Lục An Tràm ngước mắt vẻ mặt có hơi không vui: "Trời tối rồi sao bác đứng ở đây, không thấy lạnh sao?"

Người giúp việc thấy gương mặt nhỏ kia không vui, biết nhị tiểu thư đang lo cho sức khỏe của mình, nhớ đến một việc liền giật mình không thôi.

"Nhị tiểu thư bà chủ..."

Nhìn gương mặt lo sợ của người đối diện, Lục An Tràm không đợi nói hết lời vừa rồi thì cũng đã biết bên trong chuẩn bị xảy ra chuyện gì tiếp theo.

"Con biết rồi, bác vào nhà đi."

Người giúp việc không dám đi, mắt nhìn bóng lưng nhỏ kia, liền đau lòng.

"Mày cũng biết đường về cái nhà này nữa sao?"

Đây là tiếng nói của người phụ nữ đầy gai nhọn kia chính là mẹ cô.

Lục An Tràm nắm chặt quai cặp lại, mắt liếc nhìn người chị gái đang đứng sau lưng mẹ vẻ mắt vui sướng hất cằm với cô, vừa khiêu khích vừa châm biếm.

"Chị mày người ta đã học lớp 12 bận rộn việc học biết bao nhiêu mà cũng về nhà đúng giờ, còn mày chỉ mới 11 thôi đã học cái thói hư này, nếu để người ngoài biết được nhà họ Lục này chẳng khác bị đứa con như mày làm mất mặt hết sao!"

Lục An Tràm liếm môi: "Con xin lỗi."

Bà tức giận đứng lên, chỉ tay: "Hôm nay mày không được ăn cơm! Mau trở về phòng tự kiểm điểm đi!"

Cô không đáp lại, bước ngang hai người họ đi thẳng lên lầu, cả người mệt mỏi đem cặp sách ném qua một bên, trong người không khá cho mấy, cô liền bước đến cửa sổ giương đôi mắt sáng ngời lên. Bầu trời đêm hôm nay rất đẹp, những vì sao vẫn đang chớp chớp liên tục, mặt trăng to tròn sáng rực một màu đẹp đến chói mắt.

Trên người thiếu nữ vẫn còn đang mặc bộ đồng phục cấp ba, nhìn bóng nhỏ bé lưng gầy gò đang phải hứng chịu những cơn gió lạnh lẽo thổi qua người, đuôi tóc đuôi ngựa khẽ tung bay, có vài sợi tóc quét quá gò má trắng hồng mịn màng của cô gái, bàn tay nhỏ bé trắng nõn nâng lên vén những sợi tóc đang không an phận ra sau tai.

Đôi mắt thu lại người quay lưng về phía bầu trời, nụ cười giễu xuất hiện trên khéo môi khó có thể thấy rõ.

Bầu trời đêm rất đẹp, nhưng người không vui thì ngắm cũng có ít gì

Vô vị.

Lục Anh bên này đang giậm chân không vui: "Mẹ con nhỏ đó thật đáng ghét."

Dựa vào cái gì chứ? Cô đây mới chính là tiểu thư hàng thật giá thật ở Lục gia, nhưng mọi thứ đều cho con nhỏ kia hưởng hết, trong khi người được nhận chính là cô mà?

"Ba con đúng là mẹ không biết ổng nghĩ cái gì trong đầu."

Lục Anh bất chợt khóc nức nở: "Mẹ ơi... Con không muốn đâu.... Con phải làm vợ của Trương Kỳ, tại sao lại là con nhỏ đó mà không phải là con!"

Bà vội dỗ dành con gái mình: "Để mẹ nói chuyện lại với ông ta, nhất định sẽ đòi lại công bằng cho con."

Tiếng khóc dừng lại, ngước mắt nhìn bóng dáng đang đứng ở cầu thang. Dáng người nhỏ nhắn mảnh mai, da thịt trắng nõn hây hây hồng hào, mái tóc đen dài xoã loạn phủ lên vai gầy, gương mặt nhỏ chỉ bằng bàn tay, xinh đẹp không tì vết, chiếc mũi nhỏ thanh tú, đôi mắt như hai viên ngọc đang nhìn xuống không chớp mắt, đôi môi nhỏ hồng hào tự nhiên hơi mím lại.

