当前位置:首页 > Thể thao > Nhận định, soi kèo AS Monaco vs Auxerre, 1h00 ngày 2/2: Quá khó cho tân binh 正文
标签:
责任编辑:Giải trí
Trời đất như sụp đổ dưới chân chị khi chị cầm chiếc điện thoại lúc 12 giờ đêm và đọc những dòng tin nhắn: "yêu thương ngủ ngon nhé, anh mơ thấy yêu thương...yêu yêu thương thật nhiều". Em có hiểu được cảm giác đó của chị không nhỉ?.
Trong đêm tối ấy chị bấn loạn, cầm điện thoại và gọi điện lại cho số điện thoại ấy.
Đầu dây bên kia là một cô gái giọng gốc Huế nghe máy. Chị hỏi "em là gì của chồng chị mà lại nhắn tin cho chồng chị như vậy?
- Chồng chị là ai?
Chồng chị là :…
- Đó là chồng chị ư?
Đúng, em có biết anh có vợ không?
- Dạ, không chị ơi, em hoàn toàn không biết.
Trời ơi! khi đó từ ghét em chị chuyển qua thương cảm cho em khi bị chồng chị lừa gạt bấy lâu nay mà không biết.
![]() |
Ảnh minh hoạ |
Vậy mà, đang lúc nói chuyện, chồng chị tỉnh dậy và giật cái điện thoại ném nát, anh ấy tát chị một cái. Chưa bao giờ anh ấy đánh chị, vậy mà… khi đó chị như con thú bị thương gào thét, căm phẫn, khổ đau. Chị khóc trong đau đớn và ôm con chặt vào lòng khóc đến ngất đi khi nào không hay.
Sáng mai chị gọi lại cho em, khi đó tôi vẫn thương cảm với em khuyên em buông chồng chị ra để anh về với gia đình, con thơ.
Em nói, chồng chị không xứng đáng với em, em xinh đẹp, học thức cao, trẻ trung hơn và quan trọng em có lòng tự trọng, em thương chị và bé nên em sẽ xa chồng chị.
Chị thơ ngây dại khờ tin vào lời em nói, chị còn thương và coi em như người bạn. Em nói với chị "em hiền và thơ ngây lắm nên ai nói gì em cũng tin, bởi vậy mới bị chồng chị lừa em”. Khi đó thề có trời phật chị thương cảm em thật sự.
Rồi một hôm chồng chị đi tắm, chị lấy máy đọc được những tin nhắn yêu thương của hai người. Vậy là chị lại bị em gạt bấy lâu nay.
Lúc đầu em chưa biết chồng chị có gia đình nên em quen em là kẻ bị hại, là nạn nhân. Còn khi em biết chồng chị đã có gia đình em vẫn bám vào là tự em đã biến em thành "tội nhân".
Chị gọi điện cho em, em không nghe máy, nhắn tin em không trả lời. Không biết em nói gì cho chồng chị mà anh ta gọi điện lại cho chị, mắng chửi chị thậm tệ.
Chị như phát điên lên và gọi điện cho cơ quan em yêu cầu gặp em lúc đó em sợ và mới nói "chị tắt đi em gọi điện lại cho chị".
Em nói em đã cắt đứt với chồng chị, nhưng khi chị đọc lại những tin nhắn thì em im và trở mặt nói với chị "anh ấy đã không còn yêu chị thì chị buông tha anh ấy đi, không có em anh ấy sẽ không sống được đâu".
Tối hôm đó chị và chồng cãi nhau, anh ấy dọn đồ đi bỏ lại chị, con thơ và mẹ anh cho chị nuôi, chăm sóc.
Sinh con mới được một tháng, chị phải chạy đi làm kiếm tiền mua sữa và trang trải cuộc sống. Hàng đêm ôm con vào lòng chị khóc, những giọt nước mắt khổ đau. Chị nén mọi đau khổ vào lòng mà chẳng biết tâm sự cùng ai.
Nhưng rồi cái gì cũng có giới hạn của nó em ạ.
Ngày 30/4, anh ấy không thèm về thăm vợ con, thăm mẹ. Anh ấy nói với mẹ rằng anh phải đi công tác. Nhưng thực chất là đi du lịch cùng em trên Đà Lạt, trong khi chị ở nhà đi làm kiếm từng đồng mua sữa cho con.
Ngày 1/6 quốc tế thiếu nhi, anh ấy không mua nổi cho con nổi một món quà, hay về thăm nó, vì anh ta bận đưa em lên Sài Gòn đi chơi, đi ăn nhà hàng.
