Điều khiển điện thoại từ xa bằng hình xăm trên tay
Một nhóm nghiên cứu sinh tiến sĩ đến từ phòng thí nghiệm MIT Media cùng các chuyên gia nghiên cứu của Microsoft vừa sáng chế được một loại hình xăm "thông minh",Điềukhiểnđiệnthoạitừxabằnghìnhxămtrêkết quả bóng đá hôm nay trực tiếp bám dính tạm thời trên tay nhưng có khả năng điều khiển smartphone và nhận dữ liệu từ xa.
Play(责任编辑:Giải trí)
下一篇:Nhận định, soi kèo nữ Necaxa vs nữ Pumas UNAM, 7h00 ngày 28/1: Khách lấn chủ
Gần 3 năm sau khi bé Kiệt qua đời, con chó tên Mực vẫn quấn quýt, nằm trên ngôi mộ của bé. (Ảnh: Nguyễn Sơn). Theo cô Út, con chó tên Mực được gia đình xin về nuôi khi người cháu nội tên Kiệt của cô lên 2 tuổi. Con chó có bộ lông đen kịt, được gia đình cô Út đặt tên Mực. Bé Kiệt rất yêu mến, quấn quýt và thích chơi đùa cùng Mực.
Nửa năm sau ngày con Mực về nhà, bé Kiệt không may gặp tai nạn qua đời. Ngày bé trai mất, Mực cũng mất hẳn sự hiếu động thường lệ. Mực không chạy nhảy, đùa giỡn với mọi người mà ra góc nhà nằm thui thủi.
Cô Út nói, lúc gia đình mai táng Kiệt, con chó cũng lặng lẽ theo chân mọi người ra phần đất lập mộ cho cháu bé. Nó nằm ở một góc ruộng, đưa mắt hướng về phía mộ phần của cậu chủ nhỏ như chờ đợi điều gì.
“Kiệt mất được 3 ngày, gia đình tôi hoàn tất việc xây mộ phần cho cháu. Ngày xây xong mộ, bỗng nhiên con Mực không ở nhà nữa. Nó ra mộ Kiệt nằm từ sáng đến chiều. Có hôm, nó ở xuyên đêm luôn. Chỉ lúc giữa trưa, trời nắng gắt, nó chịu không nổi mới vô nhà nằm một xíu rồi lại ra mộ”, cô Út kể.
Cũng thật lạ, Mực nằm xuôi chiều với người đã khuất dưới mộ phần. Đầu của nó hướng về phía bia mộ và không bao giờ thay đổi vị trí. Mực nằm nhiều và thường xuyên đến mức tấm đá hoa cương trên ngôi mộ in hằn dấu vết của nó.
Hai mẹ con cô Út cảm động trước tình cảm của con vật dành cho đứa cháu, con quá cố của mình. (Ảnh: Nguyễn Sơn). Thương con chó chí tình, nhiều lần cô Út ra mộ gọi nó về nhà nhưng Mực không chịu. Nó vẫy đuôi, ngước đầu nhìn chủ rồi tiếp tục gục đầu, đặt cái mõm đen kịt xuống ngôi mộ.
Cô Út tâm sự: “Thấy thương lắm! Mấy bữa trước trời nắng gắt nó cũng ra mộ nằm. Nắng nóng từ mặt trời, nhiệt hắt lên từ tấm đá hoa cương khiến lông nó rụng đầy. Thương quá, tôi cắm đại cái cây làm cột, chặt tàu dừa che lên mộ để nó nằm đỡ nắng. Thế là, nó ra đó nằm luôn”.
Chết sẽ chôn gần người đã khuất
Ngồi gần mẹ, anh Nguyễn Thanh Rỡ (con trai cô Út) mắt đỏ hoe khi nghe mẹ kể lại kỷ niệm bé Kiệt và Mực chơi đùa cùng nhau. Anh Rỡ nói, Kiệt là con trai của anh. Chính anh cũng rất bất ngờ trước tình cảm của Kiệt và Mực dành cho nhau.
Anh Rỡ kể: “Tôi không ngờ con Mực lại có tình cảm, trung thành đến vậy. Mới đầu, tôi cũng không tin. Thế nhưng, sau gần 3 năm chứng kiến nó nằm ở mộ con trai, tôi mới dám tin nó có tình cảm sâu đậm với chủ”.
Anh phỏng đoán, việc con chó tự ra mộ con trai của anh nằm có thể do từ nhỏ bé Kiệt đã chơi chung với nó. Cả hai có một mối quan hệ đặc biệt.
Anh kể: “Lúc ba tôi mang con Mực về, nó và bé Kiệt gần như bằng tuổi nhau”.
“Ba tôi xin con Mực về nuôi, mẹ tôi còn không đồng ý. Bà nói: “Ông xin chi con chó còi cọc về nuôi”. Thế mà bé Kiệt thương con Mực lắm, suốt ngày ôm ấp, vuốt ve. Thấy cháu nội thương con chó, mẹ tôi không nỡ chia tách. Bà đi mua xà bông về tắm rửa cho Mực để Kiệt thoải mái chơi cùng”, anh Rỡ kể thêm.
Căn nhà xập xệ của gia đình cô Út. (Ảnh: Nguyễn Sơn). Bằng một thứ tình cảm đặc biệt mà ngay cả anh Rỡ, cô Út cũng không thể lý giải, bé Kiệt và con chó nhỏ thực sự gần gũi, quấn quýt với nhau. Thậm chí, Kiệt ngủ chung với con Mực. Thế nên, khi bé Kiệt mất, Mực nhớ hơi người bạn cũ. Nó tìm ra mộ bạn nằm. Nó nằm đó như ngày Kiệt còn sống vẫn ôm nó ngủ ngon lành.
Anh Rỡ kể: “Mực ở ngoài mộ Kiệt từ sáng đến đêm. Nhiều đêm, nó ở luôn bên mộ. Nếu mưa gió, ngoài mộ không có chỗ tránh mưa, nó mới về nhà. Nó cứ nằm đó thôi, không tru, không hú hay sủa gì cả. Nhưng nhìn vào mắt nó, ai cũng biết nó buồn. Đôi mắt nó buồn thiu”.
Đưa tay vuốt đầu con chó đang nằm trên ngôi mộ đứa cháu nội vắn số, đôi mắt cô Út lại đỏ hoe. Cô nói, từ ngày cháu nội mất, cô khóc nhiều đến nỗi đôi mắt mờ đi, giờ chỉ thấy lờ mờ.
“Kiệt mất ai cũng đau buồn, cả con Mực cũng nhớ thương. Ba năm sau khi mất, cháu tôi không hề cô đơn, luôn có con Mực bầu bạn sớm hôm. Là con vật mà nó trung thành và tình nghĩa quá. Chừng nào nó chết, chúng tôi sẽ chôn nó gần bé”, cô Út nói rồi lại vuốt ve con chó và thì thầm điều gì đó với đứa cháu đã mất.
Vợ chồng Vĩnh Long xây nhà nuôi bệnh nhân chạy thận miễn phí
Hai vợ chồng ở miền Tây xây dựng nhà rồi "mời" những bệnh nhân chạy thận về sống, miễn phí việc ăn uống.
" alt="Chú chó trung thành nằm canh mộ chủ nhân suốt 3 năm ở Long An" />- Để có cuộc điện thoại với chúng tôi, chị Trương Hải Yến phải ra Thị trấn Đam Rông, Lâm Đồng - nơi cách chiếc lều chị sinh sống (ở huyện Đam Rông) 8km. “Tại thị trấn, sóng điện thoại tốt hơn”, chị lý giải.