Cận cảnh thấy được người mặc đồ ngủ đứng ở kia, trong lòng Lục Anh dâng lên đố kỵ, ganh ghét, dựa vào đâu con nhỏ đó lại xinh đẹp như vậy! Trương Kỳ nhất định là của cô!

Nhìn thấy hai người tình thương mến thương, Lục An Tràm không để ý đến, bước vào trong bếp thì tiếng nói đằng sau gọi lại.

"Chẳng phải tao nói bỏ đói mày sao? Ai cho mày bước vào đó, định trái lời mẹ mày à?"

Mẹ sao? Cô vẫn không tin đây là mẹ ruột cô.

Gương mặt vẫn bình thản, đôi mắt chua xót nhìn người phụ nữ trước mặt, nhưng lại không biểu lộ cảm xúc thật ra ngoài.

"Mẹ nói không được ăn nhưng không cấm con uống nước."

Nói rồi cô xoay người bước vào bên trong để gương mặt khó coi ở phía sau đang nhìn chằm chằm bóng lưng cô.

Đang đứng ở trong bếp uống nước, chợt nghe bên ngoài phòng khách có tiếng cười nói vui vẻ, khỏi cần nhìn cô cũng biết là chuyện gì bên ngoài, do cô đã quá quen thuộc những chuyện này.

"Ba về rồi!". Lục Anh chạy đến cười cười không ngừng nịnh bợ ông: "Ba có mệt không? Ba đói lắm không con..."

"Ba mệt con đừng ồn ào."



Nhất thời trong phòng khách trở nên yên lặng, nhưng không quá mấy giây.

"Tiểu Tràm ngủ rồi à?"

Nụ cười Lục Anh cứng đờ, nét mặt vui vẻ trong nháy mắt biến mất không tăm hơi, tay nắm chặt vào quần mình, giọng nói không mấy tự nhiên: "Sao trong lòng ba chỉ có Tiểu Tràm? Trong khi đó con mới chính là con..."

"Dừng lại!"

Ông Lục quát lên, làm cho hai người phụ nữ trước mặt ngây người ra: "Đã nhắc đi nhắc lại bao nhiêu lần, tuyệt đối không được nhắc đến chuyện đó trong cái căn nhà này, hình như không nghe hiểu lời tôi đúng không, định tạo phản hết sao?"

Trong nhà này ông Lục là trụ cột trong gia đình, mọi thứ đều một tay ông nắm giữ, cho nên mọi người vẫn có phần sợ ông Lục.

Lục Anh cắn môi, cố nén nước mắt: "Con không dám nữa."

" />

Truyện Giam Cầm Sinh Mệnh

Công nghệ 2025-03-01 12:16:08 388
Sau khi tan học,ệnGiamCầmSinhMệbóng đá ngoại hạng Lục An Tràm không vội về nhà, đi đến chỗ này rồi đến chỗ khác đến khi sắc trời đã ngã tối thì mới trở về.

Người giúp việc đứng bên ngoài cửa, tay chân cuống cuồng, mắt dòm ngó hai bên đường, cho đến khi bắt gặp bóng người, vẻ mặt mừng rỡ không thôi.

"Tiểu thư cuối cùng cô đã về!"

Lục An Tràm ngước mắt vẻ mặt có hơi không vui: "Trời tối rồi sao bác đứng ở đây, không thấy lạnh sao?"

Người giúp việc thấy gương mặt nhỏ kia không vui, biết nhị tiểu thư đang lo cho sức khỏe của mình, nhớ đến một việc liền giật mình không thôi.

"Nhị tiểu thư bà chủ..."

Nhìn gương mặt lo sợ của người đối diện, Lục An Tràm không đợi nói hết lời vừa rồi thì cũng đã biết bên trong chuẩn bị xảy ra chuyện gì tiếp theo.

