Nguyễn Đại Thanh Tâm năm nay 4 tuổi. Đứa trẻ nhỏ nhắn,éNguyễnĐạiThanhTâmđượcbạnđọctiếpsứcchữaungthưllịch bóng đá vô địch quốc gia đứclịch bóng đá vô địch quốc gia đức、、
Nguyễn Đại Thanh Tâm năm nay 4 tuổi. Đứa trẻ nhỏ nhắn,éNguyễnĐạiThanhTâmđượcbạnđọctiếpsứcchữaungthưlịch bóng đá vô địch quốc gia đức gầy gò. Chị Tuyết, mẹ của con tâm sự, từ khi con chưa đầy 1 tuổi đã phát hiện bị dị tật bẩm sinh não, dính khớp sọ trán phải. Bác sĩ khuyên gia đình làm phẫu thuật sớm mới mong con phát triển bình thường. Vợ chồng chị cũng đang gom góp để chữa dị tật cho con. Thế nhưng, đầu năm ngoái, con lại bị thêm căn bệnh ung thư đau đớn.
Bé Thanh Tâm thường xuyên nôn ói, mệt mỏi mỗi lần truyền thuốc hóa chất.
Nhìn đứa trẻ khóc ngặt mỗi lần ở viện, liên tục cầu cứu mẹ với ánh mắt da diết khiến chị Tuyết như bị xé vụn tim gan. Chỉ ước sao có thể thay con chịu nỗi đau thể xác.
Những đợt con vô thuốc 4 ngày liên tục, một mình chị Tuyết trông con cả ngày lẫn đêm. Chị không dám gọi chồng lên bệnh viện đỡ giùm vì sợ thiếu người đi làm kiếm tiền, con trai sẽ khó lòng được điều trị tiếp.
Trong 9 toa thuốc hóa trị, nhiều toa phải sử dụng thuốc ngoài danh mục bảo hiểm, cả những đợt đi về tiêu tốn những khoản tiền khổng lồ. Dù hai mẹ con thường ăn cơm từ thiện để tiết kiệm nhưng đến nay, chi phí chữa bệnh cho con cũng vẫn lên cả trăm triệu.
Đến nay, cục bướu trong khuỷu tay vẫn chưa hết, chị Tuyết cho biết, sắp tới con trai của chị sẽ phải chuyển ra Huế để xạ trị, chi phí tốn kém rất nhiều. Gia đình chị chạy vạy khắp nơi để cầu cứu nhưng vẫn chưa được.
Sau khi hoàn cảnh của gia đình chị Tuyết được đăng tải trên Báo VietNamNet, nhiều người đã thương xót, giúp đỡ để gia đình có thêm chi phí chữa bệnh cho Thanh Tâm. Ngoài số tiền 46.405.000 đồng bạn đọc ủng hộ qua tài khoản của Báo VietNamNet, có những tấm lòng thơm thảo đã gửi trực tiếp tới chị Tuyết số tiền hơn 10 triệu đồng.
Đại diện Báo VietNamNet (bên trái) trao số tiền hơn 46 triệu đồng cho chị Tuyết.
Mặc dù số tiền không lớn, nhưng đã kịp thời cứu đỡ gia đình chị trong lúc khó khăn. Thông qua Báo VietNamNet, chị Tuyết bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc tới các nhà hảo tâm đã quan tâm, động viên con trai bị. “Số tiền này đã giúp chúng tôi vượt qua thời điểm khó khăn nhất. Tôi cũng xin chân thành cảm ơn Báo VietNamNet đã làm cầu nối giúp con chúng tôi có cơ hội chữa bệnh”.
Khánh Hòa
Cô gái 19 tuổi mắc căn bệnh hiếm, mới phát hiện ở VN và trên thế giới
Chị Nhành đứng lấp ló trước cửa phòng bệnh, mắt đục ngầu. Chuyến này về quê, chị chẳng vay nổi 1 đồng. Gần 2 tháng con gái mắc căn bệnh hiếm, chỗ nào vay được chị đều đã hỏi cả. Giờ chỉ mong con chị được ban một phép màu.
Sau ngày cưới, 2 vợ chồng tôi vẫn ở chung với bố mẹ. Khoảngthời gian này cực kỳ mệt mỏi vì giữa mẹ và vợ luôn xảy ra bất đồng. Mẹ tôi kiênnhẫn, tỉ mỉ hướng dẫn con dâu cách đi chợ, nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa nhưng vợ tôirất vụng, chuyện bếp núc không rành, việc nhà thì cũng không chu đáo.
