Video: Các cách sử dụng trợ lý Google Assistant tiếng Việt trên điện thoại
Google Assistant đã được “Việt hóa”,áccáchsửdụngtrợlýGoogleAssistanttiếngViệttrênđiệnthoạsex julia mang lại nhiều tiện ích cho người dùng Việt Nam. Nếu như trước đây, bạn chỉ có thể ra lệnh cho trợ lý Google bằng tiếng Anh hay ngôn ngữ khác, hiện tại, bạn đã dùng được tiếng mẹ đẻ. Nhờ công nghệ máy học, Google Assistant sẽ trở thành “thư ký cá nhân” đắc lực, giúp bạn tìm kiếm mọi thông tin và nhắc nhở bạn bằng tiếng Việt.
Sau khi cài đặt Google Assistant tiếng Việt cho Android (tại đây) hoặc iPhone (tại đây), nhấn và giữ phím Home (vật lý và ảo) để gọi ứng dụng. Bạn sẽ nhìn thấy một số tùy chọn như các nhà hàng gần đây, gửi tin nhắn, gọi điện thoại, phát nhạc, đặt lời nhắc, hẹn giờ, đặt báo thức. Bấm vào tính năng mong muốn hoặc làm theo một số hướng dẫn dưới đây để khai thác tối đa trợ lý giọng nói này:
1. Lên kế hoạch mỗi ngày
Cuộc sống hiện đại hết sức bận rộn nhưng bạn có thể nhanh chóng sắp xếp mọi việc trong ngày với Google Assistant. Bạn hãy hỏi Google Assistant về lịch trình mỗi ngày, đặt hẹn giờ, báo thức hay yêu cầu nhắc nhở về những sự kiện quan trọng trong ngày.
Các câu hỏi Google Assistant: Lịch trình hôm nay có gì; Đặt báo thức lúc 7 giờ sáng mai; Nhắc tôi đón con lúc 4 giờ chiều nay.
2. Hỏi đáp
Google Assistant sẽ trả lời các câu hỏi của bạn, từ thời tiết cho đến thông tin về đội tuyển bạn yêu thích hoặc giá cổ phiếu hiện tại. Google Assistant đem đến những thông tin hữu ích về những người xung quanh, nơi chốn và nhiều thứ khác.
Câu hỏi gợi ý cho Google Assistant: Ngày mai có mưa không; Kể tôi nghe về đội tuyển bóng đá Việt Nam; Tết năm sau vào ngày nào.
3. Học những điều mới
Câu hỏi gợi ý cho Google Assistant: “Cơm cuộn" tiếng Hàn Quốc đọc là gì?; Cho tôi xem công thức làm gỏi cuốn; Mở video dạy trang điểm trên YouTube.
4. Trợ lý du lịch
Khi chuẩn bị đi du lịch hay công tác, bạn hoàn toàn có thể nhờ cậy trợ lý Google Assistant.
Câu hỏi gợi ý cho Google Assistant: 2 triệu đồng Việt Nam bằng bao nhiêu đô la Singapore?; Bật video du lịch Bangkok trên YouTube; Cho tôi xem các chuyến bay đi Singapore.
(责任编辑:Thời sự)
下一篇:Nhận định, soi kèo Nữ Deportivo Toluca vs Nữ Queretaro, 08h00 ngày 21/01: Bệ phóng sân nhà
- Họ dẫn đường cho từng tốp xe máy hồi hương bất đắc dĩ. Hầu hết các cặp vợ chồng ngồi trên xe máy đều rất trẻ, có khi chở thêm đứa con nhỏ, đồ đạc lỉnh kỉnh. Gương mặt họ mệt mỏi sau quãng đường dài.
Vài đứa trẻ ngủ gục trên xe máy khiến tôi nhớ đến một em bé. Ở Tứ giác Long Xuyên, tình cờ tôi chụp được bức ảnh em đang ngồi chơi bên kinh xáng và đem dự cuộc thi nhiếp ảnh địa phương.
Gương mặt em bầu bĩnh, má dính mấy vệt bùn, vài sợi tóc bị mồ hôi kéo quệt xuống trán. Đặc biệt là đôi mắt đen huyền, tròn xoe, sáng nhưng buồn. Tôi đặt tên là "Em bé đồng bằng".
Tôi không quan tâm nhiều đến giải thưởng, chỉ nhớ hoàn cảnh của em. Lúc tôi giơ máy lên chụp hình, người phụ nữ trung niên đi đến, tôi chào và hỏi dì có phải mẹ của bé không. Dì nói "Không, là bà ngoại, ba má nó đi mần mướn ở Bình Dương hết rồi".
