Mấy hôm nay, căn nhà tôi ngột ngạt đến đáng sợ. Đến mức tôi chán ghét cảm giác phải về nhà, thấy mặt người vợ lăng loàn của mình.
Chưa bao giờ tôi nghĩ có ngày mình lại cần lời khuyên từ mọi người đến thế này. Cũng chưa bao giờ tôi nghĩ có ngày mình phải viết câu chuyện gia đình mình lên đây cho bàn dân thiên hạ xem. Nhưng nếu không làm vậy, chắc tôi ức chế mà làm liều mất.
Tôi năm nay 33 tuổi, là tổ trưởng tổ cơ khí của một xí nghiệp vật liệu xây dựng. Mức lương tuy không cao nhưng cũng đủ để tôi trang trải cuộc sống gia đình. Tôi lấy vợ được 3 năm và có cuộc sống khá hòa thuận. Vợ tôi nhỏ hơn tôi 8 tuổi và là nhân viên văn phòng. Cô ấy có ngoại hình ưa nhìn, vóc dáng nhỏ nhắn, đặc biệt cách nói chuyện hóm hỉnh khiến người khác thích thú. Ngày trước, tôi yêu và nhất định đòi cưới cô ấy cũng vì thế.
Cưới về, vợ chồng tôi được ba mẹ hai bên gom góp tiền mua cho căn hộ nhỏ ở ngoại thành. Tuy cũng hơi xa chỗ làm, lại có phần vắng vẻ nhưng với chúng tôi có nhà riêng ở đã là một niềm hạnh phúc. Tuy nhiên sau khi cưới về tôi mới nhận ra vợ mình rất lười biếng.
Không phải tôi chê vợ vì như vậy chẳng khác nào vạch áo cho người xem lưng. Cũng không phải tôi khen tôi giỏi. Nhưng từ khi về ở với nhau, số lần vợ tôi dọn nhà cửa chỉ đếm trên đầu ngón tay. Ai cũng bảo cô ấy sướng khi lấy được tôi. Thậm chí khi sinh con, người chăm sóc, vệ sinh cho cô ấy cũng là tôi.
Tôi thương vợ con như vậy nhưng vẫn không khiến vợ tôi hài lòng. (Ảnh minh họa) |
Suốt 2 năm nay tôi là người thức đêm cho con uống sữa vì vợ tôi mất sữa khi bé mới hơn 2 tháng. Cũng vì thế mà thằng bé quấn tôi còn hơn quấn mẹ nó. Sáng vợ tôi chỉ việc trang điểm rồi sửa soạn đi làm. Còn tôi tất bật lo cho con đi học rồi chạy thục mạng đến chỗ làm. Đó là những khi con tôi mạnh khỏe chứ nếu thằng bé khó chịu trong người thì tôi phải nghỉ làm trông nó.
Tôi thương vợ con như vậy nhưng vẫn không khiến vợ tôi hài lòng. Chuyện gì cô ấy cũng bắt bẻ khó chịu với tôi, đặc biệt là chuyện sở thích của tôi.
Tôi có một sở thích là chơi đá bóng. Ngoài vợ con thì tôi giành khá nhiều thời gian cho sở thích của mình. Nhưng vợ tôi không những không thông cảm mà còn gây khó dễ cho tôi. Hàng tuần cô ấy chỉ cho tôi đi đá bóng cùng chiến hữu vào tối thứ 5 và thứ 7. Mỗi lần đi được quy định đúng 2 tiếng để tôi không có thời gian nhậu nhẹt. Còn những ngày khác tôi phải ở nhà trông con và nấu ăn để cô ấy nghỉ ngơi. Mỗi lần muốn đi đá bóng nguyên ngày, tôi phải năn nỉ trước cả tuần, cô ấy cho thì đi, không thì thôi. Tôi cũng công nhận nếu bắt buộc phải ở nhà thì tôi sẽ nhăn nhó, cáu gắt.
Khi còn độc thân, tôi hay đi đá bóng lúc 21 giờ tối vì đó là thời gian đá thoải mái, sung sức nhất. Và quan trọng nhất là đội bóng của tôi lúc đó mới tập hợp được đông đủ. Nhưng sau khi cưới vợ, tôi thương cô ấy ở nhà một mình nên không đi nữa. Gần đây, thấy con đã lớn tôi mới đề nghị được tiếp tục đam mê của mình. Nhưng mỗi khi nghe tôi nói đi đá bóng 23 giờ 30 phút mới về, vợ tôi đã khóc lóc rồi viện đủ lí do để tôi ở nhà. Khi thì cô ấy bảo cô ấy sợ, khi lại nói không ngủ được nếu thiếu tôi, lúc lại nói lo cho tôi...
