Nhận định, soi kèo Adelaide United vs Brisbane Roar, 13h00 ngày 8/3: Tiếp tục khủng hoảng

Công nghệ 2025-03-10 09:40:50 4
ậnđịnhsoikèoAdelaideUnitedvsBrisbaneRoarhngàyTiếptụckhủnghoảltdbd hôm nay   Hồng Quân - 07/03/2025 21:37  Úc
本文地址:http://vip.tour-time.com/news/78f594296.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Real Madrid vs Vallecano, 22h15 ngày 9/3: Khó thắng cách biệt

Bà Nguyễn Thị Hoa, 65 tuổi, ở xã Tân Hiệp, huyện Long Thành, Đồng Nai. Câu chuyện bà kết hôn với người đàn ông ngoại quốc, tên Aziz Ur Ehman, 24 tuổi, quốc tịch Pakistan làm nhiều người bất ngờ mấy ngày qua.

Bà Hoa cho biết, bà và anh Ehman quen nhau trên mạng xã hội. ‘Ahman chủ động kết bạn với tôi. Chúng tôi là bạn trên mạng hai năm trước. Ngay ngày đầu quen nhau, anh ấy đã biết tôi lớn hơn 41 tuổi. Lúc đó, tôi chỉ xem Ahman như con cháu nên nói chuyện bình thường’, người vợ sinh năm 1955 nhớ lại.

{keywords}
Bà Hoa và chồng trẻ. Ảnh: NVCC.

Quen nhau một thời gian, Ehman tỏ tình nhưng bà Hoa không đồng ý. ‘Anh ấy tỏ tình khi mới nói chuyện, tôi đã lớn tuổi, lại ở xa nên khó tin’, bà Hoa nói.

Cho đến khi Ehman đến Đồng Nai, bà Hoa mới cảm nhận tình yêu của mình với chàng trai ngoại quốc là thật. Bà Hoa kể, hàng ngày, Ehman phụ bà việc nhà, nấu ăn, cùng đi chợ, đi ăn, đi du lịch.

Biết chuyện tình của mẹ, ban đầu các con bà Hoa phản đối vì sợ mẹ bị người đàn ông lạ lừa tình. Nhưng khi thấy Ehman chăm sóc mẹ tận tình, các con bà Hoa cũng vun vén cho mẹ.

Bà Đặng Thị Ngữ, Chủ tịch UBND xã Tân Hiệp cho biết, chính quyền địa phương đã xác nhận tình trạng độc thân để bà Hoa đến UBND huyện đăng ký kết hôn với anh Ehman. Bà Ngữ cũng xác nhận, anh Ehman có đăng ký tạm trú và sống tại nhà bà Hoa từ đầu năm đến nay.

Cũng theo bà Ngữ, bà Hoa là người năng nổ với các hoạt động xã hội, văn nghệ, thơ ca và là người làm kinh tế giỏi ở địa phương. Từ khi các con có gia đình riêng, bà sống một mình.

Bà Nguyễn Thị Trúc Anh, Phó Trưởng phòng Tư pháp, huyện Long Thành xác nhận, bà Hoa và chồng có đến ủy ban huyện làm thủ tục đăng ký kết hôn. Khi thấy các giấy tờ của bà và anh Ehman hợp lệ, hai người tự nguyện đến với nhau, phòng Tư pháp huyện đã chấp nhận cho họ trở thành vợ chồng hợp pháp vào ngày 6/3.

Bà Trúc Anh cũng cho biết, khi làm thủ tục đăng ký kết hôn, bà Hoa và anh Ehman đều có cam kết yêu thương, tự nguyện sống với nhau và không có một lý do ngoại cảnh tác động. 'Có thể về tuổi tác, hai người họ chênh lệch lớn, nhưng về tình yêu thì lại khác', bà Trúc Anh nói.

