Seok Jun-ho bắt đầu thực hiện “giấc mơ Mỹ” khi di cư từ Hàn Quốc sang Los Angeles cùng vợ và 2 con vào năm 2010. Ở tuổi 47,ườiHànQuốcchángiấcmơMỹlạiquayvềquêviếtgiấcmơHàlịch âm năm 2023 anh thành lập một công ty dịch vụ hậu cần và sớm có được quốc tịch Mỹ.
Ở ngoài nhìn vào thì thấy anh đang có mọi thứ mà mình từng mơ ước. Anh có nhà, có công ty, có cơ hội để sống ở “vùng đất của tự do”, nhưng ngay cả khi đang sống ở California - khu vực có người Hàn Quốc sinh sống nhiều nhất trên nước Mỹ, Seok vẫn thấy nhớ quê nhà.
“Tôi có thể ăn kim chi hay thịt nướng Hàn Quốc bất cứ khi nào tôi muốn, ngay trong khu phố tôi ở” - anh nói. “Nhưng cảm giác đó không giống như đang ăn ở quê nhà”.
Không chỉ chuyện ẩm thực, Seok còn nhớ cả văn hoá cộng đồng của người Hàn Quốc. Anh than phiền về việc thiếu các cuộc tụ họp và các câu lạc bộ anh có thể tham gia ở Mỹ.
Seok Jun-ho quyết định trở về Hàn Quốc sau 8 năm thực hiện "giấc mơ Mỹ".
Một yếu tố khác đè nặng tâm trí của vợ chồng anh là vấn đề chăm sóc sức khoẻ khi họ đang toan về già.
“Ở Mỹ, chúng tôi cần mua thuốc dự trữ đề phòng trường hợp khẩn cấp. Còn ở Hàn Quốc, bạn dễ dàng đến bệnh viện ngay cả lúc nửa đêm” - Seok nói.
“Thêm vào đó, các dịch vụ y tế của Hàn Quốc rất rẻ so với Mỹ”.
Vì những lý do đó mà năm 2018, 2 vợ chồng Seok đã bán nhà ở Mỹ và quyết định trở về Hàn Quốc, mặc dù họ vẫn giữ quốc tịch Mỹ. Để dễ dàng tái định cư, họ đã mua một căn hộ ở khu Songdo American Town - một dự án nhà ở trị giá 500 triệu USD ở thành phố Incheon. Khách hàng mục tiêu của họ là những người Mỹ gốc Hàn muốn trở về quê hương sinh sống.
Songdo American Town là đứa con tinh thần của Kim Dong-ok, một cựu phóng viên, trở về Hàn Quốc vào năm 2012 sau 50 năm sống ở Mỹ.
“Sau khi dành phần lớn cuộc đời ở Mỹ, tôi biết mình muốn trở về Hàn Quốc để nghỉ hưu” - ông Kim nói. “Và tôi biết rằng nhiều người Mỹ gốc Hàn cũng có mong muốn tương tự”.
Tất cả 830 căn hộ mà công ty ông Kim đã hoàn thiện trong giai đoạn 1 của dự án đã được bán hết. Vì thế, ông đã mở rộng giai đoạn 2 trị giá 600 triệu USD với hơn 500 căn hộ tiếp theo. Giai đoạn 3 cũng đang được thực hiện nhờ nhu cầu của khách hàng.
“Khi bạn già đi ở Mỹ, bạn sẽ vào viện dưỡng lão, nhưng ở đây, bạn có quá nhiều thứ để làm cùng với gia đình, bạn bè” - ông Kim chia sẻ.
Ông Yoon In-jin, giáo sư xã hội học ở ĐH Hàn Quốc, nguyên chủ tịch Hiệp hội Nghiên cứu người Hàn Quốc ở nước ngoài, cho rằng sức hấp dẫn của “giấc mơ Mỹ” không còn mạnh mẽ như trước nữa.
“Hàn Quốc từng phụ thuộc kinh tế vào Mỹ và các binh sĩ Mỹ đóng quân tại Hàn Quốc đã đưa văn hoá của họ đến với người Hàn Quốc. Vì thế, 2 quốc gia bắt đầu có mối quan hệ đặc biệt bền chặt, trong đó người Hàn Quốc thể hiện nhiều sự quan tâm tới nước Mỹ” - ông nói.
“Điều này dẫn đến việc những người Hàn Quốc có học thức ở tầng lớp cao hơn đã di cư sang Mỹ trong những năm 1960-1970 để sống với điều kiện tốt hơn”.