Mặc dù mẹ tôi nhẹ nhàng chỉ dạy nhưng vợ luôn than vãn "khônghọc được, không làm được". Đến nước này mẹ tôi nói: "Con không thích vậy khôngcần nấu nướng chỉ phụ việc nhặt rau, lau nhà, rửa bát..".
Tuy nhiên vợ tôi vẫn xị mặt với chồng rồi suốt ngày lặp lạiđiệp khúc: "Em sống không thoải mái, áp lực, bị soi mói ...". Hôm đấy chúng tôicãi nhau rất to, cô ấy ôm hết quần áo gọi taxi bỏ về nhà mẹ đẻ lúc nửa đêm.Chuyện này làm bố mẹ tôi rất phiền lòng. Cuối cùng, tôi phải sang nhà mẹ vợthuyết phục cô ấy về. Sau đó, tôi quyết định tìm việc cho cô ấy để vợ có côngviệc làm và hằng ngày cũng không phải đối mặt với mẹ chồng quá nhiều.
Tôi ra điều kiện, buổi tối cô ấy phải về nhà ăn cơm cùng giađình chồng và dọn dẹp bát đĩa sau khi ăn. Tình trạng này kéo dài hơn 1 thángnhưng trong quãng thời gian này vợ tôi vẫn liên tục đòi ra ở riêng, không ởchung nữa.
Tôi hỏi thì cô ấy khóc lóc bảo, nhà này (nhà chồng) khôngphải nhà của cô ấy. Cô ấy sống không thoải mái và muốn 2 vợ chồng có một căn nhàriêng. Tôi hỏi "Nhà anh đối với em như thế nào?", cô ấy đáp: "Em chỉ xem nhàđang ở chỉ là chỗ trọ tạm thời, không phải nhà của em".
Câu trả lời của vợ khiến tôi rất thất vọng. Bố mẹ và bản thântôi đã cố gắng hết sức nhưng vợ tôi vẫn không bằng lòng. Chiều này tôi đi làm,vợ tôi lại nhắn tin năn nỉ xin ra ở riêng.
Vậy xin hỏi ý kiến của chuyên gia làm cách nào để vợ tôi xemnhà chồng như nhà mình? Liệu tôi có nên cho cô ấy thời gian để cô ấy nhận ra hayđể cô ấy tự do đi tìm ngôi nhà mà cô ấy cho là "nhà của mình" thật sự?
Lê Văn Hải (Hà Nội)
Chào bạn, chuyện nàng dâu và gia đình chồng lâu nay vẫn làmột bài toán khó đối với nhiều gia đình. Trong câu chuyện của bạn chúng tôi thấybạn là người chồng có thành ý tạo mối quan hệ hòa hợp giữa các thành viên trongnhà như làm hòa với vợ khi xảy ra "chiến tranh", lắng nghe các tâm sự của vợ,cho cô ấy thời gian để thích nghi...
Cũng như bạn, vợ bạn đã nhiều năm sinh ra và lớn lên tại mộtgia đình hoàn toàn khác. Ở trong môi trường ấy cô ấy cảm thấy thoải mái, khôngphải lo nghĩ đến cảm xúc, hành vi của những người xung quanh (bố chồng, mẹchồng...). Đó thực sự là nhà của cô ấy. Vì yêu và cưới bạn cô ấy đã phải rời bỏtổ ấm hàng chục năm nay của mình để đến với một tổ ấm khác.
Ở trong ngôi nhà mới này chắc chắn cô ấy sẽ cảm thấy bỡ ngỡ,lạc lõng hay như chính vợ bạn chia sẻ là "áp lực, không thoải mái...". Điều nàylà hoàn toàn bình thường vì vậy bạn không nên buồn khi cô ấy chưa xem nhà chồnglà nhà của mình.
Trái lại, bạn nên thông cảm cho vợ. Thay vì ép cô ấy phải hòanhập, thân thiện, vui vẻ khi ở nhà chồng bạn hãy lắng nghe tâm sự của vợ, tìmhiểu xem cô ấy không thoải mái, áp lực là do đâu? Đồng thời bạn cũng nên nóichuyện với mẹ mình để xem gia đình nhà mình và cô ấy có mâu thuẫn gì để có hướnggiải quyết.