Nắm chặt tay chồng trẻ, bà Hoa cho biết, mấy ngày qua, bà thấy hạnh phúc, được chồng cưng chiều. Về chuyện vợ chồng, bà thấy mãn nguyện. ‘Vợ chồng tôi hôn nhau mỗi lúc’, bà Hoa nói, giọng hạnh phúc.

Chuyện tình 'bí mật nơi công sở' của chàng nhân viên và nàng sếp hơn 4 tuổi

Chuyện tình 'bí mật nơi công sở' của chàng nhân viên và nàng sếp hơn 4 tuổi

Chàng trai Nguyễn Thanh Tùng (SN 1994, Nam Định) đang ‘gây sốt’ khi chia sẻ chuyện tình yêu với cô nàng đồng nghiệp hơn 4 tuổi trên một diễn đàn mạng.

">

Người phụ nữ Đồng Nai 65 tuổi cưới chàng trai ngoại quốc 24 tuổi

Nhân dịp đón sinh nhật, ra mắt sản phẩm mới hôm 26/11, nghệ sĩ lần đầu nói về cuộc sống, công việc sau một năm thông báo ly hôn.

- Bước sang tuổi 58, anh thấy mình thay đổi thế nào?

- Tôi thấy tuổi tâm hồn của mình chỉ 35-40 thôi. Tôi tổ chức sinh nhật ngày một to bởi muốn cảm tạ trời đất cho sức khỏe tốt, tinh thần vui tươi, có sức cống hiến cho khán giả.

Nhiều người sợ mốc tuổi 60, hụt hẫng khi sắp về hưu nhưng tôi thoải mái đón nhận. Tôi nghĩ hai năm nữa, sau khi nghỉ công việc ở Đài Tiếng nói Việt Nam, tôi sẽ có thêm thời gian cho bản thân, đi du lịch, tụ tập bạn bè nhiều hơn.

Hạnh phúc của con người là được sinh ra, lớn lên, trưởng thành và già đi. Kể cả cái chết, tôi cũng nghĩ đó là quy luật tự nhiên, không có gì đáng sợ. Tôi nhiều lần suy nghĩ về cái chết hạnh phúc. Tôi cho rằng con người được ra đi khi còn khỏe mạnh, không đau đớn là một may mắn. Cuộc đời mỗi người giống như biểu đồ hình sin, và mỗi giai đoạn đều có vẻ đẹp riêng. Ở thời điểm nào, chúng ta cũng nên sống trọn với niềm vui của mình. Vậy nên tôi không sợ già, chỉ sợ xấu vì gương mặt ngày một nhiều nếp nhăn. Ngoài ra, tôi cũng sợ nghèo nữa (cười).

Ca sĩ Việt Hoàn phát biểu ở tiệc sinh nhật tuổi 58 ">

Ca sĩ Việt Hoàn: 'Tôi tận hưởng cuộc sống độc thân'

Cách đây 25 năm, Barry Neild lên đường đi du lịch theo đường bộ từ phía bắc nước Anh đến Morocco chỉ với vỏn vẹn 100 USD trong túi.

Mục tiêu của tôi, mà đến giờ không nhớ nổi vì sao làm vậy, là tìm đến sa mạc. Tôi không biết chắc sa mạc nằm ở đâu hay làm thế nào để đến đó. Nhưng với kế hoạch không hoàn hảo này, tôi hy vọng sẽ có nhiều niềm vui trên đường đi.

Tôi thực sự đã tìm được niềm vui, nhưng trong vài tuần sau đó, tôi cũng bị trộm đồ, hành hung và lừa đảo. Dù vậy, có lẽ một phần vì đã gặp những điều như thế, tôi vẫn coi đó là một trong những chuyến đi đáng nhớ của cuộc đời.

Bị đánh ở Paris

Điểm dừng đầu tiên là Paris (Pháp). Không đủ tiền thuê phòng ngủ qua đêm, cũng chẳng kiếm được chỗ dựng lều, kế hoạch của tôi là khám phá thành phố trong một ngày, sau đó đi tàu đêm rời khỏi đây.