Kim Dong-ok - ông chủ của dự án Songdo American Town, nơi chào đón những người Mỹ gốc Hàn trở về quê hương.
Ông Yoon cho rằng Thế vận hội Seoul năm 1988 chính là thời điểm xu hướng đó bắt đầu thay đổi - tỷ lệ nhập cư vào Mỹ giảm mạnh, đến mức chỉ có 20.000 người hoặc ít hơn di cư sang Mỹ mỗi năm. Đỉnh điểm là vào năm 1976, hơn 30.000 người Hàn Quốc đã di cư sang Mỹ.
Theo số liệu của Bộ Ngoại giao Mỹ, số người Hàn Quốc nhận được thị thực nhập cư đã giảm từ 15.895 người vào năm 2009 xuống còn 12.710 người vào năm 2017.
Dù vậy, Mỹ vẫn là nơi có nhiều người gốc Hàn tới định cư. Mỹ cũng là điểm đến hàng đầu với sinh viên Hàn Quốc.
“Những người Hàn Quốc nhập cư vào Mỹ từ những năm 1970 hiện đang muốn về Hàn Quốc an hưởng tuổi già” - ông Yoon nói thêm.
Việc thay đổi luật vào năm 2011 cho phép người Mỹ gốc Hàn trên 65 tuổi có thể có 2 quốc tịch, điều mà trước đây là không thể.
Cory Lemke - một người trẻ quay trở về Hàn Quốc để đoàn tụ với bố mẹ đẻ.
Tuy nhiên, không phải ai về nước cũng hòa nhập được. Cory Lemke là một trong khoảng 200.000 trẻ em Hàn Quốc được nhận nuôi ở hơn 15 quốc gia trong vòng 6 thập kỷ qua.
Lemke lớn lên ở Iowa (Mỹ) nhưng đã trở về Hàn Quốc vào năm 2013 để liên lạc lại với cha mẹ đẻ của mình sau khi bỏ công việc tiếp thị ở Mỹ. Anh là một trong 350 trẻ được nhận nuôi hiện sống ở Hàn Quốc sau khi chuyển sang Mỹ.
Trải qua nhiều công việc ở thành phố Daegu, những khác biệt về văn hoá và hệ thống phân cấp xã hội đang tồn tại ở công sở Hàn Quốc bắt đầu khiến anh cảm thấy bối rối.
“Một lần, tôi bị sếp mắng khá thậm tệ vì không tham dự lễ tang của một gia đình mà tôi chưa từng nghe nói đến người đó”.
Các cử chỉ xã giao như đứng lên, cúi chào sếp cũng khiến quá trình chuyển đổi môi trường sống của Lemke trở nên khó khăn.
Lemke nói: “Tôi biết nhiều người Mỹ gốc Hàn bị đẩy khỏi công sở, thậm chí bỏ Hàn Quốc vì khác biệt văn hoá. Và phụ nữ luôn là những người rời đi vì đàn ông có lẽ dễ sống hơn trong một xã hội đề cao nam quyền”.
Tuy nhiên, Lemke vẫn tiếp tục sống ở Hàn Quốc trong 7 năm qua. Anh cho rằng xu hướng người Mỹ gốc Hàn quay về quê hương vẫn sẽ tiếp tục.
“Bên cạnh việc chính phủ Hàn Quốc đang tạo điều kiện cho người Hàn Quốc quốc tịch Mỹ chuyển về nhà dễ dàng hơn, thì các cơ hội kinh tế và xã hội cộng với mức độ uy tín xã hội nhất định của người Mỹ gốc Hàn có thể là một lực kéo mạnh mẽ cho nhiều người đến đây”.
“Điều này đặc biệt đúng với những người đàn ông Mỹ gốc Hàn đang phải đối mặt với nạn phân biệt chủng tộc và thấy khó khăn trong việc tìm bạn đời, ổn định cuộc sống ở Mỹ”.
Ông Yoon phân tích: “Nhiều người rời bỏ Hàn Quốc bằng cách này hay cách khác, khi đất nước đang trải qua giai đoạn khó khăn nhất. Nhưng bây giờ, mọi thứ đang tốt đẹp và người ta đang quay trở lại để bắt đầu một giấc mơ mới”.
Giãn cách xã hội ở Hàn Quốc: Người trẻ thích nghi nhanh, người già bị tụt lại
Công nghệ đã giúp người Hàn Quốc đối phó với đại dịch. Nhưng người già nước này đang bị bỏ lại phía sau trong thời kỳ “không tiếp xúc”.