Nơi chị ở không có điện, không có sóng điện thoại và phải hứng nước từ mạch ngầm để sinh hoạt. Mỗi lần muốn dùng mạng internet, chị phải trèo lên ngọn đồi cao nhất. Muốn mua sắm các thiết bị, đồ ăn và sạc pin điện thoại, máy tính… chị phải ra trung tâm thị trấn, cách đó 8km.
Khi được hỏi: “Sống như vậy có bất tiện không?”, chị lắc đầu cười. “Trái lại, tôi thấy rất thú vị”, người phụ nữ sinh năm 1983, quê ở Kiên Giang, nói về cuộc sống trên đỉnh đồi của mình.
Từ bỏ chuỗi ngày “chấm công” ở văn phòng
Không gian sống của chị Yến và những người bạn trên một quả đồi Tốt nghiệp một trường đại học ở TP.HCM, chị Trương Hải Yến dành nhiều năm làm việc ở thành phố này để tìm cho mình một chỗ đứng. Từ năm 2011, chị về đầu quân cho doanh nghiệp nhà nước khá lớn.
Ở đây, chị đảm nhiệm vị trí trưởng nhóm kinh doanh và marketing. Công việc cho chị thu nhập tốt, cơ hội thăng tiến và những người đồng nghiệp rất thân thiện. Nhưng chị Yến thừa nhận, cũng có lúc như bất cứ nhân viên văn phòng nào, chị không tránh khỏi những áp lực, lo lắng của cuộc sống hiện đại.
“Tôi vốn là người có khuynh hướng sống gần gũi thiên nhiên và muốn làm công việc về lĩnh vực môi trường. Tôi có ý định “bỏ phố về rừng” từ trước đó nhưng đến năm 2018 mới mạnh dạn viết đơn xin nghỉ việc”, chị kể.
Ba lần chị nộp đơn đều bị người sếp gạt đi. Cuối cùng, biết không thể giữ chân chị, người người quản lý nói, chị có thể ra đi, thỏa đam mê “bay nhảy”. Khi nào “mỏi gối chùn chân”, chị vẫn có thể quay về với công việc cũ.
Họ nấu cơm bằng bếp củi “Tôi nghỉ việc đã hơn 3 năm nhưng hiện tại, thỉnh thoảng trong các cuộc nói chuyện, sếp vẫn gợi ý tôi quay về”, chị kể.
Chị Yến vẫn kiên quyết với lựa chọn của mình, dù từ bỏ công việc nhiều người mơ ước để “về rừng”, chị nhận không ít lời nhận xét là “hâm dở”, “khác người”.
Năm 2018, từ Sài Gòn, chị ra làm việc tại một trung tâm chuyên bảo tồn thiên nhiên hoang dã ở rừng Cúc Phương (Ninh Bình). Sau 2 năm làm việc ở Ninh Bình, đầu năm 2020, người phụ nữ này chuyển về sống tại Tây Nguyên.
Ở đây, chị cùng 3 người bạn mua đất để phát triển trang trại. Trên diện tích đất này, họ thuê người dân tộc Ê Đê trồng cây ăn quả, rau sạch… Họ cũng phát triển xưởng sản xuất trà, nhang (hương) từ thảo mộc. Các hoạt động này giúp người bản địa có công ăn việc làm. Doanh thu từ việc kinh doanh, chị Yến và cộng sự dùng để làm các dự án thiện nguyện, giúp đỡ đồng bào dân tộc.
Cuộc sống chốn rừng hoang
“Nơi tôi sống là một căn chòi trên đồi, không điện, không sóng điện thoại. Trang trại chỉ có một tấm pin năng lượng mặt trời đủ để sạc đèn nhỏ. Đây là nơi khá biệt lập, mỗi ngọn đồi chỉ có một hộ dân sống”, chị Yến chia sẻ.
Mỗi sáng, chị Yến dành thời gian để kiểm tra các hoạt động tại trang trại. Sau đó, chị lên ngọn đồi cách chiếc lều chị sống 800m - nơi có sóng internet, để hoàn thành các báo cáo, xử lý công việc.
Chị Yến mắc võng ngủ trên đồi Ngắm bình minh vào mỗi sáng là điều chị yêu thích nhất khi về rừng sinh sống. Buổi chiều, chị Yến dành thời gian ra trung tâm thị trấn để mua thực phẩm, nhu yếu phẩm cho công nhân. Đây cũng là thời gian để chị nạp pin cho máy tính và điện thoại. Buổi tối, chị mắc võng ngủ trên đồi.
“Tôi muốn trực tiếp tương tác với thiên nhiên để cảm nhận được gió, sương, trăng đêm… Tôi không muốn sống với bốn bức tường bao bọc quanh mình”, chị nói.
Trở về rừng, chị Yến sống theo "chủ nghĩa freegan" - hạn chế sự tiêu thụ và bảo vệ môi trường bằng cách giảm rác thải, không mua đồ dùng mới và tận dụng, tái sử dụng thực phẩm, hàng hóa cũ.
Là một người phụ nữ, nhưng chị nói không với trang sức, mỹ phẩm. Nhiều năm nay, chị Yến không dùng dầu gội, sữa tắm. Thay vào đó, họ tắm bằng chanh và muối, gội đầu bằng nước sả, bồ kết, vỏ bưởi…
“Tôi cũng tự cắt tóc để không tốn tiền và không phải dùng dầu gội, dầu xả, thuốc nhuộm... Về chuyện ăn uống, tôi chủ trương ăn chay với rau, củ quả. Vì nhu cầu của bản thân rất thấp nên tôi mới có thể sống được trong môi trường rừng núi này”, người phụ nữ 37 tuổi kể.
Để hướng tới cuộc sống đơn giản, hạn chế tiêu thụ, chị hình thành các thói quen như từ chối túi nilon, đồ nhựa dùng một lần. Chị Yến cũng hạn chế mua sắm quần áo, giảm rác thải thời trang. Để đáp ứng các nhu cầu tối giản, chị tìm cách tái chế, sử dụng đồ cũ…
Phút thảnh thơi sau thời gian lao động ở trang trại Đồng thời, chị và nhóm bạn đang sống và làm việc tại trang trại cũng rất chú ý đến vấn đề xử lý rác thải.
“Chúng tôi tìm cách để không tạo ra rác thải, đặc biệt là các loại rác thải nhựa, phải xử lý bằng cách đốt”, chị nói thêm.
Họ hình thành thói quen phân loại rác. Với rác hữu cơ, họ bỏ ra đất rừng làm phân cho cây, làm thức ăn cho côn trùng và động vật nhỏ trong rừng. Với rác vô cơ (chai nhựa, bao bì gói thức ăn, đồ hộp...), họ đốt hoặc bán ve chai theo dạng rác có thể tái chế.
“Khi bạn thực sự nghĩ cho môi trường và thiên nhiên, bạn sẽ hành động khác, thay vì nuông chiều thói quen tùy tiện của mình, mà thời nay người ta gọi là tiện lợi và hiện đại”, chị Yến nhấn mạnh.
Không cảm thấy bất tiện, trái lại chị Yến dần quen với cuộc sống ở núi rừng.
Chị Yến dần thích nghi và yêu thích cuộc sống hòa mình vào thiên nhiên “Vì công việc, thỉnh thoảng tôi phải đi công tác ở TP.HCM, Hà Nội, Ninh Bình… Dù mỗi chuyến đi chỉ đi vài hôm nhưng tôi cũng thấy rất nhớ rừng”, chị nói.