Rồi dì kéo vạt áo lau mấy vệt bùn và mồ hôi trên mặt em. Miệng kể, ba mẹ nó đi hơn bốn năm nay rồi, sanh thằng nhỏ này được sáu tháng là vợ chồng nó đi, mỗi năm chỉ về nhà được mấy ngày Tết.
Em bốn tuổi rồi mà chỉ gọi được tiếng "má", "ba" và "ngoại". Dì mời vô nhà uống nước, tôi vốn quen với sự chân thành của dân miền Tây nên theo dì về nhà.
Căn nhà sàn lợp bằng lá dừa nước, từ sau ra trước trống huơ trống hoác. Có lẽ chiếc tivi cũ để trên nóc tủ quần áo là thứ quý nhất. Nhà dì có ba đứa con, lấy vợ lấy chồng xong kéo nhau đi TP HCM và Bình Dương làm hết, sanh được đứa nào thì gởi về ông bà nuôi rồi chúng đi tiếp.
"Đứa nào cũng nói ráng làm dành dụm được chừng chục triệu rồi về quê luôn, nhưng mấy năm trời có thấy đứa nào về đâu", dì kể, "người lớn chịu cực không sao, chỉ tội nghiệp con nít". Dì nói rồi nhìn thằng bé đang nằm võng. Nó chờ cuộc gọi của ba má nó từ Bình Dương.
Hồi Tết ba má nó về, đưa cho cái điện thoại để mỗi ngày "gọi về nói chiện". Buổi trưa thì gọi chừng nửa tiếng, mà cũng không phải nói nữa, vì thằng nhỏ có nói được gì đâu, chủ yếu nhìn nhau cho đỡ nhớ. Có khi má nó ở đầu bên kia khóc thút thít.
Khắp miền Tây này, cảnh như gia đình dì kể sao cho hết. Ở quê tôi, không đếm nổi các cặp vợ chồng trẻ đi làm ăn xa, gởi con cho ông bà. Bọn trẻ dường như lúc nào cũng thiếu thốn hơi ấm và giáo dục của cha mẹ.
Nếu không, cả gia đình dắt díu nhau lên thành phố, nhiều ngôi nhà khóa cửa, quây kín bằng chà gai, bỏ mặc bàn thờ tổ tiên, mồ mả ông bà. Căn nhà vốn dĩ là tổ ấm của người Việt, thì ở xứ này, đôi khi nó như một trạm dừng chân. Bởi bà con mỗi năm gần như 360 ngày đã ở trọ làm mướn trên thành phố, chỉ vài ngày về lại ngôi nhà của mình ở quê, dọn dẹp lau chùi, thắp vài nén nhang trên bàn thờ gia tiên, ăn ngủ chưa kịp quen chỗ đã lật đật ra đi.
Miền Tây là vùng duy nhất trong cả nước số người xuất cư nhiều hơn nhập cư. Báo cáo của Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam lần đầu tiên đưa ra con số 1,3 triệu người miền Tây đã ly hương lên Đông Nam Bộ trong thập kỷ qua. Số người này nhiều hơn dân cư của một tỉnh của Đồng bằng, không chỉ người lao động chân tay tìm việc trong công xưởng mà trí thức cũng bỏ quê đi tìm đất hứa.
Thế nhưng, khi "vùng đất hứa" TP HCM quay trở lại bình thường mới sau đợt dịch tàn khốc, vì sao dân miền Tây vẫn muốn đổ về quê?
Câu trả lời có lẽ chỉ cần nhìn từ nay đến Tết thôi, họ chưa hết ám ảnh cảnh thiếu việc làm, không dám tin sẽ sớm được đảm bảo đời sống cho cả gia đình, nhiều sợ phải ăn cái Tết phong tỏa trên thành phố. Về quê tá túc một thời gian để lành vết thương rồi tới đâu hay tới đó là giải pháp tốt nhất mà họ có.
Đây không phải đợt hồi hương đầu tiên trong đại dịch, nhưng dường như nhiều tỉnh miền Tây vẫn chưa sẵn sàng nhận hết đồng bào, có lẽ vì bị động. Các tỉnh tiếp tục kiến nghị chính phủ có chỉ thị yêu cầu TP HCM, Long An, Bình Dương và Đồng Nai "không để người dân tự về quê sau 30/9". Bạc Liêu nói họ không nhận người về tự phát. Phó Chủ tịch tỉnh Kiên Giang cho biết, tỉnh đã liên hệ với các địa phương nhờ hỗ trợ chốt chặn và vận động các trường hợp tự phát trở về quê quay lại nơi xuất phát. Chủ tịch UBND tỉnh An Giang cho rằng dòng người nếu tiếp tục về sẽ "quá sức chịu đựng" của tỉnh, và rằng "về quê lúc này là cực kỳ khó khăn cho quê nhà". Nhiều người về quê phải tự trả phí cách ly và xét nghiệm.