Đó là ngày đầu tiên trong chuyến phiêu lưu nước ngoài nên tôi rất phấn khích. Trước khi có vé máy bay giá rẻ, đi du lịch bất cứ nơi nào ở châu Âu vẫn là một viễn cảnh kỳ lạ. Tôi hít thở không khí không mấy trong lành của Paris và tận hưởng những khoảnh khắc trẻ trung, sống động.

Khi tôi bước vào một trạm tàu ​​điện ngầm với tấm vé nắm chặt trong tay, một người đàn ông Pháp tiếp cận và hỏi xin tôi thuốc lá bằng tiếng Pháp. Mừng rỡ vì anh ta nhầm tôi với người bản địa, tôi đáp lại lịch sự bằng ngôn ngữ nước bạn: “Xin lỗi. Tôi không hút thuốc”.

Anh ta bất ngờ lùi một bước rồi tung cú đá vòng cầu kép gần như hoàn hảo khiến tôi văng ra xa. Một số hành khách khác chỉ lặng lẽ bước qua tôi. Tôi đứng dậy, bật khóc và bỏ chạy trước khi anh ta kịp có hành động tấn công nào khác.

Sự tự tin mỏng manh của tôi đã tan vỡ. Ngay lúc đó, tôi cảm thấy đơn độc và tuyệt vọng. Tôi đã làm gì vậy? Tại sao tôi cố gắng đi du lịch đến Morocco? Tôi cảm thấy mình là kẻ phiêu lưu ngu ngốc nhất châu Âu.

‘25 nam truoc, toi la ke phieu luu ngoc nghech nhat chau Au’ hinh anh 2 1.jpg
Neild có tấm vé tàu hỏa có thể sử dụng ở Pháp, Tây Ban Nha, Morocco, nhưng chi phí ăn uống và chỗ ở rất hạn hẹp.

Không còn gì lưu luyến ở Paris, tôi đến nhà ga và lên một chuyến tàu đi về phía nam.

Đôi khi những chuyến đi kéo dài và chậm chạp. Đôi khi các toa tàu quá đông. Đôi khi nhà vệ sinh trông thật khủng khiếp.

Nhưng sự kết hợp của nhà ga, xe lửa và đường ray tạo nên cảm giác phiêu lưu vượt thời gian. Đó là một thế giới riêng rất lý thú.

Sự thất vọng của những tên trộm

Khi phong cảnh nước Pháp đã ở lại phía sau, nhiệt độ thì càng nóng hơn, tôi một lần nữa say sưa trong khung cảnh trước mắt.

Ở Barcelona (Tây Ban Nha), ​​do thiếu khu cắm trại ở trung tâm thành phố, tôi thuê một chiếc giường trong nhà nghỉ gần đại lộ Las Ramblas. Đó là thời điểm 3 năm sau khi thành phố đăng cai Thế vận hội Mùa hè, chi phí vẫn tương đối rẻ.

Tôi đã dành vài ngày dạo chơi loanh quanh và ăn bánh sandwich phô mai rẻ tiền, giống như một du khách sành điệu.

Sau đó, tôi lại lên kế hoạch cho chuyến đi xuyên đêm tới Madrid để tiết kiệm tiền. Nhưng khi màn đêm buông xuống, tôi được người gác tàu cho biết mình không thể lên tàu mà không đặt chỗ từ nhiều tiếng trước.

Tôi không có nơi nào để đi và không đủ tiền thuê một căn phòng. Trong thời đại còn sử dụng chi phiếu cho khách du lịch, tôi không có cách nào chi trả ở Tây Ban Nha ngoài giờ ngân hàng làm việc.

Tôi có thẻ ATM cho trường hợp khẩn cấp, nhưng nó chỉ hoạt động ở một quốc gia khác, như Bỉ.

