当前位置:当前位置:首页 > Thế giới > Truyện Bá Chủ Tình Nô 正文

Truyện Bá Chủ Tình Nô

[Thế giới] 时间:2025-01-20 20:58:02 来源:NEWS 作者:Ngoại Hạng Anh 点击:133次
Đường xá Thành Tô châu phồn hoa náo nhiệt,ệnBáChủTìnhNôhlv park hang seo người qua kẻ lại tấp nập, ồn ào đông đúc, ánh nắng cuối xuân chiếu rọi trên từng khuôn mặt.

Thời điển gần giữa trưa, đám người càng thêm ồn ào, trên đường lớn, xuất hiện ba người trẻ tuổi cao to, cưỡi ba con tuấn mã chầm chậm rảo bước, diện mạo cùng phục sức trên người đều là của dị tộc, liếc mắt một đều có thể biết được ba người này từ vùng đất bên ngoài đến, hơn nữa, người dẫn đầu, ngũ quan anh tuấn giống như được chạm khắc mà thành, một đôi mắt sâu thẳm, tràn đầy cuồng ngạo, cả người tản mát ra loại khí chất tự phụ , vương giả, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.

Mà hai người theo phía sau hắn, diện mạo như hộ pháp, mày rậm, mắt to, dáng người cao lớn, cường tráng, dựa theo trang phục thì có thể đoán họ chính là tùy tùng của người đi đầu kia.

Chủ tớ ba người không chút bận tâm đến ánh mắt soi mói, tò mò của những người trên đường, ngược lại tùy hứng dừng lại ven các cửa hiệu buôn bán hai bên đường, quan sát tỷ mỹ.

Ngay khi ba người mới bước ra khỏi một cửa hàng buôn bán ngọc khí, đang muốn chuyển sang cửa hàng bán ngọc khí kế cạnh, thì người đi đầu kia, tuổi chừng hai mươi ba, hai mươi bốn, đột nhiên dừng lại cước bộ, ánh mắt bắn thẳng đến hướng một vị cô nương vừa mới bước xuống xe ngựa.

Cô nương khoảng 13, 14 tuổi, dáng người thướt tha linh lung, khuôn mặt xinh đẹp non nớt cơ hồ đã biểu lộ một chút mị đãng, phong tình.

Cho đến khi tiểu mỹ nhân kia để nữ tỳ dìu vào một cửa hàng tơ lụa, người trẻ tuổi mới thu hồi ánh mắt, lên tiếng:

「 Ba Ngạn, đi thăm dò xem cô nương kia là thiên kim nhà nào, ta cùng Tây Triết ở tửu lâu bên kia dùng bữa chờ ngươi.」

「 Vâng, thiếu chủ.」tùy tùng bên trái người trẻ tuổi kính cẩn đáp ứng một tiếng, sau lập tức rời đi.

Sau, chủ tớ hai người dến tử lâu nổi tiếng nhất thành, đặt một sương phòng ở lầu hai, bàn ăn cũng nhanh chóng được dọn lên đủ loại điểm tâm, mỹ tửu đặc sàn của thành Tô Châu.

「 Thiếu chủ……」 nhịn thật lâu, Tây Triết rốt cục nhịn không được mở miệng.

Người trẻ tuổi bình thản đem điểm tâm cho vào miệng thưởng thức, nuốt vào rồi, mới nói:

「 Ngươi là muốn hỏi ta, vì sao lại muốn Ba Ngạn đi thăm dò cô nương kia là ai?」

「 Đúng vậy, thiếu chủ, chúng ta đến thành Tô châu lần này là vì thay bảo chủ thiết lập chi nhánh tiền trang (ngân hàng) ở đây, thuộc hạ không rõ vì sao thiếu chủ đột nhiên lại đối với một vị nữ tử xa lạ có hứng thú như vậy?」

Người trẻ tuổi tà nghễ, liếc mắt một cái,

「 Tây Triết, ngươi còn nhớ, cách đây hai năm, cha và nương ta vẫn hay thúc giục việc ta cưới vợ đi!」

Đợi Tây Triết gật gật đầu, hắn lại tiếp tục nói:

「 Nếu sớm hay muộn cũng phải thú một người để “báo cáo kết quả công tác”, sao không tìm một người hợp mắt ta, cũng miễn cho cha và nương kiếm về cho ta một người không vừa mắt, ngươi nói phải không?」

「 Ý của thiếu chủ là……」 Tây Triết tỉnh ngộ nói.