Nếu ở cùng với bố mẹ chồng, thỉnh thoảng hai vợ chồng cũngnên tìm không gian riêng tư để hâm nóng tình cảm như quán cafe, đi du lịch ngắnngày...Thay vì để cô ấy tự về nhà mẹ đẻ một mình bạn nên đưa cô ấy về thăm bố mẹvợ thường xuyên.
Ngoài việc thể hiện thành ý giúp cô ấy hòa nhập với gia đìnhchồng bạn cũng nên chia sẻ thẳng thắn với vợ để cô ấy chủ động, nỗ lực hòa hợpvới môi trường mới, những người thân mới.
Cuối cùng, nếu mọi nỗ lực của bạn đều không có kết quả và 2vợ chồng bạn đủ tiềm lực kinh tế để ở riêng thì bạn với vợ có thể ra ngoài. Bạnnên xin phép bố mẹ và tìm một lý do nào đấy để ông bà cho phép và thông cảm vớivợ chồng bạn. Mặc dù ra ở riêng nhưng bạn cũng nên thuyết phục vợ thường xuyêngọi điện hỏi thăm bố mẹ chồng và về nhà chồng chơi mỗi khi cuối tuần.
Chúc bạn tìm được cách giải quyết tốt nhất cho mái ấm củamình.
Chuyên gia tư vấn
" width="175" height="115" alt="Điên đầu vì vợ tuyên bố chỉ coi nhà chồng như nhà trọ" />
Điên đầu vì vợ tuyên bố chỉ coi nhà chồng như nhà trọ
Ông thật sự được công chúng biết đến từ những năm 1971-1972, và là diễn viên,ca sĩ nhận thù lao cao nhất trong lứa tuổi của mình. Ông từng gây ấn tượng mạnhvới khán giả điện ảnh Việt qua vai diễn xuất sắc trong phim Ván bài lậtngửa, Dòng máu anh hùng, Chiếc mặt nạ da người, Ngôi nhà oan khốc… và nhiềubộ phim Việt Nam đình đám một thời.
Hiện tại, ông được biết đến với vai trò người dẫn chương trình (MC) cho mộtsố chương trình trò chơi truyền hình như: Rồng vàng trên Đài Truyền hình HTV7 vàkinh doanh - Giám đốc Hãng phim Chánh Phương. Ông là chú họ của diễn viên nổitiếng Johnny Trí Nguyễn .
Không chỉ là 1 ca sĩ, 1 diễn viên nổi tiếng, Chánh Tín còn ôm mộng trở thành1 nhiếp ảnh gia và ước muốn cùng bạn bè mở 1 triển lãm ảnh.
1 đời nghệ sĩ, 2 lần vỡ nợ
Chánh Tín không chỉ có “chất” nghệ sĩ mà còn có “máu” kinh doanh. Ông từng làchủ 1 nhà hàng, giám đốc 1 hãng phim. Dường như cái “lời nguyền” nghệ sĩ kinhdoanh đã “vận” vào cuộc đời Chánh Tín khiến ông không ít lần lao đao, lận đận.
Cuối năm 2010, tài tử điện ảnh Chánh Tín đã hiện thực hóa ước mơ làm giàu củamình bằng cách thành lập công ty TNHH Chánh Tín - CTF – và tiến hành gặp gỡ cáccơ quan chức năng từ UBND xã Đạ Ròn, UBND huyện Đơn Dương, Sở Tài nguyên & Môitrường tỉnh Lâm Đồng… để thực hiện thủ tục thuê đất lập dự án tại xã Đạ Ròn vớidiện tích 5 ha.
Chánh Tín là nghệ sĩ, nhưng lại rất yêu thích kinh doanh.
Những tưởng mọi việc êm xuôi, CTF đã đầu tư kinh phí thuê tư vấn dự án, lậpkế hoạch chi tiết, thực địa, bộ máy quản lý và điều hành dự án… Các bước tiếnhành đã "ngốn" của nghệ sĩ Chánh Tín hàng tỉ đồng.