‘25 nam truoc, toi la ke phieu luu ngoc nghech nhat chau Au’ hinh anh 3 200403125802_bad_haircut_morocco_1.jpg

Sau khi bị hành hung ở Paris, Neild tiếp tục gặp vận xui ở Barcelona.

Tôi kiểm tra ba lô của mình và quay trở lại đại lộ Las Ramblas. Trong khi suy tính điều làm tiếp theo, tôi được một người đàn ông Tây Ban Nha tiếp cận hỏi đường. Đó là cách đánh lạc hướng kinh điển, trong khi đồng bọn của anh ta đứng sau trộm hành lý của tôi.

Lần này tôi không khóc. Mất mát lớn nhất là chính chiếc túi. Tôi tự an ủi mình bằng cách tưởng tượng đám trộm tụ tập bên đường và cãi vã về sự thảm hại của những gì chúng vừa cướp được: Một cặp kính râm giá rẻ, vài lọ kem chống nắng từ thương hiệu bình dân và một cuốn sách.

Lúc này, kế hoạch A là lẻn vào nhà nghỉ cũ và tìm một giường trống. Tôi sẽ cố đi qua quầy tiếp tân, nhưng chủ nhà sẽ đuổi theo, lôi cổ tôi ra ngoài đường.

Kế hoạch B là ngủ qua đêm tại một trong những công viên của thành phố. Nhưng phương án này nhanh chóng bị loại bỏ.

Chỉ còn lại kế hoạch C. Đêm hôm đó và hầu hết ngày hôm sau, tôi lang thang trên đường phố. Tối hôm đó tôi trở lại nhà ga, đặt chỗ và bước lên chuyến tàu cuối cùng rời khỏi Barcelona.

Ở Madrid, hình như tôi đã khám phá một bảo tàng nghệ thuật và ăn thêm nhiều chiếc sandwich phô mai rẻ tiền. Sau đó, tôi lại đi về hướng nam, lần này tới Granada - một thành phố lịch sử, nơi tọa lạc Cung điện Alhambra ngoạn mục.

‘25 nam truoc, toi la ke phieu luu ngoc nghech nhat chau Au’ hinh anh 4 3.jpg

Neild tham quan Alhambra - cung điện theo kiến trúc Moorish có có tuổi đời hàng thế kỷ ở Tây Ban Nha.

Lòng tốt từ những người xa lạ

Chỉ đến khi đặt chân tới nhà ga Granada trong buổi bình minh, tôi mới nhận ra đó là khởi đầu của cuối tuần. Không có ngân hàng nào mở cửa. Và một lần nữa, tôi không có tiền mặt hoặc bất cứ nơi nào để trú ngụ.

Những điều xảy ra tiếp theo, đến tận bây giờ, vẫn là một trong những điều thú vị nhất tôi từng trải qua.

Trên tàu, tôi tâm sự với một sinh viên người Chile về tình trạng khó khăn hiện tại. Cô ấy mời tôi đến nơi ở của những người bạn Tây Ban Nha quen qua thư mà mình đang đến thăm ở Granada.

Cô ấy thậm chí chưa từng gặp họ trước đó. Nhưng khi cô ấy hỏi liệu tôi có thể dựng lều trong vườn của họ hay không, họ mời tôi vào nhà và cho tôi ngủ trên ghế sofa.

‘25 nam truoc, toi la ke phieu luu ngoc nghech nhat chau Au’ hinh anh 5 2.jpg

Nhóm sinh viên tốt bụng cho Neild một chiếc ghế sofa để ngủ, cùng với thức ăn và đồ uống ở thị trấn Granada, Tây Ban Nha.

Không chỉ vậy, trong 3 ngày tiếp theo, họ mời tôi ăn, uống bia và làm hướng dẫn viên du lịch cho tôi. Thậm chí, khi tôi có ý muốn gửi chút chi phí ăn ở vài ngày qua khi ngân hàng mở cửa trở lại, họ kiên quyết từ chối.

