Nhận định, soi kèo Brazil vs Colombia, 07h45 ngày 21/3: Điệu samba lạc nhịp
Hầu hết những bức ảnh của đôi vợ chồng trẻ đều được thực hiện rất thô sơ, cẩu thả, nhiều góc ảnh kỳ lạ.
Cộng đồng mạng Trung Quốc đang được một phen xôn xao trước loạt ảnh cưới "thảm hoạ" của một cặp đôi người nước này do một tài khoản mạng xã hội có tên Chang đăng tải. Theo người đàn ông này, đôi bạn của anh ta đã dành ra 190.000 Yên Nhật (khoảng gần 38 triệu VNĐ) để sang tận Nhật Bản thuê một studio có tiếng tại đây thực hiện bộ ảnh cưới cho mình. Tuy nhiên sau khi nhận được ảnh trả của studio, cặp đôi gần như chết lặng.
Hầu hết những bức ảnh của đôi vợ chồng trẻ đều được thực hiện rất thô sơ, cẩu thả, nhiều góc ảnh kỳ lạ và người đàn ông này còn cáo buộc studio đã không kéo chân cho cặp đôi khiến họ trông quá lùn và xấu xí. Nhiều người còn cho rằng họ đi du lịch và chụp ảnh bằng điện thoại smartphone hay máy ảnh thông thường vẫn còn có thể đẹp hơn.
Nhiều người còn cho rằng họ đi du lịch và chụp ảnh bằng điện thoại smartphone hay máy ảnh thông thường vẫn còn có thể đẹp hơn.
Được biết cặp vợ chồng đã chi 38 triệu VNĐ vào việc thuê nhiếp ảnh, trang điểm cô dâu và được studio miễn phí trang phục, đạo cụ và trang điểm chú rể. Người đàn ông tên Chang cho rằng chính vì miễn phí nên hình ảnh của chú rể trông rất cẩu thả, mái tóc được chải vuốt cong vênh, gương mặt ảm đạm.
"Các bạn của tôi rất háo hức đi Nhật chụp ảnh cưới. Họ muốn một bộ ảnh theo phong cách tự nhiên nhưng cũng cần phải đẹp và độc đáo. Bộ ảnh này thì đã "tự nhiên" quá mức rồi", người đàn ông tên Chang cho biết.
Loạt ảnh sau khi được chia sẻ rộng rãi trên mạng xã hội Trung Quốc đã gây ra nhiều ý kiến trái chiều. Có người cho rằng studio này quả thực đã chụp quá xấu và cẩu thả, tuy nhiên cũng có nhiều người lại lập luận rằng đây là phong cách chụp ảnh tự nhiên của Nhật, chỉ cần cặp đôi chuẩn bị cẩn thận hơn là được.
Về phần studio này, được biết họ cũng đã liên hệ với đôi vợ chồng trẻ và đề nghị được chụp lại một bộ ảnh khác.
Trường hợp như cặp đôi trên cũng không lấy làm lạ, thời gian trước 1 cặp đôi người Việt cũng gặp phải tình trạng tương tự khi hé lộ bộ ảnh được thực hiện tại nước ngoài cách đây 4 năm của họ.
Theo đó, "trái đắng" này thuộc về chị Nguyễn Thu và chồng - anh Trung Hiếu. Chị Thu và anh Hiếu kết hôn với nhau đã được 4 năm, mới đây cặp đôi mới quyết định công khai bộ ảnh cưới từng 1 thời lấy hết niềm tin và hi vọng của anh chị. Bộ ảnh sau khi công khai khiến mọi người được dịp "cười ngất" vì nhìn ngỡ như ảnh chụp hơn 20 năm về trước.
Chị Thu chia sẻ: "Tụi mình yêu nhau 7 năm, qua nhiều sóng gió mới đến được với nhau thế nên lúc chụp ảnh cưới muốn thật độc đáo, lãng mạn. Trình bày ý tưởng với bên studio thì nhận được lời khẳng định là cứ yên tâm, làm theo họ là được". Thế nhưng loạt ảnh mà chị Thu chia sẻ lại hoàn toàn trái ngược với hình dung.