Và cũng ngày hôm đó chị như người mất trí không kiểm soát được hành vi của mình, phóng xe ra chợ mua 2 gói thuốc chuột về uống, cũng may mọi người phát hiện và đưa chị đi bệnh viện.
Những ngày đau khổ điên loạn cũng qua đi. Bố mẹ chị, anh chị chị đã từ bắc bay vào ở bên chị, giúp chị vượt qua cơn khủng hoảng đó.
Em à, em mới sinh năm 1989 thôi mà em thật đáng sợ. Chị không biết sau này khi em trưởng thành hơn em sẽ thế nào nhỉ? em tưởng chồng chị yêu em thật ư, đó chỉ là cảm xúc nhất thời thôi, trước sau gì anh ta cũng sẽ bỏ em như những cô gái khác thôi.
Em hãy cứ chìm đắm trong hạnh phúc đó đi, rồi một lúc nào đó em rớt xuống đừng nói chị không thông báo em.
Hôm nay là ngày chị quyết định ly hôn, chị sẽ không níu kéo một người chồng không xứng đáng, một người cha vô trách nhiệm nữa. Hai người hãy cứ tự do yêu nhau nhé.
Cứ yêu đi, khi nào cưới, bước vào cuộc sống gia đình sẽ không còn là màu hồng như em từng mơ tưởng đâu.
Hạnh Thuý(Ghi)
" alt="Gửi em, vợ sắp cưới của chồng chị"/>Ngày 25/9, cô tới tiệm để nối mi kiểu Nga với giá 54 bảng Anh. Jessica cho biết lúc mới làm xong, hàng mi của cô "hoàn toàn tuyệt đẹp". Nhưng hai ngày sau, tỉnh dậy vào buổi sáng, cô hoảng hốt khi thấy hai mắt mình sưng húp.
Cô gái 25 tuổi sợ hãi khi hai mí mắt dính chặt vào nhau, mắt rất đau và ngứa, nước mắt chảy liên tục và gần như không nhìn thấy gì.
Jessica nhanh chóng đi khám và được bác sĩ thông báo đã bị mòn giác mạc, lập tức phải tháo hàng mi giả xuống.
![]() ![]() |
Hình ảnh trước và sau khi mắt của cô nàng bị đau do keo nối mi. |
"Bắc sĩ đã mất một tiếng rưỡi đồng hồ để gỡ từng cọng mi giả xuống vì tôi chảy nước mắt liên tục khiến những sợi mi giả cứng lại. Tôi đau đớn, nằm đó khóc như một đứa trẻ", cô kể với Daily Mail.
Đêm trước ngày sinh nhật, cô đã đi tiệc tùng với bạn bè. Khi ấy, mắt cô đã bắt đầu đỏ nhưng không có cảm giác khó chịu. "Sáng hôm sau, cảm giác đau đớn ập đến khiến tôi bật dậy khỏi giường và lấy gương soi, mắt tôi sưng lên như vừa bị đấm. Nước mắt giàn giụa. Ngày sinh nhật của tôi đã bị phá hỏng hoàn toàn".
![]() |
Một tuần sau mắt cô mới trở lại bình thường. |
Vài ngày sau khi đi khám, hai mí mắt của Jessica vẫn dính chặt vào nhau khiến cô không thể nhìn được thứ gì. Cô đã sợ hãi vì nếu không kịp thời đi khám, có thể đã bị mù.
"Tôi bị trầy giác mạc do dụi mắt và đã được tiêm thuốc mỡ kháng sinh", cô kể.
Những ngày chưa bình phục, cô dùng thuốc theo đơn. Phần lớn thời gian cô nằm im trên giường, nếu muốn ra ngoài hay làm việc gì, cô phải đeo băng bịt mắt trái và có một người dẫn đường để hỗ trợ.
Sau một tuần, mắt cô mới có thể trở lại trạng thái bình thường. Cô gái trẻ hy vọng thông qua câu chuyện của mình có thể nâng cao nhận thức của mọi người về những tác dụng phụ mà keo dán mí có thể gây ra.
"Phần mí mắt trên của tôi còn hơi đau và ngứa, nhưng thị lực không bị tổn hại và có thể mở mắt bình thường. Trước đây tôi từng nối mi nhưng không gặp trường hợp nào như lần này. Tôi không biết sau này có thể làm lại hay không".
Theo Zing
Zara Rutherford, 19 tuổi, mang hai dòng máu Anh và Bỉ đã bắt đầu hành trình với mục tiêu trở thành người phụ nữ trẻ nhất bay một mình vòng quanh thế giới.