Dù nguồn lao động để phục hồi sản xuất cho TP HCM đang thiếu, dù các tỉnh có thể quá tải nếu đón một lúc nhiều người hồi hương, nhưng theo tôi: bắt buộc phải đón dân về để họ nguôi ngoai ám ảnh của những ngày phong toả.
Sau chỉ đạo của Chính phủ "các tỉnh nghiên cứu đưa dân về", nhiều nơi đã đón hàng triệu dân về an toàn, không gây bùng dịch trong vài tháng qua nhờ sự tổ chức đưa đón theo từng đợt, cách ly có quy củ và trật tự như Quảng Nam, Phú Yên, Bình Định...
Các tỉnh miền Tây có làm được như vậy không, điều này phụ thuộc bản lĩnh và năng lực lãnh đạo địa phương. Duy trì chính sách kém thuận lợi cho người dân của mình hồi hương có lẽ không phải một cách tiếp cận hay bởi vì nhu cầu là có thật, người dân vẫn tìm mọi cách để về.
Song song với phương án phối hợp với TP HCM tiếp đón người về giãn ra theo đợt, lãnh đạo các tỉnh miền Tây hoàn toàn có thể cấp bách tạo công ăn việc làm ngay tại chỗ cho dân. Miền Tây hoàn toàn có thể biến thách thức của đợt "hồi hương" lần này thành cơ hội giảm nạn di dân cực đoan, và đây cũng là giải pháp sống còn cho kinh tế vùng.
Làm gì để giữ lực lượng lao động ở lại vùng đất này?
Hàng chục khu công nghiệp như Cái Cui ở Hậu Giang, Bình Hòa, Bình Long ở An Giang, khu công nghiệp Năm Căn ở Cà Mau, Trà Nóc, Thốt Nốt ở Cần Thơ... có thể nhân cơ hội này mở rộng quy mô nếu địa phương có chính sách ưu đãi đẩy mạnh đầu tư, khuyến khích doanh nghiệp sử dụng lao động địa phương, cải thiện hạ tầng giao thông cho sản xuất. Việc này cũng khớp với mệnh lệnh phải đẩy nhanh đầu tư công tuần trước của chính phủ.
Nguồn lao động ở miền Tây không thiếu, chỉ thiếu nơi đào tạo và sử dụng họ. Nếu các nhà máy thân thiện môi trường được mở cùng chính sách thích ứng với bình thường mới, chính người nơi đây sẽ quay về khởi nghiệp.
Dòng xe máy hồi hương chỉ là một biểu hiện của vấn đề nhức nhối nhiều năm. Với thế hệ sau và xã hội, những đứa trẻ thiếu sự chăm sóc của cha mẹ trong suốt tuổi thơ chắc hẳn sẽ đối mặt với một tương lai khó khăn hơn. Sự cố kết văn hóa, nhất là văn hóa gia đình đang bị phá vỡ nghiêm trọng khi các thành viên hầu như mỗi năm chỉ gặp nhau đôi lần. Các phong tục cũng dần bị lãng quên do làm ăn xa xứ, con người ta không thể nào giữ gìn đất lề quê thói.
Người miền Tây chúng tôi từ lâu không còn muốn nghe ca ngợi nơi đây là "vựa lúa" hay "thủ phủ hoa màu" nữa. Bà con xóm tôi nói, nếu nhà nước hỗ trợ mình phương án làm ăn, cực khổ chịu được hết, miễn được bám đất, bám quê.
Trương Chí Hùng
Những cuộc hồi hương
Trở lại Góc nhìnTrở lại Góc nhìn" alt="'Mần mướn' ở Bình Dương" /> Phút đầm ấm của vợ chồng NSND Thế Anh - NS Thu Hằng.
Đẹp trai, tài hoa - NSND Thế Anh từng khiến không ít khán giả nữ say mê, cả trên màn ảnh lẫn ngoài đời. “Gặp phụ nữ đẹp, người ta lại mê mình nữa, ai mà không động lòng, tôi cũng thế thôi. Nhưng tôi luôn xác định, mình được sinh trong một gia đình gia giáo, phải cố gắng sống chuẩn mực, tốt cho bản thân và còn làm gương cho các con. Ông nào làm bố mà đánh mất niềm tự hào trong mắt con cái, là toi rồi” - ông cười, răng khểnh vẫn duyên, mặt vẫn rạng ngời dù đã ở tuổi 76.