Công chúa - hoàng tử phiên bản lỗi.
Nếu như ở ngoài đời, cô dâu xinh xắn, trẻ trung, chú rể cũng không kém phần bảnh bao, thì trong bộ ảnh cưới lại "phèn" đến lạ. Nếu không nói, khó ai đoán được bộ ảnh trên được chụp theo concept công chúa - hoàng tử trong khu vườn cổ tích. Bởi ban đầu, theo mong muốn của chị Thu là được mặc váy trắng, khung cảnh lãng mạn, nên thơ, nào ngờ...
"Bộ ảnh này theo concept công chúa, hoàng tử trong khu vườn cổ tích mộng mơ. Lúc người ta đưa bộ váy xanh cho mang mình đã thắc mắc rồi, nhưng được trấn an là: "Cứ diễn sâu thoải mái, ôm nhau, nhìn nhau... các kiểu, sau đó còn được photoshop lại cho lung linh mà".
Mình cũng tin tưởng, "diễn" hết mình, ai ngờ lúc nhận ảnh thì ngã ngửa!"
2 vợ chồng "vui vẻ" chụp kiểu nắm tay nhau đi khắp thế gian.
Sự thật là trong bộ ảnh, chị Thu khoác lên mình bộ váy xanh, tạo hình nàng công chúa Elsa, còn anh Trung Hiếu mặc vest trắng chuẩn bạch mã hoàng tử mà theo nhận xét của dân mạng thì dường như cả nhiếp ảnh, stylist lẫn make-up đều "có thù" với đôi vợ chồng trẻ này.
Bất ngờ nhất là bộ ảnh cưới kia có giá lên tới 40 triệu và được thực hiện ở nước ngoài. Được biết, bộ ảnh này chụp ở Quảng Châu (Trung Quốc). Khi đó, chị Thu đang học thạc sĩ bên ấy, chồng cùng ekip chụp ảnh 3 người bay sang để chụp.
“Chi phí cho bộ ảnh là 40 triệu bao gồm vé máy bay, khách sạn, số tiền chụp. Chồng mình cùng 3 người gồm 1 chụp ảnh, 1 makeup và 1 stylist bay qua.
Chồng có chơi với một studio nổi tiếng ở Việt Nam nên rất yên tâm, háo hức và tin tưởng khi quyết định thuê bên đó chụp hình. Ban đầu, mọi người tính chụp ảnh ngoài trời nhưng chụp được chiếc váy đầu tiên thì mưa, mưa đến mấy hôm sau nên mọi người bàn chuyển qua chụp studio”, chị cho biết thêm.
Chiếc váy màu trắng được đổi thành màu xanh "phèn".
Đầu tư là thế nhưng khi nhận về thành quả chị Thu không dám nhìn lại, thậm chí lúc studio in ảnh ra chị phải giấu vội, mang trả lại, chỉ giữ lại vài chiếc ảnh trong điện thoại để thỉnh thoảng vui vui lấy ra ngắm.
"Mình vẫn nhớ bố mẹ hồi đó nhận ảnh, cười phải đến một tuần rồi kêu: "Tưởng hai đứa đi chụp ảnh xịn thế nào". Nào là hoàng tử công chúa, nào là đầu tư album cưới để đời, cuối cùng thành ra như thế".
Về phía studio, ngay sau khi bộ ảnh ra đời họ cũng đã liên hệ xin lỗi, mong được chụp cho anh chị bộ khác để đền bù nhưng cặp đôi từ chối vì đã quá chán nản.
Phần phông chụp cũng tựa như phim trường cũ của Việt Nam 20 năm về trước.
Tin lời nhiếp ảnh, chị chịu khó tạo dáng như người mẫu chuyên nghiệp.