Tuy nhiên, sau 3 năm trôi qua kể từ ngày xin thuê đất, CTF vẫn chưa nhận đượcphản hồi từ UBND tỉnh Lâm Đồng. Cũng từ đó, dự án rơi vào bế tắc, công ty hếtvốn và không còn khả năng chi trả. Tháng 4/2013, Chánh Tín thừa nhận đang đứngtrên bờ vực phá sản vì dự án bị “ngâm”.
Bẵng đi 1 năm, đến ngày 14/3/2014, dư luận xót xa khi hay tin Chánh Tín mangtrọng bệnh và sắp phải…ra đứng đường vì phá sản ở tuổi 62!
Theo chia sẻ của NSƯT Chánh Tín, năm 2005, ông cùng gia đình thực hiện bộphim Dòng Máu Anh Hùng. Để làm bộ phim này, tiêu tốn hết 1,5 triệu USD, riêngbản thân anh đã đứng ra bảo lãnh đi vay mượn ngân hàng, số tiền là 8,3 tỉ đồng.Tuy nhiên, khi phim ra rạp, chỉ thu về được được 7 tỉ đồng, chia rạp còn lại 3,5tỉ đồng. Khi phim mang sang một số nước trình chiếu, thì ở đây đã có bản saochụp, khiến bộ phim thất thu trầm trọng. Từ đó, Chánh Tín lâm vào hoàn cảnh nợnần chồng chất, cho đến năm 2009, số nợ lên đến 10,5 tỉ đồng.
Ông buộc lòng quyết định bán lại ngôi nhà của mình với giá 10,5 tỷ đồng đểtrang trải nợ nần. Tuy nhiên, trước đó ngôi nhà này đã được vợ chồng Chánh Tínthế chấp để bảo lãnh vay cho Cty CP điện ảnh và truyền thông Chánh Tín, do ôngNguyễn Chánh Minh Thức làm Tổng Giám đốc, vay 8,3 tỉ đồng của Ngân hàng PhươngNam, thời gian vay từ ngày 9/7/2008 đến ngày 9/7/2011.
Do không hiểu biết, nên Chánh Tín đồng ý đơn phương hủy hợp đồng vay vốn đểthực hiện giao dịch bán nhà trong khi đó không được sự bàn bạc đồng ý của ôngNguyễn Chánh Minh Thức, Tổng Giám đốc Cty CP điện ảnh và truyền thông Chánh Tín,là người có quyền và nghĩa vụ liên quan. Vì thế, giao dịch mua bán nhà của ChánhTín là trái luật.
Ông bị Ngân hàng Phương Nam đã kiện ra tòa. Ngày 18/7/2012, TAND quận 10,TPHCM tuyên Chánh Tín và gia đình phải bàn giao ngôi nhà cho ngân hàng. Mặc dùđã kháng cáo, song Chánh Tín vẫn không thể “cứu” được ngôi nhà.
Theo bản án này, trong vòng 7 ngày nữa, Chánh Tín sẽ phải…đứng đường vì bịthu hồi nhà. Hiện, anh đang cầu cứu VKSND tối cao, TAND tối cao, Cục Thi hành ándân sự TPHCM xin tạm hoãn thi hành án vì ông đang mắc căn bệnh hiểm nghèo, chưacó thời gian đi tìm nơi nương náu!
Cảnh vắng vẻ trên đường phố Ukraine những ngày chiến sự căng thẳng
Không biết "tạm ổn" được đến ngày nào
Từ những ngày đầu tháng 3, thành phố Kharkov đã phải hứng chịu liên tiếp những trận pháo kích. Bom đạn rền vang, tên lửa tàn phá khiến những con phố ngổn ngang, xe cộ bị thiêu cháy la liệt trên đường. Các con phố vốn sầm uất, nay vắng người qua lại. Mọi người đều hạn chế ra đường nhiều nhất có thể.
Tại thành phố này, một số tòa nhà của chính quyền địa phương, nhà hát opera đã bị trúng tên lửa. Chiến sự quyết liệt kéo theo việc một số khu dân sinh bị trúng "bom rơi, đạn lạc".
Dù nhiều người hàng xóm đã lên đường di tản để lánh nạn nhưng gia đình chị Đỗ Thu Hương (41 tuổi) vẫn quyết định bám trụ lại thành phố.
Chia sẻ với Dân tríngày 10/3, chị Hương nghẹn ngào cho biết: "Vợ chồng tôi sang Ukraine sinh sống và làm việc đã hơn 20 năm. Cuộc sống yên bình, vui vẻ. Đùng một cái, nghe thấy tiếng bom đạn bên tai, tôi hoảng loạn vô cùng. Những tiếng nổ rát rạt, ám ảnh đến cả trong giấc ngủ...".