“Làm vợ Thế Anh không sướng đâu”
Vợ ông, nghệ sĩ Thu Hằng bưng ấm trà, nở nụ cười hiền chào khách. Thế hệ trẻ ít biết, nghệ sĩ Thu Hằng từng là diễn viên kịch tài năng của VN, một trong hai nghệ sĩ VN đoạt huy chương vàng tại một liên hoan kịch ở Liên Xô (cũ). Xinh đẹp, tài năng và đang là nhân vật “vedette” ở Nhà hát kịch trung ương, nhưng bà quyết định lui về làm hậu phương cho chồng, sau khi kết hôn (năm 1968) không lâu. Từ một “bông hoa” lung linh trên sân khấu, bà quay lại với vai trò người vợ đảm trong thời đất nước khó khăn. Ông lại là nghệ sĩ gần như tôn thờ nghệ thuật, nhiều khi đến mức cực đoan. Ông chỉ nhận những vai ông thấy có thể phát huy được khả năng sáng tạo của bản thân, chứ không quan tâm đến tiền bạc. Ông “đi mây về gió”, không năng động trong việc làm thêm cái này cái kia để đỡ đần kinh tế cho vợ. Một tay bà thu vén tất cả.
Bà kể tủi: “Tôi cũng phải biết ý để bảo vệ hình ảnh cho chồng. Từ những phim khởi đầu sự nghiệp của ông ấy như Nổi gió (năm 1966), Thế Anh đã rất nổi tiếng. Tôi chẳng dám để một tài tử điện ảnh lo chuyện bếp núc. Xe đạp ông ấy xịt lốp, tôi cũng phải đi vá, để ông ấy vác xe đi, người ngoài phố thấy hình ảnh đó thì không được”. Chi tiết nhỏ nhưng cho thấy bà Thu Hằng đã vất vả thế nào khi làm vợ “người của công chúng”.
Bà kể tiếp một kỷ niệm vui: “Thời hai vợ chồng còn công tác ở Nhà hát kịch Trung ương, có một cô gái trẻ mê ông Thế Anh. Cô ấy đề nghị thẳng “Chị nhường Thế Anh cho em được không?”. Tôi bình tĩnh bảo: Được, nhưng chị nói trước với em, làm vợ Thế Anh thì phải cơm nước thế này, thuốc thang thế kia, tính khí ông ấy thế nọ. Kể một lúc, cô gái kia “chạy mất dép”. Chuyện này không ít đồng nghiệp với chúng tôi thời đó biết. Mỗi lần kể lại, ai cũng buồn cười. Làm vợ Thế Anh không sướng đâu”.
Nghe vợ kể chuyện, Thế Anh cười vang, kể thêm, một lần ông đi công tác ở miền Tây Nam bộ, có đôi vợ chồng trẻ cứ nằng nặc mời cho bằng được ông về nhà họ ăn tối rồi nghỉ qua đêm. “Nể quá, tôi cũng về. Nhưng tôi chợt nhận ra có dấu hiệu bất ổn. Khi anh chồng vắng nhà, cô vợ xinh xắn bày biện cơm nước, ăn mặc khá gợi cảm, cứ đi qua đi lại, buông lời bông đùa như tỏ ý khiêu khích. Tôi quyết định từ biệt đi ngay”. Ông lại hài hước: “Không đi sớm là toi rồi. Ai mà biết được con quỷ trong con người mình trỗi dậy lúc nào”.
Đầy đặn một chữ tình
Năm 1986, gia đình NSND Thế Anh vào TP.HCM. Nhà nội khá giả nên cho ông tiền mua được căn nhà ở quận 10. Ông vẫn tiếp tục hết lòng vì nghệ thuật, chẳng màng đến tiền bạc. Ông bảo: “Tôi cứ sợ vợ nói nhà hết gạo, bắt tôi phải đi tấu hài để kiếm tiền thì nguy. May là bà nhà tôi giỏi, lo được hết”.
Để chồng không phải bận tâm đến chuyện “nhà còn gạo hay hết gạo”, bà đi dạy múa, dạy trang điểm. Có những quãng thời gian, hai con trai đến tuổi ăn tuổi học, bà phải làm ngày làm đêm. Đến nay, hai người con trai của ông bà đã thành đạt, một người học cao, đỗ đạt, đang làm việc ở Pháp, một người làm việc trong ngành hàng không VN.
Sau gần 50 năm chung sống, hạnh phúc của bà là lặng lẽ đón nhận những thành công của chồng. Phòng khách nhà ông được trưng bày kín hình ảnh của các bộ phim mà ông tham gia, khiến người lần đầu đến dễ... ngợp. Tranh thủ lúc ông ra sau lấy nước châm trà, bà “nói xấu” chồng: “Ông ấy cũng gia trưởng lắm, chiều ông ấy mà phát mệt. Được cái bây giờ ông ấy ít đóng phim, có thời gian ở nhà phụ vợ”. Dạo này đôi chân ông hơi yếu, đi tập tễnh. Ông cười xuề xòa: “Lớn tuổi rồi, như chiếc xe cũ, bữa thì xịt lốp, bữa thì xì nhớt ấy mà. Tôi cũng không ngại mấy việc linh tinh ở nhà, đôi khi tôi như “dao pha”, gặp gì làm nấy, từ rửa bát đến lau nhà, chẳng nề hà gì. Vợ vất vả cả đời rồi, giờ mình muốn đỡ đần vợ đôi chút lại không còn nhiều sức”.