2 vợ chồng có vẻ ngoài tươi trẻ, rất đẹp đôi.

Cô dâu 65 tuổi khoe bộ ảnh cưới cùng chồng ngoại quốc 24 tuổi
Loạt cử chỉ âu yếm ngọt ngào của cặp đôi lệch tuổi trong lúc chụp ảnh cưới khiến nhiều người ghen tị.
" alt=""/>Cặp đôi chi tiền sang nước ngoài chụp ảnh cưới, về mang giấu vội
Người ta nói đám cưới là chuyện vui nhưng đây lại là chuyện khiến tôi đau đầu mấy tuần nay.Tôi và bạn gái yêu nhau được hơn 1 năm. Bạn gái tôi là người khá xinh xắn, đang làm việc tại một ngân hàng ở Hà Nội.
Tôi và em khác quê nhưng cũng đều ra thủ đô học tập, làm việc. Khi yêu, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì có được em - người con gái vừa có ngoại hình lại năng động, trẻ trung.
 |
Ảnh: Đức Liên |
Nhưng đến lúc cả hai bàn chuyện cưới xin thì tôi lại thấy đau đầu. Gia đình tôi vốn không khá giả. Bố mẹ tôi làm nghề nông nuôi 3 con ăn học. Sau tôi còn 2 em. Tôi ra trường được 3 năm, vừa đi làm vừa thay cha mẹ nuôi các em ăn học nên tiền để dành chưa được là bao.
Nhà bạn gái tôi cũng ở quê. Ngoài nghề nông nghiệp, những năm gần đây, bố mẹ em còn có thêm tiệm sửa chữa xe máy tại thị trấn nên cũng có đồng ra đồng vào. Dù vậy, đều xuất thân từ quê, cũng đều đi lên từ cảnh khó khăn nên tôi nghĩ gia đình em thông cảm và hiểu cho hoàn cảnh của các con để có một đám cưới giản dị, đầm ấm. Nào ngờ, những điều kiện em liệt kê trong tiệc cưới khiến tôi chết lặng.
Em nói, con gái đầu lòng cưới nên bố mẹ em rất coi trọng. Ông bà gả em cho tôi - một người vừa xa vừa chưa có gì trong tay, chỉ vì chúng tôi yêu nhau, ông bà không nỡ ngăn cản. Nhưng đám cưới thì phải làm thế nào cho ông bà được nở mày nở mặt với hàng xóm.
Cụ thể, bạn gái tôi yêu cầu, chúng tôi phải chụp ảnh cưới theo phong cách dã ngoại. Không cần phải đi du lịch nước ngoài kết hợp chụp album cưới nhưng chúng tôi cũng phải đi tỉnh nào đó trong nước để có bộ ảnh ưng ý như Quảng Ninh, Nha Trang…
Chi phí cho bộ ảnh không dưới 20 triệu đồng. Tiền nhẫn cưới 15 triệu đồng. Tiền thách cưới 30 triệu đồng, khoản này gia đình em mở ngoặc là sau đó bố mẹ vợ có thể tặng lại một phần cho các con. Đám hỏi phải bắt buộc không dưới 7 quả bao gồm: trầu cau, bánh cốm, lợn quay, gà luộc, xôi gấc, mứt sen…
Trong đám cưới, nhà chú rể cũng phải có vàng tặng các con để nhà gái được mát mặt với quan khách hai bên.
Không chỉ vậy, nhà em còn yêu cầu, ngoài đám cưới ở quê, chúng tôi còn phải có thêm tiệc báo hỉ ở Hà Nội vì gia đình em có bạn bè và họ hàng ở đây.
Em cũng nói thêm, ở Hà Nội, em đã “nhắm” được một nhà hàng khá sang trọng. Tháng trước, bạn em vừa tổ chức báo hỉ ở đây rất hoành tráng, đẹp mắt. Tôi vào trang web của nhà hàng này, thấy mỗi mâm (10 người) có giá gần 4 triệu đồng.
