Nhận định, soi kèo Al Shahaniya vs Al Khor, 20h30 ngày 22/1: Tin vào cửa dưới
(责任编辑:Thế giới)
下一篇:Nhận định, soi kèo Panserraikos vs PAS Lamia, 22h59 ngày 20/1: Cải thiện phong độ
- July.N" alt="[LMHT] Khởi tranh giải DCS A mùa hè 2014 với nhiều thay đổi đột phá" />
Gameplay
Thật khó khăn để tìm ra trò chơi tương tự với Dark Lands, bởi đây là một game “lai”. Nếu bạn đã quen thuộc với trò chơi Viktor, là game có phong cách chơi hao hao, nhưng tất nhiên là vẫn thiếu đi những pha chiến đấu rực lửa mà Dark Landsđem lại.
Dark Landsgiống với những tựa game endless-runner phong cách 2D nhiều hơn, nhưng hãng Bulkypix đã thêm vào trò chơi những pha hành động chiến đấu để game thêm phần phiêu lưu, thú vị. Khi có quái vật xuất hiện trước đường đi, nhân vật sẽ tự động dừng lại và chuẩn bị cho một trận chiến để tiếp tục cuộc hành trình.
Nhưng điều này không đồng nghĩa với việc quái vật sẽ đứng im cho bạn thỏa sức đánh đập, mà sẽ tấn công bạn bất cứ lúc nào. Việc tấn công quái vật được giới hạn trong những trận chiến giáp lá cà. Trong nhiều trường hợp nhất định, nhân vật của bạn sẽ phải quyết định dùng vũ khí của mình để phòng thủ hoặc lao lên tấn công kẻ thù.
Vì bản chất Dark Landslà một game endless-runner cho nên người chơi không thể quay lại khám phá những nơi đã đi qua giống với các tựa game phiêu lưu thuần túy. Nhưng không giống như các game endless-runner khác, nhân vật trong Dark Landssẽ được cung cấp một thanh máu (life bar) để duy trì sự sống trên quãng đường phiêu lưu thay vì phải chịu cảnh một-hit-chết-luôn theo kiểu truyền thống.
Để thêm gia vị cho những pha hành động, phiêu lưu thì trong Dark Lands còn xuất hiện nhiều “boss” được tiến hóa và thay đổi qua từng giai đoạn chơi. Tất nhiên, không thể thiếu đi sự xuất hiện của hàng tá những cạm bẫy (trap) và những con côn trùng hút máu được thiết kế khôn khéo đòi hỏi người chơi phải nhảy (jump) và trượt (slide) đúng thời điểm nếu muốn sống sót.
Người chơi cũng có thể nâng cấp các chỉ số cơ bản của nhân vật như: máu (health), sát thương (damage), nhanh nhẹn (agility) hay nâng cấp các trang bị như: các loại áo giáp bảo vệ, hoặc những món đồ tấn công tùy thích.
Dark Landscung cấp 2 chế độ chơi: tồn tại (Survival Mode) hoặc phiêu lưu (Adventure Mode). Adventure Mode là nơi người chơi có thể phát triển cấp độ (level) của mình, còn Survival Mode sẽ vẫn được tiếp tục cho đến khi lượng máu của nhân vật bị cạn sạch.
Điều khiển nhân vật (Controls)
Việc điều khiển nhân vật trong game là rất dễ dàng. Dark Landschỉ yêu cầu người chơi dùng những thao tác đơn giản lên màn hình điện thoại như: vuốt lên để nhảy (nhấn 2 lần để nhảy 2 lần), hay vuốt xuống để trượt. Tuy nhiên, nhà phát triển còn cho người chơi thêm một tùy chọn nếu muốn nhân vật của mình dừng lại để quan sát khu vực xung quanh bằng cách nhấn giữ đồng loạt 2 ngón tay vào bên phải và bên trái màn hình. Thao tác này cũng dùng để bảo vệ nhân vật.
Thay vào việc chỉ đứng im, nhân vật sẽ tự động dùng thanh kiếm của mình để che chắn những đòn tấn công của kẻ thù. Nếu muốn tấn công kẻ thù, bạn chỉ cần nhấp (tapping) một ngón tay lên chúng.
Nhưng sẽ có hai điều phiến toái sau đây mà người chơi game Dark Lands sẽ gặp phải, đó là: những cú nhảy không đồng nhất và những vấn đề về việc phòng thủ của nhân vật. Trong nhiều trường hợp, nhân vật có thể nhảy tới 3 lần (triple jumps) và điều đó thật đáng kinh ngạc. Nhưng những lần như thế thật hiếm hoi, vì khi bạn cố gắng thực hiện lại nó thì chỉ nhảy được 2 lần (double jumps) thôi, điều này thật phiền toái vì bạn sẽ bỏ lỡ nhiều thứ trên đường đi.
Việc phòng thủ của nhân vật trong Dark Landscũng rất đáng bàn cãi vì màn hình luôn dự báo sai những đợt tấn công của kẻ thù nên sẽ báo động sớm. Nếu khoảng cách giữa nhân vật và đối thủ không thật gần, thì nhân vật sẽ không thể dừng lại và cũng chẳng thể rút kiếm ra để phòng thủ. Điều này sẽ rất rắc rối nếu bạn gặp phải những đối thủ mạnh hơn được trang bị vũ khí tầm xa. Nhưng rất may mắn, vì nó không thực sự quan trọng lắm bởi nhân vật có thể chống lại những viên đạn bắn ra từ kẻ thù rất hoàn hảo.
Đồ họa (Graphics)
Dark Lands được thiết kế đơn giản, với đồ họa được làm phẳng phù hợp với xu hướng tối giản hiện nay. Xuyên suốt trò chơi là hình ảnh bóng của những nhân vật và được tạo điểm nhấn với hiệu ứng đánh bóng các loại vũ khí, bẫy, và môi trường xung quanh. Game cung cấp hàng loạt hình nên phong phú mà nó sẽ thay đổi khi nhân vật của bạn bị “boss” đánh bại. Mặc dù các hình nền khác nhau về màu sắc và thiết kế, nhưng chúng đều mang chung một phong cách kỳ bí, u sầu, linh thiêng mà Dark Lands đem lại.