Những ngày này, chủ vườn mai tại làng mai Bình Lợi đang tất bật thuê người lặt lá mai cho mình.
Siết lại quai nón, bật bài nhạc yêu thích từ cái radio bé xíu, chị Hiền (40 tuổi, quê tỉnh Trà Vinh) cùng chồng và đứa con trai 14 tuổi len qua những liếp mai xanh rì. Chị vừa nhận lặt lá cho cánh đồng mai Tết rộng hơn 1ha tại làng mai Bình Lợi (huyện Bình Chánh, TP.HCM) này với giá 30.000 đồng/h.
Chị Hiền cho biết, rằm tháng Chạp năm nào, chị và gia đình cũng bỏ hết công việc thường ngày để đi lặt lá mai thuê. Đây là công việc không đòi hỏi nhiều kỹ thuật và sức khỏe nhưng mang lại thu nhập cao nên được nhiều người lựa chọn.
“Năm nào vào thời điểm này, những người như chúng tôi đều tạm dừng việc làm riêng để đi lặt lá mai thuê. Thường ngày, vợ chồng tôi làm thợ hồ nhưng nay tôi tạm nghỉ để đi lặt lá. Mấy người bạn của tôi vốn chỉ ở nhà nội trợ nay cũng bỏ việc nhà đi lặt lá mai luôn”, chị Hiền thông tin.
Chị Hiền và con trai bỏ công việc thợ hồ thường ngày để đi lặt mai thuê kiếm thêm thu nhập.
Đi trên bờ kênh dọc theo những ruộng mai bạt ngàn, chúng tôi cảm nhận rõ sự tất bật, náo nhiệt của những “công nhân” lặt mai thuê. Những người phụ nữ đội nón lá, đeo bao tay tuốt lá trong tiếng cười nói rôm rả trong khi cánh đàn ông vừa lặt lá vừa pha trò, gọi nhau í ới. Họ cười đùa, trò chuyện làm náo nhiệt cả một vùng.
Bỏ việc nhà đi lặt lá mai thuê, chị Nguyễn Thị Hoài (36 tuổi) cho biết, chị đã gắn bó với cây mai từ khi còn là con gái. Thường ngày, chị vẫn nhận cắt nhánh, tỉa cành cho mai Tết. Tuy nhiên, chị vẫn trông chờ mai vào vụ lặt lá. Bởi, thời điểm này chị có được công việc nhẹ nhàng nhưng đem lại thu nhập cao.
Chị Hoài nhận lặt lá cho chủ vườn với giá 35-40.000 đồng/giờ tùy theo mai lớn, mai nhỏ. Nhiều năm kinh nghiệm, chị được các chủ vườn tin tưởng, giao cho một diện tích lớn để lặt lá. “Khi lặt, mình phải tuốt lá xuôi theo cành. Nếu làm ngược lại, nụ hoa sẽ rụng nhiều hơn. Tôi lặt lá nhiều năm nên quen tay, vừa lặt nhanh vừa ít rụng nụ hoa nên được chủ vườn đánh giá cao”, chị Hoài tự tin nói.
Công việc này không yêu cầu kỹ thuật, sức khỏe nên mọi người đều có thể làm.
Cùng “đội” với chị Hoài, nhiều người phụ nữ trung niên khác cũng tiết lộ mình bỏ công việc nội trợ để đến làng mai lặt lá, kiếm tiền tiêu Tết. Thậm chí, có người đóng cửa tiệm làm móng tay, móng chân để “rảnh” tay đi lặt lá thuê.
Theo ghi nhận của PV, công việc lặt lá mai cũng thu hút những người có tuổi. Cô Bảy (63 tuổi, ngụ huyện Bình Chánh) cho biết, thường ngày cô đi làm cỏ vườn chanh cho chủ. Tuy nhiên, đến rằm tháng Chạp, cô lại xin nghỉ để vào vườn mai làm việc.
“Làm việc này vui lắm, ai cũng làm được cả, chỉ cần chịu khó, chịu nắng một chút. Cô làm từ 6h sáng đến 6h chiều. Lặt lá mai không hẹn ngày, giờ nghỉ. Bọn cô ăn cơm tại vườn, ăn xong lặt tiếp. Đến chiều, nếu mệt quá thì về, mai ra làm tiếp”, cô Bảy nói.
Người nhận lặt lá thuê chỉ việc vặt hết lá trên cành, chỉ chừa lại nụ hoa cho chủ vườn.