"Con biết rồi, bác vào nhà đi."

Người giúp việc không dám đi, mắt nhìn bóng lưng nhỏ kia, liền đau lòng.

"Mày cũng biết đường về cái nhà này nữa sao?"

Đây là tiếng nói của người phụ nữ đầy gai nhọn kia chính là mẹ cô.

Lục An Tràm nắm chặt quai cặp lại, mắt liếc nhìn người chị gái đang đứng sau lưng mẹ vẻ mắt vui sướng hất cằm với cô, vừa khiêu khích vừa châm biếm.

"Chị mày người ta đã học lớp 12 bận rộn việc học biết bao nhiêu mà cũng về nhà đúng giờ, còn mày chỉ mới 11 thôi đã học cái thói hư này, nếu để người ngoài biết được nhà họ Lục này chẳng khác bị đứa con như mày làm mất mặt hết sao!"

Lục An Tràm liếm môi: "Con xin lỗi."

Bà tức giận đứng lên, chỉ tay: "Hôm nay mày không được ăn cơm! Mau trở về phòng tự kiểm điểm đi!"

Cô không đáp lại, bước ngang hai người họ đi thẳng lên lầu, cả người mệt mỏi đem cặp sách ném qua một bên, trong người không khá cho mấy, cô liền bước đến cửa sổ giương đôi mắt sáng ngời lên. Bầu trời đêm hôm nay rất đẹp, những vì sao vẫn đang chớp chớp liên tục, mặt trăng to tròn sáng rực một màu đẹp đến chói mắt.

Trên người thiếu nữ vẫn còn đang mặc bộ đồng phục cấp ba, nhìn bóng nhỏ bé lưng gầy gò đang phải hứng chịu những cơn gió lạnh lẽo thổi qua người, đuôi tóc đuôi ngựa khẽ tung bay, có vài sợi tóc quét quá gò má trắng hồng mịn màng của cô gái, bàn tay nhỏ bé trắng nõn nâng lên vén những sợi tóc đang không an phận ra sau tai.

Đôi mắt thu lại người quay lưng về phía bầu trời, nụ cười giễu xuất hiện trên khéo môi khó có thể thấy rõ.

Bầu trời đêm rất đẹp, nhưng người không vui thì ngắm cũng có ít gì

Vô vị.

Lục Anh bên này đang giậm chân không vui: "Mẹ con nhỏ đó thật đáng ghét."

Dựa vào cái gì chứ? Cô đây mới chính là tiểu thư hàng thật giá thật ở Lục gia, nhưng mọi thứ đều cho con nhỏ kia hưởng hết, trong khi người được nhận chính là cô mà?

"Ba con đúng là mẹ không biết ổng nghĩ cái gì trong đầu."

Lục Anh bất chợt khóc nức nở: "Mẹ ơi... Con không muốn đâu.... Con phải làm vợ của Trương Kỳ, tại sao lại là con nhỏ đó mà không phải là con!"

Bà vội dỗ dành con gái mình: "Để mẹ nói chuyện lại với ông ta, nhất định sẽ đòi lại công bằng cho con."

Tiếng khóc dừng lại, ngước mắt nhìn bóng dáng đang đứng ở cầu thang. Dáng người nhỏ nhắn mảnh mai, da thịt trắng nõn hây hây hồng hào, mái tóc đen dài xoã loạn phủ lên vai gầy, gương mặt nhỏ chỉ bằng bàn tay, xinh đẹp không tì vết, chiếc mũi nhỏ thanh tú, đôi mắt như hai viên ngọc đang nhìn xuống không chớp mắt, đôi môi nhỏ hồng hào tự nhiên hơi mím lại.

Cận cảnh thấy được người mặc đồ ngủ đứng ở kia, trong lòng Lục Anh dâng lên đố kỵ, ganh ghét, dựa vào đâu con nhỏ đó lại xinh đẹp như vậy! Trương Kỳ nhất định là của cô!