“Từ ngày tôi còn bé, ba mẹ luôn tôn trọng và tin tưởng mọi quyết định của con. Khi biết tôi bỏ phố về rừng, ba mẹ tôi không hề ngăn cản. Đặc biệt, đến thời điểm hiện tại, tôi cảm thấy ngày càng yêu mến với công việc, con người và thiên nhiên nơi đây.
Tôi thuyết phục ba mẹ chuyển lên đây sinh sống nhưng họ đang tuổi nghỉ hưu, thích cuộc sống vui vẻ với bạn bè ở thành phố, nên chưa đồng ý”, chị Yến chia sẻ thêm.
Chàng trai bỏ đại học, mua đất trồng rừng, ‘gọi’ chim về ở
Không thu hoạch mà ‘tặng’ cả cánh rừng chuối chín cho bầy chim ăn, anh Tâm bị nhiều người gọi là “điên”. Dù vậy 9X vẫn miệt mài với công việc phủ xanh núi và ‘gọi’ chim về.
" alt="Cuộc sống trên đỉnh đồi của 8X 'bỏ phố về rừng' giúp bà con dân tộc" /> Xây trường cho trẻ em vùng cao là một hoạt động thường niên của hãng Mỹ phẩm thiên nhiên Cỏ Mềm đồng hành cùng dự án “Ngôi trường ước mơ”.
Từ năm 2018 đến nay, Cỏ Mềm đã xây dựng được 2 điểm trường tại Yên Bái và Thanh Hóa. Không chỉ dừng lại ở hoạt động xây trường để trẻ em vùng cao có một nơi học tập khang trang, sạch đẹp, Cỏ Mềm còn có nhiều hoạt động khác hướng tới cộng đồng như: phát tặng miễn phí gần 2 tấn Gel rửa tay khô sát khuẩn trong thời điểm dịch Covid và trao tặng hàng nghìn bánh xà bông thiên nhiên cho người dân, bệnh viện cùng nhiều trung tâm Y tế, Hội Chữ thập đỏ…
Khánh thành điểm trường tại Bản Nót, Nam Động, Quan Hóa, Thanh Hóa Năm 2020, nhân dịp kỷ niệm sinh nhật 5 tuổi, hãng mỹ phẩm thiên nhiên Cỏ Mềm mong muốn lan toả nhiều hơn nữa hoạt động thiện nguyện. Vì vậy, Cỏ Mềm đã quyết định đồng hành cùng dự án Ngôi trường ước mơ xây dựng 5 điểm trường mới tại huyện Sông Mã, tỉnh Sơn La. Từ đó, chiến dịch “5 việc tốt” được phát động.
Theo đại diện mỹ phẩm Cỏ Mềm, mỗi người có thể tham gia chiến dịch thông qua mạng xã hội Facebook bằng cách đơn giản dưới đây: Chia sẻ công khai 5 việc tốt có ý nghĩa bạn đã làm hoặc đã nhận được trong năm qua kèm 1 bức ảnh bạn thích; Gắn hashtag #5viectot #cungCoMemxaytruong và copy thể lệ chương trình.
Mỗi một bài chia sẻ trên mạng xã hội facebook là người tham gia đã đóng góp 20.000 đồng vào dự án xây 5 điểm trường mới của Ngôi trường ước mơ cho trẻ em vùng cao huyện Sông Mã, tỉnh Sơn La do Mỹ phẩm Thiên nhiên Cỏ Mềm tài trợ.
Chiến dịch “5 việc tốt” diễn ra từ 10/12 - 10/1/2021. Các điểm trường dự kiến được khởi công xây dựng vào tháng 1/2021.
Ngôi trường ước mơ là nhóm thiện nguyện được thành lập năm 2014 đến nay đã có gần 3000 thành viên và nhà tài trợ chung tay xây dựng những lớp học kiên cố thay thế những căn phòng học tranh tre nứa lá. Sau 6 năm hoạt động, Ngôi trường ước mơ đã xây dựng được 85 ngôi trường kiên cố cho trẻ em nghèo khắp các tỉnh vùng cao Hà Giang, Sơn La, Cao Bằng, Điện Biên, Lai Châu, Yên Bái...
Cỏ Mềm là hãng Mỹ phẩm thiên nhiên Việt Nam được thành lập vào năm 2015 bởi bởi Dược sĩ Trịnh Đặng Thuận Thảo với sứ mệnh lan tỏa sản phẩm an toàn cho sức khỏe con người và sự bền vững trái đất.
Cỏ Mềm nghiên cứu và phát triển sản phẩm Mỹ phẩm thiên nhiên an toàn, hiệu quả từ thảo mộc Việt thay thế hóa phẩm độc hại trong gia đình nhằm giảm thiểu tác hại tới sức khoẻ và môi trường sống của con người.
Trong suốt 5 năm xây dựng và phát triển, Cỏ Mềm đã có nhiều hoạt động vì cộng đồng như xây dựng các điểm trường cho trẻ em vùng cao, trao tặng miễn phí nước rửa tay và xà bông cho mọi người trong mùa dịch Covid-19 cùng nhiều hoạt động cộng đồng ý nghĩa khác…
Xem chi tiết chương trình tại:
https://5viectot.comem.vn/
Lê Hương
" alt="Mỹ phẩm Cỏ Mềm phát động ‘5 việc tốt’ góp quỹ xây trường ở vùng cao" />- Cách đây một ngày, trên một số diễn đàn của sinh viên, học sinh ở Hà Nội, thông tin trường Đại học Hà Nội tăng học phí gây xôn xao.
Hoàng Hải, sinh viên năm thứ hai khoa Công nghệ thông tin, nói biết tin qua trang quản lý và đào tạo của nhà trường. Học phí năm học 2024-2025 sẽ khoảng 720.000-1,49 triệu đồng/tín chỉ, tăng 9-11% so với hiện tại. Mức này áp dụng với sinh viên các khóa tuyển sinh từ năm 2022 (khóa 22).
Số tiền học phí của Hải năm tới sẽ lên 33 triệu đồng, tăng ba triệu. Nam sinh lo lắng đây trở thành gánh nặng với bố mẹ vì ba chị em trong nhà đều đang đi học.
Theo Hải, khi tư vấn tuyển sinh năm 2022, trường cam kết giữ nguyên học phí suốt bốn năm học, ở tất cả ngành. "Em rất bức xúc vì trường không làm đúng cam kết", Hải nói.
Nhiều sinh viên khác cũng bất ngờ. Theo Thanh Ngân, sinh viên năm thứ hai khoa Ngôn ngữ Trung, việc trường tăng học phí được bạn bè quan tâm, bàn luận trong các giờ học.
Khi đỗ vào trường, Ngân ước tính học phí bốn năm khoảng 120-135 triệu đồng. Xác định trường có thể tăng nhưng em không nghĩ tới 10%. Hơn nữa, việc này không công bằng khi khóa trước đó được áp dụng mức cũ 480.000 đồng/tín chỉ.
Trong khi, Trần Tuấn Kiệt, sinh viên ngành Ngôn ngữ Italy, nói bất lực và cảm thấy bị lừa. Nam sinh cho biết đăng ký vào trường là vì nghĩ học phí hợp lý.
Đặng Hoàng Hà, ngành Ngôn ngữ Tây Ban Nha, cho biết sinh viên trong trường đang lấy ý kiến, kiến nghị trường thực hiện đúng cam kết về học phí.
- Tôi năm nay 33 tuổi, chồng hơn 2 tuổi. Vợ chồng tôi kết hôn được 6 năm, hiện có một bé gái 4 tuổi. Tổng thu nhập của hai vợ chồng tôi bây giờ gần 50 triệu/tháng.