Âm thanh (Sounds)
Các hiệu ứng âm thanh trongDark Landsđược lặp đi lặp lại như trong bất cứ trò chơi endless-runner hoặc action-adventure nào khác mà bạn đã từng chơi qua, thế nhưng nhạc nền trong Dark Landslại là một câu chuyện khác. U buồn, ảm đạm, mờ nhạt,…là những từ dùng để miêu tả khi bạn tập trung lắng nghe nhạc nền trong trò chơi.
Âm thanh được kết hợp, hòa quyện chặt chẽ với khung cảnh trong trò chơi tạo nên một khối thống nhất, giúp người chơi dễ dàng bị cuốn hút bởi cuộc phiêu lưu mà nhân vật trong game Dark Landsđem lại.
Kết
Dark Landscó thể được coi là một tựa game endless-runner hoặc action-adventure đều được, bởi nó là một game “lai”. Nhưng có một điều chắc chắn, đây là một trò chơi đã được hoàn thiện đầy đủ các tính năng để khiến người chơi cảm thấy thích thú và cuốn hút. Gameplay của Dark Landsmang lại những điều chỉnh mới mẻ đầy tính mạo hiểm và tốc độ nhưng vẫn giữ được cái “chất” của những thể loại game cổ điển mà nó dựa vào để phát triển.
Dark Lands hiện đã có trên iOS, Android, và Windows Phone. Bản download cho những ai yêu thích tại đây.
Ti Đi(Theo Droid)
" alt="Phiêu lưu trong bóng tối cùng Dark Lands" />- Trailer ingame cực kỳ hấp dẫn và kịch tính
Được biết, trước khi khai mở 18 phút, server download game đã bị quá tải do lượng người chơi đổ về quá đông, NPH đã phải gấp rút nâng cấp tài nguyên server và đường truyền để việc download trở lại bình thường. Hơn nữa, server S1 bị full ngay sau khi khai mở, NPH phải mở S2 để “cứu cánh” ngay lập tức.
Không ngoài dự đoán về cơn sốt khi ra mắt của Sát Thủ Truyền Kỳ cùng với sự chuẩn bị kỹ lưỡng và “chữa cháy”kịp thời, game chạy khá mượt và ổn định, không xuất hiện nhiều lỗi kỹ thuật và dịch thuật.
Ngoài ra, theo một nguồn tin cho biết, lượng game thủ đổ về các server đã nhân lên với số lượng khủng khiếp. Cả websitelẫnfanpage của game đều có mức truy cập khủng khiếp với khoảng5 triệu ngườiđăng nhập, talking about this của fanpage cán mốc2 triệu và vẫn đang tiếp tục tăng.
Điều đáng chú ý ở đây là việc lợi dụng sức nóng và sự hấp dẫn của Sát Thủ Truyền Kỳ, nhiều đối tượng đã giả mạo bản cài trên Google Play, sử dụng hình ảnh copy được từ fanpage Sát Thủ Truyền Kỳ để chạy quảng cáo apps “bẩn” trên facebook. Rất may, NPH “chính chủ”của tựa game này đã nhanh chóng cảnh báo và cung cấp link tải chính xác, kịp thời.
Trên diễn đàn và fanpage, nhiều gamer đã trải nghiệm Sát Thủ Truyền Kỳvới phiên bản quốc tế trên gamebox cũng “thi nhau”chia sẻ bí quyết để lên top, vượt phụ bản, săn boss, tuyển pet cho nhân vật của mình. Đặc biệt nhất là 3 địa điểm cực độc không-thể-bỏ-qua của bom tấn này
1, Lâu đài địa ngục – “Sân nhà” của các gamer
Không đáng sợ như cái tên của nó, Lâu đài địa ngục được các game thủ ví von như là một “Trung tâm thương mại” với đầy đủ các “cửa hàng” như Chiêu hồn, Chiêu tướng, Liên minh, Đấu trường PK, Hội võ đạo, Ngân hàng, Shop và Ranking – tượng đại tôn vinh Ma tộc đứng đầu bảng PK. Các tương tác trực tiếp của gamer với nhau sẽ được diễn ra chủ yếu tại đây.
2, Săn “tướng” đồng hành tại bản đồ Vực Sâu
Đội hình tối đa khi PK hiện tại là 8, tuy nhiên số lượng đội hình sẽ được mở khi người chơi tích đủ điểm Tà ác trong Sổ tội. Vì vậy để giữ ưu thế trong các trận chiến, gamer không cách nào khác ngoài săn được tướng “ngon”. Để chiêu tướng, gamer phải chiến thắng tướng đó trong bản đồ Vực Sâu.
Đây cũng là nơi nâng cao các kỹ năng vĩnh cửu cho nhân vật và kiếm tiền cực nhanh bởi phần thưởng của mỗi chiến thắng vô cùng hậu hĩnh và giá trị.
3, Muốn thăng cấp nhanh? Thí luyện tại hệ thống phụ bản
Game thủ Monter đã từng chơi ở bản quốc tế chia sẻ:
“Giai đoạn đầu, nếu muốn lên level nhanh thì cần chăm chỉ cày phụ bản thí luyện, phụ bản đầu tiên (Hẻm ma) cực kỳ dễ đối với những người chưa có tướng mạnh, vì thế anh em cứ mạnh dạn chiến để nâng cấp, mở chức năng”
Dựa theo cốt truyện, người chơi sẽ phải chiến đấu trên các bản đồ xung quang Lâu đài địa ngục, đoạt lại các mảnh đất mà Thần điện và Thần tộc chiến giữ. Theo tình tiết, 10 bản đồ đầu tiên cũng chính là 10 bộ lạc đã chiến đấu tiêu diệt Diablo trong bản gốc. Sau 10 bộ lạc này, kịch tình sẽ được mở rộng hơn, vì thế đây cũng được coi như là giai đoạn rèn luyện nâng cấp cơ bản của gamer.