Vợ tương lai cũng gợi ý, sau đám cưới, chúng tôi cũng nên có tuần trăng mật để không thua kém bạn bè. Bạn em toàn đi nước ngoài, khu nghỉ dưỡng sang trọng. Em xinh xắn, có công việc ổn định, lấy chồng không được như vậy thì “không biết giấu mặt vào đâu”.
Những lời em nói tôi thấy cũng hợp lý. Gia đình em có cô con gái xinh xắn, cũng muốn làm lễ cưới hoành tráng để con được về nhà chồng trong tiếng tán dương của họ hàng, làng xóm. Ngặt nỗi, kinh tế của tôi lại không cho phép.
Khoản tiền tích lũy của tôi chỉ khoảng 100 triệu đồng, tôi dự định sau kết hôn sẽ tìm cách đầu tư, làm ăn. Nếu đem ra làm đám cưới như lời nhà gái gợi ý chắc không đủ, phải vay mượn. Tôi rất sợ cảnh phải còng lưng trả nợ sau đám cưới. Tôi gợi ý cắt giảm một số chi phí để tiết kiệm nhưng vừa nghe em đã tỏ ý không vui.
Em gọi điện về cho mẹ thì gia đình em làm ầm ĩ lên. Hai bác nói rằng, tôi không tôn trọng nhà gái và không có thành ý để làm đám cưới.
“Cả đời chỉ có một lần vậy mà cũng tính toán”, mẹ em gắt gỏng trong điện thoại.
Mấy hôm nay tôi vô cùng đau đầu về việc này. Tôi cũng rất thương bố mẹ mình, ông bà vất vả cả đời chưa được con trai báo hiếu.
Thực sự tôi cũng rất thương và yêu bạn gái, tôi có nên nhắm mắt làm liều cưới em về, sau đó kiếm tiền trả nợ? Xin độc giả cho tôi lời khuyên.

Người phụ nữ đơn thân xuất hiện làm cả gia đình tôi náo loạn
Được mai mối các cô gái xinh đẹp, nghề nghiệp ổn định nhưng em trai tôi không ưng. Em đem lòng yêu một người phụ nữ bỏ chồng, nhiều tuổi hơn em…
" alt=""/>Nhà nghèo, bạn gái đòi đám cưới hoành tráng để ‘mát mặt’ với hàng xóm
Kha Thị Kim Dân (năm nay 21 tuổi, Tà Cạ, Kỳ Sơn, Nghệ An) từng bị người họ hàng lừa bán sang Trung Quốc.Suốt 9 năm, mặc dù tiếng mẹ đẻ dần mai một nhưng trong lòng cô chưa bao giờ nguôi nỗi nhớ quê hương. Cô luôn khát khao được về nhà.
9 năm lưu lạc xứ người
Bố mẹ Dân sinh được ba người con. Cô là con thứ hai. Ngôi nhà của gia đình Dân nằm ở bản Sơn Thành - một bản làng xa xôi, heo hút.
Bà Xeo Thị Oanh - mẹ Dân quanh năm cắm mặt vào nương rẫy. Bố Dân nghiện ma túy nặng, trong nhà có bất cứ thứ gì bán được, ông đều tìm cách mang đi.
 |
Cô gái Kha Thị Kim Dân và mẹ. Ảnh: Sĩ Ỏn |
Dân nhiều lần chứng kiến cảnh mẹ còng lưng trên nương, khóe mắt ướt sau đêm thức trắng. Cô thương mẹ, sau giờ học, lên rẫy hái rau mang ra chợ bán.
Mười hai tuổi, Dân gầy gò, đen đúa cõng rau đi bán. Trên đường đi, cô gặp người họ hàng. Người này rủ Dân sang Lào làm, hứa sẽ tìm cho cô công việc, kiếm tiền gửi về giúp mẹ.