Nghe mãi những lí do ấy đến phát chán, tôi quyết định vẫn sẽ đi mặc cô ấy níu kéo ở nhà. Lần đầu tiên, chúng tôi im lặng cả tuần. Vợ tôi thì mặt nặng mày nhẹ rồi quát đánh con. Lần thứ 2 thì cô ấy cười mỉa khi thấy tôi về. Cứ thế, giữa chúng tôi bắt đầu xuất hiện dấu hiệu rạn nứt.
Nhưng những lần sau này, tôi có đi đến rạng sáng mới về thì vợ tôi vẫn vui vẻ như thường. Bất ngờ hơn khi cô ấy còn liên tục bảo tôi đi cho thoải mái. Lúc đó tôi còn nghĩ chắc vợ đã hiểu nên mới thông cảm cho tôi như vậy. Tôi còn tự bảo mình phải trân trọng và chiều chuộng cô ấy hơn.
Nếu không có buổi tối hôm ấy, chắc tôi vẫn là thằng ngốc bị cắm sừng mà không biết. Đêm đó, bạn bè hẹn nên 8 giờ tối tôi đã mặc đồ thể thao đi. Trước khi đi, tôi cũng thông báo với vợ là nay đá giao hữu nên chắc chắn sẽ nhậu đêm và về muộn. Tôi bảo vợ cứ khóa cửa ngủ trước, muộn quá thì sáng hôm sau tôi về sớm.
Sau đó tôi đi, nhưng vừa đá được nửa trận thì tôi bị trẹo chân, đành ngồi bên ngoài. Ngồi cổ vũ được lúc thì buồn chán nên tôi âm thầm lấy xe về nhà với vợ.
Nghĩ vợ đang ngủ nên tôi không bật đèn mà nhẹ nhàng dùng cửa sau vào nhà. Vào nhà, theo thói quen tôi đi tắm trước ở nhà tắm cạnh phòng bếp, nhưng khi tôi vừa đi ngang qua phòng ngủ thì nghe tiếng rên của vợ và tiếng nói cười của đàn ông.
Tôi vội vã đạp tung cửa, trước mắt tôi là vợ tôi và gã hàng xóm lớn hơn vợ tôi cả chục tuổi đang nằm trên giường mà không mảnh vải che thân. Vợ thấy tôi thì hét ầm lên rồi kéo chăn che kín người. Gã đàn ông kia thì luống cuống bò xuống giường mặc quần áo.
Đêm đó, lần đầu tiên tôi tát vợ 2 cái và mắng cô ấy bằng ngôn ngữ chợ búa. Vậy nhưng thay vì xin lỗi và năn nỉ tôi thì cô ấy lại vênh mặt hỏi tôi đã làm tròn trách nhiệm một người chồng chưa? Cô ấy nói tôi không quan tâm cô ấy mà còn bỏ bê vợ giữa đêm khuya thì bị cắm sừng là đúng, ráng mà chịu nhục. Quá bất mãn và tức giận, tôi đòi li hôn thì cô ấy gật đầu và bảo tôi làm đơn ngay đi, cô ấy kí.
Vì mọi chuyện diễn ra quá đột ngột nên tôi rối bời, chẳng thể suy nghĩ được gì. Tôi thừa nhận mình bỏ vợ đêm khuya như thế là không đúng nhưng như vậy có đáng để tôi bị cắm sừng không? Giờ gia đình tôi đang trên bờ vực thẳm, tôi nên làm gì đây? Nhìn con tíu tít, lòng tôi lại đau thắt. Tôi có nên tha thứ để con đủ cha mẹ hay nên bỏ ngay vì cô ta không xứng đáng làm vợ làm mẹ? Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
(Theo Trí Thức Trẻ)
" alt=""/>Bí mật kinh hoàng trong phòng ngủ của vợMột ngày đầu tháng 3/2022, Sofia Phan (Sinh năm 1994, Quốc tịch Ukraine) cùng chồng là Phan Vũ Sơn (Sinh năm 1992, quê Nam Định) mang theo cô con gái nhỏ Alice (10 tháng tuổi) đến Đại sứ quán Ukraine tại Việt Nam tham gia hội chợ từ thiện - nơi nhận quyên góp để hỗ trợ Ukraine trong giai đoạn khó khăn như hiện tại.