Tuổi 70, bà Thu Hằng hoạt bát, tháo vát. Ngoài việc chăm chồng, bà vẫn sắp xếp thời gian đi dạy khiêu vũ ngoài công viên mỗi ngày. Hỏi bà có tiếc vì đã hy sinh một đời nghệ thuật vì chồng con, bà nhẹ nhõm: “Chẳng tiếc. Nếu tôi theo nghệ thuật thì khó giữ gia đình, khó chăm con. Tất nhiên, tôi cũng buồn vì tôi vốn có máu nghệ sĩ nhưng vì hạnh phúc gia đình, phải đánh đổi thôi”.
Ông “tổng kết” vui: “Nghề diễn viên ấy mà, nhạy cảm lắm. Tính ra tôi đã ôm người đẹp từ Bắc chí Nam cả ba thế hệ trên… phim rồi ấy chứ, nhưng chữ tình nặng lắm, nó là cái phanh giúp tôi giữ được mình. Ai bảo đào hoa thì không giữ được mình nào? Cái chính là anh có quyết tâm giữ hay không thôi”.
Câu nói hơi “quá đà” của ông khiến bà thoáng "bối rối", lấy cớ đi nấu cơm để bỏ ra sau. Ông lại cười: “Bà nhà tôi thế đấy, biết cách xuất hiện và biết cách rút lui để giữ hình ảnh đẹp cho chồng. Xưa nay vẫn vậy, không yêu sao được?”.
Trò chuyện với ông, có lẽ nhiều người sẽ thấy NSND Thế Anh không chỉ là bậc thầy về chuyên môn cho các thế hệ diễn viên đàn em, đàn cháu, mà còn là bậc thầy về việc giữ hạnh phúc gia đình cho nhiều người học hỏi, trong đó có... tôi!
(Theo Phunuonline)" alt="Ai bảo đào hoa thì không thể giữ mình?" />- Tại lễ phát động ủng hộ do Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tổ chức, Vietcombank ủng hộ 2 tỷ đồng cùng ngành Ngân hàng hỗ trợ đồng bào bị thiệt hại do cơn bão số 3.
Đồng thời, Công đoàn Vietcombank phát động toàn thể đoàn viên, người lao động ủng hộ tối thiểu một ngày lương mỗi người. Tổng số tiền ủng hộ trong toàn hệ thống lên tới trên 13 tỷ đồng.
Số tiền quyên góp được chuyển tới 26 địa phương bị ảnh hưởng bởi bão lũ thông qua các tổ chức chính trị, xã hội của ngành, địa phương và bằng nhiều hình thức. Trong thời gian 23-24, lãnh đạo nhà băng trực tiếp tới thăm hỏi, trao quà ủng hộ người dân bị ảnh hưởng tại Hải Phòng, Quảng Ninh, Lào Cai và Yên Bái.
- Tại cuộc họp, lãnh đạo các địa phương đã thông tin số lượng người dự kiến về từ các tỉnh, thành phía Nam trong thời gian tới. Trên cơ sở đó, đề ra một số giải pháp về đón công dân, bố trí địa điểm cách ly tập trung, rà soát, tổ chức cách ly tại nhà; chuẩn bị các điều kiện về y tế, hậu cần để đảm bảo an toàn phòng, chống dịch bệnh Covid-19 khi các công dân về trên địa bàn.
Phát biểu chỉ đạo, Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy - ông Trần Thế Dũng đề nghị các địa phương và lực lượng chức năng tiếp tục rà soát, quản lý chặt chẽ người về trên địa bàn để ngăn chặn triệt để nguy cơ dịch; phát huy vai trò của các tổ giám sát và tuyên truyền phòng, chống dịch bệnh Covid-19 tại các thôn, tổ dân phố; lực lượng chức năng tăng cường công tác kiểm tra, giám sát và xử lý các vi phạm trong phòng, chống dịch.
Trong công tác cách ly, các địa phương phải có phương án cách ly cụ thể, linh hoạt để đảm bảo an toàn trong phòng, chống dịch bệnh Covid-19 khi người dân trở về trên địa bàn. Ngành Lao động - Thương binh & Xã hội cùng các địa phương cần nắm bắt cụ thể số lượng người lao động từ các vùng dịch về trên địa bàn, từ đó có phương án, giải pháp hỗ trợ giải quyết việc làm cho lao động.
Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy cũng đề nghị các đoàn công tác của Ban Thường vụ Tỉnh ủy cần thường xuyên nắm bắt tình hình tại các địa bàn, chỉ đạo, đôn đốc, hỗ trợ các địa phương trong công tác phòng, chống dịch và thực hiện các nhiệm vụ chính trị.
Trước đó, UBND tỉnh Hà Tĩnh đã đồng ý chủ trương cho Công ty CP Du lịch Hà Tĩnh triển khai dịch vụ đón công dân từ TP.HCM và các tỉnh phía Nam bị ảnh hưởng bởi dịch Covid-19 về quê bằng máy bay, với mức kinh phí 6,5 triệu đồng/người (bao gồm tiền vé máy bay, phí xét nghiệm Covid-19, phí cách ly 14 ngày tại khách sạn công ty bố trí).
(Ảnh: Báo Hà Tĩnh) Theo đó, người được đón về quê phải tiêm đủ liều vắc xin phòng Covid-19 (liều cuối tiêm trong ít nhất 14 ngày và không quá 12 tháng tính đến thời điểm về quê), hoặc từng nhiễm Covid-19 (có giấy chứng nhận dương tính bằng phương pháp xét nghiệm RT-PCR không quá 6 tháng) và học sinh mắc kẹt tại các tỉnh thành phía nam.
Trước khi lên máy bay, công dân phải xuất trình giấy chứng nhận xét nghiệm RT-PCR hoặc test nhanh kháng nguyên âm tính với Covid-19 trong 48 tiếng kể từ khi lấy mẫu.
Dự kiến chuyến bay đầu tiên khởi hành ngày 15/10. Sau chuyến này, ngành chức năng tỉnh Hà Tĩnh sẽ đánh giá mức độ an toàn rồi mới quyết định cho doanh nghiệp tiếp tục tổ chức lượt đón tiếp theo.
Trong đợt dịch lần thứ 4, Hà Tĩnh có 458 ca mắc (trong đó có 124 ca cộng đồng, 334 ca trong khu cách ly, phong tỏa). Toàn tỉnh đang cách ly tập trung 1.163 người tại các khu cách ly tập trung của tỉnh và huyện, xã; tổ chức cách ly tại nhà 2.890 trường hợp là F1 và người về từ vùng có dịch.
N.L
" alt="Hà Tĩnh chuẩn bị kỹ kế hoạch đón công dân từ vùng dịch về quê hương" /> - Chuyện buồn về người đàn bà ở buôn Tang, xã Phú Cần, H.Krông Pa (Gia Lai) làm vợ khi mới lên 10 tuổi vì hủ tục cứ thế tuôn chảy khi có người vô tình hỏi đến.Hủ tục ghê rợn ám ảnh hàng trăm triệu bé gái" alt="27 năm làm vợ cho... anh rể" />
Không lẽ ly hôn vì Hai không sinh được con? “Không phải vậy, “đời đầu” tôi đã có con rồi, giờ vợ chồng có con cũng tốt, không có cũng... được. Nhưng, Hai của em “nhạt” lắm!”. Nhạt là sao? Một con rô-bốt lập trình sẵn, dù bất cứ thời gian, địa điểm hay hoàn cảnh nào cũng làm theo lập trình đã ấn định. Em thấy có nhàm không? Rô-bốt liên quan gì tới chuyện hai anh chị? Là... là anh muốn nói chị Hai em như rô-bốt vậy! Rô-bốt đến nỗi chồng đòi ly hôn cũng đồng ý luôn!
Hai có rô-bốt thật không ta? Em mắc cười quá, việc gì phải lo nhiều thế cho mệt? Chị ngoài 40 rồi, không mong sinh nở nữa, công việc ổn định, thu nhập khá đủ, nhà cửa đàng hoàng, mỗi năm du lịch hai lần. Còn mong gì nữa? Rồi... về già? Ít nhất cũng có đứa con để nó rót cho ly nước khi ốm đau bệnh tật chứ? Muốn, nhưng trời không cho thì sao? Cuộc sống này ngắn ngủi lắm em, cứ vui lên mà sống, đừng mong những thứ không thuộc về mình. “Thôi” chồng sao mà vui hả trời? Hì... có khi đó lại là niềm vui, vì nếu biết đã không vui cho một cuộc sống chung vì không hợp nhau điều gì đó, thì níu kéo làm chi? Rồi mai mốt Hai già? Đứa nào cho tao đứa con làm con nuôi, nhà cửa, tài sản tao giao hết. Về già tao ngày hai buổi đi chùa, lãnh lương hưu đến cuối đời là xong.