「 Đúng vậy, giả như gia đình vị kia cô nương coi như trong sạch, ta sẽ đem nàng thú vào cửa, “báo cáo kết quả công tác” là xong việc, về sau, cha mẹ sẽ không lại đến phiền ta .」 ánh mắt thâm trầm của người trẻ tuổi thoáng hiện lên một tia giảo hoạt.

「 Thiếu chủ……」 Tây Triết đang muốn mở miệng thì người bị phái đi tra xét, Ba Ngạn đã nhanh nhẹn bước vào sương phòng.

Người trẻ tuổi nhướng mày nhìn Ba Ngạn, chờ hắn trả lời.

「 Bẩm thiếu chủ, thuộc hạ đã tra ra vị cô nương kia là con gái một của thương nhân Mã Lương Nhân, thành Tô Châu, năm trước đã đến tuổi cập kê, chưa hôn phối.」

「 Mới đến tuổi cập kê a……」 người trẻ tuổi trầm ngâm , hắn đột nhiên nâng tấm mắt, nhìn hai người trước mặt , phân phó nói:

「 Ngày mai, các ngươi mang theo sính lễ đi đến Mã gia, nói cho Mã gia biết, khi nàng tròn mười sáu tuổi, ta liền tới đón dâu, thú nàng vào cửa, không cho phép bọn họ có ý kiến phản đối.」khẩu khí của hắn bá đạo lại ngang ngược, biểu đạt rõ ràng, không cho phép người khác có quyền từ chối hay phản bác

「 Vâng, thiếu chủ,」 hai người bất đắc dĩ nhìn nhau liếc mắt một cái, hưởng ứng nói.

Một năm rưỡi sau

Trên đường lớn, ngoại trừ những hàng quán lâu năm hai bên đường vẫn không có gì đổi khác, bên đường xuất hiện thêm một thân ảnh gầy nhỏ, mái tóc đen buông xõa, cài một đóa hoa cúc trắng, thân thể của nàng cũng trùm một khối bạch bố, trên còn viết bốn chữ to “bán mình chôn cha”.

Một buổi sáng trôi qua, người hiếu kì, tò mò dừng lại xem xét, phần lớn đều vì nhìn thấy dáng người nhỏ bé, tong teo của nàng mà “đánh trống lui quân”, một số còn lại thì dở trò càn rỡ, nàng chỉ liên tiếp lắc đầu, xin buông tha cho, sau thì không thấy ai đến hỏi nữa.

Buổi trưa, một chiếc xe ngựa chậm rãi đi qua, đột nhiên dừng lại ở trước mặt cô gái, một tỳ nữ xuống xe ngựa, đi về phía cô gái gầy nói nhỏ vài câu, cô gái nhỏ bé, gầy yếu hưởng ứng gật gật đầu, đứng lên, đi theo theo tỳ nữ lên xe ngựa.

Người qua đường nhận ra xe ngựa này là xe ngựa của Mã gia trang, còn là xe ngựa chuyên dụng của Mã gia đại tiểu thư, không khỏi lắc đầu thở dài.

Động Đình hồ ở phương Bắc, nước xanh trong mát, mặt hồ phẳng lặng như gương, non sông tươi đẹp, là thắng cảnh nổi tiếng thiên hạ.

Mà ở phía Bắc, cách Động Đình hồ khoảng 100 dặm, có một ngọn Lam sơn, khoáng vật phong phú, vì hàm lượng khoáng đặc thù ở đây, làm cho cảngọn núi cùng đất đai trong toàn khu vực có màu nâu đỏ, từ xa xa nhìnlại, cảnh sắc đặc thù của Lam sơn luôn hấp dẫn ánh mắt của mọi người,hơn nữa trên Lam sơn có một điển nhấn vô cùng độc đáo, đó là tòa HạoThiên bảo, nằm ngay sườn núi, làm bằng đá trắng cùng bạch ngọc, nguy nga đồ sộ, là kỳ cảnh thế gian hiếm thấy.