Tôi vẫn còn cảm kích trước sự hiếu khách của họ. Những năm qua, tôi cố gắng giúp đỡ nhiều người khác. Mặc dù vậy, tôi không thể tưởng tượng bản thân có thể mời một gã như mình của năm 24 tuổi vào nhà. Tất nhiên, không phải vì mái tóc.

Điểm dừng chân tiếp theo là Algeciras - thị trấn cảng nhộn nhịp với kiến ​​trúc Moorish. Đây là nơi phà chở khách qua eo biển Gibraltar đến cảng Tangier của Morocco.

Sự sợ hãi bắt đầu xuất hiện. Tôi đã không chuẩn bị tinh thần cho những gì trải nghiệm ở Pháp và Tây Ban Nha, nhưng ít nhất tôi còn có hành trình xe lửa để quay trở lại. Trong phần tiếp theo của hành trình, ngay cả lịch trình tàu chạy cũng sẽ là bí ẩn.

‘25 nam truoc, toi la ke phieu luu ngoc nghech nhat chau Au’ hinh anh 6 12.jpg

Neild tại một nhà trọ giá rẻ ở Morocco, nơi nhiều khách du lịch ở chung để tiết kiệm chi phí.

Mạo hiểm

Buổi tối trước khi lên thuyền, tôi gặp 2 cô gái cũng đến từ miền bắc nước Anh. Họ dường như thương hại một gã có vẻ ngoài thảm hại và nhường cho tôi chiếc giường dự phòng trong phòng khách sạn mà mình thuê.

Trong suốt phần còn lại của chuyến đi, tôi cũng kết bạn với một vài cặp vợ chồng hào phóng, nhường cho tôi chiếc giường dự phòng trong căn phòng của họ.

Thành phố Tangier thật dữ dội. Tôi bị một người bán hàng đeo bám và dọa dẫm hàng giờ, cho đến khi tôi cắt đuôi anh ta tại một quán cà phê.

Khi màn đêm buông xuống, tôi trả tiền trước cho một khách du lịch khác để share căn phòng người đó đã thuê. Hóa ra, đó là một ký túc xá tồi tàn, chỉ có những tấm nệm rách.

Dù bị lừa, tất cả đành chấp nhận. Thậm chí, chiếc vòi hoa sen tệ đến mức không ai trong chúng tôi dám sử dụng.

‘25 nam truoc, toi la ke phieu luu ngoc nghech nhat chau Au’ hinh anh 7 8.jpg

Wouter và Marie-Odile - cặp vợ chồng người Hà Lan - nằm trong số người giúp đỡ Neild trong chuyến đi.

Ngày nay, Morocco có những chuyến tàu liên tỉnh nhanh và hiện đại. Nhưng vào năm 1995, chúng cũ kỹ, chậm chạp và thơ mộng - không tính nhà vệ sinh. Giữa các trạm dừng, mùi thức ăn, trà bạc hà và không khí nóng len qua các cửa sổ đang mở.

Hai người bạn Hà Lan mới quen dẫn tôi tới Marrakech. Ở đó, chúng tôi tìm được một căn phòng giá rẻ có ban công. Tôi rất ngạc nhiên bởi quần áo khô rất nhanh khi phơi giữa cái nắng gay gắt giữa trưa.

Điểm đến cuối cùng

Điểm dừng chân cuối cùng của tôi là Toubkal - đỉnh núi cao nhất ở Morocco. Ai đó đã gợi ý rằng tôi có thể trông thấy sa mạc Sahara từ một nơi nào đó gần đỉnh.

Tôi nhảy lên xe buýt, sau đó là chiếc xe tải chở đầy cừu đến ngôi làng nhỏ Imlil nằm trên dãy núi cao của Morocco. Tôi yêu nơi này. Không khí mát mẻ hơn. Không ai cần mặc cả về giá bán từng miếng trái cây. Và điều tốt nhất là có khu cắm trại.

