Bề bề hấp bia
Món bề bề hấp bia vừa ngon lại nóng hổi sẽ khiến bữa cơm se lạnh thêm ấm áp.
Nguyên liệu:
- Bề bề: 500g
- Bia: ½ lon
- Gừng (hoặc sả): 1 mẩu to
Thực hiện:
- Bề bề nên chọn mua con còn sống, vẫn bật tanh tách, chắc mẩy và có trứng thì càng ngon. Cho bề bề vào rổ rồi xóc đều dưới vòi nước chảy để rửa sạch.
- Gừng để cả vỏ, rửa sạch, thái chỉ.
- Cho bề bề vào nồi, thêm bia, gừng thái chỉ.
- Đun sôi trong khoảng 8 – 10 phút là bề bề chín.
- Vớt bề bề ra đĩa, khi ăn thì dùng kéo cắt bỏ 2 bên cạnh của con bề bề để bóc vỏ được dễ dàng.
- Bề bề có thể chấm kèm với muối tiêu chanh hoặc tương ớt.
Mực nhồi thịt hấp
Cuối tuần làm món mực kiểu này đãi cả nhà nhé.
Nguyên liệu:
- Mực tươi: 3 con
- Thịt lợn băm: 100 g
- Trứng gà: 1 quả
- Mộc nhĩ: 4 tai
- Nấm hương: 8 tai
- Miến: 1 ít ngâm nước ấm
- Bột nêm: ½ thìa
Cách làm:
- Mộc nhĩ, nấm hương ngâm nở, rửa sạch thái nhỏ.
- Cho thịt vào bát tô cùng mộc nhĩ, nấm hương, miến thái nhỏ. Đập trứng gà vào cùng ½ thìa bột nêm.
- Trộn đều hỗn hợp.
- Mực tươi làm sạch để ráo nước. Sau đó nhồi phần hỗn hợp thịt vào bên trong thân mực. Dùng tăm ghim lại.
- Cho vào xửng hấp chín.
- Khi mực nhồi thịt chín, cắt khúc vừa ăn xếp lên đĩa. Trang trí hoa cà chua cùng dưa chuột lên cho món ăn thêm hấp dẫn.
Cuối tuần trổ tài mực nhồi thịt hấp mời bạn bè, gia đình thưởng thức chắc chắn ai cũng thích mê cho mà xem.
Tôm hấp muối
Món tôm hấp muối sốt chanh này sẽ đem lại cho cả nhà bữa cơm cuối tuần ngon miệng.
Nguyên liệu:
- 10-12 con tôm to
- 300 gr muối
- 1/2 trái chanh
- 1 nhánh hành lá thái khúc
- 2 muỗng canh rượu trắng.
Thực hiện:
- Tôm rửa sạch, cắt đuôi và phần đầu nhọn.
- Cho muối vào nồi, rồi xếp tôm lên. Cho hành lá lên trên đậy nắp lại.
- Bắc nồi muối lên bếp nấu với lửa vừa khoảng 3 phút. Sau đó mở nắp ra cho chanh và rượu vào (nhớ chan đều lên tôm nhé các bạn). Rồi đậy nắp hầm thếm 2 phút nữa là xong.
- Món này nhanh mà ngon. Bảo đảm tôm không bị mặn và giữ được vị ngọt của tôm
(Theo Eva)Bài viết sau khi xuất hiện trên mạng xã hội đã ngay lập tức thu hút sự quan tâm của rất nhiều người, gây ra luồng tranh luận trái chiều giữa phe cảm thông với mẹ bỉm và phe chê trách cô đòi hỏi mẹ chồng quá đáng.
Các ý kiến đồng tình lên tiếng: "Nhìn mâm cơm mà rớt nước mắt. Người ta sinh xong được ăn canh móng giò, đồ bổ các thứ, mình sinh hai đứa cũng chẳng lần nào được bữa tử tế", "Ăn như thế này thì làm sao có sữa cho bé bú". Một số người nhìn mâm cơm cữ lại nhớ 5 năm, 10 năm trước mình cũng từng được mẹ chồng nấu cơm cữ cho như vậy kèm theo câu hờn tủi "ăn bữa cơm cữ mà ghim mãi trong lòng tới giờ".
Tuy nhiên, phần lớn ý kiến lại cho rằng đối với người mới sinh, ăn như vậy là đúng rồi và mẹ chồng chuẩn bị bữa cơm như vậy tức là kiêng kĩ cho con dâu: "Đẻ mà muốn ăn ngon miệng sau này khốn khổ đấy nhá. Mẹ chồng lo lắng thật lòng mới cho ăn uống kiêng khem, đồ ăn phải nấu kĩ, tránh ăn tạp, khổ mẹ khổ con".
Có người còn phân tích rất rõ ràng: "Có lẽ thời của mẹ chồng ăn uống ở cữ nghiêm ngặt, ăn đồ khô cho chắc dạ để con không bị đi ngoài nên giờ bà cũng chuẩn bị cho con dâu như vậy. Thời các bà chỉ làm theo kinh nghiệm, có khoa học như bây giờ đâu, dù sao cũng muốn tốt cho con cháu thôi mà. Nằm một chỗ, được mẹ chồng chăm là tốt lắm rồi, nhiều người còn không biết ở cữ là gì cơ".