Hạo Thiên bảo tồn tại đã hơn trăm năm, là nhà tổ đời đời lưu truyềnqua nhiều thế hệ của Nam Cung gia, thậm chí cả tòa Lam sơn này cũng làsỡ hữu của dòng họ Nam Cung, bởi vậy cũng chỉ có người của Nam Cung giamới được ở Lam sơn khai thác khoáng sản bảo thạch.

Ba năm trước đây, bảo chủ của Hạo Thiên bảo, Nam Cung Lễ, cùng thê tử Bắc thượng đàm sinh ý, trên đường không may gặp bất hạnh, bị đạo phỉsát hại bỏ mình, bảo chủ tân nhiệm là con trai độc nhất của Nam Cung Lễ, Nam Cung Dục.

Ba năm sau, hắn không chỉ bắt được hung thủ sát hại cha mẹ, báo thùthành công, hơn nữa còn tiến hành trong ngoài cải cách Hạo Thiên bảo ởmọi phương diện, khiến cho Hạo Thiên bảo vốn đã dễ thủ khó công càngthêm kiên cố, cũng khiến cho những kẻ có dã tâm muốn độc chiếm Hạo Thiên bảo chết tâm.

Dưới sự dẫn dắt của Nam Cung Dục, danh nghĩa của Hạo Thiên bảo càngthêm phát triển, mở rộng, ở các nơi đều có chi nhánh không nói đến, còntừng bước giao thiệp với cái ngành các nghề, sinh ý, doanh thu năm sauđều cao hơn năm trước. Hạo Thiên bảo ở vùng Tây Bắc tiếng tăm lừng lẫy,truyền thuyết về hắn có ở khắp nơi, nói hắn là bá chủ một phương cũngkhông ngoa.

Lúc này, trong phòng nghị sự của Hạo Thiên bảo.

Một đám nam nhân sắc mặt nghiêm túc, lắng nghe Nam Cung Dục ngồi ở vị trí chủ vị, phân phó mệnh lệnh, không khí thập phần thận trọng cùngnghiêm túc.

「 Cuối cùng, lần này đã chuẩn bị xong đoàn xe vận chuyển bảo thạchđến Kinh Thành, chú ý tăng thêm một số bảo tiêu có thân thủ tốt, có tintức truyền đến, có người tính ở trên đường vận chuyển cướp hàng. Cho nên cần phải bảo đảm hàng hóa lần này an toàn đến kinh thành.」

「 Vâng, bảo chủ.」 một gã phụ trách vận chuyển lần này, một nam nhân bộ dạng cao to, lập tức hồi đáp.

Nam Cung Dục hơi hơi vuốt cằm,「 hảo, nghị sự trước hết dừng ở đây, những việc còn lại sau khi dùng ngọ thiện (cơm trưa) xong sẽ tiếp tục bàn, mọi người trước dùng bữa đi!﹂

Mọi người đáp ứng một tiếng, lập tức đứng dậy, rời khỏi phòng nghị sự, hướng phòng ăn mà đi.

Khi mọi người đang lần lượt rời khỏi phòng, Ba Ngạn cũng đồng thờitiến vào, chỉ chốc lát sau, trong phòng nghị sự chỉ còn lại Nam Cung Dục cùng tùy tùng Tây Triết, Ba Ngạn, chủ tớ ba người.

「 Tất cả đã làm thỏa đáng ?」 thân hình bất động, Nam Cung Dục hơi hơi giương mắt hỏi.

「 Đúng vậy, bảo chủ.」 Ba Ngạn cung kính trả lời,「 thuộc hạ đã pháingười thông tri Mã gia trang, tháng sau sẽ phái người đi đón rước Mã gia đại tiểu thư, mặt khác, thuộc hạ đã đến khách điếm lớn nhất ở Tânhuyện, nơi cách Hạo Thiên bảo gần nhất đặt một phòng thượng hạng, đếnlúc đó sẽ đem Mã gia tiểu thư nghỉ ngơi ở đó trước, đợi đến ngày lànhtháng tốt, đem Mã gia tiểu thư đón vào Hạo Thiên bảo, cùng bảo chủ báiđường thành hôn.」

「 có cần phải phiền toái như vậy không?」 Nam Cung Dục nhướng mày,「 trực tiếp nhập bảo không phải được rồi sao.」

「 Bảo chủ……」 Tây Triết khó xử nhìn chủ tử,「 tốt nhất tuân theo quy cũ, để tránh miệng lưỡi thế nhân.」

「 ta mà phải sợ bị người ta nói nhảm sao?」 Nam Cung Dục đạm cười,giống như trêu ghẹo hỏi, đáng tiếc ý cười chưa chạm vào đáy mắt.