" alt="Cô gái Anh suýt bị mù vì nối mi"/>Nhận định, soi kèo Atletico San Luis vs Pumas UNAM, 08h00 ngày 3/2: Nối dài mạch thắng
Tôi mới kết hôn được 2 năm. Hiện tôi và vợ chưa sinh con vì vẫn đang sống mỗi người một nơi. Vợ tôi làm giáo viên ở thành phố - gần nhà cô ấy. Còn tôi làm quản lý cho một nhà máy sản xuất bao bì ở quê, gần nhà bố mẹ tôi. Hai nhà cách nhau 45km.
Tôi muốn xin chuyển công tác cho vợ để cả nhà sống cùng với nhau. Tuy nhiên, vợ tôi không thích sống ở quê và cũng không thích sống với bố mẹ chồng.
Vợ muốn tôi chuyển việc, ra phố mua đất xây nhà để phát triển tương lai. Sau này các con đi học cũng thuận tiện hơn.
Việc vợ lo lắng cho tương lai của các con là hoàn toàn hợp lý nhưng để mua đất xây nhà ở phố thì tôi chưa đủ khả năng. Bố mẹ tôi cũng không khá giả nên sẽ không hỗ trợ được các con nhiều.
Hôm vừa rồi, bố vợ gọi tôi về ăn cơm và bàn chuyện. Bố nói, sẽ cho chúng tôi tiền mua nhà.
Tuy nhiên, hai vợ chồng phải ở thành phố, gần nhà bố mẹ vợ. Nhà bố mẹ chỉ có 2 cô con gái, vợ tôi là cả nên sau này việc lớn nhỏ trong nhà hai vợ chồng phải đứng ra gánh vác. Khi bố mẹ mất đi, vợ chồng tôi cũng phải lo thờ cúng, hương khói...
Vợ tôi đồng ý rất nhanh. Nhưng tôi xin phép được suy nghĩ thêm.
Thú thật, tôi luôn xác định sẽ cùng vợ gánh vác mọi việc trong nhà cô ấy. Cũng như cô ấy sẽ phải cùng tôi gánh vác việc nhà chồng. Tuy nhiên, khi thấy bố mẹ vợ ra điều kiện rồi mới cho tiền mua nhà thì tôi thấy rất tự ái.
Tôi đã tâm sự chuyện này với vài người bạn. Bọn họ nói, kể cả tôi không nhận nhà thì sau này, những việc lớn nhỏ trong nhà vợ, tôi cũng phải lo. "Như vậy, chả việc gì mà không nhận", bạn tôi nói.
Thế nhưng, tôi vẫn thấy khó nghĩ. Bố mẹ tôi chỉ có mình tôi là con trai. Tuy không có tiền của để bù trì cho tôi nhưng trong thâm tâm bố mẹ cũng không muốn tôi quá phụ thuộc nhà vợ.
Năm ngoái, khi thấy vợ chồng tôi phải ở mỗi người một nơi, bố vợ đã có ý muốn tặng cho tôi một chiếc ô tô để hàng ngày đi về với vợ. Bố đẻ tôi biết chuyện khuyên tôi không nên nhận món quà đắt giá như vậy. Ông nói, nếu cần xe để đi lại, tôi nên tích cóp hoặc vay mượn để mua.
Nay, nếu biết tôi vì tiền mua nhà mà mọi việc đều phải theo ý bố vợ chắc bố mẹ tôi sẽ rất buồn. Còn tôi, nếu nhận nhà của bố mẹ vợ cho, liệu sau này có nhiều điều khó xử hay không?
Tôi nên quyết định như thế nào? Có ai từng ở hoàn cảnh như tôi không? Xin hãy cho tôi lời khuyên.
Tôi xin cảm ơn.
Độc giả giấu tên
Bị bố vợ tương lai đuổi khỏi cửa, chàng trai sang nhà hàng xóm tìm hiểu thì biết chuyện vợ sắp cưới đã lên chức bà ngoại từ mấy năm nay.
" alt="Bố vợ cho tiền mua nhà nhưng lại đề nghị điều khó xử"/>Ăn rau, trái cây thường xuyên
Trái cây và rau giàu dưỡng chất cần thiết cho cơ thể hoạt động bình thường. Các chất oxy hóa, chống viêm góp phần giảm nguy cơ mắc bệnh mạn tính như tim mạch, tiểu đường. Người trưởng thành nên ăn khoảng 300 g rau, 200 g trái cây mỗi ngày. Ngoài ăn trực tiếp có thể ép lấy nước hoặc xay sinh tố rau, trái cây để gia tăng hương vị.
