Thế giới

Truyện Đã Nhiều Năm Như Thế

字号+ 作者:NEWS 来源:Thời sự 2025-02-05 02:58:42 我要评论(0)

Mùa Đông Nam Kinh [1] đổ mưa,ệnĐãNhiềuNămNhưThếbóng chuyền nam có một loại phong thái lạnh lùng rất bóng chuyền nambóng chuyền nam、、



Mùa Đông Nam Kinh [1] đổ mưa,ệnĐãNhiềuNămNhưThếbóng chuyền nam có một loại phong thái lạnh lùng rất riêng.


Tần Hoài Bát Diễm [2], Kim Lăng [3] mưa khói, chuyện cũ lục triều [4] trôi theo dòng nước chảy.


([1] Nam Kinh: Thành phố thủ phủ của tỉnh Giang Tô, Trung Quốc. Từng là kinh đô ở một số thời kì lịch sử.


[2] Tần Hoài Bát Diễm: Tần Hoài là tên một con sông chảy qua tỉnh Giang Tô. "Tần Hoài Bát Diễm" chỉ 8 vị ca kĩ nổi tiếng trên sông Tần Hoài vào cuối triều Minh đầu triều Thanh, theo sách "Bản Kiều Tạp Kí" ghi lại thì gồm có: Liễu Như Thị, Cố Hoàng Ba, Mã Tương Lan, Trần Viên Viên, Khấu Bạch Môn, Biện Ngọc Quỳnh, Lý Hương Quân và Đổng Tiểu Uyển.


[3] Kim Lăng: Tên gọi cũ của Nam Kinh.


[4] Lục triều (222 – 589): Thường chỉ 6 triều đại ở phương Nam Trung Quốc từ thời Tam Quốc cho tới thời nhà Tùy, gồm có Tôn Ngô, Đông Phổ, Nam Triều Tống, Nam Triều Văn, Nam Triều Lương và Nam Triều Trần.)


Thành phố này đã chứng kiến sự sụp đổ của vương triều và lớp lớp các tòa nhà chọc trời nối nhau mọc lên, phồn hoa lụi tàn bình thản tựa tiếng thở dài của chính nó. Huy hoàng hay đổ nát, rực rỡ hay điêu tàn, tất thảy đều ảm đạm qua đi.


Cơn mưa rả rích khiến miếu Phu Tử tĩnh lặng hơn rất nhiều. Khu chợ huyên náo cạnh bên thời khắc này không còn vẻ ồn ào hỗn loạn, những mảnh rác bị gió thổi bay rồi lại cùng nước đọng dính chặt xuống mặt đường, bầu không khí ẩm ướt làm tan bớt đi thứ mùi như đậu phụ thối, cũng đuổi bớt đi những du khách chụp ảnh lưu niệm nhốn nháo trên cầu.


Trần Kiến Hạ đứng bên bờ sông Tần Hoài, nghi hoặc nhìn đôi rồng khổng lồ uốn lượn ở phía đối diện.


Vừa nãy người tài xế taxi tán chuyện phiếm với cô, hỏi cô tới đây đi công tác hay tới để gặp bạn bè.


"Không phải đi công tác. Tôi cũng không có bạn bè ở đây."


Từ trước tới nay, Trần Kiến Hạ chưa từng có bạn bè. Người mẹ và em trai ngày trước chỉ một mực muốn tránh xa cô giờ lại thường xuyên gọi điện hỏi han, thân mật mà tự nhiên. Những chuyện của quá khứ đều bị thời gian làm cho phai màu, huyết thống là thứ không thể nào xóa bỏ, và hiện tại nó càng ngày càng chứng minh được sức mạnh của mình. Chỉ còn bọn họ là vẫn ở bên cô.


Người quan trọng càng ngày càng ít. Những người còn lại, cũng ngày càng trở nên quan trọng.


Cô men theo bờ đá chậm rãi tiến về phía trước, đọc thầm từng cái tên được điêu khắc, nhập tâm nghiền ngẫm sự huyền diệu trong từng phiến đá. Năm ấy cô đã từng mua một chiếc quạt nan ở phủ Tổng thống [5], mặt phải đề chữ "Thiên Hạ Vi Công", mặt trái đề chữ "Bác Ái", thậm chí còn cầm nó theo suốt nửa ngày thăm quan ở miếu Phu Tử, đứng bên bờ đá vừa mới được khánh thành, dùng quạt làm đạo cụ diễn các nhân vật được khắc tên trên vách đá. Cô diễn Liễu Như Thị [6], anh diễn Đường Dần [7], nhập vai như thật, khiến người qua đường lũ lượt đứng lại để chụp ảnh.


([5] Phủ Tổng thống: Phủ Tống thống Nam Kinh nằm ở đường số 292 khu Huyền Vũ thành phố Nam Kinh, là kiến trúc từ thời kì dân quốc được bảo tồn có quy mô lớn nhất.


[6] Liễu Như Thị: Một trong "Tần Hoài Bát Diễm" – xem chú thích số 2.


