nguyễn Thành Nam (quận Cầu Giấy, Hà Nội) cũng đưa con trai đi thi. Kỳ thi chung vào lớp 10 công lập tại Hà Nội, con trai anh Hùng dự tuyển vào Trường THPT Yên Hòa - trường có tỷ lệ chọi cao nhất Hà Nội trong khi bài làm cũng không tốt nên con không tự tin.
Trước đó, con anh Hùng cũng từng tham gia kỳ thi lớp 10 vào Trường THPT Chuyên Khoa học Tự nhiên nhưng thiếu 0,5 điểm để vào lớp chuyên Toán. Vì thế, anh Hùng rất kỳ vọng ở lần thi tại trường Nguyễn Tất Thành.

“Từ đầu tháng 6 tới nay, con cũng tham gia 3 kỳ thi. Tôi và con cũng đã bàn rất kỹ trước ki quyết định thi nhiều như thế. Tham gia các kỳ thi cháu cũng muốn “lọt sàng xuống nia”, mong có cơ hội được học tại những môi trường học tập tốt nên lần này con rất quyết tâm. Hơn nữa quãng đường từ nhà tôi tới trường Nguyễn Tất Thành chỉ hơn 1km nên nếu trúng tuyển, rất thuận lợi trong việc đưa đón con đi học”.
Ngay từ sáng sớm nay, 4.347 thí sinh đã có mặt tại trường thi để nghe phổ biến quy chế.
Từ 7h30, tất cả thí sinh bước vào bài thi môn Ngữ văn với hình thức tự luận trong thời gian 90 phút.
Từ 9h455, các thí sinh sẽ làm bài thi môn tiếng Anh trong vòng 60 phút và buổi chiều thi Toán.
Với tuyển sinh lớp 10, năm nay Trường THCS-THPT Nguyễn Tất Thành tuyển 400 chỉ tiêu, tăng 40 em so với năm ngoái.
Trao đổi với VietNamNet, ông Phạm Sỹ Cường - Hiệu trưởng Trường THCS - THPT Nguyễn Tất Thành, chia sẻ: “Nhà trường tuyển sinh cả nước nên năm nay có cả thí sinh từ Tây Ninh ra dự thi, tuy nhiên con số các thí sinh từ tỉnh về dự thi cũng không nhiều, đa số đến từ Hà Nội. Với kỳ thi tuyển sinh lớp 10 năm nay, phía nhà trường cũng đã chuẩn bị tạo điều kiện cho học sinh hoàn thành tốt bài thi của mình.
Tại mỗi phòng thi, nhà trường có trang bị thêm số lượng bút chì phòng trường hợp môn thi trắc nghiệm tô đáp án, thí sinh nào quên bút chì hoặc bút chì hỏng, có thể lấy để sử dụng”.
Là trường cuối cùng tại Hà Nội tổ chức tuyển sinh lớp 10, theo TS Cường cũng có những thuận lợi và khó khăn riêng. “Trường năm nào cũng tổ chức kỳ thi này cuối cùng của Hà Nội, cũng không thể tổ chức thi sớm hơn vì nằm trong tổng thể các trường thuộc Đại học Sư phạm.
Nhà trường cũng tự tin học sinh dự thi có những dự định ban đầu nên vẫn quyết tâm vào trường. Thực ra cũng có thí sinh đã đỗ trường khác nên không tham gia dự thi nhưng con số không đáng kể”.
Các môn học và hoạt động giáo dục bắt buộc gồm: Toán, Ngữ văn, tiếng Anh, Giáo dục thể chất, Lịch sử, Giáo dục quốc phòng và an ninh, Hoạt động trải nghiệm hướng nghiệp, Nội dung Giáo dục địa phương. Ngoài 8 môn học bắt buộc, học sinh được chọn 1 trong 4 tổ hợp các môn học sau đây:
- Tổ hợp 1, gồm các môn: Vật lí, Hóa học, Sinh học, Tin học.
- Tổ hợp 2, gồm các môn: Vật lí, Hóa học, Giáo dục KT và PL, Tin học.
- Tổ hợp 3, gồm các môn: Vật lí, Địa lý, Giáo dục KT và PL, Tin học.
- Tổ hợp 4, gồm các môn: Sinh học, Địa lý, Giáo dục KT và PL, Công nghệ.
Nhà trường căn cứ vào nguyện vọng, kết quả tuyển sinh của học sinh và điều kiện về nhân sự và cơ sở vật chất của nhà trường để sắp xếp lớp học theo các tổ hợp nêu trên.
Điều kiện tuyển sinh là học sinh đạt danh hiệu tiến tiến trở lên trong 4 năm THCS, có điểm tổng kết cả 3 môn Toán, Ngữ văn, tiếng Anh năm lớp 9 từ 6,5 trở lên, hoàn thành môn tiếng Anh cấp THCS.
Nhà trường tuyển sinh theo 3 phương thức: tuyển thẳng (dành cho học sinh đoạt giải Nhất học sinh giỏi cấp tỉnh/thành phố các môn Toán, Hóa, Lý, Văn, tiếng Anh, Khoa học); xét tuyển kết quả thi tuyển sinh lớp 10 công lập của Sở GD-ĐT Hà Nội năm 2024 và thi tuyển theo đề thi riêng của trường.
Về thi tuyển, các môn thi gồm Toán (90 phút), Ngữ văn (90 phút) và tiếng Anh (60 phút). Điểm thi tuyển = Điểm Ngữ văn + điểm Toán + điểm Tiếng Anh + điểm khuyến khích (nếu có).
Ngày 23/6, Trường THCS -THPT Nguyễn Tất Thành sẽ công bố điểm chuẩn.