Càng đi sâu vào Sát Thủ Truyền Kỳ, người chơi sẽ cảm nhận được các tính năng độc đáo và hấp dẫn hơn, đặc biệt, không cần level cao nhưng bạn có thể sở hữu đội hình bất bại nhờ tính năng gameplay này.
Một số hình ảnh ingame
Để trở thành một Sát Thủ Truyền Kỳ, truy cậptrang chủhoặc tham gia fanpageđể biết thêm nhiều thông tin và bí quyết thú vị.
Q7
" alt="Fanpage Sát Thủ Truyền Kỳ đón 5 triệu người truy cập ngày ra mắt" />
Lâm Cẩm Vân xoay người sang vẫy vẫy tay chào người nọ: "Thím Vương."
"Chắc trên huyện người ta nghỉ hè rồi đấy. Ái chà, nhìn xem bao nhiêu là túi to túi nhỏ, lại mang thứ gì tốt về thế hở cháu?"
Lâm Cẩm Vân vội vàng cúi người lấy ra hai quả đào mật từ trong túi nilon màu đỏ dưới chân, theo đường mòn uốn lượn đến bên cạnh thím Vương, đưa ra hai quả đào: "Thím Vương, đây đây, nếm thử mấy quả đào nào."
"Ôi ngượng thế chứ lị."
Vương Bích Ngọc tuy miệng nói lời khách sáo nhưng tay lại không chút khách khí, vội vàng xoa xoa vạt áo lau đi đôi tay dính đầy bùn đất, vui tươi hớn hở cầm lấy đào trong tay Lâm Cẩm Vân.
"Vẫn là cháu Vân đây có bản lĩnh. Nhìn mà xem, làm giáo viên ở huyện trên vẻ vang cỡ nào, đến cả đồ mang về nhà cũng tốt hơn ở đây nhiều, nhìn quả đào này xem, tươi ơi là tươi nhé!"
Vương Bích Ngọc vừa nói chuyện vừa đưa đào lên gặm một miếng to: "Tư Tuệ nhà thím nếu có nửa phần bản lĩnh của cháu thôi thì thím đây nửa đêm nằm mơ cũng có thể cười tỉnh lại."
"Thế giờ Tư Tuệ đang làm gì hả thím?"
"Ai có biết nó làm gì đâu, ở trong nhà cứ không yên, ba ngày thì hết hai ngày chạy ra ngoài, cũng không biết tìm việc mà làm cho đường hoàng, suốt ngày vớ va vớ vẩn, mấy hôm trước còn nói với thím muốn hùn vốn làm ăn buôn bán với người ta. Cháu nói xem, dựa vào nó? Liệu có tin nổi không?!"
"Thím cũng đừng nôn nóng quá. Đất nước ta đang chủ trương cải cách mở cửa, hiện giờ đã không còn đóng cửa như trước mà đang khuyến khích nền kinh tế thị trường, đề xướng đi đầu làm giàu đó chứ."
Lâm Cẩm Vân thấy Vương Bích Ngọc mặt mày hoang mang, sợ bà ta nghe không hiểu, lại giải thích. "Nghĩa là cổ vũ người trẻ tuổi, khuyến khích dân nông thôn ra ngoài gầy dựng sự nghiệp, với đầu óc của chị Tư Tuệ có khi làm ăn lớn thành công cũng không chừng, đến lúc đó thì thím lại chả được hưởng phúc còn gì."
"Không làm thím phiền thêm đã thắp hương cảm tạ lắm rồi. May là còn thằng anh trai giỏi giang của nó biết làm gia cụ, đóng đồ gỗ kiếm tiền nuôi gia đình, bằng không chỉ còn cách bán hết mấy sào ruộng này mà đi xin ăn, cha bọn nó lại mất sớm, chả để lại được gì."
Vương Bích Ngọc nói xong liền chua mũi đỏ mắt, nước mắt chực trào, nhưng trong tay cầm hai quả đào không tiện lau, đành phải nâng ống tay áo dính bẩn của mình lên dụi dụi mấy cái.
Lâm Cẩm Vân nhìn bà thím kia nước mắt giao hòa cùng bùn đất, càng lau mặt càng bẩn, muốn nói lại thôi.
"Thím ấy hả, giờ cũng không mong ngóng gì khác hơn là thằng Tư Minh nhà thím có thể sớm thành gia, cưới một đứa con gái tốt về hầu hạ người mẹ số khổ của nó, ấy mới coi là hưởng phúc được."
Vương Bích Ngọc nói xong liền chuyển mặt về hướng Lâm Cẩm Vân, nở ra nụ cười còn nhiệt liệt hơn cả ngày hè.
Có thể nói là cười ý vị thâm trường.
Lâm Cẩm Vân không dám tùy tiện đón nhận nụ cười này, cô nhìn chằm chằm bộ mặt nhòe nhoẹt bùn đất lại còn óng ánh nước mắt trông thật buồn cười, vội mím môi cười hàm súc, cười không hé răng.
Vương Bích Ngọc thấy cô không nói nữa, có chút bực dọc cô đầu óc chậm chạp, đang tính mở miệng nói, lại bị Lâm Cẩm Vân cắt ngang: "Thím à, thím cứ làm tiếp đi nhé, cháu về nhà trước đã."
Vương Bích Ngọc cũng không nói thêm gì nữa, xua xua tay: "Ái chà, đi đi. Đi về mà gặp chị dâu mới của cháu."
"Chị dâu mới nào cơ?"
Lâm Cẩm Vân nghe không hiểu, chợt sửng sốt.
Vương Bích Ngọc thấy Lâm Cẩm Vân ngạc nhiên như thể chẳng hay biết gì, khóe mắt đầy nếp nhăn chợt cong lên, khóe miệng cũng nhếch lên tràn đầy sức sống, vội vàng cúi người gần sát lại, dùng khuỷu tay huých Lâm Cẩm Vân: "Cháu không biết sao? Mẹ cháu không nói cho cháu nghe à?"