Nhìn thấy hai người tình thương mến thương, Lục An Tràm không để ý đến, bước vào trong bếp thì tiếng nói đằng sau gọi lại.

"Chẳng phải tao nói bỏ đói mày sao? Ai cho mày bước vào đó, định trái lời mẹ mày à?"

Mẹ sao? Cô vẫn không tin đây là mẹ ruột cô.

Gương mặt vẫn bình thản, đôi mắt chua xót nhìn người phụ nữ trước mặt, nhưng lại không biểu lộ cảm xúc thật ra ngoài.

"Mẹ nói không được ăn nhưng không cấm con uống nước."

Nói rồi cô xoay người bước vào bên trong để gương mặt khó coi ở phía sau đang nhìn chằm chằm bóng lưng cô.

Đang đứng ở trong bếp uống nước, chợt nghe bên ngoài phòng khách có tiếng cười nói vui vẻ, khỏi cần nhìn cô cũng biết là chuyện gì bên ngoài, do cô đã quá quen thuộc những chuyện này.

"Ba về rồi!". Lục Anh chạy đến cười cười không ngừng nịnh bợ ông: "Ba có mệt không? Ba đói lắm không con..."

"Ba mệt con đừng ồn ào."



Nhất thời trong phòng khách trở nên yên lặng, nhưng không quá mấy giây.

"Tiểu Tràm ngủ rồi à?"

Nụ cười Lục Anh cứng đờ, nét mặt vui vẻ trong nháy mắt biến mất không tăm hơi, tay nắm chặt vào quần mình, giọng nói không mấy tự nhiên: "Sao trong lòng ba chỉ có Tiểu Tràm? Trong khi đó con mới chính là con..."

"Dừng lại!"

Ông Lục quát lên, làm cho hai người phụ nữ trước mặt ngây người ra: "Đã nhắc đi nhắc lại bao nhiêu lần, tuyệt đối không được nhắc đến chuyện đó trong cái căn nhà này, hình như không nghe hiểu lời tôi đúng không, định tạo phản hết sao?"

Trong nhà này ông Lục là trụ cột trong gia đình, mọi thứ đều một tay ông nắm giữ, cho nên mọi người vẫn có phần sợ ông Lục.

Lục Anh cắn môi, cố nén nước mắt: "Con không dám nữa."

本文地址:http://vip.tour-time.com/html/853f898322.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Kitchee vs Kowloon City, 19h00 ngày 26/2: Đẳng cấp chênh lệch

 Đi du lịch bụi đến Moscow (Nga), các bạn nên một lần lang thang về vùng ngoại ô đáng nhớ mang tên Sergiev Posad.

Ảnh đẹp về cuộc sống thường ngày ở Hong Kong những năm 1970

Lễ hội văn hoá Nhật Bản giữa lòng Hà Nội hút du khách

Vẻ đẹp của Sơn Đoòng và những hang động lớn nhất Đông Nam Á

Buổi sáng trời còn sương lạnh, sau vài lần đổi tàu điện ngầm từ khách sạn đến sân ga Moscow, chúng tôi có đủ thời gian để mua vé tàu lửa đi về phía bắc của Moscow. 

Thành phố Sergiev Posad là một nơi khá yên bình với khung cảnh thiên nhiên quyến rũ, khá phù hợp với nhóm khách đi bụi của chúng tôi, những người thích khám phá và trải nghiệm bằng phương tiện công cộng, thay vì ngồi xe khách như các tour du lịch quen thuộc.  

{keywords}
 Thành phố Sergiev Posad chào đón du khách với những vườn hoa đủ máu sắc.

Chuyến tàu khá vắng, chúng tôi ngồi thoải mái trong toa tàu số 9, thư thả nhìn ngắm cuộc sống trên đất Nga qua các khung cửa kính.

Khoảng 1 giờ, xe lửa dừng lại ở sân ga Yaroslavi. Bước chân xuống tàu, ai cũng phải mặc thêm áo ấm và choàng thêm khăn cổ vì thời tiết ngoài trời lạnh hơn ở Moscow.