[7] Đường Dần (6/3/1470 – 7/1/1524): Nhà thư pháp, họa sĩ, thi nhân nổi tiếng thời Minh.)


Cô đứng trước tượng đá thoáng ngẩn ngơ, cũng có chút tiếc nuối.


Khung cảnh đẹp như vậy mà cô lại không có lấy một tấm ảnh kỉ niệm. Bọn họ của năm đó đều đã bị máy ảnh của những người xa lạ mang đi, cũng không biết đã đi về phương trời nào.


Con đường bên bờ sông không dài lắm, cô đi một lát đã tới điểm cuối, ngẫm nghĩ một hồi, cô bỏ ra 60 tệ mua một tấm vé vãn cảnh bằng thuyền.


Người bán vé nói với cô 10 phút nữa thuyền mới khởi hành. Cô tỏ ý bằng lòng chờ đợi.


Người đàn ông ở chỗ bán vé nhìn thấy cô gái trước mặt cầm một chiếc ô giấy dầu thì khóe miệng cong lên, định bắt chuyện mấy câu, song lại bị ánh mắt lạnh lùng của Kiến Hạ chặn đứt ý định.


Trần Kiến Hạ cũng ngẩng đầu nhìn chiếc ô giấy dầu màu xanh, rất nặng, chất lượng cũng không tốt chút nào. Lúc trời vừa đổ mưa cô đã mua nó ở cửa hàng bán đồ lưu niệm trong khu chợ, giá không hề rẻ, dẫu đã biết chắc là bị chặt chém một vố nhưng cô vẫn không tính toán.


Từ nhỏ Trần Kiến Hạ đã không thích tính toán, chỉ là trước đây cô đã từng bất đắc dĩ phải tính toán, vật lộn chiến đấu với sự sĩ diện của chính bản thân. Giờ đây đã độc lập trưởng thành, ở một mức độ nhất định không còn bị tiền bạc bức bách, cảm giác tự do này thoải mái vô cùng. Có phải bị hớ rồi hay không, sớm đã biến thành ý nghĩ chỉ lưu lại trong giây lát.


Chỉ là thật đáng tiếc. Cô nhìn đăm đăm những vết bẩn và vết keo trên tán ô, khẽ khàng cau mày. Anh rất không thoải mái với những lời lải nhải của cô, thế nhưng vào thời khắc trời đổ mưa, anh lại kéo tay cô cùng chạy đến bên bờ sông Tần Hoài, nhét chiếc ô vào tay cô.


Chiếc ô ấy trong kí ức hoàn mỹ đến như vậy. Sau này đã bị cô ném đi đâu mất rồi?


"Được rồi được rồi, không phải em muốn diễn 'Hồng Lâu Mộng' ư? Diễn đi diễn đi, em gái Lâm [8], lúc này em nên nôn ra máu rồi, action!"


([8] Em gái Lâm: Ý chỉ Lâm Đại Ngọc - nhân vật chính trong bộ tiểu thuyết "Hồng Lâu Mộng", nổi tiếng với tính cách yếu đuối, hay khóc, đa sầu đa cảm.)


Có phải anh đã từng nói như vậy hay không?


Chiếc ô giấy dầu gợi lại một số hồi ức, song cũng làm mờ đi một số khác.


Người đàn ông bán vé gõ gõ vào cửa sổ, khiến Trần Kiến Hạ bừng tỉnh.


"Khách ít quá, cô đừng ngồi nữa, bọn họ cũng không muốn một lượt đi chở ít người thế này."


1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
HAGL là đội bóng duy nhất không tham dự cuộc họp với VPF để bàn phương án tổ chức V-League, theo lệnh của bầu Đức. Người đứng đầu đội bóng phố Núi cho rằng, đây là thời điểm toàn dân chống dịch, mức độ cách ly tăng cao từng ngày thì tâm trí gì mà bàn chuyện đá bóng trở lại?

Bầu Đức chỉ trích: "Tôi cho rằng việc VPF cố tính chuyện tiếp diễn V-League vào lúc này, ngoài chuyện thiếu ý thức trách nhiệm với cộng đồng, còn để thể khâu oai không đúng lúc đúng chỗ.

{keywords}
Sân tập của HAGL không bóng người

Việc chính của cả xã hội bây giờ là đẩy lùi Covid-19, chẳng ai quan tâm đến bóng đá nếu cuộc sống đang gặp nhiều khó khăn vì dịch bệnh. Bóng đá chỉ là giải trí cho xã hội, không thể cho mình quyền đứng trên xã hội".

Sau những tuyên bố căng thẳng với VPF, bầu Đức đã yêu cầu CLB HAGL dừng tập để chống dịch Covid-19. Tất cả các cầu thủ đội một HAGL, học viên của Học viện bóng đá HAGL cùng các lớp năng khiếu (khoảng hơn 250 học viên) buộc phải đóng quân tại Hàm Rồng (Gia Lai).