Tăng cường các loại hạt
Các loại hạt cung cấp chất béo có lợi cho sức khỏe, protein thực vật, chất xơ, chất chống oxy hóa, vitamin và khoáng chất như kali, magiê. Theo Viện Tim, Phổi và Máu Quốc gia Mỹ, hội chứng chuyển hóa là một nhóm các tình trạng làm tăng nguy cơ mắc bệnh tim, tiểu đường, đột quỵ...
Năm 2021, Bệnh viện Đại học Helsinki, Phần Lan, theo dõi hơn 1.050 đàn ông và phụ nữ mắc hội chứng chuyển hóa trong một năm. Kết quả cho thấy nhóm người ăn nhiều hạt có thể giảm các tình trạng của hội chứng này như giảm chất béo trung tính, huyết áp, vòng eo, cân nặng.
Để tiêu thụ nhiều hạt hơn, bạn có thể ăn trực tiếp, ăn cùng sữa chua, thêm vào món salad, xay uống cùng sinh tố, nấu súp, làm bánh.
Sau khi thử và thấy thích một chiếc váy, người vợ cầm ra chỗ chồng với vẻ mặt hào hứng. Nhưng khi biết chiếc váy có giá 700 tệ (khoảng 2,5 triệu đồng), người đàn ông tỏ vẻ bực bội. Anh nói rằng, chiếc váy quá đắt và muốn vợ trả lại cửa hàng.
Người vợ rất thích chiếc váy nên không muốn trả lại. Nhân viên bán hàng đã thuyết phục người đàn ông rằng, vợ anh mặc chiếc váy thực sự đẹp và 700 tệ không phải là đắt.
Người vợ cũng liên tục nói: “Anh cho em mua”. Bất ngờ, người đàn ông bỏ đứa trẻ trên tay xuống và tát liên tiếp vào mặt vợ.
Thấy bố đánh mẹ, đứa trẻ sợ hãi khóc thét. Một khách hàng ở đó phải kéo bé sang một bên và dỗ dành. Nhân viên bán hàng và những khách khác thì ra sức can ngăn người đàn ông.
Đánh vợ xong, người đàn ông lao ra khỏi cửa hàng với vẻ mặt tức giận, bỏ lại vợ con.
![]() |
Đoạn video lan truyền đã thu hút sự chú ý của nhiều người dùng mạng. "Thế mới thấy tầm quan trọng của việc độc lập tài chính. Phụ nữ có tiền thì có thể mua bất cứ thứ gì mình muốn mà không cần chồng phải đồng ý”, một ý kiến được nhiều người đồng tình.
Tuy vậy, không ít người phân tích rằng, nhiều phụ nữ cũng muốn độc lập tài chính nhưng sau khi sinh nở, không có ai phụ giúp nên họ phải ở nhà chăm sóc con cái và làm nội trợ.
Nếu là người chồng có trách nhiệm, anh ta sẽ hiểu, việc nội trợ là không dễ dàng gì. Vì vậy, cô ấy xứng đáng được yêu chiều. Trong trường hợp này, chỉ có thể nói rằng, người chồng quá keo kiệt và nóng nảy. Chiếc váy 700 tệ có thể hơi đắt so với những gia đình có kinh tế bình thường nhưng vì cô ấy là vợ mình, là người đã sinh con cho mình nên chuyện ‘nghiến răng’ mua cho vợ cũng rất đáng.
Một số ý kiến lại cho rằng, sau khi có con việc tiêu dùng cần được cân nhắc sao cho phù hợp với hoàn cảnh kinh tế của từng gia đình. 700 tệ không phải là số tiền lớn nhưng cũng là một số tiền không nhỏ với một số nhà. Mặc dù vậy, người chồng cũng không nên đánh vợ.
Anh ta có thể dùng cách khác để thuyết phục vợ không mua chiếc váy ấy. Hành vi bạo lực không những khiến người vợ bị tổn thương mà còn ảnh hưởng rất nhiều đến tâm lý của đứa trẻ.
Linh Giang(Theo Sohu)
Khi được hỏi, cậu bé 9 tuổi khóc và nói rằng, cậu đã sống lang thang ngoài đường nửa tháng nay.
" alt="Vì chiếc váy hơn 2 triệu, chồng đánh vợ ngay giữa cửa hàng"/>