Cô bé ngây thơ, chưa va vấp sự đời nhanh chóng bị thuyết phục. Sau chuyến xe đường dài, Dân giật mình biết mình bị lừa. Nơi cô đến không phải Lào mà là Hà Nam (Trung Quốc).
Gia đình nghèo mua cô về làm vợ cậu con trai cả. Họ nhìn thấy Dân bé xíu, đôi mắt ầng ậc nước, bỗng động lòng trắc ẩn. Vợ chồng đó nhận Dân làm con nuôi và từ bỏ ý định ban đầu.
Bố mẹ nuôi thương Dân như con gái ruột. Họ lấy giấy bút về dạy cô tiếng Trung.
Tháng ngày còn nhớ tiếng Việt, Dân nắn nót viết tên bố mẹ, chị gái và em trai cùng địa chỉ gia đình vào quyển vở. Đó là cách cô ghi nhớ lại gốc tích của mình.
Nơi xứ người, Dân theo bố mẹ nuôi trồng trọt, chăn nuôi. Hai năm đầu, gần như cô không giao tiếp, không trò chuyện cùng ai.
Một phần vì không hiểu tiếng bản địa, một phần vì cô sợ. Đêm nào cô gái nhỏ cũng khóc, thầm gọi tên mẹ, lo mình bị bán thêm một lần nữa.
Trong lòng Dân chứa đầy sự hoảng loạn. Cô luôn khắc khoải mong mẹ tìm được đến đây, đưa cô về.
Ngày này qua tháng khác, cô gái Việt Nam dần chấp nhận rằng, có thể cả cuộc đời này, cô không còn gặp lại mẹ nữa.
Bố mẹ nuôi thương cảm, giúp đỡ Dân hòa nhập với cuộc sống mới. Cô cũng tự học cách sinh tồn, thích nghi…
Ở Việt Nam, bà Oanh mỏi mắt ngóng tin con. Một tháng sau khi bán Dân, người họ hàng kia về nước. Bà ta báo cho mẹ Dân biết, cô đã sang Lào rửa bát thuê. Cuối năm sẽ mang tiền về.
Bà Oanh nào cần tiền của con gái, bà chỉ mong con bình an là đủ. Hai Tết trôi qua, ngày đoàn tụ càng xa vời.
Người mẹ nghèo sang nhà họ hàng hỏi tin con nhưng bà ta đã bỏ đi biệt tích. Một thời gian sau, thông tin người họ hàng bị bắt vì buôn bán người trái phép, bà mới hay con gái mình đã bị bán.
Bà định đi tìm con. Mọi người lên tiếng can ngăn, bởi biển người mênh mông bà biết đến đâu tìm. Trong khi đó, ở nhà, bà vẫn còn hai đứa con phải lo.
Nếu không cẩn thận, có thể chúng lại là nạn nhân tiếp theo của bọn buôn người. Bà nén đau, đành từ bỏ ý định. Năm 2017, vợ chồng bà Oanh ly hôn. Năm 2019, bà đi bước nữa.
Đường về nhà
Năm tháng lưu lạc xứ người, Dân không có giấy tờ tùy thân nên bố mẹ nuôi không cho cô đi đâu xa, sợ người ta bắt được lại sinh phiền phức.
Mãi 4 năm sau ngày bị lừa bán, cô mới được ra ngoài xa hơn. Dân đi bán quần áo thuê, kiếm tiền gửi về cho bố mẹ nuôi nhưng họ trả lại, dặn cô để dành phòng thân.
Lúc này, Dân gần như quên hết tiếng Việt. Tại đây, cô có nhiều người bạn mới. Cô từng kể cho họ câu chuyện của mình. Bạn bè khuyên Dân nên báo cho công an nhưng cô không dám.
 |
Các ban, ngành và đoàn thể đến động viên Dân. |
Tháng 5/2019, cô quen một chàng trai Việt Nam tên Phương (22 tuổi) đang làm việc và sinh sống ở Trung Quốc qua mạng xã hội wechat. Cô nhờ người này đăng thông tin tìm giúp mình gia đình ở Việt Nam.
