Nhận định, soi kèo Chaouia vs MSP Batna, 21h00 ngày 17/3: Chủ nhà đáng tin

Thể thao 2025-03-21 14:46:15 5378
ậnđịnhsoikèoChaouiavsMSPBatnahngàyChủnhàđábùi lý thiên hương   Hư Vân - 17/03/2025 04:30  Nhận định bóng đá giải khác
本文地址:http://vip.tour-time.com/news/40a594545.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo CA Belgrano vs Barracas Central, 07h00 ngày 17/3: Lại hòa chăng?

{keywords}Ảnh minh họa.

Thấm thoắt mà đã ba năm. Mình vẫn nhớ như in cái ngày được xem là đau khổ nhất đời mình. Khi ấy, Phụng - bạn mình hớt hải chạy đến báo tin: “Chồng bà có bồ nhí kìa. Tui tình cờ gặp trên đường, rồi chạy xe theo, thấy ổng mướn nhà cho con nhỏ đó nữa”. Mình phì cười, cứ nghĩ Phụng trêu, chứ làm sao mà anh phản bội mình được. Chồng mình là một người đàn ông tuyệt vời, hết lòng yêu vợ, thương con. Gia đình mình đang êm ấm, hạnh phúc, sao lại có chuyện bồ bịch ở đây? Nhưng, vẻ mặt của Phụng đã khiến mình ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề… Rồi mình thấp thỏm ngồi sau xe Phụng, lòng ngổn ngang bao nhiêu ý nghĩ, nửa tin nửa ngờ…

Chẳng thể tin được vào mắt mình. Cái xóm nhỏ ngoằn ngoèo cả chục lần quẹo, căn nhà nằm cuối hẻm. Một người đàn ông, một người đàn bà và cả một… thằng bé một tuổi. Trời ạ! Thằng nhỏ giống anh như đúc, đôi mắt ấy, cái miệng ấy. Tim mình như vỡ vụn, trời đất tối sầm lại… Mình đã xỉu ngay trước cửa “cái tổ ấm bé nhỏ” của anh.

Mình vừa tỉnh lại trong bệnh viện, anh đã năn nỉ xin tha thứ. Trời ơi! Tha cái gì mà tha! Cơn ghen nó cào, nó cấu, nó xé ruột xé gan. Mình cứ nức nở, cứ tức tưởi khóc từng cơn. Chưa bao giờ mình cảm thấy oán hận đè nặng mình như lúc ấy. Mình hận “con nhỏ giật chồng” kia, hận anh bội bạc, hận cả thằng nhóc một tuổi, hận luôn bản thân mình quá tin chồng. Mình muốn ly hôn, muốn tung hê tất cả. Mình muốn trả thù, muốn rạch mặt con nhỏ kia, muốn đến cơ quan anh làm ầm ĩ, mặc kệ ra sao thì ra…

Rồi mẹ mình từ quê lên. Bà ôn tồn khuyên: “Đàn bà gặp chuyện này, ai chẳng đau, chẳng ghen. Nhưng ghen cũng có năm bảy đường. Ghen mà vợ mất chồng, con mất cha, nhà cửa tan nát thì ai chả làm được. Ghen sao mà đuổi được tình địch, giữ được trái tim chồng, giữ được hạnh phúc gia đình mới là cao tay. Chuyện đã lỡ rồi, con nóng giận cũng chẳng ích gì. Nghe lời mẹ, “lạt mềm buộc chặt” mới là cách hay”…

Ở lỳ trong phòng không ăn uống suốt hai ngày, mình cứ nghĩ mãi lời mẹ nói. Mình đã 38 tuổi, cuộc hôn nhân này mà đổ vỡ, chắc gì còn đủ điều kiện, đủ can đảm để đi bước nữa. Vả lại, trừ chuyện lần này ra, chồng mình vẫn là một người đàn ông tốt, chí thú làm ăn, thương vợ, thương con. Mình cũng còn yêu anh rất nhiều. Quan trọng nhất, nếu ly hôn, con mình sẽ làm sao? Nó còn quá nhỏ, làm sao chịu nổi cảnh cha mẹ chia lìa. Thôi thì, nghe lời mẹ vậy.

