Tôi phải thừa nhận vợ tôi cực kì xinh đẹp. Ngày xưa cũng chính vì vẻ đẹp này mà tôi bám riết lấy nàng, lần lượt loại bỏ hết những vệ tinh xung quanh. Người ta nói không sai: Đẹp trai không bằng chai mặt.
Mặc dù đã có chồng, đã hai con, ở cơ quan vợ tôi vẫn thuộc diện "hoa hậu quý bà". Tôi thừa biết khối ông mê vợ tôi, vậy nên tôi ghen lắm. Nhiều khi chẳng có chuyện gì tôi cũng làm quá lên khiến cô ấy nổi điên. Bao phen vợ giận tôi cũng chỉ vì ghen bóng ghen gió. Tôi chỉ luôn muốn nhắc cho nàng nhớ là đàn ông bên ngoài đều như mèo đói cả, còn nàng thì đã có chồng rồi.
Trước khi gặp tôi, nàng có một mối tình thuở học trò khá lãng mạn. Sau đó vì cậu kia đi du học cùng với một vài lý do khách quan khác nên hai người chia tay. Cậu ấy sau này về nước, mở công ty và là chủ một doanh nghiệp có tiếng. Lúc đó vợ tôi đã lấy tôi rồi. Ấy là tôi nghe bạn của nàng kể lại như thế chứ nàng thì chỉ nói đơn giản: "Đó chỉ là tình cảm học trò".
Chuyện tình cảm cũ của vợ, tôi vốn không hề nghĩ gì nhiều. Tôi cũng đã từng yêu và hiểu mọi thứ đều nằm ở thì quá khứ. Thế nhưng việc vợ và người cũ dạo này hay nhắn tin qua lại khiến tôi cảm thấy bất an. Bởi xét về khía cạnh nào tôi cũng chắc chắn không bằng người đàn ông ấy. Tôi không đẹp trai, không kiếm được nhiều tiền. Những thói xấu của đàn ông như hơi lười biếng, hơi vô tâm, đôi lúc cục cằn tôi đều có đủ. Không biết sống với một người chồng như vậy, nàng có cảm thấy thất vọng và nuối tiếc khi nhìn lại người xưa.
Càng suy nghĩ tôi càng nung nấu ý nghĩ phải đọc trộm tin nhắn của vợ và người cũ. Họ đã nhắn cho nhau những gì? Người ấy có thả lời ong bướm với vợ tôi? Họ cùng nhau ôn lại những kỉ niệm ngày xưa cũ? Họ có hẹn hò nhau mà tôi không biết? Từng ấy câu hỏi khiến tôi nóng mặt mày.
Một tối, tôi quyết định mượn điện thoại của vợ: "Em cho anh mượn điện thoại một chút, anh có việc cần gọi mà điện thoại anh lại vừa sập nguồn rồi". Vợ vui vẻ mở mật khẩu rồi đưa điện thoại cho tôi, không hề biết lòng dạ chồng mình đang vô cùng đen tối. Nhân lúc cô ấy đi tắm, tôi chạy nhanh lên phòng, chốt cửa lại và bắt đầu tìm kiếm. Đây rồi, những tin nhắn qua lại hiện ra trước mắt tôi. Mọi chuyện vốn chẳng có gì hay là vợ tôi không đề phòng nên chưa kịp xóa? Tim tôi nhảy trong lồng ngực, hồi hộp hệt như đang rình bắt quả tang kẻ trộm.
Họ nhắn tin cho nhau khá nhiều, là người đàn ông kia nhắn trước, anh ta lúc đầu hỏi thăm tình hình công việc, cuộc sống của vợ tôi, sau đó là nhắc về những kỉ niệm cũ. Tôi biết ngay mà. Đã bao năm rồi họ không gặp nhau, thứ họ có với nhau chỉ là kỉ niệm, không nhắc về nó thì có chuyện gì mà nói.
Hắn kể chuyện gia đình mình, rằng sau khi về nước hắn lấy vợ nhưng tình cảm vợ chồng không tốt. Hắn than phiền về vợ khá nhiều, rằng giờ vì con cái, hai người vẫn sống chung nhà nhưng "đồng sàng dị mộng". Hắn ta còn nói luôn luyến tiếc này kia, nói thi thoảng đi qua chốn hẹn cũ vẫn cồn cào nhớ.