Điểm chuẩn vào lớp 10 Trường THPT Chuyên Ngoại ngữ năm 2024: Chuyên Anh 25 điểm
Trường THPT Chuyên Ngoại ngữ (thuộc Trường ĐH Ngoại ngữ - ĐH Quốc gia Hà Nội) vừa công bố điểm chuẩn trúng tuyển vào lớp 10 năm 2024.(责任编辑:Bóng đá)
下一篇:Nhận định, soi kèo Auckland FC vs Western Sydney Wanderers, 11h00 ngày 5/4: Củng cố ngôi đầu
Để đọc toàn bộ nghiên cứu, truy cập: https://www. betterlivingprogram.com/
Ngọc Minh
" alt="Nhiều người trẻ Việt kiếm tìm và dự định sống ‘xanh’" />Ba lấy hai trái dừa khô bọc trong hai cái khăn rằn, cột các đầu khăn lại với nhau tạo thành dụng cụ giống như dây phao nổi hai đầu. Tôi nằm úp ngực lên giữa dây phao ấy và tập đạp chân, khua tay trên cánh đồng giữa mùa nước nổi. Khi có thể giữ thăng bằng, bơi được trong nước, ba tôi bỏ chiếc phao tự chế ra. Ba cắm hai cây sào cách nhau chừng hai mét để tôi chinh phục đoạn đường bơi đầu tiên. Sau mỗi ngày, hai cây sào lại xa thêm vài mét, cho đến khi tôi có thể tự bơi ra khoảng nước ngoài xa và trở vào bờ.
Mười anh chị em tôi đều học bơi như vậy. Đó cũng là cách hầu hết trẻ ở vùng sông nước miền Tây tập bơi. Phụ huynh đều như những người thầy. Họ không học qua trường lớp, chỉ dạy lại thế hệ sau bằng kinh nghiệm. Vậy mà, đứa trẻ nào ở xứ tôi khi ấy cũng bơi giỏi, tắm sông ngụp lặn ngày này qua ngày nọ, hiếm khi nghe có chuyện đuối nước.
Ba tôi nói, khi một đứa trẻ biết đi, cha mẹ đã phải nghĩ đến chuyện tập bơi cho nó. Bởi ở miệt sông nước, chỉ một sơ suất nhỏ, hậu quả cũng khó lường. Miền Tây quê tôi trước đây mỗi năm bị ngập trong mùa nước nổi đến mấy tháng trời. Khi đường sá, nhà cửa ngập hết, chuyện biết bơi là một kỹ năng sinh tồn tất yếu.
Nhưng hiện nay, khi mùa nổi hầu như hiếm khi xuất hiện ở miền Tây, những ca đuối nước ở quê tôi lại xảy ra thường xuyên hơn.
Theo báo cáo của Bộ Lao động Thương binh và Xã hội, trung bình mỗi năm Việt Nam có hơn 2.000 trẻ em tử vong do đuối nước, cao hơn các nước trong khu vực Đông Nam Á và gấp tám lần so với các nước phát triển. Tỷ lệ trẻ em biết bơi ở độ tuổi tiểu học và trung học cơ sở chưa đến 30%.
Quan sát các vụ đuối nước gần đây, tôi thấy đa số là những vụ tử vong tập thể. Các nhóm trẻ thường đi chung với nhau, nếu một em chẳng may gặp nguy hiểm dưới dòng nước, những em còn lại theo phản xạ sẽ lao theo cứu giúp. Bản năng sinh tồn khiến những đứa trẻ có thể ôm hoặc ghì chặt bạn mình, người này kéo người kia xuống. Nếu không được trang bị kỹ năng cứu hộ, một người dù bơi lội giỏi cũng không thể cứu người chết đuối, mà có thể cùng trở thành nạn nhân.
Nguyên nhân các vụ đuối nước được xác định là do trẻ thiếu sự giám sát của người lớn khi cùng bạn bè đi tắm, đi bơi, đi chơi ở sông suối, ao hồ hoặc do bị chìm đò, chìm ghe xuồng trên đường đi học, đi lao động. Tuy nhiên, nguyên nhân cốt lõi nằm ở chỗ nhiều trẻ hiện nay không được học bơi, không có kiến thức và kỹ năng nhận ra sự nguy hiểm cũng như sinh tồn trong môi trường nước.
Bạn tôi, trước đây từng làm thuyền trưởng phà Mỹ Thuận, phà Vàm Cống rồi phà Đình Khao, mới về hưu. Khi còn công tác, anh thường bơi ngang qua sông Tiền, sông Hậu, hay sông Cổ Chiên, từng cứu nhiều người dân chìm ghe xuồng sắp chết đuối giữa dòng nước dữ. Nhận ra sự nguy hiểm của môi trường sông nước, khi về hưu, anh dốc sức dạy bơi miễn phí cho những đứa trẻ ở Tiền Giang quê anh. Thế nhưng, nhiều phụ huynh không chịu cho con em đi học, kể cả những lớp miễn phí. Người lớn còn không ý thức đúng đắn về vấn nạn đuối nước để định hướng cho con em, thì nói sao những đứa trẻ bây giờ thờ ơ với chuyện học bơi.
Mỗi mùa hè đến, sau những vụ đuối nước, nhà trường thường là nơi "chịu đòn" với các chỉ trích như: thiếu chương trình dạy bơi, thiếu đào tạo kỹ năng sinh tồn cho trẻ... Rõ ràng, rất cần đưa bơi lội thành môn bắt buộc trong chương trình giảng dạy ở trường học. Nhưng thực tế ai cũng nhìn thấy, là nhà trường đang gặp những khó khăn không thể khắc phục một sớm một chiều để phổ cập ngay kỹ năng bơi lội cho trẻ. Họ thiếu giáo viên, thiếu kinh phí, kể cả cái bể dạy bơi cũng không có... Mọi khó khăn đều có thể khắc phục nhưng khi mọi thứ trong tay đều thiếu, việc khắc phục sẽ cần rất nhiều thời gian.
Thống kê trên của Bộ Lao động Thương binh và Xã hội cũng cho biết, hơn 55% trẻ em tử vong do đuối nước sống ở các hộ gia đình nghèo, chủ yếu ở khu vực nông thôn. Trẻ nông thôn có nguy cơ bị đuối nước cao gấp hai lần trẻ em ở thành thị. Để dạy bơi, các trường học nông thôn cũng gặp khó khăn gấp bội so với các trường thành thị.