Mình bắt đầu ăn uống để lại sức, cho tỉnh táo tinh thần, để bắt đầu cái cách ghen mà mẹ gọi là “cao tay”. Mình cùng ngồi lại với anh, nói thẳng: “Em sẽ không nóng giận nữa! Giờ em muốn vợ chồng mình nói chuyện với nhau một cách bình tĩnh, thẳng thắn để giải quyết!”. Thế là, anh kể mình nghe mọi chuyện. Trong một lần đi công tác ở tỉnh, anh gặp và quen Trâm - tên cô ta. Chẳng biết thế nào mà hai người đến với nhau. Lúc đầu chỉ tính “ăn chơi qua đường”, nhưng anh càng ngày càng lậm sâu với Trâm. Rồi Trâm có thai. Do Trâm cố tình giấu, nên khi anh biết chuyện, cái thai đã quá lớn. Cực chẳng đã anh đành đem Trâm lên thành phố, thuê căn phòng nhỏ đó. Rồi thằng bé ra đời, mối dây liên kết giữa anh và Trâm ngày càng bền chặt. Mười lần anh nói đi công tác, thì đến năm lần anh nói dối để sang nhà bên kia… Nghe xong chuyện, mình hỏi thẳng: “Giờ anh tính sao?”. Anh trả lời: “Anh không muốn gia đình mình tan vỡ. Phần Trâm, anh có thể tìm cách chia tay cô ấy. Nhưng đứa con kia là máu mủ của anh, anh không thể bỏ nó.”…

Đêm đó, mình thức trắng để suy nghĩ. “Lạt mềm buộc chặt”, nói thì dễ, làm được mới khó. Đứa con sờ sờ ra đó, làm thế nào để chia tách anh và Trâm. Cứ để anh qua lại thăm viếng, ai chắc tình cũ không quay lại. Phần Trâm, chắc gì đã chịu buông anh ra, khi anh là chỗ dựa, là nguồn kinh tế duy nhất của cô ta. Đắn đo, suy tính mãi, thậm chí phải gọi điện nhờ mẹ tư vấn, mình mới có được đối sách thích hợp…

Sáng ra, mình thỏa thuận với anh: “Em chấp nhận bỏ qua mọi chuyện, chấp nhận làm lại từ đầu cùng anh. Em cũng chấp nhận việc anh sẽ chu cấp, thăm viếng đứa bé. Tuy nhiên, để tránh việc anh quay lại với Trâm, và cũng để em yên tâm hơn, em yêu cầu mỗi lần anh sang thăm con, phải có em cùng đi.”. Anh đồng ý. Vậy là xong bước một.

Bước hai, mình và anh cùng đi gặp Trâm, ba mặt một lời thống nhất mọi chuyện. Đuối lý và thế yếu, Trâm đành chiều theo ý mình. Cứ thế, một tháng anh sang nhà Trâm thăm con hai lần. Ngoài ra, mỗi tháng anh còn gửi thêm cho Trâm vài triệu, góp phần nuôi con.

Không có việc làm, Trâm sẽ còn mãi phụ thuộc vào anh. Vì thế, mình kiên quyết tìm việc cho Trâm. Thấy chị bạn là chủ hệ thống cửa hàng thời trang, mình xin cho Trâm một chân bán hàng. Mình và anh nói vô mãi, Trâm mới chịu đi làm. Đứa bé gửi nhà trẻ. Thậm chí, hôm nào kẹt làm thêm, Trâm còn đem con gửi cho mình. Mình nhận giữ giùm luôn, làm người nào biết chuyện nhìn vào cứ tròn mắt, kể cả anh. Lạ là thằng bé dần mến tay mến chân mình, nên nhiều khi Trâm không gửi, mình cũng chạy sang đón về chơi. Nhờ mình bảo đảm, cộng với bản thân Trâm cũng nhanh nhẹn, chịu khó nên sau một năm làm việc, cô bạn của mình dần tin tưởng, giao cho Trâm quản lý cả một cửa hàng, thu nhập hàng tháng cũng được bảy-tám triệu. Thu nhập khá, lại có niềm vui trong công việc, có thêm quan hệ mới, bạn bè mới, Trâm dần dứt hẳn tình ý với chồng mình.