Ba năm trước, với số tiền tiết kiệm được 500 triệu đồng chúng tôi vay thêm ngân hàng mua mảnh đất hơn 50m2 ở Quận 9, giá gần 1,3 tỷ đồng. Sau đó, chúng tôi xây căn nhà cấp bốn để ở tạm.
Từ ngày có nhà, vợ chồng tôi chia nhau, thu nhập của tôi để lo chi phí trong gia đình, con ăn học, lương của chồng thì trả ngân hàng.
Đều đặn ba năm qua, cuộc sống của vợ chồng tôi khá ổn, hạnh phúc. Con gái chúng tôi ngoan, ít ốm vặt, đang học lớp chồi ở trường mầm non gần nhà. Nhờ có vậy, vợ chồng tôi yên tâm làm việc và trả gần xong số tiền đã vay ngân hàng.
Vợ chồng tôi dự tính vài năm nữa khi kinh tế ổn, nợ nần xong sẽ sinh con thứ hai. Một phần, cứ nghĩ đến khoảng thời gian mình mang thai, nuôi con nhỏ tôi lại rùng mình, sợ việc sinh đẻ.
Ngày đó, khi biết tin mang thai bé gái cũng là lúc tôi được bác sĩ thông báo thai rất yếu, mẹ nằm một chỗ mới có hi vọng giữ được con.
Phải nằm một chỗ suốt 9 tháng mang thai tôi trở nên cáu kỉnh, chán nản và bị trầm cảm. May mắn tôi có chồng động viên, chăm sóc, làm mọi việc trong nhà. Tôi cũng lấy con làm động lực để vượt qua.
Chồng tôi là dân công trình nên công việc rất bận. Khi công trình đang trong giai đoạn gấp rút thì hầu như ngày nào anh cũng đi từ sáng đến tối khuya mới về.
Bố mẹ hai bên ở xa. Chúng tôi không muốn bố mẹ vất vả thêm vì con cái nên tự lo liệu mọi chuyện.
Sinh con được bốn tháng, tôi nhận công việc làm ở nhà. Một mình vừa chăm con, vừa làm việc, vừa nội trợ có những ngày tôi mệt muốn tắt thở.
Tuy nhiên, thời gian qua cứ gặp bạn bè, người quen, người thân là tôi bị hỏi: "Bao giờ sinh con thứ hai? Sao giờ vẫn chưa sinh đứa nữa đi. Có những người còn nói, giờ không sinh vài năm nữa không sinh được. Hoặc ngày xưa ông bà sinh bao nhiêu đứa, có chăm sóc đâu mà cũng lớn, cũng khỏe mạnh".
Nghe những câu hỏi ấy tôi vô cùng khó chịu, thấy người hỏi rất vô duyên. Tôi nghĩ rằng, sinh một đứa con thì cần phải chuẩn bị về kinh tế, tâm lý, thời gian chăm sóc con. Không biết có ai cùng suy nghĩ với tôi không?
Mẹ chồng lên chăm cháu, con dâu đề nghị đóng góp tiền sinh hoạt
Mẹ tôi tự nguyện lên Hà Nội chăm cháu sau khi con dâu hết thời gian ở cữ. Vậy mà vợ tôi đòi bà đóng góp sinh hoạt phí hàng tháng.
" alt="Tôi mệt mỏi vì câu hỏi bao giờ sinh con thứ hai" /> Nhiều người đồng tình với Khu quản lý đường bộ II (Khu II) - Cục Đường bộ Việt Nam khi cho rằng đây là hành vi quảng cáo gây nhiễu thông tin, có thể ảnh hưởng đến an toàn giao thông. Cũng có ý kiến cho rằng đây không phải là quảng cáo mà là sự khẳng định về chất lượng của một doanh nghiệp uy tín mà hiếm có một doanh nghiệp nào làm được.
Tranh thủ quảng cáo hay sự khẳng định về chất lượng?
Độc giả Nguyễn Khánh Ancho rằng "Đây không phải là doanh nghiệp đang thực hiện việc quảng cáo mà là sự khẳng định về chất lượng và uy tín".
Đồng quan điểm, độc giả Đức Minh: "Đã có nhà thầu nào làm được như Sơn Hải chưa? là người dân tôi ủng hộ tập đoàn Sơn Hải, dám khẳng định như vậy thể hiện trách nhiệm của tập đoàn với tài sản của nhà nước, của nhân dân, nhìn nhiều con đường làm hàng nghìn tỷ đồng bị hư hỏng sau một thời gian ngắn sử dụng mà thấy xót xa".
"Kể cả những đoạn đường khác không do tập đoàn Sơn Hải thi công, không có chữ trên biển báo vẫn xảy ra tai nạn cơ mà?", đó là băn khoăn của độc giả Dinh Vu: "Dòng chữ chỉ có vậy, một vài đoạn thì liên quan gì đến mất an toàn giao thông trên cao tốc, kể cả những đoạn đường khác không do tập đoàn Sơn Hải thi công vẫn sẩy ra tai nạn cơ mà, hơn nữa dòng chữ này quá nhỏ so với các dòng phía trên nên việc mất công đi xóa các dòng này còn tiềm ẩn nguy cơ tai nạn cao hơn. Nếu nói do mấy dòng chữ này làm mất tăng nguy cơ tai nạn thì sao khi bàn giao không buộc nhà đầu tư thay luôn?".
""Đoạn đường Sơn Hải bảo hành 10 năm" - đó là trách nhiệm, là quyết tâm, là đạo đức doanh nhân, là niềm tự hào, là cam kết, là lời thề của doanh nghiệp đối với xã hội và cộng đồng… Vậy hà cớ gì phải xóa bỏ lời cam kết tử tế của một doanh nghiệp?", độc giả Suong Bao.
Độc giả Hieu Ngo: "Cái gì luật không cấm, tốt cho dân thì phải khuyến khích làm. Ghi rõ thời gian bảo hành vừa khẳng định uy tín nhà thầu vừa có tác dụng làm gương để nhà thầu khác phấn đấu làm tốt theo, tạo hiệu ứng tốt trong xã hội vậy tại sao không làm? Không nên vì các quy định máy móc làm hạn chế sự phát triển xã hội".
Độc giả Minh Trần Trọng: "Giá như tất cả các tuyến đường đều được công khai rõ ràng như vậy thì sẽ giảm hẳn tình trạng đường chưa, hoặc mới bàn giao đã hư hỏng".
"Khu quản lý đường bộ II và PMU6 mất nhiều tiền để đi làm cái việc mà đúng ra chỉ cần yêu cầu Tập đoàn Sơn Hải phải tự khắc phục", độc giả Hải Lê Thanh
Với góc nhìn khác, độc giả Xuan Anhcho rằng: "Trong trường hợp này, nếu Sơn Hải không có sự xin phép từ trước thì Khu quản lý đường bộ II xóa dòng chữ trên là hoàn toàn hợp lý. Việc cam kết bảo hành 10 năm trên hợp đồng là thể hiện uy tín của nhà thầu, nhà thầu muốn quảng cáo có thể thuê đơn vị truyền thông làm trên các nền tảng thông tin khác, không nên gắn bừa lên biển báo giao thông".
Độc giả To Thaichung ý kiến: "Việc xóa bỏ các quảng cáo trên các biển báo là đúng quy định pháp luật về báo hiệu đường bộ, việc khẳng định chất lượng, thời gian bảo hành công trình chỉ là điều kiện để xét thầu trong đấu thầu xây dựng công trình".
