{keywords}Cổ bị cong do sử dụng smartphone quá nhiều

Nghiên cứu của Đại học Sunshine Coast không chỉ cho thấy hậu quả của lạm dụng thiết bị điện tử mà còn là bằng chứng về việc công nghệ ảnh hưởng tới quá trình tiến hóa ở người.

Người dùng được khuyến cáo nghỉ ngơi hợp lý khi sử dụng các thiết bị điện tử để không ảnh hưởng tới mắt, tay, cổ và cột sống.

Nguyễn Minh (theo Digitaltrends)

Smartphone ảnh hưởng nghiêm trọng tới khả năng tập trung làm việc

Smartphone ảnh hưởng nghiêm trọng tới khả năng tập trung làm việc

Điện thoại thông minh có thể giúp con người làm việc mọi lúc mọi nơi, nhưng smartphone cũng khiến chúng ta đánh mất đi sự tập trung của mình.

" />

Smartphone khiến người 'mọc sừng'?

Nhận định 2025-03-02 13:42:19 416

Hiện tượng này là do cổ bị cong do sử dụng smartphone và các thiết bị cầm tay quá nhiều.

Các nhà nghiên cứu đã chụp tia X 218 với người trưởng thành trong độ tuổi từ 18 tới 30. Kết quả cho thấy,ếnngườimọcsừkết quả la liga tây ban nha 41% trong số này có hiện tượng phát triển xương bất thường tại vị trí cổ.

{ keywords}
Cổ bị cong do sử dụng smartphone quá nhiều

Nghiên cứu của Đại học Sunshine Coast không chỉ cho thấy hậu quả của lạm dụng thiết bị điện tử mà còn là bằng chứng về việc công nghệ ảnh hưởng tới quá trình tiến hóa ở người.

Người dùng được khuyến cáo nghỉ ngơi hợp lý khi sử dụng các thiết bị điện tử để không ảnh hưởng tới mắt, tay, cổ và cột sống.

Nguyễn Minh (theo Digitaltrends)

Smartphone ảnh hưởng nghiêm trọng tới khả năng tập trung làm việc

Smartphone ảnh hưởng nghiêm trọng tới khả năng tập trung làm việc

Điện thoại thông minh có thể giúp con người làm việc mọi lúc mọi nơi, nhưng smartphone cũng khiến chúng ta đánh mất đi sự tập trung của mình.

本文地址:http://vip.tour-time.com/html/573d898600.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Cercle Brugge vs Royal Antwerp, 22h00 ngày 1/3: Khách vào phom

{keywords}

Jody, Jodie và Gabe đã hoàn thành vụ cá cược “điên khùng”.

Jody Bragger, Jodie Gauld và Gabe Ghiglione (tới từ Anh) đã trải qua một hành trình gian nan đòi hỏi cả những nỗ lực về tinh thần cũng như thể chất.

Sau khi Jody và Gabe uống một vài ly, cả ba đã quyết định chọn điểm đến của mình bằng cách xoay tròn quả địa cầu và chỉ vào một điểm ngẫu nhiên. Trước đó, họ đã hứa hẹn sẽ hoàn thành đường chạy ở bất cứ nơi nào ngón tay của họ chỉ vào. Và rồi số phận đã đưa họ đến Tajikistan ở Trung Á. 

Họ đã chạy từ biên giới Afghanistan sang Trung Quốc, băng qua thung lũng Bartang, nơi được biết đến là một trong những khu vực xa xôi, hoang vắng nhất trên thế giới và vượt qua dãy núi Pamir. Họ đã chạy vài chục cây số mỗi ngày trong cái nóng như thiêu đốt và ở độ cao lớn.

Jody nói: “Vụ cá cược trong cơn say trở thành nỗi ám ảnh của tôi. Tôi chẳng biết gì về Tajikistan. Tôi từng là một sĩ quan quân đội ở Afghanistan. Chúng tôi bắt đầu với một tấm bản đồ và một ý tưởng sơ bộ về tuyến đường, sau đó là những ngày nóng, khô và những đêm lạnh băng giá”.

“Đối với bất kỳ ai, 400km là một chặng đường dài, nhưng trong sâu thẳm chúng tôi nghĩ rằng mình có thể làm được. Chúng tôi không thực sự biết điều gì sẽ xảy ra, nhưng tôi đoán đó là kiểu phiêu lưu hào hứng nhất”.

{keywords}

Bộ ba phải đối mặt với nhiều trở ngại về tinh thần và thể chất trong cuộc hành trình.