「 Bảo chủ……」 Ba Ngạn nhất thời nghẹn lời, có chút chân tay luống cuống.

「 Thôi!」 Nam Cung Dục khoát tay, không hề khó xử.「 cứ như vậy đi, không cần lại sửa đổi .」

「 Vâng, bảo chủ.」 Ba Ngạn ai oán trả lời .

Ban đêm, Nam Cung Dục cùng thị thiếp duy nhất, Yến Đường Nhi, ở 「 Hải Đường lâu 」không ngừng truyền ra thanh âm dâm đãng yêu kiều, làm ngườita mặt đỏ tim đập, nhóm hạ nhân hầu hạ sớm bị đuổi ra xa, không ai dámđi quấy rầy.

Sau khi phụ mẫu qua đời, người duy nhất cùng Nam Cung Dục có quan hệhuyết thống chính là lão bảo chủ Nam Cung Nghị, đại ca của Nam Cung Lễ,mà Yến Đường Nhi lại là con gái nuôi của Nam Cung Nghị. Nàng vốn là mộtbé gái mồ côi, được ông nhận nuôi trong một lần Bắc thượng.

Cho nên, khi Nam Cung Nghị yêu cầu Nam Cung Dục thú Yến Đường Nhi,Nam Cung Dục trong lòng mặc dù không muốn, nhưng vì tôn kính Nam CungNghị, đành phải nói ra việc mình sớm đã có hôn ước, không thể thú nàng,sau vì Nam Cung Nghị lại dùng mọi cách thuyết phục, mới nạp Yến ĐườngNhi làm thiếp.

Nhưng Nam Cung Dục chính là đem Yến Đường Nhi trở thành công cụ ấmgiường, một năm gần đây, biểu hiện của nàng làm hắn vừa lòng, bởi vậyhắn cũng coi như đối xử tử tế nàng, lại không biết, kết quả của việc hắn đối xử tử tế làm nàng ngày càng kiêu căng.

Yến Đường Nhi tự đại nghĩ rằng Nam Cung Dục mê luyến cho nàng, sớmmuộn gì cũng sẽ đem nàng lên làm chính thất, cho đến hôm nay, nàng mớinghe được một tin tức làm nàng kinh hãi……

Đêm càng sâu, bên trong phòng ngủ, nến vẫn cháy rực, ánh sáng chiếurọi lên một đôi nam nữ đang trần truồng ở trên giường, hai thân hình dán sát vào nhau, dâm thanh thỉnh thoảng từ trong miệng Yến Đường Nhitruyền ra.

「 a…… Bảo chủ…… hảo bổng a…… Dùng sức một chút……」Yến Đường Nhi xinhđẹp lẳng lơ, không ngừng rên la, cả người cũng ưởn cong, hùa theo từngcú thúc cường lực của Nam Cung Dục, đôi vú đầy đặn cũng theo luật độngkhông ngừng rung lên.

Thân hình màu đồng to lớn của Nam Cung Dục rịn mồ hôi, phần eo cườngtráng, động tác hữu lực mà thoải mái tự nhiên, khống chế thiên hạ dướithân, những cú thúc mạnh mẽ hữu lực dễ dàng làm cho nàng lâm vào caotrào dục tiên dục tử, không thể tự kềm chế.

「 Ngươi thật đúng là thích kêu a, Đường Nhi, thật sự là đủ dâmđãng!」tiếng nói tà mị trầm thấp của Nam Cung Dục ẩn hàm một tia tràophúng, ánh mắt lãnh liệt khinh thường nhìn nữ nhân dưới thân thở gấp dâm đãng rên xiết, khóe miệng nổi lên một tia cười tà ác. Tay hắn dùng sứcchà xát, nắm lấy cặp vú đẫy đà, cao ngất, ngón tay không ngừng ngắt lấynhủ hoa đỏ bừng cương cứng.