Giờ “rô-bốt chị Hai” của tôi vẫn ngày hai buổi đến trường, chiều vui thì nấu, buồn ké qua nhà đứa em nào đó ăn chung. Tuần hai buổi gom mấy đứa cháu lại “khảo” kiến thức toán từ lớp 6 đến lớp 12, đứa nào giỏi thì thưởng, đứa nào ú ớ phạt mười ngàn. Hai bảo, được sống là vui rồi, thêm chút thảnh thơi càng tốt. Đừng quá tham lam những gì vốn đã không thuộc về mình. Nhưng cuộc đời, mấy ai phân biệt được thứ gì thuộc về mình, thứ gì không thuộc, hả trời?
(Theo Phunuonline)" alt="Ly hôn vì vợ 'nhạt' quá" />
- ·Nhận định, soi kèo Sur Club vs Bahla, 20h00 ngày 22/1: Khách ‘ghi điểm’
- ·Hoa hậu Mai Phương: 'Tôi đăng quang không nhờ sự ưu ái'
- ·Man City nguy cơ mất Rodri đến hết mùa
- ·Sài Gòn ‘bao’ thương
- ·Siêu máy tính dự đoán Chelsea vs Wolves, 3h00 ngày 21/1
- ·Người đàn ông đổi đời nhờ ý tưởng có một không hai ở ga tàu điện ngầm
- ·Điều hòa hút nhiều người mua dịp nóng cao điểm
- ·11 điều hấp dẫn chàng ngoài vẻ đẹp ngoại hình
- ·Nhận định, soi kèo Estrela vs Braga, 1h00 ngày 20/1: Không dễ bắt nạt
- ·Hối hận vì lấy chồng phi công trẻ
Cách đây không lâu, bất ngờ tôi gặp lại chị và gần như không nhận ra chị nữa. Chị không còn ngăm đen, mũi cũng không còn to, môi không còn dầy. Chị đã biến thành một người phụ nữ đẹp. Chị kể, chị đã sang Hàn Quốc đến năm lần để tu sửa nhan sắc. Chị sửa chữa hết những gì xưa kia chị không ưng ý, bằng tiền của anh. Cười thoải mái với tôi, chị bảo: “Lão không cho mình tình yêu của lão thì tiền của lão sẽ cho mình tình yêu khác”. Nói là nói cay đắng vậy thôi, nhưng thật ra tôi biết chị đã cố làm đẹp để giành lại tình yêu của chồng, thứ mà chị đã để vuột mất sau khi trở nên giàu có. Chứng kiến những cuộc say túy lúy của anh với gái bia ôm, những chuyến du hí sang trọng với bồ nhí, chị kết luận mình chỉ thua chúng nó nhan sắc và điều đó có thể khắc phục được bằng tiền. Chị moi tiền chồng thương xót để đi làm thẩm mỹ với quyết tâm: “Cho ông ấy thấy, muốn đẹp dễ thế nào”.
Thế nhưng, nhan sắc mới của chị hình như chẳng có chút lợi ích nào trong việc giữ gìn gia đình, mà dường như còn làm cho chồng chị… xa lánh chị nhiều hơn. Anh ngao ngán thái độ thách thức, kiêu ngạo của chị. Ngán cả một cuộc tình chị tự gầy dựng cho “ngang cơ” với anh. Ngán cả Hội quý bà mà chị đã lập ra, gồm toàn những bà có chồng giàu, chồng có bồ nhí, với những cuộc mua sắm, ăn chơi thoải mái “cho nó sướng cái thân mình” như chị tuyên bố. Gặp anh trong một lần tình cờ, anh buồn buồn nói với tôi: “Thật ra, lúc đầu tôi là người có lỗi. Tôi vui bạn vui bè làm những chuyện mà tôi nghĩ là giấu vợ được và cũng chẳng mất mát gì cho gia đình. Thế nhưng, thay vì dịu dàng, hiền thục để kéo chồng về thì cô ấy lại lao vào cuộc đua với những cô nhân tình của tôi. Cô ấy cố gắng làm để đẹp hơn họ, ăn chơi vung vít hơn họ, chanh chua móc mỉa đanh đá hơn họ... Tôi chẳng còn thấy người vợ ngày xưa của mình đâu nữa để quay về. Đặc biệt là khuôn mặt của cô ấy. Công nghệ làm đẹp của Hàn Quốc đã biến cô ấy thành một người hoàn toàn khác. Thế là thay vì cố gắng tìm lại tình cảm với người vợ mà mình từng yêu thương, tôi lại phải tập quen với một người phụ nữ hoàn toàn mới trong nhà, mới từ hình dạng cho đến tính tình, lối sống... Làm sao tôi có thể làm được việc đó?”.