Đây vốn là bài ca muôn thuở của những gã đàn ông, tôi còn lạ gì. Hắn đang đọc câu thần chú "anh không hạnh phúc" để kêu gọi lòng thương của vợ tôi đây mà. Một gã đàn ông đẹp trai, giàu có, thành đạt, hôn nhân lại đang trên bờ vực đổ vỡ, hỏi có phụ nữ thực dụng nào lại không muốn lao vào. Chỉ là, phụ nữ xinh đẹp trẻ trung ngoài kia có đầy, sao hắn lại chọn vợ tôi. Nghĩ đến đó, đầu tôi như muốn bốc hỏa vì ghen tức.
Rồi hắn hỏi:
- Chồng em là người thế nào? Anh ấy có tốt với em không?
- Nói thật, so với anh thì anh ấy có nhiều thứ không bằng. Anh ấy không hoàn hảo nhưng luôn vì em, vì gia đình mà cố gắng trở nên hoàn hảo. Thỉnh thoảng chúng em cũng có cãi nhau. Nhưng anh ấy chưa từng đi nói xấu vợ với người ngoài. Cái này thì anh thua chồng em nhé.
- Anh ấy thật may mắn vì có được người vợ vừa xinh đẹp vừa đảm đang lại hiểu chuyện như em.
- Không, em cũng đầy khuyết điểm. Sống chung lâu ngày, bao nhiêu thói xấu của em phơi bày ra hết. Nhưng chồng em chẳng chê bai em bao giờ. Quan trọng là bọn em hiểu nhau. Vợ chồng quan trọng nhất vẫn là biết chấp nhận và hiểu nhau anh ạ.
Hắn còn hỏi một thôi một hồi đủ chuyện. Cuối cùng hắn nhắn:
- Bao năm rồi không gặp. Hôm nào có thời gian anh mời em cà phê nhé. Em đừng ngại, coi như là bạn cũ gặp nhau thôi.
- Nói thật là em cũng hơi bận, nhưng cũng không phải bận đến mức không thu xếp được một cuộc hẹn. Nhưng lỡ may chồng em hay vợ anh biết được thì trong suy nghĩ của họ chúng ta "tình gian mà lý cũng gian". Vợ anh có thể không quan tâm anh gặp ai, nhưng chồng em, anh ấy sẽ rất buồn nếu biết em đi gặp người yêu cũ. Mà em thì không muốn anh ấy buồn. Nói chung là cuộc sống của em vẫn ổn. Cảm ơn anh đã nhắn tin hỏi thăm.
Tôi vui. Tôi vui lắm. Đọc xong tin nhắn, lòng nhẹ bẫng hân hoan y như ngày nàng nhận lời tỏ tình. Tự nhiên cảm giác tội lỗi vì đã nghi ngờ lòng chung thủy của vợ. Nhưng nhờ thế càng khẳng định niềm tin tôi dành cho vợ bao năm rồi chẳng hề sai.
Tôi hay nói với vợ: Có yêu mới ghen. Nhưng giờ tôi nghĩ lại rồi: Nếu thực sự yêu thì phải tin tưởng. Từ nay cứ yên tâm mà yêu vợ, mà hạnh phúc thôi. Chưa bao giờ vợ tôi lại cho tôi cảm giác tự tin vào bản thân mình đến thế.
Nghĩ về người đàn ông kia tôi bỗng thấy đắc ý vô cùng, tự nhủ: Anh có thể có mọi thứ, nhưng anh không có được vợ tôi đâu. Anh có biết giữa anh với cái nhà khác nhau ở chỗ nào không? Đó chính là: Anh không có cửa.
Theo Dân trí
Thấy có lỗi với chồng khi thường xuyên mơ gặp người yêu cũ
Những giấc mơ không ai xui khiến cứ len lỏi và cuộc sống của tôi, khiến tôi có những cảm xúc rất lạ lẫm, vừa thấy được an ủi, xoa dịu, vừa thấy khó hiểu chính mình và có lỗi với chồng con.