Chàng trai tốt bụng đăng thông tin lên Facebook. Thông tin được anh Cụt Sĩ Ỏn - Phó Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc xã Tà Cạ (Kỳ Sơn, Nghệ An) xem được. Anh Ỏn liên lạc với Phương và cho biết, Dân là cháu họ của mình.
 |
Dân trò chuyện với mọi người bằng vốn tiếng Việt ít ỏi. |
“Để Phương tin tưởng, tôi phải gửi ảnh mình đang đứng trong UBND xã Tà Cạ để cậu ấy cho Kim Dân xem. Khi Kim Dân xác nhận đúng là họ hàng, Phương mới kết nối cho hai bên gặp nhau”, anh Ỏn nhớ lại.
Anh Ỏn và gia đình báo tin lên cơ quan chức năng. Công an tỉnh Nghệ An vào cuộc xác minh và liên hệ với các tổ chức, giải cứu Dân về nước.
Giây phút đoàn tụ, bà Oanh chạy đến ôm con vào lòng. Gần 10 năm mòn mỏi đợi tin, có lúc bà nghĩ con đã chết. Bà không ngờ, có ngày mẹ con còn nhìn thấy nhau. Câu đầu tiên Dân nói là: “Con nhớ mẹ”.
Thời gian trong khu vực cách ly, sống cùng người Việt Nam, cô đã nhớ lại được một chút tiếng Việt.
Những ngày mới về Việt Nam, Dân cảm giác lạ lẫm với chính người thân. Bà Oanh cố làm cho con gái vui, cố cho con hiểu mình yêu con thế nào.
Thế nhưng, bà khóc hết nước mắt khi con gái bày tỏ nguyện vọng, muốn làm hộ chiếu để quay lại Trung Quốc sống. Chín năm qua, cô đã quen thuộc với bên đó. “Tôi không muốn con đi đâu nữa”, bà Oanh nghèn nghẹn nói.
Dân chia sẻ, cô có mối tình 2 năm với chàng trai Trung Quốc. Họ dự định sẽ kết hôn.
Mặc dù được mẹ và gia đình yêu thương nhưng cô lạc lõng khi ai cũng có cuộc sống riêng. “Tôi sống ở đâu, Việt Nam vẫn là quê hương, là nguồn gốc của tôi. Đó là lý do, tại sao 9 năm qua tôi luôn đau đáu tìm đường về. Giờ tôi có 2 gia đình", Dân thổ lộ.
Một ngày tháng Chín, Dân cùng mẹ và chị gái lên UBND xã Tà Cạ làm căn cước công dân, chuẩn bị giấy tờ làm hộ chiếu.
Ông La Pa Vin - Phó Chủ tịch UBND xã Tà Cạ (Kỳ Sơn, Nghệ An) thông tin: “Kim Dân là nạn nhân trở về sau 9 năm bị lừa bán sang Trung Quốc. Phòng LĐTB&XH cùng cơ quan ban ngành đã đến thăm hỏi, tặng quà và động viên Kim Dân. Cơ quan có thẩm quyền hướng dẫn gia đình các thủ tục cần thiết, cấp quyền công dân cho cô.
Những năm qua, tệ nạn buôn bán người qua biên giới diễn ra phức tạp. Chính quyền địa phương liên tục có những biện pháp tuyên truyền, giáo dục đồng bào đề cao cảnh giác, giảm thiểu tình trạng này”.

Cụ ông 85 tuổi ròng rã đi tìm vợ và câu chuyện cảm động phía sau
Ngày nào cũng như ngày nào, ông lão đến bệnh viện để tìm vợ. Ông nói, vợ ông đang được điều trị ở đây. Khi biết sự thật, các nhân viên y tế đều cảm động.
" alt=""/>Cô gái bị bán sang Trung Quốc, tìm đường trở về sau 9 năm lưu lạc