Độc giả Hanh Ho: "Nếu có trong hồ sơ thiết kế thì không sao. Tuy nhiên SH tự ý đưa vào dòng chữ như vậy thì không cơ quan nào dám cho tồn tại. Bởi lẽ các biển báo chỉ có mục đích duy nhất đảm bảo an toàn giao thông, có lợi cho tài xế. Dòng chữ kia quá dài, nội dung không cần thiết, sẽ gây mất an toàn, lỡ có tai nạn xảy ra thì sẽ quy trách nhiệm cho cơ quan quản lý. Vì vậy lột bỏ là rất đúng.
Sơn Hải hoàn toàn có thể thuê đặt các bảng quảng cáo khổ lớn dọc cao tốc, muốn ghi gì thì ghi. Ở các nước phát triển việc đặt các bảng quảng cáo rất nghiêm ngặt, không dễ muốn làm gì thì làm như ở mình, vì họ đặt tiêu chí an toàn là ưu tiên số một. Người dân phải hiểu là Nhà nước làm vậy là có lợi cho mình".
Ở góc nhìn trung lập, độc giả Jundat Ngcho rằng đây là lùm xùm không đáng có bởi là đơn vị quản lý thì Ban quản lý PMU 6 chỉ cần có công văn yêu cầu Tập đoàn Sơn Hải xóa dòng chữ với lý do không có trong thiết kế. Khi Tập đoàn Sơn Hải không thực hiện thì mới xóa và yêu cầu Tập đoàn Sơn Hải phải thanh toán chi phí thực hiện.
Dòng chữ "Vào đường Sơn Hải bảo hành 10 năm" có phải nội dung quảng cáo?
Nhìn nhận dưới góc độ pháp lý, luật sư Quách Thành Lực - Giám đốc công ty luật Pháp trị, Đoàn Luật sư TP Hà Nội cho rằng theo Khoản 1, điều 2 Luật Quảng cáo năm 2012:"Quảng cáo là việc sử dụng các phương tiện nhằm giới thiệu đến công chúng sản phẩm, hàng hóa, dịch vụ có mục đích sinh lợi; sản phẩm, dịch vụ không có mục đích sinh lợi; tổ chức, cá nhân kinh doanh sản phẩm, hàng hóa, dịch vụ được giới thiệu, trừ tin thời sự; chính sách xã hội; thông tin cá nhân".
Với quy định trên, dòng chữ "Vào đường Sơn Hải bảo hành 10 năm" thể hiện tại "biển báo chỉ hướng đường (treo trên cao) và trên biển thông báo đặt bên lề đường" chứa đựng các yếu tố xác định là hoạt động quảng cáo.
Bởi lẽ: Biển báo là "phương tiện"; chữ "đường" là sản phẩm của tổ chức; chữ "Sơn Hải" là tên tổ chức kinh doanh sản phẩm; "bảo hành 10 năm" thể hiện việc giới thiệu, cam kết chất lượng sản phẩm; toàn bộ thông tin trên, đặt tại biển gắn bên lề đường cao tốc "nhằm giới thiệu đến công chúng sản phẩm" của tổ chức.
Tuy nhiên luật sư Lực cho rằng dòng chữ của Sơn Hải với người dân dường như đã vượt qua giá trị quảng cáo, quảng bá thông thường của sản phẩm để chạm đến giới hạn kính trọng, ngưỡng mộ một doanh nghiệp làm đường có trách nhiệm, đảm bảo chất lượng vượt trội, dám khác biệt với số đông.
Vậy dòng chữ "Vào đường Sơn Hải bảo hành 10 năm" thể hiện tại "biển báo chỉ hướng đường (treo trên cao) và trên biển thông báo đặt bên lề đường" có hợp lý, hợp tình?.
Luật sư Lực cho rằng về lý, khi phân định từ vai trò, quyền hạn, tính chất sở hữu ta có thể thấy rằng: Sơn Hải là nhà thầu thi công làm đường theo thiết kế của chủ đầu tư, kết thúc bàn giao sản phẩm đường cho đơn vị quản lý, Sơn Hải chỉ còn nghĩa vụ bảo hành và không sở hữu tài sản liên quan đến dự án đã thực hiện xong;
Thứ hai, đường cao tốc và các tấm biển báo, biển chỉ dẫntrên đường cao tốc nếu nằm trong thiết kế thì thuộc về tài sản công, thuộc sở hữu toàn dân Nhà nước quản lý thông qua Khu quản lý đường bộ II (Khu II) - Cục Đường bộ Việt Nam;
Bên cạnh đó, các biển quảng cáo, biển hiệu trên đường cao tốc nếu do Sơn Hải tự đầu tư, không hạch toán chi phí do Nhà nước chi trả thì không được phép tồn tại hợp pháp trên đường cao tốc; Chủ sở hữu, người quản lý với tài sản có quyền quyết định các nội dung thể hiện trên biển báo, biển hiệu phù hợp với quy định pháp luật.
Bởi vậy "Vào đường Sơn Hải bảo hành 10 năm" tồn tại trên các biển báo, biển hiệu nhìn theo góc độ quyền sở hữu, tuân thủ pháp luật thì chưa phù hợp với quy định pháp luật hiện hành.
Về tình có thể thấy rằng: Dòng chữ "Vào đường Sơn Hải bảo hành 10 năm" không chỉ là quảng cáo mà còn là cam kết về chất lượng, chẳng những không gây ra sự sao nhãng, đãng trí của người lái xe mà còn giúp họ có sự an tâm, tin tưởng, tập trung cần thiết, hữu ích khi điều khiển xe trên đường cao tốc do Sơn Hải thi công, được Nhà nước đầu tư.
Góc nhìn của Khu quản lý đường bộ II (Khu II) - Cục Đường bộ Việt Nam khi phát biểu "Tôi đã yêu cầu PMU 6 chỉ đạo nhà thầu xóa bỏ dòng chữ này do nó không có trong hồ sơ thiết kế. Bên cạnh đó, luật pháp cấm hành vi quảng cáo trên đường cao tốc gây nhiễu thông tin, có thể ảnh hưởng đến an toàn giao thông" theo luật sư Lực dường như không toàn diện, không đa chiều, bị đóng khung, bó hẹp trong những quy định cũ không theo kịp một hoạt động dám khác biệt mà Sơn Hải mang đến.
Tổng Bí thư Tô Lâm nhấn mạnh "điểm nghẽn" của "điểm nghẽn" là "thể chế" và khẳng định: "Tất cả do mình". Thể chế pháp lý hiểu một cách ngắn gọn là những quy định và chuẩn mực pháp lý như hiến pháp, luật pháp và các chính sách. Từ đó, để Nhà nước thiết lập khung pháp lý và hướng dẫn hành vi của các cá nhân, tổ chức, nhằm bảo đảm ổn định, thúc đẩy kinh tế và hỗ trợ phát triển xã hội.
Tháo gỡ điểm nghẽn phải bắt đầu từ tư duy người quản lý. Hành động khác biệt nhưng tốt đẹp, hữu ích cho xã hội của Sơn Hải cần phải được cơ quan quản lý, ghi nhận cùng chung tay tìm giải pháp hài hòa cho tồn tại chứ không nên vì quyền tôi, quy định thế nào cứ thế mà làm, cứ xóa bỏ dù cái anh làm có tốt đến đâu.
"Nhân dân giám sát thì đúng đắn, thực chất và hiệu quả vô cùng. Người dân chúng tôi ủng hộ doanh nghiệp tử tế, làm ăn đàng hoàng, dám cam kết, dám chịu trách nhiệm như Sơn Hải", luật sư Quách Thành Lực nêu quan điểm.