Không thể duy trì thói quen đổ lỗi mọi điều cho giáo dục, không thể phó thác hoàn toàn trách nhiệm phổ cập bơi lội cho nhà trường. Trong khi chờ bơi lội được phê duyệt là môn học bắt buộc, chờ trường học khắc phục khó khăn, trẻ vẫn đi bơi và đối diện với cái chết hàng ngày mỗi mùa hè đến.
Trương Chí Hùng
Trở lại Góc nhìnTrở lại Góc nhìn" alt="Phó thác cho giáo dục" />Tôi thì vẫn mặc chiếc váy cũ (lâu lắm rồi không còn xúng xính mua đồ mới), cầm chiếc lá phong mùa thu đứng ở góc sân trường thân quen, chỉ có điều những âm thanh xung quanh tôi đã “đời hơn”, không còn vắng lặng, chỉ có tiếng chim hót, tiếng xe cấp cứu hú dài nữa.
Tôi bắt đầu nghe thấy tiếng xe máy chạy ì ầm, sáng ra nghe tiếng rao “xôi đậu xanh bắp giã”, đâu đó tiếng nói cười lao xao.
Ảnh chụp tối 30/9 tại TP.HCM Chiều 30/9, hàng loạt rào chắn, dây kẽm gai được công an, bộ đội, dân phòng gỡ bỏ. Người TP.HCM mừng lắm, nhìn góc phố hết cách ngăn, băng bó mà xúc động rưng rưng. Nhưng thực sự, chúng tôi không quá hồ hởi, vui tươi, vỡ òa như các thành phố khác khi dỡ phong tỏa.
TP.HCM đón nhận mở cửa khá thận trọng khi ca nhiễm hàng ngày vẫn tương đương tổng số ca từ đầu dịch tới giờ của Hà Nội, nghĩa là chúng
tôi vẫn phải đối mặt với nguy cơ lây nhiễm rất cao.Người quen của tôi vẫn nhiễm bệnh, có người vẫn phải nhập viện dù đã tiêm đủ 2 mũi vắc xin. Các gia đình có mất mát trong mùa dịch chẳng thể vui ngay được, thậm chí còn ngậm ngùi khi người thân của mình không chờ được tới ngày hôm nay. Ai cũng còn rất lo lắng và nhiều tâm tư, hồi hộp, dù thấy nhẹ lòng hơn rất nhiều.
Mấy hôm nay quanh nhà tôi mọi người bắt đầu dọn dẹp, sơn lại cửa cổng. Dù nhiều nhà vẫn còn dán biển đỏ “gia đình có người cách ly y tế tại nhà”, cửa thì đóng kín nhưng nghe rõ tiếng trẻ con hò hét trong nhà, tiếng chuyện trò ăn uống vui vẻ.
Có lẽ nhờ có độ phủ vắc xin, các ca nhiễm nặng đã bớt đi nhiều. Chỉ có điều khá giật mình, quan sát trên bản đồ Covid thành phố, tôi nhận thấy trong hẻm số người nhiễm sinh sau năm 2010 đông dần lên, thậm chí có vài bé mới 2-3 tuổi, líu ríu nhiễm chùm gần nhà nhau. Chắc có em đã bị lây từ người lớn, và lây cho cả đám trẻ con hàng xóm xung quanh. Rồi mai các em đi học, nếu chưa được tiêm thì lo lắng lắm đây, lứa tuổi nhiều năng lượng và mải chơi, dễ gì 5K triệt để, điều mà ngay cả người lớn cũng khó thực hiện.
Chúng tôi lại được đi làm đông dần lên, được tiếp xúc xã hội, được mua bán, ăn uống phong phú hơn, được uống ly cà phê mà chúng tôi nhớ nhung đã bao lâu nay. Có điều, chúng tôi chỉ ra khỏi nhà khi trang bị đầy đủ “combo” vật bất ly thân: điện thoại với một cái “app” phù hợp, chai sát khuẩn nhanh và khẩu trang.
Hoa, cà phê và bánh đón mùa thu ở TP.HCM. Nhiều thói quen “mùa dịch” tôi chẳng muốn bỏ ngay, thậm chí sẽ duy trì lâu dài như việc đặt thực phẩm, đồ gia dụng trực tuyến thay vì đến siêu thị đông đúc. Có một số “nhu yếu phẩm” tôi hay tích trữ một lượng nhất định trong nhà, như muối, đường, gạo, mì, dầu ăn, sữa tắm, dầu gội, các loại giấy…
Thói quen này có từ hồi đi học châu Âu, khi mà các siêu thị đóng cửa lúc 6h tối và cuối tuần cũng đóng luôn, gần giống thời gian giãn cách nghiêm ngặt vừa rồi ở TP.HCM. Nhờ thói quen này mà 4 tháng vừa qua, tôi đã không phải lao ra đường trong hối hả và hoảng hốt để mua sắm trong lo lắng, bất an.
Tôi dường như cũng sống khác, có xu hướng thích những thứ thư thái cho tâm hồn hơn là những thứ duy mỹ, cầu kỳ. Tôi say mê sắp đặt, trang trí để góc nhà nào cũng có thể là chỗ ngồi ngắm hoa, uống trà, ăn bánh và bàn chuyện với người thân, bạn bè qua điện thoại.
Khi đeo khẩu trang trở thành quan trọng thì cây son đỏ cũng chẳng để làm gì, thậm chí chẳng buồn trang điểm để cảm thấy tự do, thoải mái, tập trung vào bản thân hơn. Làm việc trực tuyến rất mỏi mắt, nhưng cũng giúp tôi không cần di chuyển 2h đồng hồ trên những chuyến xe từ Quận 10 (TP.HCM) sang Dĩ An (Bình Dương) khi đi dạy, hoặc giúp tôi từ cuộc họp này sang cuộc họp khác chỉ với một nút bấm trên điện thoại hay máy tính.