" alt="Kiểm tra thấy tin nhắn của vợ gửi cho người yêu cũ liệu có phải vợ đang ngoại tình"/>
Kiểm tra thấy tin nhắn của vợ gửi cho người yêu cũ liệu có phải vợ đang ngoại tình
Vì cô ấy dùng dằng như vậy nên tôi trở thành kẻ cầu bơ cầu bất, không thực sự có một mái ấm nào để về.Sau khi ly hôn tôi đã mua một căn nhà định biến đó thành tổ ấm của tôi cùng người tình và hai đứa con của em. Kế hoạch không thực hiện được nên tôi sống một mình. Chúng tôi vẫn lén lút qua lại với nhau dù em không bỏ chồng.
Đơn giản vì nếu em ly hôn anh ta có thể sẽ giết em nhưng làm vợ anh ta thì em không chịu nổi sự cục súc, vũ phu, nên vẫn muốn có tôi làm người bầu bạn và che chở.
Chuyện lén lút của chúng tôi diễn ra được 5 năm, cứ khi nào chồng của em đi công tác thì em đến bên tôi, hai người cùng nấu nướng, ăn uống, và làm tình.
|
Ảnh: Hà Nguyễn. |
Ngoài đó ra thì mối quan hệ của chúng tôi cũng không có gì rõ ràng, và chẳng đi đến đâu cả. Tôi luôn cảm thấy cay đắng mỗi khi em rời tôi để về nhà với chồng.
Thế rồi qua bạn bè, gần đây tôi lại gặp một người phụ nữ, kém tôi có 1 tuổi nhưng cô ấy trẻ lắm, trẻ hơn tuổi rất nhiều. Cô ấy ăn uống theo chế độ và luyện tập yoga, đã có cháu ngoại nhưng nhìn chỉ như mới tầm 40 tuổi.
Chúng tôi có những buổi đến nhà bạn bè chung ăn cơm, nói chuyện cảm thấy hợp nhau nên tôi mời cô ấy khi nào rảnh qua nhà tôi chơi. Ai ngờ cô ấy đến thật. Cuối cùng giữa chúng tôi lại xảy ra "chuyện đó".
Người phụ nữ thứ hai này của tôi thì góa chồng, các con đều yên bề gia thất rồi nên cô ấy rảnh. Ở bên cô ấy thật thư thái, chúng tôi có những lúc nằm dài cùng nhau nghe nhạc, bàn luận về yoga, tranh ảnh, hội họa, cô ấy còn dạy tôi khiêu vũ, khác hẳn với người tình 38 tuổi lúc nào cũng vội vàng rời khỏi tôi để lao về với chồng con.
Hai người phụ nữ đều đến nhà tôi để gặp gỡ tôi, nhưng họ không biết về sự tồn tại của nhau. Tôi như người có được cả hai điều tốt đẹp nhất từ hai thế giới.
Thế nhưng cuộc đời chẳng ai biết trước điều gì. Chồng của người tình thứ nhất đột nhiên chẳng hiểu sao biết về quan hệ của chúng tôi.
Anh ta chửi đánh vợ thậm tệ và dọa giết tôi, khủng bố tin nhắn các kiểu. Trong khi người tình thứ hai lại đang muốn chúng tôi chính thức chuyển về chung sống, cô ấy nói sẽ giới thiệu tôi với bọn trẻ trong nhà.
Bây giờ tôi đang đầy băn khoăn lo lắng, nếu chuyện đang om sòm kia không giải quyết được êm thấm, đến tai người tình 51 tuổi có phải tôi sẽ mất tất cả một lần nữa hay không?
Theo Dân Trí
Làm thế nào để giữ ngọn lửa tình yêu cho cuộc hôn nhân đã dài 10 năm?
Bạn có gặp khó khăn trong việc kết nối với người ấy của mình không? Cho dù bạn đã ở bên nhau hàng thập kỷ hay chỉ vài tháng, điều quan trọng là hai người phải luôn cố gắng giữ gìn cho ngọn lửa tình yêu tồn tại mãi mãi.