Trong suốt cuộc hành trình, bộ ba phải đối mặt với nhiều trở ngại, bao gồm việc xin cấp thị thực, bệnh tật, chấn thương và các trở ngại từ tự nhiên như chạy ở độ cao lớn và điều kiện thời tiết khắc nghiệt.

Có thời điểm, họ phải vượt qua một cao nguyên có độ cao lên tới 7.649m - được gọi là nóc nhà của thế giới, nằm gần đỉnh của dãy núi Pamir.

Jody nhớ lại: “Những hình dung ban đầu không như thực tế khắc nghiệt. Tôi có thể mô tả rằng cứ như có một ai đó liên tục đập búa tạ vào xương ức mỗi khi bạn thở”.

Tuy nhiên, sau 7 ngày, họ đã hoàn thành cuộc hành trình của mình và đến hồ Karakul. “Hành trình này chưa bao giờ có một sự bắt đầu hay về đích cụ thể, cũng không phải là chinh phục một dãy núi nào đó, hay trở thành người nhanh nhất thực hiện được. Nó đơn giản chỉ là chạy qua một nơi mà chúng tôi chưa từng nghe đến trước đây” - Jody nói.

{keywords}

Khu vực này là một trong những vùng hoang vu nhất trên trái đất.

Trong khi Jody là người tổ chức chính của chuyến đi, anh cũng nói rằng anh ấy sẽ không thể thực hiện được nếu không có Gabe và Jodie. Gabe, người gốc Toronto, chưa bao giờ chạy đường trường trước đây nhưng cũng quyết định tham gia. “Tôi thích tham gia những thứ bất ngờ. Khi tôi đặt tâm trí vào điều gì, tôi sẽ theo đuổi nó và sẽ biến nó trở thành sự thật”.

Khi Jody cần người chạy thứ ba, Gabe đã gợi ý người bạn của mình là Jodie, đến từ Cornwall.

Jodie nói: “Gabe đã gọi cho tôi và hỏi xem liệu tôi có muốn chạy cùng họ trong 10 ngày ở Tajikistan và tôi cảm thấy rất hào hứng. Nên tôi đã tham gia”.

{keywords}

Toàn bộ tuyến đường của họ được bao quanh bởi những ngọn núi tuyệt đẹp. 

Đăng Dương(Theo Mirror)

Cãi thua vợ, anh chồng chạy bộ 30km về nhà ngoại

Cãi thua vợ, anh chồng chạy bộ 30km về nhà ngoại

Sau khi thấy con rể chạy về, mẹ vợ đã ra hình phạt bắt con gái mình chạy bộ ngược về nhà hai vợ chồng.

">

3 thanh niên chạy bộ 400km sau một cơn say

{keywords}

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Tôi đã bị bề ngoài lịch sự, giàu có của anh cuốn hút. Quen nhau bốn năm, anh cầu hôn tôi. Lúc về chào ba mẹ anh, tôi ngất ngây trước ngôi biệt thự lộng lẫy của gia đình anh tại Phú Nhuận. Ngôi biệt thự của ba mẹ anh nằm ở giữa, chung quanh là những khu nhà mà trước năm 1975 dành cho người giúp việc, giờ cắt ra chia cho các con, mỗi người một căn riêng biệt. Tôi nghĩ, từ nay mình đổi đời, thoát khỏi khu nhà ổ chuột để một bước vào biệt thự. Con trai tôi theo chú ruột của cháu phụ nghề sửa xe ngay khi tôi quyết định tái hôn và cháu cắt đứt liên hệ với tôi khi được 15 tuổi.

Sống với anh, tôi mới vỡ lẽ, các anh em của anh đều sống nhờ vào huê lợi những khu nhà cho thuê mà gia đình anh sở hữu từ rất lâu, nên cuộc sống nhàn nhã, thoải mái. Hằng tháng, các anh chị em anh nhận tiền từ ba anh cho gia đình mình. Ba anh tính các khoản như tiền học của các cháu, tiền ăn, điện nước…rồi cứ thế mà chi. Tôi hỏi sao cả nhà không ai đi làm, anh tình bơ: “Trình độ anh em nhà anh chỉ 12/12, không có chuyên môn, làm lớn thì không được, làm nhỏ thì chẳng xứng. Thế là cứ hằng tháng chờ tiền của ba mà xài!”.