Mấy ngày đầu, cứ nghe thấy tiếng bom nổ từ xa vọng lại, cả gia đình chị Hương lại cuống cuồng hoảng loạn, chạy xuống hầm trú ẩn. Tuy nhiên, qua nhiều ngày, đã quen tai hơn với những âm thanh này, chị Hương và chồng học cách giữ bình tĩnh, chủ động để phán đoán tình hình.
Theo lời chị Hương, người Việt ở nơi chị sống cũng đã di tản gần hết. Ai cũng chấp nhận bỏ lại gia sản gây dựng nhiều năm để ra đi. Em gái của chị cũng đã sang Ba Lan và lên chuyến bay cứu trợ trở về Việt Nam.
Trước khi đi, em chị Hương đã hết lời thuyết phục chị rời Kharkov. Ngay cả bố mẹ chị ở quê nhà Việt Nam cũng liên tục gọi điện thúc giục. Tuy nhiên, người phụ nữ này vẫn quyết định ở lại. "Các con tôi cũng không còn quá nhỏ. Nếu phải di chuyển khẩn cấp thì cũng vẫn linh động được. Nên hiện tại tôi vẫn ở lại đến khi nào có thể", chị Hương nói.
Quyết tâm là vậy nhưng khi thấy dòng người rời khỏi thành phố mỗi lúc một đông, lòng chị Hương lại trùng xuống, không tránh khỏi sự hụt hẫng, chơi vơi.
Cảnh vắng vẻ trên đường phố Ukraine những ngày chiến sự căng thẳng
Chị Hương đánh giá tình hình khu vực gia đình mình ở vẫn tạm ổn, bên ngoài vẫn có sự đi lại, mua bán, có xe phát hàng cứu trợ. Thỉnh thoảng không phải giờ giới nghiêm, chị vẫn xuống dưới đi dạo quanh nhà.
Tuy nhiên, trước tình trạng nhiều nơi trong thành phố bị bắn phá ác liệt, mất điện, mất nước, chị Hương không biết tình trạng "tạm ổn" này kéo dài được đến lúc nào.
Hiện tại, chị Hương vẫn kết nối với các đồng hương còn trụ lại trong thành phố để nắm bắt tình hình.
Cảnh vắng vẻ trên đường phố Ukraine những ngày chiến sự căng thẳng
"Mọi người khuyên nhau tùy theo tình hình của từng gia đình mà đi hay ở. Nhà tôi cũng đang ở trong trạng thái lưỡng lự bởi hành trình tị nạn trong giá rét thực sự gian khổ. Nhiều người đã lạc mất người thân. Như dì của tôi đây, khi sang đến Ba Lan đã bị đi lạc. Dì tuổi cao, lại có bệnh trong người, không biết tiếng. Rất may sau đó dì đã được người Việt ở Ba Lan giúp đỡ và đưa về một ngôi chùa", chị Hương kể.
Cuộc sống nhiều nơi trong thành phố điểm nóng Kharkov ngày càng khó khăn hơn. Ga tầu điện ngầm ở Kharkov cũng biến thành hầm trú bom cho người dân. Nhiều người Việt đã lựa chọn rời đi sớm để đảm bảo an toàn. Tuy nhiên, không ít người Việt vẫn kẹt lại vùng chiến sự do lo sợ gặp nguy hiểm trên đường tị nạn. Một số thì không muốn bỏ lại tất cả tài sản để dứt áo ra đi….
Như bao người đang chịu cảnh lầm than loạn lạc, người phụ nữ này cũng mong mỏi chiến sự sớm kết thúc để không ai phải rời khỏi nơi mà họ sinh sống gắn bó nhiều năm.
Theo Dân trí
Bà mẹ Ukraine chơi piano giữa đống đổ nát gây xúc động
Đây cũng là bản nhạc cuối cùng mà người phụ nữ 48 tuổi có thể chơi tại nhà mình trước khi chạy trốn khỏi thành phố, nơi cô sinh ra.
" alt="Người Việt giữa 'tâm bão' Ukraine: Tiếng bom rầm rầm, thấp thỏm cả đêm" width="90" height="59"/>