{keywords}
 
{keywords}
HAGL "cửa đóng then cài", nói không với V-League

Trung tâm Hàm Rồng hiện tại đang "nội bất xuất, ngoại bất nhập". Trưởng đoàn bóng đá HAGL Nguyễn Tấn Anh cho biết nếu như một số đội bóng ở V-League cho cầu thủ về gia đình thì HAGL lại cấm trại ở nơi xa dân cư. HAGL sau khi dừng tập cũng chưa nghĩ tới chuyện thi đấu ở V-League khi tình hình dịch bệnh vẫn đang có diễn biến phức tạp.

Liên quan đến cuộc họp của VPF trước đó, VPF đề xuất  tổ chức LS V-League 2020 thi đấu tại 7 SVĐ phía Bắc, không có khán giả và chỉ có khoảng 100-200 người làm nhiệm vụ. 8 đội bóng đồng ý với đề xuất này,3 đội phản đối là Nam Định, Quảng Nam và SHB Đà Nẵng, còn lại không có ý kiến.

Video Viettel 3-3 HAGL:

Huy Phong

" alt="Bầu Đức lệnh HAGL dừng tập luyện để chống dịch Covid" width="90" height="59"/>

Bầu Đức lệnh HAGL dừng tập luyện để chống dịch Covid

Nguyễn Văn Vinh là nhân vật trong bài viết “Cần gấp 90 triệu đồng cứu cậu bé 14 tuổi bị uốn ván nghiêm trọng”, được Báo VietNamNet đăng tải ngày 20/8 vừa qua.

Vinh bị nhiễm trùng uốn ván nghiêm trọng sau tai nạn giao thông. Theo bác sĩ trực tiếp điều trị, em phải thở máy, dùng thuốc kiểm soát gồng giật và điều trị nhiễm trùng bằng thuốc kháng sinh. Chi phí điều trị cao vì em chưa có bảo hiểm y tế.

Vinh là con thứ 4 và là con út của chị Trang với người chồng đầu. Lúc sinh thêm Vinh, những bất đồng của cha mẹ em cũng lên đến đỉnh điểm rồi chia tay, mỗi người mỗi ngả. Hai anh chị lớn của em được gửi về nhà ông bà ngoại ở Vĩnh Long. Vinh và anh trai kế ở với mẹ tại căn nhà trọ ở Long An, về sau, chỉ còn mình em.

{keywords}
Nhờ có tấm lòng của các nhà hảo tâm, Vinh đã không còn đơn độc trên hành trình chống chọi bệnh tật nữa.

Mẹ đi bước nữa khi Vinh còn non nớt, dù vậy, em vẫn là một đứa trẻ ngoan ngoãn. Hằng ngày ba mẹ đi làm phụ hồ, một mình Vinh ở nhà trông coi các em. Lên 8 tuổi, Vinh được gửi về nhà ngoại để đi học. Nhưng chỉ được nửa năm thì em đòi về vì nhớ mẹ quá.

Dường như trong mái ấm mới của mẹ, Vinh luôn lạc lõng, muốn tìm kiếm hơi ấm gia đình như những đứa trẻ cùng trang lứa khác nhưng không đạt được ước nguyện. Em cứ đi về giữa nhà ngoại và nhà mẹ. Đến lúc 12 tuổi thì bỏ nhà đi bụi, cùng lũ bạn đường phố đi biểu diễn xiếc ở các quán nhậu trên TP.HCM để xin tiền.  

Khi Vinh gặp tai nạn, mẹ em chỉ có 5 triệu đồng để đóng tạm ứng viện phí. Chị nói đợi tìm cách xoay sở, vay mượn, nhưng tính mạng của Vinh chẳng thể chờ lâu.

Sau khi Báo VietNamNet đăng tải bài viết mong bạn đọc chung tay giúp đỡ để cậu bé đáng thương vượt qua nguy hiểm, rất nhiều nhà hảo tâm đã ủng hộ thông qua tài khoản của Báo hoặc trực tiếp đóng viện phí chi Vinh. Tổng số tiền bạn đọc ủng hộ lên tới 287.774.000 đồng.

Hiện tại Vinh vẫn đang được điều trị tích cực tại Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới TP.HCM, dự kiến em sẽ phải điều trị lâu dài. Chúng tôi xin thay mặt Vinh cùng gia đình gửi lời cảm ơn sâu sắc tới bạn đọc Báo VietNamNet đã quan tâm và ủng hộ cho em trong thời điểm nguy cấp.

Khánh Hòa

8 năm ung thư, cậu bé khổ sở giấu mình trong "vỏ kén"

8 năm ung thư, cậu bé khổ sở giấu mình trong "vỏ kén"

Một cậu bé trắng trẻo, bầu bĩnh, đội chiếc mũ lông nép sau cánh cửa đang mở hé nhìn ra. Thấy người lạ, con lập tức lùi lại. Đã 8 năm nay, thế giới của Tài chỉ là những người thân ruột thịt trong gia đình.

" alt="Cậu bé bị uốn ván được bạn đọc ủng hộ gần 300 triệu đồng" width="90" height="59"/>

Cậu bé bị uốn ván được bạn đọc ủng hộ gần 300 triệu đồng