Ba anh tính rất sít sao, chẳng dư một đồng. Tôi có hai con gái với anh, tiền cũng chẳng thêm được bao nhiêu, ba anh cứ theo hóa đơn mà chi cho tiền nhà trẻ, tiền học… Tôi cần chút tiền để chi tiêu riêng mà không bao giờ có. Cả ngày ở không, anh chẳng làm gì ngoài chuyện đòi hỏi sinh lý và nhiếc mắng tôi.

Anh không muốn tôi ra chợ phụ mẹ, tôi cứ đi, thế là anh mắng chửi, đánh đập tôi tàn nhẫn. Những lần anh đánh chửi tôi, các anh em và cả ba mẹ anh đều không lên tiếng. Họ quan niệm: “Việc ai nấy lo!”. Có lần, anh đánh tôi đến nứt xương chậu, phải nằm viện mấy tháng liền. Vậy mà anh và gia đình anh không một lần thăm hỏi.

{keywords}

Bạn bè bảo tôi sao không bỏ anh, quay về nhà mẹ ruột mà sống? Tôi nghĩ, hai con sống với tôi chắc chắn sẽ không có được một cuộc sống đủ đầy như sống ở bên nội. Gia đình chồng tôi lại tuyên bố: “Nếu ly hôn, tôi phải ra khỏi nhà cùng hai đứa con”. Thôi thì đành hy sinh cho con. Tôi dự tính đợi khi các con tôi thành đạt, ít ra vào đại học hoặc có thể tự lập được, tôi sẽ vào chùa quy y. Còn hiện nay, tôi luôn sống trong sợ hãi, không biết chồng sẽ giáng vào mình những trận đòn lúc nào...

(Theo Phunuonline)">

Nước mắt người vợ trong căn biệt thự giữa Sài Gòn

Theo chuyên gia Tuệ An, người phụ nữ sở hữu 7 đặc điểm này thường là người vợ tốt trong mắt đấng mày râu. Cưới được người vợ như vậy, đàn ông hãy trân trọng.

1. Luôn tôn trọng chồng

Cho dù cô ấy có thành đạt cỡ nào, có kiếm được nhiều tiền hơn cả chồng nhưng vẫn luôn dành cho anh chồng sự tôn trọng. Cô ấy luôn giữ thể diện cho chồng nhất là những thời điểm có sự có mặt của người ngoài.

Cô ấy cho chồng quyền quyết định và lựa chọn cuộc sống mà anh ta mong muốn, có việc gì cũng trao đổi và lắng nghe ý kiến góp ý của chồng.

2. Khích lệ, động viên chồng

Trong cuộc sống và nhất là trong công việc, người chồng không tránh khỏi những lúc bốc đồng thiếu sáng suốt. Khi ấy người vợ tốt sẽ đóng vai trò như sợi dây cương điều khiến con tuấn mã giúp nó không sai đường, lạc lối.

Khi chồng thành công cô ấy nhắc nhở anh không nên lơ là, chủ quan ngủ quên trên chiến thắng. Khi anh thất bại cô động viên, cổ vũ truyền năng lượng tích cực và động lực cho anh bước tiếp.

{keywords}
 

3. Nhân hậu, hiếu thuận

Một cô gái tốt là một người sẽ luôn yêu mến và kính trọng cha mẹ mình cũng như cha mẹ chồng. Cô ấy sẽ biết cách vun vén gia đình và hòa giải các mối bất đồng một cách khéo léo. Cô ấy sẽ nuôi dạy con cái và chăm sóc phụng dưỡng song thân thật tốt để người đàn ông an tâm lo làm ăn, lo phấn đấu sự nghiệp công danh.

4. Luôn là chính mình

Người đàn ông sẽ rất thích những cô gái có chính kiến, có sở thích ước mơ và hoài bão riêng. Cô ấy sẽ không sống vì ánh mắt và cảm xúc của người khác, cô ấy không cố gắng để làm hài lòng tất cả mọi người để rồi đánh mất giá trị của chính mình, trở nên nhạt nhòa như một cái bóng trong gia đình. Sau khi kết hôn cô ấy vẫn theo đuổi đam mê, vẫn có công việc và những người bạn thân thiết.

5. Nói năng dịu dàng

Không một người đàn ông nào muốn nghe những lời nói cộc cằn, chua ngoa và cộc lốc cả. Những lời nói ngọt ngào dễ nghe luôn có tác dụng vuốt ve và xoa dịu cảm xúc của người đối diện. Và kể cả lúc đó anh ta đang rất mệt mỏi hay tức giận, chỉ cần nghe được những câu nói dịu dàng của vợ, mọi bức xúc có thể tiêu tan và hạ hỏa ngay lập tức, nhờ đó mà tránh được những va chạm không đáng có trong gia đình.