Chủ vườn rụt rè bán mai “khủng”
Chị Hoài cho biết, năm nay, do ảnh hưởng của dịch bệnh, sức mua mai của thương lái giảm đáng kể. Điều này khiến các nhà vườn cũng “rụt rè” hơn trong việc lặt lá mai. Tuy nhiên, do mai đạt chất lượng hơn mọi năm, cành lá đẹp nên chị và những người chuyên lặt lá vẫn có việc làm và đảm bảo thu nhập.
Trong khi đó, không ít chủ vườn đang rơi vào tình thế lưỡng lự, không dám mạnh tay lặt lá những vườn mai có tuổi đời lớn, giá trị cao. Trao đổi với VietNamNet, anh Tuấn, chủ vườn mai Tết tại làng mai Bình Lợi cho biết, năm nay, mai cho nhiều nụ, cành, nhánh đều, đẹp. Tuy nhiên, so với mọi năm, đến giờ này, anh chỉ dám lên chậu khoảng 30% số mai tại vườn.
“Năm nay, những gốc mai lớn, có tuổi đời cao, tôi không dám cho người lặt lá, lên chậu vì sợ bán không được. Nếu bán không được, chúng tôi phải đem mai về vườn trồng lại. Những cây trồng lại như thế phải mất 2 năm, chưa kể, khi đào lên trồng lại cây có thể bị chết. Tôi đành để lại, sau Tết xả tàn, nuôi cây đợi năm tới”, anh Tuấn nói thêm.
Người lặt mai thuê cho biết, mỗi giờ lặt lá, họ được trả công từ 30-40.000 đồng.
Cùng cảnh ngộ, một chủ vườn khác cũng than thở việc thương lái vẫn hờ hững, chưa dám xuống tay đặt mai. Chị này cho biết, vào thời điểm này năm ngoái, các thương lái đã đến đặt mai, lên chậu đạt 90% vườn. Trong khi năm nay, dù Tết đã cận kề, mai cho hoa đẹp, thương lái vẫn đặt hàng rất dè dặt, thậm chí không dám đặt những cây mai "khủng".
Để tránh rủi ro thấy trước, các chủ vườn này cũng chọn giải pháp không vội cho người lặt lá những cây mai lớn, có tuổi đời, giá trị cao. Chị Lan, chủ vườn mai tại làng mai Bình Lợi nói: “Nhiều cây lớn, nụ đặc cành nhưng chúng tôi không dám lặt lá, không dám bứng. Vườn này, tôi chỉ bứng đem đi bán tại các bãi khoảng 30% vườn thôi”.
“Những cây có giá khoảng vài triệu, tôi chưa vội cho người lặt lá. Tôi để tại vườn chờ khách mối đến xem. Họ chốt giá hoặc có khách lẻ đến đặt mua, chúng tôi mới lặt lá, lên chậu… Nếu lên chậu, lặt lá mà không bán được chúng tôi trồng lại sẽ lỗ thêm 2 năm chăm cây”, chị Lan nói thêm.
Mỗi năm chỉ có một lần và đem lại thu nhập cao nên nhiều người đã bỏ công việc nhà để đi lặt lá mai thuê kiếm tiền tiêu Tết.
Để ứng phó với sức mua có thể sụt giảm các chủ vườn không chỉ hạn chế lặt lá, lên chậu các cây mai khủng, giá trị lớn mà còn gia tăng bến bãi trưng bày, bán mai Tết. Dọc theo con đường dẫn vào làng mai, các chủ vườn đã trưng bày những cây mai dáng đẹp, sai hoa để thu hút khách hàng.
Ngoài ra, các chủ vườn cũng chủ động gia tăng bến bãi bán mai tại các địa phương để kích cầu sức mua. Anh Tuấn nói: “Năm ngoái, tôi thuê 1 bãi bán mai Tết ở Bình Dương nhưng năm nay, tôi thuê 2 bãi. Phải chia ra như để thu hút sức mua. 21 tháng Chạp, tôi đem lên Bình Dương bán rồi”.
Đến giờ này rồi không ai hỏi thăm, chủ tớ rầu lòng lo cái Tết đói
Dù đã giảm diện tích, chăm được hoa đẹp, người dân trồng hoa Tết tại TP.HCM vẫn thấp thỏm lo hoa ế bởi đến lúc này, thương lái vẫn hờ hững, chưa đến thu mua.
" alt="Những ngày rộn ràng trên cánh đồng mai Tết" />Những ngày rộn ràng trên cánh đồng mai Tết