Để chốt lại mọi chuyện, mình rắp tâm tìm một mối nào đó để gả “trái bom nổ chậm” này đi. Có một người quen đứng tuổi, góa vợ, không vướng bận con cái, sự nghiệp cũng khá, mình tìm cách ghép vào với Trâm, hết giới thiệu anh ta đến cửa hàng Trâm quản lý để mua sắm, rồi rủ cả hai cùng đi ăn chung... Đến một ngày đẹp trời, “sự nghiệp mai mối” của mình cũng thành. Hai bên có tình cảm với nhau, rồi tổ chức cưới. Không biết cô dâu chú rể và bản thân mình, ai vui hơn?

Nhiều người nói mình hay, mình giỏi, mình “ghen cao thủ”. Ngẫm lại, thật ra mình chẳng hay ho gì. Suy cho cùng người phụ nữ đã rơi vào hoàn cảnh như mình, “lạt mềm buộc chặt” chỉ là con đường sáng duy nhất…

(Theo PNO)">

Ghen cao thủ

Nhận định, soi kèo Pachuca vs Tijuana, 09h00 ngày 17/3

Ảnh minh họa: ST.">

Chạy bộ giúp bắp chân to lên?

Ai cũng có quá khứ và những câu chuyện riêng, việc giữ chúng như một góc nhỏ trong tim là điều không hề quá đáng với người còn lại. Tuy nhiên nếu đã là quá khứ thì rõ ràng phải khác biệt so với hiện tại, mỗi người hãy biết rõ giới hạn nằm ở đâu.

Tư tưởng giữ ảnh người cũ trong ví là bình thường

Lan (29 tuổi) chia sẻ cô đến với Quân khi anh từng đổ vỡ hôn nhân. Cô không có thành kiến với đàn ông một đời vợ, cô hài lòng khi Quân biết yêu thương, lo lắng và vun vén cho tương lai của hai người.

“Vậy nhưng sau đám cưới tôi mới phát hiện ra một chuyện khó bề chấp nhận được. Đó là chồng vẫn giữ trọn vẹn album ảnh cưới với vợ cũ, đặc biệt còn để tấm ảnh cưới nhỏ của họ trong ví”, Lan kể.

Lan không yêu cầu chồng phải đốt hết, xóa sạch những kỉ niệm về vợ cũ, song theo cô thì Quân nên xếp chúng vào một góc. Chứ không phải là đặt trang trọng trong ví tiền, là một vật riêng tư mà anh luôn mang theo mỗi ngày. Trong khi đó, ảnh cưới của cô và Quân lại không được anh đối xử như vậy.

Quân và vợ cũ ly hôn sau vỏn vẹn chưa đầy 2 năm chung sống. Giữa họ chưa có con chung, cuộc ly hôn diễn ra đầy uất hận và cay đắng vì Quân bị vợ cũ phản bội. Việc Quân không thù hằn, nói xấu vợ cũ khiến Lan có thiện cảm, chứng tỏ anh là người đàn ông bao dung và quân tử. Nhưng hành động giữ ảnh cưới với vợ cũ trong ví thì cô không thể chấp nhận được.

“Giả dụ có người nhìn thấy bức ảnh đó trong ví chồng tôi, họ sẽ nghĩ người phụ nữ đó mới là vợ anh. Vậy mà anh ấy vẫn cho rằng mình chẳng làm gì sai, một tấm ảnh không gây nên tội lỗi. Thậm chí chồng còn trách tôi ghen tuông không phải lối, quá khắt khe và ích kỷ. Và rằng anh ấy đã để bức ảnh đó từ lâu rồi nên không muốn thay đổi”, Lan tâm sự.