Tranh thủ uống cà phê và ăn nhẹ ở một quán ăn nhanh, chúng tôi có thêm năng lượng và sẵn sàng đi bộ thêm vài cây số đến tham quan đại tu viện Troitse-Sergiev, di sản thế giới UNESCO (năm 1993).

Cảnh đẹp hai bên đường, hoa cỏ, chim muông đã níu chân lữ khách chậm bước. Mọi người vui thích ghi lại khoảnh khắc đáng nhớ về chuyến đi thú vị này.

Trước khi vào tu viện, chúng tôi đi qua một khu bán hàng lưu niệm, ở đó dân địa phương bày bán nhiều hàng hóa, nhưng gây ấn tượng nhất vẫn là những búp bê Matryoska, sản phẩm truyền thống đầu tiên sản sinh ra tại vùng ngoại ô này.

Nó hút hồn đến mức vài bạn đồng hành có ý định mua ngay vài con búp bê dễ thương. Chúng tôi quyết định thoát khỏi sự quyến rũ này bằng cách thúc nhau đi nhanh hơn để tham quan nhiều cảnh đẹp khác gần đấy.

Nhiều đoàn du khách nước ngoài đã xếp hàng chờ tới lượt vào bên trong tu viện Troitse-Sergiev. Qua cổng lớn, mọi người đều trầm trồ trước lối kiến trúc cổ kính của tu viện, riêng tôi đó là hình ảnh mang đậm tính thiêng liêng và một ít phong cách thi vị. 

Trên đường trở về Moscow, tôi trò chuyện với Tuấn Anh, nghiên cứu sinh tại Nga, người trợ giúp cho đoàn: “Suýt nữa chúng ta sẽ tiếc nuối khi bỏ qua chuyến đi trải nghiệm này”. 

{keywords}
Không gian yên bình và thơ mộng của Sergiev Posad.

 

{keywords}
Một góc công viên của Sergiev Posad.

 

{keywords}
Người dân địa phương bán cả mèo cưng cho các du khách.

 

{keywords}
Khu chợ lưu niệm có nhiều hàng hóa phong phú.

 

{keywords}
 

 

{keywords}
Búp bê Nga, sản phẩm văn hóa truyền thống được sản sinh tại thành phố Sergiev Posad.

 

{keywords}
 

 

{keywords}
Cổng chính tu viện Troitse-Sergiev.

 

{keywords}
Vườn hoa trung tâm tu viện Troitse-Sergiev.

 

{keywords}
Các tín đồ thường xuyên đến vòi phun nước ở tu viện Troitse-Sergiev để xin nước thánh.

 

{keywords}
Tháp chuông cao nhất của tu viện Troitse-Sergiev được xây dựng từ thế kỷ XIII

 

 
{keywords}

 

{keywords}
Du khách thích thú gian hàng thủ công bên trong tu viện.

 

{keywords}
 

 

{keywords}
 

 

{keywords}
 

 

{keywords}
Tu viện Troitse-Sergiev luôn là một trong mười điểm du lịch thu hút nhiều du khách đến Moskva.
Hình ảnh Hà Nội hài hước, lạ lẫm không dành cho người dậy muộn

Hình ảnh Hà Nội hài hước, lạ lẫm không dành cho người dậy muộn

Không ồn ào, náo nhiệt đến ngột ngạt như thường thấy, phố Hà Nội mỗi buổi sớm mai từ cảnh vật đến con người đều bình lặng, thư thái đến lạ.

">

Vẻ đẹp bình yên ở vùng ngoại ô Moscow

Tạp chí danh tiếng thế giới của Mỹ về du lịch- Conde Nast Traveller vừa công bố Giải thưởng 50 khu nghỉ dưỡng tốt nhất thế giới do độc giả bình chọn. Việt Nam vinh dự có InterContinental Danang Sun Peninsula Resort và JW Marriott Phu Quoc Emerald Bay.