"Trước kì nghỉ ở trường bộn bề nhiều việc, cả tháng rồi cháu không về nhà, lại xảy ra sự gì rồi sao?"
"Ha ha, chính là thằng anh ngốc... À không, chính là anh Hai bị bệnh của cháu đấy. Mẹ cháu đã tìm được cho anh Hai cháu một người vợ rồi, còn rất xinh đẹp nữa là. Cũng phải nói là mẹ cháu lợi hại thật, có thể âm thầm làm được chuyện lớn như vậy, đến con gái mình mà cũng giấu diếm. Thím mới gặp hôm trước đây thôi, chạy tới hỏi thì mẹ cháu không chịu nói, nhưng việc này không phải quá rõ ràng rồi sao, ha ha."
Lâm Cẩm Vân nghe xong lời này lại cảm thấy khiếp sợ, vội cáo biệt Vương Bích Ngọc, nhanh chân chạy như bay về nhà.
Một đường trở về này, trong lòng đủ loại cảm xúc đan xen.
Nhà họ Lâm cũng coi như là một hộ dân khá giả trong trấn. Ông Lâm trước kia dựa vào nghề chăn nuôi chằng nghịch mà sống, sinh được hai trai một gái, Lâm Cẩm Vân là út, trên còn có hai anh trai, Lâm Vĩ Kiện và Lâm Vĩ Khang. Anh Hai Lâm Vĩ Khang năm mười hai tuổi vô ý ngã vào ao cá, may sao được người cứu lên nhưng lại sốt cao suốt mấy ngày liền, một giấc ngủ dậy tuy bảo toàn mạng sống nhưng lại thất thần, trí lực chỉ bằng đứa con nít bảy tám tuổi.
Bà Lâm - Quách Xuân Lan là mẫu người tính tình quật cường không tin vào số mệnh, từ đó về sau liền dẫn Lâm Vĩ Khang đi khắp nơi tìm y hỏi dược, một năm hao tốn không biết bao nhiêu tiền bạc công sức nhưng vẫn không thấy Lâm Vĩ Khang tiến triển chút nào.
Thế mới biết khi tuyệt vọng người ta có thể thử bất cứ cách gì, Quách Xuân Lan cố chấp theo ý mình, không ngần ngại cho con trai thử bất kì phương pháp chữa bệnh hoang đường nào, từ phương thuốc cổ truyền đến các loại liệu pháp dân gian, nhưng chỉ làm cho bệnh tình Lâm Vĩ Khang ngày một xấu đi.
Sau đó Lâm Vĩ Khang lại vô tình mắc phải chứng hưng cảm*. Khi không hưng cảm thì chỉ ngây ngô vụng về xem như vô hại, nhưng một khi phát bệnh thì thấy vật liền đập gặp người liền đánh, chẳng khác gì thằng điên.
" alt="Truyện Phi Tẩu Công Lược" />- " alt="Bà Tưng hứa 'không sexy' trong clip Bánh bao Bà Tưng 2" />
Tôi ngửa đầu lên, dùng tay sờ sờ kéo kéo, đúng là tóc mái đã chạm tới lông mày thật rồi. May quá!
Tôi cười, gật đầu: "Từ mai không đội nữa."
Tuấn Anh cũng cười, ngả lưng ra sau, uống nước phồng má lên, chần chừ một hồi rồi mới nuốt xuống, trong lúc đó ánh mắt vẫn luôn nhìn tôi chằm chằm.
Tôi hỏi: "Tuấn Anh nhìn gì vậy?"
"Nhìn An." Cậu ấy mỉm cười.
"Biết." Tôi đặt bút xuống, cũng cầm lấy ly nước của mình đưa lên miệng, hỏi: "Nhưng nhìn có ý gì? Mắt Tuấn Anh không được bình thường."
"Không bình thường chỗ nào?" Tuấn Anh nhướng mày, nói: "Thể hiện tình yêu đong đầy quá rõ ràng hả?"
"..."
Tôi trực tiếp phun sạch nước ra ngoài, văng cả lên người cậu ấy, còn ho sặc sụa, thẹn đến đỏ mặt tía tai.
Còn Tuấn Anh thì cứ cười ha ha ha như đến giờ lên cơn thần kinh. Cậu ấy rút mấy tờ khăn giấy, cũng không lau cho bản thân mà vội vàng nhảy qua bàn, ném mấy tờ lên đề cho thấm nước, rồi một tay vỗ lưng, một tay lau miệng cho tôi.
Tôi đẩy cậu ấy ra, tự mình chạy vào trong bếp rửa mặt, chủ yếu tách ra khỏi người kia để xua đi cảm giác nóng hổi đang len lỏi lan khắp toàn thân.
Thế mà tôi mới chỉ vốc được lượt nước đầu tiên, Tuấn Anh đã theo vào tới, thậm chí còn giữ gáy rồi tự ý rửa mặt cho tôi.
May là vẻ cợt nhả ban nãy đã biến mất sạch sành sanh, chỉ dịu dàng nói: "Từ từ thôi không ướt hết áo. Lỡ mẹ thấy lại hỏi."
Tôi đẩy tay cậu ấy ra: "Để An tự làm."
Tuấn Anh cười khẽ, nắm lấy tay tôi rồi thơm lên mu bàn tay một cái, "Xong rồi còn tự cái gì nữa? An tính rửa cho mặt mòn bớt đi à? Da mặt đã mỏng thế này rồi, rửa thêm nữa thì Tuấn Anh nói mấy lời ngọt ngào chắc An trực tiếp xỉu cái đùng luôn."
"..."
Mặt mới rửa xong lại muốn bốc khói rồi.
Tôi tránh Tuấn Anh, chạy ra bàn học trước, nhưng tai vẫn đặt bên cạnh người này, lắng nghe thì vẫn có tiếng nước chảy, chắc là cậu ấy đang rửa mặt. Cũng đúng thôi. Hồi nãy bị tôi phun bao nhiêu nước vào mặt thế kia... Ngại quá đi! Nhưng chưa hết giờ học thêm thì sao mà về đây?