" alt="Độc giả tranh luận dòng chữ "Sơn Hải bảo hành 10 năm" có phải là quảng cáo" />
- ·Nhận định, soi kèo Santos Laguna vs Club America, 08h05 ngày 26/1: Khách vẫn làm chủ
- ·Lễ Noel 2020 là ngày nào? Nguồn gốc và ý nghĩa của ngày Giáng sinh
- ·Nghệ sĩ tham gia chương trình nghệ thuật nhằm kêu gọi sống xanh
- ·Khi mức xử phạt tăng cao, các hành vi vi phạm luật giao thông sẽ giảm
- ·Nhận định, soi kèo Mohun Bagan vs Bengaluru FC, 21h00 ngày 27/1: Tin vào cửa trên
- ·Lo ngại bất công nếu miễn học phí cho con giáo viên
- ·Món ăn vặt ngon trong chuyến food tour Hải Phòng
- ·Đấu giá biển số ngày 28/3: Biển 30K
- ·Nhận định, soi kèo Alaves vs Celta Vigo, 3h00 ngày 28/1: Ưu thế sân nhà
- ·Chú chó trung thành nằm canh mộ chủ nhân suốt 3 năm ở Long An
- Trong đoạn video dài gần 4 phút, người phụ nữ bình tĩnh kể lại cuộc sống hôn nhân của mình, đồng thời giải thích lý do tự lái xe ô tô đi du lịch một mình. Hiện, đoạn video đang được 2 triệu người thích.
Người phụ nữ tên là Su Min, quê ở Hà Nam (Trung Quốc), năm nay 56 tuổi.
Người phụ nữ quyết ra khỏi nhà, đi du lịch một mình sau nhiều năm chịu đựng cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Trong video, Su Min cho biết quá nửa phần đời đã trôi qua, bà sống không hề hạnh phúc với người chồng gia trưởng. Ngoài công việc kiếm tiền, bà phải chăm sóc chồng con và đảm đương mọi việc nhà.
Người chồng không bao giờ đưa cho bà một đồng nào.
"Sống với chồng, tôi không những không được cầm một xu của anh ấy mà còn phải nấu ăn cho anh ấy, dọn dẹp, giặt giũ quần áo miễn phí hàng ngày. Là một gia đình, lẽ ra phải là một cộng đồng kinh tế nhưng chồng tôi thì không như vậy", Su Min nói.
Bà cho biết, chồng bà tiêu tiền rất xa hoa nhưng ông ta lại luôn chặt chẽ với bà và không hề quan tâm đến vợ.
Su Min nhiều lần muốn ly hôn nhưng vì nghĩ đến con, muốn con có một gia đình trọn vẹn nên cố chịu đựng.
"Sau này con gái ra trường đi tìm bạn đời, tôi lại nghĩ, con sẽ bị "mất mặt" với nhà chồng nếu có bố mẹ ly hôn. Thế nên tôi tiếp tục nhẫn nhịn. Khi con gái sinh con, tôi đến nhà con ở, đỡ đần con chăm sóc cháu, đưa đón cho đến khi cháu đi học thì mới thôi”, người phụ nữ 56 tuổi nói.
Sau khi các cháu đi học, Su Min rời khỏi nhà con gái, trở lại nhà của mình để sống. Tuy nhiên, chồng bà vẫn giữ thói quen cũ khiến bà không thể chịu đựng nổi.
Bà quyết tâm một lần sống cho chính mình: Rời gia đình và tự lái xe đi du lịch.
Ngay khi quyết định như vậy, bà bắt đầu tìm kiếm mọi thông tin liên quan đến các chuyến du lịch tự lái trên Internet, mua những món đồ cần thiết phục vụ cho chuyến đi.
Trong hai tháng tự lái xe vừa qua, Su Min nói rằng cảnh đẹp đã từ từ chữa lành trái tim chán nản của bà, tâm trạng của bà được cải thiện và tầm nhìn rộng mở.
Nhiều người đồng tình với Su Min về việc, hãy một lần sống cho mình để tìm ra giá trị của bản thân. Từ đó biết yêu quý, trân trọng bản thân hơn.
Được biết, gần đây, Su Min đã đến Côn Minh, Lệ Giang và Đại Lý, cắm trại ở bãi biển Erhai và ngủ thiếp đi khi nghe tiếng chim hót. Su Min còn nói, bà muốn đến Hải Nam để đón năm mới.
Con rể muốn bà nhanh chóng về quê trước Tết nhưng Su Min "không muốn làm việc cho mọi người nữa".
“Sau này, khi không còn gì phàn nàn và có thể thông cảm cho chồng, tôi có thể sẽ quay lại”, Su Min bộc bạch.
Tiếng kèn trong phòng bệnh và chuyện tình xúc động của cặp đôi U90
Khi tiếng kèn harmonica cất lên, đôi vợ chồng U90 chìm đắm trong thế giới âm nhạc. Tình yêu, sự quan tâm của họ dành cho nhau khiến nhiều người ngưỡng mộ.
" alt="Chán chồng, người phụ nữ 56 tuổi hành động khiến 2 triệu người thích" /> Bằng tuổi nên con ông Phong và ông Hải chơi với nhau từ nhỏ nhưng về sau cả hai dần giữ khoảng cách vì khác biệt về trình độ học vấn. Tốt nghiệp cấp 2, con ông Phong đỗ THPT trọng điểm ở Trung Quốc, còn con ông Hải không đỗ cấp 3 nên học trung cấp nghề.
Sau khi có kết quả thi cấp 3, ông Hải sang nhà ông Phong nói: "Tôi luôn mong con mình đỗ đạt sau ra trường có công việc ổn định, để không vất vả như tôi nhưng giờ tôi không hy vọng. Con tôi không học giỏi bằng con ông, tương lai khó thay đổi".
Theo NetEase, tốt nghiệp cấp 3, con ông Phong đỗ vào một đại học thuộc dự án 221 ngành Tài chính quốc tế. "Ngày con tôi nhận giấy trúng tuyển mọi người đến chúc mừng và mang theo kỳ vọng tương lai con tôi xán lạn. Hôm đó, ông Hải cũng đến nhà tôi và nói đùa: 'Sau con ông thành đạt bảo nó giúp đỡ con tôi'".
Nhưng sau 10 năm, mọi thứ thay đổi đến không ngờ. Học xong đại học, con ông Phong không đỗ kỳ thi thạc sĩ nên đến Quảng Châu (Trung Quốc) làm việc. Sau 2 năm, không chịu được áp lực nên con ông quyết định về quê tìm việc nhưng mức lương không đáp ứng nhu cầu. "Do đó, con tôi chuyển hướng thi công chức nhưng sau 2 lần không đỗ nó ở nhà không tìm việc", ông nói.
"Đầu năm, con tôi lên thành phố tìm việc nhưng chưa đến một tuần nó lại về nhà tiếp tục cuộc sống không mục đích. Dù nhiều lần khuyên con vào khu công nghiệp làm công nhân, kiên trì sau 2 năm có thể thành quản lý nhưng không phải cái gì muốn là được. Ở tuổi xế chiều, vợ chồng tôi vẫn đi bán rau để nuôi con trai ngoài 30 tuổi", ông Phong bất lực nói.
Trong khi đó, con ông Hải giờ sự nghiệp ổn định, đã có nhà, xe. Sau khi tốt nghiệp trung cấp nghề, thanh niên này làm việc trong nhà máy lớn ở Quảng Đông (Trung Quốc). 2-3 năm gần đây, anh bắt đầu kinh doanh cho nông dân thuê máy bay không người lái để phun thuốc. Nhu cầu của người dân ngày càng tăng cao, anh mở rộng kinh doanh sang nhiều khu vực khác.