Đặc biệt, hai resort tại Đà Nẵng và Phú Quốc được độc giả Conde Nast Traveller bình chọn đều do Tập đoàn Sun Group làm chủ đầu tư và KTS lừng danh Bill Bensley thiết kế.

Giải thưởng Conde Nast Traveller được đánh giá có tầm ảnh hưởng và uy tín lớn nhất trong ngành dịch vụ du lịch thế giới. Danh sách các khu nghỉ dưỡng tốt nhất thế giới được Conde Nast Traveller lựa chọn dựa trên những trải nghiệm thực tế của 429.000 độc giả tại các khách sạn, khu du lịch, điểm đến trên khắp thế giới.

Những dịch vụ đẳng quốc tế

Đứng thứ 15 trong danh sách, InterContinental Danang Sun Peninsula Resort được Conde Nast Traveller mô tả hết sức lãng mạn: “Khu nghỉ dưỡng này tạo cho bạn cảm giác rời xa “thế giới thực”, dù nó chỉ cách sân bay Đà Nẵng 30 phút. Nằm rải rác trên những ngọn đồi xanh mát của khu bảo tồn thiên nhiên Sơn Trà, chạy thẳng xuống bờ Biển Đông trải dài cát trắng, khu nghỉ dưỡng được khai trương năm 2012 và nhanh chóng trở thành lựa chọn hàng đầu cho kỳ nghỉ dưỡng của các gia đình. Bên cạnh đó, đây cũng là địa chỉ “hit” cho các cặp đôi và nhóm bạn, đặc biệt là những du khách muốn có trải nghiệm ẩm thực và chăm sóc sức khỏe thú vị”.

{keywords}
 

InterContinental Danang Sun Peninsula Resort cũng đã nổi tiếng toàn cầu với hàng trăm giải thưởng từ các tổ chức, các tờ báo, trang web du lịch uy tín quốc tế. Đặc biệt, khu nghỉ dưỡng đã phá vỡ kỷ lục của World Travel Awards (WTA), trở thành khu nghỉ dưỡng đầu tiên 4 năm liền được WTA vinh dang sang trọng bậc nhất thế giới.

{keywords}
 

Mới đây nhất, vào đầu tháng 9/2018, InterContinental Danang Sun Peninsula Resort lại một lần nữa lập nên kỷ lục, khi lần thứ 5 liên tiếp được trao tặng danh hiệu “Khu nghỉ dưỡng sang trọng nhất bậc nhất châu Á 2018”.

Cùng với đó, tác phẩm lừng danh của Tập đoàn Sun Group và Kiến trúc sư Bill Bensley còn được trao tặng 4 giải thưởng khác, gồm: “Khu nghỉ dưỡng dành cho lễ cưới đẳng cấp nhất châu Á 2018”, “Căn biệt thự trong khu nghỉ dưỡng sang trọng bậc nhất châu Á 2018: Biệt thự vịnh Bãi Bắc”, “Khu nghỉ dưỡng sang trọng bậc nhất Việt Nam 2018” và “Khu nghỉ dưỡng thân thiện với thiên nhiên nhất châu Á 2018”.

{keywords}
 

Không chỉ sở hữu không gian nghỉ dưỡng đẹp như thiên đường, InterContinental Danang Sun Peninsula luôn làm hài lòng các thượng khách khó tính với những dịch vụ đẳng quốc tế như ẩm thực đỉnh cao do các đầu bếp lừng hạng sao Michelin như Michel Roux hay Pierre Gagnaire thực hiện hay dịch vụ spa thượng hạng với những liệu pháp được chắt lọc từ triết lý cân bằng của người Á Đông tại HARNN Heritage Spa…