"An làm gì vậy?"
"Hả?"
Nghe được giọng Tuấn Anh thì tôi ngơ ngác, nhìn lại mới biết trong lúc bối rối thẫn thờ thế mà tay lại gom hết sách vở bút thước vào cặp.
Vậy là lại lục đục bỏ hết ra bàn.
Tuấn Anh bật cười.
Cậu ấy ngồi xuống đối diện, đưa cho tôi cốc nước.
Tôi lắc đầu nhưng cậu ấy lại đưa đến bên môi, tay kia còn có dấu hiệu bóp má nên tôi đành phải cầm lấy tự mình uống. Đúng là có dòng nước mát xoa dịu cơ thể thì cả người khoan khoái hẳn.
Cậu ấy mỉm cười, lấy lại cốc nước đặt lên bàn rồi nghiêm túc nói chuyện.
"Vừa nãy Tuấn Anh nhìn An như vậy là do đột nhiên phát hiện ra một chuyện."
"Chuyện gì?" Tôi tò mò hỏi.
Cậu ấy đứng dậy, đi đến ghế sofa rồi ngồi xuống, sau đó vẫy tay với tôi: "Lại đây."
Tôi lập tức đứng dậy, thậm chí là chạy tới. Tôi định ngồi bên cạnh nhưng Tuấn Anh tóm lấy eo, kéo tôi ngồi lên đùi.
Cậu ấy nắm tay tôi, hỏi: "Sao mà ngoan thế này? Không sợ Tuấn Anh làm chuyện xấu sao?"
Tuấn Anh là người tốt thì làm sao có thể làm chuyện gì xấu được? Nhất là đối với tôi, cậu ấy sẽ không bao giờ làm chuyện gì khiến tôi khó xử chứ đừng nói tới chuyện gì có hại.
Mỗi lần học ở đây, không gian vô cùng riêng tư, tối nào cũng chỉ có hai người, nhưng Tuấn Anh không bao giờ làm chuyện gì quá mức thân mật. Kể cả phòng ngủ của cậu ấy, ngoài lần đặc biệt kia ra thì tôi chưa từng đặt chân vào thêm lần nào nữa.
Chuyện này cũng rất hợp ý tôi. Vô cùng hợp!
Đương nhiên là tôi muốn gần gũi với Tuấn Anh, rất muốn nữa là đằng khác. Nhưng lâu nay, ở gần nhau lâu ngày, tôi đã biết chỉ hôn môi thôi là chưa đủ.
Tôi có ham muốn, Tuấn Anh chắc chắn càng có nên cậu ấy mới luôn cố gắng kiềm chế bản thân như thế.
Tôi muốn chiều chuộng cậu ấy chứ. Muốn vô cùng.
Nhưng Tuấn Anh nói đúng. Tôi còn nhỏ, chúng tôi còn nhỏ. Cậu ấy lo lắng tôi bị tổn thương, còn tôi sợ thời khắc âu yếm sẽ ảnh hưởng tương lai của cậu ấy.
Đó là thứ nhất.
Thứ hai, là tôi sợ. Tôi muốn, nhưng tôi vẫn sợ hãi. Mỗi lần Tuấn Anh hôn sâu thì bên dưới tôi đều hưng phấn, còn có chút khó chịu. Tôi không chỉ muốn đưa tay chạm tới mà còn thèm khát bàn tay của Tuấn Anh sờ xuống như lần nọ. Mỗi lần hôn môi đều có cảm giác ham muốn như thế.
Tôi sợ bản thân sa ngã, cũng sợ mình làm nhục Tuấn Anh.
Nhất thất nhân thân, vạn kiếp bất phục.
Chỉ sợ hai chúng tôi lún quá sâu, sẽ không thể quay đầu được nữa.
Tôi muốn chừa đường lui.
Tôi còn muốn gặp lại Tuấn Anh.
Dù sau này chúng tôi có còn như bây giờ hay tâm sinh lý sẽ phát triển theo hướng khác đi chăng nữa, thì tôi muốn mình còn cơ hội ngẩng cao đầu mà mỉm cười vẫy tay chào đón cậu ấy.
Đó là viễn cảnh tương lai mà tôi luôn mường tượng ra.
Ít nhất trong quá khứ tôi còn trong sạch, tôi cũng không vấy bẩn Tuấn Anh, chúng tôi chưa từng làm gì đi quá giới hạn. Như thế, cả hai sẽ chẳng có rào cản gì khi phải đối mặt với nhau.
Tuy nhiên, đấy chỉ là trường hợp xấu khi một trong hai, hoặc cả hai không còn như hiện tại. Còn nếu tôi và Tuấn Anh trưởng thành rồi mà vẫn nghĩ về nhau như bây giờ thì mọi chuyện quá là đơn giản.
Như vậy, sau này, chỉ cần đủ 18 tuổi mà Tuấn Anh tìm đến, thì tôi sẽ chủ động đẩy cậu ấy lên giường. Thích làm gì thì làm thế đó. Chỉ cần cậu ấy vui là được.
Vì thế nên tôi cười tươi tắn, đáp lại: "Không sợ.". ngôn tình hài
Tuấn Anh bật cười, thơm liên tục 'chóc chóc' lên bàn tay tôi mấy lần, sau đó mới nói: "Tuấn Anh vừa cảm thấy bản thân ngu ngốc đấy."
"Đến tận bây giờ mới phát hiện ra một điểm quan trọng."
"Điểm gì?" Tôi cũng tò mò, chuyện gì mà khiến cậu ấy tự đánh giá mình ngốc luôn vậy? Không phải lúc nào cũng tự tin mình là giỏi nhất, đẹp trai nhất sao?
Trông cậu ấy cười cực kì vui vẻ, giọng điệu còn có chút sảng khoái: "Trước đây cứ nghĩ chúng ta tính cách hoàn toàn trái ngược nhau, An mềm mỏng, Tuấn Anh mạnh mẽ. Nhưng vừa rồi mới chợt nhận thấy, An còn một khía cạnh nữa cực kì giống với Tuấn Anh."