6. Tự chủ tài chính

Mặc dù có nhiều người đàn ông mong muốn che chở, chu cấp cho vợ của mình hoàn toàn, thậm chí không cho vợ đi làm. Tuy nhiên số đó ít thôi còn hầu hết đàn ông đều muốn vợ mình có một công việc để được tiếp xúc với xã hội, để có một khoản thu nhập san sẻ gánh nặng kinh tế với anh ấy và có thể giúp đỡ anh ấy khi khó khăn. Không một người đàn ông nào thích việc mình đi làm quần quật cả ngày mười mấy tiếng trong khi vợ chỉ đi chơi.

7. Không ghen mù quáng

Ghen tuông là gia vị của tình yêu và hôn nhân nhưng đừng ghen vô lý và mù quáng. Nếu như người vợ thiếu tin tưởng và quá kiểm soát cuộc sống của chồng thì người đàn ông cũng cảm thấy không thoải mái, gò bó và ngột ngạt.

Thậm chí nhiều chị em còn vì cơn ghen tuông của mình khiến chồng xấu hổ, mất mặt trước bạn bè đồng nghiệp hay đánh mất luôn sự nghiệp của chồng. Ghen tuông một chút nhưng ghen khéo léo để vừa giữ hạnh phúc gia đình vừa không làm tổn thương chồng.

Theo Giáo dục và Thời đại

Nắm những bí quyết dưới đây, nàng dâu nào cũng được mẹ chồng nể phục

Nắm những bí quyết dưới đây, nàng dâu nào cũng được mẹ chồng nể phục

Sự khác nhau trong cách ứng xử của các nàng dâu sẽ khiến mối quan hệ của họ với mẹ chồng trở nên thăng hoa hay mãi chìm sâu vào bế tắc. 

">

Mẫu 'vợ hiền' mà đàn ông nào cũng muốn cưới

Soi kèo góc West Ham vs Leicester, 3h00 ngày 28/2

{keywords}

Cách đây 5 năm, Giang lập gia đình rồi ly hôn trở về sống chung với mẹ, rồi Khánh cưới vợ… Căn nhà chật chội không đủ cho một đại gia đình như vậy trú ngụ. Khánh bàn với mẹ: “Để tui phụ bà sửa nhà”. Giang cũng góp một tay. Khánh và Giang đều là công nhân nên tiền dành dụm không được bao nhiêu, nhà chỉ xây chứ chưa kịp tô tráng gì. Cả nhà dọn vào nơi ở mới chưa kịp tân gia thì đùng một cái, cô út đang đi học bỗng… có bầu!

Bà Thu kể: “Con Út đi làm dâu được hơn tám tháng, đã ôm con chạy về đây xin tá túc. Thương con, thương cháu, tôi dang tay đón. Tôi ráng làm thêm để kiếm tiền mua sữa cho mẹ con nó. Vậy mà con Giang, thằng Khánh khó chịu. Chúng đi làm thì thôi, về lại “đá thúng, đụng nia”, mắng mẹ con bà cháu tôi như té nước vào mặt. Đã vậy hai năm nay, thấy con Út không có “đường” về nhà chồng, cứ vài bữa, nửa tháng thằng Khánh lại mượn rượu mắng chửi, thậm chí còn đánh đập tôi”.

Khánh yêu cầu bà Thu bán nhà trả cho anh ta 70 triệu đồng tiền xây nhà. Nhân cơ hội này, Giang cũng đòi mẹ bán nhà để trả cho cô ta 10 triệu đã góp vào xây nhà vệ sinh. Bà Thu khóc: “Tôi kêu bán nhà đã nửa năm trời, không ai hỏi mua”.

Bà Phạm Thị Hà, Chủ tịch Hội LHPN xã Tân Thạnh Tây, huyện Củ Chi cho biết: “Sự việc bà Thu bị con yêu cầu bán nhà trả lại tiền đóng góp xây dựng là có thật. Ban ấp đã hai lần hòa giải, bà Thu cũng đồng ý bán nhà trả tiền cho con, nhưng bán không được nên bà thường bị con mắng chửi… Công an ấp can thiệp nhiều lần. Nhưng vì sợ các con bị xử phạt, bà Thu lại không chịu gửi đơn trình báo hành vi bạo lực của con mình. Vừa khai con đánh, nhưng khi nghe chúng tôi yêu cầu lập biên bản, hoặc hướng dẫn bà viết đơn tố cáo, bà Thu lại chối, nói rằng: “Con tôi không có đánh chửi gì, chỉ đòi lại tiền cất nhà”... Trước sự dùng dằng như vậy của bà Thu, chúng tôi không biết làm sao”.