Top 50 khu nghỉ dưỡng tốt nhất thế giới do độc giả Condé Nast Traveller bình chọn cũng xếp JW Marriott Phu Quoc Emerald Bay Resort & Spa ở vị trí thứ 17, với những lời ngợi ca có cánh: “Nhà thiết kế khách sạn không thể bắt chước Bill Bensley đã sáng tạo một câu chuyện li kỳ trên Bãi Kem, bờ biển phía nam của Phú Quốc. Ý tưởng thiết kế của khách sạn dựa trên câu chuyện giả tưởng về ngôi trường Đại học Lamarck huyền thoại ở thế kỷ 19… Mặc dù ông đưa chủ đề của các khoa đào tạo vào trong các không gian chung - bao gồm Khoa Hóa học (một quầy bar có các bảng tuần hoàn) và Khoa Giáo dục thể chất (phòng tập thể dục, trưng bày rất nhiều huy chương) - nhưng tất cả không làm mất đi sự sang trọng và đẳng cấp của 244 phòng và biệt thự trong khu nghỉ dưỡng, tất cả đều có tầm nhìn hướng biển và hồ bơi riêng”.

{keywords}
 

Dù chỉ mới đi vào khai trương cuối năm 2016, JW Marriott Phu Quoc Emerald Bay cũng đã liên tục được vinh danh với nhiều giải thưởng quốc tế uy tín trong khu vực và trên thế giới. Năm 2017, JW Marriott Phu Quoc Emerald Bay nhận giải thưởng Khu nghỉ dưỡng mới đẳng cấp nhất thế giới do World Travel Awards trao tặng. Bên cạnh đó, Chanterelle- Spa by JW cũng được WTA trao tặng giải thưởng “Spa cao cấp mới nổi bật nhất Đông Nam Á năm 2017”.

{keywords}
 

Khẳng định sức hấp dẫn, vị thế mới của du lịch Việt

Trong danh sách 50 khu nghỉ dưỡng tốt nhất thế giới của Condé Nast Traveller năm nay có nhiều tên tuổi lớn như Viceroy Bali (Indonesia) - nơi được mệnh danh “Thung lũng của các đế vương”, Viceroy Los Cabos, San José del Cabo (Mexico), hay Naladhu Private Island (Maldives)… Giải thưởng này cũng ghi nhận đất nước có nhiều khu nghỉ dưỡng tốt nhất thế giới là Nam Phi với 7 resort được bình chọn, tiếp theo là Maldives với 5 resort, và đứng thứ ba là Mỹ với 4 resort.

Việc InterContinental Danang Sun Peninsula Resort và JW Marriott Phu Quoc Emerald Bay lọt vào danh sách 50 khu nghỉ dưỡng tốt nhất thế giới do độc giả tạp chí Condé Nast Traveller bình chọn không chỉ là niềm tự hào mà còn khẳng định sức hấp dẫn và vị thế mới của du lịch Việt Nam với thế giới. Giải thưởng uy tín này cũng một lần nữa ghi nhận những nỗ lực bền bỉ của Tập đoàn Sun Group trong việc kiến tạo nên những sản phẩm du lịch đẳng cấp, khác biệt, góp phần đưa Việt Nam trở thành điểm đến sang trọng, ấn tượng trên bản đồ du lịch toàn cầu.

Doãn Phong

">

2 resort của Sun Group lọt Top 50 tốt nhất thế giới

14 tuổi được chẩn đoán mắc bệnh về mắt và dần dần mất đi thị lực, cô gái đầy nghị lực ấy đã đến Bắc Kinh (Trung Quốc) để học nghề trang điểm và trở thành thợ trang điểm chuyên nghiệp, chuyên dạy trang điểm cho các cô gái khiếm thị.

Cô gái đó tên là Tiêu Giai, là một người mù và là một thợ trang điểm. Từ năm 14 tuổi, Tiêu Giai được chẩn đoán mắc bệnh về mắt, dần dần cô mất đi thị lực của mình. Năm 2015, cô bắt đầu học trang điểm và trở thành thợ trang điểm.

“Người khiếm thị hoàn toàn có thể trang điểm được, thực ra có rất nhiều kĩ năng mà sau khi nắm bắt được rồi thì người bình thường nhắm mắt lại vẫn có thể trang điểm đẹp như thường”, Tiêu Giai nói.