Sofia cùng con gái ghi lại hình ảnh đáng nhớ trong ngày đến tham gia hội chợ tại Đại sứ quán. |
Ôm bó hoa cúc vàng lặng lẽ đặt dưới chân chiếc hòm nhận quyên góp, ánh mắt nghẹn ngào, Sofia tâm sự: “Những ngày đầu tiên xảy ra chiến sự, tôi rất sốc, tôi không thể tin rằng điều này có thể xảy ra ở thế kỷ 21. Về đêm, quê hương tôi bắt đầu bị thả bom đạn... Tôi rất đau lòng khi nhìn những con đường quen thuộc và những ngôi nhà giờ đã bị phá hủy.
Gia đình Sofia hiện sống tại Hà Nội. |
Trẻ em và người già ngồi trong tầng hầm, các bác sĩ cứu người dưới mưa đạn, các em bé bị thương - cảnh tượng thật khủng khiếp, điều này không nên có trong thế giới hiện đại. Nhà cửa, phố xá có thể khôi phục lại, nhưng sinh mạng của một con người thì không thể lấy lại được”.
Hiện tại gia đình Sofia đang ở ngoại ô của thủ đô Kiev. Theo lời cô, nơi đây, tạm thời hiếm khi nghe thấy tiếng súng nhưng mọi người vẫn ở trạng thái sẵn sàng. Nếu tình hình tiếp tục xấu đi, tất cả sẽ phải rời đi tị nạn ở một số quốc gia láng giềng.
Họ thường chụp ảnh kỷ niệm vào những ngày lễ, ngày sinh nhật. |
Cô nói: “Nếu diễn biến càng lúc càng tệ, mẹ, em trai và em gái tôi sẽ phải tự đi vì bố tôi phải ở lại để tham gia vào các lực lượng bảo vệ lãnh thổ khi có điều động. Nhưng bỏ nhà đi thì buồn lắm, gia đình rơi vào cảnh chia ly, không biết có còn được gặp lại nhau không. Chỉ nghĩ thôi tôi đã thấy thật kinh hãi”.
Hơn 10 ngày qua, Sofia liên tục gọi điện về quê nhà, mỗi ngày cô liên lạc vài lần, chỉ cần họ có Internet. Nhưng một số thành phố hiện nằm dưới sự kiểm soát của quân đội Nga, các tháp truyền hình bị phá hủy, hoàn toàn không có Internet và điện thoại liên lạc. “Tôi rất mong rằng điều này sẽ không xảy ra ở nơi mà bố mẹ và các em của tôi đang sống” - Sofia chắp tay cầu nguyện.
Qua các cuộc gọi, Sofia được người thân cho biết hiện nay rất nhiều người đã rời Ukraine. Các nước láng giềng của Liên minh Châu Âu rất cố gắng hỗ trợ người tị nạn từ Ukraine, chủ yếu là phụ nữ có con. Thanh niên vẫn ở lại để bảo vệ đất nước, họ sẽ làm nhiệm vụ phát đồ ăn, thuốc men, người khác lại giúp đỡ bà con việc sơ tán.
Cô gái trẻ xúc động nói: “Người dân Ukraine đang đoàn kết hơn bao giờ hết. Nhiều người bạn của tôi ở Kiev đã đăng ký vào các đơn vị tự vệ, giữ trật tự trong thành phố. Nếu tất cả mọi người đều bỏ chạy, ai sẽ bảo vệ quê hương đất nước?”
Theo chồng rời Ukraine về Việt Nam làm dâu
Kể về câu chuyện tình yêu của mình, Sofia cho hay, chồng cô là anh Phan Vũ Sơn sinh ra và lớn lên ở Ukraine. Cả hai gặp nhau tại trường Đại học Ðại học Tổng hợp Kiev, khi đó Sofia học khoa tiếng Việt còn Sơn học khoa khác.
Hiện tại Sofia đang tạm gác lại công việc để dành toàn thời gian chăm sóc con. |
Mới gặp lần đầu nhưng Sơn lập tức bị thu hút bởi cô gái ngoại quốc có đôi mắt trong veo. Biết Sofia đang học tiếng và tìm hiểu văn hóa Việt Nam, Sơn càng ấn tượng và muốn được làm bạn lâu dài.
Sofia chia sẻ: “Sau khi biết Sơn là người Việt Nam, tôi đã được anh giúp đỡ rất nhiều trong cuộc sống và cả việc tìm hiểu văn hoá cũng như sự đa dạng của tiếng Việt. Ở bên nhau nhiều, càng lúc tôi và anh ấy nhận thấy có rất nhiều điểm chung. Chúng tôi bắt đầu yêu nhau và kết hôn sau bốn năm tìm hiểu”.