Nhiều mẹ đã qua thời kì ở cữ cho rằng phụ nữ mới sinh ăn cơm với trứng luộc, thịt lợn rang nghệ và canh rau ngót là "đúng bài": "Ăn cữ thì ăn thế này là đúng rồi. Mình trong tháng mẹ đẻ nấu cho ăn suốt như thế này, ngon, dễ ăn mà lành bụng".
Thật ra, với thời đại ngày nay, khoa học chứng minh phụ nữ sau sinh, ăn uống, sinh hoạt không cần phải kiêng khem nhiều. Bữa ăn cho sản phụ cần đa dạng, đủ dinh dưỡng để sức khỏe nhanh hồi phục và sữa mẹ đủ dinh dưỡng cho em bé. Nhưng với các bà, các mẹ vẫn là "có thờ có thiêng, có kiêng có lành".
Rất nhiều bình luận cho rằng nàng dâu không nên trách móc mẹ chồng, nàng dâu đang đòi hỏi quá đáng. Một số chị em còn bày tỏ niềm tự hào khi mình sinh đẻ không làm phiền ông bà nội ngoại, vợ chồng tự chăm nhau: "Chăm vợ là trách nhiệm của chồng. Ông bà không có trách nhiệm phải chăm sóc con dâu đâu. Ông bà thương thì chăm thôi, không có cũng phải chịu. Nuôi lớn mấy chục năm, không biết đã báo đáp được ngày nào mà cứ mặc định dâu đẻ mẹ chồng phải chăm, cháu chắt ông bà phải giữ là sai quá sai. Đáng ra, vợ chồng phải xác định trước, tính toán trước khi có con thì những việc nào cần làm, cần lo. Cha mẹ nên được nghỉ ngơi an hưởng tuổi già chứ không phải chạy theo hầu hạ con cháu. Nói gì thì nói, cuộc sống của mình mình lo, con mình đẻ mình chăm, cứ độc lập tự do là hạnh phúc".
Quan hệ mẹ chồng - nàng dâu dù ở thời nào cũng luôn là vấn đề nhạy cảm. Chưa xét đến mẹ chồng tốt hay không tốt, nhiều nàng dâu luôn mặc định suy nghĩ mẹ chồng đối với nàng dâu "khác máu tanh lòng". Cùng là một câu nói, một lời khuyên nhủ bày dạy, nếu mẹ đẻ nói ra thì là quan tâm, nhưng nếu mẹ chồng nói thì lại cho rằng là soi mói, ghét bỏ.
Không ít nàng dâu thời kỳ ở cữ được mẹ chồng chăm sóc, và nhiều người tỏ vẻ không hài lòng vì thế nọ thế kia. Sự khác nhau về khoảng cách thế hệ, nếp sống, thói quen cũng khiến nhiều mẹ chồng trở nên "xấu xí, tệ bạc" trong mắt các nàng dâu hiện đại. Có bà mẹ chồng từng than thở: "Làm mẹ chồng thời nay khó quá".
Nhiều người mặc định, con dâu ở cữ thì mẹ chồng có trách nhiệm phải chăm. Đến khi con dâu đi làm thì trông cháu là nhiệm vụ của ông bà. Nếu ông bà không hỗ trợ, họ sẽ cho rằng ông bà không thương cháu. Tuy nhiên qua rất nhiều những bình luận được đăng tải dưới bài viết về mâm cơm ở cữ của mẹ chồng, có thể thấy giới trẻ ngày nay đã có tư tưởng thoải mái hơn nhiều. Phần đa không thích phụ thuộc hay nhờ cậy mẹ chồng. Và họ cho rằng được mẹ chồng chuẩn bị cơm cữ đã là tốt, là hạnh phúc lắm rồi.
Thực ra thì mẹ chồng không có trách nhiệm phải chăm sóc nàng dâu khi ở cữ, tuy nhiên nó thể hiện tình cảm của người làm mẹ, làm bà. Tốt nhất là nàng dâu đối với mẹ chồng cũng nên cởi mở. Ví dụ nếu bữa ăn mẹ chuẩn bị không hợp khẩu vị thì có thể đề nghị mẹ thay đổi thực đơn hoặc muốn ăn gì thì nói thẳng ra nhờ mẹ chồng chuẩn bị. Nếu sức khỏe cho phép thì có thể tự đi chợ, tự chuẩn bị bữa ăn cho mình. Chuyện mẹ chồng nàng dâu đối với nhau như thế nào, chỉ có người trong cuộc mới thật tâm hiểu rõ.
Có những thứ mẹ chồng cũng phải học nàng dâu, có những chuyện nàng dâu phải học mẹ chồng, không phải vấn đề đúng sai mà chính là phù hợp với gia đình, với hoàn cảnh sống và tính cách mỗi người.