Cuộc sống bình thường mới ở TP.HCM sáng 1/10. Bình thường mới, có lẽ không phải là trở lại y hệt như ngày xưa, mà đón nhận những thói quen mới, nay đã thành hữu ích. Thay đổi cách sống, ăn uống, vệ sinh để khỏe mạnh hơn, tiết kiệm hơn và có phương án đối với những bất lợi có thể xảy ra trong cuộc sống.
Số ca nhiễm không dễ gì giảm nhanh được mà có thể còn cao hơn, nhưng chỉ mong ít ai bị nặng, chỉ như một cơn cảm cúm, mỏi mệt rồi sẽ qua mà không phải vào viện gặp bác sỹ. Kit test nhanh cũng cần để sẵn trong nhà và ở cơ quan, để lỡ có triệu chứng gì khác thì kịp thời phát hiện để bớt lây cho gia đình, đồng nghiệp.
Người lạc quan thì bảo Sài Gòn sẽ tái sinh rạng ngời, người bi quan thì sợ hãi tăng ca nhiễm và phong tỏa nữa, người nhìn nhận tổng quát ngoài nắm bắt cơ hội đổi thay còn nghĩ đến những bất ổn xã hội có thể xảy ra, những hệ quả của “hậu stress” Covid về cả vật chất lẫn tinh thần. Nhưng dù thế nào, quãng đường trước mắt chúng ta cũng phải đi, khó khăn biết trước giúp chúng ta có động lực để cố gắng và bình tĩnh hơn nữa.
Bốn tháng trời giãn cách dài đằng đẵng, có một điều quan trọng tôi nhận ra, đợt dịch này đã khiến tôi thương và hiểu Sài Gòn hơn rất nhiều, có lẽ vì tôi đã cùng nơi này trải qua những ngày nhiều đau khổ chứ không chỉ có niềm vui, sự hoa lệ và năng động như trước nữa.
Qua khó khăn mới hiểu và thương nhau hơn, âu cũng là vốn quý để cùng nhau hướng tới những ngày mai bình yên và hạnh phúc.
Chào ngày mới nhé, Sài Gòn !
Độc giảBùi Mai Hương
Sài Gòn, những ngày vừa đi vừa khóc
Khóc thật, chứ không phải tựa đề phim nào đâu ạ, chỉ là cố nén để vừa đủ rơm rớm nước mắt, như bao người dân Sài Gòn khác đang cố gắng từng ngày.
" alt="Chào Sài Gòn mùa thu bình thường mới" />Những loại quả 'độc' chưng tết giá tiền triệu
Lựa chọn măng an toàn cho ngày Tết
" alt="Sợ… Tết quê chồng" />- Một độc giả ở Hà Nội chia sẻ câu chuyện ông có 4 bằng đại học nhưng phải đi làm bảo vệ vườn hoa vì không xin được việc.
Các tin liên quan "3 năm, tôi đang nghèo đi 2 lần!"
Đầu tiên, tôi xin tâm sự về hoàn cảnh của mình: Trong quá trình cổ phần hóa từ 2002 đến 2008, công ty bán toàn bộ cổ phần cho tư nhân, tôi có 4 bằng ĐH nhưng không có cổ phần nên phải về hưu với trợ cấp ít ỏi. Tôi xin việc ở công ty khác nhưng rất khó vì hệ số lương (6,31). Đi làm thuê thì tuổi cao, sức yếu. Kinh doanh thì không vốn, không địa điểm (có mỗi kiến thức kinh tế và sự tử tế thì xã hội không cần).
Thất nghiệp, tôi đành xin làm bảo vệ vườn hoa và tranh thủ trồng rau, nuôi dăm ba con gà đẻ trứng ở vườn coi như một khoản tự cung, tự cấp. Không điện thoại, không rượu, bia, thuốc lá, không tiền ma chay hiếu hỉ... mỗi tháng để dành được 1,5 triệu gửi cho vợ (đang làm công nhân thu nhập 3 triệu/tháng) nuôi 2 con đang đi học. 4,5 triệu đồng/tháng nuôi 4 người với đủ các loại tiền gạo, nước, điện, gas, xăng... cho đến học phí... Nhìn các con đói, lòng tôi đắng ngắt!Ảnh minh họa. (Nguồn: Dân trí) Tôi cũng xin chia sẻ câu chuyện "3 năm, tôi đang nghèo đi 2 lần!" của chị nhà báo. Thực sự trong điều kiện tình hình kinh tế hiện nay "thời bão giá" những người làm công ăn lương không có thu nhập phụ điều khó khăn như chị cả, đành phải tự xoay xở thôi chị ạ! (trừ khi làm giám đốc sở tài chính như ông X ở tỉnh K va li lúc nào cũng chật ních tiền, vàng).
Quốc hội, chính phủ đang rất "đau đầu" về vấn đề điều chỉnh (tăng lương) cho cán bộ trong điều kiện nợ công đang được dự báo trên 64%. Nhiều chuyên gia, nhiều nhà hoạch định chiến lược đang nghiên cứu, hiến kế "cần một giải pháp đồng bộ", nhưng chỉ bàn và nói thôi cũng không biết đến bao giờ lương công chức mới đảm bảo mức sống "trung bình".
Theo tôi, trước hết: phải tinh giản ngay biên chế, cắt ngay 30% sáng cắp ô đi, chiều cắp ô về (bộ máy chúng ta đang quá cồng kềnh vậy nhưng cơ quan nào cũng kêu thiếu người làm, bộ nào cũng đòi tăng biên chế), thứ hai là đưa các tiêu chuẩn được phục vụ vào lương (nhà, xe, điện, nước, điện thoại...) vào lương (đây là giải pháp chống lãng phí hiệu quả nhất), không thể để tình trạng "của chùa cứ xài vô tư".Thứ ba là quyết liệt chống lãng phí, tham nhũng, đầu tư công kém hiệu quả (đường làm trước hỏng sau, cầu làm trước hỏng sau, trụ sở làm năm trước năm sau hỏng, một số tập đoàn kinh tế nhà nước làm ăn thua lỗ triền miên..), có vậy mới mong có nguồn lực để tăng lương cho công chức chị ạ!