"Gọi cho sang thì là kiên định, giữ vững lập trường, nhưng nói huỵch toẹt ra thì chính là cố chấp."
"Cái tính này giống Tuấn Anh vô cùng."
Tôi sửng sốt. Sao tính của mình mà mình không biết nhỉ?
Tuấn Anh thật là giỏi. Đến tính cách của tôi mà cậu ấy còn rành hơn cả bản thân tôi nữa. Tôi vui vẻ trong lòng, chẳng cần phải bận tâm tính nết cậu ấy vừa khai quật được là tốt hay xấu, chỉ cần biết quan trọng là cậu ấy để ý kỹ mình là đủ. Kể cả bây giờ cậu ấy có nói tôi ác độc thì trong lòng tôi vẫn lâng lâng phê pha ngủ ngon lành được.
Tôi lập tức nhe răng, mắt chớp chớp, cười vui vẻ cùng cậu ấy, đầu gật lia lịa.
Tuấn Anh nhìn tôi như vậy thì còn cười dữ hơn, nhưng dường như trạng thái đã thay đổi, điệu cười có chút bất lực, còn cả nhíu mi, nhắm mắt, đỡ trán, nhưng miệng vẫn còn cười. Là sao nhỉ?
Cậu ấy gục đầu xuống hõm cổ tôi mà cười rung hết cả người, cười đã rồi mới nói: "Nhìn mặt An, Tuấn Anh đỡ không nổi."
Tôi vội vàng xoa xoa khắp mặt mình, sợ có gì dính bẩn.
Tuấn Anh lại bật cười, kéo tay tôi xuống, hắng giọng, hỏi: "Vừa rồi đầu An gật quá trời gật là muốn gật chuyện gì?"
?
Còn chuyện gì nữa? Đương nhiên là: "An đồng ý với ý kiến của Tuấn Anh."
"Ý kiến gì?" Tuấn Anh nhẹ nhàng hỏi.
"Thì nói An cố chấp đó." Tôi ngại ngùng gãi đầu mũi một chút.
Tuấn Anh ngồi thẳng người dậy, lại kéo tay tôi xuống rồi ôm nựng lấy hai má tôi, hỏi: "An biết mình cố chấp à?"
Đương nhiên là tôi không biết. Là cậu ấy nói nên tôi mới vừa biết mà. Sao lại hỏi ngược lại như thế?
Nghĩ vậy nên tôi mở tròn đôi mắt, lặng lẽ lắc đầu.
Cậu ấy lại hỏi: "Vậy An nghĩ rằng mình có cố chấp à?"
Tôi vẫn là không hiểu mà tiếp tục lắc đầu. Không biết mình có tính cố chấp thì sao mà nghĩ tới được. Tuấn Anh hỏi thật là kì cục quá đi! May mà đẹp trai vớt lại đấy!
Tuấn Anh phì cười, hỏi tiếp: "Vậy An gật đầu làm cái gì? Còn bày ra bộ mặt vui vẻ như thể ngày ngày khoe khoang bộ dạng cố chấp lượn qua lượn lại mà mãi nhiều năm sau Tuấn Anh mới chịu phát hiện ra ấy!"
"..."
Cậu ấy cốc nhẹ đầu tôi: "Không biết mình cố chấp chỗ nào mà dám bày ra dáng vẻ vô cùng tự hào như thế!"
"..."
Tôi cảm thấy uỷ khuất, giọng điệu vô thức nhỏ nhẹ: "Là Tuấn Anh nói mà... Tuấn Anh nói như thế nào thì chính là như thế ấy..."
Có lẽ vì tiếng của tôi quá lí nhí nên trông càng tội nghiệp, có lẽ vì tôi ủ rũ không dám nhìn thẳng vào mắt cậu ấy nên nom càng thêm đáng thương.
Có lẽ là vì thế nên Tuấn Anh giật mình thảng thốt, bàn tay cậu ấy đặt trên má tôi run lên một cái rõ ràng. Tôi cảm nhận được.
Giọng cậu ấy đã vô cùng dịu dàng rồi, giờ khắc này càng thêm thả nhẹ nhịp điệu, như sợ người ngồi trong lòng cậu ấy là tôi đây nghe nặng lời một chút thì sẽ lập tức vỡ tan vậy.
Cậu ấy ôm khuôn mặt ép buộc tôi ngước lên: "Tại sao An không thắc mắc? Sao An không hỏi bản thân mình cố chấp thế nào? Như thế, Tuấn Anh sẽ giải thích cho An hiểu, nói rõ ràng cho An biết. Hoặc An có thể cãi lại mà. Nếu An cảm thấy không đúng, hay là An chưa biết thì An phải cãi lại chứ. Không phải Tuấn Anh nói gì cũng đúng đâu. An hiền quá!"
" alt="Truyện Bạn Cùng Bàn Nói Tôi Giống Chó Của Cậu Ấy" />
- ·Nhận định, soi kèo Sparta Prague vs Inter Milan, 03h00 ngày 23/1: Tiễn chủ rời giải
- ·Truyện Trăn Trăn Mỹ Nhân Tâm
- ·Metal Gear Solid V hé lộ bối cảnh đen tối qua trailer mới
- ·[Dota 2] Aghanim's Scepter không phải là 'linh vật' của mọi hero
- ·Siêu máy tính dự đoán Villarreal vs Mallorca, 3h00 ngày 21/1
- ·Samsung nộp bằng sáng chế đồng hồ thông minh điều khiển bằng cử chỉ
- ·Truyện Trang Trại Tình Yêu
- ·Truyện Thái Tử Yêu Nghiệt
- ·Nhận định, soi kèo Slovan Bratislava vs Stuttgart, 3h00 ngày 22/1: Mục tiêu phải thắng
- ·Tổng hợp những tin đồn và hình ảnh về Half Life 3
"Nói ra rồi thì hãy để chuyện này qua đi thôi." Bị nàng nắm tay, Thanh Hòa cong cong mi mắt, hàng mi nhỏ dài rậm rạp khẽ chớp động.