Theo Dân trí
Từ ngày mới sấp ngửa đi làm, tôi đã nghe anh chị ruột đe dọa: "Chỗ làm là chỗ cạnh tranh nhau, dẫm đạp lên nhau để sống, mày cứ liệu thần hồn, không cẩn thận là ngã ngựa đấy nhá".
Tôi chỉ cười khì vì tính tôi vô tư, từ bé đến lớn không phải làm gì nặng nhọc, công việc làm ở cơ quan cũng do bố mẹ chạy vạy tới lui nhờ người quen xin giúp. Tôi cứ hàng ngày đi làm, đủng đỉnh tới điểm danh. Công việc cũng nhàn vì tôi làm ở phòng nhân sự, chỉ trợ giúp trưởng phòng cập nhật hồ sơ, văn bản, tiếp xúc nhân viên thỉnh thoảng kiện cáo nhau.
Cứ khoảng 4 giờ chiều là tôi lo sắp xếp lại giấy tờ ở bàn làm việc cho ngay ngắn rồi cùng mấy anh em ra sân cầu lông. Sau khi chơi thể thao cho vã mồ hôi, tôi lại tạt vào quán bia làm mấy vại bia hơi, bia cỏ rồi mới lướt về nhà.
Tôi đi làm gần nhà, được cái lương lậu dưới 6 triệu nhưng vẫn oai hơn ối đứa xung quanh vì làm phòng vip, áo quần xe cộ sáng loáng. Tính tôi được cái thật thà nên mấy đứa em, đứa bạn làm cùng hỏi han về công việc ra sao là tôi cứ kể oang oang.
Nhiều lần, anh trai bảo tôi dại, chuyện thu nhập ăn chơi mà cứ kể ra thế, thiên hạ có đứa xấu bụng nó ganh ghét, hãm hại thì chỉ có thiệt thân. Tôi nhăn nhó kêu anh trai mới U40 mà sao khó tính khó nết như người già, bạn bè đồng nghiệp thì mình phải tin nhau chứ. Sống ở đời không có niềm tin thì chán lắm.
![]() |
Ảnh minh họa |
Cơ quan tôi cứ cuối tuần hoặc ngày lễ to, nhỏ đều kéo nhau đi ăn uống, nhậu nhẹt, hát hò. Tôi đi làm mới 5 năm nhưng được các anh, các chú "chăn dắt" tới nơi tới chốn.
Ăn uống thì đã thành lệ, nhân viên biết điều thì đứng lên chi trả. Sếp hôm nào cao hứng thì "bao" anh em khoản hát hò (nhưng mà nói thật là ít lắm). Mấy anh em chúng tôi nhấm nháy chia vòng tròn, lần này anh Hùng trả, lần sau anh Toàn, lần sau nữa là tôi...
Mang tiếng đi làm gần nhà mà tôi chả mấy khi biếu được bố mẹ đồng nào, ngoài việc tậu được con xe tay ga và cái điện thoại thông minh. Được cái, bố mẹ tôi thương con nên không đòi hỏi gì, ông bà bảo chỉ cần tôi vui là được.
Thế rồi vì khéo mồm và chi tiền bao ăn uống cho sếp suốt mấy năm nên tôi được sếp để mắt, có ý định cất nhắc tôi lên chức phó phòng. Tôi sướng như mở cờ trong bụng nên cũng “chém gió” với mấy đứa em cùng cơ quan. Ai cũng chúc mừng tôi rôm rả.
Hôm cơ quan có tiệc nhỏ chia tay 1 chị về hưu, anh em chúng tôi rủ nhau chơi bài, chơi tiến lên cho vui chứ không phải bài bạc gì. Đại loại là mỗi ván thua thì mất 50 đến 100 ngàn.
Chúng tôi vào nhà anh Nam (đồng nghiệp cùng phòng), đóng chặt cửa và say sưa chiến đấu. Chừng đâu 3 tiếng sau thì có tiếng gõ cửa, tưởng ai tới chung vui, ai ngờ bị công an huyện ập tới lập biên bản dẫn về đồn vì tội "Đánh bạc".
Tôi bị tạm giam 1 tuần, bố mẹ và anh chị ở nhà phải lục tung các mối quen biết để nhờ vả mới thoát án phạt. Tôi bị cảnh cáo kiểm điểm trước toàn cơ quan, chuyển xuống làm công nhân dưới xưởng sản xuất, đúng là không nỗi đau nào lớn hơn.
Anh trai tôi sau vụ ấy thì chỉ tặc lưỡi than: "Mày ngu lắm em ạ, vừa mới được lãnh đạo để ý đã ti toe, khoác lác. Bọn làm cùng nó căm, nó tìm cách hại mày. Đứa nào ngoài mặt chả tử tế nhưng toàn chim lợn hết đấy em ạ, tranh giành nhau từng tí. Tao bảo mãi rồi, ngu thì chết chứ bệnh tật gì".
Bây giờ thì tôi đã thấm, đi làm công sở mà không giữ miệng là toi đời, vì "chim lợn" thì lúc nào cũng đầy rẫy xung quanh. Không biết có ai như tôi không?
Đức Trung(Hà Nội)
" alt=""/>Tôi tan tành sự nghiệp vì lũ mách lẻo công sở