Giờ anh chị đã chia tay, sau khi anh phát hiện chị đã rút ruột của công ty anh 5 tỷ, mua thêm nhà riêng cho mình, “để phòng hờ” như chị nói. Anh cười nhạt: “Có giỏi bằng trời, bà ấy cũng không biết hết tôi có bao nhiêu tiền. Bấy nhiêu, liệu có ăn thua gì với những gì tôi có và bà đã mất hay không?”.
(Theo Phunuonline)" alt="Làm đẹp…đuổi chồng" />- Sự kiện do Liên đoàn Thương mại và Công nghiệp Việt Nam (VCCI) tổ chức với tê gọi "Liên hoan ca khúc doanh nhân, doanh nghiệp toàn quốc", diễn ra tại nhà hát Tuổi trẻ (TP Hà Nội).
Chương trình nhằm xây dựng văn hóa kinh doanh Việt Nam trong thời kỳ phát triển mới. Sân chơi thúc đẩy liên kết giữa các doanh nghiệp, tạo động lực tinh thần cho giới doanh nhân. Chương trình cũng tôn vinh các doanh nghiệp có lịch sử phát triển lâu dài.
Chú rể Nguyễn Quốc Hùng và cô dâu Nguyễn Thị Yến (Ảnh: Thanh niên) Tuy nhiên, chú rể Hùng và nhà trai lại không đồng ý với đề nghị trên. Anh Hùngđã viết đơn cầu cứu cơ quan chức năng giải quyết với nguyện vọng vẫn được chungsống với người vợ mới cưới.
Trước đó, cũng đã xảy ra nhiều câu chuyện bi hài xảy ra sau ngày cưới của cáccặp vợ chồng trẻ khiến dư luận phải xôn xao. Trong đó, phải kể đến câu chuyệnđại gia Cần Thơ là ông Nguyễn Văn Năm ở quận Ninh Kiều, TP Cần Thơ trả lại condâu Nguyễn Đặng Xuân Thùy (SN 1993) cho nhà gái vì nghi ngờ cô dâu không còntrong trắng. Bên nhà chồng của cô dâu trẻ đã đưa ra một clip sex và cho rằngThùy là nhân vật chính trong đó để trả dâu về nhà mẹ đẻ.
Gần đây nhất là vào khoảng tháng 12/2012, tại phường An Đông, TP. Huế cũng xônxao về chuyện cô dâu Trần Thị Hương bỗng nhiên bỏ trốn khỏi nhà chồng ngay trongđêm tân hôn. Chồng của Hương, vật vã trong đau đớn, uống thuốc chuột tự sátnhưng không thành.
Được biết, nguyên nhân khiến chị Hương bỏ đi là do phát hiện người chồng mớicưới đã có một đứa con ngoài giá thú. Phải hơn một tuần sau, gia đình hai bênmới biết Hương đã bỏ đi bởi nhà chồng cứ ngỡ đám cưới xong, Hương về nhà mẹ đẻ.Còn phía nhà gái vẫn nghĩ Hương đang hạnh phúc bên chồng.Cô dâu H. bỏ trốn ở Vĩnh Lộc, Thanh Hóa khiến cả hai gia đình nhao nhác. (Ảnh: Kiến thức) Một trường hợp tương tự là vào ngày 18/3/2012, tại xã Vĩnh Ninh, Vĩnh Lộc, ThanhHóa, cô dâu H. bỗng dưng biến mất ngay trong ngày cưới mà không rõ nguyên nhân.Sau khi trở về, cô dâu này giải thích với gia đình, là cô chưa thực sự chuẩn bịtâm lý cho đời sống vợ chồng. Thêm vào đó, cô dâu trẻ lại nghe bạn bè kể khánhiều về “hậu trường” chuyện phòng the nên từ đó đâm ra sợ hãi và quyết định bỏtrốn.
" alt="Chuyện hy hữu: Đòi lại cô dâu sau 20 ngày cưới" />
Lê Hiếu(Tổng hợp)" alt="Toyota Camry 2022 giá 1,1 tỷ nên mua?" /> 热点内容- ·Nhận định, soi kèo Arsenal vs Dinamo Zagreb, 3h00 ngày 23/1: Thắng nhẹ vừa phải
- ·75 tuổi dẫn người yêu cũ về chào con cháu
- ·Những câu chuyện tình đẹp nhưng có kết cục bi thảm nhất
- ·Chữa 'bệnh'… ngoại tình cho chồng
- ·Nhận định, soi kèo Al Khaleej vs Al Nassr, 21h50 ngày 21/1: Cửa trên ‘tạch’
- ·Ám ảnh cái giọng the thé của vợ
- ·Bồ bắt tôi bỏ vợ để cưới cô ta
- ·Cả nhà khốn khổ vì tính hay suy diễn của mẹ chồng
- ·Nhận định, soi kèo Al Bukayriyah vs Al
- ·CFMoto Papio XO Racer
-- 友情链接 --