Bên ngoài cửa sổ, tuyết mịn rơi rào rào, bầu không khí hoàn hảo, nàng hạ thấp giọng, giọng nói nhẹ nhàng như mọi khi: "Xem như là bí mật nhỏ giữa chúng ta."
"Bí mật nhỏ? Tỷ tỷ không hỏi ta, tại sao phải nói dối sao?"
"Không hỏi, dù sao người ngươi thật sự muốn lừa cũng không phải ta."
Nàng ấy thông minh quá!
Uyển Uyển thông minh quá đi!
Trì Hành không kiềm chế được ôm lấy vòng eo thon gọn của nàng: "Tỷ tỷ, tỷ không so đo với ta, ta vui lắm."
Cánh tay nàng ấy ấm áp, ôm chặt lấy eo nàng, Thanh Hòa không còn cách nào khác đành vòng tay qua cổ nàng, ánh mắt dần sâu thẳm: "A Trì, ngươi có thể vui vẻ hơn chút nữa"
"Thật sao?"
Trì Hành vui mừng ôm nàng quay vòng vòng tại chỗ.
Thư phòng vốn được coi là trọng địa, không cho phép người ngoài tự ý xâm nhập, bỗng vang lên tiếng cười vô tư của Tiểu tướng quân, Xuân Tê đứng bên ngoài nghe cũng bật cười theo: Xem ra Tam công tử thực sự thích Thẩm cô nương.
Tóc mai bị rối tung, Thanh Hòa ngã xuống giường tạm nghỉ ngơi, mặt đỏ ửng, khẽ thở dốc.
Hai mắt Trì tiểu tướng quân sáng ngời: "Tỷ tỷ, ta thích tỷ quá đi mất!"
Nàng quá đỗi vui mừng, nắm chặt tay cô nương người ta không chịu buông, chân trái đá sang phải cởi đôi giày, đôi chân mang vớ lơ lửng trong không trung: "Uyển Uyển, cuộc đời này Trì Hành được gặp tỷ, thật may mắn làm sao!"
Trước đó, hai người vừa ôm nhau vừa trêu đùa vừa cười, khuôn mặt ai cũng ửng hồng. Gò má Thanh Hòa đỏ hồng lại có ý khác, nàng thoải mái nhìn thẳng vào mắt Trì Hành, giấu kín tình cảm trong lòng, khẽ khàng đặt ngón tay lên môi dưới của Tiểu tướng quân, mỉm cười: "Sai rồi, là ta gặp được ngươi, thật may mắn làm sao."
Nếu không có ngươi, Thẩm Thanh Hòa có lẽ đã chết năm tám tuổi.
Ngay cả khi may mắn sống sót, cuộc đời này cũng đã định sẵn sẽ cô đơn lạnh lẽo, khó tìm được ấm áp.
"Đúng vậy, đúng vậy, chúng ta đều rất may mắn!"
Ở gần như vậy, Trì Hành có thể đếm rõ ràng từng sợi lông mi như lông quạ của nàng, bỗng nhiên nổi hứng nghịch ngợm, dứt khoát tiến sát lại gần hơn.
Nàng tiến tới mà không nói một lời, tim Thanh Hòa đập thình thịch, vừa định lùi ra, vai bỗng bị ấn lại: "Tỷ tỷ, đừng nhúc nhích."
Trì Hành nhìn vào đôi mắt trong veo của nàng, thấy bóng hình mình phản chiếu trong đó, mang lại cho người ta cảm giác ngây thơ hồn nhiên: "Uyển Uyển, đôi mắt của tỷ đẹp thật. Trước đây ta đã từng nghĩ, nếu có thể nói cho tỷ biết tất cả mọi chuyện, có phải chúng ta sẽ có thể trở nên thân thiết hơn không.
Cũng giống như bây giờ, nằm trên cùng một cái giường, chơi mệt rồi có thể cùng nhau ngủ. Ta luôn ghen tị với tỷ tỷ muội muội nhà người ta có thể vui đùa ầm ĩ trong bồn tắm, hay là chúng ta cũng tìm cơ hội thử xem sao?"
Bây giờ nàng nói gì cũng đúng, hơi thở ấm áp phả vào má, nhuộm đỏ khuôn mặt trắng sứ của Thanh Hòa.
Lồng ngực nàng phập phồng dữ dội, trong lòng cảm thấy xấu hổ vì việc đầu tiên Trì Hành muốn làm với nàng sau khi thẳng thắn là đi tắm, đồng thời cũng vì hai người sẽ tắm chung mà lo lắng —— A Trì trong sáng ngây thơ là thật, háo sắc cũng là thật.
Đôi mắt đẹp của nàng tràn đầy lửa giận, nàng đánh yêu vào khuôn mặt tuấn tú của Tiểu tướng quân: "Thật sự không phải là vì muốn nhìn ta sao?"
Bàn tay ngọc trời sinh mát lạnh, đặt ở trên mặt thế mà lại rất thoải mái, Trì Hành tiết lộ thân phận cho nàng rồi bớt kiêng kỵ hơn nhiều. Nàng vươn tay kéo tay cô nương đang thả ở dưới, ôm vào lòng ủ ấm, động tác tự nhiên thuần thục, vô cùng thân mật.
Thấy vậy, Thanh Hòa mấp máy môi, nhưng cuối cùng vẫn không nói lời từ chối.
"Tỷ tỷ tốt, con người ai cũng có lòng yêu cái đẹp mà."
Tiểu tướng quân lấy ra ba phần sức lực nũng nịu với mẹ ruột, khiến cho định lực của Thanh Hòa cô nương vốn phi thường suýt chút nữa không kiềm chế được trái tim hừng hực muốn nhảy ra ngoài.
Cứ nằm trên giường lớn với nàng ấy như vậy là không ổn, nàng định đứng dậy nhưng lại bị một bàn tay ấn xuống.