" alt="52 tuổi, qua một cuộc hôn nhân vẫn đau đầu đứng giữa những cuộc tình"/>
52 tuổi, qua một cuộc hôn nhân vẫn đau đầu đứng giữa những cuộc tình
Mười hai năm chia tay cô ấy nhưng tôi không thể quên, trong đầu luôn nhớ tới lời nói, cử chỉ và hình dáng của cô ấy.Chúng tôi quen biết và yêu nhau khá sâu nặng, chúng tôi là mối tình đầu của nhau. Cô ấy là một người chu đáo và tâm lý, chúng tôi hạnh phúc trong tình yêu. Thế nhưng có nhiều điều không mong muốn xảy ra và chúng tôi chia tay nhau. Bây giờ tôi đã hiểu vì tôi thiếu sự chia sẻ với cô ấy nên chúng tôi cứ ngày càng xa nhau mà không thể cứu vãn.
Chia tay mối tình đầu, tôi không muốn yêu bất kì ai bởi tôi nghĩ nếu tôi tìm và yêu ai đó ngay cũng chỉ là sự thay thế chỗ trống. Tôi lao vào công việc và học tập, sau hai năm tôi có cảm tình với một bạn cùng lớp cao học.
Chúng tôi tìm hiểu nhau thấy rất hợp, cứ nghĩ hai người sẽ tiến xa hơn. Nhưng rồi mối tình ấy không đi tới đâu cả. Tất cả lỗi do tôi. Cô ấy làm bất cứ điều gì, trong đầu tôi lại nhớ tới tình đầu và nhen nhóm sự so sánh. Tôi không nói ra cho cô ấy biết bởi như thế rất vô duyên và vô lý.
Biết là vậy nhưng trong suy nghĩ tôi không thoát được sự so sánh ấy. Tôi tự đặt câu hỏi sao cô ấy không như T ngày xưa (T là mối tình đầu của tôi). Cũng sự việc ấy, T sẽ hành động khác hay cô ấy không quan tâm tôi như T… Bất kể điều gì, tôi cũng so sánh như thế, rồi tôi thấy chán nản và chia tay mối tình này.
Sau đó một thời gian, tôi lại tìm hiểu cô gái khác và rồi vẫn lặp lại sự so sánh. Tôi đã cố gắng loại bỏ suy nghĩ ấy nhưng rồi không thể. Tôi tâm sự với người bạn, bạn tôi nói do tôi vẫn còn yêu T. Theo bạn, tôi nên nối lại với T hoặc quên cô ấy đi. Tôi đã tìm cách nối lại mối quan hệ với T nhưng giờ đây cô ấy chỉ coi tôi là một người bạn. Bởi vậy tôi quyết tâm sẽ quên T để tìm hạnh phúc cho mình.
Tôi lại lao vào công việc, không yêu bất kì ai nữa để mọi suy nghĩ về mối tình đầu lắng xuống. Thỉnh thoảng suy nghĩ về cô ấy vẫn hiện hữu trong đầu tôi, những kí ức và kỉ niệm chẳng thể quên nhưng tôi gạt đi, quyết tâm thay đổi và tìm cho mình hạnh phúc.
Tôi được dì ruột giới thiệu làm quen với một cô gái kém tôi 4 tuổi. Dì cũng khuyên bảo nhiều, rằng tôi cũng không còn trẻ, lấy vợ để bố mẹ và gia đình yên tâm. Tôi nghĩ thôi cứ tìm hiểu, biết đâu tôi sẽ yêu cô ấy. Mới tìm hiểu được hai tháng, gia đình hai bên đã rục rịch bàn đến đám cưới.
Trong lòng tôi chưa yêu nhưng tôi nghĩ cưới nhau về, thời gian sẽ khiến tôi yêu cô ấy. Chúng tôi đồng ý với gia đình để chuẩn bị cho hôn nhân. Những ngày chuẩn bị từ mua sắm đồ đến trang trí nhà cửa, tôi lại so sánh vợ sắp cưới với mối tình đầu. Biết như thế là sai nhưng tôi cố gạt đi mà không thể.
Vợ sắp cưới của tôi không biết điều này. Tôi phải làm sao để quên được mối tình đầu đây?
Độc giả Nguyễn
Tôi đang làm người tình của chồng cũ
Tôi và anh ấy là mối tình đầu của nhau, cưới nhau sau ba năm yêu đương tìm hiểu. Anh ấy đẹp trai và ga lăng, khá nhiều cô gái để mắt tới, thành ra tôi hay ghen.
" alt="Tôi không thể quên được mối tình đầu"/>
Tôi không thể quên được mối tình đầu