Bạn đọc Phong Lê
" alt="Xin làm bảo vệ vườn hoa với 4 bằng đại học" />Thung lũng Bắc Sơn nằm trong Công viên địa chất Lạng Sơn (Ảnh: Lang Son Geopark).
Công viên gồm 38 điểm tham quan thuộc 4 tuyến du lịch gồm: Tuyến một là Khám phá thế giới thượng ngàn; tuyến hai là Hành trình về miền thiên giới; tuyến ba là Cuộc sống dân dã nơi trần thế; tuyến bốn là Đường đến thủy cung.
Đến với Công viên địa chất Lạng Sơn, ngoài việc khám phá những nét độc đáo của giá trị di sản (văn hóa, đa dạng sinh học, địa chất - địa mạo, địa văn hóa, khảo cổ học), du khách có thể tham gia trò chơi leo núi mạo hiểm.
Công viên địa chất Lạng Sơn cũng bao gồm nhiều di chỉ khảo cổ có giá trị như Hang Thẩm Khuyên, Thẩm Hai, Kéo Lèng, nền văn hóa Bắc Sơn... chứng minh nơi đây là một trong những chiếc nôi của người Việt cổ trong một hệ sinh thái núi đá vôi với gần 800 loài thực vật, trong đó có hàng chục loài được ghi trong Sách đỏ Việt Nam...
Dự kiến, Công viên địa chất Lạng Sơn sẽ nhận bằng công nhận Công viên địa chất toàn cầu UNESCO vào năm 2025 tại Chile.
Ông Lưu Bá Mạc - Phó giám đốc Sở Văn hóa - Thể thao và Du lịch tỉnh Lạng Sơn - đánh giá, sự ghi nhận này sẽ giúp cho tỉnh Lạng Sơn có thêm động lực cũng như cơ hội tập trung nguồn lực đẩy mạnh công tác quản lý, bảo tồn và phát huy giá trị di sản địa chất, di sản văn hóa, lịch sử, khảo cổ, đa dạng sinh học, cũng như các danh lam thắng cảnh đặc sắc của tỉnh Lạng Sơn.
Ông Mạc nói thêm, Sở đã triển khai nhiều giải pháp đẩy mạnh phát triển du lịch, như việc ban hành các kế hoạch thực hiện các chương trình, đề án trọng tâm về phát triển du lịch, kêu gọi các doanh nghiệp đầu tư vào lĩnh vực du lịch, phát triển các sản phẩm du lịch mới.
Đồng thời, nơi đây cũng tập trung nâng cao chất lượng nguồn nhân lực du lịch, đẩy mạnh hợp tác quốc tế với Trung Quốc để thu hút khách du lịch tới tham quan tại các địa điểm ở Lạng Sơn.
Đánh giá cao tiềm năng phát triển du lịch của Công viên địa chất Lạng Sơn sau khi được UNESCO công nhận là Công viên địa chất toàn cầu, ông Trương Quốc Hùng - Chủ tịch CLB Lữ hành Hà Nội - cho rằng, đây là "đòn bẩy" thu hút du khách trong nước, quốc tế đến Lạng Sơn nói riêng, Việt Nam nói chung.
"Tuy nhiên, địa phương cần quan tâm đến công tác bảo tồn để phát triển bền vững, gìn giữ thiên nhiên hoang sơ và nền văn hóa bản địa, tránh tình trạng phát triển "nóng", không bê tông hóa phá vỡ cảnh quan", ông Hùng nói.
Chia sẻ về các bước đi tiếp theo trong thời gian tới, bà Phạm Thị Hương - Phó Trưởng Ban quản lý Công viên địa chất Lạng Sơn - cho biết, bên cạnh việc xây dựng tour tâm linh gắn với tín ngưỡng thờ Mẫu tại các ngôi đền nằm trong vùng lõi, Ban quản lý của Công viên địa chất cũng triển khai xây dựng hệ thống cơ sở hạ tầng để thu hút du khách trong và ngoài nước.
Bà Hương cho biết thêm, một dự án quan trọng khác cũng được hoàn thiện trong thời gian tới là Trung tâm phức hợp Công viên địa chất Lạng Sơn có quy mô 20.000-30.000m2, bao gồm: Trung tâm quản lý điều hành đón tiếp, trung tâm thương mại dịch vụ, chợ đêm truyền thống, bảo tàng đạo Mẫu, bảo tàng trưng bày tiến hóa sự sống vùng Công viên địa chất Lạng Sơn...
Các dự án này sẽ góp phần hoàn thiện các chức năng, qua đó phát huy giá trị và "đánh thức" tiềm năng phát triển du lịch của Công viên địa chất Lạng Sơn.
Ông Nguyễn Quý Phương - Trưởng phòng Quản lý xúc tiến du lịch, Cục Du lịch Quốc gia Việt Nam (Bộ VH-TT&DL) (Ảnh: Trung tâm thông tin du lịch).
Ông Nguyễn Quý Phương - Trưởng phòng Quản lý xúc tiến du lịch, Cục Du lịch Quốc gia Việt Nam (Bộ VH-TT&DL) - nhận định, Lạng Sơn là một trong những cửa ngõ lớn đón khách du lịch quốc tế.
Để tận dụng cơ hội và lợi thế này, tỉnh Lạng Sơn cần tiếp tục tập trung làm mới sản phẩm du lịch, đào tạo và đào tạo lại nguồn nhân lực du lịch, đổi mới công tác xúc tiến quảng bá du lịch; tiếp tục hỗ trợ và liên kết trao đổi khách với các doanh nghiệp du lịch và các địa phương khác trên cả nước.
"Cục Du lịch Quốc gia Việt Nam sẽ luôn đồng hành cùng các doanh nghiệp du lịch, các địa phương trong đó có tỉnh Lạng Sơn nhằm tận dụng tốt những cơ hội, đón đầu xu hướng du lịch trên thế giới… góp phần tạo dựng từng bước đi vững chắc, tạo đà bứt phá cho du lịch Việt Nam phát triển", ông Phương khẳng định.