「 Thật chán ghét a! Bảo chủ, sao người lại nói người ta như vậy.」 Yến Đường Nhi thở hồng hộc, hờn dỗi kháng nghị.

「 ta nói sai rồi sao? Ngươi không phải thích ta đối với ngươi như vậy sao, hoặc là……」đôi mắt màu rám nắng của hắn hiện lên một chút tà khí,đồng thời đem cự bổng của mình từ trong tiểu huyệt ẩm ướt rút ra, lấyngón tay to đẩy vào, chuyển động đứng lên.

「 Bảo chủ…… A……」khi hắn rút ra, nàng kháng nghị kêu một tiếng, nhưngđược ngón tay lập tức thay thế lại làm nàng ngâm nga ra tiếng.

「 chậc chậc! Ngươi thật đúng là ẩm ướt! Quả thực là nước sông vỡ đê!」 Nam Cung Dục tà nịnh cười khẽ,「 như thế nào? Có cần ta nhanh hơn môtchút không?」

「 Không cần a…… Bảo chủ…… Muốn ta…… Ngươi như vậy…… Ta chịu không nổi ……」 Yến Đường Nhi không ngừng run lên, thanh thanh cầu xin .

Nam Cung Dục cười nhạo một tiếng,「 muốn ta sao?」

「 a…… Cầu ngươi…… Bảo chủ……」 Yến Đường Nhi rốt cuộc chịu được khôngdục hỏa thiêu đốt trong cơ thể , cả người khó nhịn vặn vẹo yêu cầu .

Nam Cung Dục vừa lòng nhìn nàng thân chìm bể dục, thần sắc mê loạn.

「 Nhìn ngươi khẩn cầu thê thảm như vậy, liền thỏa mãn ngươi đi!」 nóixong, hắn rút ngón tay đang tàn sát bừa bãi trong cơ thể nàng ra, lấy cự bổng cứng như thép nguội, xỏ xuyên vào nàng.

「 a……」 nàng lập tức phát ra tiếng thét chói tai, đầy thỏa mãn, thânhình theo hắn dùng lực tiến lên, vặn vẹo phối hợp . Hắn trạc đâm liêntục, lại cường lực, gây cho nàng thống khoái tê dại, không bao lâu, caotrào mãnh liệt nhanh chóng đánh úp lại, thỏa mãn, khiến nàng rũ người,vô lực, dán người xuống đệm chăn.

Đáng tiếc Nam Cung Dục chưa thỏa mãn, hắn liên tục ở trên người nàngphát tiết, thẳng đến khi phát ra một tiếng gầm nhẹ, mới đem cự bổng tolớn từ trong cơ thể nàng rút ra, đem nhiệt dịch phun lên phía trên bụngcủa nàng, sau, xoay người nằm trên giường, nhắm mắt chợp mắt.

「 Bảo chủ……」 thở dốc, Yến Đường Nhi khẩn cấp hỏi ra tin tức mà nàng nghe được sáng hôm nay,

「 nghe nói tháng sau bảo chủ sẽ thành thân ?」

「 ân.」 Nam Cung Dục hừ khẽ một tiếng, vẫn nhắm mắt như trước.

「 nghe nói nữ nhân sắp gả cho bảo chủ bộ dạng quốc sắc thiên hương, xinh đẹp vô cùng?」 Yến Đường Nhi tiếp tục hỏi.

Nam Cung Dục phút chốc mở mắt ra, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm nàng.「 khi nào thì ngươi cũng muốn quản chuyện của ta vậy?」

「 không có! Đường Nhi không dám,」 Yến Đường Nhi lập tức thay đổi thái độ, ủy khuất nói:「 Đường Nhi chỉ là lo lắng, sau khi bảo chủ cưới phunhân, sẽ không để ý tới Đường Nhi nữa.」

Nam Cung Dục nghe vậy xuy một tiếng,「 nàng làm phu nhân của nàng, ngươi làm thị thiếp của ngươi, có gì tương quan?」

「 nhưng mà……」 Yến Đường Nhi muốn được hắn cam đoan.

(责任编辑:Thể thao)

相关内容
精彩推荐
热门点击
友情链接