Trì Hành mở to đôi mắt van xin: "Tỷ tỷ, nằm thêm một lúc nữa đi. Chẳng lẽ giường của ta không mềm không thơm sao? Ta hiếm có cơ hội được ngủ cùng giường với người khác..."
Nàng cười khúc khích cắn tai nàng ấy: "Uyển Uyển, tốt quá rồi, tỷ mau chóng gả lại đây đi, để chúng ta sớm được ngủ chung một giường. Đến lúc đó, ta sẽ bảo nương chuẩn bị cho chúng ta một cái chăn bông thật lớn. Người ta nóng, mùa đông chắc chắn sẽ không để tỷ bị lạnh."
Những viễn cảnh về tương lai đầy cám dỗ không thể cưỡng lại, bị lời nói vô ý của nàng mê hoặc, Thanh Hòa buông bỏ vẻ rụt rè trong mắt, xương cốt mềm nhũn nằm đó: "Nghe có vẻ hay đấy."
"Đúng vậy!" Trì Hành bật người dậy như cá chép lộn mình, may mà giường lớn rất chắc chắn nên mới chịu được nàng nghịch ngợm.
Giường của Tiểu tướng quân quả thực rất mềm rất thơm, mềm mại như mây, thơm mùi thanh nhã của tùng trúc. Nằm trên đó, Thanh Hòa cảm thấy tâm trạng phập phồng, nuông chiều nhìn nàng náo loạn trên giường lớn, thậm chí còn hơi buồn ngủ.
A Trì tràn đầy sức sống, một nụ cười có thể làm mềm lòng người, hạ thấp phòng tuyến của họ.
Trì phu nhân ngoài cửa gọi mấy lần, chỉ thiếu điều kêu "Nhãi ranh" mà vẫn không có ai trả lời, chỉ nghe thấy tiếng ồn ào huyên náo bên trong.
Chưa kể, hoàn toàn không cần dùng đến hai tai, chỉ cần một tai nàng cũng biết được lại là nữ nhi không khiến mình bớt lo kia gây rắc rối.
Người này từ khi sinh ra dường như không biết lo lắng.
Nàng cau mày lẩm bẩm bước vào cửa, vén rèm lên, nhìn một cái, sững sờ lùi lại hai bước, tưởng mình hoa mắt.
" alt="Truyện Thẩm Cô Nương Truy Thê Công Lược" />
Có thể nói rằng kỷ nguyên chơi game trên các thiết bị máy tính bảng đã đến và nhà phát triển Super Evil Megacorp đã hoàn toàn chuẩn bị cho việc này. Startup làm game trên máy tính bảng vừa qua đã thông bố có được nguồn vốn khổng lồ khoảng 15 triệu USD cho dự án đầu tiên và duy nhất của họ thời điểm hiện tại, Vainglory, một tựa game MOBA trên nền tảng tablet.
Super Evil Megacorplà một startup mới được thành lập bởi các nhân viên kỳ cựu đến từ các công ty nổi tiếng như Riot Games, Rockstar... Chúng ta cũng cần phải lưu ý rằng đối với một nhà phát triển độc lập và một dự án mới như thế này thì số tiền trên là rất lớn để khởi đầu. Đặc biệt khi ở thời điểm một năm trước, nguồn vốn của dự án cũng chỉ có 3,6 triệu USD nhưng trong năm nay đã tăng thêm 11,6 triệu USD từ khoản đầu tư của General Catalyst và Raine Ventures.
"Điều thú vị sắp tới là những gamer kỳ cựu sẽ dần chuyển sang chơi game trên tablet theo một cách nhiều ý nghĩa," Bo Daly - giám đốc của công ty cho biết. “Chúng tôi tin rằng, game là tập hợp nhiều khía cạnh nghệ thuật. Chúng ta phải cần rất nhiều kinh nghiệm cũng như tài năng tốt nhất để có thể xây dựng nên một tựa game hoàn chỉnh. Giờ đây chúng tôi càng hứng thú hơn nữa khi có được nguồn vốn khổng lồ này, nó cho phép chúng tôi tiếp cận được nhiều công cụ và phương thức để xây dựng nên giấc mơ ấp ủ bấy lâu nay."
Trong hai năm qua, Super Evil Megacorp đã và đang làm việc không ngừng để tạo ra tựa game free-to-play Vainglory, trò chơi sử dụng một engine độc quyền. Qua đó, Daly cho biết công ty muốn tạo ra một tựa game thi đấu khác với những tựa game đang có mặt trên các thiết bị di động hiện nay. Trong khi hầu hết chúng đều sử dụng engine như Unity 3D hay Unreal 4, ông cho biết Vainglory sẽ được thiết kế riêng sao cho phù hợp nhất với các thiết bị máy tính bảng. Ngoài ra, game còn có kế hoạch được "port" lên các hệ máy khác trong tương lai. "Chúng tôi muốn tạo ra một tựa game mà người chơi sẽ hứng thú chơi hàng ngàn giờ chơi," Daly cho biết thêm.
Trang chủ của game tại ĐÂY.
Theo EndGame
" alt="Vainglory" />
- ·Nhận định, soi kèo Pharco vs Al Ahly, 21h00 ngày 22/1: Xây chắc ngôi đầu
- ·Tại sao hacker quốc tế nhòm ngó game online Việt Nam?
- ·Game thủ Việt sẽ ra sao khi mạng LAN ảo không còn?
- ·Đóng cửa Studio game do Blizzard, Sony và Relic đồng sáng lập
- ·Nhận định, soi kèo Nữ Juarez vs Nữ Pumas UNAM, 5h45 ngày 21/1: Thời thế thay đổi
- ·Bộ đồ chơi các nhân vật Dota 2 siêu dễ thương
- ·2 anh em ông chủ của GTA lọt vào top 1.000 người giàu nhất Anh
- ·Đánh giá Hyundai Kona: Ngoại thất đẹp, trang bị an toàn
- ·Nhận định, soi kèo PSIS Semarang vs Persis Solo, 19h00 ngày 20/1: Thất vọng cửa dưới
- ·Amazon trình làng smartphone 3D vào ngày 18/6?