Thế nhưng, đó cũng là lúc tôi phát hiện chiếc lều mà mình mang theo qua 4 quốc gia cần có 2 cột để có thể dựng lên. Những thứ đó, lúc này, đang yên vị trên chiếc kệ trong tầng hầm của bố mẹ tôi, hay nói cách khác là cách đây 2.700 km.

‘25 nam truoc, toi la ke phieu luu ngoc nghech nhat chau Au’ hinh anh 8 11.jpg

Điểm cuối hành trình của Neild là ngọn núi cao nhất Morocco - Toubkal.

Tôi chưa bao giờ trông thấy sa mạc. Sau một đêm trằn trọc trong tấm vải chùng xuống, được giữ tạm bằng những thanh gỗ xiêu vẹo, tôi thất bại trong việc trèo lên đỉnh Toubkal.

Nhưng điều đó không thành vấn đề. Tôi đã chiến thắng nỗi sợ hãi của chính mình, và cả sự ngu ngốc, để đi qua dãy Atlas cao của châu Âu và châu Phi. Trong vòng vài tuần, một phiên bản mới đầy tự tin của tôi đã học nghiệp vụ báo chí, mà sau này giúp tôi đi khắp thế giới.

Vài tháng sau chuyến đi, tôi tình cờ hội ngộ 2 người phụ nữ đồng hương mà tôi share phòng ở Algeciras. Chúng tôi gặp lại trong một quán rượu, nên tôi mua cho họ đồ uống như một lời cảm ơn.

“Chúng tôi không nghĩ ai sẽ gặp lại anh. Chúng tôi cứ lo ai đó ở Morocco sẽ giết anh mất”, một trong số họ nói với tôi.

Cô bạn khác đồng tình: “Với kiểu tóc này, họ có thể đã cho anh ân huệ”.

‘25 nam truoc, toi la ke phieu luu ngoc nghech nhat chau Au’ hinh anh 9 12.jpg
Nỗ lực leo lên Toubkal thất bại nhưng chuyến đi đã truyền cảm hứng cho nhiều cuộc phiêu lưu của Neild sau này.
Lo sợ bị bạn gái 'cắm sừng', chàng trai đề nghị chu cấp hơn 100 triệu một tháng

Lo sợ bị bạn gái 'cắm sừng', chàng trai đề nghị chu cấp hơn 100 triệu một tháng

Cô gái này sẽ nhận được 100 triệu tháng nhưng phải chấp nhận những điều kiện mà người yêu đưa ra, bao gồm không để người khác tán tỉnh hoặc chạm vào vai cô.

">

‘25 năm trước, tôi là kẻ phiêu lưu ngốc nghếch nhất châu Âu’

Nhận định, soi kèo Albirex Niigata vs Tokyo Verdy, 12h05 ngày 8/3: Nỗi buồn sân nhà

{keywords} 

Dự lễ có bà Nguyễn Thúy Anh - Ủy viên BCH Trung ương Đảng, Chủ nhiệm Ủy ban Về các vấn đề xã hội của Quốc hội, bà Lê Thị Nguyệt - Phó Chủ nhiệm Ủy ban Về các vấn đề xã hội của Quốc hội, ông Nông Quốc Thành - Phó Cục trưởng Cục Di sản Văn hóa, Bộ VHTTDL, bà Hoàng Thị Thúy Lan - Ủy viên Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Vĩnh Phúc, ông Trần Văn Vinh – Phó Bí thư thường trực, Chủ tịch HĐND tỉnh Vĩnh Phúc, ông Nguyễn Văn Trì – Chủ tịch UBND tỉnh Vĩnh Phúc cùng lãnh đạo các sở ban ngành cấp tỉnh, huyện và các đại biểu về tham dự buổi lễ.