Hiện tại, Tiêu Giai đang truyền lại kĩ năng trang điểm cho những cô gái khiếm thị dưới nhiều hình thức khác nhau. Một sinh viên khiếm thị cho biết, dưới sự giúp đỡ của Tiêu Giai, cô không những học được cách trang điểm mà còn học được cách làm đẹp thông qua cách ăn mặc, cách phối đồ.

Một sinh viên khác cũng cho biết trước đây, em chỉ nghĩ rằng sau khi tốt nghiệp sẽ đi làm các công việc như xoa bóp bấm huyệt trong hội người khiếm thị nhưng nay em thấy rằng thông qua nỗ lực không ngừng của bản thân, cơ hội việc làm rộng mở hơn rất nhiều.

“Em cảm thấy mình không chỉ học được cách trang điểm mà còn nhận ra được con đường tương lai rộng mở trước mắt”, cô nói.

{keywords}
Học sinh ôm lấy Tiêu Giai để cảm ơn.

Năm 14 tuổi, Tiêu Giai gần như tuyệt vọng khi biết mình bị mù. Trước đó, cô mơ ước thi đỗ học viện Mỹ thuật Trung ương nhưng vì bệnh tật, cô phải đi học ở trường dành cho người khiếm thị. Ở trường, cô chủ yếu được học xoa bóp bấm huyệt, điều này làm cô rất chán nản.

Sau khi tốt nghiệp, được sự động viên của một số bạn bè khiếm thị, cô lên tàu đến Bắc Kinh tìm việc và gặp chồng cô - anh Thái Thông, cũng là một người khiếm thị như cô.

Năm 2015, trong một lần tham gia hoạt động công ích dành cho người khiếm thị, Tiêu Giai được trang điểm bởi một chuyên viên trang điểm. Cô đã can đảm hỏi rằng cô có thể học trang điểm được không và nhận được sự khích lệ của người đó.

Tiêu Giai nhớ lại lần đầu tiên cầm cọ trang điểm, cô cảm thấy sợ hãi: “Nhiều mỹ phẩm thế này, không chỉ phân biệt hình dáng mà còn phải nhớ cả chức năng của nó nữa. Rồi loại nào dùng được cho da nào, thật là thử thách quá lớn”.

Dần dần, Tiêu Giai tự mình đúc rút kinh nghiệm thông qua sờ nắn hình dáng và đánh dấu riêng các loại mỹ phẩm. Tiêu Giai cũng nhờ chồng làm người mẫu để mình thực hành trang điểm.

{keywords}
Học sinh của Tiêu Giai đang thực hành trang điểm

Sau một thời gian dài học tập, vào năm 2016, kĩ năng trang điểm của Tiêu Giai đã trở nên thành thục. Ngày càng có nhiều người khen ngợi tài năng trang điểm của cô.

Tiêu Giai phát một clip trang điểm của mình lên mạng và liên tục nhận được những cuộc điện thoại hỏi cách trang điểm dành cho người khiếm thị.

Kể từ đó Tiêu Giai chính thức mở kênh dạy trang điểm riêng của mình. Hiện tại, cô thường xuyên tham gia các hoạt động công ích dành cho người khiếm thị để chia sẻ kinh nghiệm của bản thân, đồng thời truyền cảm hứng cho những người có cùng cảnh ngộ.

Chàng giám đốc Mỹ giảm từ 2 tạ xuống 80 kg, tán đổ cô gái Việt

Chàng giám đốc Mỹ giảm từ 2 tạ xuống 80 kg, tán đổ cô gái Việt

Để giữ chân bạn gái xinh đẹp, anh chàng âm thầm ăn kiêng và luyện tập thể thao. Mấy tháng sau, anh đã giảm được cân nặng từ 200 kg xuống còn 80 kg.

">

Cô gái mù và hành trình trở thành thợ trang điểm

Nhận định, soi kèo Kelantan DN vs Kuching City, 20h00 ngày 26/2: Khó thắng đậm

友情链接