Công viên địa chất Lạng Sơn được thành lập từ năm 2021, có phạm vi thuộc các huyện Bắc Sơn, Chi Lãng, Hữu Lũng, Lộc Bình, Văn Quan và thành phố Lạng Sơn với tổng diện tích 4.842 km2.
Do nằm chủ yếu trong cánh cung Bắc Sơn là một khối núi đá vôi lớn, thuộc địa phận hai tỉnh Lạng Sơn và Bắc Giang nên nơi đây có nhiều hang động đồ sộ, hùng vĩ bậc nhất Việt Nam.
" alt="Phát triển du lịch nhưng không "bê tông hóa" ở Công viên địa chất Lạng Sơn" />
- ·Nhận định, soi kèo Vissel Kobe vs Albirex Niigata, 12h00 ngày 6/4: Lịch sử gọi tên
- ·Từ 28/12, chồng chửi vợ sẽ bị phạt tiền
- ·Nỗi đau tột cùng của người phụ nữ bị đánh ghen, lột quần áo
- ·Bà mẹ 7 con trẻ trung khó tin
- ·Nhận định, soi kèo Mallorca vs Celta Vigo, 23h30 ngày 5/4: Khó phân thắng bại
- ·Tại sao người trẻ Trung Quốc thích làm việc trong nhà tang lễ?
- ·Thú chơi xe mô hình tí hon tốn hàng trăm triệu đồng
- ·Chồng có... bạn trai?
- ·Soi kèo phạt góc Aston Villa vs Nottingham, 23h30 ngày 5/4
- ·Nếu ly hôn chỉ tiếc... mẹ chồng!
Vân khệnh khạng vác bụng bầu đi chợ trong khi bạn bè mình đang tất bật thi cử trên giảng đường. " alt="Bi kịch nữ sinh bị thiếu gia lừa tình" />
"Ba ơi, ba đừng đi"
Trời đứng bóng, Huỳnh Tuấn Kiệt (28 tuổi, bác sĩ đa khoa, ngụ huyện Vĩnh Hưng, tỉnh Long An) mới hoàn tất công việc còn dở dang từ buổi sáng của mình tại Đội cấp cứu dã chiến thuộc Trung tâm y tế huyện Vĩnh Hưng.
Không vội ăn bữa trưa, Kiệt gọi điện thoại về nhà thăm con gái chưa đầy 4 tuổi đã xa cha mẹ nhiều ngày qua. Kiệt nói, vì là bác sĩ, khi dịch bệnh bùng phát, anh không thể ngồi yên ở nhà nên tình nguyện tham gia chống dịch.
Kiệt được giao nhiệm vụ khám sàng lọc, hỗ trợ tiêm vắc xin Covid-19, cấp cứu cho người dân tại Đội cấp cứu dã chiến ở địa phương. Ngày quyết định lên đường tham gia chống dịch, anh chỉ lo lắng chuyện sẽ xa con, sợ bé khóc khi không có ba mẹ ở gần.
Tuấn Kiệt (bên trái) và Ngọc Tầm (bên phải) quyết định gửi con ở nhà để tham gia tuyến đầu chống dịch. Nam bác sĩ chia sẻ: “Lúc tôi bày tỏ ý định tham gia chống dịch, ba mẹ cũng lo lắng, ngăn cản. Tuy nhiên, tôi đã thuyết phục được gia đình. Điều khiến tôi lo lắng hơn cả là nỗi nhớ con. Bởi, cả hai vợ chồng tôi đều tham gia chống dịch mà bé lại còn rất nhỏ”.
“Vợ tôi là điều dưỡng, công tác tại Bệnh viện dã chiến số 6, Trung tâm Y tế huyện Vĩnh Hưng. Cô ấy phụ trách chăm sóc bệnh nhân F0 nên không thể về nhà. Tôi thì 4-5 ngày mới tranh thủ về thăm con nên đành gửi bé cho ông bà nội chăm sóc”, anh nói thêm.
Đầu tháng 9, Kiệt được điều động đến huyện Đức Hòa hỗ trợ tiêm vắc xin. Đây là lần xa nhà, xa bé lâu nhất từ lúc anh tham gia chống dịch. Biết anh đi lâu ngày, bé gái quyến luyến, khóc "không cho ba đi".
Tuấn Kiệt hỗ trợ khám bệnh, lấy mẫu xét nghiệm. Tuấn Kiệt kể: “Đến giờ xe lăn bánh, bé vẫn níu lấy chân, không cho tôi đi. Thấy vậy, mọi người cho tôi nán lại, chia tay con thêm một chút. Xe lăn bánh, bé vừa khóc vừa chạy theo nói: “Ba ơi, ba đừng đi”".
Những lúc ấy, anh xúc động, thương con lắm nhưng chỉ biết lén gạt nước mắt, buông tay con, lên đường đi chống dịch. Bởi anh biết, dịch bệnh càng nhanh được khống chế, anh càng sớm được về với con, với gia đình.
“Nhớ con thì lặng khóc một mình”
Nằm trong khu cách ly, chị Nguyễn Thị Ngọc Tầm (28 tuổi, ngụ huyện Vĩnh Hưng, tỉnh Long An, vợ Tuấn Kiệt) nhớ con quay quắt. Tầm cầm điện thoại, mở ảnh con lên xem cho đỡ nhớ. Đã hơn 1 tháng qua, chị bỏ lại bé gái chưa đầy 4 tuổi ở nhà để tham gia chống dịch tại bệnh viện dã chiến.
Nam bác sĩ tham gia tiêm vắc xin cho người dân. Đây là lần thứ 2 chị vào bệnh viện dã chiến để chăm sóc F0. Trước đó, sau khi hoàn thành một tháng làm việc tại đây, chị được nghỉ 7 ngày để về thăm gia đình. Đó là 7 ngày quý giá, giúp chị bù đắp lại nỗi nhớ con suốt 1 tháng ròng rã đi chống dịch.
“Những ngày đó, tôi chơi đùa với bé rất vui. Một đêm, khi 2 mẹ con đang ngủ, bé quay sang ôm tôi rất chặt. Tôi bất ngờ, hỏi nhỏ: “Sao con ôm mẹ chặt thế” thì được bé gái trả lời là: “Con ôm mẹ để mẹ không đi nữa”. Nhưng cuối cùng tôi vẫn đi”, Ngọc Tầm chia sẻ.