Bà bảo, lỗi của bà là nuông chiều, không biết dạy con. Nếu bà không cứng rắn, cương quyết tố giác khi bị con mắng chửi, đánh đập, cứ vơ lỗi vào mình, thì chẳng ai giúp được bà thoát khỏi sự bất hạnh này.

(Theo Phunuonline)">

Con trai đánh mẹ dã man rồi đuổi ra khỏi nhà

Trong bảy ngày, nhóm người Việt chúng tôi ở Thung lũng Silicon, Mỹ đã quyên góp được 114 nghìn USD và 84 triệu đồng để gửi về Sài Gòn.

Trang, "tay hòm chìa khóa" của nhóm bảo, ngày nào mở mắt dậy kiểm tra tài khoản, khóe mắt cũng cay cay. Bà mẹ của ba đứa con nhỏ vẫn luôn trực chiến theo dõi tiến độ, trả lời e-mail, gửi hóa đơn đóng góp cho các nhà hảo tâm. Vì phần lớn tiền đóng góp được đối ứng (matching) bởi các công ty, mất một thời gian mới được giải ngân, Trang lấy tiền nhà ra ứng trước "để gửi về Việt Nam cho kịp".

Anh Bình, chủ xị dự án, sửa tới sửa lui lời kêu gọi quyên góp sao cho thật chân thành và tường minh mới chịu. Khi đăng lên mạng xã hội, có người nhắn ngay "ai viết mà dễ thương quá vậy?". Người đàn ông trung niên này đã rời Sài Gòn du học mấy chục năm trước, nhưng nhìn cách anh ấy tìm kiếm, kêu gọi, rồi cảm ơn từng người đóng góp mới thấy dù ở đâu, làm gì, anh vẫn là người Việt.

Nhóm VietBay chúng tôi, những người Việt ở khu vực Bay area San Francisco, đã lên kế hoạch cho chiến dịch quyên góp này từ giữa tháng sáu. Bọn tôi cũng có chút kinh nghiệm.

Năm ngoái, dù phải sống trong nhà mấy tháng trời vì "bão Covid" ở Mỹ, chúng tôi vẫn tổ chức quyên góp ủng hộ những người bán hàng rong, thầy cô giáo và nạn nhân bão lụt miền Trung. Các chị em còn tổ chức nấu ăn từ thiện, bán được bao nhiêu tiền gửi hết cho Việt Nam, còn bỏ thêm tiền túi.

Lần này, chúng tôi đặt mục tiêu quyên góp 24 nghìn USD, tương đương với 3.000 phần quà, mỗi phần dự kiến gồm 5 cân gạo, một chai dầu ăn, một chai nước mắm và một lốc cá hộp. Một người bạn bảo, anh thấy thật giản dị khi chỉ cần bớt uống hai ly Starbucks (khoảng 12 USD) là có thể giúp một người sống vài ngày.

Khi chuẩn bị phát động chiến dịch, anh Bình nói hồi hộp quá, không biết có đạt được mục tiêu không, vì kêu gọi bà con góp hoài cũng kỳ. Không ngờ, đến khi tôi viết những dòng này, số tiền quyên được đã gần năm lần mục tiêu đề ra.

Bất ngờ hơn, ngoài Việt Nam và Mỹ, chúng tôi đã nhận được tiền đóng góp từ Anh, Australia, Ba Lan, Pháp, Singapore và Thụy Sĩ. Tổng cộng hơn 500 người đóng góp, trong đó có những người bạn, đồng nghiệp không "dây mơ rễ má gì" với Việt Nam.

Là người con Sài Gòn, tôi có cảm giác như chính gia đình mình gặp đại họa để rồi bao nhiêu người dưng nước lã nhào vào, mỗi người phụ một tay. Ơn nghĩa này không biết bao giờ mới trả hết.