Tín ngưỡng thờ Quốc Mẫu Tây Thiên là một trong ba tín ngưỡng cổ nhất ở vùng Bắc bộ (tín ngưỡng thờ Hùng Vương, tín ngưỡng thờ Tản Viên Sơn Thánh, tín ngưỡng thờ Quốc Mẫu Tây Thiên). Tín ngưỡng thờ Quốc Mẫu Tây Thiên không chỉ là tín ngưỡng của một địa phương, của một vùng mà là hệ thống tín ngưỡng mang tính quốc gia.

Năm 1763, từ điển bộ Lễ của nhà Lê Trung hưng đã ghi rõ các di tích thờ cúng Quốc Mẫu Tây Thiên. Như vậy, di sản Tín ngưỡng thờ cúng Quốc Mẫu Tây Thiên không chỉ là biểu tượng văn hóa của tỉnh Vĩnh Phúc mà còn mang nhiều giá trị về lịch sử, về văn hóa, về truyền thống yêu nước, đoàn kết các dân tộc kiên cường chống giặc ngoại xâm.

Tín ngưỡng thờ Quốc Mẫu Tây Thiên đã được Bộ VHTTDL công nhận và đưa vào danh mục Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Quyết định số 176/QĐ-BVHTTDL ngày 14/01/2020.

Sau lễ trao chứng nhận, các đại biểu đã thực hiện Lễ dâng hương tưởng niệm Quốc Mẫu Tây Thiên Xuân Canh Tý 2020. Năm nay, sản vật được lựa chọn dâng lên Quốc Mẫu là những tấm bánh chưng bao chứa trọn vẹn tinh túy đất trời cũng như chứa đựng sự trọng thị của đất và người Vĩnh Phúc.

Lễ dâng hương tưởng niệm Quốc Mẫu được tổ chức hằng năm vào ngày 15/2 âm lịch, nhằm giáo dục đạo lý “uống nước nhớ nguồn” của dân tộc Việt Nam, góp phần bảo tồn, kế thừa và phát huy những giá trị văn hóa của dân tộc.

Đặc biệt, năm nay Tín ngưỡng thờ Mẫu Tây Thiên được công nhận là di sản văn hóa phi vật thể quốc gia, là sự kiện có ý nghĩa quan trọng, khẳng định sự trường tồn của tín ngưỡng thờ mẫu trong tâm thức mỗi người dân Việt.

Chàng trai 10 năm sống ở chùa trở thành quán quân khởi nghiệp

Chàng trai 10 năm sống ở chùa trở thành quán quân khởi nghiệp

 Sau khi nhận một giải thưởng dành cho ‘start-up’ ở khu vực Đông Nam Á thì một nhà đầu tư đã nhắn tin cho Tiến qua Facebook. 

">

Công nhận 'Tín ngưỡng thờ Quốc Mẫu Tây Thiên' là di sản văn hóa phi vật thể Quốc gia

Chính vì những lúc thấy tủi thân quá, kể cả ngày lễ tết, chồng vẫn hăng hái ở tận đâu, nhưng ở nhà thì nguội lạnh, thờ ơ, khiến cho sự mâu thuẫn, chán nản vợ chồng xảy ra liên miên. Chúng tôi chia tay nhau vì lý do chẳng vì đâu, thật lãng xẹt như vậy khi con trai chúng tôi mới tròn 1 tuổi".

Chị đã nghĩ, sẽ chẳng bao giờ cần đến một người đàn ông nào nữa, ngay gia đình chị cũng cho rằng cuộc ly hôn ấy là lỗi do chị ích kỷ, không sẻ chia với chồng, nên cũng giận, không quan tâm đến mẹ con chị nữa.

"Sau hơn 2 năm làm mẹ đơn thân nuôi con 1 mình, trong một bữa tiệc cưới của bạn học cũ, tôi gặp người bạn trai mới, nhưng là bạn học ngày xưa của tôi. Lúc đầu, chúng tôi vẫn chỉ là bạn bè, cậu ấy biết hoàn cảnh của tôi thi thoảng lại tới giúp mẹ con tôi vài việc điện, nước trong nhà. Thấy con trai tôi gần gũi và thân thiện với người ấy hơn cả bố đẻ của nó, tôi bắt đầu thổn thức và cảm tình với anh" - chị Ngát cười nhẹ nhàng khi nhắc lại mối duyên thứ 2 của đời mình.