Dù rất thương con nhưng với trách nhiệm của một nhân viên y tế, chị không thể ở nhà. Thế nên, ngay từ khi dịch bệnh bắt đầu diễn biến phức tạp, Tầm đã sẵn sàng cho ngày sẽ xa con.
“Tôi cố gắng chơi đùa với con thật nhiều rồi dùng điện thoại ghi lại những hình ảnh của con. Mục đích là lúc đi chống dịch, không được về nhà, nhớ con, tôi sẽ lấy hình bé ra xem cho đỡ nhớ”, chị nói.
Dẫu đã “chuẩn bị tâm lý” nhưng khi vào bệnh viện dã chiến, Tầm vẫn nhớ con quay quắt. Những ca trực đêm, Tầm ngồi một mình nhớ khoảnh khắc được ôm bé vào lòng mà ngủ. Buồn, nhớ con, Tầm mở điện thoại xem ảnh chụp con từ lúc bé mới lọt lòng đến khi biết gọi mẹ, đòi ba.
Gia đình nhỏ của vợ chồng bác sĩ Tuấn Kiệt, Ngọc Tầm. Nhiều đêm, nhớ con quá, chị lặng khóc một mình. Rồi những lần hai mẹ con nói chuyện với nhau qua điện thoại, thấy bé cứ đòi mẹ, Tầm không kìm nén được nỗi nhớ, muốn bật khóc thành tiếng. Những lúc như vậy, chị khéo léo hướng máy quay điện thoại đi nơi khác, lau nước mắt rồi mới tiếp tục trò chuyện với con.
Chị tâm sự: “Mỗi lần trò chuyện với bé qua điện thoại, bé đều khóc đòi tôi về nhà. Những lúc như thế, tôi dỗ bé bằng cách “xin” con cho mình đi bắt Covid.
"Tôi nói với bé rằng: “Con ở nhà ngoan để mẹ đi bắt Covid. Mai mốt mẹ về, mẹ đưa con đi Lan Rừng (khu vui chơi thiếu nhi gần nhà chị Tầm). Nghe vậy, bé mới đồng ý", chị kể thêm.
Hiện, Ngọc Tầm đã hoàn tất đợt công tác chống dịch tại bệnh viện dã chiến lần thứ 2 của mình. Chị đang trong thời gian cách ly theo quy định y tế để có thể trở về nhà với con gái.
Bài:Nguyễn Sơn
Ảnh: Nhân vật cung cấp
Những bức vẽ xúc động về tuyến đầu chống dịch Covid-19 của họa sĩ Tây Đô
Đôi tay nữ bác sĩ phồng rộp sau một ngày vất vả hay cảnh một F0 "nhí" trong bộ đồ bảo hộ chuẩn bị rời nhà đi cách ly điều trị đã được họa sĩ Thuận vẽ lại y như thật, tạo cảm xúc mạnh cho người xem.
" alt="Bác sĩ lên đường chống dịch Covid" />Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Có lời và không lời
Bây giờ ta hãy đi "ngược dòng lịch sử", xem khi mới quen hơi bén tiếng nhau, phụ nữ có hay đay nghiến người yêu không? May thay, khi đó họ lại không có thói quen đó! Nếu khi mới yêu nhau, đàn ông đã bị “ăn đòn” như thế thì có lẽ số đám cưới phải giảm đi ít nhất là một nửa. Vậy khi mới yêu nhau, phụ nữ cư xử với người yêu thế nào? Thường lúc đó họ khen không ngớt lời. Nào là “Anh giỏi quá!”, “Anh của em tài quá!”, “Anh thông minh quá!”... Là vì lúc đó người đàn ông được bao phủ trong ánh hào quang rực rỡ của tình yêu. Nhất cử nhất động của anh ta đều rất đáng yêu. Thì ra, mọi chuyện chỉ bắt đầu khi họ kết hôn.
Chúng ta hãy thử nghe một cuốn băng ghi âm xem buổi “ca nhạc thính phòng” đã diễn ra như thế nào. May mắn là hôm ấy bữa cơm tối diễn ra vui vẻ. Ăn xong, người vợ nhẹ nhàng bảo chồng: “Bữa nay, anh rửa bát đi!”. Chồng vừa nhìn vào ti vi vừa trả lời: “Được rồi, cứ để đấy!”. Lúc đó trên màn hình đang phát bản tin tóm tắt về các trận bóng đá ngoại hạng Anh trong tuần. Vì thế sau câu nói “Được rồi!”, anh ta vẫn ngồi nguyên, vì theo anh ta, nửa giờ nữa rửa bát cũng chưa chết ai. Song, đa số phụ nữ lại không chấp nhận điều đó. Họ muốn chồng phải làm ngay. Nếu không sẽ xảy ra một trong hai tình huống. Một là chị ta nhắc lại bằng giọng nữ cao: “Anh có rửa bát không?”. Hai là chị ta lẳng lặng bưng mâm bát đi rửa. Có phải người vợ xử sự theo cách thứ hai là những người hiền lành, khéo chiều chồng không? Xin thưa, nếu bạn nghĩ thế là lầm to. Đó chính là cách “đay nghiến không lời” mà xét về mặt nào đấy nó còn khủng khiếp hơn cả đay nghiến bằng lời. Vì kèm theo cử chỉ ấy thường là một bộ mặt “hình sự” mà những người đàn ông yếu bóng vía có thể chỉ nhìn thấy đã bị chấn thương tâm lý đến mức cả buổi tối hôm ấy, và có thể cả đêm hôm ấy hoặc đến tận sáng hôm sau, anh ta sẽ cảm thấy mình đúng là một tên tội phạm. Bộ mặt ấy sẽ tiêu diệt hết mọi thú vui của anh ta ở trên đời, ít ra là trong ngày hôm đó.