"Đến tuổi này, tôi mới hiểu bằng cấp mở ra cơ hội nhưng không phải yếu tố chính quyết định thành công. Tôi hy vọng sau khi biết câu chuyện này của con tôi, các bạn trẻ và phụ huynh nhận ra thực tế càng sớm càng tốt. Ít nhất phải có khả năng nuôi sống bản thân, không thể sống buông thả thiếu mục tiêu", ông Phong nói.
Con đứng nhất lớp, học thêm tốn gấp 10 lần học chính, mẹ vẫn lo bị tụt phía sauKhi thấy những đứa trẻ học thêm tối ngày, nhiều người chỉ trích bố mẹ đặt quá nhiều áp lực mà không biết chúng tôi đang vừa phải gồng gánh kiếm tiền nuôi dạy, vừa 'cân' sức khỏe tinh thần, thể chất và lối vào tương lai của con." alt="Phụ huynh tâm sự con học đại học không bằng con hàng xóm học trung cấp" />- Cách đây 20 năm, khi biết tin mình mang bầu lúc còn đang là sinh viên năm thứ 2 một trường cao đẳng ở TP. Vinh (Nghệ An), chị Hoa không bao giờ nghĩ rằng một ngày nào đó mình sẽ là chủ một xưởng may đang phát triển ổn định với doanh thu khoảng 600 triệu đồng/năm.
Thậm chí, khi ấy, những lúc tuyệt vọng quá, chị đã nghĩ rằng “hay là đưa đứa trẻ này tới trung tâm bảo trợ xã hội?”.
Nhưng rồi, từng ngày một, chị nỗ lực vượt qua mọi khó khăn của một bà mẹ đơn thân 20 tuổi, bị khuyết tật vận động nặng một bên chân phải để nuôi dạy con thành người và xây dựng cho mình một cơ ngơi đáng nể.
“Sau khi biết mình có bầu, tôi xin bảo lưu việc học để sinh con. Sinh con xong, tôi cũng đi xin việc ở nhiều nơi, cũng thử cả buôn bán nhưng đều gặp khó khăn. Rồi thấy mình phù hợp với nghề may, tôi vừa học vừa làm”, chị Như Hoa chia sẻ.
Sau một thời gian dài rèn luyện tay nghề, chị thấy nghề may phù hợp với thể trạng của mình nên quyết định mở tiệm may nhỏ.
Ban đầu, chị chỉ có 1 máy may, sau dần gây dựng được uy tín, chị mua thêm 2-3 máy, tuyển thêm người để đáp ứng nhu cầu của khách.
Chị Như Hoa làm việc ở xưởng may. Ảnh: NVCC 4 năm gần đây, được Trung tâm Hỗ trợ người khuyết tật của tỉnh tạo điều kiện, chị thuê được mảnh đất trong vòng 30 năm để dựng xưởng và xây một phòng ở nhỏ cho mình và con trai.
Nhớ lại những ngày tháng gian khổ nhất, chị Hoa kể: “Biết con gái đang đi học lại có bầu, bố mẹ tôi phải mất một thời gian dài để chấp nhận. Riêng bố vẫn giận, có một thời gian không nhìn mặt con gái. Mẹ thì thương nên vẫn chăm sóc lúc tôi sinh bé”.
Khi con được 6 tháng, hai mẹ con chị chuyển ra ngoài thuê phòng trọ ở. “Giá thuê phòng trọ lúc ấy chỉ có 200-300 nghìn đồng/tháng, nhưng cứ đến cuối tháng là tôi rất sợ vì đến kỳ đóng tiền nhà. Cũng may mắn là chủ nhà hiểu và thông cảm cho hoàn cảnh của mình, cho nợ 2-3 tháng mới trả một lần, thậm chí có tháng còn không lấy tiền nhà hay tiền điện nước”.
Tủi thân nhất vẫn là những lúc con ốm, không có ai ở bên, một mình đi lại vất vả, chị phải chạy đôn chạy đáo đưa con đi viện, chăm sóc con. “Nhiều khi cảm thấy mình khó có thể vượt qua được. Những chông chênh, vất vả, tủi thân thì hầu như thường trực mỗi ngày. Sau này, khi mình có tuổi rồi, tâm lý và cảm xúc cũng vững vàng hơn mới bớt đi những cảm xúc đó”.
Chị nói, khó khăn là không thể kể hết, nhưng sau cùng khi nhìn lại, chị vẫn cảm thấy biết ơn quyết định giữ lại con ngày ấy. “Nếu cho chọn lại, tôi cũng vẫn sẽ làm như thế”. Bây giờ, cậu con trai của chị đã là sinh viên năm thứ 2 một trường đại học ở TP. Vinh.
Xưởng may của chị sản xuất hàng thời trang may kỹ và cao cấp. Ảnh: NVCC Xưởng may của chị hiện có 10 nhân công là người khuyết tật, thu nhập mỗi người từ 3,5 đến 8,5 triệu đồng/tháng. Hiện tại, xưởng của chị đang cung cấp các sản phẩm thời trang cho 5 cửa hàng ở Nghệ An và Hà Tĩnh, mỗi tháng sản xuất 420-450 sản phẩm.
Mới đây, để tận dụng nguồn vải vụn của xưởng may, chị có ý tưởng sản xuất các sản phẩm túi xách, đồ trang trí nhỏ xinh để tăng thu nhập cho người lao động cũng như hạn chế rác thải ra môi trường.
Do đang dồn hết vốn cho xưởng may nên ý tưởng này của chị mới đang ở giai đoạn ban đầu, chưa có điều kiện mở rộng thị trường. Tuy nhiên, mới đây ý tưởng đã giành nhiều hạng mục giải thưởng trong cuộc thi Phụ nữ khởi nghiệp do Hội Liên hiệp phụ nữ Việt Nam tổ chức.
“Đơn vị tài trợ đã cam kết sẽ đầu tư gần 100 triệu đồng để mở cửa hàng giới thiệu sản phẩm và bán các sản phẩm may mặc từ vải vụn trong thời gian tới”, chị Hoa cho biết.
Không chỉ tất bật với công việc ở xưởng may, chị Hoa còn đảm nhận vị trí Phó Chủ nhiệm Câu lạc bộ phụ nữ và bé gái khuyết tật tỉnh Nghệ An.
Có cơ hội tiếp xúc với nhiều chị em khuyết tật, chị Hoa rất thấu hiểu những tâm tư, trở ngại của họ trong việc hoà nhập với cộng đồng. Chị chia sẻ: “Một trong những vấn đề lớn nhất chính là từ bản thân người khuyết tật, họ vẫn còn tự ti, mặc cảm về bản thân. Điều đó khiến họ không nhận ra năng lực của mình. Nhưng nguyên nhân của chuyện này cũng là do tác động kép của những thành kiến – thành kiến về việc không coi trọng phụ nữ, và phụ nữ khuyết tật còn bị coi thường hơn, nhất là ở những khu vực nông thôn, vùng sâu vùng xa”.
Một lý do khác là sự thiếu tin tưởng của chính những người thân dành cho thành viên khuyết tật trong gia đình. “Có em chia sẻ với tôi rằng bố mẹ sợ em ra đường nguy hiểm nên cố giữ ở trong nhà, khiến em không được tiếp xúc với ai. Hay có em lại tâm sự, gia đình có đám cưới nhưng không cho em đi rước dâu vì sợ không may mắn, đội hình không đẹp. Em phải ở nhà, buồn rồi khóc. Những lúc ấy, tôi lại phải động viên các em, cũng như nói chuyện với bố mẹ các em. Chuyện thay đổi thành kiến cần rất nhiều thời gian nhưng mình cứ cố gắng làm rồi cũng sẽ có kết quả”.