"Mẹ con tôi và người đàn ông ấy dần thân thiết, gắn bó rất tự nhiên. Một ngày nọ, chúng tôi thấy nên cùng nhau sống chung một nhà. Tôi quyết định lấy anh mà không tổ chức đám cưới, 2 đứa chỉ đăng ký kết hôn rồi về sống chung" - chị Ngát cho biết thêm.

"Nhưng hạnh phúc lần thứ 2 cũng chỉ kéo dài hơn lần trước chừng 2 năm. Cho đến một ngày, người mà tôi gọi là cha chồng tuyên bố một câu mà tôi cũng không thể ngờ tới trong dịp Tết chồng tôi dẫn 2 mẹ con về quê chúc Tết gia đình nhà chồng, ông gằn giọng, chỉ tay về phía mẹ con tôi quát to: "Nhà tao không cưới mày, nên mày và con mày không được về nhà tao lễ Tết hay bất cứ ngày nào, cút xéo ra khỏi nhà tao" - chị Ngát nhớ lại chuyện vừa xảy ra ở nhà chồng dịp Tết vừa qua.

"Khi đó, chồng tôi bế con trai tôi vừa bước vào sân nhà. Tôi quá bất ngờ trước hoàn cảnh này, vì trước đó, anh nói đã thuyết phục gia đình chấp thuận mẹ con tôi sau một thời gian ngăn cản anh không được. Anh có lẽ cũng bị bất ngờ trước thái độ của cha, nên mặt đỏ hằn lên lao vào nhà kéo cha vào bên trong ầm ĩ. Mẹ con tôi nghe tiếng cha con anh cãi lộn rất to đúng tối ngày mùng 2 Tết đã hiểu rõ sự tình".

Chị Ngát cho biết: "Tôi cảm thấy quá bị xúc phạm, con tôi không có lỗi gì. Tôi vội vã dắt tay con như chạy trốn ra khỏi căn nhà đó. Tôi không cần biết anh có lỗi gì không trong chuyện này, anh có nói dối mẹ con tôi hay không? Hay sự thay đổi thái độ đột ngột của người cha đã khiến anh không lường trước được sự việc, để mẹ con tôi chứng kiến và đón nhận tất cả sự khinh miệt, chửi rủa này?

Con người dù yếu đuối thế nào, rồi cũng phải mạnh mẽ thôi. Lòng tự trọng đã không cho phép tôi quay lại với người đàn ông ấy lần nữa. Có lẽ, anh sinh ra không phải để cho mẹ con tôi. Tôi quyết định để lại cho anh lá đơn ly hôn, rồi dắt con đi một nơi thật xa.

Sự tổn thương trong cuộc đời, tôi đã nếm đủ rồi, tôi không thể để con tôi bị hắt hủi, xua đuổi, khinh rẻ chỉ vì hạnh phúc cá nhân của mẹ nó. Tôi đủ bản lĩnh để tự tay nuôi con trai tôi nên người" - chị Ngát quả quyết nói trong sự nghẹn ngào kìm nén, nhưng đôi mắt vẫn ánh lên sự tự tin và quyết tâm của người đàn bà có số phận hẩm hiu, qua 2 chuyến đò vẫn lẻ bóng, đơn côi.

Tôi có nên bán nhà cho chồng trả nợ 'xã hội đen'?

Tôi có nên bán nhà cho chồng trả nợ 'xã hội đen'?

Chồng tôi hiện phải đi trốn vì xã hội đen liên tục đòi nợ. Anh ấy gọi điện van xin tôi 'cứu' anh ấy lần này nữa.

">

29 tuổi đã qua 2 đời chồng vẫn không hạnh phúc

友情链接