Rõ ràng đay nghiến bằng lời hay không bằng lời đều là thứ vũ khí các bà vợ làm đàn ông kinh hãi. Không ít cuộc ly hôn đã là hậu quả trực tiếp hay gián tiếp của những cuộc tra tấn triền miên này. Thậm chí, có những ông không kịp ly hôn, cứ lẳng lặng ra ngoài than thở với “bồ”.
Tại sao phụ nữ lắm điều?
Công bằng mà nói, cũng phải thừa nhận rằng, chẳng ai thích “lắm điều”, nhưng vì đa số việc trong nhà vẫn rơi vào tay phụ nữ, mà những việc đó không mấy khi được vừa lòng, do vô số những sai sót của chồng con, nên không nói cũng không được. Khảo sát cho thấy, những gia đình không có phụ nữ, chỉ đàn ông phải lo nội trợ thì họ cũng lắm điều. Nói nhiều có sung sướng gì? Ca sĩ chạy “sô” tuy có vất vả nhưng còn được khán giả vỗ tay và “cát-sê” cao ngất ngưởng, phụ nữ “ca cải lương” ở nhà cũng rát cổ bỏng họng không kém, mà chẳng có một xu. Vậy chị em có nên vất vả như vậy không?
Các nhà tâm lý gia đình đưa ra giải pháp là, những người phụ nữ khôn ngoan nói cái gì chỉ nên nói một lần thôi. Nếu người chồng tiếp nhận là được, còn xử lý việc đó như thế nào hãy cho anh ta một “khoảng trời riêng” muốn làm lúc nào hay cách nào tùy ý, miễn là hoàn thành công việc. Nếu mọi việc diễn ra không theo ý mình, người vợ cũng không nên nói đi nói lại và cũng không làm thay anh ta. Bởi vì, cũng theo các chuyên gia về gia đình thì không có gì hoang tưởng hơn là chỉ dùng lời nói mà một người phụ nữ có thể cải tạo được chồng mình thành một người khác. Đã trót lấy người đàn ông thế nào, hãy chấp nhận như anh ta vốn có. Nhân đây cũng có lời khuyên những cô gái chưa chồng là khi tìm hiểu, nếu thấy những cái không thể chấp nhận được thì tốt hơn hết là đừng đi xa hơn. Bởi vì, nói nhiều chẳng những không cải tạo được chồng mà còn khiến anh ta khó chịu, có thể phản ứng lại, thành cãi nhau.
Nhiều khi phụ nữ chỉ cần ra những mệnh lệnh ngắn gọn và cụ thể lại hiệu quả hơn. Chẳng hạn không nên nói: “Trời ơi bao nhiêu là việc mà chẳng ai đỡ đần được tí gì. Chồng thì dán mắt vào ti vi, con thì chúi mũi vào trò chơi máy tính. Anh có đứng lên đỡ em một tay không?”. Sau câu nói dài như thế của bạn, có thể anh ta sẽ ca thán: “Nói nhiều quá. Em muốn anh làm gì?”. Cho nên bạn chỉ cần nói: “Anh ra máy giặt phơi hộ em chỗ quần áo đi!”, “Con đứng lên lau hộ mẹ cái nhà!”. Khi họ làm xong những việc đó, bạn lại ra mệnh lệnh tiếp theo. Chỉ độ vài tháng, họ sẽ tự biết việc phải làm và bạn không phải nói nữa. Một thủ thuật nữa là khi chồng con làm xong, bạn đừng chê, dù không như ý mình. Cố gắng khen càng nhiều càng tốt. Bạn hãy quẳng bộ mặt nhăn nhó đi và cười tươi lên. Gia đình sẽ hạnh phúc hơn mà sức khỏe của bạn và sự duyên dáng đáng yêu sẽ tăng lên trông thấy.
Trịnh Trung Hòa
(Theo Phunuonline)" alt="Kinh hãi bị vợ tra tấn bằng lời" />Theo kết quả được công bố ở gala tối 28/10, Quả Bóng Vàng 2024 thuộc về Rodri, tiền vệ của Man City và đội tuyển Tây Ban Nha. Xếp ngay sau lần lượt là ba cầu thủ của Real, gồm Vinicius, Jude Bellingham và Dani Carvajal. Đứng thứ năm là Erling Haaland của Man City.
Theo Tổng biên tập Vincent Garcia, việc có nhiều đồng đội tại Real cùng thi đấu tốt vô tình khiến Vinicius gặp bất lợi, bởi những người bỏ phiếu sẽ chia bớt điểm cho các cầu thủ khác thay vì tập trung vào tiền đạo người Brazil. "Rõ ràng, Vinicius chịu thiệt thòi với sự có mặt của Bellingham và Carvajal trong top 5, vì về mặt toán học, điều đó lấy đi một số điểm của cậu ấy", Garcia nói thêm. "Khi có ba hay bốn cầu thủ Real, người bỏ phiếu sẽ chia sẻ số điểm giữa nhóm này nên Rodri hưởng lợi".
Hiện,France Footballchưa công bố số điểm từng cầu thủ và chi tiết từng phiếu bầu.
" alt="France Football: 'Đồng đội khiến Vinicius mất Quả Bóng Vàng'" />
- ·Nhận định, soi kèo St. Pauli vs M'gladbach, 20h30 ngày 6/4: Thắng vì Top 4
- ·Không thể tha thứ cho chồng nhưng lại chạnh lòng khi anh tái hôn
- ·Nỗi đau mất mẹ của chàng trai 'xin tắm gội cho bệnh nhân Covid
- ·Người già chê người trẻ tiêu xài vô nghĩa
- ·Kèo vàng bóng đá MU vs Man City, 22h30 ngày 6/4: Khó tin The Citizens
- ·Những bức vẽ xúc động về tuyến đầu chống dịch Covid
- ·Chán vì vợ nhàu nhĩ như... người giúp việc
- ·Mẹ chồng muốn 'tống cổ' con dâu Tây ra khỏi nhà
- ·Soi kèo góc Fulham vs Liverpool, 20h00 ngày 6/4
- ·Những món quà ngộ nghĩnh bé tặng mẹ ngày 8/3