Tham gia câu lạc bộ và nhận dạy nghề miễn phí cho phụ nữ khuyết tật ngay tại xưởng may, chị Hoa tâm sự, đôi khi chị không chỉ là thầy mà còn là chị, là mẹ với các em, các cháu nhỏ tuổi.
Ước mơ của chị trong thời gian tới là mở được một lớp dạy nghề miễn phí có quy mô lớn hơn cho phụ nữ, trẻ em gái khuyết tật để các em có một công việc ổn định, độc lập được trong cuộc sống sau này.
Sản phẩm sản xuất từ vải vụn của xưởng. Ảnh: NVCC Ý tưởng mở cửa hàng giới thiệu và bán các sản phẩm may mặc từ vải vụn của chị đã được đầu tư gần 100 triệu đồng. Ảnh: NVCC Chị Như Hoa (thứ 3 từ trái sang) nhận giải thưởng trong cuộc thi Phụ nữ khởi nghiệp năm 2020. Ảnh: NVCC Chị Hoa hiện là Phó Chủ nhiệm Câu lạc bộ phụ nữ và bé gái khuyết tật tỉnh Nghệ An. Ảnh: NVCC Cậu bé một tay năm xưa giờ thành nhà thiết kế thời trang có tiếng
Khuyết cánh tay trái nhưng Nguyễn Minh Thái chọn một nghề mà ít người khuyết tật dám chọn và có thể làm được: Nhà thiết kế thời trang.
" alt="Người phụ nữ vượt biến cố cuộc đời, khởi nghiệp với hai bàn tay trắng" /> - Sáng ngày 30/10, tại Hà Nội, Tổng cục Quản lý thị trường đã ký quy chế phối hợp với Tổng cục Du lịch nhằm đẩy mạnh ứng dụng công nghệ số, hỗ trợ tiếp nhận phản hồi và xử lý phản hồi của khách du lịch.
Phát biểu tại buổi lễ, ông Nguyễn Trùng Khánh - Tổng cục trưởng Tổng cục Du lịch, nhấn mạnh, du lịch là ngành kinh tế tổng hợp, liên quan đến nhiều ngành, lĩnh vực khác.
Lễ ký kết quy chế phối hợp và ra mắt ứng dụng đảm bảo quyền lợi cho khách du lịch Trong 5 năm qua, du lịch Việt Nam đã có những bước tăng trưởng đột phá về cả khách quốc tế lẫn khách nội địa, du lịch đóng góp trực tiếp khoảng 9,2% GDP. Tuy nhiên ở một số nơi vẫn xảy ra tình trạng khách du lịch bị ép giá, lừa đảo, quảng cáo không đúng chất lượng, mất an toàn vệ sinh thực phẩm…
Vì vậy, Tổng cục Du lịch và Tổng cục Quản lý thị trường tiến hành ký kết Quy chế phối hợp trong việc đẩy mạnh ứng dụng công nghệ số, hỗ trợ tiếp nhận phản hồi và xử lý phản hồi của khách du lịch.
Ứng dụng ‘Du lịch Việt Nam an toàn’ được triển khai theo chỉ đạo của Lãnh đạo Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch. Ứng dụng này cho phép hai Tổng cục dễ dàng trao đổi thông tin, dữ liệu, phối hợp tiếp nhận phản hồi và xử lý phản hồi của khách du lịch.
Ông Trần Hữu Linh - Tổng cục trưởng Tổng cục Quản lý thị trường, nhấn mạnh, thông qua ứng dụng ‘Du lịch Việt Nam an toàn’ của Tổng cục Du lịch, Tổng cục Quản lý thị trường có thể nhanh chóng tiếp nhận những phản hồi của du khách và kịp thời xử lý ngay nhằm bảo vệ quyền lợi của du khách.
Đồng thời khẳng định đây là một nền tảng số rất quan trọng để bảo đảm sự an toàn và quyền lợi của khách du lịch trong thời gian tới.
Ứng dụng ‘Du lịch Việt Nam an toàn’ sẽ giúp du khách có trải nghiệm tốt đẹp trong các chuyến du lịch tại Việt Nam Theo Quy chế phối hợp, với mục tiêu phát huy vai trò, trách nhiệm của từng cơ quan trong việc đẩy mạnh ứng dụng công nghệ số, lấy khách du lịch làm trọng tâm và góp phần nâng cao vị thế của Du lịch Việt Nam trên trường quốc tế, Tổng cục Du lịch và Tổng cục Quản lý thị trường thống nhất nội dung phối hợp chủ yếu như sau:
1. Tiếp nhận và xử lý những phản hồi liên quan đến các hành vi kinh doanh hàng hóa nhập lậu; sản xuất, buôn bán hàng giả, hàng cấm, hàng hóa không rõ nguồn gốc xuất xứ; hành vi xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ; hành vi vi phạm pháp luật về chất lượng, đo lường, giá, an toàn thực phẩm; hành vi vi phạm pháp luật về bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng và các hành vi gian lận thương mại theo quy định của pháp luật;
2. Thống nhất trao đổi thông tin, tài liệu, dữ liệu về các phương thức, thủ đoạn hoạt động xâm phạm quyền lợi của khách du lịch;
3. Phối hợp trong việc đẩy mạnh ứng dụng công nghệ số, hỗ trợ tiếp nhận phản hồi và xử lý phản hồi của khách du lịch. Đồng thời, phối hợp trong tuyên truyền, phổ biến, giáo dục pháp luật cho người dân trên phạm vi cả nước;
4. Chú trọng xây dựng, phát triển ứng dụng dùng chung trên nền tảng số và công nghệ tiên tiến để có thể tiếp nhận phản hồi và xử lý phản hồi của khách du lịch;
5. Ưu tiên, khuyến khích ứng dụng công nghệ theo mô hình tiên tiến của thế giới do hai bên phát triển.
Chuyện chưa kể về nhà thờ hơn 100 tuổi nằm trên mỏm núi hình con rùa
Nhà thờ cổ ở thôn Đồng Chiêm (An Phú, Mỹ Đức, Hà Nội) được xây dựng cách đây hơn 100 năm. Ngay trước cửa nhà thờ có đôi nghê đá quay mặt ra ngoài.
" alt="Ra mắt ứng dụng đảm bảo quyền lợi cho khách du lịch" />
- ·Nhận định, soi kèo Persiku Kudus vs Persewar Waropen, 15h00 ngày 28/1: Khách ‘tạch’
- ·Check in ‘búp măng Noel’ siêu độc ở Ecopark
- ·'Tích phân, đạo hàm chỉ nên học để biết'
- ·Lời chúc Giáng sinh bằng tiếng Anh ngọt ngào tặng người thân yêu 2020
- ·Nhận định, soi kèo Burnley vs Leeds United, 3h00 ngày 28/1: Khó thắng
- ·Vụ đánh hai thiếu niên ở trường học: Bảo vệ dân phố có quyền đánh người?
- ·Làm thế nào để đối mặt với những thành viên 'khó ưa' trong gia đình
- ·Chuyện khó tin về người đàn ông sống dưới gầm cầu suốt 20 năm
- ·Nhận định, soi kèo Al Nasr vs Dhofar, 23h15 ngày 28/1: Khách tự tin
- ·Trường Archimedes, Ngôi sao Hà Nội, Newton thông báo tuyển sinh lớp 6