{keywords}
 

Đúng là về mặt hành động thực tế thì Quân không có gì mờ ám với vợ cũ. Song Lan có cảm giác tận sâu trong lòng Quân vẫn còn chút tiếc nuối, không cam tâm với người phụ nữ đó. Song Quân luôn dùng lý lẽ “đã cưới người đàn ông một đời vợ thì phải chấp nhận tất cả quá khứ và con người anh” để bác bỏ yêu cầu mà Lan đưa ra.

Bức ảnh trên đầu giường dằn mặt chồng

Lần đó Quân có chuyến công tác một tuần, vợ chồng son xa cách không khỏi nhớ mong và khao khát nhau. Anh cố tình đi chuyến bay đêm về với vợ, khi tới nhà cũng đã khuya.

Mở cửa phòng ngủ, Quân không đợi được nữa vội ôm chầm lấy Lan lúc đó đang ngủ say. Vậy nhưng khi anh ngẩng mặt lên thì phải giật mình kinh hãi tới mức suýt ngã ra khỏi giường, nguyên nhân bởi một bức ảnh to tướng treo trên tường.

Lan cho biết: “Thứ mà chồng tôi nhìn thấy ấy chính là bức ảnh trong ví anh ấy, tôi lén lấy mang đi phóng to rồi đóng khung đầy trang trọng. Sau đó treo nó chễm chệ trên đầu giường ngủ của chúng tôi”.

Trước sự chất vấn của chồng, Lan đủng đỉnh đáp: “Nếu việc anh cất ảnh cưới với vợ cũ trong ví là bình thường thì em treo nó trong phòng ngủ sao lại không được? Phóng to lên chẳng phải ngắm rõ hơn hay sao? Nếu anh cho rằng mình làm đúng thì cớ gì phải ngần ngại khi công khai chuyện đó cho mọi người biết. Hẳn là ai đến chơi nhà mình đều sẽ dễ dàng thấy bức ảnh này nhỉ?".

Lan thực sự không muốn vợ chồng với nhau mà phải hành động trả đũa, dằn mặt kiểu như vậy. Song nếu không làm thế thì Quân còn giữ mãi quan điểm của anh, luôn cho rằng bản thân làm đúng. “Nếu chồng không thay đổi, vẫn coi thường chẳng để tâm đến cảm xúc của vợ thì thiết nghĩ tôi đã chọn lầm chồng mất rồi, cần phải sửa sai. Tuy nhiên hôm sau chồng tôi chủ động dẹp dẹp tất cả, từ bức ảnh trên đầu giường tới tấm ảnh trong ví anh ấy”, Lan nói.

Thực tế là vẫn còn những người đàn ông khá lạ lùng, họ luôn có đủ mọi lý lẽ bào chữa cho hành vi của mình trước vợ. Vậy nhưng họ lại chẳng dám công khai với những người xung quanh vì trong thâm tâm họ thừa biết đó là điều không nên, chỉ bởi tâm lý muốn "bắt nạt" vợ mà thôi. Trong trường hợp này người vợ cần cứng rắn không được thỏa hiệp, như cách làm cô vợ trong câu chuyện phía trên.

Theo Gia đình và Xã hội

Vợ tức nghẹn trước lời tuyên bố của gã chồng bội bạc

Vợ tức nghẹn trước lời tuyên bố của gã chồng bội bạc

Khi bị tôi phát hiện chuyện ngoại tình, anh ta không hối lỗi mà bắt tôi lựa chọn, một là chấp nhận chung chồng, hai là ra đi tay trắng. 

">

Chồng đi công tác về, nhìn tấm ảnh trên tường mà suýt ngã khỏi giường

lo giam can o Trung Quoc anh 1

Hình ảnh bên trong một trại giảm cân ở Trung Quốc.

Cuộc trò chuyện cuối cùng với con gái

"Con không biết chuyện gì đang diễn ra. Mấy ngày nay con không xuống cân được chút nào, ăn uống cũng không nhiều. Con nhớ nhà lắm", đọc được tin nhắn đó từ con, bà Han, mẹ của Zhang Meihui, đã động viên cô. Hôm đó là sinh nhật 20 tuổi của con gái, bà không ngờ đó là cuộc trò chuyện cuối cùng với con gái.