Thành công bước đầu của chúng tôi một phần nhờ chính sách thuế của Mỹ. Luật Mỹ quy định, tiền đóng góp cho các hoạt động cứu trợ, từ thiện hay phi lợi nhuận đều được miễn trừ thuế. Nhờ đó, nhiều công ty ở đây có chính sách đối ứng: nhân viên cho tổ chức từ thiện một đồng, công ty sẽ cho thêm một đồng, có nơi còn hào phóng cho những hai đồng. Nhân viên không cần giấy tờ thủ tục gì, chỉ cần gửi yêu cầu là công ty chuyển tiền. Hơn một phần ba số tiền mà chúng tôi đã quyên được đến từ đối ứng của các tập đoàn ở Thung lũng Silicon. Google tuần trước cũng đã đối ứng cho tôi 5.000 USD.

Nhờ chính sách này mà một USD chúng tôi cho đi, bên nhận sẽ được bốn USD hoặc hơn nữa. Trước đây, tôi cứ nghĩ đó là mánh trốn thuế của "bọn nhà giàu", nhưng kỳ thực đây là chính sách giao lại quyền quyết định đầu tư công cho người dân và các tổ chức xã hội. Thay vì phải trả hết thuế thu nhập cá nhân vào ngân khố của chính phủ Mỹ, mỗi năm tôi có một số tiền không bị đánh thuế để quyết định giúp ai, ủng hộ hoạt động nào.

Quyên tiền đã khó, sử dụng tiền càng khó hơn và cũng là vấn đề rất nhạy cảm. Chúng tôi không có người ở Việt Nam, cũng không có nhiều kinh nghiệm trực tiếp đứng ra cứu trợ hay triển khai các hoạt động từ thiện. Kỹ sư máy tính như tôi, vì phải thường xuyên tự học, nên có tâm lý cái gì mình cũng tự làm được. Thực tế phũ phàng trong hoạt động từ thiện, tôi thấy mình chẳng làm được gì ra hồn, nên giờ tôi muốn tập trung vào sở trường của mình, còn lại góp tiền để người khác làm.

Vì thế, thay vì tự làm hết, chúng tôi thống nhất sẽ chỉ quyên tiền, còn lại giao cho các tổ chức cứu trợ, từ thiện chuyên nghiệp lo. Chúng tôi chọn hệ thống quán cơm Nụ cười vì sự minh bạch và cái tâm của họ với người nghèo nhiều năm nay. Chỉ trong vài ngày nhận tiền từ Mỹ chuyển về, các anh chị ở Việt Nam đã kịp mua và phát quà, đem "nụ cười" đến cho bà con ở Hóc Môn và Bình Tân.

Chuyện chưa kết thúc. Số tiền đã quyên không thấm vào đâu so với lo âu, thiếu thốn chồng chất trên vai người nghèo Sài Gòn và cả nước. Tôi e những ngày sắp tới sẽ còn khó khăn hơn nữa khi virus đang lan rộng. Anh chị em chúng tôi vẫn đang cố gắng làm tốt phần của mình, quyên thêm được một đồng là giúp thêm được một người trong hoạn nạn.

Tôi nghiệm ra rằng làm từ thiện không chỉ là cứu trợ mà còn là xác định các vấn đề xã hội mình muốn giải quyết, tìm ra ai đang xử lý các vấn đề đó chuyên nghiệp và mình có thể giúp gì cho họ. Mỗi người làm tốt phần của mình, xã hội tự khắc sẽ đi lên.

Trang nói sau đợt này phải viết lời cảm ơn "thật đàng hoàng" gửi những người đã đóng góp, trong đó có nhiều người chưa từng đến Việt Nam. Tôi chưa hình dung sẽ nói gì cho đủ, bởi món nợ ân tình quá lớn. Cảm ơn cuộc đời cho tôi cơ hội được biết những tấm lòng bốn phương, những người bạn rộng rãi và nhân hậu.

Và từ bên kia địa cầu, chúng tôi phải cảm ơn những người Sài Gòn đang hy sinh tự do cá nhân và sinh kế vì cái chung. Những người dân lam lũ nhận món quà nhỏ bé của chúng tôi kỳ thực chính là người đã đóng góp lớn nhất.

Chính họ nhắc nhở chúng tôi, những đứa con xa nhà, về một Sài Gòn luôn "bao" thương.

Dương Ngọc Thái

  Trở lại Góc nhìnTrở lại Góc nhìn">

Sài Gòn ‘bao’ thương

Ảnh minh hoạ: ST.">

Tại sao vắt chanh vào trứng rán sẽ mềm?

友情链接