Lập gia đình, Sofia quyết định theo chồng về Việt Nam sinh sống. Họ bắt đầu cuộc sống mới tại Hà Nội và hạnh phúc đón chào con gái đầu lòng là Alice. Cô bé hiện đã được 10 tháng tuổi.
Làm dâu ở nước ngoài, Sofia khó tránh khỏi những bỡ ngỡ, lạ lẫm nhưng nhờ có chồng tâm lý lại dễ cảm thông nên cô nhanh chóng thích nghi với cuộc sống ở xứ người. Sofia cảm thấy thích thú với tất cả các phong tục và văn hoá Việt, cô cũng liên tục tìm hiểu để nấu được nhiều món ăn truyền thống Việt Nam.
Hiện tại Sofia đang tạm gác lại công việc để dành toàn thời gian chăm sóc con. Thương vợ vì mình mà rời xa quê hương, gia đình, Sơn luôn cố gắng động viên và giúp đỡ vợ về mọi mặt trong cuộc sống. Anh cũng sẵn sàng lao vào bếp núc, đảm nhiệm việc gia đình để vợ có thời gian nghỉ ngơi.
Linh Trang
Quen nhau ở quán rượu, qua app hẹn hò... nhưng những cặp đôi này đã viết nên câu chuyện tình yêu đầy lãng mạn, ngọt ngào.
" alt=""/>Cô gái Ukraine lấy chồng Việt: Tôi đau lòng lắm, cha mẹ vẫn ở ngoại ô KievVị chuyên gia FPT Smart Cloud tư vấn, để không làm gián đoạn vận hành và chủ động trước các tình huống có thể xảy ra, doanh nghiệp nên triển khai các giải pháp sao lưu, dự phòng dữ liệu quan trọng trên môi trường điện toán đám mây; đảm bảo khi có sự cố xảy ra, dữ liệu đã được lưu trữ và vẫn có thể được khôi phục một cách nhanh chóng và kịp thời.
Hiện trên thị trường, dịch vụ sao lưu dữ liệu trên đám mây từ các nhà cung cấp uy tín như FPT mang đến cho doanh nghiệp nhiều lợi ích vượt trội:
Đảm bảo an toàn dữ liệu: Dữ liệu được sao lưu và lưu trữ trên đám mây được bảo vệ chặt chẽ bằng các biện pháp bảo mật như mã hóa và kiểm soát truy cập; giúp ngăn chặn mất mát dữ liệu do sự cố phần cứng, tấn công mạng hoặc sự cố tự nhiên.
Khôi phục nhanh chóng: Người dùng có thể dễ dàng truy cập và khôi phục dữ liệu nhanh chóng và linh hoạt từ các bản sao lưu trên đám mây, giúp giảm thiểu thời downtime và hạn chế ảnh hưởng đến hoạt động kinh doanh.
Dễ dàng quản lý: Người dùng có thể dễ dàng quản lý quá trình sao lưu và khôi phục dữ liệu thông qua các giao diện quản lý trực tuyến được cung cấp bởi dịch vụ Cloud Backup.
Linh hoạt và dễ dàng mở rộng: Dịch vụ Cloud Backup thường cung cấp các gói dịch vụ linh hoạt, cho phép người dùng mở rộng dung lượng lưu trữ theo nhu cầu, mà không gặp phải sự ràng buộc của phần cứng vật lý.
Tiết kiệm chi phí: Người dùng không cần đầu tư vào phần cứng và phần mềm riêng biệt, cũng như không cần phải chi trả cho việc quản lý và bảo trì hệ thống.
Đồng hành cùng doanh nghiệp trong quá trình chủ động ứng phó và đảm bảo an toàn dữ liệu, FPT Smart Cloud triển khai chương trình “Bảo vệ dữ liệu an toàn & tăng cường sức mạnh ứng phó trước tấn công mạng”: ưu đãi lên đến 30% chi phí sao lưu/ khôi phục dữ liệu, hỗ trợ 03 tháng chi phí dịch vụ Backup/ DR cho khách hàng đăng ký dịch vụ 12 tháng”. Tìm hiểu về ưu đãi tại: https://khuyenmai.fptcloud.com/backup |
Bích Đào
" alt=""/>Giải pháp phòng tin tặc ‘ẩn mình’ trong hệ thống thông tin