Trong cuộc gặp gỡ với phóng viên hôm 9/8, bà Han đã kiệt quệ cả thể chất lẫn tinh thần sau những ngày lo hậu sự và đòi lại công bằng cho con. "Đêm nào tôi cũng mơ thấy ác mộng. Con bé đã thực sự ra đi rồi sao?", bà nói.

Bà nhớ lại lần đầu tiên con gái nói về "Trại huấn luyện giảm cân 360". Đó là một ngày năm 2019, Meihui kể đã tìm thấy một trung tâm giảm cân ở Cáp Nhĩ Tân trên mạng. Sau khi đọc review của những người từng tập luyện ở đây, cô cảm thấy hiệu quả ở đó khá tốt và muốn thử.

Khi đó, Meihui vừa tốt nghiệp cấp 3, cô cao 1,68m nhưng nặng tới 100 kg. Bà Han ủng hộ con gái giảm cân. Sau 2 tháng tham gia trại giảm cân, Meihui đã giảm được 20 kg.

Ngày 15/7 năm nay, Meihui một lần nữa muốn trở lại trại giảm cân. Bà Han đã nộp 4.500 tệ lệ phí, hy vọng con sẽ tiếp tục đạt được mục tiêu, nhưng cuối cùng tai nạn đã xảy đến.

"7h sáng 30/7, tôi bất ngờ nhận được cuộc gọi từ trung tâm, hỏi con gái tôi có mắc bệnh nền nào trước đây không. Tôi đáp 'Không', đầu dây bên kia đột ngột cúp máy. Hơn 10 phút sau, họ gọi lại thông báo con gái tôi đang ở bệnh viện. Sau đó bác sĩ thông báo con gái tôi đã qua đời".

lo giam can o Trung Quoc anh 2

Nhiều thanh niên trẻ tuổi ở Trung Quốc tham gia trại giảm cân. Ảnh minh họa.

Bà Han như chết lặng khi nghe tin dữ. Cả gia đình lập tức tới bệnh viện số 2 Cáp Nhĩ Tân để xem tình hình. Bác sĩ cho biết nguyên nhân cái chết của Meihui vẫn chưa được làm rõ, song cô gái đã tử vong trước khi tới bệnh viện.

"Một nhân viên trại huấn luyện có mặt tại thời điểm đó nói rằng con gái tôi bị co giật đột ngột trong ký túc xá vào buổi sáng. Học viên khác nhìn thấy liền báo cho giáo viên. Giáo viên đã tiến hành cho thở máy, ép tim, hồi sức tim. Gọi điện cho xe cấp cứu nhưng sợ chậm trễ nên sau đó một giáo viên khác đã chở Meihui tới bệnh viện".

Ngày hôm sau, bà Han đã tới trung tâm để làm rõ nguyên nhân cái chết của con gái, nhưng phía trung tâm từ chối cung cấp camera giám sát với lý do bí mật kinh doanh.

Sau khi tìm hiểu, phóng viên được biết tên đăng ký kinh doanh của "Trại huấn luyện giảm cân 360" mà bà Han nhắc đến là "Heilongjiang Shenlu Zero Sports Fitness Co., Ltd.", thành lập năm 2018. Phạm vi kinh doanh đăng ký là "trong nhà", "dịch vụ giải trí và thể dục" (không bao gồm khí công), phát triển thể chất ngoài trời, dịch vụ địa điểm huấn luyện quân sự giải trí, không bao gồm mô tả dịch vụ có từ "giảm cân".

Khi gọi điện theo số của cán bộ trại huấn luyện mà bà Han cung cấp, phóng viên bị từ chối cuộc gọi nhiều lần. Phóng viên cũng gọi cho chi nhánh của Văn phòng Công an Cáp Nhĩ Tân, các nhân viên cho rằng đây là một vụ án dân sự.

Gia đình nạn nhân cho biết cuộc khám nghiệm tử thi đã được thực hiện và họ sẽ kháng cáo.

Theo Zing

">

Cô gái 20 tuổi đột tử trong trại giảm cân ở Trung Quốc

友情链接